Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 658-662
Chương 658:
Cô xoa xoa lông mày và thái dương, vẫn xa lạ, mỗi một nơi đều khiến cô cảm thấy khó chịu và xa lạ, chính xác thì sự sai lệch đang chặn trí nhớ của cô là gì? Cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cố Tiểu Mạch mím chặt đôi môi đỏ mọng, không động đậy nhìn những thứ khác trong phòng, ngay cả việc ngủ nghỉ nhẹ nhàng cũng nằm vào ghế sô pha, hơi nhắm mắt lại, từ vị trí này có thể nhìn thấy biển lặng ngoài cửa sổ.
Người đàn ông đó nói rằng cô được cứu ở biển, vậy tại sao cô lại rơi xuống biển?
Tâm trạng của Cố Tiểu Mạch rất phức tạp, cả căn phòng tràn ngập.
bầu không tĩnh mịch, nhưng hai người ở bên ngoài lại rất thư thái.
Ngu Thâm tể oải bước đi, thần sắc có chút thả lỏng, trên mặt mang theo ý cười: “Anh cười cái gì?”
“Lão đại, anh đã không trêu chọc một cô gái như thế này trong nhiều năm, nhưng người phụ nữ đó rất đẹp. Chúng tôi không chỉ cứu một mạng người mà còn có thể có một cuộc hôn nhân”
Tiểu Bất Điểm bất chất mặt mũi nói, anh ta thực sự cảm thấy rằng Lão Đại của mình nên lập gia đình! Nếu không, anh sẽ thực sự trở thành cây già cỗi.
Ngu Thâm chép miệng liếc nhìn Tiểu Bất Điểm, “Chẳng lẽ lúc ở trên biển, cậu chỉ muốn mai mối cô ấy cho tôi nên mới để tôi cứu cô ấy?”
“Lão Đại, tôi nghĩ rằng bên anh cần có phụ nữ…” Tiểu Bất Điểm càng giải thích càng bối rối.
Sắc mặt Ngu Thâm hơi thu lại, hắn lập tức giơ tay đánh vào cậu một cái cảnh cáo hắn dù là cố ý hay vô ý: “Tôi không có ý kia. Cô ấy vừa nói mình là tay thiết kế, nếu đào được bảo vật, tôi không ngại”
Tiểu Bất Điểm bĩu môi và nhìn thấy đôi mắt như sao của Ngu Thâm thì cậu biết rằng anh ta đang bắt đầu tính toán cái quỷ gì rồi.
Tiểu Bất Điểm muốn rít gào, Lão Đại, anh có thể không biến mọi phụ nữ anh gặp thành đối tác kinh doanh của anh và để họ kiếm tiền cho anh không! Tại sao chúng ta không thể nhìn vào mối quan hệ lâu dài!
Màn đêm bình lặng trôi qua, Cố Tiểu Mạch thức dậy sớm, khi mở mắt ra lần nữa, trước mắt cô vẫn là một khung cảnh xa lạ, trong đầu không có ký ức.
Trong giấc mơ của cô, luôn xuất hiện vô số hình ảnh của một người đàn ông, không thể nhìn thấy mặt, nhưng người đó không bao giờ rời đi, đã in sâu vào tâm trí cô.
Cố Tiểu Mạch nhíu mày và tự nói với chính mình: “Mình yêu anh †a…nhiều như vậy à?”
Yêu nhiều đến mức ngay cả thời gian ngủ ngắn vào ban đêm, anh cũng sẽ tìm thấy cô trong những giấc mơ.
Sau khi rũ bỏ dòng suy nghĩ của mình, Cố Tiểu Mạch lẻn ra khỏi phòng và quan sát lại ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ, mọi vật trang trí dường như được dát vàng, trên đó còn dán tiền.
Cố Tiểu Mạch dậy sớm nên cũng không thấy người lớn nhỏ ngày hôm qua đâu.
“Uh, cô ơi, cô dậy sớm vậy? Cô đói không hay tôi làm tạm bữa sáng cho cô” Người làm bận rộn dậy sớm, ngạc nhiên nhìn Cố Tiểu Mạch.
Khi Cố Tiểu Mạch nhìn thấy một người lạ, cô vô thức luôn lùi lại một hoặc hai bước, đôi mắt hơi né tránh, chỉ có đáp ứng một câu mờ nhạt.
“Cô gái, cô không cần sợ, tôi sẽ thỏa mãn những gì cô muốn” Cô người làm tốt bụng bước tới.
“Ồ,vú Trương, người phụ nữ này từ đâu đến vậy? Thật ngây thơ, hãy đến đây để tôi xem một chút” Bạn tốt của Ngu Thâm sáng sớm đã đến, khi nhìn thấy Cố Tiểu Mạch, mắt anh ta sáng lên và anh ấy đã quen với loại hình dung chỉ tục phấn nên nhìn vẻ đẹp ngây thơ này, có phần bị thu hút.
Người bạn này lập tức bước chân dài đi về phía trước, Cố Tiểu Mạch theo bản năng phòng ngự, đột nhiên lùi lại một bước, trong mắt hiện rõ sự cảnh giác.
“Anh Mặc, chào anh, đây là người mà Lão Đại tôi đã cứu. Cô ấy vừa tỉnh lại”
“Ngu Thâm cứu cô ấy? Thật kỳ lạ, nhưng anh ấy luôn thiếu kiên nhãn với phụ nữ, vậy hãy để tôi mang cô ấy đi đi” Người bạn trực tiếp bước đến chỗ Cố Tiểu Mạch, không hề cảm thấy xa lạ, còn muốn vươn tay tóm lấy cổ tay của cô.
Cố Tiểu Mạch không ngừng đề phòng, một chút hoảng sợ lóe lên trong đáy mắt, giây tiếp theo, một âm thanh nhanh chóng vang lên bên tai cô, người đàn ông giống như một cơn gió đi đến với cô.
Cố Tiểu Mạch ngước mắt lên, khuôn mặt vẫn còn nhập nhèm ngáy ngủ của Ngu Thâm, nhưng anh đã nắm lấy cổ tay cô và kéo cô đi phía sau, kéo dài khoảng cách với bạn anh.
“Lão Mặc, mới sáng liền tới đây cướp người, đức hạnh kiểu gì vậy?”
*Ồ, kim ốc tàng kiều à, cái này cũng không phù hợp với tính cách của cậu lắm, này cô gái, tôi tốt hơn cậu ta nhiều lắm, tôi kiến nghị cô nên đi theo tôi.”
Chương 659:
Ngu Thâm nghiêng đầu nhìn Cố Tiểu Mạch, xấu xa nói: “Anh ta thật sự rất tốt với phụ nữ, chỉ hơi bội tình bạc nghĩa thôi, cô chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, có điều thức ăn, quần áo, chỗ ở và phương tiện đi lại vẫn được đảm bảo”
“Anh đã cứu tôi, hiện tại muốn chuyển tôi cho người khác. Nghe nói anh gần đây tích đức, lại làm chuyện xấu xa như vậy, anh không thấy …
cắt rứt lương tâm hả?” Cố Tiểu Mạch thong thả đáp lại, giống như cảnh sát ngôn ngữ, vẻ mặt thì vô cùng đứng đắn.
Ngu Thâm nghe vậy giật mình, híp mắt lại: “Đùa một chút khó vậy sao?”
“Thấy chưa, cô ấy không muốn đi với anh thu lại cái móng heo của anh đi” Sau đó nhìn về phía bạn tốt, không thèm lưu lại mặt mũi nói.
Sau khi giải quyết bạn tốt của mình xong, Ngu Thâm đưa Cố Tiểu Mạch đến phòng làm việc, anh ngồi trong văn phòng nhìn Cố Tiểu Mạch như đang dò xét, thậm chí còn không thèm bỏ qua chút biểu tình nào của anh.
Đáng lẽ là ở độ tuổi này đáng được sống hạnh phúc, nhưng đôi mắt của người phụ nữ này như phủ một tầng bụi, phủ trắng xóa một đôi mắt đẹp như vậy!
Đôi bàn tay của Ngu Thâm đan vào nhau: “Để tôi tự giới thiệu, Ngu Thâm, người đứng đầu Hải Thành CK, cô đã nghe nói đến CK chưa? Nếu đã học thiết kế thì hẳn sẽ bi Cố Tiểu Mạch khẽ nhướng mắt, có vẻ hơi kinh ngạc, cô nhìn anh, không tin người đàn ông cà lơ phất phơ, lại không đứng đắn trước mặt này hóa ra lại là người phụ trách của một công ty thiết kế nổi tiếng!
CK nổi tiếng cả nước, khi học thiết kế, cô luôn xem đó là mục tiêu lý tưởng của mình, tuy nhiên ngưỡng vào cho CK cao vô cùng, cô ở Anh 2 năm cũng không đợi CK gửi thông tin tuyển dụng nên đành bỏ cuộc.
Cố Tiểu Mạch đột nhiên nhận ra ấn tượng ban đầu của mình quả thực rất kém, sau khi thoáng kinh ngạc liền vội vàng gật đầu: “Tôi biết”
“Thiết kế là một dạng rất mơ hồ. Tôi không nghĩ rằng một trường đại học nổi tiếng, bằng kép và bằng hạng nhất sẽ có thể thiết kế một thứ rất tốt. Đây không phải là công nghệ, mà là trái tim. Tôi giữ cô, cũng chỉ muốn biết liệu cô có thể đạt tiêu chuẩn của tôi hay không, nếu không, ngày mai tôi sẽ gửi cô cho Lão Mộ”
Chậc chậc, nói chuyện thì nói thôi, làm sao lại đi dọa người khác rồi.
Cố Tiểu Mạch choáng váng, khi định nói “Cũng không có gì đảm bảo”, Ngu Thâm lại bổ thêm một đao: “Nơi này của tôi không cần một người thiếu tự tin. Tôi không thể, tôi không thể, tôi không dám. Nói chuyện kiểu này làm tôi đau dạ dày”
“Vâng, anh Ngu”
“Khi nghỉ ngơi tốt, cô có thể bắt đầu thiết kế một mô hình cho tôi xem. Nhân tiện, mắt cô bị cận hay loạn thị?” Ngu Thâm nói, đột nhiên nêu câu hỏi.
Cố Tiểu Mạch sửng sốt một lúc, trong tiềm thức thốt lên một tiếng “Hửm””, thể hiện sự khó hiểu.
“Đôi mắt đẹp như vậy mà cả ngày cứ trống rỗng vô thần, còn ra cái gì nữa, trong lòng cô có thể ẩn giấu một vài điều gì đó, nhưng cũng đừng để điều đó không thể ảnh hưởng đến việc cô bắt đầu cuộc sống mới. Cô không thể phủ nhận nếu bây giờ tôi để cô đi, thì cô cũng sẽ chẳng có nơi nào đi cả”
Mặc dù lời nói của Ngu Thâm có chút độc ác, nhưng đều là những câu nói thật, Cố Tiểu Mạch cũng không thể phản bác lại, mặc dù cô ấy đang chán nản, nhưng nó có thể khơi dậy mong muốn chứng tỏ của cô ấy.
Cố Tiểu Mạch nhẹ nhàng nói: “Tôi hiểu rồi, anh không cần phải lo lắng”
“Ok, vậy đi ra đi ra ngoài” Ngu Thâm phất tay như một hoàng tử, nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Cố Tiểu Mạch, trong lòng thâm than thở, nếu thật sự tìm được bảo vật, hắn bỏ ra bao nhiêu công sức cứu cô cũng không uổng phí.
Khả năng điều chỉnh của người phụ nữ này khá tốt, anh vốn nghĩ rằng mình sẽ phải dành thêm một chút thời gian, trong phút chốc, sự tán thưởng và đánh giá mờ nhạt trong mắt anh đã không thể kiềm chế được mà toát ra ngoài.
Ngay khi Cố Tiểu Mạch bước ra khỏi phòng làm việc, cô đã đụng mặt Tiểu Bất Điểm, cậu ta dậy thì cũng không tốt lắm, vóc dáng cũng chỉ cao hơn Cố Tiểu Mạch một chút.
Tiểu Bất Điểm đang nhìn quanh thì thấy Cố Tiểu Mạch bước ra từ phòng làm anh lập tức nắm lấy cánh tay cô và nói chuyện phiếm: “Nữ … ð không, cô Cố, vừa rồi cô làm gì với sếp của chúng tôi trong phòng làm việc vậ Vẻ mặt rất quan tâm, Cố Tiểu Mạch không biết vì sao mà buột miệng: “Anh ghen à?”
Tiểu Bất Điểm trong nháy mắt bỗng nhiên hùng hổ chứng minh bản thân: “Mẹ kiếp, tôi là trai thẳng! Làm sao có thể ghen với của Lão Đại chúng tôi.”
Bé con đột nhiên kích động, giọng nói trở nên to hơn, thành ra Ngu Thâm trong phòng cũng đã nghe thấy.
Kết quả là Ngu Thâm chậm rãi gọi: “Bé con, con vào đây”
Chương 660:
Bé con trong nháy mắt buông lỏng cánh tay, hé mắt từ khe cửa nhìn vào phòng sách, ngay lập tức liền nghẹn họng, khóc không ra nước mắt.
Cố Tiểu Mạch thấy thế, hoàn toàn không nở một nụ cười, đây đúng là một đôi…tấu hài?
Hoàn toàn là xa lạ, nhưng Ngu Thâm đã tự mình giới thiệu bản thân làm Cố Tiểu Mạch không còn phòng bị nhiều, hơn nữa cô cũng nắm lấy chút manh mối này, chậm rãi tìm về ký ức.
Mà một mặt khác, vết thương Cố Lan Tâm đã đỡ hơn nhiều rồi, vết ban đỏ trên người đang dần biến mất, điều duy nhất mà Cố Lan Tâm chưa hết giận chính là, vốn là cô ta muốn mượn việc này để bắt chẹt Cố Tiểu Mạch, làm cho Cố Tiểu Mạch vĩnh viễn không ngóc đầu lên được, thậm chí là vì việc này mà làm cho phòng làm việc đóng cửa.
Vậy mà lại bị vây cánh của Mộ Bắc Ngật bảo vệ, cô ta động chân động tay với Cố Tiểu Mạch đều không làm được gì, lại khiến cho mình chịu nhiều thiệt thòi, mà vết thương đang kéo mài làm cô ta ngứa sắp chết rồi!
Có điều là, mặc dù Cố Tiểu Mạch đã mất tích nhiều ngày rồi nhưng Mộ Bắc Ngật vẫn không có cách nào tìm ra được, làm cho tâm trạng bất mãn của Cố Lan Tâm tốt trở lại, vui sướng nở nụ cười, trong lòng lập tức thầm dâng lên hi vọng, sau khi xuất viện Cố Lan Tâm liền lặng lẽ trực tiếp ngồi xe đến Cố gia.
Hiện tại công ty Cố thị đã sắp sụp đổ, hằng ngày Cố Chấn Hải không còn bận rộn như xưa, mọi người trong nhà thì đều đã đi hết, chỉ còn duy nhất một đứa con gái cũng sắp nhận người mà hắn ghét nhất làm cha!
Cố Chấn Hải trong lòng cảm thấy như vậy là không công bằng, nhưng chỉ có thể rầu rĩ thừa nhận, không cách nào nói ra.
Thời điểm Cố Lan Tâm xuất viện, cô ta đã cẩn thận tránh khỏi người của Lương Dật An nhưng lại không ngờ tới, ở trong chiếc xe gần đó, có một đôi mắt luôn theo dõi mọi động thái Cố Lan Tâm cho đến khi cô ta rời đi.
Dịch Bách dè dặt nhìn Mộ Bắc Ngật qua gương chiếu hậu, đôi mắt đẹp của Mộ Bắc Ngật thâm trầm, hình như đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo và đen tối.
“Tổng giám đốc Mộ, anh muốn phái người theo dõi cô Mộ sao?”
“Ừ” Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt trả lời.
Chuyện Cố Lan Tâm hãm hại Cố Tiểu Mạch còn chưa giải quyết xong, trong lòng Mộ Bắc Ngật bực bội, hiện tại trên mạng vẫn đang lan truyền những lời bịa đặt ác ý về Cố Tiểu Mạch!
Trong mắt anh, hiện tại mọi việc cho dù là nhỏ nhất anh đều sẽ không bỏ qua. Mấy ngày nay, trên mặt Mộ Bắc Ngật lạnh nhạt thờ ơ nhưng buổi tối thì tâm trạng cực kỳ tồi tệ, không thể nào khống chế được đau khổ.
Anh rất nhớ Cố Tiểu Mạch, nhớ đến không thở nổi. Anh nhìn những thước phim một nhà ba người, làm tim Mộ Bắc Ngật càng ngày càng đau đớn.
Anh đã cho người tìm kiếm khắp nơi trong cái thành phố này, nhưng lại không phát hiện chút hình bóng của cô.
“Dịch Bách, anh đi bệnh viện điều tra bệnh án của Cố Lan Tâm.”
“Vâng, tổng giám đốc Mộ”
Cố Lan Tâm lặng lẽ đến nhà họ Cố, vừa đến nhà họ Cố liền thấy Cố Chấn Hải mặt mày thất thần đang ngồi ở ghế sa-lông, ông ta nhìn thấy Cố Lan Tâm mới có chút phản ứng.
“Sao ngay lúc này mà cha còn tìm con, lỡ như bị phát hiện ra thì phải làm sao!” Cố Lan Tâm vừa vào đến cửa liền giận dữ nói.
“Con là con gái của cha, ta nhớ con gái cũng không được à! Nghe.
nói Lương Dật An muốn làm tiệc nhận con, Lan Tâm à, lần này con nhất định phải phải giúp cha một tay, Cố thị chỉ có con mới có thể cứu thôi”
Cố Chấn Hải đem hết mọi hi vọng đều đặt cược lên người Cố Lan Tâm, khẩn thiết nói.
Đôi mắt Cố Lan Tâm xuất hiện mấy phần thâm độc, nhếch môi nói: “Cha, cho tới bây giờ cha mới biết ai mới là người…cha nên coi trọng, còn Cố Tiểu Mạch có tác dụng gì?”
Cho đến bây giờ, Cố Lan Tâm vẫn muốn cùng với Cố Tiểu Mạch so đo, trong lòng luôn muốn phân thắng bại đến cùng.
“Lan Tâm, Tiểu Mạch từ trước đến giờ vẫn không phải là con gái ruột của cha, cha từ đầu tới cuối đều không yêu thương gì tới nó, cho dù nó có chết ở bên ngoài cha cũng không thèm quan tâm, cha chỉ mong muốn Lan Tâm của cha luôn luôn khỏe mạnh”
“Con cũng nghĩ như vậy cũng tốt, hôn nhân của con cùng Bắc Ngật cũng không phải là do cô ta phá vỡ sao, hiện tại con được việc như ý nhưng Bắc Ngật lại không yêu con” Tâm trạng Cố Lan Tâm lập tức trở nên buồn bã, nước mắt cũng tự nhiên mà rơi xuống.
Cố Chấn Hải vội vã dụ dỗ, thấp giọng nói: “Chờ Lương Dật An nhận con, con sẽ trở thành đứa con mà nhà họ Lương cưng chiều nhất, bọn họ sẽ đem tất cả mọi thứ cho con, đây chính là giới thương nhân, Lan Tâm, con có được những thứ này, con muốn có được nó không phải là rất đơn giản sao?”
Tức khắc Cố Chấn Hải đã dẫn dụ Cố Lan Tâm.
Chương 661:
Hai cha con nhìn nhau, ngầm hiểu ý mà cười gian, mong chờ kết quả sau này.
Dịch Bách ở bệnh viện đa khoa thu thập được tin tức quan trọng, ngay lập tức chạy về công ty hướng Cố Bắc Ngật báo cáo lại: “Tổng giám đốc Mộ, tổng giám đốc Mộ, thì ra tất cả mọi thứ là do Cố Lan Tâm tự biên tự diễn ra, cô ta đúng là ác độc ngay cả với chính mình”
Dịch Bách lấy ra băng ghi âm của một cô ý tá, không nhịn được xì một tiếng: “Y tá chăm sóc cho Cố Lan Tâm kêu than khổ tận trời, trong đó còn có một người đã từng chăm cho Cố Tiểu Mạch…”
Tâm trạng Dịch Bách trở nên kích động, chưa kịp suy nghĩ đã thốt ra lời, nói xong mới kịp phản ứng lại, bây giờ Cố Tiểu Mạch anh không thể tùy tiện gọi.
Mỗi khi nhắc đến cô, tổng giám đốc Mộ lập tức sẽ trở nên cực đoan, không phải dẫn vặt người khác thì chính là tự hành hạ mình.
Dịch Bách vội vã nhìn xem mặt anh, phát hiện anh không có biểu hiện gì, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: “Hằng ngày Cố Lan Tâm đều đem bực tức phát tiết lên người những cô ý tá, khi thấy tổng giám đốc Lương thì mặt mày hiền dịu, con gái ngoan các cô y tá thấy ghét nên ghi âm lại, Cố Lan Tâm tự cho mình giỏi nhất, ở trong phòng bệnh đắc ý nói ra cách đem Cố… đem cô ấy hủy hoại”
Dịch Bách vừa nói xong cũng mang đoạn ghi âm phát ra.
Mộ Bắc Ngật toàn bộ quá trình đều bình tĩnh để nghe, chỉ có Dịch Bách mới biết, ẩn sâu trong đôi mắt của Mộ Bắc Ngật là sát khí, khiến cho người ta không nhìn được mà run rẩy.
Mộ Bắc Ngật đanh giọng lại hỏi: “Chuyện lễ phục, cô ta cho ai làm?”
“Tôi đã liên hệ với quản lý của buổi liên hoan phim, trước đó Cố Lan Tâm đã xóa đi chứng cứ, tuy nhiên hiện tại bọn họ đã khôi phục lại được dữ liệu, cũng vừa lấy được đoạn video mà Cố Lan Tâm tự mình dùng thuốc bôi lên lễ phục”
Dịch Bách tiếp tục nói: “Tổng giám đốc Mộ, hiện tại anh muốn tôi đưa qua cho tổng giám đốc Lương hay sao?”
“Chờ ngày mai đi”
Ngày mai là buổi tiệc ra mắt con gái của Cố Lan Tâm, Mộ Bắc Ngật không ngại ở đó mà làm cho Cố Lan Tâm nhận quả đắng trước mặt mọi người, bằng không thì cô ta làm sao có thể ghi lòng tạc dạ hậu quả mà cô ta phải chịu đây?
Giờ phút này, Mộ Bắc Ngật giống như quả bom hẹn giờ, ai dám đụng vào Cố Tiểu Mạch thì sẽ dễ dàng châm ngòi lửa, kết quả thật không dám tưởng tượng.
Gần như những người trước kia đụng đến cô đều bị Mộ Bắc Ngật trừng trị, sản nghiệp nhà họ Lưu sau một ngày một đêm giãy dụa, tuyên bố đóng cửa, toàn bộ cổ phần đều bị Mộ Bắc Ngật thu mua, không sót một thứ, nhưng Mộ Bắc Ngật lại dùng tiền phá hủy toàn bộ nhà họ Lưu.
Mộ phu nhân bị giam lỏng ở nhà, trốn không thoát, ở lại cũng không xong, Mộ Bắc Ngật lại không để lại bất cứ lỗ hổng nào cho bà ta phản kích.
Suy nghĩ đến đây, sắc mặt Mộ Bắc Ngật càng ngày càng u ám đến dọa người.
“Tổng giám đốc Mộ, vừa rồi Cố Lan Tâm đi đến nhà họ Cố cùng Cố Chấn Hải gặp mặt, cô ta không phải yêu cầu tổng giám đốc Lương thừa nhận cô ta làm con gái sao?” Kỳ thực việc này Dịch Bách vẫn luôn thấy rất bực mình, làm sao mà tổng giám đốc Lương lại đột nhiên muốn nhận Cố Lan Tâm làm con gái đây?
Tất cả những việc này sẽ được vạch trần vào ngày mai.
Ngày thứ hai sắp đến, ngoài trời không khí đã bắt đầu chuyển lạnh, sáng sớm mặt đất đều đã bị kết băng, trên nhánh cây tất cả đều là sương đã kết băng.
Tiệc ra mắt được tổ chức ở khách sạn lớn nhất thành phố,Cố Lan Tâm trong trang phục diễm lệ xinh đẹp đang ngồi tại phòng nghỉ ngơi, cô ta nhìn mình trong gương, đây mới chính là dáng vẻ nên có của ả chứ không phải là một người thành thị nhếch nhác.
“Lan Tâm”
“Lương…cha” Cố Lan Tâm kích động kêu, dừng lại một chút, lập tức.
ngượng ngùng kêu.
Lương Dật An lập tức nở ra một nụ cười nhàn nhạt: “Chờ buổi tiệc này kết thúc, con sẽ theo cha đi đến gặp mẹ con, nhiều năm trôi qua rồi, cha chưa từng đến thăm mẹ con”
Lương Dật An gần như đã lâm vào hồi ức, con ngươi chưa từng che dấu thâm tình của bản thân, Cố Lan Tâm thu hết vào mắt, trên mặt ả dối trá nặng ra nụ cười nhưng lại lén lút phát ra mấy phần lạnh lùng cùng hung tàn.
Cửa phòng nghỉ ngơi vang lên tiếng mở cửa, hiện tại so với thời gian khai tiệc còn 30 phút nữa mới bắt đầu, Mộ Bắc Ngật rất đúng quy tắc, đến sớm vừa đủ để trình diện, anh đi đến phòng nghỉ ngơi.
Dịch Bách cầm theo lễ vật cùng với Mộ Bắc Ngật đi vào phòng.
Cố Lan Tâm trong giây phút nhìn thấy Mộ Bắc Ngật, trong lòng liền xuất hiện cảm giác phức tạp, vừa muốn gặp anh, vừa lại không muốn biết răng quá khứ anh từng dịu dàng như vậy.
“Tổng giám Mộ, sao anh lại đến sớm như vậy chứ”
“ Tổng giám đốc Lương, sau đó tôi có việc nên đến đây sớm một chút, nghe nói tổng giám đốc Lương hôm nay muốn giới thiệu cô Cố đây, tôi cũng không nghĩ tới là cô Cố thì ra có thân thế phức tạp chưa công bố” Đôi mắt Mộ Bắc Ngật như vô tình liếc nhìn Cố Lan Tâm, ánh mắt lại mang theo lưỡi dao sắc lạnh, làm Cố Lan Tâm sản sinh một loại ảo giác sợ hãi.
Bí mật này chỉ có cô ta cùng Cố Chấn Hải không phát hiện ra!
Cố Lan Tâm nỗ lực duy trì bình tĩnh, Lương Dật An ôn hòa cười: “Cảm ơn tổng giám đốc Mộ, anh thật là có ý tốt”
“Cô Cố, nhà họ Cố đối với cô không tốt sao? Tôi nhớ tới, trước kia cô cùng Cố Tiểu Mạch còn ở chung tại nhà họ Cố, cô Cố luôn luôn là người được cưng chiều nhất, hiện tại sao nhẫn tâm bỏ rơi bọn họ rồi”
Mộ Bắc Ngật lờ mờ mở miệng, lại lạnh nhạt nhìn Cố Lan Tâm trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
Ngay cả Lương Dật An cũng ngẩn người ra theo, Cố Lan Tâm gượng lạo thốt ra một câu nói, những lời nói dối của cô ta dùng hằng ngày: Bắc Ngật, khi đó họ muốn em lấy lòng của anh, mới ở trước mặt của anh mà giả bộ tốt với em, nhưng thật ra bọn họ đối với em..”
“ồ?Vì lấy lòng tôi mà diễn năm năm? Ngược lại thật sự là tội nghiệp đôi vợ chồng của nhà họ Cố, làm chuyện đổi trằng thay đen, cố ý hãm hại người khác, vậy thì nuôi dạy con gái thành người như thế nào?Tổng giám đốc Lương chắc phải tốn nhiều công sức dạy dỗ một chút”
“Bắc Ngật, em…em cũng không có làm cái gì mà”
“Sợ cái gì? Biết rằng tôi sẽ nói tiếp cái gì sao?” Mộ Bắc Ngật không nhanh không chậm lạnh lùng nói, càng làm như vậy càng dẫn vặt Cố Lan Tâm, nội tâm của ả ta sẽ thấp thỏm không yên.
Ánh mắt Mộ Bắc Ngật nặng nề, một chút hứng thú đều không có.
Đúng lúc này, âm thanh từ đoạn ghi âm hôm nọ vang lên, Cố Lan Tâm đang cắn răng nghiến lợi chợt nghe thấy, chỉ một chút sao, mặt của cô ta đại biến, khuôn mặt khiếp sợ.
Mộ Bắc Ngật ung dung lấy điện thoại ra: “Tổng giám đốc Lương, tôi có một video rất thú vị, không bằng ông xem thử xem”
Lương Dật An vừa mới tiếp nhận điện thoại để xem, liền thoáng thấy Cố Lan Tâm đang điên cuồng dùng bình thuốc tô vẽ lên lễ phục.
Trên mặt kia không còn là vẻ mặt vui tươi mềm yếu trong quá khứ, mà hiện tại trông giống như người đàn bà độc ác chanh chua, trong chốc lát, vẻ mặt của Lương Dật An sa sầm.
Trong lòng Cố Lan Tâm căng thẳng, cảm giác được bầu không khí trở nên trầm lắng, cô ta không kiềm chế được mà nuốt một ngụm nước bọt, ngay lập tức bước đến bên cạnh Lương Dật An: “ Cha, cái này không phải như vậy, nhất định có sự hiểu lầm ở đây”
“Cô Cố đã nộp đơn kiện tại tòa án đúng không, văn kiện tôi đã nhận được, cô muốn tại tòa mà tranh luận thì tôi cũng không ngại mà đi hầu cô, nhưng mà người đi vào vòng lao thì tôi không chắc là ai, tổng giám đốc Lương, ông thấy sao” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng mở miệng, giọng nói hờ hững nhưng đầy tính uy hiếp.
Cố Lan Tâm ngước mắt lên nhìn Mộ Bắc Ngật, bắt gặp ánh mắt rét lạnh đến cực điểm của anh, chỉ trong nháy mắt, những phòng bị của cô ta đều bị phá vỡ, tâm tình trở nên hoảng loạn không thôi.
“Bắc Ngật, tại sao vậy…Tại sao lại đối xử với em như vậy, em đối xử tệ với Cố Tiểu Mạch đều có nguyên nhân, là cô ta phá hủy đi tất cả mọi thứ của em thì dựa vào cái gì em không thể chống trả lại!” Tâm trạng của Cố Lan Tâm đột nhiên bị kích động mạnh, trực tiếp bại lộ tâm tình trước mặt Lương Dật An.
Con mắt Mộ Bắc Ngật trở nên nguy hiểm: “ Cô còn dám động đến một sợi tóc của cô ấy thử xem”
“Cô ta hiện tại đã mất tích, cô ta sẽ bỏ anh đi mãi mãi, Bắc Ngật, anh hãy tuyệt vọng đi, cô ta chính là người không tim không phổi, từ trước đến nay đều lừa gạt anh thôi, tại sao anh lại không chịu tin em, Cố Tiểu Mạch là người mưu ma chước quỹ..“Cố Lan Tâm không thể kiềm chế được cảm xúc, không suy nghĩ nhiều liền trực tiếp thốt ra lời cay độc.
Mộ Bắc Ngật bỗng cười lạnh lên tiếng: “Tổng giám đốc Lương, có cần tôi giới thiệu cho cô Cố một bệnh viện tâm thần hay không, hay chỗ của mẹ cô-bà Hoàng Mai cũng không tệ lắm”
Mẹ của cô.
Trong phút chốc Cố Lan Tâm như nhớ ra điều gì, cứng đờ người, trong lòng trở nên cực kỳ hoảng loạn, nước mắt không khống chế được rơi như mưa.
Con mắt ả ta trợn to, dáng vẻ điên cuồng.
Mộ Bắc Ngật ra hiệu Dịch Bách đem lễ vật để xuống bàn, anh đến đây chủ yếu là muốn nói chuyện này, sau khi đạt được kết quả mong muốn thì cũng không muốn ở lại đây thêm giờ phút nào nữa, anh trầm mặc sau đó nói: “ Tổng giám đốc Lương, tôi có việc nên đi trước một bước, chúc cho buổi tiệc nhận con hôm nay của ông thành công tốt đẹp Câu nói cuối của anh nghe thật châm biếm, thậm chí Mộ Bắc Ngật còn thấy rằng bữa tiệc này đúng là một trò cười.
Cô xoa xoa lông mày và thái dương, vẫn xa lạ, mỗi một nơi đều khiến cô cảm thấy khó chịu và xa lạ, chính xác thì sự sai lệch đang chặn trí nhớ của cô là gì? Cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cố Tiểu Mạch mím chặt đôi môi đỏ mọng, không động đậy nhìn những thứ khác trong phòng, ngay cả việc ngủ nghỉ nhẹ nhàng cũng nằm vào ghế sô pha, hơi nhắm mắt lại, từ vị trí này có thể nhìn thấy biển lặng ngoài cửa sổ.
Người đàn ông đó nói rằng cô được cứu ở biển, vậy tại sao cô lại rơi xuống biển?
Tâm trạng của Cố Tiểu Mạch rất phức tạp, cả căn phòng tràn ngập.
bầu không tĩnh mịch, nhưng hai người ở bên ngoài lại rất thư thái.
Ngu Thâm tể oải bước đi, thần sắc có chút thả lỏng, trên mặt mang theo ý cười: “Anh cười cái gì?”
“Lão đại, anh đã không trêu chọc một cô gái như thế này trong nhiều năm, nhưng người phụ nữ đó rất đẹp. Chúng tôi không chỉ cứu một mạng người mà còn có thể có một cuộc hôn nhân”
Tiểu Bất Điểm bất chất mặt mũi nói, anh ta thực sự cảm thấy rằng Lão Đại của mình nên lập gia đình! Nếu không, anh sẽ thực sự trở thành cây già cỗi.
Ngu Thâm chép miệng liếc nhìn Tiểu Bất Điểm, “Chẳng lẽ lúc ở trên biển, cậu chỉ muốn mai mối cô ấy cho tôi nên mới để tôi cứu cô ấy?”
“Lão Đại, tôi nghĩ rằng bên anh cần có phụ nữ…” Tiểu Bất Điểm càng giải thích càng bối rối.
Sắc mặt Ngu Thâm hơi thu lại, hắn lập tức giơ tay đánh vào cậu một cái cảnh cáo hắn dù là cố ý hay vô ý: “Tôi không có ý kia. Cô ấy vừa nói mình là tay thiết kế, nếu đào được bảo vật, tôi không ngại”
Tiểu Bất Điểm bĩu môi và nhìn thấy đôi mắt như sao của Ngu Thâm thì cậu biết rằng anh ta đang bắt đầu tính toán cái quỷ gì rồi.
Tiểu Bất Điểm muốn rít gào, Lão Đại, anh có thể không biến mọi phụ nữ anh gặp thành đối tác kinh doanh của anh và để họ kiếm tiền cho anh không! Tại sao chúng ta không thể nhìn vào mối quan hệ lâu dài!
Màn đêm bình lặng trôi qua, Cố Tiểu Mạch thức dậy sớm, khi mở mắt ra lần nữa, trước mắt cô vẫn là một khung cảnh xa lạ, trong đầu không có ký ức.
Trong giấc mơ của cô, luôn xuất hiện vô số hình ảnh của một người đàn ông, không thể nhìn thấy mặt, nhưng người đó không bao giờ rời đi, đã in sâu vào tâm trí cô.
Cố Tiểu Mạch nhíu mày và tự nói với chính mình: “Mình yêu anh †a…nhiều như vậy à?”
Yêu nhiều đến mức ngay cả thời gian ngủ ngắn vào ban đêm, anh cũng sẽ tìm thấy cô trong những giấc mơ.
Sau khi rũ bỏ dòng suy nghĩ của mình, Cố Tiểu Mạch lẻn ra khỏi phòng và quan sát lại ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ, mọi vật trang trí dường như được dát vàng, trên đó còn dán tiền.
Cố Tiểu Mạch dậy sớm nên cũng không thấy người lớn nhỏ ngày hôm qua đâu.
“Uh, cô ơi, cô dậy sớm vậy? Cô đói không hay tôi làm tạm bữa sáng cho cô” Người làm bận rộn dậy sớm, ngạc nhiên nhìn Cố Tiểu Mạch.
Khi Cố Tiểu Mạch nhìn thấy một người lạ, cô vô thức luôn lùi lại một hoặc hai bước, đôi mắt hơi né tránh, chỉ có đáp ứng một câu mờ nhạt.
“Cô gái, cô không cần sợ, tôi sẽ thỏa mãn những gì cô muốn” Cô người làm tốt bụng bước tới.
“Ồ,vú Trương, người phụ nữ này từ đâu đến vậy? Thật ngây thơ, hãy đến đây để tôi xem một chút” Bạn tốt của Ngu Thâm sáng sớm đã đến, khi nhìn thấy Cố Tiểu Mạch, mắt anh ta sáng lên và anh ấy đã quen với loại hình dung chỉ tục phấn nên nhìn vẻ đẹp ngây thơ này, có phần bị thu hút.
Người bạn này lập tức bước chân dài đi về phía trước, Cố Tiểu Mạch theo bản năng phòng ngự, đột nhiên lùi lại một bước, trong mắt hiện rõ sự cảnh giác.
“Anh Mặc, chào anh, đây là người mà Lão Đại tôi đã cứu. Cô ấy vừa tỉnh lại”
“Ngu Thâm cứu cô ấy? Thật kỳ lạ, nhưng anh ấy luôn thiếu kiên nhãn với phụ nữ, vậy hãy để tôi mang cô ấy đi đi” Người bạn trực tiếp bước đến chỗ Cố Tiểu Mạch, không hề cảm thấy xa lạ, còn muốn vươn tay tóm lấy cổ tay của cô.
Cố Tiểu Mạch không ngừng đề phòng, một chút hoảng sợ lóe lên trong đáy mắt, giây tiếp theo, một âm thanh nhanh chóng vang lên bên tai cô, người đàn ông giống như một cơn gió đi đến với cô.
Cố Tiểu Mạch ngước mắt lên, khuôn mặt vẫn còn nhập nhèm ngáy ngủ của Ngu Thâm, nhưng anh đã nắm lấy cổ tay cô và kéo cô đi phía sau, kéo dài khoảng cách với bạn anh.
“Lão Mặc, mới sáng liền tới đây cướp người, đức hạnh kiểu gì vậy?”
*Ồ, kim ốc tàng kiều à, cái này cũng không phù hợp với tính cách của cậu lắm, này cô gái, tôi tốt hơn cậu ta nhiều lắm, tôi kiến nghị cô nên đi theo tôi.”
Chương 659:
Ngu Thâm nghiêng đầu nhìn Cố Tiểu Mạch, xấu xa nói: “Anh ta thật sự rất tốt với phụ nữ, chỉ hơi bội tình bạc nghĩa thôi, cô chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, có điều thức ăn, quần áo, chỗ ở và phương tiện đi lại vẫn được đảm bảo”
“Anh đã cứu tôi, hiện tại muốn chuyển tôi cho người khác. Nghe nói anh gần đây tích đức, lại làm chuyện xấu xa như vậy, anh không thấy …
cắt rứt lương tâm hả?” Cố Tiểu Mạch thong thả đáp lại, giống như cảnh sát ngôn ngữ, vẻ mặt thì vô cùng đứng đắn.
Ngu Thâm nghe vậy giật mình, híp mắt lại: “Đùa một chút khó vậy sao?”
“Thấy chưa, cô ấy không muốn đi với anh thu lại cái móng heo của anh đi” Sau đó nhìn về phía bạn tốt, không thèm lưu lại mặt mũi nói.
Sau khi giải quyết bạn tốt của mình xong, Ngu Thâm đưa Cố Tiểu Mạch đến phòng làm việc, anh ngồi trong văn phòng nhìn Cố Tiểu Mạch như đang dò xét, thậm chí còn không thèm bỏ qua chút biểu tình nào của anh.
Đáng lẽ là ở độ tuổi này đáng được sống hạnh phúc, nhưng đôi mắt của người phụ nữ này như phủ một tầng bụi, phủ trắng xóa một đôi mắt đẹp như vậy!
Đôi bàn tay của Ngu Thâm đan vào nhau: “Để tôi tự giới thiệu, Ngu Thâm, người đứng đầu Hải Thành CK, cô đã nghe nói đến CK chưa? Nếu đã học thiết kế thì hẳn sẽ bi Cố Tiểu Mạch khẽ nhướng mắt, có vẻ hơi kinh ngạc, cô nhìn anh, không tin người đàn ông cà lơ phất phơ, lại không đứng đắn trước mặt này hóa ra lại là người phụ trách của một công ty thiết kế nổi tiếng!
CK nổi tiếng cả nước, khi học thiết kế, cô luôn xem đó là mục tiêu lý tưởng của mình, tuy nhiên ngưỡng vào cho CK cao vô cùng, cô ở Anh 2 năm cũng không đợi CK gửi thông tin tuyển dụng nên đành bỏ cuộc.
Cố Tiểu Mạch đột nhiên nhận ra ấn tượng ban đầu của mình quả thực rất kém, sau khi thoáng kinh ngạc liền vội vàng gật đầu: “Tôi biết”
“Thiết kế là một dạng rất mơ hồ. Tôi không nghĩ rằng một trường đại học nổi tiếng, bằng kép và bằng hạng nhất sẽ có thể thiết kế một thứ rất tốt. Đây không phải là công nghệ, mà là trái tim. Tôi giữ cô, cũng chỉ muốn biết liệu cô có thể đạt tiêu chuẩn của tôi hay không, nếu không, ngày mai tôi sẽ gửi cô cho Lão Mộ”
Chậc chậc, nói chuyện thì nói thôi, làm sao lại đi dọa người khác rồi.
Cố Tiểu Mạch choáng váng, khi định nói “Cũng không có gì đảm bảo”, Ngu Thâm lại bổ thêm một đao: “Nơi này của tôi không cần một người thiếu tự tin. Tôi không thể, tôi không thể, tôi không dám. Nói chuyện kiểu này làm tôi đau dạ dày”
“Vâng, anh Ngu”
“Khi nghỉ ngơi tốt, cô có thể bắt đầu thiết kế một mô hình cho tôi xem. Nhân tiện, mắt cô bị cận hay loạn thị?” Ngu Thâm nói, đột nhiên nêu câu hỏi.
Cố Tiểu Mạch sửng sốt một lúc, trong tiềm thức thốt lên một tiếng “Hửm””, thể hiện sự khó hiểu.
“Đôi mắt đẹp như vậy mà cả ngày cứ trống rỗng vô thần, còn ra cái gì nữa, trong lòng cô có thể ẩn giấu một vài điều gì đó, nhưng cũng đừng để điều đó không thể ảnh hưởng đến việc cô bắt đầu cuộc sống mới. Cô không thể phủ nhận nếu bây giờ tôi để cô đi, thì cô cũng sẽ chẳng có nơi nào đi cả”
Mặc dù lời nói của Ngu Thâm có chút độc ác, nhưng đều là những câu nói thật, Cố Tiểu Mạch cũng không thể phản bác lại, mặc dù cô ấy đang chán nản, nhưng nó có thể khơi dậy mong muốn chứng tỏ của cô ấy.
Cố Tiểu Mạch nhẹ nhàng nói: “Tôi hiểu rồi, anh không cần phải lo lắng”
“Ok, vậy đi ra đi ra ngoài” Ngu Thâm phất tay như một hoàng tử, nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Cố Tiểu Mạch, trong lòng thâm than thở, nếu thật sự tìm được bảo vật, hắn bỏ ra bao nhiêu công sức cứu cô cũng không uổng phí.
Khả năng điều chỉnh của người phụ nữ này khá tốt, anh vốn nghĩ rằng mình sẽ phải dành thêm một chút thời gian, trong phút chốc, sự tán thưởng và đánh giá mờ nhạt trong mắt anh đã không thể kiềm chế được mà toát ra ngoài.
Ngay khi Cố Tiểu Mạch bước ra khỏi phòng làm việc, cô đã đụng mặt Tiểu Bất Điểm, cậu ta dậy thì cũng không tốt lắm, vóc dáng cũng chỉ cao hơn Cố Tiểu Mạch một chút.
Tiểu Bất Điểm đang nhìn quanh thì thấy Cố Tiểu Mạch bước ra từ phòng làm anh lập tức nắm lấy cánh tay cô và nói chuyện phiếm: “Nữ … ð không, cô Cố, vừa rồi cô làm gì với sếp của chúng tôi trong phòng làm việc vậ Vẻ mặt rất quan tâm, Cố Tiểu Mạch không biết vì sao mà buột miệng: “Anh ghen à?”
Tiểu Bất Điểm trong nháy mắt bỗng nhiên hùng hổ chứng minh bản thân: “Mẹ kiếp, tôi là trai thẳng! Làm sao có thể ghen với của Lão Đại chúng tôi.”
Bé con đột nhiên kích động, giọng nói trở nên to hơn, thành ra Ngu Thâm trong phòng cũng đã nghe thấy.
Kết quả là Ngu Thâm chậm rãi gọi: “Bé con, con vào đây”
Chương 660:
Bé con trong nháy mắt buông lỏng cánh tay, hé mắt từ khe cửa nhìn vào phòng sách, ngay lập tức liền nghẹn họng, khóc không ra nước mắt.
Cố Tiểu Mạch thấy thế, hoàn toàn không nở một nụ cười, đây đúng là một đôi…tấu hài?
Hoàn toàn là xa lạ, nhưng Ngu Thâm đã tự mình giới thiệu bản thân làm Cố Tiểu Mạch không còn phòng bị nhiều, hơn nữa cô cũng nắm lấy chút manh mối này, chậm rãi tìm về ký ức.
Mà một mặt khác, vết thương Cố Lan Tâm đã đỡ hơn nhiều rồi, vết ban đỏ trên người đang dần biến mất, điều duy nhất mà Cố Lan Tâm chưa hết giận chính là, vốn là cô ta muốn mượn việc này để bắt chẹt Cố Tiểu Mạch, làm cho Cố Tiểu Mạch vĩnh viễn không ngóc đầu lên được, thậm chí là vì việc này mà làm cho phòng làm việc đóng cửa.
Vậy mà lại bị vây cánh của Mộ Bắc Ngật bảo vệ, cô ta động chân động tay với Cố Tiểu Mạch đều không làm được gì, lại khiến cho mình chịu nhiều thiệt thòi, mà vết thương đang kéo mài làm cô ta ngứa sắp chết rồi!
Có điều là, mặc dù Cố Tiểu Mạch đã mất tích nhiều ngày rồi nhưng Mộ Bắc Ngật vẫn không có cách nào tìm ra được, làm cho tâm trạng bất mãn của Cố Lan Tâm tốt trở lại, vui sướng nở nụ cười, trong lòng lập tức thầm dâng lên hi vọng, sau khi xuất viện Cố Lan Tâm liền lặng lẽ trực tiếp ngồi xe đến Cố gia.
Hiện tại công ty Cố thị đã sắp sụp đổ, hằng ngày Cố Chấn Hải không còn bận rộn như xưa, mọi người trong nhà thì đều đã đi hết, chỉ còn duy nhất một đứa con gái cũng sắp nhận người mà hắn ghét nhất làm cha!
Cố Chấn Hải trong lòng cảm thấy như vậy là không công bằng, nhưng chỉ có thể rầu rĩ thừa nhận, không cách nào nói ra.
Thời điểm Cố Lan Tâm xuất viện, cô ta đã cẩn thận tránh khỏi người của Lương Dật An nhưng lại không ngờ tới, ở trong chiếc xe gần đó, có một đôi mắt luôn theo dõi mọi động thái Cố Lan Tâm cho đến khi cô ta rời đi.
Dịch Bách dè dặt nhìn Mộ Bắc Ngật qua gương chiếu hậu, đôi mắt đẹp của Mộ Bắc Ngật thâm trầm, hình như đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo và đen tối.
“Tổng giám đốc Mộ, anh muốn phái người theo dõi cô Mộ sao?”
“Ừ” Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt trả lời.
Chuyện Cố Lan Tâm hãm hại Cố Tiểu Mạch còn chưa giải quyết xong, trong lòng Mộ Bắc Ngật bực bội, hiện tại trên mạng vẫn đang lan truyền những lời bịa đặt ác ý về Cố Tiểu Mạch!
Trong mắt anh, hiện tại mọi việc cho dù là nhỏ nhất anh đều sẽ không bỏ qua. Mấy ngày nay, trên mặt Mộ Bắc Ngật lạnh nhạt thờ ơ nhưng buổi tối thì tâm trạng cực kỳ tồi tệ, không thể nào khống chế được đau khổ.
Anh rất nhớ Cố Tiểu Mạch, nhớ đến không thở nổi. Anh nhìn những thước phim một nhà ba người, làm tim Mộ Bắc Ngật càng ngày càng đau đớn.
Anh đã cho người tìm kiếm khắp nơi trong cái thành phố này, nhưng lại không phát hiện chút hình bóng của cô.
“Dịch Bách, anh đi bệnh viện điều tra bệnh án của Cố Lan Tâm.”
“Vâng, tổng giám đốc Mộ”
Cố Lan Tâm lặng lẽ đến nhà họ Cố, vừa đến nhà họ Cố liền thấy Cố Chấn Hải mặt mày thất thần đang ngồi ở ghế sa-lông, ông ta nhìn thấy Cố Lan Tâm mới có chút phản ứng.
“Sao ngay lúc này mà cha còn tìm con, lỡ như bị phát hiện ra thì phải làm sao!” Cố Lan Tâm vừa vào đến cửa liền giận dữ nói.
“Con là con gái của cha, ta nhớ con gái cũng không được à! Nghe.
nói Lương Dật An muốn làm tiệc nhận con, Lan Tâm à, lần này con nhất định phải phải giúp cha một tay, Cố thị chỉ có con mới có thể cứu thôi”
Cố Chấn Hải đem hết mọi hi vọng đều đặt cược lên người Cố Lan Tâm, khẩn thiết nói.
Đôi mắt Cố Lan Tâm xuất hiện mấy phần thâm độc, nhếch môi nói: “Cha, cho tới bây giờ cha mới biết ai mới là người…cha nên coi trọng, còn Cố Tiểu Mạch có tác dụng gì?”
Cho đến bây giờ, Cố Lan Tâm vẫn muốn cùng với Cố Tiểu Mạch so đo, trong lòng luôn muốn phân thắng bại đến cùng.
“Lan Tâm, Tiểu Mạch từ trước đến giờ vẫn không phải là con gái ruột của cha, cha từ đầu tới cuối đều không yêu thương gì tới nó, cho dù nó có chết ở bên ngoài cha cũng không thèm quan tâm, cha chỉ mong muốn Lan Tâm của cha luôn luôn khỏe mạnh”
“Con cũng nghĩ như vậy cũng tốt, hôn nhân của con cùng Bắc Ngật cũng không phải là do cô ta phá vỡ sao, hiện tại con được việc như ý nhưng Bắc Ngật lại không yêu con” Tâm trạng Cố Lan Tâm lập tức trở nên buồn bã, nước mắt cũng tự nhiên mà rơi xuống.
Cố Chấn Hải vội vã dụ dỗ, thấp giọng nói: “Chờ Lương Dật An nhận con, con sẽ trở thành đứa con mà nhà họ Lương cưng chiều nhất, bọn họ sẽ đem tất cả mọi thứ cho con, đây chính là giới thương nhân, Lan Tâm, con có được những thứ này, con muốn có được nó không phải là rất đơn giản sao?”
Tức khắc Cố Chấn Hải đã dẫn dụ Cố Lan Tâm.
Chương 661:
Hai cha con nhìn nhau, ngầm hiểu ý mà cười gian, mong chờ kết quả sau này.
Dịch Bách ở bệnh viện đa khoa thu thập được tin tức quan trọng, ngay lập tức chạy về công ty hướng Cố Bắc Ngật báo cáo lại: “Tổng giám đốc Mộ, tổng giám đốc Mộ, thì ra tất cả mọi thứ là do Cố Lan Tâm tự biên tự diễn ra, cô ta đúng là ác độc ngay cả với chính mình”
Dịch Bách lấy ra băng ghi âm của một cô ý tá, không nhịn được xì một tiếng: “Y tá chăm sóc cho Cố Lan Tâm kêu than khổ tận trời, trong đó còn có một người đã từng chăm cho Cố Tiểu Mạch…”
Tâm trạng Dịch Bách trở nên kích động, chưa kịp suy nghĩ đã thốt ra lời, nói xong mới kịp phản ứng lại, bây giờ Cố Tiểu Mạch anh không thể tùy tiện gọi.
Mỗi khi nhắc đến cô, tổng giám đốc Mộ lập tức sẽ trở nên cực đoan, không phải dẫn vặt người khác thì chính là tự hành hạ mình.
Dịch Bách vội vã nhìn xem mặt anh, phát hiện anh không có biểu hiện gì, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: “Hằng ngày Cố Lan Tâm đều đem bực tức phát tiết lên người những cô ý tá, khi thấy tổng giám đốc Lương thì mặt mày hiền dịu, con gái ngoan các cô y tá thấy ghét nên ghi âm lại, Cố Lan Tâm tự cho mình giỏi nhất, ở trong phòng bệnh đắc ý nói ra cách đem Cố… đem cô ấy hủy hoại”
Dịch Bách vừa nói xong cũng mang đoạn ghi âm phát ra.
Mộ Bắc Ngật toàn bộ quá trình đều bình tĩnh để nghe, chỉ có Dịch Bách mới biết, ẩn sâu trong đôi mắt của Mộ Bắc Ngật là sát khí, khiến cho người ta không nhìn được mà run rẩy.
Mộ Bắc Ngật đanh giọng lại hỏi: “Chuyện lễ phục, cô ta cho ai làm?”
“Tôi đã liên hệ với quản lý của buổi liên hoan phim, trước đó Cố Lan Tâm đã xóa đi chứng cứ, tuy nhiên hiện tại bọn họ đã khôi phục lại được dữ liệu, cũng vừa lấy được đoạn video mà Cố Lan Tâm tự mình dùng thuốc bôi lên lễ phục”
Dịch Bách tiếp tục nói: “Tổng giám đốc Mộ, hiện tại anh muốn tôi đưa qua cho tổng giám đốc Lương hay sao?”
“Chờ ngày mai đi”
Ngày mai là buổi tiệc ra mắt con gái của Cố Lan Tâm, Mộ Bắc Ngật không ngại ở đó mà làm cho Cố Lan Tâm nhận quả đắng trước mặt mọi người, bằng không thì cô ta làm sao có thể ghi lòng tạc dạ hậu quả mà cô ta phải chịu đây?
Giờ phút này, Mộ Bắc Ngật giống như quả bom hẹn giờ, ai dám đụng vào Cố Tiểu Mạch thì sẽ dễ dàng châm ngòi lửa, kết quả thật không dám tưởng tượng.
Gần như những người trước kia đụng đến cô đều bị Mộ Bắc Ngật trừng trị, sản nghiệp nhà họ Lưu sau một ngày một đêm giãy dụa, tuyên bố đóng cửa, toàn bộ cổ phần đều bị Mộ Bắc Ngật thu mua, không sót một thứ, nhưng Mộ Bắc Ngật lại dùng tiền phá hủy toàn bộ nhà họ Lưu.
Mộ phu nhân bị giam lỏng ở nhà, trốn không thoát, ở lại cũng không xong, Mộ Bắc Ngật lại không để lại bất cứ lỗ hổng nào cho bà ta phản kích.
Suy nghĩ đến đây, sắc mặt Mộ Bắc Ngật càng ngày càng u ám đến dọa người.
“Tổng giám đốc Mộ, vừa rồi Cố Lan Tâm đi đến nhà họ Cố cùng Cố Chấn Hải gặp mặt, cô ta không phải yêu cầu tổng giám đốc Lương thừa nhận cô ta làm con gái sao?” Kỳ thực việc này Dịch Bách vẫn luôn thấy rất bực mình, làm sao mà tổng giám đốc Lương lại đột nhiên muốn nhận Cố Lan Tâm làm con gái đây?
Tất cả những việc này sẽ được vạch trần vào ngày mai.
Ngày thứ hai sắp đến, ngoài trời không khí đã bắt đầu chuyển lạnh, sáng sớm mặt đất đều đã bị kết băng, trên nhánh cây tất cả đều là sương đã kết băng.
Tiệc ra mắt được tổ chức ở khách sạn lớn nhất thành phố,Cố Lan Tâm trong trang phục diễm lệ xinh đẹp đang ngồi tại phòng nghỉ ngơi, cô ta nhìn mình trong gương, đây mới chính là dáng vẻ nên có của ả chứ không phải là một người thành thị nhếch nhác.
“Lan Tâm”
“Lương…cha” Cố Lan Tâm kích động kêu, dừng lại một chút, lập tức.
ngượng ngùng kêu.
Lương Dật An lập tức nở ra một nụ cười nhàn nhạt: “Chờ buổi tiệc này kết thúc, con sẽ theo cha đi đến gặp mẹ con, nhiều năm trôi qua rồi, cha chưa từng đến thăm mẹ con”
Lương Dật An gần như đã lâm vào hồi ức, con ngươi chưa từng che dấu thâm tình của bản thân, Cố Lan Tâm thu hết vào mắt, trên mặt ả dối trá nặng ra nụ cười nhưng lại lén lút phát ra mấy phần lạnh lùng cùng hung tàn.
Cửa phòng nghỉ ngơi vang lên tiếng mở cửa, hiện tại so với thời gian khai tiệc còn 30 phút nữa mới bắt đầu, Mộ Bắc Ngật rất đúng quy tắc, đến sớm vừa đủ để trình diện, anh đi đến phòng nghỉ ngơi.
Dịch Bách cầm theo lễ vật cùng với Mộ Bắc Ngật đi vào phòng.
Cố Lan Tâm trong giây phút nhìn thấy Mộ Bắc Ngật, trong lòng liền xuất hiện cảm giác phức tạp, vừa muốn gặp anh, vừa lại không muốn biết răng quá khứ anh từng dịu dàng như vậy.
“Tổng giám Mộ, sao anh lại đến sớm như vậy chứ”
“ Tổng giám đốc Lương, sau đó tôi có việc nên đến đây sớm một chút, nghe nói tổng giám đốc Lương hôm nay muốn giới thiệu cô Cố đây, tôi cũng không nghĩ tới là cô Cố thì ra có thân thế phức tạp chưa công bố” Đôi mắt Mộ Bắc Ngật như vô tình liếc nhìn Cố Lan Tâm, ánh mắt lại mang theo lưỡi dao sắc lạnh, làm Cố Lan Tâm sản sinh một loại ảo giác sợ hãi.
Bí mật này chỉ có cô ta cùng Cố Chấn Hải không phát hiện ra!
Cố Lan Tâm nỗ lực duy trì bình tĩnh, Lương Dật An ôn hòa cười: “Cảm ơn tổng giám đốc Mộ, anh thật là có ý tốt”
“Cô Cố, nhà họ Cố đối với cô không tốt sao? Tôi nhớ tới, trước kia cô cùng Cố Tiểu Mạch còn ở chung tại nhà họ Cố, cô Cố luôn luôn là người được cưng chiều nhất, hiện tại sao nhẫn tâm bỏ rơi bọn họ rồi”
Mộ Bắc Ngật lờ mờ mở miệng, lại lạnh nhạt nhìn Cố Lan Tâm trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch.
Ngay cả Lương Dật An cũng ngẩn người ra theo, Cố Lan Tâm gượng lạo thốt ra một câu nói, những lời nói dối của cô ta dùng hằng ngày: Bắc Ngật, khi đó họ muốn em lấy lòng của anh, mới ở trước mặt của anh mà giả bộ tốt với em, nhưng thật ra bọn họ đối với em..”
“ồ?Vì lấy lòng tôi mà diễn năm năm? Ngược lại thật sự là tội nghiệp đôi vợ chồng của nhà họ Cố, làm chuyện đổi trằng thay đen, cố ý hãm hại người khác, vậy thì nuôi dạy con gái thành người như thế nào?Tổng giám đốc Lương chắc phải tốn nhiều công sức dạy dỗ một chút”
“Bắc Ngật, em…em cũng không có làm cái gì mà”
“Sợ cái gì? Biết rằng tôi sẽ nói tiếp cái gì sao?” Mộ Bắc Ngật không nhanh không chậm lạnh lùng nói, càng làm như vậy càng dẫn vặt Cố Lan Tâm, nội tâm của ả ta sẽ thấp thỏm không yên.
Ánh mắt Mộ Bắc Ngật nặng nề, một chút hứng thú đều không có.
Đúng lúc này, âm thanh từ đoạn ghi âm hôm nọ vang lên, Cố Lan Tâm đang cắn răng nghiến lợi chợt nghe thấy, chỉ một chút sao, mặt của cô ta đại biến, khuôn mặt khiếp sợ.
Mộ Bắc Ngật ung dung lấy điện thoại ra: “Tổng giám đốc Lương, tôi có một video rất thú vị, không bằng ông xem thử xem”
Lương Dật An vừa mới tiếp nhận điện thoại để xem, liền thoáng thấy Cố Lan Tâm đang điên cuồng dùng bình thuốc tô vẽ lên lễ phục.
Trên mặt kia không còn là vẻ mặt vui tươi mềm yếu trong quá khứ, mà hiện tại trông giống như người đàn bà độc ác chanh chua, trong chốc lát, vẻ mặt của Lương Dật An sa sầm.
Trong lòng Cố Lan Tâm căng thẳng, cảm giác được bầu không khí trở nên trầm lắng, cô ta không kiềm chế được mà nuốt một ngụm nước bọt, ngay lập tức bước đến bên cạnh Lương Dật An: “ Cha, cái này không phải như vậy, nhất định có sự hiểu lầm ở đây”
“Cô Cố đã nộp đơn kiện tại tòa án đúng không, văn kiện tôi đã nhận được, cô muốn tại tòa mà tranh luận thì tôi cũng không ngại mà đi hầu cô, nhưng mà người đi vào vòng lao thì tôi không chắc là ai, tổng giám đốc Lương, ông thấy sao” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng mở miệng, giọng nói hờ hững nhưng đầy tính uy hiếp.
Cố Lan Tâm ngước mắt lên nhìn Mộ Bắc Ngật, bắt gặp ánh mắt rét lạnh đến cực điểm của anh, chỉ trong nháy mắt, những phòng bị của cô ta đều bị phá vỡ, tâm tình trở nên hoảng loạn không thôi.
“Bắc Ngật, tại sao vậy…Tại sao lại đối xử với em như vậy, em đối xử tệ với Cố Tiểu Mạch đều có nguyên nhân, là cô ta phá hủy đi tất cả mọi thứ của em thì dựa vào cái gì em không thể chống trả lại!” Tâm trạng của Cố Lan Tâm đột nhiên bị kích động mạnh, trực tiếp bại lộ tâm tình trước mặt Lương Dật An.
Con mắt Mộ Bắc Ngật trở nên nguy hiểm: “ Cô còn dám động đến một sợi tóc của cô ấy thử xem”
“Cô ta hiện tại đã mất tích, cô ta sẽ bỏ anh đi mãi mãi, Bắc Ngật, anh hãy tuyệt vọng đi, cô ta chính là người không tim không phổi, từ trước đến nay đều lừa gạt anh thôi, tại sao anh lại không chịu tin em, Cố Tiểu Mạch là người mưu ma chước quỹ..“Cố Lan Tâm không thể kiềm chế được cảm xúc, không suy nghĩ nhiều liền trực tiếp thốt ra lời cay độc.
Mộ Bắc Ngật bỗng cười lạnh lên tiếng: “Tổng giám đốc Lương, có cần tôi giới thiệu cho cô Cố một bệnh viện tâm thần hay không, hay chỗ của mẹ cô-bà Hoàng Mai cũng không tệ lắm”
Mẹ của cô.
Trong phút chốc Cố Lan Tâm như nhớ ra điều gì, cứng đờ người, trong lòng trở nên cực kỳ hoảng loạn, nước mắt không khống chế được rơi như mưa.
Con mắt ả ta trợn to, dáng vẻ điên cuồng.
Mộ Bắc Ngật ra hiệu Dịch Bách đem lễ vật để xuống bàn, anh đến đây chủ yếu là muốn nói chuyện này, sau khi đạt được kết quả mong muốn thì cũng không muốn ở lại đây thêm giờ phút nào nữa, anh trầm mặc sau đó nói: “ Tổng giám đốc Lương, tôi có việc nên đi trước một bước, chúc cho buổi tiệc nhận con hôm nay của ông thành công tốt đẹp Câu nói cuối của anh nghe thật châm biếm, thậm chí Mộ Bắc Ngật còn thấy rằng bữa tiệc này đúng là một trò cười.
Bình luận facebook