Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 259
45259
Tim Diệp Phi co rút đau đớn mãnh liệt, Mộ Thương Nam có vợ có con sống rất tốt, cho nên cô và Thiên Thiên của cô thì phải xa nhau, bị Mộ Ly uy hiếp.
Cô nhíu mày nhìn về phía Bắc Minh Phong, “Nếu anh nghĩ như vậy, thì coi như không nhìn thấy gì, thả tôi đi. Tôi không muốn có bất kỳ giao tình gì với Mộ Thương Nam nữa. Tôi quay về là để báo thù, mỏ vàng đen và mọi thứ nợ tôi, tôi đều sẽ đòi lại!”
“1 mỏ vàng đen đối với cô quan trọng vậy sao?” Bắc Minh Phong lạnh lùng hỏi.
“Phải! Ba mẹ tôi vì mỏ vàng đen này mà bị Thiên Tịnh hại chết, tôi phải thay bọn họ đòi lại công bằng!” Diệp Phi nói to.
“Chết đã thành mộ xanh cỏ rồi, không thể buông xuống sao?” Bắc Minh Phong khuyên Diệp Phi.
“Lúc Thiên Huệ hại ba mẹ tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống, lúc Thiên Tịnh hại tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống? Lúc Mộ Thương Nam chiếm đoạt bản đồ của tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống?
Đều là người hơn 50kg, tại sao tôi phải buông xuống?” Diệp Phi tức giận hét lên.
Bắc Minh Phong bị hỏi đến câm nín không có lời để nói, “Buông tha Mộ Thương Nam, anh ta không nợ cô cái gì. Nếu cô nhìn thấy 2 tháng đó anh ta sống lại như thế nào, thì cô sẽ không nói ra những lời như vậy!”
Diệp Phi cười lạnh nhạt, “Nếu anh biết 5 năm nay tôi sống như nào, thì anh sẽ không đứng ở đây nói ra lời như vậy?”
Nước mắt ở đuôi mắt cô nứt ra, cô như thế nào mới giữ được Thiên Thiên, ngày nào cũng lo lắng sẽ bị sảy thai.
Cô như thế nào chịu đựng con trai mình vừa sinh ra liền bị thông báo chết yểu, cô chưa kịp nhìn hình dáng của đứa bé. Sau 3 ngày cô hôn mê do sinh đứa trẻ bị xuất huyết nhiều thì đã trở thành ngôi mộ.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy 2 tháng hấp hối đấu tranh với cái chết của Mộ Thương Nam, ai biết cô vì sinh ra con trai và con gái của Mộ Thương Nam, chút nữa xuất huyết nhiều chết đi.
Mà lúc cô quay về nước zh mới phát hiện Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh hạnh phúc trải qua 5 năm.
Ha ha ha, cô mới biết năm đó Mộ Thương Nam đối với cô tất cả đều là lừa dối, cái gì cùng Thiên Tịnh không có quan hệ, nếu không có quan hệ Mộ Dã giống Mộ Thương Nam y hệt đó giải thích thế nào?
Cô giống như 1 trò cười lớn bị Mộ Thương Nam chơi đùa từ đầu đến cuối.
Bắc Minh Phong vẩy tay, “Cô đi đi, 2 người các người tốt nhất vĩnh viễn đừng gặp lại.”
Tim Diệp Phi lạnh lẽo.
Thứ nhất tốt nhất không gặp nhau, như vậy liền không yêu nhau.
Thứ hai tốt nhất không làm bạn, như vậy liền không nợ nhau.
Thứ ba tốt nhất không yêu nhau, như vậy liền không quên nhau.
An đắc cùng quân cùng cự tuyệt, miễn giáo sinh tử tố tương tư.
Cô bước chân đi về hướng cửa biệt thự.
“Đứng lại! Ai cho em đi!” Âm thanh của Mộ Thương Nam từ đằng sau Diệp Phi xông vào.
“Lão đại, cậu giữ cô ta có tác dụng gì? Cô ta hại cậu còn chưa đủ sao?” Bắc Minh Phong nói.
Nếu anh ta có thể động tay, anh ta thật muốn bắt lấy Diệp Phi đưa ra khỏi nước zh, cho Diệp Phi vĩnh viễn không thể quay lại.
“Bắc Minh Phong, việc của tôi không đến lượt cậu quản! Người đâu, đưa Diệp Phi ném về phòng cho tôi, 1 lát nữa tôi sẽ đi xử lý cô ta!” Mộ Thương Nam rét lạnh ra lệnh.
Mắt Diệp Phi nhắm lại 1 chút, ý nghĩ giết Bắc Minh Phong cũng có, không phải Bắc Minh Phong luyên thuyên với cô, cô sớm chạy rồi!
Cô bị mấy bảo tiêu đưa về phòng, cửa khóa lại, mẹ nó chứ cô lại không biết bao giờ mới có thể ra khỏi cái cửa này nữa.
Bắc Minh Phong ở tầng dưới cảm giác tầng khí áp suất thấp lạnh lẽo, sắc mặt của Mộ Thương Nam với anh ta rõ ràng không đúng.
“Là anh em, tôi mới nghĩ thả Diệp Phi đi, cho cậu có thể sống thêm vài năm nữa.” Lương tâm của trời đất a, anh ta thật sự là vì Mộ Thương Nam.
“Là anh em, cậu không nên can thiệp vào việc của tôi! Đây là đồ cậu cần, cậu có thể cút rồi!” Mộ Thương Nam ném điện thoại của Lăng Tuyết cho Bắc Minh Phong.
Đời người giống như uống nước, lạnh ấm tự biết, Bắc Minh Phong không phải anh ta, sao biết được rốt cuộc anh ta muốn có là cái gì.
Bắc Minh Phong mở điện thoại ra xem 1chút, đầu mày tức thì dúm lại, “Cái này không hồi phục à! Chỉ là nhắc nhở có tin nhắn thoại, nghe không được nội dung.”
“Tin nhắn thoại sau khi xóa bị xóa triệt để , chỉ có thể hồi phục đã từng có tin nhắn thoại, hồi phục âm thanh không được. Ít nhất nói rõ Lăng Tuyết rất thận trọng, đều dùng tin nhắn thoại để nói chuyện với đối phương.
Còn có 1 điểm, bản ghi của bọn họ, đối phương luôn đúng thời gian đã định bảo hacker chuyên nghiệp xóa triệt để 1 lần, thêm bạn bè mới lại, tin nhắn ngày trước đều không hồi phục được.
Có điều, rốt cuộc là có chuyện gì có thể làm cho Lăng Tuyết cẩn thận thận trọng đến mức này?” Mộ Thương Nam nói.
“Đích thực rất đáng nghi, nếu trong lòng không có quỷ hoàn toàn không cần thiết xóa bản ghi.” Tay Bắc Minh Phong nắm chặt điện thoại.
“Mang con trai cậu quay về xử lý việc nhà cậu.” Mộ Thương Nam nói.
“Có thể cho Bắc Minh Ý và Mộ Dã ở cùng nhau không? Tôi lo lắng an toàn của Ý Ý khi quay về.” Bắc Minh Phong nhíu mày nói.
Vốn dĩ anh ta không tin lời của Bắc Minh Ý, nhưng hiện nay anh ta chỉ sợ những điều đó đều là thật, nếu Lăng Tuyết thật sự ngược đãi con trai anh ta nhiều năm như vậy, anh ta thật có lỗi với con trai.
“Có thể, người đâu, mang thiếu gia Bắc Minh đi tới phòng thiếu gia, nói thiếu gia chiêu đãi khách chu đáo.” Mộ Thương Nam đồng ý.
“Cảm ơn! Tôi về nhà xử lý việc nhà tôi.” Bắc Minh Phong nói rồi rời khỏi nhà của Mộ Thương Nam.
Mộ Thương Nam nhìn bóng hình Bắc Minh Ý đang được đưa vào phòng Mộ Dã chỉ hi vọng Bắc Minh Ý thật thà có thể làm cho Mộ Dã tiết chế lại, làm 1 em bé bình thường.
Nhưng lại không biết, Erha vĩnh viễn có bản năng làm lệch lạc mọi vật mọi việc.
1 con erha là phá nhà, 2 con erha chính là nghịch thiên.
Mộ Thương Nam lúc đó còn không biết, tự mình tìm cho mình thêm bao nhiêu phiền phức.
Anh ta quay về phòng sách xử lý việc công ty, cùng người phụ nữ lăn lộn cả 1 ngày, việc công 1 chút cũng chưa làm, đợi anh ta xử lý xong việc công, anh ta lại tính tiếp món nợ quá khứ và hiện tại với người phụ nữ.
Lần này dùng tư thế gì trừng phạt cô đây?
Môi anh ta mím thành đường thẳng, hoàn toàn không khống chế nổi tư duy của mình, mỗi lần cô làm cho anh tức giận, anh liền làm chết cô, làm cho cô phải khóc mà cầu xin.
-
Bắc Minh gia, Lăng Tuyết từ góc tối trong ngăn kéo tủ lấy ra 1 chiếc điện thoại phòng bị, chiếc điện thoại này là điện thoại liên hệ khẩn cấp.
Tim cô run lẩy bẩy, chỉ sợ bị Bắc Minh Phong phát hiện cái gì.
Cô đem tình hình gửi tin nhắn thoại cho chủ nhân cô ta.
“Sớm đã nói rồi, bảo cô đối với Bắc Minh Phong cẩn thận, cô liền không nghe.”
Lăng Tuyết oan ức, “ Tôi chỉ là muốn đứa trẻ này có bệnh tật, nếu chết rồi, tôi có thể cùng Bắc Minh Phong có đứa trẻ của chúng tôi. Tôi không muốn cả đời nuôi con của người khác.”
“Tâm người không lấy rắn nuốt tượng! Cô tự làm tự chịu! Có điều, tin nhắn cho dù hồi phục rồi cũng không nghe được âm thanh, nhưng Bắc Minh Phong khẳng định sẽ hoài nghi cô. Cô nghĩ cách tìm lý do đối phó Bắc Minh Phong đi.”
Tim Lăng Tuyết thở phào nhẹ nhõm, hóa ra ngữ âm bị xóa sạch sẽ không hổi phục được.
“Tôi nghĩ xem đối phó như nào.” Ánh mắt cô lóe lên, có cách rồi, đi ra khỏi phòng tìm Đào Dung, cách giữ vị trí của cô chính là 1 đứa trẻ, cô bắt buộc phải có con với Bắc Minh Phong.
Tim Diệp Phi co rút đau đớn mãnh liệt, Mộ Thương Nam có vợ có con sống rất tốt, cho nên cô và Thiên Thiên của cô thì phải xa nhau, bị Mộ Ly uy hiếp.
Cô nhíu mày nhìn về phía Bắc Minh Phong, “Nếu anh nghĩ như vậy, thì coi như không nhìn thấy gì, thả tôi đi. Tôi không muốn có bất kỳ giao tình gì với Mộ Thương Nam nữa. Tôi quay về là để báo thù, mỏ vàng đen và mọi thứ nợ tôi, tôi đều sẽ đòi lại!”
“1 mỏ vàng đen đối với cô quan trọng vậy sao?” Bắc Minh Phong lạnh lùng hỏi.
“Phải! Ba mẹ tôi vì mỏ vàng đen này mà bị Thiên Tịnh hại chết, tôi phải thay bọn họ đòi lại công bằng!” Diệp Phi nói to.
“Chết đã thành mộ xanh cỏ rồi, không thể buông xuống sao?” Bắc Minh Phong khuyên Diệp Phi.
“Lúc Thiên Huệ hại ba mẹ tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống, lúc Thiên Tịnh hại tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống? Lúc Mộ Thương Nam chiếm đoạt bản đồ của tôi, tại sao không nghĩ qua buông xuống?
Đều là người hơn 50kg, tại sao tôi phải buông xuống?” Diệp Phi tức giận hét lên.
Bắc Minh Phong bị hỏi đến câm nín không có lời để nói, “Buông tha Mộ Thương Nam, anh ta không nợ cô cái gì. Nếu cô nhìn thấy 2 tháng đó anh ta sống lại như thế nào, thì cô sẽ không nói ra những lời như vậy!”
Diệp Phi cười lạnh nhạt, “Nếu anh biết 5 năm nay tôi sống như nào, thì anh sẽ không đứng ở đây nói ra lời như vậy?”
Nước mắt ở đuôi mắt cô nứt ra, cô như thế nào mới giữ được Thiên Thiên, ngày nào cũng lo lắng sẽ bị sảy thai.
Cô như thế nào chịu đựng con trai mình vừa sinh ra liền bị thông báo chết yểu, cô chưa kịp nhìn hình dáng của đứa bé. Sau 3 ngày cô hôn mê do sinh đứa trẻ bị xuất huyết nhiều thì đã trở thành ngôi mộ.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy 2 tháng hấp hối đấu tranh với cái chết của Mộ Thương Nam, ai biết cô vì sinh ra con trai và con gái của Mộ Thương Nam, chút nữa xuất huyết nhiều chết đi.
Mà lúc cô quay về nước zh mới phát hiện Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh hạnh phúc trải qua 5 năm.
Ha ha ha, cô mới biết năm đó Mộ Thương Nam đối với cô tất cả đều là lừa dối, cái gì cùng Thiên Tịnh không có quan hệ, nếu không có quan hệ Mộ Dã giống Mộ Thương Nam y hệt đó giải thích thế nào?
Cô giống như 1 trò cười lớn bị Mộ Thương Nam chơi đùa từ đầu đến cuối.
Bắc Minh Phong vẩy tay, “Cô đi đi, 2 người các người tốt nhất vĩnh viễn đừng gặp lại.”
Tim Diệp Phi lạnh lẽo.
Thứ nhất tốt nhất không gặp nhau, như vậy liền không yêu nhau.
Thứ hai tốt nhất không làm bạn, như vậy liền không nợ nhau.
Thứ ba tốt nhất không yêu nhau, như vậy liền không quên nhau.
An đắc cùng quân cùng cự tuyệt, miễn giáo sinh tử tố tương tư.
Cô bước chân đi về hướng cửa biệt thự.
“Đứng lại! Ai cho em đi!” Âm thanh của Mộ Thương Nam từ đằng sau Diệp Phi xông vào.
“Lão đại, cậu giữ cô ta có tác dụng gì? Cô ta hại cậu còn chưa đủ sao?” Bắc Minh Phong nói.
Nếu anh ta có thể động tay, anh ta thật muốn bắt lấy Diệp Phi đưa ra khỏi nước zh, cho Diệp Phi vĩnh viễn không thể quay lại.
“Bắc Minh Phong, việc của tôi không đến lượt cậu quản! Người đâu, đưa Diệp Phi ném về phòng cho tôi, 1 lát nữa tôi sẽ đi xử lý cô ta!” Mộ Thương Nam rét lạnh ra lệnh.
Mắt Diệp Phi nhắm lại 1 chút, ý nghĩ giết Bắc Minh Phong cũng có, không phải Bắc Minh Phong luyên thuyên với cô, cô sớm chạy rồi!
Cô bị mấy bảo tiêu đưa về phòng, cửa khóa lại, mẹ nó chứ cô lại không biết bao giờ mới có thể ra khỏi cái cửa này nữa.
Bắc Minh Phong ở tầng dưới cảm giác tầng khí áp suất thấp lạnh lẽo, sắc mặt của Mộ Thương Nam với anh ta rõ ràng không đúng.
“Là anh em, tôi mới nghĩ thả Diệp Phi đi, cho cậu có thể sống thêm vài năm nữa.” Lương tâm của trời đất a, anh ta thật sự là vì Mộ Thương Nam.
“Là anh em, cậu không nên can thiệp vào việc của tôi! Đây là đồ cậu cần, cậu có thể cút rồi!” Mộ Thương Nam ném điện thoại của Lăng Tuyết cho Bắc Minh Phong.
Đời người giống như uống nước, lạnh ấm tự biết, Bắc Minh Phong không phải anh ta, sao biết được rốt cuộc anh ta muốn có là cái gì.
Bắc Minh Phong mở điện thoại ra xem 1chút, đầu mày tức thì dúm lại, “Cái này không hồi phục à! Chỉ là nhắc nhở có tin nhắn thoại, nghe không được nội dung.”
“Tin nhắn thoại sau khi xóa bị xóa triệt để , chỉ có thể hồi phục đã từng có tin nhắn thoại, hồi phục âm thanh không được. Ít nhất nói rõ Lăng Tuyết rất thận trọng, đều dùng tin nhắn thoại để nói chuyện với đối phương.
Còn có 1 điểm, bản ghi của bọn họ, đối phương luôn đúng thời gian đã định bảo hacker chuyên nghiệp xóa triệt để 1 lần, thêm bạn bè mới lại, tin nhắn ngày trước đều không hồi phục được.
Có điều, rốt cuộc là có chuyện gì có thể làm cho Lăng Tuyết cẩn thận thận trọng đến mức này?” Mộ Thương Nam nói.
“Đích thực rất đáng nghi, nếu trong lòng không có quỷ hoàn toàn không cần thiết xóa bản ghi.” Tay Bắc Minh Phong nắm chặt điện thoại.
“Mang con trai cậu quay về xử lý việc nhà cậu.” Mộ Thương Nam nói.
“Có thể cho Bắc Minh Ý và Mộ Dã ở cùng nhau không? Tôi lo lắng an toàn của Ý Ý khi quay về.” Bắc Minh Phong nhíu mày nói.
Vốn dĩ anh ta không tin lời của Bắc Minh Ý, nhưng hiện nay anh ta chỉ sợ những điều đó đều là thật, nếu Lăng Tuyết thật sự ngược đãi con trai anh ta nhiều năm như vậy, anh ta thật có lỗi với con trai.
“Có thể, người đâu, mang thiếu gia Bắc Minh đi tới phòng thiếu gia, nói thiếu gia chiêu đãi khách chu đáo.” Mộ Thương Nam đồng ý.
“Cảm ơn! Tôi về nhà xử lý việc nhà tôi.” Bắc Minh Phong nói rồi rời khỏi nhà của Mộ Thương Nam.
Mộ Thương Nam nhìn bóng hình Bắc Minh Ý đang được đưa vào phòng Mộ Dã chỉ hi vọng Bắc Minh Ý thật thà có thể làm cho Mộ Dã tiết chế lại, làm 1 em bé bình thường.
Nhưng lại không biết, Erha vĩnh viễn có bản năng làm lệch lạc mọi vật mọi việc.
1 con erha là phá nhà, 2 con erha chính là nghịch thiên.
Mộ Thương Nam lúc đó còn không biết, tự mình tìm cho mình thêm bao nhiêu phiền phức.
Anh ta quay về phòng sách xử lý việc công ty, cùng người phụ nữ lăn lộn cả 1 ngày, việc công 1 chút cũng chưa làm, đợi anh ta xử lý xong việc công, anh ta lại tính tiếp món nợ quá khứ và hiện tại với người phụ nữ.
Lần này dùng tư thế gì trừng phạt cô đây?
Môi anh ta mím thành đường thẳng, hoàn toàn không khống chế nổi tư duy của mình, mỗi lần cô làm cho anh tức giận, anh liền làm chết cô, làm cho cô phải khóc mà cầu xin.
-
Bắc Minh gia, Lăng Tuyết từ góc tối trong ngăn kéo tủ lấy ra 1 chiếc điện thoại phòng bị, chiếc điện thoại này là điện thoại liên hệ khẩn cấp.
Tim cô run lẩy bẩy, chỉ sợ bị Bắc Minh Phong phát hiện cái gì.
Cô đem tình hình gửi tin nhắn thoại cho chủ nhân cô ta.
“Sớm đã nói rồi, bảo cô đối với Bắc Minh Phong cẩn thận, cô liền không nghe.”
Lăng Tuyết oan ức, “ Tôi chỉ là muốn đứa trẻ này có bệnh tật, nếu chết rồi, tôi có thể cùng Bắc Minh Phong có đứa trẻ của chúng tôi. Tôi không muốn cả đời nuôi con của người khác.”
“Tâm người không lấy rắn nuốt tượng! Cô tự làm tự chịu! Có điều, tin nhắn cho dù hồi phục rồi cũng không nghe được âm thanh, nhưng Bắc Minh Phong khẳng định sẽ hoài nghi cô. Cô nghĩ cách tìm lý do đối phó Bắc Minh Phong đi.”
Tim Lăng Tuyết thở phào nhẹ nhõm, hóa ra ngữ âm bị xóa sạch sẽ không hổi phục được.
“Tôi nghĩ xem đối phó như nào.” Ánh mắt cô lóe lên, có cách rồi, đi ra khỏi phòng tìm Đào Dung, cách giữ vị trí của cô chính là 1 đứa trẻ, cô bắt buộc phải có con với Bắc Minh Phong.
Bình luận facebook