Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 154: Tử Dương chi khí, đột phá Vũ Sư!
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Dược Thần thu thập trăm loại hoa cỏ, phẩm chất rất tốt.
Mỗi ngày mặt trời mọc, là giai đoạn Tử khí cường liệt nhất, Hoa nhi tranh nhau đua nỡ ngưng tụ hạt sương độc hữu của mình.
Hạt sương ngưng tập tụ hợp cùng một chỗ thuận theo ống trúc chảy xuôi. Trên đường đi kinh lịch trận pháp gia trì trong ống trúc lần lượt sàng lọc loại bỏ tạp chất, ngưng tụ ra Tiên Lộ Quỳnh Tương.
Quá trình này dài đằng đẵng.
Không có phương pháp đặc thù của Dược Thần và Thần lực thôi phát, mỗi trăm năm mới có thể ngưng tụ hai giọt.
Nhưng mà.
Ngay hôm nay.
Vân Phi Dương lấy Tử Dương chi khí tinh khiết nhất thôi phát Bách Hoa, ngưng tụ ra hạt sương nhiều hơn trước kia nhiều lần!
- Oa.
Thần Thần ngồi xổm trước ống trúc, nhìn hạt sương không ngừng ngưng tụ cùng loại bỏ, nói:
- A Nông, lấy tốc độ này không cần một tháng, có thể ngưng tụ ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương rồi.
Một trăm năm ngưng tụ, rút ngắn còn một tháng, điều này nghịch thiên bực nào!
Nhưng.
Sau khi uẩn dục một gốc hoa cỏ sau cùng, Vân Phi Dương đặt mông ngồi trên mặt đất.
Hắn xóa đi mồ hôi trên trán, khổ sở nói:
- Muốn ta mỗi ngày dùng Tử Dương chi khí uẩn dục chúng nó, không đến một tháng ta đã mệt chết, Tiên Lộ Quỳnh Tương còn không chưa ngưng tụ ra đâu.
Uẩn dục bách thảo, rất hao tổn tâm thần cùng Linh lực.
Lấy tu vi Vân Phi Dương hiện tại, không đủ chèo chống mỗi ngày.
Trừ phi tu vi đề cao, nắm giữ Linh lực càng nhiều hơn.
Đương nhiên!
Còn có một biện pháp, không ngừng dùng thuốc đồng thời một bên uẩn dục, một bên tiếp tế.
- Liễu sư tỷ chắc luyện chế ra rất nhiều đan dược rồi.
Vân Phi Dương đứng dậy tiến về Y Đường.
Nhắc tới cũng trùng hợp.
Khi hắn mới vừa tiến vào tiểu viện Y Đường, Liễu Nhu đi ra từ trong luyện đan thất, trên gương mặt xinh đẹp phủ đầy tro bụi, có vẻ hơi chật vật.
- Sư tỷ!
Vân Phi Dương vui sướng nhảy qua, mặt tiện vô cùng.
- Hừ.
Liễu Nhu bĩu môi.
- Sư đệ, ngươi đến thật đúng lúc, ta mới vừa luyện chế xong tài liệu.
- Hắc hắc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta và sư tỷ có tâm linh cảm ứng.
Liễu Nhu lườm hắn một cái, ngồi trong đình nghỉ mát, nói:
- Sư đệ, ta luyện đan trọn vẹn tốn vài ngày. Nói đi, ngươi làm như thế nào cảm tạ ta đây.
- Sư tỷ vất vả rồi!
Vân Phi Dương đi ra phía sau nàng, tay khoác trên vai của nàng.
- A!
Liễu Nhu tựa như điện giật, xoát đứng lên, xấu hổ giận dữ nói:
- Sư đệ, ngươi làm gì?!
Vân Phi Dương vội vàng giải thích.
- Sư tỷ, ta chỉ muốn giúp ngươi đấm vai, không có ý khác!
Lần này thật không có ý khác, hắn thề.
- Sư đệ!
Liễu Nhu thở phì phò nói:
- Tuy ngươi ta lấy sư tỷ đệ mà xưng, nhưng mà phải nhớ cho kỹ, nam nữ thụ thụ bất thân!
- Tốt!
Vân Phi Dương ngồi trên mặt ghế đá bên cạnh.
Tâm lý vẫn đang suy nghĩ, tên hỗn đản nào nói thế, để rất nhiều nữ hài ghi nhớ trong tâm, phải giữ cái phần rụt rè kia!
- Sư tỷ, luyện được bao nhiêu Linh Khí Đan?
Hắn vội vàng hỏi.
Đỏ ửng trên mặt Liễu Nhu biến mất, dần khôi phục như thường, nhẹ nhàng duỗi ra một ngón tay trắng như ngọc chỉ.
- Mười bình?
Vân Phi Dương trong lòng vui vẻ.
Liễu Nhu bĩu môi, nói:
- Một bình.
- A?
Thần sắc Vân Phi Dương ngốc trệ.
Nói đùa cái gì.
Nhiều cao phẩm dược tài như vậy, chỉ luyện chế ra một bình Linh Khí Đan, thực sự không thể tiếp nhận!
- Phốc phốc.
Liễu Nhu che miệng cười.
- Sư đệ, ta nói một bình nhị phẩm Linh Lực Đan.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Người sư tỷ này vậy mà cũng biết nói đùa. Hắn hưng phấn hỏi:
- Tam phẩm Linh Lực Đan đâu?
Liễu Nhu dí dỏm nói:
- Ngươi đoán!
- Một bình?
- Cắt.
Liễu Nhu hung hăng lườm hắn một cái, bỉu môi nói:
- Ngươi xem thường sư tỷ thế à?!
Vân Phi Dương nhanh khóc.
Có thể nhanh nói ra không, để cho ta hưng phấn với chứ!
Nhìn bộ dáng hắn quẫn bách, Liễu Nhu không thừa nước đục thả câu nữa, cất cao giọng nói:
- Tam phẩm Linh Lực Đan, luyện chế ra 100 bình!
- 100 bình?
Vân Phi Dương hưng phấn đứng lên, nắm lấy tay Liễu Nhu, tán dương:
- Sư tỷ, ngươi quá lợi hại, không hổ là tứ phẩm Đan Sư nha!
Trên thị trường, tam phẩm Linh Lực Đan, một bình giá vạn lượng.
100 bình, là một triệu a!
Mà.
Luyện đan thuật của Liễu Nhu vô cùng có tạo nghệ.
Nàng luyện chế ra tam phẩm Linh Lực Đan, phẩm chất hơn trên thị trường!
- Sư đệ…!
Liễu Nhu vội vàng rút tay về, mắt hạnh trừng trừng, nàng vừa nói, nam nữ thụ thụ bất thân, hắn lại làm loạn rồi!
- Ách!
Vân Phi Dương gãi gãi đầu xin lỗi.
- Sư tỷ đan thuật quá lợi hại, ta nhất thời hưng phấn nên quên.
- Ai.
Liễu Nhu thở dài một hơi.
- Đi theo ta.
Hai người tiến vào luyện đan thất.
Vân Phi Dương vừa vào, miệng há lớn, bởi vì trên bàn thuốc chất đầy bình bình đan dược, cho người ta cảm giác hoa mắt.
- Sư đệ.
Liễu Nhu nói:
- Những ngày gần đây, ta hao tâm tổn trí không ít, 100 bình tam phẩm Linh Lực Đan này, ta phải thu phí công mười bình.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Mười bình quá ít!
Liễu Nhu cười.
Sư đệ coi như có lương tâm, mình không uổng công luyện đan cho hắn.
Vân Phi Dương đi đến trước bàn thuốc, xuất ra một bình, thần sắc ngay thẳng nói:
- Làm sao cũng phải cầm mười một bình!
- Cút!
Vân Phi Dương từ trong y đường lăn ra ngoài.
Đương nhiên.
Hắn sẽ không bạc đãi Liễu Nhu sư tỷ, lưu cho nàng 30 bình.
Trở lại Tây Uyển Cư.
Bắt đầu chế định kế hoạch tu luyện.
Khoảng cách Sinh Tử Đài chi chiến còn 5 tháng, hắn nhất định phải trong thời gian nhanh nhất cường đại lên.
Muốn trở nên càng mạnh, tu luyện thuận tự nhiên không được.
Chỉ có Tiên Lộ Quỳnh Tương!
Ngày thứ hai, hắn dậy thật sớm, thừa dịp thái dương còn chưa xuất hiện, bắt đầu lấy Tử Dương chi khí thôi phát Bách Hoa.
Lần này không liều mạng như hôm qua, chỉ thôi phát mấy chục gốc đã hao hết linh lực bên trong Linh Hạch.
Thậm chí kể cả Nghịch Thiên Quyết đều không thể tiếp tế nổi, bởi vậy có thể thấy được thôi phát Bách Hoa Dược Thần lưu lại rất vất vả.
- Ăn!
Vân Phi Dương lấy ra mấy khỏa tam phẩm Linh Lực Đan.
Đan dược Liễu Nhu luyện chế ra quả nhiên hiệu quả tốt, vừa nuốt vào cơ thể hắn đãngưng tụ không ít Linh lực, sau đó bắt đầu tiếp tục thôi phát.
Cứ như vậy.
Vân Phi Dương một bên thôi phát, một bên ăn đan dược, sau ba ngày ăn hết mười bình tam phẩm Linh Lực Đan!
Ba ngày ăn hết mười vạn lượng, con số này rất khủng bố, nếu như ngoại nhân biết khẳng định hâm mộ đến thổ huyết.
Đương nhiên.
Linh Lực Đan ngoài tác dụng không ngừng tiếp tế Linh lực còn có thể làm cho Linh Hạch lớn mạnh, ăn đan dược suốt bảy ngày, Linh Hạch Vân Phi Dương rốt cục có dấu hiệu đột phá!
Hắn gấp rút gấp trở về phòng, ngồi xếp bằng trên giường, khống chế tâm thần, chuẩn bị đột phá.
Ông
Linh Hạch lấp lóe ánh sáng màu tím chói mắt, đã đạt tới trạng thái sung mãn.
- Tới đi!
Tâm thần Vân Phi Dương bình tĩnh lại, câu thông Nghịch Thiên Quyết, không ngừng áp súc.
Giai đoạn Vũ Lực đột phá Vũ Đồ, cần không ngừng lớn mạnh Linh lực.
Giai đoạn Vũ Đồ đột phá Vũ Sư, lại phải làm ngược lại, võ giả cần lấy tinh hoa trong Linh lực ngưng tụ lại, ngưng ra thuần linh chi lực.
Linh lực bên trong Linh Hạch Vân Phi Dương vô cùng dồi dào, gấp 4 lần phổ thông Vũ Đồ đỉnh phong, cho nên hắn muốn thối luyện ngưng tụ toàn bộ Linh lực thành thuần linh chi lực, cần thời gian rất dài.
Một ngày sau!
Mới thối luyện xong toàn bộ linh lực trong Linh Hạch.
Ba.
Toàn bộ chuyển hóa, Linh Hạch như hạt đậu nành vỡ vụn, ngưng tụ ra một tinh hạch nhỏ hơn, có tử quang bao phủ.
Đây là thuần linh hạch.
Nói cách khác, Vân Phi Dương thuận lợi đột phá đến Vũ Sư!
Hô.
Vân Phi Dương phun ra trọc khí, nắm một quyền, cảm thụ được cỗ lực lượng cường đại, cười nói:
- Tam trọng thuần linh lực!
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Dược Thần thu thập trăm loại hoa cỏ, phẩm chất rất tốt.
Mỗi ngày mặt trời mọc, là giai đoạn Tử khí cường liệt nhất, Hoa nhi tranh nhau đua nỡ ngưng tụ hạt sương độc hữu của mình.
Hạt sương ngưng tập tụ hợp cùng một chỗ thuận theo ống trúc chảy xuôi. Trên đường đi kinh lịch trận pháp gia trì trong ống trúc lần lượt sàng lọc loại bỏ tạp chất, ngưng tụ ra Tiên Lộ Quỳnh Tương.
Quá trình này dài đằng đẵng.
Không có phương pháp đặc thù của Dược Thần và Thần lực thôi phát, mỗi trăm năm mới có thể ngưng tụ hai giọt.
Nhưng mà.
Ngay hôm nay.
Vân Phi Dương lấy Tử Dương chi khí tinh khiết nhất thôi phát Bách Hoa, ngưng tụ ra hạt sương nhiều hơn trước kia nhiều lần!
- Oa.
Thần Thần ngồi xổm trước ống trúc, nhìn hạt sương không ngừng ngưng tụ cùng loại bỏ, nói:
- A Nông, lấy tốc độ này không cần một tháng, có thể ngưng tụ ra một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương rồi.
Một trăm năm ngưng tụ, rút ngắn còn một tháng, điều này nghịch thiên bực nào!
Nhưng.
Sau khi uẩn dục một gốc hoa cỏ sau cùng, Vân Phi Dương đặt mông ngồi trên mặt đất.
Hắn xóa đi mồ hôi trên trán, khổ sở nói:
- Muốn ta mỗi ngày dùng Tử Dương chi khí uẩn dục chúng nó, không đến một tháng ta đã mệt chết, Tiên Lộ Quỳnh Tương còn không chưa ngưng tụ ra đâu.
Uẩn dục bách thảo, rất hao tổn tâm thần cùng Linh lực.
Lấy tu vi Vân Phi Dương hiện tại, không đủ chèo chống mỗi ngày.
Trừ phi tu vi đề cao, nắm giữ Linh lực càng nhiều hơn.
Đương nhiên!
Còn có một biện pháp, không ngừng dùng thuốc đồng thời một bên uẩn dục, một bên tiếp tế.
- Liễu sư tỷ chắc luyện chế ra rất nhiều đan dược rồi.
Vân Phi Dương đứng dậy tiến về Y Đường.
Nhắc tới cũng trùng hợp.
Khi hắn mới vừa tiến vào tiểu viện Y Đường, Liễu Nhu đi ra từ trong luyện đan thất, trên gương mặt xinh đẹp phủ đầy tro bụi, có vẻ hơi chật vật.
- Sư tỷ!
Vân Phi Dương vui sướng nhảy qua, mặt tiện vô cùng.
- Hừ.
Liễu Nhu bĩu môi.
- Sư đệ, ngươi đến thật đúng lúc, ta mới vừa luyện chế xong tài liệu.
- Hắc hắc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta và sư tỷ có tâm linh cảm ứng.
Liễu Nhu lườm hắn một cái, ngồi trong đình nghỉ mát, nói:
- Sư đệ, ta luyện đan trọn vẹn tốn vài ngày. Nói đi, ngươi làm như thế nào cảm tạ ta đây.
- Sư tỷ vất vả rồi!
Vân Phi Dương đi ra phía sau nàng, tay khoác trên vai của nàng.
- A!
Liễu Nhu tựa như điện giật, xoát đứng lên, xấu hổ giận dữ nói:
- Sư đệ, ngươi làm gì?!
Vân Phi Dương vội vàng giải thích.
- Sư tỷ, ta chỉ muốn giúp ngươi đấm vai, không có ý khác!
Lần này thật không có ý khác, hắn thề.
- Sư đệ!
Liễu Nhu thở phì phò nói:
- Tuy ngươi ta lấy sư tỷ đệ mà xưng, nhưng mà phải nhớ cho kỹ, nam nữ thụ thụ bất thân!
- Tốt!
Vân Phi Dương ngồi trên mặt ghế đá bên cạnh.
Tâm lý vẫn đang suy nghĩ, tên hỗn đản nào nói thế, để rất nhiều nữ hài ghi nhớ trong tâm, phải giữ cái phần rụt rè kia!
- Sư tỷ, luyện được bao nhiêu Linh Khí Đan?
Hắn vội vàng hỏi.
Đỏ ửng trên mặt Liễu Nhu biến mất, dần khôi phục như thường, nhẹ nhàng duỗi ra một ngón tay trắng như ngọc chỉ.
- Mười bình?
Vân Phi Dương trong lòng vui vẻ.
Liễu Nhu bĩu môi, nói:
- Một bình.
- A?
Thần sắc Vân Phi Dương ngốc trệ.
Nói đùa cái gì.
Nhiều cao phẩm dược tài như vậy, chỉ luyện chế ra một bình Linh Khí Đan, thực sự không thể tiếp nhận!
- Phốc phốc.
Liễu Nhu che miệng cười.
- Sư đệ, ta nói một bình nhị phẩm Linh Lực Đan.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Người sư tỷ này vậy mà cũng biết nói đùa. Hắn hưng phấn hỏi:
- Tam phẩm Linh Lực Đan đâu?
Liễu Nhu dí dỏm nói:
- Ngươi đoán!
- Một bình?
- Cắt.
Liễu Nhu hung hăng lườm hắn một cái, bỉu môi nói:
- Ngươi xem thường sư tỷ thế à?!
Vân Phi Dương nhanh khóc.
Có thể nhanh nói ra không, để cho ta hưng phấn với chứ!
Nhìn bộ dáng hắn quẫn bách, Liễu Nhu không thừa nước đục thả câu nữa, cất cao giọng nói:
- Tam phẩm Linh Lực Đan, luyện chế ra 100 bình!
- 100 bình?
Vân Phi Dương hưng phấn đứng lên, nắm lấy tay Liễu Nhu, tán dương:
- Sư tỷ, ngươi quá lợi hại, không hổ là tứ phẩm Đan Sư nha!
Trên thị trường, tam phẩm Linh Lực Đan, một bình giá vạn lượng.
100 bình, là một triệu a!
Mà.
Luyện đan thuật của Liễu Nhu vô cùng có tạo nghệ.
Nàng luyện chế ra tam phẩm Linh Lực Đan, phẩm chất hơn trên thị trường!
- Sư đệ…!
Liễu Nhu vội vàng rút tay về, mắt hạnh trừng trừng, nàng vừa nói, nam nữ thụ thụ bất thân, hắn lại làm loạn rồi!
- Ách!
Vân Phi Dương gãi gãi đầu xin lỗi.
- Sư tỷ đan thuật quá lợi hại, ta nhất thời hưng phấn nên quên.
- Ai.
Liễu Nhu thở dài một hơi.
- Đi theo ta.
Hai người tiến vào luyện đan thất.
Vân Phi Dương vừa vào, miệng há lớn, bởi vì trên bàn thuốc chất đầy bình bình đan dược, cho người ta cảm giác hoa mắt.
- Sư đệ.
Liễu Nhu nói:
- Những ngày gần đây, ta hao tâm tổn trí không ít, 100 bình tam phẩm Linh Lực Đan này, ta phải thu phí công mười bình.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Mười bình quá ít!
Liễu Nhu cười.
Sư đệ coi như có lương tâm, mình không uổng công luyện đan cho hắn.
Vân Phi Dương đi đến trước bàn thuốc, xuất ra một bình, thần sắc ngay thẳng nói:
- Làm sao cũng phải cầm mười một bình!
- Cút!
Vân Phi Dương từ trong y đường lăn ra ngoài.
Đương nhiên.
Hắn sẽ không bạc đãi Liễu Nhu sư tỷ, lưu cho nàng 30 bình.
Trở lại Tây Uyển Cư.
Bắt đầu chế định kế hoạch tu luyện.
Khoảng cách Sinh Tử Đài chi chiến còn 5 tháng, hắn nhất định phải trong thời gian nhanh nhất cường đại lên.
Muốn trở nên càng mạnh, tu luyện thuận tự nhiên không được.
Chỉ có Tiên Lộ Quỳnh Tương!
Ngày thứ hai, hắn dậy thật sớm, thừa dịp thái dương còn chưa xuất hiện, bắt đầu lấy Tử Dương chi khí thôi phát Bách Hoa.
Lần này không liều mạng như hôm qua, chỉ thôi phát mấy chục gốc đã hao hết linh lực bên trong Linh Hạch.
Thậm chí kể cả Nghịch Thiên Quyết đều không thể tiếp tế nổi, bởi vậy có thể thấy được thôi phát Bách Hoa Dược Thần lưu lại rất vất vả.
- Ăn!
Vân Phi Dương lấy ra mấy khỏa tam phẩm Linh Lực Đan.
Đan dược Liễu Nhu luyện chế ra quả nhiên hiệu quả tốt, vừa nuốt vào cơ thể hắn đãngưng tụ không ít Linh lực, sau đó bắt đầu tiếp tục thôi phát.
Cứ như vậy.
Vân Phi Dương một bên thôi phát, một bên ăn đan dược, sau ba ngày ăn hết mười bình tam phẩm Linh Lực Đan!
Ba ngày ăn hết mười vạn lượng, con số này rất khủng bố, nếu như ngoại nhân biết khẳng định hâm mộ đến thổ huyết.
Đương nhiên.
Linh Lực Đan ngoài tác dụng không ngừng tiếp tế Linh lực còn có thể làm cho Linh Hạch lớn mạnh, ăn đan dược suốt bảy ngày, Linh Hạch Vân Phi Dương rốt cục có dấu hiệu đột phá!
Hắn gấp rút gấp trở về phòng, ngồi xếp bằng trên giường, khống chế tâm thần, chuẩn bị đột phá.
Ông
Linh Hạch lấp lóe ánh sáng màu tím chói mắt, đã đạt tới trạng thái sung mãn.
- Tới đi!
Tâm thần Vân Phi Dương bình tĩnh lại, câu thông Nghịch Thiên Quyết, không ngừng áp súc.
Giai đoạn Vũ Lực đột phá Vũ Đồ, cần không ngừng lớn mạnh Linh lực.
Giai đoạn Vũ Đồ đột phá Vũ Sư, lại phải làm ngược lại, võ giả cần lấy tinh hoa trong Linh lực ngưng tụ lại, ngưng ra thuần linh chi lực.
Linh lực bên trong Linh Hạch Vân Phi Dương vô cùng dồi dào, gấp 4 lần phổ thông Vũ Đồ đỉnh phong, cho nên hắn muốn thối luyện ngưng tụ toàn bộ Linh lực thành thuần linh chi lực, cần thời gian rất dài.
Một ngày sau!
Mới thối luyện xong toàn bộ linh lực trong Linh Hạch.
Ba.
Toàn bộ chuyển hóa, Linh Hạch như hạt đậu nành vỡ vụn, ngưng tụ ra một tinh hạch nhỏ hơn, có tử quang bao phủ.
Đây là thuần linh hạch.
Nói cách khác, Vân Phi Dương thuận lợi đột phá đến Vũ Sư!
Hô.
Vân Phi Dương phun ra trọc khí, nắm một quyền, cảm thụ được cỗ lực lượng cường đại, cười nói:
- Tam trọng thuần linh lực!
Bình luận facebook