• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • chap-401

Chương 402: Chuyển hướng dư luận




75938.png

75938_2.png
Chờ đến lúc bọn họ giải thích rõ ràng thì không còn kịp nữa rồi, những tin giả kia đã sớm ăn sâu vào lòng người, muốn quên cũng không thể quên được



Vì vậy, nhân cơ hội bây giờ là thời đại internet, bị vu oan giá họa, phải lập tức làm sáng tỏ.



“Nếu như người ta đã treo ảnh của chị lên rồi, chị còn giả chết, chẳng phải là chột dạ sao? Tuyết Lệ, giúp chị triệu tập phóng viên truyền thông, nửa tiếng sau, chị muốn đích thân nói rõ tình hình.” Mạnh Tri Ngư dứt khoát cúp điện thoại



Cô ngẩng đầu, phát hiện ra không biết Phó Cẩm Hành đã đứng ở trên bậc thang, đang nhìn mình chăm chú từ lúc3nào.



Mạnh Tri Ngư giật cả mình, không nhịn được mà nói một câu hờn dỗi: “Có phải anh đã nghiện nghe lén rồi không? Sao lại cố ý núp trong bóng tối, nghe lén người khác nói chuyện vậy!”



Phó Cẩm Hành nhún vai, lúc này mới đi xuống tầng



“Anh vừa dỗ hai con ngủ, còn chưa kịp chạy đến khoe thành tích với em, vậy mà lại bị em giáo huấn rồi.” Hắn trưng ra bộ mặt vô tội nói



Trên thực tế, Phó Cẩm Hành đã nghe được bảy tám phần cuộc đối thoại giữa Mạnh Tri Ngư và Triệu Tuyết Lệ



Hết cách rồi, không gian trong nhà quá lớn, nói chuyện sẽ có tiếng vang



Cô dứt khoát không giấu giếm làm gì, nói mấy câu,1kể hết một lượt về tình tình trước mắt cho Phó Cẩm Hành nghe.



Ai ngờ, sau khi nghe xong, hắn lại không tỏ ra tức giận chút nào



Mạnh Tri Ngư nổi cáu, giơ tay đánh vào ngực Phó Cẩm Hành một cái không mạnh không nhẹ, oán giận nói: “Này, bây giờ đang có người ngấp nghé vợ anh, anh cũng không có phản ứng gì là sao?”



Hắn thuận thể bắt lấy tay cô, hôn lên môi cô mấy cái, lúc này mới cười nói: “Tình huống như vậy không phải là lần đầu tiên xảy ra, anh đoán cũng sẽ không phải là lần cuối cùng, ai bảo vợ của anh người gặp người thích vậy chứ?”



Mạnh Tri Ngư bĩu môi, hừ một tiếng



“Chỉ cần9trong lòng vợ anh chỉ có một mình anh là được rồi.” Phó Cẩm Hành cũng không khó chịu, mở miệng nói.



“Bây giờ đầu óc em hỏng mất rồi, đến trí nhớ cũng không còn, còn ngốc nghếch sinh cho anh hai đứa con, chẳng lẽ như vậy trong lòng em còn chưa đủ có anh hay sao?” Vừa nhắc tới chuyện này, Mạnh Tri Ngư lại cảm thấy uất ức.



Người ta mất trí nhớ, có khi còn có thể tạo ra một chuyện tình lãng mạn được.



Còn cô thì sao?



Mất trí nhớ một lần liền sinh ra một đứa bé!



“Đúng đúng đúng, em là tốt nhất



Nhưng vợ à, em thật sự quyết định sẽ chủ động đấu với bọn họ sao?” Đợi cô nổi cáu3xong, Phó Cẩm Hành mới có vẻ lo lắng hỏi



Không phải hắn lo Mạnh Ti Ngư không đủ thông minh, hắn chỉ lo những phóng viên giải trí kia quá tinh ranh



Phải biết rằng, bọn họ cả ngày không đào bởi chuyện xấu của các nhân vật công chúng thì cũng là tạo ra các tin đồn nhảm, giỏi nhất chính là bịa ra mấy tin đồn thất thiệt



Trong tình huống này, một khi đã không cẩn thận rơi xuống hố, có thể sẽ bị truyền đi sai lệch, không chỉ không thể làm sáng tỏ mọi chuyện mà ngược lại còn có thể bị trả đũa



“Đương nhiên! Chuyện em không làm, dựa vào cái gì lại muốn em thừa nhận chứ? Hơn nữa, người mới3đều muốn trèo lên cao, không phải là không thể được, nhưng không nên giẫm lên người khác, cũng phải hiểu rõ đạo lý, không phải ai cũng có thể trở thành đá kê chân cho mình



Ít nhất thì không thể là em!”



Vì tức giận, gương mặt Mạnh Tri Ngư hơi đỏ lên



Ngay từ đầu, cô rất tán thưởng Tiêu Tụng, cho dù là ở trước mặt người quản lý của cậu ta hay là trước các nhân viên của chương trình “Thực toàn thập mỹ”, cô đều khen ngợi cậu ta với mọi người



Bây giờ nghĩ lại, thật đúng là lòng nhiệt tình cho chó ăn, còn bị chó cắn một cái! “Vậy được



Anh bảo Tiểu Triệu đưa em đi, chờ em về, sẽ có đồ ăn khuya nóng hổi



Anh đích thân xuống bếp, mì vằn thắn há cảo tôm, thế nào?”



Phó Cẩm Hành vừa nói, vừa đưa tay nhéo chóp mũi Mạnh Tri Ngư



Nghe hắn nói xong, cô ngạc nhiên



“Ơ, anh không cùng đi với em à?”



Vậy thì thật là kỳ lạ



Mạnh Tri Ngư vốn còn tưởng rằng sau khi Phó Cẩm Hành nghe xong chuyện cô muốn ra mặt, nhất định sẽ đi theo cùng để bảo vệ che chở cho mình, hoặc ít nhất thì cũng để tăng thêm sức mạnh.



Kết quả thì sao?



Hắn lại ở nhà để nấu đồ ăn?



Đây là hành động gì vậy? Thấy cô không hiểu, Phó Cẩm Hành lại cười



“Em sợ à?” Hắn cố ý hỏi.



“Em còn lâu mới sợ...” Mạnh Tri Ngư nhỏ giọng lẩm bẩm, nhưng thật ra là có chút chột dạ, cô thật sự lo về những phóng viên nhanh mồm nhanh miệng kia, chỉ cần mình vừa mở miệng, căn bản không ứng phó được



“Vậy thì được rồi, không cần phải sợ.” Phó Cẩm Hành cẩn thận vén những lọn tóc xõa bên tai cô, dịu dàng nói: “Có những lúc anh sẽ không thể ở bên cạnh em được, nhưng em phải hiểu rằng, anh và các con sẽ mãi mãi là hậu phương vững chắc của em, cha con anh ở nhà đợi em.”



Gần đây xảy ra một vài chuyện khiến hắn không thể không suy nghĩ về tương lai của gia đình bốn người nhà hắn



Hắn không phải là siêu nhân, sức lực có hạn, việc ở bên vợ và các con một ngày hai mươi tư tiếng đồng hồ càng là điều không thực tế



Vì vậy, Phó Cẩm Hành không thể không bắt ép mình phải hạ quyết tâm, để cho gia đình mình thích ứng từng chút một với thế giới tàn khốc này



Đương nhiên, hắn nhất định sẽ ở bên cạnh, bảo vệ người mà mình quan tâm nhất trên đời này



“Yên tâm đi, em đã nói rồi, em không sợ đâu.” Mạnh Tri Ngư hít sâu một hơi để động viên mình



Cô thay quần áo, lập tức xuất phát.



Từ hơn nửa năm trước, Triệu Tuyết Lệ đã tập hợp một số đồng nghiệp cũ, thành lập một công ty quan hệ công chúng, Phó Cẩm Hành cũng là một trong những cổ đông nhưng chỉ đầu tư, không tham gia vào việc quản lý hằng ngày.



Cô ấy đã thông báo với phóng viên bộ phận truyền thông, sau khi mọi người nghe thấy liền vội vàng chạy đến



Dù sao, chỉ cần hai cái tên Tiêu Tụng và Phó Cẩm Hành cũng đủ để chiếm hết toàn bộ trang nhất rồi.



***



“Cảm ơn mọi người đã đặc biệt đến đây, đặc biệt vì tôi mà tăng ca



Lát nữa, nhân viên của chúng tôi sẽ chuẩn bị một chút đồ ăn vặt, mọi người có thể vừa làm việc, vừa thưởng thức đồ ăn.”



Mạnh Tri Ngư đứng lên, cô vừa mở miệng đã làm cho những phóng viên kia mỉm cười



“Tôi nghĩ, nội dung mà tôi muốn nói cũng không khác suy đoán của các bạn cho lắm



Đã như vậy, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.” Sau đó, Mạnh Tri Ngư nói rõ ràng mạch lạc tất cả những gì mình muốn nói



Nội dung là những gì cô đã suy nghĩ kỹ trên đường tới đây, bởi vì không nói dối, hay được dày công chuẩn bị, cho nên không cần học thuộc lòng, nghĩ gì nói nấy là được.



“Tôi là một người phụ nữ, một người vợ, hơn nữa còn là một người mẹ



Có lẽ có người sẽ nói, cô vội vàng xuất hiện trước công chúng để biện bạch như vậy, có phải là trong lòng đang chột dạ không



Thực ra, bản thân tôi cũng không để ý những lời suy đoán vô căn cứ đó, dù sao cũng không phải là sự thật, tùy bọn họ nghĩ thế nào thì nghĩ thôi



Nhưng bây giờ tôi đã có hai đứa con nhỏ đáng yêu, tôi không muốn để các con tôi phải chịu đựng một chút tổn thương nào trong quá trình trưởng thành của mình.”



Mạnh Tri Ngư nhìn xung quanh một vòng, giọng nói lập tức trở nên đanh thép.



“Đối với việc có người cố ý muốn lợi dụng tôi để thu hút sự chú ý, muốn lợi dụng tối để di chuyển tầm mắt của công chúng tôi sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật



Những chứng cứ có liên quan đã được chỉnh lý xong xuôi, sáng mai, luật sư đại diện của tôi sẽ đến tòa án, chính thức khởi tố.”



Nói xong, cô đứng dậy, cúi người chào mọi người phía dưới, rồi lập tức rời đi.



Tất cả những người phóng viên hình như đều không ngờ cô Phó trong truyền thuyết này lại quyết đoán như thế, không chỉ ra mặt đáp trả, mà còn trực tiếp sử dụng luật pháp như một thứ vũ khí, khiến cho cả hội trường trong phút chốc trở nên yên tĩnh đến đáng sợ



Đợi đến lúc bọn họ phản ứng lại, muốn nhanh chóng đuổi theo nhưng đã bị các nhân viên bảo vệ ở đó ngăn cản



“Xin lỗi, nếu mọi người có vấn đề gì, bây giờ có thể đưa ra câu hỏi rồi!” Triệu Tuyết Lệ cầm lấy micro, thu hút sự chú ý của mọi người



Thấy nhân vật chính đã rời đi rồi, đuổi theo cũng không kịp nữa, những người phóng viên kia chỉ đành tìm cơ hội khác, đặt câu hỏi với Triệu Tuyết Lệ, hy vọng có thể khai thác được nhiều chuyện bất ngờ hơn nữa.



Nhưng mà, trả lời những câu hỏi nào và phải trả lời ra sao, đối với Triệu Tuyết Lệ mà nói, đều nằm trong tính toán.



Cô rất hiểu một đạo lý, chính là nói gì có lẽ không quan trọng, nhưng có nói hay không lại cực kỳ quan trọng



Bên này vừa có phản ứng, áp lực dư luận mang lại chuyển sang Tiêu Tụng



Công ty quản lý của cậu ta sắp lâm vào khủng hoảng rồi



Phải biết, đây là một công ty giải trí không mấy nổi tiếng, những nghệ sĩ dưới trướng không có nổi một minh tinh nào là hạng A.



Ban đầu, bọn họ còn muốn dựa vào những thực tập sinh được đào tạo ở nước ngoài trở về lần này để giành lấy một miếng ngon trong ngành giải trí, Tiểu Tụng và Phi Phi là hai người mới mà công ty vô cùng xem trọng.



Kết quả, vì Tiêu Tụng muốn tìm đường chết, nên bây giờ cả công ty đều đang phải thu dọn tàn cuộc cho cậu ta



Lúc này, cậu ta đã bị người quản lý mắng té tát cả tiếng đồng hồ rồi



“Ngoại trừ công khai xin lỗi, bây giờ cậu không còn con đường nào khác nữa rồi!” Người quản lý vừa nói, vừa không ngừng ấn tắt những cuộc điện thoại liên tục gọi tới, điện thoại nóng bỏng cả tay, có vẻ như không ngừng rung lấy một khắc nào cả



Nhưng anh ta không dám tắt máy, một khi tắt máy thì càng chứng thực lời đồn Tiểu Tụng sắp xong đời rồi.



Phần lớn cộng đồng mạng đều suy đoán, đắc tội Phó Cẩm Hành thì cậu ta đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn trong giới giải trí nữa.



Kết quả, Phó Cẩm Hành không ra mặt, ngược lại cô Phó lại tát thẳng vào những kẻ đã tạo ra tin đồn nhảm kia.



“Tôi không xin lỗi, tôi không làm gì cả, lời tôi nói ra là thật.” Không ngờ sau một tiếng đồng hồ im lặng, Tiểu Tụng lại nói ra một câu như vậy



Người quản lý thực sự phát điên: “Tiêu Tụng, cậu là cha tôi, cậu là tổ tông của tôi, được chưa? Tôi cầu xin cậu, cậu muốn chết cũng đừng lôi kéo chúng tôi vào! Tôi luôn cho rằng cậu là người thông minh, cho nên mới coi trọng cậu.”



Không đợi anh ta nói xong, Tiêu Tụng đã lạnh lùng cắt ngang: “Dù sao thì tôi cũng không thẹn với lương tâm.”



Cậu ta đứng bật dậy, đi ra ngoài cửa



Người quản lý như bị sét đánh, anh ta vội vàng đuổi theo Tiêu Tụng, không ngừng hỏi: “Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Cậu muốn đi đâu? Quay lại!”



Lúc này rồi, cậu ta còn dám lộ diện, rõ ràng là không muốn sống nữa mà! Đáng tiếc, đến lúc người quản lý đuổi tới hầm để xe, chỉ thấy Tiêu Tụng lái chiếc xe mới mua kia, lao vút đi



“Xong rồi...” Nhìn chiếc xe càng xa dần kia, người quản lý lẩm bẩm



Trương Tử Hân cũng không ngờ, người đến tìm mình lại là Tiểu Tụng



Từ khi mùa đầu tiên của “Thực toàn thập mỹ” kết thúc, bọn họ không hề gặp nhau



Trên thực tế, cho dù là lúc đang quay chương trình, sự tương tác qua lại giữa hai người bọn họ cũng không tính là nhiều nhặn gì, đại khái là bởi vì chuyện của Tang Tang nên giữa hai bên không thể nào không có khoảng cách.



“Cậu tìm tôi?” Trương Tử Hân đứng chặn ở cửa, ngờ vực nhìn Tiêu Tụng.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom