• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • Gặp Đúng Lúc Yêu Đúng Người-346

Chương 347: Sai sót ngoài ý muốn




72970.png
Vì vậy, trợ lý rất rõ quan hệ vợ chồng giữa Mạnh Gia Nhàn và Tưởng Thành Hủ căng thẳng ra sao



“Tôi không nói đùa, tôi chỉ muốn gặp Mạnh Gia Nhàn một lần, chuyện này không liên quan gì đến cô, cô chỉ cần truyền lại là được



Tôi nghĩ, chắc cô ta cũng muốn gặp tôi đúng không?” Nói xong, Mạnh Tri Ngư dừng lại một chút, nhấc tay trái lên nhìn đồng hồ



“Thế này đi, sắp đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta gặp nhau ở một nhà hàng, vừa ăn vừa nói chuyện đi.” Cô đọc địa chỉ.



Tối hôm qua, Mạnh Tri Ngư đã tìm kiếm trên bản đồ, cô phát hiện nhà hàng này có điểm bình chọn trên mạng rất cao, cách công ty của Mạnh Gia Nhàn cũng không xa, môi trường xung quanh cũng tốt, liền chọn3chỗ đó.



Không đợi trợ lý nói thêm gì nữa, cô trực tiếp cúp điện thoại



Xảy ra chuyện lớn như vậy, đương nhiên trợ lý không dám trễ nải



Cô ta ổn định lại tinh thần, cầm lấy tờ giấy, đi đến gõ cửa phòng làm việc của Mạnh Gia Nhàn



“Mạnh tổng, vừa rồi có một người phụ nữ gọi điện thoại đến, cô ta nói...” Trợ lý khó xử, chỉ nói được một nửa rồi không nói được nữa



Không phải là không biết nói như thế nào, mà là không dám nói



“Cô ấp úng làm cái gì? Tôi còn một đống việc cần xử lý đây này, nói nhanh đi!” Đợi cả buổi lại chỉ nhận được một nửa câu nói, Mạnh Gia Nhàn ngẩng đầu lên, có chút không vui giục



Lúc này trợ lý mới như đưa đám, tiếp tục nói: “Người phụ nữ0kia nói, có lẽ cô ta đã mang thai con của anh Tưởng rồi, muốn nói chuyện với cô...”



Mạnh Gia Nhàn chỉ cảm thấy trong đầu “ầm” một tiếng.



Mang thai?



Cô ta đã sớm biết Tưởng Thành Hủ vẫn luôn vương vấn không dứt với người đàn bà bị mình bắt được ở khách sạn lúc trước.



Dù sao, cô ta cũng không có hứng với việc thực hiện nghĩa vụ vợ chồng cùng Tưởng Thành Hủ, nếu như có một người phụ nữ có thể thỏa mãn dục vọng của anh ta, vẫn tốt hơn so với việc ra ngoài tìm những người phụ nữ không sạch sẽ.



Nghĩ như vậy, Mạnh Gia Nhàn cũng không để ý nữa.



Không ngờ, bọn họ lại quá to gan, còn dám có con!



“Rầm!”



Đợi đến lúc Mạnh Gia Nhàn phản ứng lại, cô ta vỗ mạnh lên bàn một cái,5nhảy dựng lên, cực kỳ hung ác



“Tưởng Thành Hủ, tên khốn kiếp! Anh chơi gái thì cũng thôi đi, nhưng nếu như dám để có con, tôi sẽ bảo ba anh đánh chết anh!”



Cô ta căm hận mắng chửi, cơ thể cũng khẽ run lên



“Mạnh tổng, vậy cô sẽ đi chứ? Hay là gọi điện cho anh Tưởng để hỏi rõ mọi chuyện trước đã?”



Da đầu trợ lý tê dại, nhưng vẫn ở bên cạnh đưa ra đề nghị.



“Đương nhiên phải đi rồi! Cô ta đã dám đến, sao tôi lại không dám đi? Không gọi, gọi cho anh ta khác nào báo cho anh ta biết trước? Nếu như biết, anh ta nhất định sẽ nghĩ cách giấu tôi!” Mạnh Gia Nhàn suy nghĩ thật nhanh, bình tĩnh lại đôi chút



Việc đã đến nước này rồi, cô ta đã có quyết định của4mình, trước hết phải đi gặp người phụ nữ kia đã, nếu chuyện đó là thật, thì sẽ đi tìm Tưởng Thành Hủ để xử lý anh ta! “Đưa địa chỉ cho tôi, tôi tự đi, cô không cần đi theo!”



Mạnh Gia Nhàn cầm miếng giấy trên tay, xé nát vụn, vứt tung tóe.



Thấy cô ta tức giận, trợ lý vội vàng hỏi: “Hay để tôi đưa cô đi, nhỡ cô gặp chuyện gì...” Mạnh Gia Nhàn cười lạnh: “Sao thế: Cô sợ tôi đánh không lại người phụ nữ kia à? Yên tâm đi, nếu cô ta thật sự mang thai, tôi sẽ không động vào cô ta, tránh để bị người ta giá họa!” Tiểu tam thì tiểu tam, cô ta tuyệt đối không chấp nhận để bản thân trở thành người vợ ngu xuẩn như trong phim truyền hình máu chó,9để đối phương dễ dàng đưa mình vào tròng! Sau khi hỏi rõ địa chỉ, Mạnh Gia Nhận thấy đã đến trưa rồi liền cầm chìa khóa xe, đi một mình đến nhà hàng đó.



Nhà hàng nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà thương mại lớn có mái vòm bằng thủy tinh, được trang trí giống như một vườn hoa giữa không trung, rất thơ mộng huyền ảo



Đi vào trong, một bên là khu đồ ăn, một bên là khu nghỉ ngơi, được ngăn cách bởi một bức tường chạm khắc hoa lá, tạo ra không gian riêng tư



Mạnh Tri Ngư đã đến từ sớm, nhưng cô không đến thẳng khu đồ ăn, mà gọi một bình trà trái cây và ít đồ ngọt, chọn ngồi ở một góc ít người để ý tại khu nghỉ ngơi.



Bàn của cô ở cạnh bức tường hoa, tầng tầng lớp lớp hoa tươi che khuất cả nửa người cô, mà cô lại có thể nhìn xuyên qua khe hở, thấy được bên kia.



Vị trí này nhìn có vẻ không được tốt lắm, thật ra lại có ưu thế tự nhiên.



Gần đến giờ cơm trưa, khách khứa đã bắt đầu lục tục đến nhà hàng.



Mới ngồi xuống chưa được năm phút, Mạnh Tri Ngư đã thấy một nam một nữ đi từ cửa vào



Cô nhấp một ngụm trà hoa quả ấm, im lặng quan sát bọn họ



Rất rõ ràng, từ trang phục và phụ kiện đắt đỏ trên người anh ta là có thể nhận được, đây là một người đàn ông vô cùng giàu có, có lẽ là người rất ưu tú.



Còn người phụ nữ ngồi đối diện anh ta, nhìn cách ăn mặc của cô ta, có vẻ là nhân viên công ty, cô ta mặc bộ đồ công sở vừa vặn, còn trang điểm rất tỉ mỉ



Nhưng quan hệ của hai người kia cũng không đơn giản chỉ là quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới



Mạnh Tri Ngư thu hồi ánh mắt quan sát, thầm nghĩ trong lòng, có lẽ là mượn cớ công việc để đi hẹn hò rồi



Cô cúi đầu nhìn đồng hồ, sắp đến giờ rồi



Công ty của Mạnh Gia Nhân cách nơi này không xa, lái xe cũng không quá mười phút.



Cô đang suy nghĩ, lại có một người khách đi vào



Chỉ liếc một cái, cô đã xác định được người phụ nữ vừa đến này chính là Mạnh Gia Nhân! Mạnh Gia Nhàn tiến vào nhà hàng, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, đi đến khu ăn uống.



Đây cũng là lựa chọn của phần lớn khách hàng, dù sao bây giờ đang là giờ ăn trưa, chỉ có thời gian trà chiều thì khu nghỉ ngơi mới có thể náo nhiệt hơn



Mạnh Tri Ngư thấy Mạnh Gia Nhàn vừa đi vừa quan sát xung quanh



Mặc dù biết rõ dưới sự che chắn của bức tường hoa, chắc đối phương sẽ không chú ý tới mình, nhưng cô vẫn không tự chủ được mà cúi người, ngồi thấp xuống.



Vừa nấp xong, Mạnh Tri Ngư đã nghe thấy giọng nói của một người đàn ông truyền đến từ cách đó không xa: “Sao cô lại đến đây?” Ngay sau đó, lại là giọng của một người phụ nữ: “Tưởng Thành Hủ, anh còn không biết xấu hổ mà hỏi tôi à?” Vừa dứt lời, tiếng đồ thủy tinh rơi xuống đất lập tức vang lên, vô cùng thanh thúy



Mạnh Tri Ngư không ngồi yên được nữa, chuyện gì thế này? Cô vội vàng nhìn qua...



Đôi nam nữ lúc nãy đang đứng đối diện nhau, Mạnh Gia Nhàn đứng ở bên cạnh, ba người tạo thành thế chân vạc.



Chẳng lẽ..



trùng hợp như vậy ư?! Mạnh Tri Ngư bối rối, cô hẹn Mạnh Gia Nhàn đến đây, ngay từ đầu đã không có ý định lộ diện, chỉ là muốn quan sát đối phương ở khoảng cách gần một chút



Không ngờ cô ta nhận lời mời mà đến rồi lại gặp người quen ở nơi này



Không, không chỉ là quen biết, cái tên đó..



Mạnh Tri Ngư đột nhiên hiểu ra, cái tên Tưởng gì đó lúc nãy cô ta gọi chính là chồng của Mạnh Gia Nhân!



Loạn rồi! Cô tiếp tục quan sát, phát hiện Mạnh Gia Nhàn tức giận nhìn chằm chằm vào Tưởng Thành Hủ, còn người phụ nữ kia thì không nói một lời, khẽ cúi đầu.



“Không phải có chủ động hẹn tôi tới đây sao? Bây giờ tôi đã đứng trước mặt cô rồi, sao cô lại không nói gì cả?”



Mạnh Gia Nhàn nhìn Lương Vũ Thư, hai mắt bốc lửa.



Trước đây hai người có gặp nhau một lần, chính là lần Mạnh Gia Nhàn tới khách sạn bắt gian



Lúc đó Lương Vũ Thư bị bắt ngay tại trận, quần áo không chỉnh tề, vô cùng nhếch nhác



Mạnh Gia Nhàn nhìn quần áo rơi đầy đất, chỉ nhớ được cái áo lót da báo nhức mắt với cái áo sơ mi trắng có dấu son đỏ



Mà lúc này, Lương Vũ Thư không khác với cô ta lắm, đều mặc hàng hiệu, trang điểm đẹp đẽ, nhìn thoáng qua cũng không phân được cao thấp



“Đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân, tôi nhớ lần đầu tiên gặp cô, cô vẫn còn mặc đồ rẻ tiền ở mấy cửa hàng nhỏ ven đường, mới có hơn một năm đã đổi thành đồ xa xỉ từ đầu đến chân rồi à?”



Thật sự không thể nuốt trôi cái cục tức này, Mạnh Gia Nhàn mở miệng chế giễu.



“Cô Tưởng, chào cô.” Trải qua sự hốt hoảng lúc đầu, Lương Vũ Thư bình tĩnh lại, đúng mực chào hỏi Mạnh Gia Nhàn.



Cô ta không ngờ mình chỉ đi ăn trưa cùng Tưởng Thành Hủ thôi mà lại gặp Mạnh Gia Nhàn.



Anh ta vốn hẹn khách hàng, nhưng khách hàng tạm thời có việc, cho Tưởng Thành Hủ leo cây, vừa nghĩ tới công ty của Lương Vũ Thư ở gần đó, anh ta liền gọi điện thoại cho cô ta.



Thật là trùng hợp



“Cô Tưởng? Cô có thích cái danh này không? Cô có muốn không?” Mạnh Gia Nhàn ném cái túi xách lên bàn, khoanh hai tay trước ngực, liếc mắt hỏi



Nếu như ở đây chỉ có cô ta và Lương Vũ Thư, có lẽ Mạnh Gia Nhàn còn có chút kiêng dè, không muốn làm cho sự việc trở nên ầm ĩ



Nhưng Tưởng Thành Hủ cũng có mặt ở đây rồi, cho dù thế nào cô ta cũng sẽ không kiêng kỵ gì nữa, cùng lắm thì mất cả chì lẫn chài!



Anh ta đã không biết xấu hổ, thì mình còn sợ gì nữa?



“Đây là nơi công cộng, cô đừng có quá đáng!” Dựa vào việc mình chỉ cùng Lương Vũ Thư đến ăn cơm trưa, Tưởng Thành Hủ có thừa tự tin.



Nếu đây là khách sạn, có lẽ anh ta cũng không dám nói gì rồi.



“Tôi quá đáng à? Chúc mừng anh, nghe nói anh sắp làm cha rồi, không biết cha anh có mừng đến mức bất tỉnh, sau khi tỉnh lại sẽ đánh cho anh một trận không?”



Mạnh Gia Nhàn nhìn cái bụng bằng phẳng của Lương Vũ Thư, khóe miệng ẩn chứa ý cười, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng.



“Cô nói cái gì?”



Quả nhiên Tưởng Thành Hủ ngẩn ra.



Mạnh Tri Ngư trốn ở bên cạnh nghe lén, lúc đầu còn chưa hiểu gì, nghe đến đây, cuối cùng cô đã hiểu rồi.



Cũng không biết là hiểu lầm hay là trùng hợp, người nói dối đã mang thai trong điện thoại là cô, nhưng Mạnh Gia Nhàn lại hiểu lầm đó là một người phụ nữ khác



Nói cách khác, người đàn ông họ Tưởng này ngoại tình, nếu không sẽ không tạo ra một đống quan hệ bất chính như vậy



Vừa nghĩ đến lời Minh Duệ nói, không ngờ mình lại dây dưa không rõ ràng với loại đàn ông như thế này, lại còn sinh ra một đứa con gái, tâm trạng Mạnh Tri Ngư lập tức rơi xuống đáy vực.



Cô có chút tức giận uống một cốc trà hoa quả lớn, đến dạ dày cũng quặn cả lên



Chẳng lẽ mình cũng không tự trọng như vậy à? Mạnh Tri Ngư không muốn tin



Nhưng nếu có thật sự là con riêng của nhà họ Mạnh, vì trả thù cha ruột mà đoạt lại tất cả những gì thuộc về mình, trước tiên cướp đi người đàn ông của Mạnh Gia Nhàn, hình như cũng rất phù hợp với mô típ tiểu thuyết ngôn tình rẻ tiền bây giờ



“Vũ Thư, em..



sao có thể?”



Tưởng Thành Hủ không để ý Mạnh Gia Nhàn nữa, kinh hãi nhìn về phía Lương Vũ Thư.



Mang thai? Anh ta vẫn luôn rất cẩn thận, vì sao lại thành như vậy?



Đối mặt với chất vấn của Tưởng Thành Hủ, Lương Vũ Thư hít sâu một hơi, không trả lời mà hỏi lại: “Nếu như đây là sự thật thì sao?”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom