Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 278: Tai họa
Trong cung bắt đầu treo đèn kết hoa, bởi vì, Thái tử muốn trở về!
Ninh Tương Y lại có chút xoắn xuýt, thời gian đi qua lâu như vậy, nếu như Thái tử ca ca vẫn chưa buông bỏ ác cảm đối với nàng, thì từ nay về sau coi như không thể ngẩng đầu lên, thật xấu hổ!
Nhưng xấu hổ thì xấu hổ, chuyện gì đến vẫn phải đến, trong nội tâm nàng mang theo một tia may mắn, đi đến hoàng cung.
Nhìn thấy Ninh Tương Y đến, trong ngự thư phòng, Ninh Kham vội vàng nhìn nàng vẫy vẫy tay.
“Y nhi, nhanh tới đây xem một chút!”
“Phụ hoàng sớm như vậy đã vội vã tìm con, có chuyện gì sao?” Ninh Tương Y cười đi tới, đã thấy trong tay người là một bức chân dung, hơn nữa nhìn trang phục, cũng không phải là nữ tử Đại Dục, còn nhìn rất quen.
“Đây là?” Ninh Tương Y vô ý thức xem dưới bức họa có chữ viết.
“Lâu Diệp công chúa?”.
Long Thành Vô Cực lại muốn gả nàng ta đến Đại Dục? Đây chính là tiểu Công chúa tôn quý nhất của Lâu Diệp!
Ninh Kham hài lòng cười, “Nàng này thân phận tôn quý, mà lại có chút được yêu quý, chỉ là trẫm có chút đau đầu, không biết đem nàng gả cho ai?”
Người vừa nói, chẳng biết tại sao, để Ninh Tương Y sắc mặt tái nhợt.
“Thái tử đi… Thế nhưng hắn ít ngày nữa sẽ cưới nhi nữ của Diệp gia, hoàng tử khác cũng đã sớm kết hôn rồi, thật đúng là khó chọn…”
Người nói như vậy, sau đó liếc nhìn sắc mặt Ninh Tương Y.
Ninh Tương Y tự nhiên biết ý nghĩ của người.
“Phụ hoàng, ngài muốn đem nàng này, gả cho Ninh Úc sao?”
Ninh Kham quả nhiên cười gật đầu, “Vẫn là người hiểu lòng của trẫm nhất!”
Nói đến đây, hắn lại thở dài, “Thế nhưng tên tiểu tử thúi Ninh Úc Ninh Úc kia quá không điều, trẫm đã nói chuyện này với hắn, hắn lại nói tuổi còn nhỏ, không muốn cưới vợ, thế nhưng không chịu nhìn lại mặt mình xem đã lớn bao nhiêu rồi, trẫm lúc trước ngang tuổi hắn, đã có bốn nhi tử rồi!”
Ninh Tương Y gượng cười, không nghĩ đến tên thiếu niên nhanh nhẹn trong lòng nàng Ninh Úc đã như thế lớn rồi sao, ở thời cổ đại, cũng đến tuổi kết hôn muộn rồi sao?
“Ninh Úc đã từ chối rồi, hắn vẫn luôn vô tâm với tất cả nữ nhân như vậy, phụ hoàng ngài gọi ta tới làm gì?”
Nàng làm bộ không biết.
Ninh Kham trừng nàng một chút, “Đừng giả bộ ngốc nữa, tiểu tử thúi Ninh Úc kia càng lớn càng không nghe lời! Cũng chỉ có người, hắn còn nghe được một chút… Người làm tỷ tỷ,chẳng lẽ không thể quan tâm một chút đến hôn nhân đại sự của đệ đệ sao?”
Nàng không quan tâm là chuyện tốt, nếu có quan tâm chỉ như nhảy vào đống lửa tự thiêu mình.
Lúc này Ninh Kham đột nhiên thở dài.
“Trẫm trong lòng biết các ngươi quan hệ rất tốt, so với tình cảm tỷ đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra cũng chẳng thua gì, thế nhưng là... Trẫm mấy năm nay luôn nghe được một tin đồn…”
Ninh Tương Y đột nhiên nhìn về phía người, thấy người liên tục khoát tay!
“Yên tâm đi, phụ hoàng cũng không phải người hồ đồ như vậy! Ngươi cùng Ninh Úc đều là hài tử thông minh, làm sao lại làm ra những chuyện không sáng suốt phải không? Chỉ là... ngươi nói cả đời không gả cũng đành thôi, lọc nhưng Ninh Úc… Cũng không thể cả đời không lập gia đình phải không? Đây chẳng phải là càng xác nhận lời đồn?”
Ninh Tương Y cẩn thận phân biệt sắc mặt Ninh Kham, thật sự là người chưa thật tín nhiệm nàng, mượn chuyện này để khảo sát nàng, mà Ninh Kham bị Ninh Tương Y nhìn như vậy, cảm thấy không được tự nhiên.
Ninh Tương Y lúc này cũng không cười, ánh mắt rất có lực uy hiếp, nếu tâm trí không kiên người, cũng không dám đối mặt.
“Phụ hoàng muốn ta đi khuyên Ninh Úc cưới vợ sao?”
Nàng giọng nói nặng nề, chậm rãi, gượng cười.
Ninh Kham có chút nhíu mày.”Có gì không được sao? Trưởng tỷ như mẹ, người từ nhỏ đã chăm sóc hắn, hắn còn dám không nghe lời ngươi?”
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười, đột nhiên trong lòng cảm thấy có một chút đau đớn.
Lúc trước từ lúc nàng lựa chọn bắt đầu trở thành Đại Dục, nhưng không nghĩ sẽ có một ngày như vậy.
Thế nhưng là nàng lại không tìm được bất cứ lý do gì để phản bác, người thân vẫn là người thân, công chúa Lâu Diệp nhỏ nhất cũng là người được sủng ái nhất, rất xứng đối với Ninh Úc.
Nhìn dung mạo, tài hoa, khí chất, nàng ở kiếp trước đã gặp qua vị công chúa kia, có thể nói là danh bất hư truyền.
Mà lại Ninh Úc cũng đến tuổi cưới vợ, lúc này, nàng thật đúng là không tìm thấy một cái lý do nào để phản bác Hoàng đế.
… Mà, nàng tại sao phải phản bác, chẳng lẽ nàng thật đúng là muốn Ninh Úc một thân mãi mãi không cưới? Nàng cũng không thể đáp lại hắn?
“Phụ hoàng… Nữ tử này… Tất nhiên là rất tốt.”
Ninh Tương Y không biết mình đang nói cái gì, đầu óc choáng váng.
“Việc này… Ta sẽ về nói lại với Ninh Úc, về phần hắn có đồng ý hay không, thì ta không chắc có thể can thiệp.”
Ninh Kham nghe vậy cười to, vỗ vỗ bờ vai của nàng, “Yên tâm đi, ngươi so với bậc làm cha như trẫm thì có tác dụng hơn nhiều!”
Ninh Tương Y gượng cười.
Cuối cùng khi nàng ngơ ngác bước ra khỏi Chiêu Dương Điện, nàng chợt rùng mình, lúc này Hoàng hậu đang phái người đi tìm nàng.
Ninh Tương Y vốn là tâm thần đang hoảng, lại bị Phượng Tê Cung kéo đi.
Mà lúc này, Phượng Tê Cung rất náo nhiệt.
Hoàng hậu đang cử hành một bữa tiệc trà xã giao nho nhỏ, mời một vài quan gia thế nữ, lúc này bầu không khí vui vẻ vừa vặn.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Ninh Tương Y cũng thoải mãi, không nghĩ thêm về những chuyện đau đầu kia nữa, nhanh chân đi vào!
“Phượng Quy Vinh Cực Cố Quốc đại công chúa đến!”
Cái phong hào mới thiết lập này của nàng, làm tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó liền vội vàng đứng lên hành lễ!
Ninh Tương Y! Nàng sao lại đến đây?!
Hoàng hậu thấy Ninh Tương Y đến, hết sức vui vẻ nắm tay của nàng kéo vào, sẵn giọng.
“Đã về nước lâu như vậy, cũng chưa từng đến xem mẫu hậu thế nào, Y nhi à, người thật là bất công.”
Ninh Tương Y bị nàng kéo đến ghế vị trí cao nhất bên trái ngồi xuống, nàng lúc này mới rót mời hoàng hậu một ly rượu, cười nói tạ tội.
“Mẫu hậu nói đúng lắm, Nhi thần chuyện này tự phạt ba chén, để bày tỏ áy náy!”.
Nói xong, nàng uống liền ba chén rượu!
Hoàng hậu người thế nào rồi? Hoàng hậu liếc mắt nhìn thấy hiện tại Ninh Tương Y tâm tình không tốt, thể là bỏ qua câu hỏi của nàng, chỉ nàng giới thiệu nói.
“Ngươi ấy, từ nhỏ đã hiếm khi tham gia yến hội của các nữ nhi, chắc hẳn còn không biết Nhạc gia tương lai của Thái tử ca ca ngươi đúng không?”
Nàng trêu ghẹo, sau đó chỉ tay vào vị phu nhân thứ nhất nói, “vị này là, chính là vợ của Trần Quốc Công, chính nhất phẩm cao mệnh phu nhân, còn bên cạnh chính là đại tẩu tương lai của ngươi! Diệp thị Khuynh Vãn Trần Quốc Hầu đích nữ.”
Ninh Tương Y lúc này mới chú ý đến đối diện bàn tiệc, sau đó nhìn thấy Diệp Khuynh Vãn.
Trương thị vợ của Trấn Quốc Công vội vàng đứng lên, hướng đến Ninh Tương Y hành lễ, bởi vì nói về thân phận của Ninh Tương Y, những người ở đây hoàn toàn không thể với tới.
“Phụ thần bái kiến đại công chúa, đây là tiểu nữ, năm đó tuổi nhỏ, nếu tiểu nữ có làm gì đắc tội với người, mong rằng công chúa rộng lòng tha thứ!”
Nàng ta nói cái này, chính là nói đến chuyện tiệc trà năm đó rồi?
Ninh Tương Y một tay cầm chén trà, cười không nói lời nào, nhìn thẳng vào Diệp Khuynh Vãn, người đã tránh mặt nàng ngay từ đầu.
Diệp Khuynh Vãn bị mẫu thân kéo một chút, cũng đành chấp nhận trường hợp này, khẽ cắn môi, đứng dậy hành lễ.
“Thần nữ là Diệp thị, đã gặp qua đại công chúa.”
Lúc này, mẫu thân của nàng ta ở phía sau lại kéo nàng một chút, để Diệp Khuynh Vãn nhịn lòng tràn đầy căm hận xuống, thấp giọng nói.
“Chuyện năm đó là thần nữ nhất thời hồ đồ, mong rằng công chúa không trách tội.”
Nói xong, nàng cúi đầu, hiển nhiên không cam lòng!
Nàng ta trong tương lai sẽ trở thành Thái Tử Phi, sau khi Ninh Tương Y nhìn thấy nàng ta, cũng phải cung kính gọi một tiếng đại tẩu! Nàng ta không tin Ninh Tương Y sẽ cắn mình mãi không thả!
Chỉ là hiện tại, nàng ta không thể không cúi đầu, bởi vì Ninh Tương Y địa vị cao quý, ngay cả phụ thân nàng ta ở đây đều phải hành lễ!
Quả nhiên, Ninh Tương Y cũng không có so đo gì, mang theo chén trà đã cạn, cười nhạt một tiếng.
“Không cần đa lễ, đã nếm qua nhiều chuyện, bản cung sớm quên.”
Nàng thực sự nói thật, loại chuyện nhỏ nhặt này, thực tế không đáng nàng ghen ghét gì.
Hoàng hậu cười nói, “ vẫn là Y nhi hiểu chuyện!” Nói, còn nhìn phu nhân Trấn Quốc Hầu một chút, “Ngươi ấy, chính là cẩn thận quá mức rồi, Y nhi như thế này nào phải loại nữ tử tính toán chi li?”
Phu nhân Trần Quốc Hầu liên tục gật đầu, ca ngợi không cần tiền tràn ra tới, những phu nhân khác cũng đi theo phụ họa, đem Ninh Tương Y ca ngợi nâng đến thượng thiên!
Ninh Tương Y bỏ chén trà xuống lại cầm ly rượu lên, nhàn nhạt uống một ngụm, chẳng biết tại sao, đột nhiên muốn cười?
Một khắc trước Hoàng đế sợ những lời đồn đại nhảm kia thành thật, muốn nàng làm mai cho Ninh Úc, một khắc sau lại đến hoàng hậu sợ Ninh Giác trở về chưa cắt đứt tình cảm với mình, liền vội vàng đem con dâu để trước mắt nàng, chuyện này từng cái, là đang sợ nàng mang tai họa đến cho con của bọn họ!?
Thật là có ý tốt.
- ---------------------------
Ninh Tương Y lại có chút xoắn xuýt, thời gian đi qua lâu như vậy, nếu như Thái tử ca ca vẫn chưa buông bỏ ác cảm đối với nàng, thì từ nay về sau coi như không thể ngẩng đầu lên, thật xấu hổ!
Nhưng xấu hổ thì xấu hổ, chuyện gì đến vẫn phải đến, trong nội tâm nàng mang theo một tia may mắn, đi đến hoàng cung.
Nhìn thấy Ninh Tương Y đến, trong ngự thư phòng, Ninh Kham vội vàng nhìn nàng vẫy vẫy tay.
“Y nhi, nhanh tới đây xem một chút!”
“Phụ hoàng sớm như vậy đã vội vã tìm con, có chuyện gì sao?” Ninh Tương Y cười đi tới, đã thấy trong tay người là một bức chân dung, hơn nữa nhìn trang phục, cũng không phải là nữ tử Đại Dục, còn nhìn rất quen.
“Đây là?” Ninh Tương Y vô ý thức xem dưới bức họa có chữ viết.
“Lâu Diệp công chúa?”.
Long Thành Vô Cực lại muốn gả nàng ta đến Đại Dục? Đây chính là tiểu Công chúa tôn quý nhất của Lâu Diệp!
Ninh Kham hài lòng cười, “Nàng này thân phận tôn quý, mà lại có chút được yêu quý, chỉ là trẫm có chút đau đầu, không biết đem nàng gả cho ai?”
Người vừa nói, chẳng biết tại sao, để Ninh Tương Y sắc mặt tái nhợt.
“Thái tử đi… Thế nhưng hắn ít ngày nữa sẽ cưới nhi nữ của Diệp gia, hoàng tử khác cũng đã sớm kết hôn rồi, thật đúng là khó chọn…”
Người nói như vậy, sau đó liếc nhìn sắc mặt Ninh Tương Y.
Ninh Tương Y tự nhiên biết ý nghĩ của người.
“Phụ hoàng, ngài muốn đem nàng này, gả cho Ninh Úc sao?”
Ninh Kham quả nhiên cười gật đầu, “Vẫn là người hiểu lòng của trẫm nhất!”
Nói đến đây, hắn lại thở dài, “Thế nhưng tên tiểu tử thúi Ninh Úc Ninh Úc kia quá không điều, trẫm đã nói chuyện này với hắn, hắn lại nói tuổi còn nhỏ, không muốn cưới vợ, thế nhưng không chịu nhìn lại mặt mình xem đã lớn bao nhiêu rồi, trẫm lúc trước ngang tuổi hắn, đã có bốn nhi tử rồi!”
Ninh Tương Y gượng cười, không nghĩ đến tên thiếu niên nhanh nhẹn trong lòng nàng Ninh Úc đã như thế lớn rồi sao, ở thời cổ đại, cũng đến tuổi kết hôn muộn rồi sao?
“Ninh Úc đã từ chối rồi, hắn vẫn luôn vô tâm với tất cả nữ nhân như vậy, phụ hoàng ngài gọi ta tới làm gì?”
Nàng làm bộ không biết.
Ninh Kham trừng nàng một chút, “Đừng giả bộ ngốc nữa, tiểu tử thúi Ninh Úc kia càng lớn càng không nghe lời! Cũng chỉ có người, hắn còn nghe được một chút… Người làm tỷ tỷ,chẳng lẽ không thể quan tâm một chút đến hôn nhân đại sự của đệ đệ sao?”
Nàng không quan tâm là chuyện tốt, nếu có quan tâm chỉ như nhảy vào đống lửa tự thiêu mình.
Lúc này Ninh Kham đột nhiên thở dài.
“Trẫm trong lòng biết các ngươi quan hệ rất tốt, so với tình cảm tỷ đệ ruột thịt cùng mẹ sinh ra cũng chẳng thua gì, thế nhưng là... Trẫm mấy năm nay luôn nghe được một tin đồn…”
Ninh Tương Y đột nhiên nhìn về phía người, thấy người liên tục khoát tay!
“Yên tâm đi, phụ hoàng cũng không phải người hồ đồ như vậy! Ngươi cùng Ninh Úc đều là hài tử thông minh, làm sao lại làm ra những chuyện không sáng suốt phải không? Chỉ là... ngươi nói cả đời không gả cũng đành thôi, lọc nhưng Ninh Úc… Cũng không thể cả đời không lập gia đình phải không? Đây chẳng phải là càng xác nhận lời đồn?”
Ninh Tương Y cẩn thận phân biệt sắc mặt Ninh Kham, thật sự là người chưa thật tín nhiệm nàng, mượn chuyện này để khảo sát nàng, mà Ninh Kham bị Ninh Tương Y nhìn như vậy, cảm thấy không được tự nhiên.
Ninh Tương Y lúc này cũng không cười, ánh mắt rất có lực uy hiếp, nếu tâm trí không kiên người, cũng không dám đối mặt.
“Phụ hoàng muốn ta đi khuyên Ninh Úc cưới vợ sao?”
Nàng giọng nói nặng nề, chậm rãi, gượng cười.
Ninh Kham có chút nhíu mày.”Có gì không được sao? Trưởng tỷ như mẹ, người từ nhỏ đã chăm sóc hắn, hắn còn dám không nghe lời ngươi?”
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười, đột nhiên trong lòng cảm thấy có một chút đau đớn.
Lúc trước từ lúc nàng lựa chọn bắt đầu trở thành Đại Dục, nhưng không nghĩ sẽ có một ngày như vậy.
Thế nhưng là nàng lại không tìm được bất cứ lý do gì để phản bác, người thân vẫn là người thân, công chúa Lâu Diệp nhỏ nhất cũng là người được sủng ái nhất, rất xứng đối với Ninh Úc.
Nhìn dung mạo, tài hoa, khí chất, nàng ở kiếp trước đã gặp qua vị công chúa kia, có thể nói là danh bất hư truyền.
Mà lại Ninh Úc cũng đến tuổi cưới vợ, lúc này, nàng thật đúng là không tìm thấy một cái lý do nào để phản bác Hoàng đế.
… Mà, nàng tại sao phải phản bác, chẳng lẽ nàng thật đúng là muốn Ninh Úc một thân mãi mãi không cưới? Nàng cũng không thể đáp lại hắn?
“Phụ hoàng… Nữ tử này… Tất nhiên là rất tốt.”
Ninh Tương Y không biết mình đang nói cái gì, đầu óc choáng váng.
“Việc này… Ta sẽ về nói lại với Ninh Úc, về phần hắn có đồng ý hay không, thì ta không chắc có thể can thiệp.”
Ninh Kham nghe vậy cười to, vỗ vỗ bờ vai của nàng, “Yên tâm đi, ngươi so với bậc làm cha như trẫm thì có tác dụng hơn nhiều!”
Ninh Tương Y gượng cười.
Cuối cùng khi nàng ngơ ngác bước ra khỏi Chiêu Dương Điện, nàng chợt rùng mình, lúc này Hoàng hậu đang phái người đi tìm nàng.
Ninh Tương Y vốn là tâm thần đang hoảng, lại bị Phượng Tê Cung kéo đi.
Mà lúc này, Phượng Tê Cung rất náo nhiệt.
Hoàng hậu đang cử hành một bữa tiệc trà xã giao nho nhỏ, mời một vài quan gia thế nữ, lúc này bầu không khí vui vẻ vừa vặn.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Ninh Tương Y cũng thoải mãi, không nghĩ thêm về những chuyện đau đầu kia nữa, nhanh chân đi vào!
“Phượng Quy Vinh Cực Cố Quốc đại công chúa đến!”
Cái phong hào mới thiết lập này của nàng, làm tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó liền vội vàng đứng lên hành lễ!
Ninh Tương Y! Nàng sao lại đến đây?!
Hoàng hậu thấy Ninh Tương Y đến, hết sức vui vẻ nắm tay của nàng kéo vào, sẵn giọng.
“Đã về nước lâu như vậy, cũng chưa từng đến xem mẫu hậu thế nào, Y nhi à, người thật là bất công.”
Ninh Tương Y bị nàng kéo đến ghế vị trí cao nhất bên trái ngồi xuống, nàng lúc này mới rót mời hoàng hậu một ly rượu, cười nói tạ tội.
“Mẫu hậu nói đúng lắm, Nhi thần chuyện này tự phạt ba chén, để bày tỏ áy náy!”.
Nói xong, nàng uống liền ba chén rượu!
Hoàng hậu người thế nào rồi? Hoàng hậu liếc mắt nhìn thấy hiện tại Ninh Tương Y tâm tình không tốt, thể là bỏ qua câu hỏi của nàng, chỉ nàng giới thiệu nói.
“Ngươi ấy, từ nhỏ đã hiếm khi tham gia yến hội của các nữ nhi, chắc hẳn còn không biết Nhạc gia tương lai của Thái tử ca ca ngươi đúng không?”
Nàng trêu ghẹo, sau đó chỉ tay vào vị phu nhân thứ nhất nói, “vị này là, chính là vợ của Trần Quốc Công, chính nhất phẩm cao mệnh phu nhân, còn bên cạnh chính là đại tẩu tương lai của ngươi! Diệp thị Khuynh Vãn Trần Quốc Hầu đích nữ.”
Ninh Tương Y lúc này mới chú ý đến đối diện bàn tiệc, sau đó nhìn thấy Diệp Khuynh Vãn.
Trương thị vợ của Trấn Quốc Công vội vàng đứng lên, hướng đến Ninh Tương Y hành lễ, bởi vì nói về thân phận của Ninh Tương Y, những người ở đây hoàn toàn không thể với tới.
“Phụ thần bái kiến đại công chúa, đây là tiểu nữ, năm đó tuổi nhỏ, nếu tiểu nữ có làm gì đắc tội với người, mong rằng công chúa rộng lòng tha thứ!”
Nàng ta nói cái này, chính là nói đến chuyện tiệc trà năm đó rồi?
Ninh Tương Y một tay cầm chén trà, cười không nói lời nào, nhìn thẳng vào Diệp Khuynh Vãn, người đã tránh mặt nàng ngay từ đầu.
Diệp Khuynh Vãn bị mẫu thân kéo một chút, cũng đành chấp nhận trường hợp này, khẽ cắn môi, đứng dậy hành lễ.
“Thần nữ là Diệp thị, đã gặp qua đại công chúa.”
Lúc này, mẫu thân của nàng ta ở phía sau lại kéo nàng một chút, để Diệp Khuynh Vãn nhịn lòng tràn đầy căm hận xuống, thấp giọng nói.
“Chuyện năm đó là thần nữ nhất thời hồ đồ, mong rằng công chúa không trách tội.”
Nói xong, nàng cúi đầu, hiển nhiên không cam lòng!
Nàng ta trong tương lai sẽ trở thành Thái Tử Phi, sau khi Ninh Tương Y nhìn thấy nàng ta, cũng phải cung kính gọi một tiếng đại tẩu! Nàng ta không tin Ninh Tương Y sẽ cắn mình mãi không thả!
Chỉ là hiện tại, nàng ta không thể không cúi đầu, bởi vì Ninh Tương Y địa vị cao quý, ngay cả phụ thân nàng ta ở đây đều phải hành lễ!
Quả nhiên, Ninh Tương Y cũng không có so đo gì, mang theo chén trà đã cạn, cười nhạt một tiếng.
“Không cần đa lễ, đã nếm qua nhiều chuyện, bản cung sớm quên.”
Nàng thực sự nói thật, loại chuyện nhỏ nhặt này, thực tế không đáng nàng ghen ghét gì.
Hoàng hậu cười nói, “ vẫn là Y nhi hiểu chuyện!” Nói, còn nhìn phu nhân Trấn Quốc Hầu một chút, “Ngươi ấy, chính là cẩn thận quá mức rồi, Y nhi như thế này nào phải loại nữ tử tính toán chi li?”
Phu nhân Trần Quốc Hầu liên tục gật đầu, ca ngợi không cần tiền tràn ra tới, những phu nhân khác cũng đi theo phụ họa, đem Ninh Tương Y ca ngợi nâng đến thượng thiên!
Ninh Tương Y bỏ chén trà xuống lại cầm ly rượu lên, nhàn nhạt uống một ngụm, chẳng biết tại sao, đột nhiên muốn cười?
Một khắc trước Hoàng đế sợ những lời đồn đại nhảm kia thành thật, muốn nàng làm mai cho Ninh Úc, một khắc sau lại đến hoàng hậu sợ Ninh Giác trở về chưa cắt đứt tình cảm với mình, liền vội vàng đem con dâu để trước mắt nàng, chuyện này từng cái, là đang sợ nàng mang tai họa đến cho con của bọn họ!?
Thật là có ý tốt.
- ---------------------------
Bình luận facebook