Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
910
Sau khi biết mình có thai, Tô Y Y luôn chìm đắm trong hạnh phúc, cho dù mỗi ngày phải hoàn thành rất nhiều nhiệm vu, nhưng trong lòng vẫn thấy vui vẻ không thôi.
Hôm nay sau khi tắm rửa xong trở về phòng chuẩn bị nghỉ ngơi như mọi ngày, lúc vào lại phát hiện ra bầu không khí có hơi khác thường. Tô Y Y cảnh giác nhìn ba người còn lại trong phòng, thấy họ đang nhìn cô với vẻ bất thiện.
"Sao vậy, có việc gì sao?" Tô Y Y lùi về sau vài bước theo bản năng, dựa vào cửa chuẩn bị kêu cứu bất kỳ lúc nào.
Những người cùng phòng ngày thường chẳng thấy nói năng gì, hôm nay lần đầu tiên lại có một bầu không khí khác thường như thế này.
Ba người kia nhìn nhau, sau đó đứng lên, từ từ đi về phía Tô Y Y.
"Nghe nói cô có thai rồi?" Người phụ nữ trông hung dữ nhất trong số ba người họ xắn tay áo lên, Tô Y Y liếc thấy hình xăm dữ tợn trên đó, bỗng trong lòng cảm thấy nguy hiểm.
Cô nuốt nước bọt, ép bản thân bình tĩnh lại, cố vờ như không để ý đến nói: "Mang thai gì chứ, các cô thấy tôi giống như đang mang thai sao?" Bản năng không muốn cho họ biết chuyện này, nhưng bàn tay đang bảo vệ phần bụng của Tô Y Y lại bán đứng cô.
Người phụ nữ kia nháy mắt ra hiệu với hai người còn lại, sau đó ba người nhào thẳng tới.
"A!" Một tay Tô Y Y đè tóc lại, đau đớn la lên, người tiến lên đầu tiên nắm thẳng lấy tóc cô, kéo mạnh ra sau, đau đến mức khiến cô cảm thấy da đầu như bị xé rách.
"Cứu tôi với! Có ai không!"
Tô Y Y cô gắng kêu cứu, đồng thời cũng muốn vùng ra khỏi sự kìm hãm của ba người kia.
Nhưng sức lực của một mình cô quá nhỏ bé, chẳng thế nào tạo thành ảnh hưởng gì với họ.
Hai người kìm chặt Tô Y Y, người còn lại giơ khuỷu tay lên, thúc mạnh vào bụng của cô.
"Nhanh lên, nhanh chóng xử lý thứ kia trước khi có người đến! Người đó đã đồng ý mời luật sự giảm nhẹ tội cho chúng ta, bỏ lỡ lần này sẽ không còn cơ hội nào khác đâu!"
Người đang túm tóm Tô Y Y bịt miệng cô lại, cảnh giác liếc nhìn ra ngoài, còn không quên nhắc nhở người còn lại làm nhanh lên.
Tô Y Y nghe họ nói chuyện, cũng sớm đoán ra mục đích của họ chính là đứa con của cô.
Lúc này vừa khôi phục được chút sức lực, trong lòng kiên quyết nghiêng đầu về hướng ngược lại. Nhất thời một mảng da lớn bị xé rách, không ít máu tươi rỉ ra ngoài.
Cắn mạnh vào bàn tay đang bịt miệng cô, đến khi cắn xuống được một miếng thịt mời dừng lại, nghe thấy tiếng kêu thê thảm của người phụ nữ kia cô mới hắn họng tiếp tục la lên: "Cứu tôi với!"
Cả người Tô Y Y trông nhếch nhác không thôi, da đầu thiếu mất một mảng lớn, trong miệng cũng toàn là máu tanh, nhưng cô lại chẳng thấy sao hết, hai mắt đỏ bừng chỉ vì muốn bảo vệ được đứa con của mình!
"Mẹ nó, giết chết cô!" Người phụ nữ đang dùng khuỷu tay đánh Tô Y Y trở nên tức giận, đứng dậy đi đến bên giường, rút một con dao từ dưới giường ra, không nói lời nào liền đâm thẳng vào bụng của Tô Y Y.
Lần này, Tô Y Y không còn phát ra một chút âm thanh nào nữa, mọi sự giãy giụa của cô như bị ấn công tắc dừng lại, thở hổn hển từ từ nằm dài xuống đất
"Con…con ơi…" Nước mắt nóng hổi tuôn rơi không ngừng.
Tô Y Y nghiên người cuộn mình dưới đất, cơ thể cô co giật liên tục, ý thức đã rơi vào trạng thái cực kỳ mơ hồ, nhưng vẫn không chịu nhắm mắt lại. Trong mắt cô chỉ có một chất lỏng nóng hổi chảy ra từ giữa hai chân, mảng màu đỏ đó dần dần lan đến mắt cô, mọi thế giới xung quanh cũng đều biến thành một màu đỏ tươi...
Sau khi biết mình có thai, Tô Y Y luôn chìm đắm trong hạnh phúc, cho dù mỗi ngày phải hoàn thành rất nhiều nhiệm vu, nhưng trong lòng vẫn thấy vui vẻ không thôi.
Hôm nay sau khi tắm rửa xong trở về phòng chuẩn bị nghỉ ngơi như mọi ngày, lúc vào lại phát hiện ra bầu không khí có hơi khác thường. Tô Y Y cảnh giác nhìn ba người còn lại trong phòng, thấy họ đang nhìn cô với vẻ bất thiện.
"Sao vậy, có việc gì sao?" Tô Y Y lùi về sau vài bước theo bản năng, dựa vào cửa chuẩn bị kêu cứu bất kỳ lúc nào.
Những người cùng phòng ngày thường chẳng thấy nói năng gì, hôm nay lần đầu tiên lại có một bầu không khí khác thường như thế này.
Ba người kia nhìn nhau, sau đó đứng lên, từ từ đi về phía Tô Y Y.
"Nghe nói cô có thai rồi?" Người phụ nữ trông hung dữ nhất trong số ba người họ xắn tay áo lên, Tô Y Y liếc thấy hình xăm dữ tợn trên đó, bỗng trong lòng cảm thấy nguy hiểm.
Cô nuốt nước bọt, ép bản thân bình tĩnh lại, cố vờ như không để ý đến nói: "Mang thai gì chứ, các cô thấy tôi giống như đang mang thai sao?" Bản năng không muốn cho họ biết chuyện này, nhưng bàn tay đang bảo vệ phần bụng của Tô Y Y lại bán đứng cô.
Người phụ nữ kia nháy mắt ra hiệu với hai người còn lại, sau đó ba người nhào thẳng tới.
"A!" Một tay Tô Y Y đè tóc lại, đau đớn la lên, người tiến lên đầu tiên nắm thẳng lấy tóc cô, kéo mạnh ra sau, đau đến mức khiến cô cảm thấy da đầu như bị xé rách.
"Cứu tôi với! Có ai không!"
Tô Y Y cô gắng kêu cứu, đồng thời cũng muốn vùng ra khỏi sự kìm hãm của ba người kia.
Nhưng sức lực của một mình cô quá nhỏ bé, chẳng thế nào tạo thành ảnh hưởng gì với họ.
Hai người kìm chặt Tô Y Y, người còn lại giơ khuỷu tay lên, thúc mạnh vào bụng của cô.
"Nhanh lên, nhanh chóng xử lý thứ kia trước khi có người đến! Người đó đã đồng ý mời luật sự giảm nhẹ tội cho chúng ta, bỏ lỡ lần này sẽ không còn cơ hội nào khác đâu!"
Người đang túm tóm Tô Y Y bịt miệng cô lại, cảnh giác liếc nhìn ra ngoài, còn không quên nhắc nhở người còn lại làm nhanh lên.
Tô Y Y nghe họ nói chuyện, cũng sớm đoán ra mục đích của họ chính là đứa con của cô.
Lúc này vừa khôi phục được chút sức lực, trong lòng kiên quyết nghiêng đầu về hướng ngược lại. Nhất thời một mảng da lớn bị xé rách, không ít máu tươi rỉ ra ngoài.
Cắn mạnh vào bàn tay đang bịt miệng cô, đến khi cắn xuống được một miếng thịt mời dừng lại, nghe thấy tiếng kêu thê thảm của người phụ nữ kia cô mới hắn họng tiếp tục la lên: "Cứu tôi với!"
Cả người Tô Y Y trông nhếch nhác không thôi, da đầu thiếu mất một mảng lớn, trong miệng cũng toàn là máu tanh, nhưng cô lại chẳng thấy sao hết, hai mắt đỏ bừng chỉ vì muốn bảo vệ được đứa con của mình!
"Mẹ nó, giết chết cô!" Người phụ nữ đang dùng khuỷu tay đánh Tô Y Y trở nên tức giận, đứng dậy đi đến bên giường, rút một con dao từ dưới giường ra, không nói lời nào liền đâm thẳng vào bụng của Tô Y Y.
Lần này, Tô Y Y không còn phát ra một chút âm thanh nào nữa, mọi sự giãy giụa của cô như bị ấn công tắc dừng lại, thở hổn hển từ từ nằm dài xuống đất
"Con…con ơi…" Nước mắt nóng hổi tuôn rơi không ngừng.
Tô Y Y nghiên người cuộn mình dưới đất, cơ thể cô co giật liên tục, ý thức đã rơi vào trạng thái cực kỳ mơ hồ, nhưng vẫn không chịu nhắm mắt lại. Trong mắt cô chỉ có một chất lỏng nóng hổi chảy ra từ giữa hai chân, mảng màu đỏ đó dần dần lan đến mắt cô, mọi thế giới xung quanh cũng đều biến thành một màu đỏ tươi...
Bình luận facebook