• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyền Nhân Thiên Y (1 Viewer)

  • Chương 367-369

Chương 367: Đồng lõa?

"Nghĩ đến anh?"

"Đúng vậy, nghĩ đến tôi."

"Cô phải có niềm tin vào tôi, nếu như cô bị trúng độc tôi sẽ giúp cô giải độc, cô không cần sợ Độc Công, huống hồ bây giờ tôi đã biết anh ta đánh cô, cô cảm thấy tôi có nén giận không?"

Diệp Khuynh Thành nghe vậy, nhất thời không biết nói gì cho phải.

Nhưng mà những lời nói của Lương Siêu, đã sưởi ấm trái tim cô ta.

Sau đó, Lương Siêu hết thuyết phục lại khuyên bảo quấy rầy một lúc nữa, cuối cùng Diệp Khuynh Thành cũng nói ra sự thật bị che giấu.

Trong thời gian cha cô qua đời, Diệp gia và Tập đoàn sao chế Nhuận Tinh cũng gặp nguy hiểm, có một số tông môn võ đạo đã để mắt đến miếng thịt mỡ này.

Diệp Khuynh Thành dù sao cũng là phụ nữ yếu đuối, một mình cô ta làm sao có thể chống đỡ được.

Nhưng vào lúc đó, Độc Công đột nhiên xuất hiện, nói rằng có thể giúp cô ta dẹp sạch những tông môn đó, đồng thời bí mật giúp đỡ Diệp gia và Tập đoàn Dược phẩm Nhuận Tinh

Đương nhiên, bọn họ sẽ không giúp đỡ không công, điều kiện là cấy Âm Dương Cổ vào cơ thể Diệp Khuynh Thành.

Âm Dương Cổ này bình thường sẽ không phát tác, nó chỉ ẩn nấp trong cơ thể Diệp Khuynh Thành, từng chút một hấp thu tinh huyết và khí âm nhu của con gái.

Sau năm năm, Độc Công sẽ đến lấy Cổ để bản thân cải thiện tu vị.

Nghe vậy, đồng tử của Lương Siêu hơi co rụt lại.

"Thái Âm Bổ Dương chi thuật?"

Diệp Khuynh Thành yên lặng gật đầu, sau đó Tiêu Thi Nhã nói thêm: "Chỉ đơn giản như vậy cũng khá tốt, nhưng uy lực thật sự của độc là, sau năm năm Diệp Khuynh Thành sẽ hoàn toàn biến thành một cái đỉnh lô phù hợp với Độc Công."

"Khi đó, thân thể, máu thịt và thậm chí cả linh hồn của Diệp Khuynh Thành đều sẽ trở thành vật hiến tế, Độc Công cũng có thể lợi dụng điều này để tăng thực lực của mình."

Răng rắc!

Lương Siêu nắm chặt tay một cách thô bạo.

Độc Công này, chết tiệt!

Chẳng trách, chẳng trách lúc trước hắn luôn cảm thấy Diệp Khuynh Thành nhìn tương lai phía trước rất bi quan.

Nếu mắc phải loại độc này, không bi quan mới lạ!

"Khuynh Thành, đừng lo lắng, chỉ cần có tôi ở đây, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

"Hiện tại tôi đã biết đặc tính của loại độc này, chỉ cần cô cho tôi thêm thời gian, tôi sẽ có thể triệt để loại trừ loại Cổ Trùng này."

Nói đến thời gian, Lương Siêu đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng hỏi: "Từ ngày cô bị trúng độc đến nay đã bao lâu rồi?"

"Bốn năm, sáu tháng."

Nghe vậy, Lương Siêu thở phào nhẹ nhõm.

Hắn tự tin với y thuật của mình, trong vòng nửa năm có thể nghiên cứu ra phương pháp phá giải Cổ Âm Dương này.

"Đừng quá vui mừng."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Lúc này, Tiêu Thi Nhã lại tạc một chậu nước lạnh, nói: "Hiện tại Cổ Âm Dương đã bị anh dẫn dụ, chỉ sợ từ giờ đến lúc độc phát tác, thời gian sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều."

"Không thành vấn đề."

Lương Siêu lập tức lấy ngân châm ra, sau khi phong ấn mấy đại huyệt đạo trên người Diệp Khuynh Thành, sử dụng kỹ thuật độc nhất, tích trữ một ít huyền khí trong hơn một chục kinh mạch.

"Dùng phương pháp này, có thể tạm thời áp chế Cổ Âm Dương, mai này tôi sẽ nhanh chóng tìm ra biện pháp giải độc."

"Ừm." Diệp Khuynh Thành nhẹ gật đầu, Lương Siêu thấy bộ dạng cô ta như trút được gánh nặng, tỏa vẻ thoải mái cười cười, liền trêu chọc cô ta: "Xem này, trước đây lúc nào cô cũng luôn kìm nén, cả ngày đều nơm nớp lo sợ."

"Bây giờ nói xem, cảm giác đã tốt hơn chưa?"

"Giải pháp luôn có nhiều hơn khó khăn, cô cần phải tin tưởng hơn vào vị hôn phu của mình chứ, đúng không?"

Ngày hôm sau.

Sáng sớm nhóm người Lương Siêu đã lên đường.

Trên đường đi, Lương Siêu đột nhiên tò mò nhìn về phía Tiêu Thi Nhã, hỏi: "Chuyện về Cổ Âm Dương, Độc Công, Khuynh Thành bị trúng độc, làm sao cô biết rõ ràng như vậy?"

"Không lẽ là Khuynh Thành nói với cô? Mối quan hệ giữa hai người quan hệ cũng không tốt đến vậy."

Tiêu Thi Nhã nói: "Rất đơn giản, bởi vì tôi đã có mặt ở đó khi Độc Công cho cô ấy uống thuốc độc."

"Cái quái gì vậy?"

"Cô đã ở đó?"

Lương Siêu lập tức trừng to hai mắt, trong tiềm thức đã nghĩ cô ta là đồng lõa!

Nếu đúng như vậy thì chuyện bày có chút khoa nhằn.

"Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì?"

Hiển nhiên Tiêu Thi Nhã nhìn ra được hắn đang suy nghĩ cái gì, cực kỳ khó chịu nói: "Lúc đó Độc Công cũng bắt tôi, mục tiêu gieo cổ trùng không phải Diệp Khuynh Thành, mà là tôi."
Chương 368: Bắt đầu đồng tình cho ngài

"Nhưng khi đó không biết tại sao Diệp Khuynh Thành lại xuất hiện, kết quả Độc Công kia nói thể chất của cô càng thích hợp làm đỉnh lô, cho nên đã đổi lại cho tôi."

Lương Siêu: "..."

Cái này cũng có thể đổi?

Nghe vậy, trong ánh mắt Diệp Khuynh Thành nhìn về phía Tiêu Thi Nhã lại có thêm chút oán giận.

"Hừ, nếu không phải cô đề nghị Độc Công kia thử thể chất của tôi thì chuyện này cũng không xảy ra."

"Hứ!" Tiêu Thi Nhã mắt trợn trắng lên, không lộ ra chút cảm giác tội lỗi nào.

Trong tình huống lúc ấy, cho dù là ai cũng muốn tự vệ, huống chi cô và Diệp Khuynh Thành không có giao tình gì, đùn đẩy càng không cần cân nhắc.

Cô lập tức mắng lại: "Cô đừng có giả bộ đáng thương, sau khi Độc Công kia cấy ghép Âm Dương Cổ vào cơ thể cô thì vốn không còn liên quan gì đến bản tiểu thư. Nhưng cuối cùng cô lại đề nghị Độc Công giết tôi, may mà bản tiểu thư mạng lớn thoát được một kiếp, nhưng một chưởng của Độc Công lại làm chậm trễ ba năm thời gian tu luyện quý giá của tôi. Diệp Khuynh Thành, cô cũng thật độc ác?"

Nghe vậy, Diệp Khuynh Thành cũng lộ ra vẻ mặt đương nhiên, không có chút cảm giác tội lỗi nào mà đáp trả: "Đáng đời cô!"

Lương Siêu nghe xong chỉ cảm thấy bó tay toàn tập.

Trước đó hắn còn tưởng rằng hai người này không hợp mắt nhau là vì đều là Tuyệt Sắc Song Kiều Đế Kinh, khó tránh khỏi có chút háo thắng ganh đua sắc đẹp.

Hiện tại xem ra căn bản không có chuyện như vậy, thù này sớm đã kết vào mấy năm trước, hơn nữa còn rất sâu!

Chỉ là có lẽ hai cô gái đều không nghĩ tới, về sau họ sẽ có hôn ước với cùng một người đàn ông...

Quả nhiên là thế sự khó liệu.

Cứ như vậy, hai cô gái mắng nhau một đường, mà Lương Siêu cũng ngoan ngoãn làm câm điếc một đường.

Hắn cũng không ngốc, lúc này dù hát đệm cho ai cũng sẽ bị bên còn lại mắng té tát vào mặt.

Sau khi đến Đế Kinh, sắc trời dần tối.

Trong lúc hai cô gái lại đang tranh cãi xem để Lương Siêu đưa ai về nhà trước thì điện thoại của Diệp Khuynh Thành đột nhiên reo lên.

Tên màn hình hiện lên cái tên Diệp Tiêu.

Cô bắt máy rồi chưa nói được hai câu thì sắc mặt đã trở nên khá khó coi.

"Làm sao vậy?"

Lương Siêu hỏi một câu, Diệp Khuynh Thành nói: "Cha Phương Lệ chết rồi, Phương gia tiêu vong, mà tập đoàn Phương thị đã bị một xí nghiệp tên là tập đoàn Thánh Tây chiếm đoạt. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi em rời đi, tập đoàn Thánh Tây này mới xuất hiện này đã khuếch trương cực nhanh, đã thành đứng đầu trong ngành tuyên truyền marketing Đế Kinh."

"Hả..." Lương Siêu gãi đầu một cái, thầm than thế cục biến hóa quá nhanh, lại hơi lo cho Phương Vận có bản tính lương thiện.

Chẳng qua đứng trước mặt hai cô gái như nước với lửa này, hắn không dám nói ra chút lo lắng đó.

"Tập đoàn Thánh Tây này chắc không liên quan gì đến em đúng không?"

"Sao không có?" Diệp Khuynh Thành lườm hắn một cái, nói: "Lúc trước việc tuyên truyền marketing thuốc mới là ký kết hợp đồng với tập đoàn Phương thị."

"Hiện tại mọi thứ bị Thánh Tây mua luôn, vậy hợp đồng của chúng ta cũng chuyển tới tay bọn họ, nhưng nghe Tiểu Tiêu nói người phụ trách nhận hợp đồng của chúng ta không chịu hợp tác, không những làm việc, thái độ giao tiếp không tích cực, phương án marketing đưa ra đều là rác rưởi lừa gạt người."

"Ồ?" Lương Siêu nhướng mày kiếm lên, dù hắn chỉ là tay mơ trong giới kinh doanh thì cũng biết họ muốn làm gì.

"Không hài lòng với giá cả ký kết lúc trước, muốn cố tình nâng giá?"

"Ừm." Diệp Khuynh Thành gật gật đầu, phẫn nộ nói: "Quan mới đến đốt ba đống lửa, em cũng có thể lý giải, nếu họ nâng một chút, chỉ cần đừng quá đáng thì em cũng nhịn. Nhưng họ lại muốn tăng lên ba lần so với giá gốc ban đầu!"

Tiêu Thi Nhã ngắm nghía móng tay, nói: "Tăng thì tăng, dù sao Nhuận Tinh các người có tiền, sợ cái gì?"

"Cô đừng đứng đó nói chuyện không đau eo!" Diệp Khuynh Thành mắng lại: "Lần này dung túng họ có nghỉa là sau này phải luôn thỏa hiệp, chỉ cần hơi bất mãn thì họ sẽ làm khó dễ, giở trò với chúng ta, vậy sau này còn chịu nổi sao?"

"Dù là gia sản lớn hơn nữa cũng không chịu được họ dày vò như thế, đừng nhìn số lượng công ty marketing không nhiều bằng này xí nghiệp bất động sản, y dược, nhưng nếu thật sự muốn phá rối thì cũng không phải không thể lật đổ một vài công ty bất động sản, y dược cỡ lớn."

Lương Siêu gật gật đầu, chuột tuy nhỏ, lại có thể trị voi, chính là đạo lý này.

Tiêu Thi Nhã vẫn xem thường, tiếp tục nói mát: "Đổ thì đổ thôi, vừa vặn tôi còn có thể giành bước lên trên, thay thế cô trở thành Nữ Hoàng mới của giới kinh doanh Đế Kinh, cả danh hiệu sắt nương tử của cô, tôi cũng nhận lấy luôn."

"Dựa vào cô? Hừ, cứ nằm mơ giữa ban ngày đi!"

Thấy họ lại có xu hướng ầm ĩ lên, Lương Siêu quả quyết đẩy cửa xuống xe, cùng Miller chuồn đi.

"Ai..."

"Chủ thượng, trước đó nô tài còn hâm mộ ngài có nhiều mỹ nữ tuyệt sắc như vậy làm vợ, nhưng bây giờ lại bắt đầu đồng tình cho ngài. Sau này ngài phải sống thế nào?"

Nghe xong, Lương Siêu lập tức cho trừng mắt nhìn gã ta.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Cậu hỏi tôi?

Con mẹ nó hỏi xem ai cưới?

Đều do lão già đáng chết trên núi kia!

"Đi đi, vất vả lắm lỗ tai mới được yên ổn, đừng nói chuyện phụ nữ nữa."

Vừa nói xong, Lương Siêu liền thấy một cửa hàng bán ô ven đường còn đang đèn đuốc sáng trưng, hơn nữa đều là xe sang thuần một màu.

Nghĩ thầm trước đó hắn rời khỏi các cô gái để đến Vạn Thú Tông, bởi vì điện thoại hư nên sau đó cũng không liên hệ lại, quả thực làm các cô nơm nớp lo sợ mấy ngày.

Hiện tại trở về, các cô đều chưa có xe riêng, thôi thì chuẩn bị cho mỗi người một phần quà nhỏ cũng không tệ.
Chương 369: Cô là ai...?

Sau khi đi tới, Lương Siêu sững sờ nhìn dàn xe ô tô hạng sang nhãn hiệu đắt đỏ.

Nên chọn cái nào đây?

"Miller, theo ý kiến của anh, bình thường phụ nữ sẽ thích nhãn hiệu xe nào?"

Miller giang tay ra: "Chủ thượng, cái này cũng khó mà nói được, dù sao thì chín người mười ý, ở nước ta, phụ nữ có tính cách khác nhau sẽ thích các nhãn hiệu xe khác."

"Người tính tình lãnh đạm, bình thường sẽ ưa thích những chiếc xe ít gây chú ý một chút, đại loại như Porsche vân vân."

Lương Siêu âm thầm gật đầu, xem ra mua một chiếc Porsche cho Liễu Băng Khanh cũng khá phù hợp.

"Tính cách hoạt bát sáng sủa một chút sẽ thích mấy chiếc phô trương một chút, như là Ferrari, Lamborghini... Đều được."

Hoạt bát sáng sủa?

Tới lượt Liễu Băng Loan rồi, Lamborghini thì không được, hắn thấy đàn ông bình thường đều mua loại này, chạy đầy cả đường, đã vậy thì cứ mua cho cô ấy một chiếc Ferrari là ổn nhất.

Sau đó Lương Siêu lại hỏi: "Vậy thì tính cách hơi khí phách, lại có chút ít quyến rũ thì sao?"

Miller cười khà khà, xoa cằm nói: "Đây là ngài định mua xe cho Khuynh Tuyết chủ mẫu đúng không? Đã vậy thì không còn đắn đo gì nữa, Mercedes Benz là thích hợp với ngài ấy nhất."

"Ừ, có lý."

"Vậy cậu lại xem thử, theo tính cách của Cung Vũ và Tử Yên sẽ thích xe gì?"

Miller suy nghĩ một chút, cuối cùng theo gã đề nghị, Lương Siêu đã mua Cung Vũ một chiếc Maserati.

Chững chạc, xa hoa nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp tâm hồn, rất phù hợp với vẻ đẹp đoan trang, dịu dàng lại cổ điển như Cung Vũ.

Về phần Mộ Khuynh Tuyết, là người đầy sức sống nhất trong mấy cô gái, hơn nữa cô lại là Huyền Vũ giả, chọn cho cô một chiếc Bugatti thể thao vận động là hợp nhất.

Cửa hàng Mercedes.

Lương Siêu đẩy cửa đi vào thì thấy mấy nhân viên bán hàng đều đang vây quanh người khác, hắn cũng không gọi bọn họ lại mà tự đi tới bên cạnh chiếc xe Mercedes Benz Big G, quan sát một chút rồi liên tục gật đầu.

Nhất định Mộ Khuynh Tuyết sẽ thích chiếc này.

Ngay lúc hắn vừa mở cửa xe, định ngồi vào.

"Ai ai!"

"Cái xe này đã bán ra rồi, anh không thể ngồi vào."

"Cái thân ô uế bẩn thỉu này của anh, nếu ngồi dơ chỗ này rồi anh đền nổi sao?"

Ánh mắt Miller lập tức trầm xuống, không nói hai lời liền muốn động thủ, định dạy dỗ cho bọn con buôn có mắt không tròng này một bài học thì bị Lương Siêu ngăn lại.

"Chủ thượng?"

"Được rồi."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Lương Siêu vẫy vẫy tay, cười khổ chỉ chỉ vào bộ quần áo cũ mà hắn lấy tạm trong nhà trọ.

"Thật sự rất bẩn, không ngồi vào nữa."

Hai người nhân viên bán hàng nghe vậy thì thầm nghĩ coi như tên này cũng biết thức thời.

Nhưng ngay khi bọn họ cho rằng Lương Siêu sẽ không ở lại tự làm mất mặt nữa, chắc chắn sẽ nhanh chóng rời đi.

"Chiếc xe này tôi cũng muốn mua, hiện tại cửa hàng còn chiếc nào không?"

Hai nhân viên bán hàng hơi sửng sốt, sau đó xem thường mà lắc đầu.

"Không có, chỉ còn một chiếc xe ở đây."

"Chặc, vậy đợi xe mới đến cần bao lâu?"

"Từ ba đến năm tháng."

Lương Siêu: "......"

Tính ra là cũng gần nửa năm?

Nói giỡn sao?

Hắn suy nghĩ một chút lại rất thành khẩn nói: "Vậy anh có thể nói với chủ xe này, nếu đối phương không vội có thể nhường tôi mua chiếc này trước không ? Tôi có thể cho người đó một khoản tiền..."

"Hừ, anh nói hay quá, giả bộ nhiều quá nghiện luôn rồi sao?"

"Anh xem lại bộ quần áo của mình đi, chỉ sợ dù là người giàu giả dạng người thường cũng không có ăn mặc như thế này đâu, trừ khi não người đó bị bệnh!"

"Một cái điếu ti* như anh mà cũng muốn mua Big G? Chỉ sợ một năm tiền lương của anh cũng mua không nổi cái trục bánh xe này đâu!" (*thuật ngữ chung cho "kẻ thất bại trong cuộc sống")

"......"

Hai người thi nhau móc mỉa một trận xong lại muốn đuổi người đi, Lương Siêu cũng chẳng muốn so đo với bọn họ, trước đó hắn chỉ nghĩ nên thay quần áo rồi mới đến cửa hàng Mercedes xem một chút.

Lúc này đột nhiên một tiếng nói giễu cợt đột nhiên từ nơi không xa truyền tới.

"Ui ui ui!!!, là ai đây nhỉ? Không lẽ là thiếu gia của Lương gia đây sao!"

Lương Siêu nghe tiếng thì nhìn lên, thì thấy một người phụ nữ trang điểm đậm đứng giữa mấy nhân viên bán hàng, nhưng hắn nghĩ nửa ngày cũng không nhận ra đây là ai?

"Chiếc Big G này là tôi đặt, vừa đặt cọc xong, nghe nói vừa rồi anh định kêu tôi nhường lại cho anh? Kèm theo một số tiền bồi thường?"

"Thật xin lỗi, cho tôi hỏi một chút."

"Cô là ai...?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom