• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-368

Chương 369: Cuồng em gái




73797.png
Biết rõ cô đang dỗ mình, nhưng với Lập Bân vẫn không tự chủ được ha ha cười lớn.



“Cái con bé này, đừng tưởng là chú không nghe ra nhé! Tư Ca, ý chủ vẫn như vậy, Đại viện nhà họ Hà là của cháu, chú chỉ phụ trách nấu nướng, cho dù cháu muốn làm gì thì cũng cứ mạnh dạn mà làm, chú Đới vĩnh viễn ủng hộ cháu!”



Ông vỗ lên cánh tay Mạnh Tri Ngư, giọng khẳng định



Trước khi rời khỏi Đại viện nhà họ Hà, Mạnh Tri Ngư còn ở lại bàn bạc riêng về chuyện này với Triệu Tuyết Lệ, cũng nhận được sự khẳng định của cô ấy



“Thật ra hình thức truyền hình trực tiếp khá phát triển, trước kia cũng không phải bọn em chưa từng nghĩ đến



Nhưng bởi vì giai đoạn trước giá thành cao, hơn nữa rất khó tìm một điểm3để bắt đầu, cho nên mới gác lại.” Triệu Tuyết Lệ không hổ là người chuyên nghiệp, lập tức tìm được vấn đề



“Điểm bắt đầu?”



Đợi cô ấy nói xong, Mạnh Tri Ngư nghe mà thấy mơ mơ hồ hồ



Trước đó cô nghĩ chuyện này quá đơn giản, còn tưởng là chỉ cần tìm được địa điểm, lợi dụng trang web truyền hình trực tiếp rồi làm là được



“Không phải, nếu như vậy thì hiệu quả chưa chắc sẽ tốt



Em đề nghị có thể nhờ vào sức ảnh hưởng của hệ thống truyền hình trực tiếp, rồi tìm nghệ sĩ và người chuyên nghiệp thích hợp, tiến hành quay người thật việc thật



Vốn dĩ em còn định viết một phương án nhờ anh Phó xem qua, nếu chị cũng có ý định này, không bằng chúng ta cùng bắt tay hành động đi?”



Nói đến công việc, Triệu Tuyết Lệ trời sinh0đã cuồng công việc hưng phấn y như được bơm máu



“Chị..



chị không hiểu những thứ này!” Mạnh Tri Ngư trợn tròn mắt.



Xem ra, hình như mình vô tình làm ra một hành động lớn rồi!



Những nội dung cụ thể vụn vặt này đương nhiên là do em phụ trách, chị cứ yên tâm đi.”



Triệu Tuyết Lệ chủ động tiến lên ôm lấy cô, nhẹ giọng nói: “Thật mừng vì chị có thể bình an trở lại, chị Phó.”



Mạnh Tri Ngư ngây ra, sau đó khóe mắt ươn ướt



Cô có thể thấy những người này đều là thật lòng quan tâm mình, Phó Cẩm Hành, chị Bình, Lạc Tuyết, Đới Lập Bân, Triệu Tuyết Lệ..



Thậm chí ngay cả Tưởng Thành Hủ làm người ta ghét đó, lúc nhìn thấy cô, trong mắt anh ta cũng đầy mừng rỡ.



Con người sống trên đời có thể được nhiều người thật sự quan tâm5như vậy, không thể không nói là có phúc



“Ừ, cám ơn em đã ủng hộ chị, chúng ta nhất định có thể làm tốt việc live stream này!”



Mạnh Tri Ngư dùng sức gật đầu, nói với giọng chắc nịch



Rời khỏi Đại viện nhà họ Hà, cô mang theo tâm trạng phức tạp ngồi lên xe



Trước khi ra ngoài, Mạnh Tri Ngư lo sợ bất an trong lòng, nhưng vào giờ phút này, cô lại cảm thấy chân thực hơn nhiều, lại mơ hồ thấy áp lực.



Hóa ra mình cũng là có thể làm được gì đó



Về đến nhà, Mạnh Tri Ngư chạy thẳng tới phòng ngủ, kéo cái valy ra khỏi phòng treo đồ



Đây là thứ cô mang từ chỗ của Minh Duệ Viễn về, bên trong có đủ loại giấy tờ chứng nhận



Quan sát một lúc lâu, Mạnh Tri Ngư nhét những thứ đó vào nơi sâu nhất trong4ngăn kéo



Sau đó, cô cầm điện thoại lên, hơi do dự một chút, vẫn gọi cho Phó Cẩm Hành



Hẳn nhanh chóng nghe máy: “A lô, em về nhà rồi à?” Rõ ràng Phó Cẩm Hành biết cô ra ngoài, chắc cũng biết cô đi đâu.



Mạnh Tri Ngư đáp một tiếng, sau đó, cô lại ấp úng



“Em..



em có một chuyện muốn nói với anh.” Cô có chút không được tự nhiên, nhìn trái nhìn phải: Hôm nay thời tiết rất tốt...” Phó Cẩm Hành: “...”



Người phụ nữ này còn biết xấu hổ à?



“Em nói đi, anh nghe đây, hoặc là đợi lát nữa anh về, em nói thẳng với anh.” Hắn không định tăng ca, chuẩn bị đến giờ là về nhà.



“Đừng! Em nói với anh qua điện thoại đi!” Mạnh Tri Ngư vội vàng hô to một tiếng.



Nói trước mặt còn lúng túng hơn, còn không bằng bây giờ nói9luôn.



“Em nghĩ rồi, trước kia em quá bướng bỉnh, thật ra anh căn bản không làm gì sai, ngược lại còn phải chịu đựng rất nhiều.” Chỉ cần nói được câu đầu, phía sau sẽ không khó nói nữa



Phó Cẩm Hành không ngắt lời cô, chỉ yên lặng nghe cô nói



“Em muốn nói với anh, em muốn giữ thân phận bây giờ, bởi vì em chính là một con đà điểu, tưởng là vùi đầu vào trong cát sẽ có thể không cần để ý gì khác nữa



Nhưng em phát hiện như vậy không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, còn tạo ra rất nhiều phiền toái.”



Cô hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Cho nên, nói nhiều như vậy, ý em là em sẽ cố gắng thích ứng với cuộc sống bây giờ, hy vọng anh có thể giúp em cùng thích ứng với nó.” Nói xong, qua rất lâu, trong điện thoại không có tiếng trả lời



Mạnh Tri Ngư còn tưởng là mất sóng, vội vàng gọi mấy tiếng: “A lô, alô? Anh nghe thấy không?” Xong rồi, nếu như đối phương căn bản không nghe thấy, chẳng phải mình thi công rồi sao? Cô không có dũng khí lặp lại lần nữa! Cô còn không biết rốt cuộc vừa rồi mình đã nói cái gì, thật mất mặt



“Anh nghe thấy rồi.” Giọng Phó Cẩm Hành hơi trầm thấp, còn mang chút nghẹn ngào: “Anh không biết nên nói gì nữa, vợ, em làm anh cảm động rồi...” Hắn không hề ôm hy vọng cổ có thể nghĩ thông những chuyện này, chỉ cầu cô và đứa bé có thể bình an mạnh khỏe



Nhưng cô vẫn cho hắn một bất ngờ lớn



“Em không còn chuyện gì nữa, anh làm việc đi, về nhà rồi nói!” Mạnh Tri Ngư cảm thấy mặt mình nóng bừng, cô cảm thấy rất ngại, nhanh chóng cúp điện thoại



“Phù...”



Thở phào một hơi, cô dùng tay quạt mạnh mấy cái trước mặt, để giảm nhiệt độ



Chỉ một câu nói của Phó Cẩm Hành đã khiến mình kích động như vậy, ngay cả lời nói cũng sắp không lưu loát nữa rồi



Để đề phòng mình tẩu hỏa nhập ma, Mạnh Tri Ngư nhanh chóng đến phòng bên thăm Tỉnh Tỉnh, để con gái giúp dời sự chú ý



Tỉnh Tỉnh mặc dù còn nhỏ, nhưng rất dễ nhận thấy tương lai là một người đẹp, lông mi rất dài, mắt to tròn, hơn nữa đôi chân vừa dài vừa thẳng, giống y như người mẫu



Cô bé ngoan hơn cả Tân Tân khi còn bé, trừ ăn ra thì ngủ, tỉnh dậy chơi một mình, rất ít khóc quấy.



Thấy mẹ, cô bé đạp chân, không ngừng nhét nắm đấm vào trong miệng, còn cười khanh khách.



Mạnh Tri Ngư và Tỉnh Tỉnh chơi một lúc thì nghe thấy dưới tầng có tiếng động.



Cứ nghĩ đến việc Phó Cẩm Hành về rồi, cô lại có chút căng thẳng.



Quả nhiên, chỉ mấy phút đã có người lên tầng, đẩy cửa phòng trẻ em ra



Mới mấy ngày, Phó Cẩm Hành đã thân quen với Tỉnh Tỉnh rồi



Hắn vừa xuất hiện ở cạnh giường, cô bé đã giơ tay muốn bế



“Ngoan, ba đi rửa tay đã.” Phó Cẩm Hành cùng chiều nhìn Tỉnh Tỉnh, nói xong, hắn đi thay bộ đồ ở nhà ra trước, sau đó rửa tay và mặt cẩn thận rồi mới bế Tỉnh Tỉnh.



“Woa, nhóc con này thật tinh mắt, anh vừa về đã không cho em bể nữa, chỉ cho một mình anh bể.” Mạnh Tri Ngư đi bên cạnh Phó Cẩm Hành, nói với vẻ ghen tỵ.



Người ta thường nói con gái là tình nhân kiếp trước của ba, đúng là không sai.



Cô vốn còn lo lắng Tỉnh Tỉnh sợ người lạ, vừa mới đến, có thể sẽ không thích ứng.



Ai ngờ căn bản là cô nghĩ nhiều rồi



Con bé này ăn ngoan ngủ ngoan, sống cực kỳ vui vẻ.



“Anh phải tranh thủ bể, kẻo Tân Tân về rồi nói không chừng sẽ không đến lượt anh



Qua mấy năm nữa, Tỉnh Tỉnh lớn rồi, anh càng không bể được nữa, sau này còn không biết là thằng nhóc nhà nào ôm con gái bảo bối của anh nữa!”



Giọng Phó Cẩm Hành cũng biến thành chua chát



Vì vậy, hai người càng nói càng chua xót, anh bế một lúc em bế một lúc, không ai nỡ buông tay trước



Dự đoán của Phó Cẩm Hành là vô cùng chính xác, lúc Tân Tân về đến nhà, nhìn thấy bóng người đã lâu không gặp đó, đầu tiên cậu bé đứng sững ra ở cửa, sau đó khóc lớn, bổ nhào qua



Mẹ con liền tâm, giây phút Tận Tân nhào vào trong lòng mình, Mạnh Tri Ngư biết ngay, cho dù cô sửa lại tên và thân phận, nhưng tình thân, huyết thống khắc sâu trong xương tủy này vĩnh viễn sẽ không biến mất.



“Mẹ! Sao mẹ lại đi lâu như vậy, con nhớ mẹ muốn chết! Hu hu...” Tân Tân mặc đồng phục học sinh tiểu học, cậu bé ném cặp sách xuống dưới chân, còn chưa nói xong đã khóc lớn



Mạnh Tri Ngư cũng khóc, chị Bình ở bên cạnh yên lặng rơi nước mắt



Phó Cẩm Hành bể Tỉnh Tỉnh vừa tỉnh ngủ xuống tầng, công chúa nhỏ Tỉnh Tỉnh mở đôi mắt mơ hồ tò mò quan sát tất cả trước mắt.



“Em bé ở đâu ra vậy ạ?”



Đợi Tân Tân khóc đủ rồi, cuối cùng cậu bé cũng phát hiện ra sự tồn tại của Tỉnh Tỉnh.



“Em gái con đó, con có muốn bể không?”



Hỏi xong câu này, Phó Cẩm Hành liền hối hận, chỉ muốn cắn vào lưỡi mình.



Một giây tiếp theo, Tân Tân hoàn toàn bị em gái tự dưng xuất hiện này chinh phục.



Cậu nhóc chạy ngay lại, giơ hai tay ra cẩn thận nhận lấy Tỉnh Tỉnh từ trong lòng Phó Cẩm Hành



“Em bé thật là nhỏ, mềm quá! Woa, còn ngoan hơn cả cún con!” Tân Tân đưa ra phán đoán, vẻ mặt dịu dàng nói



“Con ôm chặt lấy, đừng buông tay.” Phó Cẩm Hành ở bên cạnh không ngừng nhắc nhở, sợ con trai bảo bối làm ngã con gái bảo bối.



Đến tận lúc Tỉnh Tỉnh uống sữa no rồi, sắp đi ngủ, Tân Tân vẫn không chịu buông tay



Cuối cùng phải nhờ chị Bình thuyết phục cậu bé cho em gái về phòng ngủ trước



Mấy ngày sau đó, cứ về đến nhà là Tân Tân vội vàng làm bài tập, làm vừa nhanh vừa tốt, mục đích là vì có thể chơi với em gái nhiều hơn, hóa thân thành anh trai cuồng em gái.



Có cậu nhóc ở đây, Phó Cẩm Hành muốn gần gũi con gái nhiều chút cũng không được



Hắn chỉ đành quẩn lấy Mạnh Tri Ngư



“Con gái nhỏ của anh bị cướp mất rồi, may mà anh vẫn còn con gái lớn..



không được xem nữa, mau nghỉ ngơi sớm đi!”



Phó Cẩm Hành tắm xong, bò lên giường, rút laptop trong tay Mạnh Tri Ngư ra, còn tiện tay lấy luôn cả kính chống ánh sáng xanh trên sống mũi cổ xuống.



“Làm gì thế, trả cho em, em còn chưa lưu mà!”



Cô cuống lên, lớn tiếng gọi, muốn đoạt lại



“Nếu em còn quên ăn quên ngủ như vậy, anh sẽ không cho em làm truyền hình trực tiếp gì nữa.” Phó Cẩm Hành sầm mặt lại, giả vờ tức giận nói.



Đương nhiên hắn sẽ không thật sự làm như vậy, chỉ dọa cô một chút thôi.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom