Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 719: Ngàn Quân Đến Đón
Năm tháng, bụng đã rất rõ ràng.
Ninh Tương Y ôm lấy bụng của mình, ngồi ở ngoài xe ngựa mặt mày ủ dột.
Đám người đang nhóm lửa dựng trại, ngày mai đã đến Hoa Thành Lâu Diệp, xung quanh có không ít bộ lạc, nhưng bọn họ cũng không hề vào nhà, trời đông giá rét, mặc dù bây giờ lương thực nhiều, người dân Lâu Diệp mùa đông không đến mức chịu đói, nhưng cũng không giàu có.
“Làm sao vậy?”
Ninh Úc thấy Ninh Tương Y cau mày, mấy bước đi tới, lúc này đám người bận bịu, Ninh Tương Y lại không có việc làm, mà Ninh Úc cũng đã làm xong chuyện của mình.
“Ninh Úc… Ta đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng.”
“Chuyện gì?”
Ninh Úc ngồi ở bên người nàng, đem nước nóng vừa pha đưa đến tay nàng, là nhiệt độ vừa uống, Ninh Úc nhìn thì lạng lùng, lại là người vẫn luôn rất tỉ mỉ.
Ninh Tương Y gối đầu lên vai của hắn, uống từng ngụm nhỏ nước.
Nhìn bộ dạng đau thương của nàng khiến Ninh Úc không khỏi đưa tay ôm nàng.
“Sẽ nhanh thôi, ta sẽ bị mập lên, dung mạo ngươi đẹp như vậy, ta đi ở bên cạnh ngươi cũng không xứng…”
Ninh Úc vuốt vuốt tóc nàng, “Nói ngốc gì đó!.”
Nói như vậy, hắn lại cười khẽ.
Hoàng tỷ gần đây dồn hết sức lực dùng mọi cách khen dáng dấp hắn đẹp, đơn giản chính là sợ trong lòng hắn chướng mắt Tiêu Uyên, sợ hắn không vui…
Bảo bối của hắn, là người khô khan bên trong lại tinh ý.
Ninh Tương Y thấy Ninh Úc cười, sau khi đạt được mục đích cũng không nịnh nọt thêm, “Ngày mai hắn sẽ đến Hoa Thành, hi vọng có thể nhanh giải quyết chuyện rồi trở về, tốt nhất là có thể trước khi sinh con…”
Ninh Úc gật gật đầu, Đại Dục mới là nhà của bọn họ, trước kia không cảm nhận được, hiện tại, Ninh Úc đối với Ngọc Hành lại rất thân thiết, bởi vì có nàng, là lại giống như nhà.
Tư Vô Nhan đi tới, có chút mỏi mệt, nhưng càng nhiều đắc ý!
“Ta biết điều gì có thể kích thích những con trùng cổ trong đầu kia!”
Hắn mang tới rất nhiều thuốc từ Ngọc Kỳ, gần đây vẫn luôn đang nghiên cứu,trên đường đi hắn cũng không bị đối phương chặn đường, sau khi thí nghiệm nhiều loại dược tính, hắn rốt cuộc tìm được nguồn gốc.
Ninh Tương Y nhìn viên thuốc nhỏ trong tay hắn, một mặt vui mừng, “Là cái này à? Đây là cái gì?”
Tư Vô Nhan nói, “Cái này được chế thành từ hạt giống cỏ anh túc...!Là chủng loại có thể kích thích cổ trùng ký sinh trong đầu người, ta cũng biết! Nó đối với cái này rất đối nghịch, lúc trước nó gọi là Phệ Thần Cổ, chỉ là không biết làm sao đối phương có thể làm nó trở nên lớn như vậy! Thú vị là, loại côn trùng này là ăn cây anh túc lớn lên, nhưng bọn chúng lại rất sợ hạt giống cây anh túc.”
Ninh Tương Y xích lại gần ngửi ngửi, “Hình như không có mùi vị gì.”
Tư Vô Nhan đem viên thuốc nhỏ giao cho nàng, “Ngươi ngửi không thấy, nhưng côn trùng có thể, mà lại hạt giống cây anh túc mặc dù không có mùi vị gì, nhưng mùi hoa lá lại rất nặng.”
Ninh Tương Y cười, “Vậy thì tốt, vậy người làm viên thuốc này nhiều một chút, chúng ta mỗi người mang một cái, xem bọn họ làm được gì!”
Tư Vô Nhan gật gật đầu, “Cái này cũng không khó làm, cho ta chút thời gian liền có thể giải quyết.”
Mà Ninh Úc quan tâm lại một chuyện khác.
“Liên quan đến thuốc giải cổ độc, ngươi có đầu mối chưa?”
Nói đến đây, Tư Vô Nhan không nhịn được quay đầu nhìn xem Tuyết Liên, thấy nàng đang nấu canh, gió lạnh đến run rẩy, nàng lại có vẻ rất thong dong.
“Nguyên liệu cổ độc là cổ trùng và thánh thạch, mà thánh thạch không thuộc về thế giới này, vạn vật tương sinh tương khắc, nhưng điều này không áp dụng với nó.”
Tư Vô Nhan một câu nói toạc ra, mày rậm nhíu một cái khó xử, “Mà còn, thánh thạch cũng không tính là độc dược, nhưng lại có tác thay đổi trong cơ thể bởi sau khi người đời biết được hiệu quả, đã gia nhập các loại cổ điều phối ra, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, cổ độc là không thể giải.”
Một trận gió lạnh lùa qua, Ninh Úc sững sờ ôm Ninh Tương Y vào trong ngực, nhăn mày nói.
“
“Vậy Tuyết Liên là chuyện gì xảy ra?”
Áo bào đỏ của Tư Vô Nhan bị gió thổi nâng lên, giọng nói hắn nghiêm túc, không có một chút trêu tức như ngày thường.
“Thuốc giải mà Tuyết Liên uống không thể hoàn toàn giải độc, bởi bây giờ nàng bị thương, vết thương sẽ là nhanh chóng lành lại, độc tính không xâm nhập, tích tụ nhiều nhất chỉ khiến nàng bất tỉnh.
Có thể thấy được thuốc nàng uống không phải thuốc giải, chỉ là một loại thuốc tiêu trừ tác dụng phụ của cổ độc, điên cuồng, suy giảm ý chí, v.v., loại cổ độc này cực kỳ phức tạp, có không dưới trăm loại nguyên liệu, rất khó tìm ra, kể cả máu Tuyết Liên cũng không có tác dụng! “
Ninh Tương Y trừng mắt nhìn,.
“Nói cách khác, trừ việc tìm ra viên giải được thứ ba, cổ độc không thể giải? Nếu tìm được viên thuốc giải thứ ba, ngươi có thể sao chép được chọn lọc không?”
Dù sao bây giờ không chỉ có nàng trúng độc, còn có rất nhiều người cũng trúng độc.
Tư Vô Nhan sờ sờ cái cằm, “Mặc dù không thể nói chắc chắn có thể tái chế, những vấn đề quá lớn.
Nếu không nói người khác, chỉ đơn độc trị liệu cho ngươi, cũng không phải là không có cách khác.”
Ninh Tương Y ánh mắt khẽ động!
“Không được phép có ý nghĩ làm tổn thương mẫu thân ta!”
Tư Vô Nhan thấy nàng che chở như thế, liếc nàng một chút, “Được, vậy coi như ta không nói gì!”
Ninh Úc mấp máy môi, nhìn Ninh Tương Y một chút, lại nhìn về phía Tuyết Liên, nếu lúc trước hắn đuổi tới sớm một chút, bắt được Tuyết Sắc thì tốt, độc trong người Hoàng tỷ cuối cùng vẫn là một mầm tai họa.
Sắc trời dần tối muộn, mọi người vừa nghỉ ngơi bên bếp lửa vừa nói chuyện.
Gió dần dần nhỏ, nhìn trong thảo nguyên không thấy một cái gì, đống lửa bọn họ thật giống như giọt nước trong biển cả.
Ninh Tương Y gối lên chân Ninh Úc ngủ, gần đây Ninh Tương Y trở nên rất thèm ngủ, mà được Ninh Úc chăm sóc nên mọi chuyện càng thuận buồm xuôi gió, hắn đang đắp lông cừu lên người Ninh Tương Y, đột nhiên, động tác dừng lại.
“Có người đến!”
Ninh Úc làm cho tất cả mọi người đều tỉnh lại, Ninh Úc nghe động tĩnh này, người tới còn khá nhiều!
Ninh Tương Y dụi dụi mắt, âm thanh càng ngày càng gần, nàng cũng nghe được, có một nhóm người cưỡi ngựa chạy như bay đến, nhưng nàng cũng không lo lắng, đối phương số lượng mặc dù nhiều, cũng không chắc bọn họ là đối thủ.
Rất nhanh, bên trong đêm đen, một nhóm người từ xa chạy đến gần, bọn họ ước chừng có hai, ba ngàn người, giờ bó đuốc trên tay, thật giống như một đầu rồng lửa đột kích, chiếu sáng chân trời, tiếng vó ngựa gấp rút, mặt đất đều chấn động!
Ninh Tương Y ngẩng đầu nhìn, lồng ngực như muốn rung lên.
Người cầm đầu kia bóng dáng dần dần rõ ràng, dáng dấp hắn cao lớn uy nghiêm, khí thế hiên ngang, ngồi ở trên lưng ngựa càng có cảm giác hơn người một bậc.
“Ninh Tương Y! Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?!”
Giọng nam hùng hậu truyền đến, Ninh Tương Y một chút liền nhận ra hắn là ai.
“Long Thành Vô Cực?”
Hắn vậy mà đêm hôm khuya khoắt tới đón nàng sao?
Ninh Úc mặt lạnh lùng trầm xuống, gió lạnh chung quanh dừng lại gần như lại một lần nữa phá lên! Đám người run lẩy bẩy, trong lòng ai cũng thấy Nhiếp Chính Vương đang khó chịu, thật sự đi đến đâu cũng có tình địch của hắn!
Đội quân càng ngày càng gần, lúc lại gần Long Thành Vô Cực tốc độ chậm lại, cuối cùng bước đi thong thả đến trước mặt Ninh Tương Y, ở trên cao nhìn xuống.
Bên trong ánh lửa, Ninh Tương Y lại một lần nữa nhìn thấy gương mặt tuấn tú cứng ngắc của Long Thành Vô Cực.
“Ninh Tương Y!”
Hắn hất mái tóc đen dài về sau, nhe răng cười một tiếng, “Chúng ta lại gặp nhau!”.
Ninh Tương Y ôm lấy bụng của mình, ngồi ở ngoài xe ngựa mặt mày ủ dột.
Đám người đang nhóm lửa dựng trại, ngày mai đã đến Hoa Thành Lâu Diệp, xung quanh có không ít bộ lạc, nhưng bọn họ cũng không hề vào nhà, trời đông giá rét, mặc dù bây giờ lương thực nhiều, người dân Lâu Diệp mùa đông không đến mức chịu đói, nhưng cũng không giàu có.
“Làm sao vậy?”
Ninh Úc thấy Ninh Tương Y cau mày, mấy bước đi tới, lúc này đám người bận bịu, Ninh Tương Y lại không có việc làm, mà Ninh Úc cũng đã làm xong chuyện của mình.
“Ninh Úc… Ta đột nhiên nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng.”
“Chuyện gì?”
Ninh Úc ngồi ở bên người nàng, đem nước nóng vừa pha đưa đến tay nàng, là nhiệt độ vừa uống, Ninh Úc nhìn thì lạng lùng, lại là người vẫn luôn rất tỉ mỉ.
Ninh Tương Y gối đầu lên vai của hắn, uống từng ngụm nhỏ nước.
Nhìn bộ dạng đau thương của nàng khiến Ninh Úc không khỏi đưa tay ôm nàng.
“Sẽ nhanh thôi, ta sẽ bị mập lên, dung mạo ngươi đẹp như vậy, ta đi ở bên cạnh ngươi cũng không xứng…”
Ninh Úc vuốt vuốt tóc nàng, “Nói ngốc gì đó!.”
Nói như vậy, hắn lại cười khẽ.
Hoàng tỷ gần đây dồn hết sức lực dùng mọi cách khen dáng dấp hắn đẹp, đơn giản chính là sợ trong lòng hắn chướng mắt Tiêu Uyên, sợ hắn không vui…
Bảo bối của hắn, là người khô khan bên trong lại tinh ý.
Ninh Tương Y thấy Ninh Úc cười, sau khi đạt được mục đích cũng không nịnh nọt thêm, “Ngày mai hắn sẽ đến Hoa Thành, hi vọng có thể nhanh giải quyết chuyện rồi trở về, tốt nhất là có thể trước khi sinh con…”
Ninh Úc gật gật đầu, Đại Dục mới là nhà của bọn họ, trước kia không cảm nhận được, hiện tại, Ninh Úc đối với Ngọc Hành lại rất thân thiết, bởi vì có nàng, là lại giống như nhà.
Tư Vô Nhan đi tới, có chút mỏi mệt, nhưng càng nhiều đắc ý!
“Ta biết điều gì có thể kích thích những con trùng cổ trong đầu kia!”
Hắn mang tới rất nhiều thuốc từ Ngọc Kỳ, gần đây vẫn luôn đang nghiên cứu,trên đường đi hắn cũng không bị đối phương chặn đường, sau khi thí nghiệm nhiều loại dược tính, hắn rốt cuộc tìm được nguồn gốc.
Ninh Tương Y nhìn viên thuốc nhỏ trong tay hắn, một mặt vui mừng, “Là cái này à? Đây là cái gì?”
Tư Vô Nhan nói, “Cái này được chế thành từ hạt giống cỏ anh túc...!Là chủng loại có thể kích thích cổ trùng ký sinh trong đầu người, ta cũng biết! Nó đối với cái này rất đối nghịch, lúc trước nó gọi là Phệ Thần Cổ, chỉ là không biết làm sao đối phương có thể làm nó trở nên lớn như vậy! Thú vị là, loại côn trùng này là ăn cây anh túc lớn lên, nhưng bọn chúng lại rất sợ hạt giống cây anh túc.”
Ninh Tương Y xích lại gần ngửi ngửi, “Hình như không có mùi vị gì.”
Tư Vô Nhan đem viên thuốc nhỏ giao cho nàng, “Ngươi ngửi không thấy, nhưng côn trùng có thể, mà lại hạt giống cây anh túc mặc dù không có mùi vị gì, nhưng mùi hoa lá lại rất nặng.”
Ninh Tương Y cười, “Vậy thì tốt, vậy người làm viên thuốc này nhiều một chút, chúng ta mỗi người mang một cái, xem bọn họ làm được gì!”
Tư Vô Nhan gật gật đầu, “Cái này cũng không khó làm, cho ta chút thời gian liền có thể giải quyết.”
Mà Ninh Úc quan tâm lại một chuyện khác.
“Liên quan đến thuốc giải cổ độc, ngươi có đầu mối chưa?”
Nói đến đây, Tư Vô Nhan không nhịn được quay đầu nhìn xem Tuyết Liên, thấy nàng đang nấu canh, gió lạnh đến run rẩy, nàng lại có vẻ rất thong dong.
“Nguyên liệu cổ độc là cổ trùng và thánh thạch, mà thánh thạch không thuộc về thế giới này, vạn vật tương sinh tương khắc, nhưng điều này không áp dụng với nó.”
Tư Vô Nhan một câu nói toạc ra, mày rậm nhíu một cái khó xử, “Mà còn, thánh thạch cũng không tính là độc dược, nhưng lại có tác thay đổi trong cơ thể bởi sau khi người đời biết được hiệu quả, đã gia nhập các loại cổ điều phối ra, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, cổ độc là không thể giải.”
Một trận gió lạnh lùa qua, Ninh Úc sững sờ ôm Ninh Tương Y vào trong ngực, nhăn mày nói.
“
“Vậy Tuyết Liên là chuyện gì xảy ra?”
Áo bào đỏ của Tư Vô Nhan bị gió thổi nâng lên, giọng nói hắn nghiêm túc, không có một chút trêu tức như ngày thường.
“Thuốc giải mà Tuyết Liên uống không thể hoàn toàn giải độc, bởi bây giờ nàng bị thương, vết thương sẽ là nhanh chóng lành lại, độc tính không xâm nhập, tích tụ nhiều nhất chỉ khiến nàng bất tỉnh.
Có thể thấy được thuốc nàng uống không phải thuốc giải, chỉ là một loại thuốc tiêu trừ tác dụng phụ của cổ độc, điên cuồng, suy giảm ý chí, v.v., loại cổ độc này cực kỳ phức tạp, có không dưới trăm loại nguyên liệu, rất khó tìm ra, kể cả máu Tuyết Liên cũng không có tác dụng! “
Ninh Tương Y trừng mắt nhìn,.
“Nói cách khác, trừ việc tìm ra viên giải được thứ ba, cổ độc không thể giải? Nếu tìm được viên thuốc giải thứ ba, ngươi có thể sao chép được chọn lọc không?”
Dù sao bây giờ không chỉ có nàng trúng độc, còn có rất nhiều người cũng trúng độc.
Tư Vô Nhan sờ sờ cái cằm, “Mặc dù không thể nói chắc chắn có thể tái chế, những vấn đề quá lớn.
Nếu không nói người khác, chỉ đơn độc trị liệu cho ngươi, cũng không phải là không có cách khác.”
Ninh Tương Y ánh mắt khẽ động!
“Không được phép có ý nghĩ làm tổn thương mẫu thân ta!”
Tư Vô Nhan thấy nàng che chở như thế, liếc nàng một chút, “Được, vậy coi như ta không nói gì!”
Ninh Úc mấp máy môi, nhìn Ninh Tương Y một chút, lại nhìn về phía Tuyết Liên, nếu lúc trước hắn đuổi tới sớm một chút, bắt được Tuyết Sắc thì tốt, độc trong người Hoàng tỷ cuối cùng vẫn là một mầm tai họa.
Sắc trời dần tối muộn, mọi người vừa nghỉ ngơi bên bếp lửa vừa nói chuyện.
Gió dần dần nhỏ, nhìn trong thảo nguyên không thấy một cái gì, đống lửa bọn họ thật giống như giọt nước trong biển cả.
Ninh Tương Y gối lên chân Ninh Úc ngủ, gần đây Ninh Tương Y trở nên rất thèm ngủ, mà được Ninh Úc chăm sóc nên mọi chuyện càng thuận buồm xuôi gió, hắn đang đắp lông cừu lên người Ninh Tương Y, đột nhiên, động tác dừng lại.
“Có người đến!”
Ninh Úc làm cho tất cả mọi người đều tỉnh lại, Ninh Úc nghe động tĩnh này, người tới còn khá nhiều!
Ninh Tương Y dụi dụi mắt, âm thanh càng ngày càng gần, nàng cũng nghe được, có một nhóm người cưỡi ngựa chạy như bay đến, nhưng nàng cũng không lo lắng, đối phương số lượng mặc dù nhiều, cũng không chắc bọn họ là đối thủ.
Rất nhanh, bên trong đêm đen, một nhóm người từ xa chạy đến gần, bọn họ ước chừng có hai, ba ngàn người, giờ bó đuốc trên tay, thật giống như một đầu rồng lửa đột kích, chiếu sáng chân trời, tiếng vó ngựa gấp rút, mặt đất đều chấn động!
Ninh Tương Y ngẩng đầu nhìn, lồng ngực như muốn rung lên.
Người cầm đầu kia bóng dáng dần dần rõ ràng, dáng dấp hắn cao lớn uy nghiêm, khí thế hiên ngang, ngồi ở trên lưng ngựa càng có cảm giác hơn người một bậc.
“Ninh Tương Y! Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?!”
Giọng nam hùng hậu truyền đến, Ninh Tương Y một chút liền nhận ra hắn là ai.
“Long Thành Vô Cực?”
Hắn vậy mà đêm hôm khuya khoắt tới đón nàng sao?
Ninh Úc mặt lạnh lùng trầm xuống, gió lạnh chung quanh dừng lại gần như lại một lần nữa phá lên! Đám người run lẩy bẩy, trong lòng ai cũng thấy Nhiếp Chính Vương đang khó chịu, thật sự đi đến đâu cũng có tình địch của hắn!
Đội quân càng ngày càng gần, lúc lại gần Long Thành Vô Cực tốc độ chậm lại, cuối cùng bước đi thong thả đến trước mặt Ninh Tương Y, ở trên cao nhìn xuống.
Bên trong ánh lửa, Ninh Tương Y lại một lần nữa nhìn thấy gương mặt tuấn tú cứng ngắc của Long Thành Vô Cực.
“Ninh Tương Y!”
Hắn hất mái tóc đen dài về sau, nhe răng cười một tiếng, “Chúng ta lại gặp nhau!”.
Bình luận facebook