Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 546: Đề phòng lẫn nhau
Ninh Úc kéo tay Ninh Tương Y, hắn không đồng ý cách làm của nàng, Tuyết Sắc này, nhìn qua chính là loại người âm mưu nham hiểm, khó lòng phòng bị.
Mà theo hắn biết, người Hoàng tỷ muốn giúp chỉ có kẻ ngốc kia, chính là Thu Hành Phong!
Cho dù Thu Hành Phong trước kia đã giúp Hoàng tỷ, thế nhưng Hoàng tỷ vì hắn mạo hiểm như vậy, lao vào hang cọp, khiến Ninh Úc rất không vui!
Ninh Tương Y còn đang suy nghĩ lung tung, nhưng nhìn Ninh Úc một mặt nghiêm trọng, nàng thoáng suy nghĩ liền biết là vì cái gì… Liền giật giật góc áo của hắn.
Ninh Úc liếc nàng một cái, ánh mắt giận dỗi bên trong có chút bất lực.
Ninh Tương Y cúi đầu xuống,”. Con Người đó, Thu Hành Phong có ân đối với ta, ta cũng chỉ vì báo đáp thôi...”
Ninh Úc nhìn chằm chằm Tuyết Sắc phía trước, “Có vì chuyện đó cũng không nên để cho mình lâm vào nguy hiểm.”
Hắn thấy, Tuyết Sắc là loại người không xác định được, giữ càng lâu, càng là tại họa! Hắn cầm kiếm trong tay, mấy lần đều muốn giết hắn!
Ninh Tương Y vội vàng đè tay Ninh Úc lại, xấu hổ nói, “Xin người nhịn một chút đi, điều đó ta nắm chắc… Sẽ không để cho hắn còn sống ra khỏi đây!”
Hai mắt nàng nhìn chằm chằm Tuyết Sắc.
Không ngờ, cái kẻ đứng sau lại trẻ tuổi như vậy, mà nàng luôn cảm thấy có chút quái lạ, người này tính toán nhiều như vậy, nhưng lại dám thoải mái xuất hiện ở trước mặt nàng nói ra những âm mưu kia, thật sự không sợ sao?
Mấy lần ngàn cân treo sợi tóc, ba người cũng không biết đã xông qua bao nhiêu cửa ải, Ninh Tương Y cũng cảm thấy có chút kiệt sức, ngược lại Ninh Úc bởi vì chăm chỉ luyện công nên luôn có thể che chở cho nàng
Trong lúc đó, không ít nơi cần máu Ninh Tương Y mở đường, Ninh Úc không nỡ, hắn dùng máu của mình thử qua, còn ép Tuyết Sắc dòng máu của hắn thử nhưng đều vô dụng, khó trách Tuyết Sắc nói, nơi này chỉ có Ninh Tương Y mới có thể đi vào.
Lại một cánh cửa hiện ra trước mặt bọn họ, lúc này hẳn là đã qua thêm một đêm, ba người đều có chút mỏi mệt, nhưng sau khi nhìn thấy cánh cửa này, Tuyết Sắc mừng rỡ!
“Nhanh! Mở nó ra! Chỉ cần mở nó ra liền có thể đến bảo tàng!”
Cánh cửa này cũng không có gì đặc biệt, phía trên có một đóa hoa sen to lớn! Cánh hoa và nhụy hoa được khắc sinh động như thật, như vừa mới nở rộ.
“Muốn mở ra cũng được, thế nhưng ta có rất nhiều nghi vấn, còn muốn hỏi ngươi “
Ninh Tương Y khiến Tuyết Sắc hơi không kiên nhẫn, bảo tàng đang ở trước có mắt, ai muốn trả lời vấn đề của nàng nữa?
Nhưng cái cửa này hắn biết rõ, được tạo thành từ đá, vô cùng kiên cố! Chỉ có máu Ninh Tương Y, mới là chìa khoá duy nhất, cho nên hắn đè xuống hung hãn trong mắt, nhẫn nại nói.
“Ngươi hỏi đi.”
Tay Ninh Tương Y chạm trên cửa, “Ta đã từng ở phía dưới một gian miếu hoang, nhìn thấy một di tích tế tự rất tàn nhẫn của Tuyết Quốc, ngụ ý là muốn triệu hồi linh hồn tàn ác, diệt thế báo thù cho Tuyết Quốc, mà một lần, Tuyết Vô Tức nói ta chính là cái người diệt thế đó...chuyện này, người giải thích thế nào?”
Tuyết Sắc cười, “Loại lời nói vô căn cứ này sao có thể tin? Vô Tức chắc chắn là vì trúng độc phát cuồng cho nên điên rồi! Mở cửa nhanh đi!”
Hắn vô cùng vội vàng, ánh mắt rơi vào người Ninh Tương Y, giống như hận không thể cắt cổ nàng, mở đường cho hắn.
Ninh Tương Y khóe miệng nhếch cười.
“Tất nhiên ta cũng cảm thấy là lời nói vô căn cứ… Thế nhưng lý do là gì? Vì sao nhiều người Tuyết Quốc tin tưởng chuyện này như vậy?”
Thấy hắn không đáp, Ninh Tương Y cũng không mở cửa, Tuyết Sắc thở dài, một bộ dạng vô cùng bất lực.
“Tiểu nha đầu, ngươi sao cứ thích đánh vỡ nồi đất hỏi đến tột cùng như vậy?”
“Nói cho ta!”
Ninh Tương Y một mặt kiên định, người này, nếu không ép hắn, hắn tuyệt đối không chịu mở miệng nói thật! Mà những chuyện này, nàng đều muốn biết!
Tuyết Sắc thấy Ninh Tương Y đã hạ quyết tâm, rốt cục thở dài một tiếng.
“Được thôi được thôi, ta sẽ nói cho ngươi nghe!”
Hắn cười, đáy mắt lại u uất khó hiểu, nói một chuyện nghe như không liên quan...
“Ngươi biết mẹ ngươi vì sao dứt khoát quyết tâm gả cho đế Vương không?”
Hắn cười cổ quái, “... Bởi vì, nàng tuy là Thánh nữ Tuyết tộc, dưới một người trên vạn người! Thế nhưng phụ thân nàng đối xử với nàng… Thực ra không hề tốt...”
Tuyết Sắc nhìn của đá trước mặt, đóa hoa hình hoa sen ở trên, yếu ớt nói.
“Ngươi cho rằng thuốc hoàn thần được làm ra thế nào? Là trưởng lão thánh địa thí nghiệm trên người mẹ ngươi làm ra!
Trước mặt mọi người, nàng là Thánh nữ cao ngạo, sau mọi người, nàng chỉ là vật thí nghiệm thôi! Nàng từ nhỏ đã sử dụng bột đá, vì để cho nàng không rơi vào trạng thái ngủ say, phụ thân nàng đã dùng bất cứ thủ đoạn nào để giữ nàng luôn tỉnh táo, trong đó là sự đau khổ… Mà ngươi không tưởng tượng nổi...”
Trong giọng nói hắn hình như có tiếc hận, nhưng càng nhiều chế nhạo, “Cũng không biết có phải sử dụng bột đá quá nhiều hay không, mẹ ngươi và thánh thạch kia, gần như sinh ra một sự liên hệ..
Lúc trước mẹ ngươi trộm cổ độc giao cho đế Vương, trưởng lão vốn muốn giết nàng! Nhưng cuối cùng không làm, ngược lại đồng ý gả nàng cho Vương… Cũng là vì mẹ ngươi mang thai!
Mà nàng mang thai ngày đầu tiên, thánh trưởng lão đã biết, bởi vì khối đá to lớn trong thánh địa kia, đột nhiên xuất hiện một khối đá Thạch Tâm màu đỏ...”
Tuyết Sắc khiến Ninh Tương Y rùng mình, lúc này hắn mỉm cười nhìn chằm chằm Ninh Tương Y.
“Cho nên ngươi trời sinh đã khác biệt, người xuất hiện, bắt đầu từ ngày đầu tiên đã được trao cho truyền kỳ, cho nên sau khi Tuyết Quốc bị diệt quốc, rất nhiều người tin rằng ngươi sẽ vì Tuyết Quốc báo thù, tin linh hồn thánh thạch chính là Tà Thần, tin rằng ngươi chính là Tà Thần chuyển thế… Bọn họ thì hận Đại Dục, thù hận thế giới, cho nên liền ngóng trông người diệt thế..”
Tuyết Sắc nói đến đây cười ha ha!
“Đương nhiên, là ta không tin những chuyện này, được rồi, điều ta biết đều nói hết, hiện tại, ngươi có thể mở cánh cửa này ra cho ta chưa?”
Ninh Tương Y cúi đầu, sau đó đứng sau lưng Ninh Úc.
“Nếu như lời người nói là thật, mẫu thân của ta ăn bột đá lâu dài, như vậy ở trong thân thể ta, cũng có thành phần của hòn đá kia, đúng không…”
Tuyết Sắc đột nhiên sững sờ!
“Ngươi mới vừa nói, tảng đá trong tay ngươi có tên riêng biệt, gọi là truyền âm thạch, mà lúc trước, lão phu nhân Tuyết Kỳ cho ta một khối thánh thạch, chính là vì muốn thăm dò ta, kết quả phát hiện, bởi vì trong cơ thể ta có thành phần bột đá, thánh thạch có thể ảnh hưởng tới ta, nhưng ảnh hưởng lại có hạn...”
“Cho nên, ta có thể đoán, lần này ngươi tới là vì muốn có được khối Thạch Tâm màu đỏ kia, vì chỉ có Thạch Tâm mới có thể chân chính điều khiển cổ độc, điều khiển ta?”
“Ngươi đúng thật không muốn diệt thế, nhưng ngươi lại lợi dụng những người Tuyết Tộc phải phục tùng ngươi, để bọn họ giúp người, khống chế ta, dựa vào tầm ảnh hưởng của ta bây giờ tới cả bốn nước, chỉ cần người khống chế được ta, liền có thể đạt được rất nhiều mục đích, ví dụ như... Xưng bá Trung Nguyên?”
Nàng vừa mới nói xong, kiếm của Ninh Úc liền trực tiếp đâm về phía Tuyết Sắc! Tuyết Sắc nhanh chóng trốn tránh đi, nhưng vẫn bị Ninh Úc một kiếm chém vào mặt! “
Ninh Úc đã sớm cảm thấy gương mặt hắn là lạ, ai ngờ sau khi bị chém ra lại không có máu! Một đoạn da ghép vào mặt hắn, lộ ra nụ cười trên mặt hắn vĩnh viễn không thay đổi, có cảm giác quỷ dị làm người khác run sợ!
Tuyết Sắc sờ sờ mặt, rất tiếc hận nói, “Ai nha, ta rất thích mặt nạ da người này, các ngươi thật quá đáng…”
- ---------------------------
Mà theo hắn biết, người Hoàng tỷ muốn giúp chỉ có kẻ ngốc kia, chính là Thu Hành Phong!
Cho dù Thu Hành Phong trước kia đã giúp Hoàng tỷ, thế nhưng Hoàng tỷ vì hắn mạo hiểm như vậy, lao vào hang cọp, khiến Ninh Úc rất không vui!
Ninh Tương Y còn đang suy nghĩ lung tung, nhưng nhìn Ninh Úc một mặt nghiêm trọng, nàng thoáng suy nghĩ liền biết là vì cái gì… Liền giật giật góc áo của hắn.
Ninh Úc liếc nàng một cái, ánh mắt giận dỗi bên trong có chút bất lực.
Ninh Tương Y cúi đầu xuống,”. Con Người đó, Thu Hành Phong có ân đối với ta, ta cũng chỉ vì báo đáp thôi...”
Ninh Úc nhìn chằm chằm Tuyết Sắc phía trước, “Có vì chuyện đó cũng không nên để cho mình lâm vào nguy hiểm.”
Hắn thấy, Tuyết Sắc là loại người không xác định được, giữ càng lâu, càng là tại họa! Hắn cầm kiếm trong tay, mấy lần đều muốn giết hắn!
Ninh Tương Y vội vàng đè tay Ninh Úc lại, xấu hổ nói, “Xin người nhịn một chút đi, điều đó ta nắm chắc… Sẽ không để cho hắn còn sống ra khỏi đây!”
Hai mắt nàng nhìn chằm chằm Tuyết Sắc.
Không ngờ, cái kẻ đứng sau lại trẻ tuổi như vậy, mà nàng luôn cảm thấy có chút quái lạ, người này tính toán nhiều như vậy, nhưng lại dám thoải mái xuất hiện ở trước mặt nàng nói ra những âm mưu kia, thật sự không sợ sao?
Mấy lần ngàn cân treo sợi tóc, ba người cũng không biết đã xông qua bao nhiêu cửa ải, Ninh Tương Y cũng cảm thấy có chút kiệt sức, ngược lại Ninh Úc bởi vì chăm chỉ luyện công nên luôn có thể che chở cho nàng
Trong lúc đó, không ít nơi cần máu Ninh Tương Y mở đường, Ninh Úc không nỡ, hắn dùng máu của mình thử qua, còn ép Tuyết Sắc dòng máu của hắn thử nhưng đều vô dụng, khó trách Tuyết Sắc nói, nơi này chỉ có Ninh Tương Y mới có thể đi vào.
Lại một cánh cửa hiện ra trước mặt bọn họ, lúc này hẳn là đã qua thêm một đêm, ba người đều có chút mỏi mệt, nhưng sau khi nhìn thấy cánh cửa này, Tuyết Sắc mừng rỡ!
“Nhanh! Mở nó ra! Chỉ cần mở nó ra liền có thể đến bảo tàng!”
Cánh cửa này cũng không có gì đặc biệt, phía trên có một đóa hoa sen to lớn! Cánh hoa và nhụy hoa được khắc sinh động như thật, như vừa mới nở rộ.
“Muốn mở ra cũng được, thế nhưng ta có rất nhiều nghi vấn, còn muốn hỏi ngươi “
Ninh Tương Y khiến Tuyết Sắc hơi không kiên nhẫn, bảo tàng đang ở trước có mắt, ai muốn trả lời vấn đề của nàng nữa?
Nhưng cái cửa này hắn biết rõ, được tạo thành từ đá, vô cùng kiên cố! Chỉ có máu Ninh Tương Y, mới là chìa khoá duy nhất, cho nên hắn đè xuống hung hãn trong mắt, nhẫn nại nói.
“Ngươi hỏi đi.”
Tay Ninh Tương Y chạm trên cửa, “Ta đã từng ở phía dưới một gian miếu hoang, nhìn thấy một di tích tế tự rất tàn nhẫn của Tuyết Quốc, ngụ ý là muốn triệu hồi linh hồn tàn ác, diệt thế báo thù cho Tuyết Quốc, mà một lần, Tuyết Vô Tức nói ta chính là cái người diệt thế đó...chuyện này, người giải thích thế nào?”
Tuyết Sắc cười, “Loại lời nói vô căn cứ này sao có thể tin? Vô Tức chắc chắn là vì trúng độc phát cuồng cho nên điên rồi! Mở cửa nhanh đi!”
Hắn vô cùng vội vàng, ánh mắt rơi vào người Ninh Tương Y, giống như hận không thể cắt cổ nàng, mở đường cho hắn.
Ninh Tương Y khóe miệng nhếch cười.
“Tất nhiên ta cũng cảm thấy là lời nói vô căn cứ… Thế nhưng lý do là gì? Vì sao nhiều người Tuyết Quốc tin tưởng chuyện này như vậy?”
Thấy hắn không đáp, Ninh Tương Y cũng không mở cửa, Tuyết Sắc thở dài, một bộ dạng vô cùng bất lực.
“Tiểu nha đầu, ngươi sao cứ thích đánh vỡ nồi đất hỏi đến tột cùng như vậy?”
“Nói cho ta!”
Ninh Tương Y một mặt kiên định, người này, nếu không ép hắn, hắn tuyệt đối không chịu mở miệng nói thật! Mà những chuyện này, nàng đều muốn biết!
Tuyết Sắc thấy Ninh Tương Y đã hạ quyết tâm, rốt cục thở dài một tiếng.
“Được thôi được thôi, ta sẽ nói cho ngươi nghe!”
Hắn cười, đáy mắt lại u uất khó hiểu, nói một chuyện nghe như không liên quan...
“Ngươi biết mẹ ngươi vì sao dứt khoát quyết tâm gả cho đế Vương không?”
Hắn cười cổ quái, “... Bởi vì, nàng tuy là Thánh nữ Tuyết tộc, dưới một người trên vạn người! Thế nhưng phụ thân nàng đối xử với nàng… Thực ra không hề tốt...”
Tuyết Sắc nhìn của đá trước mặt, đóa hoa hình hoa sen ở trên, yếu ớt nói.
“Ngươi cho rằng thuốc hoàn thần được làm ra thế nào? Là trưởng lão thánh địa thí nghiệm trên người mẹ ngươi làm ra!
Trước mặt mọi người, nàng là Thánh nữ cao ngạo, sau mọi người, nàng chỉ là vật thí nghiệm thôi! Nàng từ nhỏ đã sử dụng bột đá, vì để cho nàng không rơi vào trạng thái ngủ say, phụ thân nàng đã dùng bất cứ thủ đoạn nào để giữ nàng luôn tỉnh táo, trong đó là sự đau khổ… Mà ngươi không tưởng tượng nổi...”
Trong giọng nói hắn hình như có tiếc hận, nhưng càng nhiều chế nhạo, “Cũng không biết có phải sử dụng bột đá quá nhiều hay không, mẹ ngươi và thánh thạch kia, gần như sinh ra một sự liên hệ..
Lúc trước mẹ ngươi trộm cổ độc giao cho đế Vương, trưởng lão vốn muốn giết nàng! Nhưng cuối cùng không làm, ngược lại đồng ý gả nàng cho Vương… Cũng là vì mẹ ngươi mang thai!
Mà nàng mang thai ngày đầu tiên, thánh trưởng lão đã biết, bởi vì khối đá to lớn trong thánh địa kia, đột nhiên xuất hiện một khối đá Thạch Tâm màu đỏ...”
Tuyết Sắc khiến Ninh Tương Y rùng mình, lúc này hắn mỉm cười nhìn chằm chằm Ninh Tương Y.
“Cho nên ngươi trời sinh đã khác biệt, người xuất hiện, bắt đầu từ ngày đầu tiên đã được trao cho truyền kỳ, cho nên sau khi Tuyết Quốc bị diệt quốc, rất nhiều người tin rằng ngươi sẽ vì Tuyết Quốc báo thù, tin linh hồn thánh thạch chính là Tà Thần, tin rằng ngươi chính là Tà Thần chuyển thế… Bọn họ thì hận Đại Dục, thù hận thế giới, cho nên liền ngóng trông người diệt thế..”
Tuyết Sắc nói đến đây cười ha ha!
“Đương nhiên, là ta không tin những chuyện này, được rồi, điều ta biết đều nói hết, hiện tại, ngươi có thể mở cánh cửa này ra cho ta chưa?”
Ninh Tương Y cúi đầu, sau đó đứng sau lưng Ninh Úc.
“Nếu như lời người nói là thật, mẫu thân của ta ăn bột đá lâu dài, như vậy ở trong thân thể ta, cũng có thành phần của hòn đá kia, đúng không…”
Tuyết Sắc đột nhiên sững sờ!
“Ngươi mới vừa nói, tảng đá trong tay ngươi có tên riêng biệt, gọi là truyền âm thạch, mà lúc trước, lão phu nhân Tuyết Kỳ cho ta một khối thánh thạch, chính là vì muốn thăm dò ta, kết quả phát hiện, bởi vì trong cơ thể ta có thành phần bột đá, thánh thạch có thể ảnh hưởng tới ta, nhưng ảnh hưởng lại có hạn...”
“Cho nên, ta có thể đoán, lần này ngươi tới là vì muốn có được khối Thạch Tâm màu đỏ kia, vì chỉ có Thạch Tâm mới có thể chân chính điều khiển cổ độc, điều khiển ta?”
“Ngươi đúng thật không muốn diệt thế, nhưng ngươi lại lợi dụng những người Tuyết Tộc phải phục tùng ngươi, để bọn họ giúp người, khống chế ta, dựa vào tầm ảnh hưởng của ta bây giờ tới cả bốn nước, chỉ cần người khống chế được ta, liền có thể đạt được rất nhiều mục đích, ví dụ như... Xưng bá Trung Nguyên?”
Nàng vừa mới nói xong, kiếm của Ninh Úc liền trực tiếp đâm về phía Tuyết Sắc! Tuyết Sắc nhanh chóng trốn tránh đi, nhưng vẫn bị Ninh Úc một kiếm chém vào mặt! “
Ninh Úc đã sớm cảm thấy gương mặt hắn là lạ, ai ngờ sau khi bị chém ra lại không có máu! Một đoạn da ghép vào mặt hắn, lộ ra nụ cười trên mặt hắn vĩnh viễn không thay đổi, có cảm giác quỷ dị làm người khác run sợ!
Tuyết Sắc sờ sờ mặt, rất tiếc hận nói, “Ai nha, ta rất thích mặt nạ da người này, các ngươi thật quá đáng…”
- ---------------------------
Bình luận facebook