Nhà mình xây lại cách đây khoảng 3 năm rồi, trước đó thì nhà mình chỉ có 1 trệt 1 lầu thôi, phòng ngủ của mình lúc đó nằm ở tầng trệt, phía sau dãy bàn thờ. Về sau ba mẹ mình mới đập nhà cũ đi xây lại và cho làm thêm 1 lầu nữa, cho nên phòng ngủ mình chuyển lên tầng 2, mình ên mình nguyên giang sơn rộng lớn, cũng chính từ giang sơn rộng lớn đó mà bắt đầu có những chuyện ko hay xảy ra với mình. Tầng 2 này có phòng ngủ của mình, bên ngoài chừa 1 đường đi nhỏ để từ tầng 1 bước lên có thể đi thẳng ra ban công chung, cửa phòng của mình nằm bên tay trái. Trong phòng mình có 2 cửa sổ, 1 cửa sổ nằm bên phải và 1 cửa sổ nhìn thẳng ra ban công tầng 2, ba bên bốn bề còn lại đều là kiếng cường lực hết. Ko biết các bạn có biết loại kiếng cường lực có hoa văn mờ ko, nó gần giống như loại kiếng thường sử dụng làm kiếng cửa nhà tắm ấy, nhìn chỉ thấy mờ mờ thôi chứ ko thể nào thấy rõ đc bên trong. Từ phòng mình nhìn ra đều thấy hết đc ai đi qua đi lại trước phòng mình, còn từ ngoài phòng nhìn vào thì khó thấy hơn vì kiếng mờ đã che bớt rồi. Lúc nhà vừa hoàn thiện sơ thì mình dọn luôn lên phòng mới để ở, lúc đó chỉ vừa xây xong thôi nên phòng mình chưa kịp gắn màn vào cửa sổ và xung quanh kiếng, nên mọi nhất cử nhất động nào từ bên ngoài mình đều nhìn thấy hết. Mình nhớ rõ đêm đó là đêm thứ 6 hay thứ 7 gì đấy mình ngủ phòng mới, từ trước đến giờ mình ngủ ko bao giờ để đèn ngủ hết, hoặc chỉ cần 1 ánh sáng nhỏ xíu từ đèn đường hắt vào thôi cũng làm mình khó ngủ vô cùng. Từ lúc dọn lên phòng mới mình bắt đầu tập thói quen để đèn ngủ, vì 1 phần sợ ma, 1 phần chưa quen với việc ở 1 mình 1 tầng rộng lớn như vậy, với lại để đèn ngủ mờ mờ tối có mò đi vệ sinh cũng dễ dàng hơn chút xíu. Đêm đó chắc tầm 2h sáng thì mình giật mình dậy, và mình thấy rất rõ có bóng người đi từ cầu thang tầng 1 lên tầng 2, bóng người đó đi ngang qua phòng mình rồi đi thẳng ra ban công, tầm 5p sau thì từ ban công đi ngược lại xuống cầu thang rồi mất hút. Mình nghĩ trong đầu chắc mẹ lên kiểm tra xem mình ngủ chưa nên lúc bóng người đó đi ngang phòng thì mình có hỏi lớn :” Mẹ hả mẹ!”, nhưng ko có tiếng mẹ trả lời lại nên thôi mình cũng ngủ luôn. Mấy hôm sau mình có hỏi lại mẹ nhưng mẹ khẳng định ko có lên phòng mình ngày hôm đó, và mẹ mình có thói quen ngủ buổi đêm rất sâu giấc chứ ko thức giấc nửa đêm như vậy. Mình bắt đầu sợ, bắt đầu suy nghĩ lung tung nhưng thật sự mình ko dám khẳng định lại tối đó mình ngủ mơ hay thật nữa. Thời gian khoảng hơn tháng sau thì nhà mình cũng đã hoàn thiện mọi thứ, phòng ngủ mình cũng đã đc mắc màn hết rồi nên mình cũng an tâm ko còn sợ thấy bóng người và ko sợ chói đèn đường như trước nữa. Đêm đó mình ngủ rất say, nhưng đến tầm 2,3h sáng thì mình lại thức dậy vì cảm giác nóng nực dã man, mồ hôi thì túa ra như tắm, mình mới sờ tay tìm remote máy lạnh và bấm nút hạ nhiệt độ theo quáng tính còn đang ngay ngủ, thì lạ ở chỗ bấm hoài ko nghe tiếng tít tít, mình quơ tìm điện thoại để bật đèn pin lên xem thì thấy cầu dao máy lạnh đã bị gạt tắt từ lúc nào rồi. Mình chán nản đứng dậy đến chỗ gạt cầu dao điện lên lại và nghĩ chắc ba hay mẹ lên phòng tắt máy lạnh dùm mình, vì mình hay có thói quen bật cả quạt và máy lạnh rồi trùm mền kín đầu ngủ, cũng bị la suốt mà biết sao đc tại quen rồi mà. Rồi những đêm sau đó nữa mình vẫn gặp lại trường hợp tương tự, cứ vài 3 đêm lại có 1 đêm phòng mình bị tắt máy lạnh giấc 2,3h sáng, nhưng toàn gạt tắt cầu dao điện thôi chứ ko tắt bằng remote mới lạ. Mình tức mình quá mà ko nói với ba mẹ, sợ nói ra còn bị la ngược lại vì cái tật bật cả quạt và máy lạnh lúc ngủ. Những đêm hôm sau đi ngủ mình khoá luôn cửa phòng để ba mẹ khỏi vào đc, nhưng lạ lùng ở chỗ câu chuyện bị gạt cầu dao điện vẫn tiếp tục tái diễn thêm nhiều lần nữa. Hôm đó mình lại thức giấc nửa đêm vì nóng nực, mình chán nản ngồi dậy định bước tới mở cầu dao lên thì tự nhiên da gà mình nổi rần rần và cảm giác lạnh ngắt xẹt khắp người như điện, mình sực nhớ rõ ràng đã khoá cửa phòng rồi mà sao ba mẹ vẫn vào phòng mình đc? Mình nhắm mắt trùm chăn kín mít và bắt đầu run vì sợ, những suy nghĩ ko hay cứ nhảy lung tung beng trong đầu, đêm đó mình nằm niệm phật rồi thức đến sáng. Hôm sau mình kể cho mẹ nghe và hỏi mẹ thì mẹ vẫn khẳng định ko hề có chuyện ba hay mẹ mình lên phòng tắt máy lạnh, và kể từ khi mình khoá cửa phòng thì càng ko có khả năng hơn nữa, mẹ có trấn an mình chắc là cầu dao có vấn đề nên tự nhảy, nhưng mình biết thừa là mẹ chỉ nói cho mình đỡ sợ thôi chứ cầu dao điện máy lạnh chứ có phải loại cầu dao tự ngắt đâu mà dễ dàng bị nhảy đc. Ba mình cũng có kêu thợ vào xem lại cầu dao và thay luôn cầu dao mới thì hiện tượng đó có bớt đi đôi chút, chỉ bớt đi thôi chứ ko hết hoàn toàn đâu nhé, ngày trước cách ngày mình mới bị tắt cầu dao 1 lần, còn từ khi thay cầu dao thì tần sất giảm đi khoảng 2,3 tuần có khi 1 tháng mình vẫn bị nhát 1 lần. Đỉnh điểm của nỗi sợ hãi của mình là tối hôm đó mình bị nhát trực tiếp luôn chứ ko bị chọc ghẹo nữa, đến giờ nhắc lại mình vẫn còn hết sức ám ảnh và da ga vẫn nổi đều theo từng cơn. Hôm đó mình nằm chơi đt chán chê rồi đi ngủ lúc 12h hơn, chả biết mình ngủ bao lâu nữa nhưng mình lại tự giật mình thức giấc nửa đêm vì trong phòng mình nồng nặc mùi thuốc lá, nồng nặc tới mức ngộp thở! Tự nhiên khắp người mình cứng đơ và lạnh toát, mình nhìn xuống chân giường thì các bạn biết mình thấy gì ko? Hình dáng rõ ràng của 1 người đàn ông, và người đàn ông đó mặc trên người bộ đồ rách nát, bụng người đàn ông đó to trương phình lên như người bị chết trôi lâu ngày, tuyệt nhiên cho dù mình có căng mắt nhìn kĩ thế nào đi nữa mình vẫn chỉ thấy đc từ phần vai trở xuống, từ phần cổ lên phía đầu thì chỉ có 1 màu đen tối. Mình cứng đơ tới mức nghe được từng nhịp tim đập trong người và cảm giác đc máu chạy rần rần cỡ nào, giây phút mình nghe bên tai người đàn ông đó hỏi mình :” Nhà có cần mướn người chẻ củi ko cô?”, giây phút đó tim mình như là ngừng đập luôn chứ ko biết diễn tả thế nào nữa rồi. Tầm 30 giây sau mọi thứ lại trở về như cũ, cơ thể mình ko còn cứng đờ nữa và lại 1 đêm mình thức đến sáng trong nỗi sợ hãi mà mình nghĩ là ko còn điều gì đáng sợ hơn đc nữa. Mình cố gắng kể hết cho ba mẹ mình nghe những gì mình đang gặp phải, nhưng đáp lại mình là sự thờ ơ của ba mẹ và cho là mình đang nói những điều hết sức nhảm nhí, mẹ mình cho rằng nhà ở đó giờ bao nhiêu năm rồi làm gì có ma, nếu có đã gặp lâu rồi chứ tại sao đến bây giờ mới gặp? Và nhà mình chỉ đập rồi xây lại cho khang trang hơn thôi chứ có phải dọn đi nơi khác sống đâu mà thấy những điều bậy bạ đc? Mặc cho mình nói như thế nào cố gắng ra làm sao thì ba mẹ mình vẫn gạt đi hết. Cho đến hôm đó mình ngủ trưa trên phòng thì lại bị nhát, mình đang ngủ say tự nhiên có cảm giác giường mình bị lún xuống giống như có ai đang giẫm hay đang bước trên nệm mình vậy, trong tiềm thức mình nghĩ mở mắt ra xem là ai đang đứng trên giường vậy, nhưng lạ ở chỗ ko tài nào mình mở mắt ra đc hết. Vừa có ý nghĩ đó xong thì lập tức người mình cứng đơ lại, mình tuy mơ màng nhưng vẫn thấy rõ ràng bóng dáng người đàn ông với cái bụng to phình ấy đang đi đi lại lại trong phòng mình, vẫn là mùi thuốc lá nồng nặc đến ngộp thở, biết hết cảm nhận đc hết mọi thứ xung quanh nhưng ko cách nào cử động đc, đến lúc mình nghe rõ ràng bên tai tiếng :” TẠCHHHH” của cầu dao máy lạnh bị gạt xuống cũng là lúc mình cử động và mở mắt ra đc. Khỏi phải diễn tả lại nỗi sợ hãi trong mình vì lúc này đã là quá sức chịu đựng rồi, mình tung cửa phòng chạy xuống nhà rồi khóc như điên như dại, đến lúc này ba mẹ mình mới tin phần nào những gì mình nói là thật. Gặp thêm thời gian đó mình vì quá sợ hãi mà tinh thần cũng như học hành sa sút nên ba mẹ mình mới hoàn toàn tin những gì mình đã kể. Mẹ dẫn mình về nội gặp bác mình ( gia đình mình mấy đời làm bệnh, làm thầy chuyên trị bệnh và giúp đỡ cho những người bị vong theo mà ko lấy phí mà mình đã kể ở những chuyện trước ), mình kể hết cho bác nghe tất cả những gì mình gặp phải, bác xem ngày tháng năm sinh mình rồi bấm đốt ngón tay rất lâu, kế đến là hỏi mẹ mình ngày đã động thổ sửa nhà xem có phạm ngày xấu hay ko. Sau 1 hồi xem rất lâu bác mình mới hỏi mình nhớ lại xem trước đó mình có đi đâu có sông, hồ hay biển mà lỡ tay làm rớt đồ vật cá nhân gì của mình xuống hay ko mà người ta theo về đc tận nhà. Mình nhớ trước đó mình đúng là có đi chơi suối, nhưng có làm rớt đồ đạc gì ko thì thật sự mình ko thể nhớ đc. Thì ra những gì mình gặp phải là do bản thân sơ ý bất cẩn, đi đến những nơi sông suối hồ hay biển đã vô ý quăng ném đồ xuống nên có vong dưới đó hạp tuổi đã theo mình về nhà mà quậy phá chọc ghẹo, thời gian đầu chưa có gì nhưng càng về sau họ sẽ khiến mình nửa điên nửa dại chứ chẳng đùa. Và thời điểm đó nhà mình sửa sang, đập hết nền nhà cũ để xây lại nhà mới, bàn thờ tổ tiên, ông bà hay thổ địa cũng dẹp hết, nhà như nhà hoang ko chủ nên vong ngoài đường ngoài xá dễ dàng về tới nhà mình mà quậy phá. Sau sự việc đó ba mình có thỉnh phật mẹ quang âm về thờ trên bàn thiêng trước ban công phòng mình, rồi trước cửa phòng mình trên cao cũng thờ thêm phật nữa, từ đó trở đi mình mới ko còn bị nhát hay chọc ghẹo gì nữa. Tiện thể mình nhắc mọi người sau này có đi chơi những nơi nào sông nước nhớ để ý 1 xíu, đừng tự tiện vứt đồ xuống nước dù là vô tình hay cố ý, vì sâu dưới lòng nước lạnh lẽo đó mình ko biết đc đang tồn tại những gì đâu…
Bình luận facebook