• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-332

Chương 333: Bừng tỉnh giấc mộng




72296.png
Mỗi khi Tân Tân quấn quýt bên Phó Cẩm Hành, hỏi thăm tình hình của Hà Tư Ca, hắn đều chỉ có thể cười khổ trả lời: “Ngoan nào, mẹ ra nước ngoài học rồi, mẹ sẽ nhanh về thôi.”



Mặc dù Tân Tân còn nhỏ, nhưng lại không ngốc



Cậu bé trợn đôi mắt to, vẻ mặt kinh ngạc: “Nhưng mà trong bụng của mẹ có em gái nhỏ, sao mẹ lại muốn đưa em đi chứ?” Phó Cẩm Hành không biết nên nói dối thế nào cho chu toàn, hắn chỉ có thể chọn cách im lặng.



Chị Bình đứng ở bên cạnh quay đầu sang hướng khác, lặng lẽ kìm nén nước mắt, không dám lộ ra một chút khác thường nào trước mặt Tân Tân.



Qua nhiều lần, hình như Tấn Tân3đã hiểu ra, cũng không truy hỏi nữa



“Về công ty.”.



Quả nhiên, Phó Cẩm Hành vẫn cố gắng không trở về ngôi nhà vắng bóng nữ chủ nhân đó.



Đúng lúc này, một người phụ nữ đi giày cao gót vội vàng chạy tới



Cô ta còn lớn tiếng gọi: “Anh Phó, xin chờ một chút!”



Tài xế nhìn qua gương chiếu hậu.



Phó Cẩm Hành khẽ gật đầu, sau đó hạ một phần ba cửa kính xe xuống, nhìn người đang đi tới



Là nữ MC của tiết mục phỏng vấn lúc nãy



“Anh Phó.”



Người phụ nữ đứng lại, giơ tay vén tóc mai lên, nở nụ cười vô cùng dễ thương



“Có thể mời anh ăn tối không? Tôi biết lời đề nghị này có chút đường đột, nhưng liên quan đến buổi phỏng vấn vừa rồi, tôi0vẫn còn một vài vấn đề chưa hiểu rõ lắm, muốn xin anh chỉ bảo thêm.”



Cô ta biết mình càng thể hiện chuyên nghiệp thì càng có thể lấy được thiện cảm của đối phương.



Nhất định không thể để bị nhìn ra bộ dạng mê trai, vừa ra trận đã thua.



Phải biết kiểu đàn ông như Phó Cẩn Hành là chủ của ngàn hoa vạn cổ, phụ nữ xinh đẹp cỡ nào mà hắn chưa từng gặp?



Những phụ nữ xinh đẹp lại có đầu óc thì không có nhiều



Mặc dù hắn đã kết hôn, nhưng cô Phó mất tích cũng lâu lắm rồi



Có lời đồn nói rằng thật ra cô cùng người đàn ông khác bỏ trốn, cắm sừng Phó Cẩm Hành



Cũng có lời đồn nói thật ra cô đã chết rồi,5hung thủ giết người chính là Phó Cẩm Hành



Cho dù là khả năng gì đi nữa, Hà Tư Ca thật sự đã mờ nhạt trong mắt công chúng rất lâu rồi, đây là một sự thật không cần tranh cãi



Bởi vậy, có rất nhiều người phụ nữ đều đang rục rịch



Người trước mắt chính là một trong số đó,



“Xin lỗi, tôi còn có việc.” Phó Cẩm Hành từ chối, vẻ mặt hờ hững.



Nói xong, hắn giơ tay xoay cửa kính xe lên



Không ngờ người phụ nữ kia lại không quan tâm đến hình tượng giơ tay ra, chặn cửa kính xe lại.



“Anh Phó! Tôi chỉ muốn đích thân xin chỉ bảo...” Cô ta vội vàng nói.



Vốn tưởng là kiếm cớ như vậy có thể đánh động người đàn ông này, không ngờ,4hắn lại không có chút cảm xúc nào



“Có vấn đề gì cô cứ liên lạc với cô Lạc, trợ lý của tôi, cô ấy sẽ sắp xếp cho cô.” Nói xong câu đó, sự kiên nhẫn của Phó Cẩm Hành đã gần như cạn kiệt



Nếu như không phải trước đó cô ta thể hiện khéo léo, lúc phỏng vấn cũng coi như chuyên nghiệp, hắn đã sớm không còn nhẫn nại rồi.



Đáng tiếc, nữ MC vẫn dùng tay cản trở, không lùi một bước.



Nhất thời, Tiểu Triệu có chút khó xử.



Cậu ta không dám tùy tiện khởi động xe, ngộ nhỡ khiến người phụ nữ này bị bánh xe cán qua thì há chẳng phải là gây tai nạn chết người à



“Anh Phó...”



Cô ta đang định nói thêm gì nữa thì một9giọng nữ lạnh lùng truyền đến..



“Dù sao cũng là nhân vật của công chúng, vậy mà lại không biết thức thời như thế hả? Cứ muốn người ta nói ra những lời khó nghe mới hoàn toàn từ bỏ sao?”



Theo giọng nói truyền đến là một người phụ nữ cao gầy mảnh khảnh đi giày cao gót, khí thế bức người từng bước tiến đến gần.



Chỉ thấy Đoàn Phù Quang mặc bộ trang phục công sở màu trắng, áo vest kết hợp với quần dài, màu sắc đơn giản nhưng lại tôn lên sự lão luyện mê người của cô ta.



Cô ta đứng lại, khoanh hai tay trước ngực, lạnh lùng nhìn MC nữ kia một cái



Tư thể nhìn từ trên cao xuống, lộ ra khí thể cao ngạo.



Cũng không thể trách Đoàn Phù Quang không hòa nhã, cô ta thực sự đã chịu đủ những người phụ nữ như đám ruồi nhặng này rồi.



À, không đúng, dù sao Phó Cẩm Hành cũng không phải là một đống phân



Vậy thì là chiêu ong dẫn bướm, nói vậy ít ra cũng êm tại hơn một chút.



“Thì ra là cô Đoàn”



Nữ MC vốn dĩ có chút căm tức, nhưng cô ta ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ra người tới lại là Đoàn Phù Quang



Vì vậy, cả bụng lửa giận lại lặng lẽ tắt ngúm.



Đây không phải là nhân vật dễ trêu chọc



Ai mà không biết bây giờ Đoàn Phù Quang là người có quyền thể rất mạnh ở nhà họ Đoàn, đừng xem thường cô ta là phụ nữ, lại còn trẻ tuổi, cô ta đã liên tiếp thực hiện được hai hạng mục lớn rất có tiếng vang trong ngành



Kiểu con nhà giàu có năng lực như vậy, ít đắc tội thì tốt hơn



“Ồ, thì ra cô cũng biết tôi



Vậy thì cô cũng nên biết, thời gian của tôi rất quý giá, tôi đã hẹn đi ăn với anh Phó rồi, cô đừng ở đây cản trở nữa, được chứ?” Vẻ mặt Đoàn Phù Quang như cười như không hỏi.



Nữ MC chạy mất dạng



Đợi cô ta đi rồi, Phó Cẩm Hành mới đẩy cửa xe ra, có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Đoàn Phù Quang: “Sao lại hùng hổ dọa người như thế?” Cô ta nhún vai, ngồi vào xe



“Tôi giúp anh giải vây, đuổi mấy người phụ nữ não tàn đi, anh còn bắt bẻ tôi à?” Đoàn Phù Quang căm phẫn bất bình hỏi ngược lại



Nghe cô ta nói thế, Phó Cẩm Hành luôn hờ hững lại khẽ cười một tiếng, cuối cùng cũng giống một người sống



Từ khi Hà Tư Ca mất tích, trên thế giới này, những người có thể khiến cho Phó Cẩm Hành ít nhiều vẫn nể mặt chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.



Đoàn Phù Quang cảm thấy, may mà mình vẫn tính là một trong số đó.



“Sao thế, anh lại định về công ty à?” Cô ta im lặng một lúc, muốn nói lại thôi.



“Không phải cô hẹn tôi đi ăn sao?”



Phó Cẩm Hành hỏi ngược lại.



“Được, anh đã nể mặt, tôi cầu còn không được.”



Đoàn Phù Quang dứt khoát đọc địa chỉ một nhà hàng cho Tiểu Triệu



Đến nhà hàng, dưới sự hướng dẫn của quản lý, bọn họ đi thẳng lên phòng VIP trên tầng.



“Vẫn chưa có tin tức gì à?”



Lúc ăn cơm, Đoàn Phù Quang do dự một chút, cuối cùng vẫn chủ động hỏi thăm



Cô ta lờ mờ hiểu được một chút nội tình, biết thật ra chuyện Hà Tư Ca mất tích có liên quan đến Tập đoàn Minh Thị thần bí kia



Nhưng khổ nỗi là Đoàn Phù Quang không giúp được gì, cũng chỉ có thể lo lắng suông



Trừ việc đó ra, chính là thỉnh thoảng gặp Phó Cẩm Hành, xác nhận hắn vẫn có thể chịu đựng được



Phó Cẩm Hành lắc đầu, không ăn, không uống rượu.



Hai người đều im lặng



Qua một lúc, cuối cùng Phó Cẩm Hành cũng mở miệng nói: “Cô thì sao, gần đây có liên lạc với Tào Cảnh Đồng không? Tôi biết là trong lòng cậu ta vẫn luôn có cô.” Hai người bọn họ đã quen biết nhau nhiều năm, không chỉ ăn ý trong công việc, mà trong cuộc sống cũng vậy.



Nghe thấy thế, đôi đũa Đoàn Phù Quang đang cầm khựng lại giữa không trung.



Hình như cô ta không còn khẩu vị nữa, đặt mạnh đũa xuống, dùng khăn ăn lau miệng



“Nếu anh đã nhắc đến anh ta rồi, vậy được, tôi sẽ nói về anh ta.”



Đoàn Phù Quang đan hai tay vào nhau đặt trên bàn ăn



Vẻ mặt cô ta lộ ra vẻ căm phẫn.



“Lúc trước tôi thích anh ta là vì cảm thấy người đàn ông này luôn giữ được trái tim lương thiện



Kết quả thì sao? Anh cũng nhìn thấy rồi, tôi chưa từng gặp người nào lại có thể vì địa vị mà trở nên vô liêm sỉ như thế! Những thủ đoạn bây giờ của anh ta đều là học từ anh, kết quả bây giờ lại dùng để đối phó với anh!”



Đoàn Phù Quang thấp giọng nói, trong đôi mắt toàn là vẻ không vui



So sánh ra, Phó Cẩm Hành vẫn bình tĩnh hơn nhiều.



“Chủ nghĩa vị kỷ, cũng không có gì không đúng cả.” Hắn thản nhiên nói, rồi lại nhấp một ngụm rượu



Trên thương trường không có cha con, không có anh em, huống hồ chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới trong quá khứ? “Vả lại, cậu ta liều mạng như vậy, có lẽ cũng là muốn xứng với cô.” Phó Cẩm Hành đã nhìn thấu được điểm này.



Hắn cũng là một người đàn ông, hiểu được tâm lý muốn càng ngày càng trở nên ưu tú, muốn để cho người phụ nữ mình yêu được sống những ngày tháng tốt đẹp nhất.



Cho nên hắn luôn dùng thái độ dửng dưng đối với những hành vi của Tào Cảnh Đồng.



Nhưng mà tất cả những người khác đều cảm thấy bất bình thay cho Phó Cẩm Hành, bao gồm cả Đoàn Phù Quang.



“Đồ vô ơn thì có.” Cô ta mắng rồi uống cạn ly rượu trong tay



Không biết có phải là đã chạm đến nỗi đau trong lòng mình hay không, Đoàn Phù Quang lại uống cạn cả một chai rượu trắng



Cô ta lắc vỏ chai rượu, vẫn muốn uống tiếp



“Uống..



uống tiếp nào...” Lưỡi Đoàn Phù Quang cứng đờ, mặt đỏ như mộng khỉ



Phó Cẩm Hành có chút không kịp trở tay, hắn chỉ thất thần một lúc, hai, ba phút thôi, thế mà Đoàn Phù Quang đã uống gần hết một chai rượu trắng



“Tôi tìm người đưa cô về” Phó Cẩm Hành không nói hai lời, cầm điện thoại lên gọi



Bên kia vừa bắt máy, hắn đã đọc ngay địa chỉ



“Cậu mau đến đây đi, cô ấy uống nhiều rồi.” Nói xong, Phó Cẩm Hành đặt điện thoại xuống.



Không đến hai mươi phút, một người đàn ông đã xông vào



Người này quả đúng là Tào Cảnh Đồng



“Là lỗi của tôi, tôi đã không ngăn cô ấy lại.” Phó Cẩm Hành có chút lúng túng nói.



Đoàn Phù Quang uống say rồi cũng không khóc không làm loạn, chỉ nằm bò ra bàn ngủ, còn phát ra mấy tiếng ngáy nhỏ, thỉnh thoảng lại chép miệng.



Hình ảnh này đúng là khác xa hình ảnh thường ngày của cô ta.



Tào Cảnh Đồng cởi áo khoác của mình ra, nhẹ nhàng phủ lên người Đoàn Phù Quang, bất đắc dĩ thở dài: “Cô ấy muốn uống thì ai có thể ngăn cản được chứ?” Ý là chuyện này không liên quan gì đến Phó Cẩm Hành



“Anh Phó, tôi đưa cô ấy về trước.” Tào Cảnh Đồng cung kính nói



Phó Cẩm Hành khẽ họ một tiếng, đặt tay lên môi, cười khẽ: “Có lúc đàn ông không thể ga lăng quá, chẳng lẽ muốn đợi phụ nữ chủ động à?”



Tào Cảnh Đồng ngẩn ra, lập tức hiểu ngay



“Tôi biết rồi.” Cậu ta bế Đoàn Phù Quang lên, bước ra khỏi phòng VIP



Phó Cẩm Hành đứng tại chỗ, nhìn ly rượu trống không, trong lòng chua xót



Từ trước đến nay hắn không phải là người thích uống rượu, dù có xã giao thì cũng chỉ uống mấy ngụm mà thôi



Vậy mà bây giờ, nếu như không phải là dựa vào cơn say, Phó Cẩm Hành thậm chí nghi ngờ bản thân căn bản không thể bình yên chìm vào giấc ngủ.



Bao nhiêu đêm khuya, hắn luôn nghĩ nếu như tất cả chuyện này chỉ là một giấc mơ thì thật là tốt biết bao.



Chỉ cần tỉnh lại, Hà Tư Ca đã ở ngay bên cạnh.



Đang suy nghĩ, chiếc điện thoại đặt trên bàn lại vang lên,



Phó Cẩm Hành cúi đầu nhìn một cái, ấn nút nghe, trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì?” Người gọi điện đến chính là Minh Duệ Tư.



Kể từ chuyện ở bến cảng phía nam, hai người bọn họ bị thương nặng, cũng mất đi người mình quan tâm nhất, mối quan hệ giữa Phó Cẩm Hành và Minh Duệ Tư tạm thời bước vào giai đoạn đình chiển.



Bọn họ dường như đã đạt được một thỏa thuận ngầm nào đó, chính là tìm được người đã rồi hãy nói



“Qua Google Maps, A Hải nhìn thấy một người ở trên rất giống A Viễn! Tôi gửi cho cậu xem!” Minh Duệ Viễn không khống chế được nỗi hưng phấn mà lớn tiếng nói



“Cái gì?” Phó Cẩm Hành nhướng mày.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom