• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyền Nhân Thiên Y (1 Viewer)

  • Chương 361-363

Chương 361: Lương Nghiên ở nơi nào

Cũng không đúng!

Tên của mấy cô gái có hôn thư nằm trên tay mình không có người nào tên là Tiêu Thi Nhã?

Có điều thật sự có một người họ Tiêu...

Hơn nữa cái tên kia còn rất quái lạ, tên là... Tiêu Đại Gia.

Tiêu Đại Gia này không phải là vị Tiêu tiểu thư này đó chứ?

Dường như cảm nhận được ánh mắt quái dị của Lương Siêu, Tiêu Thi Nhã quay đầu nhìn hắn một cái, hoạt bát cười và nói: "Đến, kêu tiếng Đại Gia nghe cái coi?"

Lương Siêu: "..."

Đúng thật rồi!

Cmn cô nàng này thật là vị hôn thê của mình!

Tuyệt sắc song kiều Đế Kinh đều bị lão già kia biến thành vị hôn thê của mình, chắc lão già này sợ mình đến Đế Kinh chưa đủ nổi danh?

Sau đó Tiêu Thi Nhã lại nhìn về phía Vạn Cửu Giang liên tục biến sắc mà nói: "Tiền bối, Lương Siêu là vị hôn phu của tôi, cũng là người ông nội tôi nhìn trúng. Hơn nữa vãn bối nói thêm một câu không khách sáo, cho dù không có Tiêu gia chúng tôi nhúng tay thì nếu hôm nay ngài giết Lương Siêu thì chỉ sợ toàn bộ Vạn Thú Tông bao gồm cả ngài cũng sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai."

Vạn Sơn đứng bên cạnh nghe xong lời này thì trên mặt tràn đầy khinh thường.

"Hừ, đánh rắm! Bộ nghĩ Vạn Thú Tông bọn tôi rất dễ hù sao!"

"Ngậm miệng!" Vạn Cửu Giang quát lạnh một tiếng rồi hung hăng trừng ông ta một cái, sau đó lại nhìn thật sâu vào mắt Lương Siêu, đã hiểu ra Tiêu Thi Nhã nói bóng gió cái gì.

Sợ là Lương Siêu này cũng có lai lịch lớn! Hơn nữa địa vị của hắn còn lớn hơn Tiêu gia Đế Kinh! Khó trách tuổi còn trẻ mà đã đột phá đến Bán Bộ Kim Đan, chiến lực còn kinh người như thế!

Bây giờ nghĩ lại, phía sau hắn nhất định có bối cảnh rất dữ dội.

Hơn nữa hắn còn có thân phận chỉ huy sứ ngoài biên chế của Võ Minh, Quỷ Vương có thể sánh ngang với Nguyên Anh kỳ rồi Tiêu gia, hơn nữa bối cảnh của Lương Siêu...

Vạn Cửu Giang nghĩ tới những điều này đã có cảm giác tê cả da đầu, một tia sát ý còn sót lại trong lòng cũng lập tức tan thành mây khói.

Nhìn lại gần trăm đệ tử bị ăn mòn chết trong ao máu và mấy trưởng lão đã chiến tử...

Từ trận chiến này, thực lực của Vạn Thú Tông tối thiểu cũng suy yếu một nửa!

Nhưng có thể làm sao được?

Mạng lưới quan hệ sau lưng người ta phức tạp lại cứng rắn như vậy, họ bị sỉ nhục cũng đành nuốt xuống, lúc này ông ta đã hung hăng vung tay về hướng Lương Siêu.

"Cút đi! Đừng để lão hủ gặp lại mày!"

Tiêu Thi Nhã nghe vậy thì vội cùng Diệp Khuynh Thành đỡ Lương Siêu muốn rời khỏi, Miller thấy thế cũng thở phào một hơi, thầm nói chuyện hôm nay cũng coi như kết thúc...

Nhưng còn không đợi gã thả lỏng thì đã thấy Lương Siêu nhẹ nhàng đẩy hai cô gái ra, lạnh lùng nhìn đám người Vạn Thú Tông bao gồm Vạn Cửu Giang, Vạn Sơn.

"Lần tiếp theo tôi đến Vạn Thú Tông, nhất định sẽ diệt tông môn các người để trả nợ máu cho em tôi!"

Miller nhăn mặt, không phải đó chứ? Chủ thượng trở nên ngay thẳng như thế từ khi nào?

Dù trong lòng nghĩ như vậy cũng không cần nói ra mới đúng? Vậy không phải buộc người ta xử lý ngài ngay tại chỗ hay sao?

Quả nhiên, Vạn Cửu Giang nghe xong thì sát cơ trong mắt lại bừng lên.

Nhưng vào lúc này, Vạn Sơn đột nhiên mở miệng nói: "Em gái mày còn chưa chết, cũng không có ở Vạn Thú Tông bọn tao."

Soạt!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Trong mắt Lương Siêu lóe lên tia sáng, lại đe dọa mà nhìn Vạn Sơn.

"Mày có ý gì. Em gái tao không ở Vạn Thú Tông thì có thể ở đâu?"

Vạn Sơn không nói thêm gì nữa, bộ dạng ấp úng kia làm Vạn Cửu Giang cũng nhíu mày, quát khẽ lên: "Có cái gì thì nói cái đó, đừng có lề mề!"

"Vâng, lão tổ." Gật gật đầu xong thì Vạn Sơn thấp giọng nói: "Em mày là Vu Linh Thể cực kì hiếm thấy, Vạn Thú Tông sao nỡ giết? Đương nhiên phải nuôi nấng cho tốt trước. Nhưng vào chạng vạng tối hôm qua, người của Vạn Độc giáo lại lặng lẽ lẻn vào Vạn Thú Tông, bắt em mày đi."

Vạn Độc giáo?

Đây lại là cái quỷ gì?

Lương Siêu nhíu chặt mày kiếm, chẳng qua nhìn Vạn Sơn không giống đang nói dối, nhưng vẫn còn nửa tin nửa ngờ.

"Lấy thực lực của Vạn Thú Tông các người lai để đối phương tuỳ tiện bắt em tao đi mất?"

Thấy Lương Siêu còn không tin, Vạn Sơn lại âm trầm nhấc áo lên, lộ ra một dấu tay màu đen ở ngực: "Người tới có độc thuật cực mạnh, bổn tông chủ cũng không phải là đối thủ."
Chương 362: Hai người phụ nữ không hợp nhau

Sau khi nghe xong lời này, khóe miệng của Vạn Cửu Giang khẽ giật giật!

Tại sao gần đây Vạn Thú tông gặp xui xẻo dữ vậy?

Đầu tiên là thiếu tông chủ bị giết chết, sau đó là cô gái có vu linh thể được thiếu tông chủ mang về bị cướp mất. Tiếp sau nữa là tông chủ bị đánh cho tơi tả!

Cuối cùng, người của tông môn bị giết tạo thành tổn thất nặng nề!

Càng nghĩ về điều đó, Vạn Cửu Giang lại càng tức giận, hai bên thái dương giật giật dữ dội, đặc biệt là khi nhìn thấy Mễ Lặc, Tiêu Thi Nhã và những người khác bắt đầu âm thầm tỏ ra thương cảm với Vạn Thú tông.

Tông môn này bị bắt nạt quá thảm.

Tuy nhiên Lương Siêu lại vô cùng thong thả. Hắn khẽ cười một tiếng, tâm trạng vốn đang xấu trở nên tốt hơn hẳn.

Dù sao nếu Lương Nghiên vẫn còn sống thì vẫn còn hy vọng.

"Được."

"Nếu như đúng như lời ông nói thì ân oán giữa tôi và Vạn Thú tông coi như đã giải quyết xong ở đây."

Vạn Cửu Giang, Vạn Sơn: "..."

Mọi người trong Vạn Thú tông cũng không nói nên lời, toàn bộ tông môn bị hắn hại thành như vậy nhưng nghe lời hắn nói như thể mình chịu nhiều khổ sở, không thể làm được gì vậy...

Thằng nhãi này đúng là khốn kiếp!

Trước khi đi, Lương Siêu đột nhiên nhớ ra một chuyện. Hắn vội ngăn Vạn Sơn lại rồi hỏi: "Đúng rồi, ông vừa nhắc tới Vạn Độc Giáo. Tông môn này ở đâu?"

Vạn Sơn còn chưa kịp nói thì Vạn Cửu Giang sắp bùng nổ cơn giận đột nhiên quay đầu lại, tức giận trừng mắt nhìn Lương Siêu.

"Không biết."

"Cút."

"Ờ..."

Lương Siêu gãi gãi đầu, ý thức được có lẽ mình đã đi quá xa cho nên hắn không nói thêm gì nữa. Mặc cho hai người phụ nữ quấn lấy mình, hắn quay đầu rời đi.

Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm: "Không muốn nói thì thôi, đã già rồi, đất đắp đến tận cổ rồi mà còn kích động như vậy..."

Khi hai cô gái nghe thấy điều này, sắc mặt của bọn họ trắng bệch.

Cái miệng của tên này đúng là tiện!

Cũng may mà thanh âm rất nhỏ nên Vạn Cửu Giang không nghe thấy, nếu không ông ta nhất định sẽ nổi xung đánh chết tên này!

Cho dù không giết hắn, bị cắt lưỡi cũng không thoát được.

Sau khi xuống núi, Tiêu Thi Nhã nhìn sắc trời. Với vết thương nghiêm trọng của Lương Siêu, rõ ràng là không thích hợp quay về đế kinh vào ban đêm.

"Này, anh có thể tự xử lý vết thương được không?"

"Có cần đi bệnh viện không?"

"Không cần, tôi có thể tự xử lý được."

Tiêu Thi Nhã gật đầu và tìm một khách sạn gần đó.

Khi đến quầy lễ tân và chuẩn bị nhận phòng, nhân viên lễ tân nói rằng chỉ còn một phòng duy nhất và đó là phòng đôi...

Mễ Lặc rất tỉnh táo lùi lại, gã nói rằng sẽ qua đêm trong xe.

Bằng cách này, Tiêu Thi Nhã và Diệp Khuynh Thành sẽ hơi khó xử.

Thấy vậy, Lương Siêu khẽ thở dài, ho khan hai tiếng nói: "Thôi, tôi qua đêm trong xe là được. Tôi chỉ cần một chỗ có thể điều chỉnh hơi thở là ổn."

"Không được."

Hai người phụ nữ cùng đồng thanh nói, Diệp Khuynh Thành lập tức nắm lấy cánh tay hắn: "Anh là người bị thương nên đương nhiên phải ở trong phòng. Tôi sẽ ở cùng anh để chăm sóc cho anh."

Nghe vậy, Lương Siêu giật mình.

Người phụ nữ mạnh mẽ này trở nên táo bạo từ khi nào vậy?

Hơn nữa, một người có da mặt mỏng như Diệp Khuynh Thành sẽ không bao giờ nói như vậy trước mặt người khác. Thế nhưng không biết vì sao, cô ta lại muốn thể hiện điều đó trước mặt Tiêu Thi Nhã.

Đối với chuyện này, Tiêu Thi Nhã lắc đầu, cười nói: "Tôi cho rằng tôi chăm sóc cho Lương Nghiên sẽ tốt hơn."

"Cô?"

"Cô nam quả nữ ở cùng nhau, cô không sợ bị đồn thổi sao? Còn tôi là vị hôn thê của Lương Siêu nên điều đó đương nhiên là hợp lý rồi."

"Ai da, coi như tôi không phải là vị hôn thể của hắn, Tiêu gia cũng có hôn thư do chính sư phụ của hắn để lại năm đó. Vì thế, việc tôi chăm sóc cho hắn là lẽ đương nhiên."

Lương Siêu: "..."

Trong lòng hắn thầm nghĩ hai cô gái này không hay gặp nhau nên họ không thể hòa hợp với nhau. Vì vậy, hắn rất đau khổ khi bị mắc kẹt giữa hai người.

Mà lúc hắn định bỏ chạy thì Tiêu Thi Nhã lại nói: "Hơn nữa, cô còn đang bị bệnh, làm sao có thể chăm sóc tốt cho Lương Siêu được?"

"Cô vẫn muốn đè đầu bản tiểu thư hả? Nhưng cô đâu cần phải chiến đấu liều mạng như vậy chứ?"
Chương 363: Vấn đề nan giải!

"Cái gì?"

Lương Siêu cả kinh, lúc này mới phát hiện sắc mặt của Diệp Khuynh Thành bây giờ quả thực có chút khó coi, bờ môi khô nứt đến mức nứt da, hơn nữa bọng mắt cũng đã biến thành màu đen.

Rõ ràng là dấu hiệu trúng độc!

"Khuynh Thành, cô làm sao vậy?"

Vừa hỏi câu này, Diệp Khuynh Thành đổ đầy mồ hôi, chân tay bủn rủn, Lương Siêu vội vàng đỡ lấy cô, lúc này mới nhìn thấy sau lưng cô đã thối rữa một mảnh.

"Hừ."

"Đã như vậy rồi vẫn còn muốn tranh giành với bổn tiểu thư, cô thật đúng là chỉ cần mặt chứ không cần sống."

"Im ngay!"

Lương Siêu khiển trách một câu, cau mày nói: "Cô đã sớm phát hiện? Tại sao không nói với tôi!"

"Anh hung dữ với tôi?"

Đôi mày Tiêu Thi Nhã nhíu lại, giận dỗi nói: "Anh đúng là đồ không có lương tâm, đừng quên vừa rồi là ai cứu anh!"

"Hiện tại không có việc gì liền vì người phụ nữ khác mà hung dữ với tôi? Diệp Khuynh Thành bị thương mà không có nói cho anh biết, tại sao anh không hung dữ với cô ta đi?"

Lương Siêu: "......"

Cái logic này, nghe cũng hợp lí nhỉ.

Không thừa thời gian để cãi nhau với Tiêu Thi Nhã, Lương Siêu cố nén toàn thân đang đau nhức nhức kịch liệt, cõng Diệp Khuynh Thành lên chạy thẳng về phòng.

Vừa rồi hắn có xem qua đại khái mặt ngoài vết thương trên lưng Diệp Khuynh Thành, hẳn là vừa rồi không cẩn thận đã bị trúng nọc độc ăn mòn ở chỗ hung thú có thuộc tính độc.

Tình huống này nhất định phải mau chóng giải độc, xử lý mặt ngoài vết thương, nếu không một khi độc khí công tâm, xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng sẽ thật sự phiền toái.

Tiêu Thi Nhã thấy thế, cực kỳ khó chịu mà nhếch miệng, cuối cùng vẫn là đi theo.

Đi vào gian phòng, thấy Lương Siêu lấy kim ra châm cứu cho Diệp Khuynh Thành, liền nói ngay: "Này, tình trạng thân thể bây giờ của anh còn chưa đủ thảm sao?"

"Cưỡng ép hao tổn Huyền khí để thi châm, đây là anh muốn đi xuống suối vàng với Diệp Khuynh Thành sao?"

Lương Siêu nghe vậy, bất đắc dĩ thở dài.

"Vậy làm sao bây giờ?"

Tiêu Thi Nhã liếc mắt, sau đó vừa cởi quần áo cho Diệp Khuynh Thành, vừa nói: "Anh chỉ cần để ý điều tức khí cho mình đi, trước tiên tôi dùng Huyền khí của mình phong bế độc tố trong cơ thể cô ta trước, để độc khí không khuếch tán, giúp cô ta chống đỡ được 3-5 ngày không có vấn đề."

"Chờ anh khôi phục lại rồi thi châm giải độc cho cô ta sau."

"Ặc, cô..."

Thấy vẻ mặt do dự của Lương Siêu, Tiêu Thi Nhã lập tức đoán được trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

"Như thế nào, sợ tôi hại chết Diệp Khuynh Thành sao?"

"Tôi đây ngược lại muốn hỏi anh một câu, nếu bổn tiểu thư thật sự hại chết cô ta, có khi nào anh thật sự vì cô ta mà tới giết tôi báo thù không?"

Lương Siêu triệt để không phản bác được.

Cái này là vấn đề thần tiên* gì vậy chứ! (Vấn đề nan giải)

Nhưng mà nghĩ tới Tiêu Thi Nhã là một người tinh quái, tính tình vui giận thất thường, Lương Siêu cảm thấy vẫn không thể cứng rắn, hiện tại nương theo cô ta một chút thì hơn.

Vì vậy hắn liền lắc đầu, nói: "Sẽ không."

"Ha ha ha......"

"Tốt, đáp án này tôi thích. "

Tiêu Thi Nhã cười nói phất phất tay: "Yên tâm đi, tuy tôi là phụ nữ nhưng tâm tôi không có nhỏ nhen như vậy, không thèm làm mấy hành vi tiểu nhân như vậy."

"Huống hồ bổn tiểu thư còn muốn giữ Diệp Khuynh Thành lại để tiếp tục đấu nữa, sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta sẽ tâm phục khẩu phục, như vậy tôi mới có cảm giác thành tựu."

"Anh thấy đúng không, chồng"

Một tiếng chồng này làm Lương Siêu thình lình giật mình một cái, cả người nổi lên một lớp da gà, cũng không dám đáp lời.

Sau đó thấy Tiêu Thi Nhã đã bắt đầu hành động thì hắn cũng ngồi xuống, trước tiên dùng kim châm phong bế mấy huyệt vị lớn trên người mình tiếp theo lại vận chuyển công pháp.

Thoáng cái đã qua một đêm.

Đến lúc Lương Siêu lại mở mắt ra đã là nửa đêm ba ngày sau.

Nội thương cơ bản đã được điều trị tốt bảy tám phần, ngoại thương thoạt nhìn có chút nhìn ghê người nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến toàn cục.

Thấy Diệp Khuynh Thành vẫn còn hôn mê, Tiêu Thi Nhã cũng ngã người ngủ trên giường, Lương Siêu định lấy cái chăn đi tới đắp cho cô ta, sau đó lại thi châm cho Diệp Khuynh Thành.

Nhưng chỉ chốc lát sau.

"Anh......"

Một tiếng gọi quen thuộc làm Lương Siêu ngẩn người, sau đó dây thần kinh trên toàn thân thần đều căng thẳng, mạnh mẽ nghiêng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh!

Chỉ thấy một gốc cây ngoài cửa sổ trăm mét có hai người đang đứng, một người người mặc áo đen đầu đội mũ rộng vành, người còn lại mặc một chiếc áo choàng của bé gái đứng một bên tán cây.

Đúng là Lương Nghiên!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom