Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 307: trúng chiêu?
"Là chuyện tốt, tại sao phải giấu?"
Lương Siêu cười hỏi: "Thời gian đã định chưa? Đến lúc đó, tất cả mọi người ở nơi này đều tính là sẽ có mặt ủng hộ cô."
"Đó điều là bắt buộc!"
Thượng Quan Nguyệt hưng phấn vỗ tay, Liễu Băng Loan cũng lộ ra vẻ hưng phấn nói: "Khó trách gần đây tôi luôn nghe chị Cung Vũ luyện tập ca hát, nguyên nhân là chị ấy muốn quay trở lại biểu diễn!"
"Chị Cung Vũ, em bây giờ cũng là fan ruột của chị đó, đến lúc đó em nhất định phải chuẩn bị một bó hoa thật lớn cho chị!"
"Nói cho tôi biết, khi nào thì buổi hòa nhạc mới tổ chức?"
Cung Vũ cười nhạt nói: "Tôi cùng với Vương Tổng dự định là ba ngày sau sẽ tổ chức, hiện tại chúng tôi đang khẩn trương luyện tập."
Sau đó, cô lại nhìn Lương Siêu, trong mắt lộ ra một tia ranh mãnh.
"Đến lúc đó, tôi có thể thỉnh cầu anh phối hợp với tôi làm một chuyện có được không?"
"Uh, phối hợp cái gì?"
"Tạm thời giữ bí mật."
Thấy Cung Vũ vẫn đang thừa nước đục thả câu với mình, Lương Siêu cũng không hỏi nữa, cho dù bất kể chuyện gì xảy ra thì hắn cũng nhất định sẽ phối hợp.
Sau khi cùng Thượng Quan Nhạc đến trường, chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ lớp thế hệ thứ hai đều biết rằng Cung Vũ sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc.
Lúc đầu cũng không nghĩ nhiều lắm, dù sao đối với những đứa giàu có như bọn họ cũng không có chuyện theo đuổi thần tượng, thường là những ngôi sao sẽ thần tượng ngược lại họ.
Và khi bọn họ phát hiện ra rằng Cung Vũ là người phụ nữ của Lương Siêu, bọn họ lập tức bày tỏ sự ngạc nhiên, bọn họ còn nói rằng sẽ tham gia để cổ vũ, mỗi người trong số họ đều muốn có một gói quà lớn, điều này khiến Lương Siêu cảm thấy bất lực.
Điều bất lực hơn nữa là những người theo đuổi Thượng Quan Nguyệt ở lớp trước, chẳng hạn như Trương Trì
Không chỉ có cô gái mình thích bị Lương Siêu hạ gục trong vòng một ngày và mang về nhà sống cùng, ngay cả nữ thần quốc dân tiếng tăm lừng lẫy trong làng giải trí cũng trở thành vợ của hắn!
Điều khó chịu nhất là Thượng Quan Nguyệt và Cung Vũ dường như rất hợp nhau! Họ đã sống như người đàn ông trong mơ của mình!
Điều này làm cho bọn họ không có gì ngoài hâm mộ và hâm mộ, ghen ghét và hận thù tuyệt đối không dám, ai lại để cho người khác quá kiêu ngạo chứ.
Buổi tối.
Sau khi ăn cơm xong, Lương Siêu sớm trở về phòng luyện công.
Kể từ trận chiến đẫm máu lần trước với Chung Kình, hắn phát hiện ra rằng tu vi Bình Cảnh của mình đã được nới lỏng, ước tính rằng chỉ cần hai ngày nữa là có thể tới nữa Kim Đan.
Thời gian tầm rạng sáng.
Lương Siêu luyện tập võ công thêm một tuần nữa, vừa thổi ra một luồng khí đục ngầu, lỗ tai hắn liền rung lên, đột nhiên nghe thấy một tiếng động nhỏ từ cửa sổ của biệt thự truyền đến.
Hắn liền nhướng mày lên, đang định điều tra một phen thì lại nghe thấy tiếng chuông cửa.
Mẹ kiếp...
Từ đâu đến?
Nửa đêm mà bấm chuông?
Sau khi Lương Siêu tự lẩm bẩm một mình, hắn liền đi xuống lầu và mở cửa ra, nhìn thấy hai người phụ nữ mặc kimono, đi guốc gỗ, mỗi người đều cầm một chiếc ô giấy dầu.
Hai người phụ nữ đó đều cực kỳ lộng lẫy, nhất định có thể gọi là mỹ nữ, lúc này đang cười ngây ngô mà nhìn chăm chú vào Lương Siêu.
"Ah……"
Khóe miệng Lương Siêu liền cong lên, dựa vào khung cửa sổ mà đùa giỡn nói: "Hai người các cô, ban đêm mà ăn mặc như vậy mà ra ngoài rất dễ dọa người."
"Thật sao? Anh đẹp trai kia không sợ sao?"
"Tiểu huynh đệ thật là can đảm, phòng ở cũng rất lớn, không phải là mời chị em chúng ta vào sao? Chỉ cần nguyện ý ở với chúng ta một đêm, muốn làm gì chúng ta thì làm."
Lương Siêu không có nửa điểm dời đi ý tứ, liếm liếm môi lắc đầu.
"Phụ nữ ở vương quốc sakura, có phải đều quyến rũ như các cô không?"
Xoạc!
Trong chốc lát, Nụ cười trên mặt hai mỹ nữ liền dập tắt, sau đó trong nháy mắt ánh mắt của họ trở nên sắc bén.
"Chào……"
"Nào, để tôi xem lần này người được phái tới như thế nào..."
Lương Siêu còn chưa kịp nói xong, trong tay hai nữ nhân cầm ô giấy dầu xoay xoay vòng tròn, ánh mắt của một nữ nhân lấp lánh, người còn lại lộ ra vẻ thâm thúy xám xịt.
"Ảo giác..."
Sau khi nói một cậu êm dịu, đột nhiên Lương Siêu hôn mê rồi ngã xuống đất.
Hai cô gái cười đắc thắng: "Không chỉ là ảo giác, mà còn là mị thuật."
"Hừm, chị em chúng ta hợp lực thi triển thần chú. Cho dù ngươi là Kim Đan Huyền Vũ Giả của Viêm Hạ quốc, cũng phải thành thật ra đi trong ba giờ!"
Nói xong, hai cô gái mỗi người đều rút một thanh đoản đao ra, nhanh chóng lao về phía cổ của Lương Siêu và cội nguồn hậu duệ của hắn...
Lương Siêu cười hỏi: "Thời gian đã định chưa? Đến lúc đó, tất cả mọi người ở nơi này đều tính là sẽ có mặt ủng hộ cô."
"Đó điều là bắt buộc!"
Thượng Quan Nguyệt hưng phấn vỗ tay, Liễu Băng Loan cũng lộ ra vẻ hưng phấn nói: "Khó trách gần đây tôi luôn nghe chị Cung Vũ luyện tập ca hát, nguyên nhân là chị ấy muốn quay trở lại biểu diễn!"
"Chị Cung Vũ, em bây giờ cũng là fan ruột của chị đó, đến lúc đó em nhất định phải chuẩn bị một bó hoa thật lớn cho chị!"
"Nói cho tôi biết, khi nào thì buổi hòa nhạc mới tổ chức?"
Cung Vũ cười nhạt nói: "Tôi cùng với Vương Tổng dự định là ba ngày sau sẽ tổ chức, hiện tại chúng tôi đang khẩn trương luyện tập."
Sau đó, cô lại nhìn Lương Siêu, trong mắt lộ ra một tia ranh mãnh.
"Đến lúc đó, tôi có thể thỉnh cầu anh phối hợp với tôi làm một chuyện có được không?"
"Uh, phối hợp cái gì?"
"Tạm thời giữ bí mật."
Thấy Cung Vũ vẫn đang thừa nước đục thả câu với mình, Lương Siêu cũng không hỏi nữa, cho dù bất kể chuyện gì xảy ra thì hắn cũng nhất định sẽ phối hợp.
Sau khi cùng Thượng Quan Nhạc đến trường, chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ lớp thế hệ thứ hai đều biết rằng Cung Vũ sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc.
Lúc đầu cũng không nghĩ nhiều lắm, dù sao đối với những đứa giàu có như bọn họ cũng không có chuyện theo đuổi thần tượng, thường là những ngôi sao sẽ thần tượng ngược lại họ.
Và khi bọn họ phát hiện ra rằng Cung Vũ là người phụ nữ của Lương Siêu, bọn họ lập tức bày tỏ sự ngạc nhiên, bọn họ còn nói rằng sẽ tham gia để cổ vũ, mỗi người trong số họ đều muốn có một gói quà lớn, điều này khiến Lương Siêu cảm thấy bất lực.
Điều bất lực hơn nữa là những người theo đuổi Thượng Quan Nguyệt ở lớp trước, chẳng hạn như Trương Trì
Không chỉ có cô gái mình thích bị Lương Siêu hạ gục trong vòng một ngày và mang về nhà sống cùng, ngay cả nữ thần quốc dân tiếng tăm lừng lẫy trong làng giải trí cũng trở thành vợ của hắn!
Điều khó chịu nhất là Thượng Quan Nguyệt và Cung Vũ dường như rất hợp nhau! Họ đã sống như người đàn ông trong mơ của mình!
Điều này làm cho bọn họ không có gì ngoài hâm mộ và hâm mộ, ghen ghét và hận thù tuyệt đối không dám, ai lại để cho người khác quá kiêu ngạo chứ.
Buổi tối.
Sau khi ăn cơm xong, Lương Siêu sớm trở về phòng luyện công.
Kể từ trận chiến đẫm máu lần trước với Chung Kình, hắn phát hiện ra rằng tu vi Bình Cảnh của mình đã được nới lỏng, ước tính rằng chỉ cần hai ngày nữa là có thể tới nữa Kim Đan.
Thời gian tầm rạng sáng.
Lương Siêu luyện tập võ công thêm một tuần nữa, vừa thổi ra một luồng khí đục ngầu, lỗ tai hắn liền rung lên, đột nhiên nghe thấy một tiếng động nhỏ từ cửa sổ của biệt thự truyền đến.
Hắn liền nhướng mày lên, đang định điều tra một phen thì lại nghe thấy tiếng chuông cửa.
Mẹ kiếp...
Từ đâu đến?
Nửa đêm mà bấm chuông?
Sau khi Lương Siêu tự lẩm bẩm một mình, hắn liền đi xuống lầu và mở cửa ra, nhìn thấy hai người phụ nữ mặc kimono, đi guốc gỗ, mỗi người đều cầm một chiếc ô giấy dầu.
Hai người phụ nữ đó đều cực kỳ lộng lẫy, nhất định có thể gọi là mỹ nữ, lúc này đang cười ngây ngô mà nhìn chăm chú vào Lương Siêu.
"Ah……"
Khóe miệng Lương Siêu liền cong lên, dựa vào khung cửa sổ mà đùa giỡn nói: "Hai người các cô, ban đêm mà ăn mặc như vậy mà ra ngoài rất dễ dọa người."
"Thật sao? Anh đẹp trai kia không sợ sao?"
"Tiểu huynh đệ thật là can đảm, phòng ở cũng rất lớn, không phải là mời chị em chúng ta vào sao? Chỉ cần nguyện ý ở với chúng ta một đêm, muốn làm gì chúng ta thì làm."
Lương Siêu không có nửa điểm dời đi ý tứ, liếm liếm môi lắc đầu.
"Phụ nữ ở vương quốc sakura, có phải đều quyến rũ như các cô không?"
Xoạc!
Trong chốc lát, Nụ cười trên mặt hai mỹ nữ liền dập tắt, sau đó trong nháy mắt ánh mắt của họ trở nên sắc bén.
"Chào……"
"Nào, để tôi xem lần này người được phái tới như thế nào..."
Lương Siêu còn chưa kịp nói xong, trong tay hai nữ nhân cầm ô giấy dầu xoay xoay vòng tròn, ánh mắt của một nữ nhân lấp lánh, người còn lại lộ ra vẻ thâm thúy xám xịt.
"Ảo giác..."
Sau khi nói một cậu êm dịu, đột nhiên Lương Siêu hôn mê rồi ngã xuống đất.
Hai cô gái cười đắc thắng: "Không chỉ là ảo giác, mà còn là mị thuật."
"Hừm, chị em chúng ta hợp lực thi triển thần chú. Cho dù ngươi là Kim Đan Huyền Vũ Giả của Viêm Hạ quốc, cũng phải thành thật ra đi trong ba giờ!"
Nói xong, hai cô gái mỗi người đều rút một thanh đoản đao ra, nhanh chóng lao về phía cổ của Lương Siêu và cội nguồn hậu duệ của hắn...
Bình luận facebook