Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 674: Thảo Luận
Lúc dùng bữa tối, Tuyết Liên cuối cùng cũng được gặp con gái của mình.
Tuy rằng nhìn có điểm mệt mỏi, nhưng vẻ mặt e lệ ngượng ngùng, tất nhiên là bị tổn thương.
Mặt nàng đỏ lên, không khỏi trừng mắt nhìn Nhiếp Chính Vương rồi liếc một cái, Ninh Úc cảm giác được sự thù địch của nàng, khó chịu nhướng mày.
Vừa thấy người khác, trên người hắn lại xuất hiện khí tức dọa người khác đến kinh người, làm tiểu cung nữ bưng đồ ăn chân như muốn mềm ra.
Ninh Tương Y không khỏi dùng chân đạp Ninh Úc một cái, mặt lạnh cũng quá dọa người rồi!
“Ngươi lại muốn dọa con nít à!”
Ninh Úc quay đầu lại ánh mắt kia lập tức vô tội, trong trẻo, tựa hồ muốn nói “Ta không có mà!”
“Có!”
Đôi tay Ninh Tương Y nhéo mặt hắn, “Mặt ngươi toàn xụ xuống, nếu con sinh ra cũng giống như ngươi thì làm sao bây giờ! Cười cho ta!”
Sau khi bị Ninh Úc ăn sạch, dũng khí của Ninh Tương Y rõ ràng dâng lên a, Ninh Úc cũng không giận, thật đúng là nhìn nàng ôn hòa cười.
“Cười vậy được chưa?”.
.
Truyện Thám Hiểm
Rồi mới hắn quay đầu, lạnh buốt cười nhìn Tuyết Liên, “Như vậy còn sợ sao?”
Chưa thấy ai trở mặt nhanh như vậy!
Phúc Nhai ho khan hai tiếng, ôm vợ mình đang chấn kinh nói, “Vương gia không cần khách khí…… Chúng ta, chỉ là thói quen.”
Ninh Úc vừa lòng gật đầu.
Ninh Tương Y hận rèn sắt không thành thép nhìn cha mẹ nàng, rồi mới tức giận lùa cơm, nhưng Ninh Úc và Phúc Nhai, Tuyết Liên đều không có động đũa, mặc dù nhìn thấy hai người đôi vợ chồng nhỏ ở chung vui vẻ, nhưng Nhiếp Chính Vương sẽ xử trí người trong Liên quốc thế nào, vẫn là chỉ có nghe được hắn chính miệng nói mới có thể an tâm.
Ninh Úc một bên gấp thịt cá cho Ninh Tương Y, một bên lạnh lùng với Phúc Nhai, nói.
“Liên quốc có bao nhiêu người Tuyết tộc?”
Phúc Nhai nhìn vợ liếc mắt một cái, thấp giọng nói, “Tám ngàn người.”
Ninh Úc không khỏi cười lạnh, quét ánh mắt qua Phúc Nhai, “Ngươi quả nhiên không sợ dẫn lửa thiêu thân.”
Hắn hạ lệnh tuyệt sát người Tuyết tộc, người này lại âm thầm cho bọn hắn nơi ẩn nấp.
Phúc Nhai cũng không có biện pháp nào……Hắn ôm eo vợ mình, “Chuyện của vợ của ta, chính là chuyện của ta, chẳng sợ vì vậy mà chết, cũng là đạo nghĩa không thể chối từ.”
Ninh Úc nghe vậy, đột nhiên đối với nam nhân ôn nhu nho nhã này có cái nhìn mới, hắn đem thịt cá gấp vào chén của Ninh Tương Y, nhìn nàng ngoan ngoãn dùng bữa bên cạnh, liền cảm thấy thực thỏa mãn.
Hắn nghĩ, hoàng tỷ muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ đạo nghĩa không thể chối từ.
Cho nên.
“Bổn vương có thể bỏ qua cho các ngươi.”
Tuyết Liên nghe vậy vui mừng, “Thật sự sao?”
Ninh Úc hừ lạnh một tiếng, “Đừng vui mừng quá sớm, bổn vương có yêu cầu.”
Hắn hai mắt híp lại, “Dư nghiệt Tuyết tộc, hiện giờ ước lượng khoảng ba vạn người, ngươi có thể gióng trống khua chiêng, đưa bọn họ tới đây, nhưng mà, các ngươi đưa người vào, phải phụ trách quản lý cho tốt, hơn nữa, những tâm thuật bất chính của người Tuyết tộc, không thể giữ lại, nếu phát hiện một lần, bổn vương liền diệt cả nước ngươi!”
Tuyết Liên có chút khẩn trương, “Ý ngài là, muốn đem Liên quốc, trực tiếp biến thành Tuyết Quốc?”
“Có gì không thể chứ?” Ninh Úc lột vỏ trứng cho Ninh Tương Y, động tác ung dung thong thả kia thật đúng là cảnh đẹp ý vui, “Không muốn đồng hóa cũng không muốn đến chỗ ngươi, là tự tìm cái chết.”
Hơn nữa có Tuyết Liên trấn cửa ải, đám người Tuyết Thiên Trọng khẳng định vào không được, ở bên ngoài chỉ có bị hắn tàn sát thôi!
Tuyết Liên cùng Phúc Nhai nhỏ giọng thương lượng một chút, “Chúng ta đồng ý.”
Ninh Úc gật gật đầu, “Đến lúc đó, bổn vương sẽ phái quân đội, tới hỗ trợ các ngươi.”
Phúc Nhai cười khổ một chút, nói là hỗ trợ, kỳ thật chính là giám sát thôi.
Nhưng không sao, Liên quốc tránh được một kiếp là được.
Không khí thoáng hòa hoãn, mọi người cũng bắt đầu động chiếc đũa, đột nhiên, Ninh Tương Y la lên một tiếng “Không tốt”!
“Xảy ra chuyện gì?” Ninh Úc đáp lại.
Ninh Tương Y nhìn hắn một cái, “Sư phụ…… Sư phụ cũng chưa ăn cơm.”
Hơn nữa nghe nói sư phụ bị Ninh Úc trói lại tới, đáng sợ! Nàng cứ nhiên hồn nhiên một buổi trưa mới nhớ tới, đồ nhi bất hiếu ……
Ninh Úc sắc mặt thâm trầm, không khí vừa mới hòa hoãn một chút liền đông lạnh.
“Hắn không phải sư phụ của nàng.”
Ninh Tương Y cũng không biết giải thích với hắn thế nào, “Hắn là sư phụ của ta …… Chuyện này là sao, buổi tối rồi ta giải thích được không? Ta đi thả hắn được chưa?”
“Không được!”
Ninh Úc biểu tình lạnh lùng, “Nàng không được rời khỏi ta nửa bước!”
Ninh Tương Y chột dạ thè lưỡi, “Vậy ngươi gọi người dẫn hắn đến đây.”
Ninh Úc có chút bất mãn, thật vất vả với hoàng tỷ gặp lại, ai ngờ phải nhìn thấy người vướng bận kia?
Nhưng hắn cuối cùng vẫn là thua ở ánh mắt của Ninh Tương Y, phất tay gọi người đi.
Thu Hành Phong lúc nhìn thấy Ninh Úc còn có chút cảnh giác, hắn không ngờ Ninh Úclại lợi hại như vậy! Mới mười tám tuổi đã luyện đến tầng thứ tám! Đây quả thực không phải người! Khó trách một chút đã khống chế hắn……
“YY, ngươi không sao chứ!”
Thu Hành Phong vẫn rất lo lắng cho Ninh Tương Y.
Nhìn Thu Hành Phong gió tình trong mắt, thuần túy lo lắng, Ninh Tương Y cười hì hì nói, “Ta không có việc gì, nhưng mà, sư phụ, ta hình như vẫn luôn hiểu lầm ngươi….”
Thu Hành Phong cũng có chút ngượng là ngùng gãi đầu, chuyện nhục nhã này mà trách cứ hắn, nếu không phải Ninh Úc nói, hắn đến bây giờ cũng không biết mang thai phải phức tạp như vậy.
“Không có việc gì! Con của ngươi chính là con của ta, ta sẽ chăm sóc nó cho tốt!”
Ninh Úc ghen nha! Hắn ôm Ninh Tương Y vào trong lồng ngực, “Con của bổn vương không cần người phải lo lắng!”
“Ninh Úc!” Ninh Tương Y đẩy hắn một chút, “Nếu không phải sư phụ cứu ta, ta lúc ấy trọng thương như vậy, ngâm mình ở trong nước rất nhanh mất máu quá nhiều mà chết!”
Hai mắt Ninh Úc u ám “Nàng trúng cổ độc, nó…… Sẽ không làm nàng chết.”
Lúc này, Tuyết Liên mở to hai mắt nhìn, “Ngươi nói Y Nhi trúng cổ độc?!”
“Ngươi nói ta trúng độc?” Ninh Tương Y cũng buông chiếc đũa chỉ vào chính mình.
Ninh Úc chần chờ nhìn nàng một cái.
“Hoàng tỷ, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này nàng không bị phát tác sao???”
“Không có …” Ninh Tương Y có chút sợ hãi, “Phát tác sẽ như thế nào?”
Ninh Úc liền nghĩ cảnh tượng nàng gieo mình xuống vách núi… “Sẽ không có chuyện gì đâu! Hoàng tỷ, nếu cổ độc nàng phát tác, ta cũng sẽ khống chế được nàng!”
Tuyết Liên có chút khó hiểu, “Nhưng nếu Y Nhi thực sự trúng cổ độc, sao có thể hai tháng qua đều không phát tác?”
Ninh Úc trấn an hoàng tỷ, rồi mới cau mày nói với Tuyết Liên, “Có lẽ, là bởi vì hoàng tỷ mang thai?”
Ninh Tương Y vừa nghe có chút sợ hãi, “Độc kia sẽ làm hại tới con sao?!”
“Sẽ không……” Ninh Úc biểu tình hòa hoãn sờ sờ đầu nàng, “Ta sẽ không để các nàng có việc gì đâu.”
Ninh Tương Y lúc này mới cảm thấy yên tâm.
Ninh Úc nghiêm túc hỏi Tuyết Liên, “Về Tuyết tộc, chỉ có ngươi hiểu biết rõ ràng nhất, chuyện liên quan đến hoàng tỷ, ngươi có thể nói rõ không!”
Tuyết Liên có chút sợ hãi, trên thực tế chỉ cần nhớ những việc khi còn nhỏ, nàng liền cảm thấy sống không bằng chết, nhưng vì con gái, nàng chỉ có thể nhớ lại những chuyện không muốn nhìn lại đó.
“Ngươi muốn biết cái gì?”
Ninh Úc khẩn trương năm tay Ninh Tương Y, “Bổn vương muốn biết, thuốc giải cổ độc, ngươi có hay không, có thể làm ra hay không.”.
Tuy rằng nhìn có điểm mệt mỏi, nhưng vẻ mặt e lệ ngượng ngùng, tất nhiên là bị tổn thương.
Mặt nàng đỏ lên, không khỏi trừng mắt nhìn Nhiếp Chính Vương rồi liếc một cái, Ninh Úc cảm giác được sự thù địch của nàng, khó chịu nhướng mày.
Vừa thấy người khác, trên người hắn lại xuất hiện khí tức dọa người khác đến kinh người, làm tiểu cung nữ bưng đồ ăn chân như muốn mềm ra.
Ninh Tương Y không khỏi dùng chân đạp Ninh Úc một cái, mặt lạnh cũng quá dọa người rồi!
“Ngươi lại muốn dọa con nít à!”
Ninh Úc quay đầu lại ánh mắt kia lập tức vô tội, trong trẻo, tựa hồ muốn nói “Ta không có mà!”
“Có!”
Đôi tay Ninh Tương Y nhéo mặt hắn, “Mặt ngươi toàn xụ xuống, nếu con sinh ra cũng giống như ngươi thì làm sao bây giờ! Cười cho ta!”
Sau khi bị Ninh Úc ăn sạch, dũng khí của Ninh Tương Y rõ ràng dâng lên a, Ninh Úc cũng không giận, thật đúng là nhìn nàng ôn hòa cười.
“Cười vậy được chưa?”.
.
Truyện Thám Hiểm
Rồi mới hắn quay đầu, lạnh buốt cười nhìn Tuyết Liên, “Như vậy còn sợ sao?”
Chưa thấy ai trở mặt nhanh như vậy!
Phúc Nhai ho khan hai tiếng, ôm vợ mình đang chấn kinh nói, “Vương gia không cần khách khí…… Chúng ta, chỉ là thói quen.”
Ninh Úc vừa lòng gật đầu.
Ninh Tương Y hận rèn sắt không thành thép nhìn cha mẹ nàng, rồi mới tức giận lùa cơm, nhưng Ninh Úc và Phúc Nhai, Tuyết Liên đều không có động đũa, mặc dù nhìn thấy hai người đôi vợ chồng nhỏ ở chung vui vẻ, nhưng Nhiếp Chính Vương sẽ xử trí người trong Liên quốc thế nào, vẫn là chỉ có nghe được hắn chính miệng nói mới có thể an tâm.
Ninh Úc một bên gấp thịt cá cho Ninh Tương Y, một bên lạnh lùng với Phúc Nhai, nói.
“Liên quốc có bao nhiêu người Tuyết tộc?”
Phúc Nhai nhìn vợ liếc mắt một cái, thấp giọng nói, “Tám ngàn người.”
Ninh Úc không khỏi cười lạnh, quét ánh mắt qua Phúc Nhai, “Ngươi quả nhiên không sợ dẫn lửa thiêu thân.”
Hắn hạ lệnh tuyệt sát người Tuyết tộc, người này lại âm thầm cho bọn hắn nơi ẩn nấp.
Phúc Nhai cũng không có biện pháp nào……Hắn ôm eo vợ mình, “Chuyện của vợ của ta, chính là chuyện của ta, chẳng sợ vì vậy mà chết, cũng là đạo nghĩa không thể chối từ.”
Ninh Úc nghe vậy, đột nhiên đối với nam nhân ôn nhu nho nhã này có cái nhìn mới, hắn đem thịt cá gấp vào chén của Ninh Tương Y, nhìn nàng ngoan ngoãn dùng bữa bên cạnh, liền cảm thấy thực thỏa mãn.
Hắn nghĩ, hoàng tỷ muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ đạo nghĩa không thể chối từ.
Cho nên.
“Bổn vương có thể bỏ qua cho các ngươi.”
Tuyết Liên nghe vậy vui mừng, “Thật sự sao?”
Ninh Úc hừ lạnh một tiếng, “Đừng vui mừng quá sớm, bổn vương có yêu cầu.”
Hắn hai mắt híp lại, “Dư nghiệt Tuyết tộc, hiện giờ ước lượng khoảng ba vạn người, ngươi có thể gióng trống khua chiêng, đưa bọn họ tới đây, nhưng mà, các ngươi đưa người vào, phải phụ trách quản lý cho tốt, hơn nữa, những tâm thuật bất chính của người Tuyết tộc, không thể giữ lại, nếu phát hiện một lần, bổn vương liền diệt cả nước ngươi!”
Tuyết Liên có chút khẩn trương, “Ý ngài là, muốn đem Liên quốc, trực tiếp biến thành Tuyết Quốc?”
“Có gì không thể chứ?” Ninh Úc lột vỏ trứng cho Ninh Tương Y, động tác ung dung thong thả kia thật đúng là cảnh đẹp ý vui, “Không muốn đồng hóa cũng không muốn đến chỗ ngươi, là tự tìm cái chết.”
Hơn nữa có Tuyết Liên trấn cửa ải, đám người Tuyết Thiên Trọng khẳng định vào không được, ở bên ngoài chỉ có bị hắn tàn sát thôi!
Tuyết Liên cùng Phúc Nhai nhỏ giọng thương lượng một chút, “Chúng ta đồng ý.”
Ninh Úc gật gật đầu, “Đến lúc đó, bổn vương sẽ phái quân đội, tới hỗ trợ các ngươi.”
Phúc Nhai cười khổ một chút, nói là hỗ trợ, kỳ thật chính là giám sát thôi.
Nhưng không sao, Liên quốc tránh được một kiếp là được.
Không khí thoáng hòa hoãn, mọi người cũng bắt đầu động chiếc đũa, đột nhiên, Ninh Tương Y la lên một tiếng “Không tốt”!
“Xảy ra chuyện gì?” Ninh Úc đáp lại.
Ninh Tương Y nhìn hắn một cái, “Sư phụ…… Sư phụ cũng chưa ăn cơm.”
Hơn nữa nghe nói sư phụ bị Ninh Úc trói lại tới, đáng sợ! Nàng cứ nhiên hồn nhiên một buổi trưa mới nhớ tới, đồ nhi bất hiếu ……
Ninh Úc sắc mặt thâm trầm, không khí vừa mới hòa hoãn một chút liền đông lạnh.
“Hắn không phải sư phụ của nàng.”
Ninh Tương Y cũng không biết giải thích với hắn thế nào, “Hắn là sư phụ của ta …… Chuyện này là sao, buổi tối rồi ta giải thích được không? Ta đi thả hắn được chưa?”
“Không được!”
Ninh Úc biểu tình lạnh lùng, “Nàng không được rời khỏi ta nửa bước!”
Ninh Tương Y chột dạ thè lưỡi, “Vậy ngươi gọi người dẫn hắn đến đây.”
Ninh Úc có chút bất mãn, thật vất vả với hoàng tỷ gặp lại, ai ngờ phải nhìn thấy người vướng bận kia?
Nhưng hắn cuối cùng vẫn là thua ở ánh mắt của Ninh Tương Y, phất tay gọi người đi.
Thu Hành Phong lúc nhìn thấy Ninh Úc còn có chút cảnh giác, hắn không ngờ Ninh Úclại lợi hại như vậy! Mới mười tám tuổi đã luyện đến tầng thứ tám! Đây quả thực không phải người! Khó trách một chút đã khống chế hắn……
“YY, ngươi không sao chứ!”
Thu Hành Phong vẫn rất lo lắng cho Ninh Tương Y.
Nhìn Thu Hành Phong gió tình trong mắt, thuần túy lo lắng, Ninh Tương Y cười hì hì nói, “Ta không có việc gì, nhưng mà, sư phụ, ta hình như vẫn luôn hiểu lầm ngươi….”
Thu Hành Phong cũng có chút ngượng là ngùng gãi đầu, chuyện nhục nhã này mà trách cứ hắn, nếu không phải Ninh Úc nói, hắn đến bây giờ cũng không biết mang thai phải phức tạp như vậy.
“Không có việc gì! Con của ngươi chính là con của ta, ta sẽ chăm sóc nó cho tốt!”
Ninh Úc ghen nha! Hắn ôm Ninh Tương Y vào trong lồng ngực, “Con của bổn vương không cần người phải lo lắng!”
“Ninh Úc!” Ninh Tương Y đẩy hắn một chút, “Nếu không phải sư phụ cứu ta, ta lúc ấy trọng thương như vậy, ngâm mình ở trong nước rất nhanh mất máu quá nhiều mà chết!”
Hai mắt Ninh Úc u ám “Nàng trúng cổ độc, nó…… Sẽ không làm nàng chết.”
Lúc này, Tuyết Liên mở to hai mắt nhìn, “Ngươi nói Y Nhi trúng cổ độc?!”
“Ngươi nói ta trúng độc?” Ninh Tương Y cũng buông chiếc đũa chỉ vào chính mình.
Ninh Úc chần chờ nhìn nàng một cái.
“Hoàng tỷ, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này nàng không bị phát tác sao???”
“Không có …” Ninh Tương Y có chút sợ hãi, “Phát tác sẽ như thế nào?”
Ninh Úc liền nghĩ cảnh tượng nàng gieo mình xuống vách núi… “Sẽ không có chuyện gì đâu! Hoàng tỷ, nếu cổ độc nàng phát tác, ta cũng sẽ khống chế được nàng!”
Tuyết Liên có chút khó hiểu, “Nhưng nếu Y Nhi thực sự trúng cổ độc, sao có thể hai tháng qua đều không phát tác?”
Ninh Úc trấn an hoàng tỷ, rồi mới cau mày nói với Tuyết Liên, “Có lẽ, là bởi vì hoàng tỷ mang thai?”
Ninh Tương Y vừa nghe có chút sợ hãi, “Độc kia sẽ làm hại tới con sao?!”
“Sẽ không……” Ninh Úc biểu tình hòa hoãn sờ sờ đầu nàng, “Ta sẽ không để các nàng có việc gì đâu.”
Ninh Tương Y lúc này mới cảm thấy yên tâm.
Ninh Úc nghiêm túc hỏi Tuyết Liên, “Về Tuyết tộc, chỉ có ngươi hiểu biết rõ ràng nhất, chuyện liên quan đến hoàng tỷ, ngươi có thể nói rõ không!”
Tuyết Liên có chút sợ hãi, trên thực tế chỉ cần nhớ những việc khi còn nhỏ, nàng liền cảm thấy sống không bằng chết, nhưng vì con gái, nàng chỉ có thể nhớ lại những chuyện không muốn nhìn lại đó.
“Ngươi muốn biết cái gì?”
Ninh Úc khẩn trương năm tay Ninh Tương Y, “Bổn vương muốn biết, thuốc giải cổ độc, ngươi có hay không, có thể làm ra hay không.”.
Bình luận facebook