• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • chap-421

Chương 422: Không điều tra được thân phận




77203.png

77203_2.png
Nhìn bóng lưng của bọn họ, rất lâu sau, Mộ Kính Nhất mới mở miệng nói: “Cậu thanh niên này thật ngông cuồng, đi điều tra xem cậu ta có lại lịch thế nào.”



Quản lý vội vàng đáp lời



Vào lúc này, cho dù đối phương là địch hay là bạn, đối với Mộ Kính Nhất mà nói, cũng không phải là một chuyện làm cho anh ta cảm thấy thoải mái



Huống hồ anh ta và Minh Duệ Viễn có một điểm chung



Đó chính là bọn họ đều không tin trên đời có chuyện trùng hợp như vậy



Mình vừa mới giữ vợ chồng Phó Cẩm Hành lại thì đã có một thiếu niên kiêu ngạo tới, điều này không phải rất kỳ quái sao? “Các người còn3đứng đây làm gì?”



Mộ Kính Nhất chậm rãi đảo mắt qua mọi người, có chút kinh ngạc hỏi



Những người kia như tỉnh mộng, lúc này mới tản ra, sợ đi chậm một chút thì sẽ trở thành bia đỡ đạn



Không quá hai phút, em trai của Mộ Kính Nhất - Rand, nghe tin đã chạy đến.



Hắn là một người da trắng điển hình, nói một cách công bằng thì rất đẹp trai, tóc màu nâu nhạt, xoăn tự nhiên, mặt mũi cũng coi như tuấn tú



Nhưng dân ở đây biết, and là một tên thủ lĩnh của bọn côn đồ, không hề dễ đối phó.



Gọi là côn đồ có lẽ còn hạ thấp hắn.



Bởi vì không có tên côn đồ nào lại giàu có như Rand,1việc làm ăn của hắn trải rộng khắp vùng này, đủ mười mấy quảng trường, mà còn chưa tính những nơi khác



Chính vì thế, cha mẹ nuôi của Mộ Kính Nhất mới vô cùng thích hắn, cho là hắn đã mang đến may mắn cho cả nhà.



Từ khi bọn họ đến Trung Hải nhận nuôi đứa bé này, việc kinh doanh của gia tộc càng ngày càng tốt lên, quan trọng nhất là, năm Mộ Kính Nhất năm tuổi, người mẹ nuôi gần bốn mươi tuổi vậy mà lại mang thai, sinh ra Rand.



Mặc dù có con ruột, nhưng cha mẹ nuôi cũng không vì lý do này mà đối xử tệ bạc với Mộ Kính Nhất, trái lại còn đối xử với hắn tốt hơn9cả trước kia



Bọn họ vốn muốn chia đều gia tài tích lũy mấy mươi năm cho hai đứa con trai, đáng tiếc, từ nhỏ Rand đã thích đánh nhau, còn trẻ đã trở thành tên côn đồ nổi danh cả một vùng



Mà Mộ Kính Nhất thì lại thể hiện tài năng thiên bẩm trong việc buôn bán kinh doanh, sau khi hắn tiếp nhận gia nghiệp, qua mấy năm đã làm cho tài sản tăng lên gấp nhiều lần



Có người anh trai như vậy, đương nhiên Rand có thể thoải mái mà hưởng phúc, còn có thể ở bên ngoài đánh đánh giết giết, làm thủ lĩnh của rất nhiều bang phái khác nhau.



“Tại sao lại để bọn chúng đi? Dám không nể mặt anh, để3em đánh vỡ đầu nó mới phải, xem có giống như quả dưa hấu, chảy nước đầm đìa không?” Rand sờ cằm, vẻ mặt hung ác nói.



Từ khi còn rất nhỏ hắn đã biết thật ra Mộ Kính Nhất không phải là anh ruột của mình, dù sao ngoại hình của hai người cũng quá khác biệt, đến đứa trẻ con cũng cũng có thể phát hiện ra



Nhưng mà tình cảm của bọn họ luôn rất tốt



“Rand, bây giờ anh sẽ không nể tình cũ nữa, hai mẹ con Susan và William này thật khiến người ta chán ghét.” Mộ Kính Nhất trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm



Vú nuôi của anh ta - bà Jenny đã từng nhiều lần xin tha, hy3vọng có thể nể mặt bà ta mà cho mẹ con Susan một chỗ dung thân



“Em đã muốn anh đuổi cái tên ngu xuẩn không có não kia đi từ lâu rồi!” Rand hậm hực nói.



“Đúng rồi, em nghe nói anh đã bắt giữ một cặp nam nữ, lại lịch thế nào vậy? Hay là giao cho em đi, cho dù anh muốn hỏi cái gì, em đều có thể giúp anh tìm ra câu trả lời!”



Hắn đột nhiên nghĩ tới gì đó, xoa hai tay vào nhau, nhìn Mộ Kính Nhất với vẻ đầy mong đợi



Dáng vẻ của Rand làm cho Mộ Kính Nhất cạn lời, nếu mình thật sự giao người cho hắn, có lẽ không chết thì cũng chỉ còn chút hơi tàn, nhưng như vậy thì sớm quá.



Hắn không muốn giết Phó Cẩm Hành và người nhà của hắn dễ dàng như vậy, càng từ từ giày vò càng thú vị, không phải sao? “Rand, chuyện này không liên quan đến em, anh muốn tự mình giải quyết.” Mộ Kính Nhất đi tới, giơ tay vỗ vai hắn, giọng điệu ôn hòa nói



Hơn hai mươi năm nay, hắn luôn là một người anh trai mẫu mực



Mỗi lần Rand gây ra phiền phức hoặc tai họa gì ở bên ngoài thì người thu dọn tàn cuộc cho hắn đều là Mộ Kính Nhất, coi như báo đáp công ơn cha mẹ nuôi dưỡng nhiều năm



“Có phải có liên quan đến thân thể của anh không?” Rand ngờ ngợ hỏi.



Hắn biết, chỉ có chuyện này mới có thể làm cho Mộ Kính Nhất trở nên không giống bình thường như vậy.



Hơn nữa, nghe nói hai người kia còn từ Trung Hải tới đây.



Trung Hải là quê hương của Mộ Kính Nhất, hắn sinh ra ở đó, cũng được người ta nhận nuôi ở đó.



“Yên tâm đi, anh biết nên làm thế nào



Nếu anh cần sự giúp đỡ của em, anh sẽ chủ động nói với em.”



Mộ Kính Nhất mỉm cười với Rand, sau đó, hắn vẫy tay, gọi người tới quét dọn



Trên mặt đất ngoại trừ mảnh thủy tinh vỡ, còn có vết máu, một đống hỗn độn sẽ ảnh hưởng tới việc buôn bán



Thấy Mộ Kính Nhất đã dẫn người bỏ đi, quản lý quán bar mới cúi đầu nói với Rand: “Tôi sẽ lập tức tìm người tới thu dọn!” Rand hờ hững hỏi: “Hai người kia ở đâu?”



Quán bar quản lý đảo mắt một vòng, lập tức trở nên căng thẳng: “Chuyện này...” “Cậu không muốn làm nữa à?”



Rand cười lạnh.



Anh ta lập tức trả lời: “Trong hầm, từ chiều hôm qua đến giờ, đã hơn một ngày một đêm rồi.” Nghe anh ta nói xong, vẻ mặt Rand trở nên càng thêm nghiêm túc



“Sai người đi theo tên nhãi con vừa rồi, xem rốt cuộc nó muốn làm gì, có gì phải báo cáo với tôi ngay.”



Nói xong, Rand cũng đi ra khỏi quán bar



Ở trong một con hẻm cách quán bar không xa, Olivia ép Minh Duệ Viễn vào tường, cô ta cho đôi môi đỏ mọng lên, liều mạng muốn hôn cậu ta.



“Anh yêu, anh thật giỏi..



dáng vẻ của anh lúc nãy thật sự quá đẹp trai!” Cô ta giơ tay vuốt ve mặt Minh Duệ Viễn, không ngừng tán dương



Nếu không phải tên đần độn William kia xông ra giữa đường, nói không chừng cô ta đã nắm được người đàn ông này rồi!



“Vậy sao? Tên to con muốn đánh anh vừa rồi chính là người đàn ông lúc trước em nói là đã cùng đi nhà nghỉ với em à.”



Minh Duệ Viễn giả vờ như không có chuyện gì, nói



“Hừ, đừng nhắc tới anh ta, thật là khiến người ta chán ghét!”



Olivia oán hận nói



“Được rồi, dừng lại ở đây đi.”



Minh Duệ Viễn đã lấy được tin tức mình muốn, cậu ta không có hứng tiếp tục dây dưa với loại phụ nữ này nữa.



Để điều tra rõ chân tướng, cũng không thể đánh đổi cả cơ thể của mình đúng không?



Nếu không há chẳng phải không đáng sao! Cậu ta vừa nói vừa lấy ra một xấp tiền mặt, tất cả đều có mệnh giá lớn.



Nhét tiền vào ngực Olivia, Minh Duệ Viễn cười nói: “Anh mệt rồi, không đi với em nữa, số tiền này cho em hết, hy vọng sau này chúng ta không gặp lại nhau nữa.” Cô gái hoàn toàn ngẩn ra



Đợi đến lúc kịp phản ứng lại, Olivia vội vàng cầm lấy tiền



Phát hiện đó là một xấp tiền dày cộm, cô ta gần như muốn hét lên một tiếng vì vui sướng! Olivia kích động ngẩng đầu, nhìn thấy Minh Duệ Viễn vừa nói xong đã nghênh ngang bỏ đi, căn bản không có bất kỳ tình cảm lưu luyến nào.



Cô ta gửi một cái hôn gió cho cậu ta: “Có chuyện gì cần thì cứ tới tìm em, anh biết có thể tìm em ở đâu rồi đấy!” Không cần làm gì cũng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, mặc dù không được tiếp xúc thân thể với người đàn ông này, nhưng cũng phát tài rồi!



Minh Duệ Viễn không để ý đến cô ta mà đi đến ven đường, nhìn xung quanh.



Cậu ta phát hiện, sau cột đèn đường cách đó không xa có hai gã đàn ông đứng đó, lén lén lút lút, đang nhìn về phía mình



Có lẽ là người quán bar kia phái tới theo dõi, cậu ta thầm nghĩ.



Vừa vặn, Olivia cũng đi qua đó, cô ta chuẩn bị về nhà định tìm hội chị em để khoe khoang chiến tích đêm nay.



“Phối hợp với anh một chút.”.



Minh Duệ Viễn hạ giọng, nói với cô ta.



“Hả?”



Olivia phản ứng rất nhanh, cô ta lập tức hiểu ngay, nắm lấy cánh tay cậu ta, vừa khóc vừa nói: “Xin anh đừng bỏ rơi em! Em sai rồi! Em không nên lừa anh!” Cô ta khóc đến cõi lòng nát tan, đừng nói người trên cùng con đường, có lẽ người ở cách đó một con phố cũng có thể nghe được



Quả nhiên, hai tên kia dáo dác nhìn qua, giả vờ như đang xem náo nhiệt



Thỉnh thoảng có người đi ngang qua cũng đều tò mò nhìn người phụ nữ này, mang theo tâm hóng hớt



“Cút đi, cái đồ đàn bà không biết xấu hổ! Đi tìm người yêu cũ của cô đi, đừng tưởng tôi là kẻ ngốc!” Minh Duệ Viễn phẫn nộ hét lớn một tiếng, cho Olivia một cái bạt tai, nhanh chóng bỏ đi



Cô ta đi theo sau bước, rồi ngồi phịch đất, giả vờ gào khóc



Khóc một lúc, một chiếc xe taxi đi qua, Olivia thút tha thút thít ngồi lên chiếc xe kia rồi cũng rời đi.



Sau khi chắc chắn hai người bọn họ đều đã đi rồi, hai người đàn ông đứng ở sau cột đèn đường mới nhanh chóng trao đổi ánh mắt, cùng chạy về quán bar, báo cáo tin tức.



Mộ Kinh Nhất cũng nhanh chóng nhận được tin báo



Hắn luôn nghi ngờ thân phận của cậu thiếu niên này không đơn giản, nhưng căn cứ vào báo cáo của đàn em, hình như lại không có gì đặc biệt.



“Thân phận thì sao?”



Mộ Kính Nhất suy nghĩ một chút, lại truy hỏi.



Đàn em của hắn không có cách nào tra được thân phận của Minh Duệ Viễn cũng không có gì kỳ lạ, bởi trước kia, vì muốn báo thù mà Minh Đạt đã sớm bảo mật kỹ càng thân phận của Minh Duệ Tư và Minh Duệ Viễn, người bình thường không có khả năng tra được



Dựa vào địa vị và năng lực của Mộ Kính Nhất, có lẽ hắn cũng có bản lĩnh này, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không ngờ được, thân phận của Minh Duệ Viễn lại phức tạp như thế



Bởi vì không ngờ, nên mới không làm được



“Đám ăn hại! Đến bối cảnh của một thằng nhãi cũng không điều tra ra được, còn dám tự xưng là bang phái giang hồ, muốn người ta cười chết à?” Rand ở bên cạnh nổi cơn thịnh nộ, tiến lên đạp cho mỗi người một cú, lập tức đạp gãy xương sườn của hai người kia



“Đưa đi! Đừng xuất hiện trước mặt tao nữa!”



Dáng vẻ tức giận của hắn giống như một con sư tử hung bạo đang ra sức đâm đầu vào chiếc lồng sắt đang giam giữ mình



“Em có thể để anh yên tĩnh một lúc không?” Mấy phút sau, Mộ Kính Nhất cũng không chịu nổi nữa.



Hắn thích yên tĩnh, từ nhỏ Rand đã là một đứa trẻ tuyệt đối không bao giờ im lặng dù chỉ một phút



Có lần, cha mẹ đưa hắn đi khám bệnh, hắn dùng bật lửa đốt áo khoác trắng của bác sĩ, suýt nữa xảy ra án mạng.



Nếu không phải Mộ Kính Nhất luôn nghĩ cách thì hắn đã sớm bị nhốt vào tù rồi



“Được thôi.” Rand đành phải đi ra khỏi phòng



Nhưng hắn không rời đi mà nhân lúc Mộ Kính Nhất không để ý, hắn đi xuống tầng hầm.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom