• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (4 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-366

Chương 367: Cần vận động nhiều hơn




73795.png
Thậm chí bởi vì có kinh nghiệm lần trước mà hắn còn đang không ngừng an ủi mình, không sao, cùng lắm thì bắt đầu lại từ đầu



Kết quả thì sao? Cô lại nói ra lời làm người ta lạnh lòng gấp bội thế này



“Em nói vớ vẩn ư? Anh căn bản là xem thường người khác, anh chị em ngốc, chế em không bằng người vợ thông minh lanh lợi trước kia của anh, cô ấy có thể khiến anh cảm thấy nở mày nở mặt!”



Mạnh Tri Ngư càng nói càng tức giận, cô dứt khoát ngồi xuống cạnh giường, quay đầu sang bên cạnh



“Em đứng lên cho anh!” Phó Cẩm Hành cảm thấy mình phải nói rõ với cô.



“Em không đúng, không đứng đấy! Em không chỉ không đứng, em còn muốn lăn lộn3trên giường! Em..



a!” Lúc Mạnh Tri Ngư chuẩn bị bước phản kháng bước đầu tiên, cô đã bị Phó Cẩm Hành đè chặt dưới người



“Lăn lộn trên giường? Được, bây giờ em lần thứ cho anh xem.” Hắn cố ý thổi hơi nóng bên tai cô, thấy hai má Mạnh Tri Ngư bắt đầu đỏ lên, Phó Cẩm Hành dứt khoát dồn quá nửa sức nặng cơ thể mình lên cố



Quả nhiên, cô bắt đầu không chịu nổi



“Anh đứng lên cho em..



anh nặng chết đi được..



em sắp không thở nổi rồi...”



Mạnh Tri Ngư thở cũng khó khăn



“Lăn lộn đi.” Phó Cẩm Hành ung dung giục cô.



“Anh bắt nạt người!” Cô miễn cưỡng rít mấy chữ ra khỏi kẽ răng.



“Cô Phó, anh cho rằng em nên kịp thời điều chỉnh lại định nghĩa của cụm từ bắt0nạt người?!”



Nói xong, Phó Cẩm Hành dùng hành động thực tế chứng minh với cô rốt cuộc cái gì mới thật sự là bắt nạt người



“Ngoan, lát nữa hãy ngủ, anh tắm giúp em.”



Đợi Mạnh Tri Ngư mơ hồ tỉnh dậy, đối diện là khuôn mặt tươi cười, đáy mắt đầy sự thỏa mãn



Cô thử nâng cánh tay lên nhưng không làm được, mới vừa duỗi chân, hai bắp đùi đã đau nhức giống như sắp gãy



“Em ngủ à? Em ngủ bao lâu rồi?” Vừa mở miệng, cô đã giật mình bởi chính giọng nói của mình



Nó khản đặc



“Khụ khụ, có lẽ là vào lúc hai phần ba quá trình, không phải em ngủ, anh đoán là ngất đi.” Phó Cẩm Hành vừa nói vừa ôm lấy cô, đi về phía nhà tắm



Trong bồn tắm đã5được vặn đầy nước nóng, còn nhỏ mấy giọt tinh dầu, là mùi phật thủ quen thuộc dễ ngửi



Mạnh Tri Ngư không cầm nổi lòng mà hít hít mũi



“Vợ, thể lực của em kém đi rồi, bắt đầu từ ngày mai cần vận động, rèn luyện nhiều hơn.” Phó Cẩm Hành cắn tai cô, trong giọng nói đầy ý cười



Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ “vận động” để cho cô biết rốt cuộc là loại vận động đặc biệt nào



Mạnh Tri Ngư vốn định cãi lại, nhưng nghĩ đến chuyện mới xảy ra, cô lại rụt cổ vào, rất ngoan ngoãn nép vào lồng ngực rắn chắc của Phó Cẩm Hành



Nếu như còn không ngoan ngoãn sẽ bị hắn làm mệt chết



Người phụ nữ khôn ngoan không tính toán thua thiệt trước mắt, chịu đựng4một lúc sẽ gió yên sóng lặng! Nghĩ thông suốt điểm này, Mạnh Tri Ngư mặc cho Phó Cẩm Hành bế cô vào trong bồn tắm, dùng nước nóng gột rửa cơ thể mệt mỏi.



Vào lúc cô cảm thấy vô cùng thoải mái, sắp ngủ mất, bên tai lại truyền đến tiếng Phó Cẩm Hành: “Những lời này anh chỉ nói một lần, em nghe cho kỹ nhé.”



Mạnh Tri Ngư giật mình, lập tức tỉnh táo



Cô chu môi: “Anh nói đi.”



Cho dù cả đời này em không nhớ nổi chuyện trước kia, em cũng là vợ anh, là mẹ của Tân Tân và Tỉnh Tỉnh



Anh sẽ luôn thương em cưng chiều em, coi em như con gái lớn, cho dù em có trở thành người như thế nào.”



Phó Cẩm Hành vốc nước lên giới vào lưng9Mạnh Tri Ngư, lại cúi đầu hôn lên gáy có một cái.



Cô rùng mình như bị buồn, vừa định trốn, lại bị hắn kéo vào lòng.



“Em biết rồi...”



Cô hừ nhẹ một tiếng



Sau bữa tối, Mạnh Tri Ngư ôm laptop trốn ở trên sô pha phòng khách, lên mạng điều tra rất nhiều thứ.



Cô thậm chí thấy được cả đủ loại bài báo lúc mình và Phó Cẩm Hành kết hôn, còn có ảnh mình và hắn cùng tham dự các loại hoạt động, càng xem càng cảm thấy không tưởng tượng nổi.



Trước kia mình như vậy à? Lại nhìn mình bây giờ, thật sự là kém đi quá nhiều.



Cho nên cô tự ti.



Con người đều thể cả, thấy người khác mạnh hơn mình mới tự ti.



Mà Mạnh Tri Ngư thì vì nhìn thấy mình trước kia, cho nên sinh ra lòng tự ti



Một mặt, cô muốn nhanh chóng lấy lại trí nhớ.



Mặt khác, cô lại cảm thấy bây giờ cũng rất vui vẻ, không muốn có bất cứ thay đổi nào.



Cảm giác mâu thuẫn làm cô suy tính hơn thiệt, thậm chí cáu kỉnh



“Chỉ một câu em biết rồi thôi à?”



Phó Cẩm Hành bất đắc dĩ nhìn góc mặt nghiêng của cô.



“Vậy anh còn muốn thế nào nữa? Bây giờ em không thể đi mở nhà hàng, làm quan hệ công chúng giống như trước kia nữa, em không nhớ gì cả, ngay cả những báo cáo kia em xem cũng không hiểu, anh tưởng là em chưa từng thử à...”



Mạnh Tri Ngư càng nói giọng càng nhỏ, cuối cùng tủi thân, hai giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống



Phó Cẩm Hành sững sờ một lúc mới phản ứng được



“Ồ, hóa ra trước đó em ở công ty nói chuyện với Lạc Tuyết nhiều như vậy chính là vì cái này à?” Hẳn cảm thấy là mình hiểu lầm cô rồi



Thật ra cô cũng rất cố gắng, rất muốn quay lại nề nếp



Nhưng mình lại cho là cô đang tìm cách trốn tránh, thậm chí cố ý kháng cự, không muốn đối mặt với sự thật



“Vậy anh tưởng thế nào? Anh tưởng em ghen vì bên cạnh anh có một trợ lý nữ trẻ tuổi xinh đẹp à? Nhưng em thật sự không hiểu những thứ đó, em đọc không vào, cứ nhìn thấy là nhức đầu...” Mạnh Tri Ngư tức giận đập tay xuống nước, hoà nước bắn tung tóe



Đối với động tác tức giận trẻ con của cô, Phó Cẩm Hành không hề tức giận, cũng không ngăn cản.



Bác sĩ đã từng tìm riêng anh nói chuyện, nói tình hình như cô thật ra không hề thường gặp, đầu bị thương hai lần dẫn đến mất trí nhớ hai lần liên tiếp, không chỉ xuất hiện việc trí nhớ bị trống rỗng trên diện tích lớn, ngay cả hành vị cử chỉ cũng sẽ xuất hiện thay đổi, đây là do di chứng vết thương để lại.



Có lẽ không bao lâu sẽ ổn, hoặc là qua rất lâu mới có thể ổn, thậm chí có thể sẽ không ổn, nói tóm lại là đều có khả năng



Việc duy nhất có thể làm là cung cấp cho cô một môi trường sinh sống thoải mái dễ chịu, giữ tâm trạng vui vẻ, kiểm tra định kỳ, đề phòng não bộ xảy ra biến đổi bệnh lý



“Vậy thì không xem nữa, sau này hằng ngày em ở nhà với Tỉnh Tỉnh, Tân Tân về đến nhà là có thể thấy em không phải rất tốt sao?” Phó Cẩm Hành đề nghị



“Không tốt.”



Hình như Mạnh Tri Ngư rất thích cảm giác làm trái lại lời hắn, trực tiếp bác bỏ



“Không phải Tưởng Thành Hủ nói anh đầu tư một trang web truyền hình trực tiếp sao? Em có thể chơi thử không?”



Cô thăm dò.



Nói xong, cô còn nghiêm túc nói: “Em biết cái gì gọi là truyền hình trực tiếp, anh không cần giải thích với em, em vẫn chưa đến nỗi thiểu năng.”



Phó Cẩm Hành giơ tay đỡ trán, khẽ thở dài: “Em muốn truyền hình trực tiếp về cái gì?”



Mạnh Tri Ngư bị làm khó rồi



Cô căn bản không ngờ hắn sẽ đồng ý, cho nên cũng chưa hề nghĩ ra mình muốn truyền hình trực tiếp về cái gì



Suy nghĩ hồi lâu, cô trả lời thật: “Dù sao cái gì em cũng không biết, hay là em..



em khoe giàu đi!” Phó Cẩm Hành: “...”



Hắn vốn là còn tưởng Mạnh Tri Ngư chỉ thuận miệng nói thế mà thôi



Kết quả sáng sớm ngày hôm sau, Phó Cẩm Hành vừa mở mắt đã thấy cô đang trốn ở trong chăn, dùng điện thoại tải một đống phần mềm truyền hình trực tiếp, vừa xem vừa nghiên cứu



Lại nhìn vành mắt đen sì, hai mắt đầy tia máu của cô, Phó Cẩm Hành biết ngay là cô không ngủ được bao lâu



“Những thứ này ngớ ngẩn muốn chết, không có gì để xem cả.” Hắn xem thường nói



“Này, anh là người đầu tư đấy, sao anh có thể nói như vậy!”



Nghe thấy lời này, Mạnh Tri Ngư lập tức không vui



Cô là người sắp dấn thân vào trong đó, làm sao có thể chịu được bị người ta coi thường ngay trước mặt! “Được rồi, anh thu lại câu nói kia, nhưng nói một câu tốt xấu lẫn lộn, chắc không quá đáng đâu!” Phó Cẩm Hành ngáp một cái, giơ tay kéo cô vào trong lòng, khẽ hỏi: “Không phải em thật sự muốn làm truyền hình trực tiếp gì đó chứ?”



Trước đây cô bán hải sản khô, mở nhà hàng tư nhân, hắn đều không ngăn cản.



Nhưng truyền hình trực tiếp thì Phó Cẩm Hành không ủng hộ lắm.



Hắn không phải là một người đàn ông hẹp hòi, nhưng cũng không thích để cho những nam nam nữ nữ kia khoa tay múa chân, bình phẩm lung tung về vợ mình.



Nếu không thì sao? Bây giờ em lại không thể đến Phó Thị giúp anh, bảo em ở nhà làm vợ, em càng không đồng ý, còn không bằng tìm một số chuyện để làm.”



Mạnh Tri Ngư vứt điện thoại sang bên cạnh, nhìn trần nhà, chậm rãi nói.



Cô nói cũng có lý



“Vậy được rồi, em vui là được, nhưng bây giờ em có thể khiến anh cũng vui vẻ chút không?” Phó Cẩm Hành nghiêng người, thân mật nói bên tai cô.



“Anh làm gì..



tối qua giày vò lâu như vậy..



này..



anh mau tránh ra...” Mạnh Tri Ngư thật sự kinh ngạc về thể lực của hắn, cô hoảng sợ hét lên.



Nếu như còn thêm một lần nữa, cô sẽ nằm liệt luôn trên giường mất!



“Anh ăn chay hơn một năm rồi, bây giờ khó khăn lắm mới được khai trai, em tưởng anh dễ dỗ như vậy à...” Phó Cẩm Hành hung dữ nói, sau đó như hổ đói vồ mồi, thỏa thể hưởng thụ con mồi của mình.



Ngủ một giấc đến tận trưa, Mạnh Tri Ngư vô cùng ngượng ngùng đi xuống tầng, cô cũng không ngờ mình lại ngủ lâu như vậy



Ăn trưa xong, cô chuẩn bị ra ngoài đi dạo



Chị Bình lập tức đi thay quần áo, nói muốn đi cùng cô



“Thật sự không cần đâu, em chỉ muốn đến chỗ này xem chút thôi.” Mạnh Tri Ngư lúng túng, vội vàng từ chối.



May mà chị Bình không khăng khăng đi theo chỉ dặn dò cô phải hết sức cẩn thận



Dù sao cô cũng không phải là phạm nhân, huống hồ lúc trước khi đi Phó Cẩm Hành đã nói, nếu như cô muốn ra ngoài thì cứ kệ cô.



Bởi vì quá lâu không lái xe, ngay cả vô lăng Mạnh Tri Ngư cũng không dám đụng vào, cô đi ra cách xa khu biệt thự mới bắt được một chiếc xe, đi vào khu vực nội thành.



Mục đích hôm nay của cô chính là Đại viện nhà họ Hà



Mạnh Tri Ngư xem ở trên mạng, thấy nhà hàng tư nhân cao cấp này đã từng là việc làm ăn đắc ý của cô, rất nổi tiếng



Vừa thấy cô, tất cả mọi người đều kinh ngạc, đặc biệt là với Lập Bản và Triệu Tuyết Lệ



“Tư Ca, bọn họ đều nói cháu quay lại rồi, chú còn không tin, đang chuẩn bị đi hỏi Cẩm Hành..



hóa ra là thật!” Đới Lập Bân vội vàng đưa đồ trong tay cho học trò đứng bên cạnh, mừng rỡ đi qua chỗ cô



Triệu Tuyết Lệ đến trao đổi phương án quảng bá món ăn mới với Đới Lập Bân cũng đặt ipad xuống, vui vẻ nói: “Lạc Tuyết đã nói với em, em vốn định xong việc sẽ cùng chú Đới đến Phó Thị.”



Đối mặt với sự nhiệt tình của bọn họ, Mạnh Tri Ngư có chút luống cuống



Cô mở miệng, vốn muốn nói mình mất trí nhớ rồi, nhưng nghĩ lại, cuối cùng vẫn không nói ra chuyện này.




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom