• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Thiên Kim Báo Thù Full dịch (5 Viewers)

  • thien-kim-bao-thu-300

Chương 312: Hôn lễ có sức ảnh hưởng lớn




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
80712.png

Xem ảnh 2
80712_2.png
“Nhất Nhất, tốt rồi, cậu kiên cường hơn tất cả mọi người mà.” Lâm Sở Sênh biết là Trương Nhất Nhất cũng rất buồn, nhưng dù sao thì cô ấy vẫn phải đối mặt với ngày này.



Ngày này kiểu gì cũng sẽ đến, nếu muốn an ủi ba mẹ thì chỉ có thể đi trên con đường này thật hạnh phúc.



Trương Nhất Nhất khẽ gật đầu, cố gắng khiến bản thân mình tươi cười trở lại, nhưng nghĩ đến ba mẹ thì cô lại không nhịn được mà cay mắt. Cô thả tay Lâm Sở Sênh ra, tự quạt quạt mắt mình, “Đúng vậy, tớ nhất định phải sống thật tốt.”



Đây là tình huống rất thường thấy, người phụ nữ nào cũng sẽ có ngày3phải lập gia đình, tất nhiên cũng sẽ có những người phụ nữ rất độc lập, không thích lập gia đình, nhưng cô ấy càng không muốn kết hôn thì người nhà sẽ càng buồn hơn.




Trương Nhất Nhất đỏ mặt, cô cũng nhận ra mấy người này. Trước kia, lúc Lục Thượng Phong trói cô đến đại viện trong quân khu, mấy người này đã ở trên xe cười rất sung sướng. Vừa nghĩ đến việc Lục Thượng Phong đã làm với cô ở trên xe, Trương Nhất Nhất chỉ hận không thể kiếm một khe nứt để chui vào.

Sau khi hoàn hồn lại, Lục Thượng Phong cười đi về phía trước vài bước, vốn dĩ tới đây phải là màn cầu hôn2nhưng anh ta lại không nhớ ra, còn kéo tay Trương Nhất Nhất, cười toe toét, “Hôm nay, em đẹp quá.”

Câu khen này càng khiến Trương Nhất Nhất cúi đầu xuống thấp hơn nữa.

Thấy tình huống này, mấy người kia lại càng cười nhăn nhở.

Cuối cùng người quay phim không nhịn được nữa mà nhắc một câu, Lục Thượng Phong mới nhớ ra. Anh ta lùi nhanh về phía sau, quỳ gối trước mặt Trương Nhất Nhất, đúng nghĩa là quỳ cả hai gối xuống mặt đất, sau đó có người nhắc thêm một câu nữa, Lục Thượng Phong mới phản ứng lại, vội vàng chống một chân lên, “Nhất Nhất, theo anh nhé?”

Bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ, nhìn giờ thì cũng2đã đến lúc Lục Thượng Phong đến. Trương Nhất Nhất vội chỉnh lại tư thế ngồi, Lâm Sở Sênh đứng ở một bên giúp Trương Nhất Nhất sửa sang lại quần áo, sau đó đứng sau lưng cô ấy.

Tiếng pháo nổ vẫn còn vang lên, có lẽ lúc này cô dâu là người căng thẳng nhất, gạt đi sự lưu luyến đối với ba mẹ thì điều còn lại là sự mong chờ đối với tương lai, đồng thời còn xen lẫn chút lo lắng khó hiểu.

Lâm Sở Sênh đứng sau lưng Trương Nhất Nhất, thật ra cô rất vui. So với sự bất hạnh trước kia thì bây giờ cô cảm thấy Trương Nhất Nhất rất may mắn, may mắn ở chỗ là cô9ấy đã gặp được một người đàn ông có thể che chở cho cô ấy.

Tất nhiên Trương Nhất Nhất cũng có mâu thuẫn với mẹ chồng giống như bao người phụ nữ khác, nhưng như vậy thì đã sao chứ, trong nhà có một người bố chồng hiểu chuyện thì cuộc sống sau này cũng chẳng có gì đáng sợ cả.

Suy cho cùng vẫn còn nhà họ Trương đứng ra làm hậu thuẫn cho Trương Nhất Nhất mà.

Tiếng ồn ào bên ngoài càng ngày càng gần, tay Trương Nhất Nhất cũng bắt đầu run lên.

Cuối cùng Lục Thượng Phong cũng đứng trước mặt Trương Nhất Nhất, anh ta cởi quân phục ra cũng có cảm giác khác hẳn.

Ai cũng nói là con gái đẹp4nhất khi mặc áo cưới, từ khi thấy Trương Nhất Nhất, ánh mắt Lục Thượng Phong chỉ tập trung vào cô. Anh ta cứ đứng yên ở đó không hề nhúc nhích chút nào.

Những quân nhân đi theo Lục Thượng Phong đẩy anh ta một cái, “Chị dâu hấp dẫn quá đi mất.” Vì trên đường đến đây, Lục Thượng Phong đã dặn đi dặn lại bọn họ là không được ăn nói quá trớn nên lúc nói chuyện bọn họ cũng đã khiêm tốn hơn khá nhiều rồi.

Nhưng vừa có người lên tiếng như vậy, những người còn lại lập tức cười phá lên, những thứ khác không nhắc đến, chỉ riêng nụ cười này thôi cũng khiến người ta nghe rõ là trong đầu họ còn có ý nghĩ gì rồi.

Sau khi hoàn hồn lại, Lục Thượng Phong cười đi về phía trước vài bước, vốn dĩ tới đây phải là màn cầu hôn nhưng anh ta lại không nhớ ra, còn kéo tay Trương Nhất Nhất, cười toe toét, “Hôm nay, em đẹp quá.”



Câu khen này càng khiến Trương Nhất Nhất cúi đầu xuống thấp hơn nữa.



Thấy tình huống này, mấy người kia lại càng cười nhăn nhở.



Cuối cùng người quay phim không nhịn được nữa mà nhắc một câu, Lục Thượng Phong mới nhớ ra. Anh ta lùi nhanh về phía sau, quỳ gối trước mặt Trương Nhất Nhất, đúng nghĩa là quỳ cả hai gối xuống mặt đất, sau đó có người nhắc thêm một câu nữa, Lục Thượng Phong mới phản ứng lại, vội vàng chống một chân lên, “Nhất Nhất, theo anh nhé?”



Câu nói kia lại chọc mọi người cười phá lên một lần nữa.



Lâm Sở Sênh nghe thấy có một binh lính nói thầm, “Thấy chưa, e là sau này Lão Đại của chúng ta mới là “chị dâu” rồi.”



Mặc dù ý của câu này là Lục Thượng Phong đã bị Trương Nhất Nhất quyến rũ đến mức choáng váng đầu óc, nhưng với tư cách là người nhà gái thì Lâm Sở Sênh cảm thấy câu nói này rất dễ nghe.



Trương Nhất Nhất cũng ngại ngùng, không đáp lại. Lục Thượng Phong hỏi thêm vài lần, đang giữa mùa đông mà đầu anh ta toát mồ hôi như vừa gội đầu xong…



Lâm Sở Sênh đứng sau Trương Nhất Nhất, kéo tay cô ấy một cái thì cô ấy mới chú ý, vội vàng nhận lấy bó hóa, nói một tiếng “vâng”. Lúc này Lục Thượng Phong mới đứng dậy.



Mọi người bên dưới đều ồn ào nói là phải giày vò các kiểu, nhưng vì phải xuất phát từ nhà gái đúng giờ nên cũng không ai quá trớn, xong chuyện rồi bọn họ còn chê là chưa đã, nói là đợi khi nào quay về phòng tân hôn thì sẽ chuẩn bị cho tử tế.



Cho dù yêu cầu như vậy nhưng Lục Thượng Phong vẫn cười ha hả đồng ý, “Chỉ cần mấy cậu không chơi thâu đêm thì muốn chơi gì cũng được.”



“Đêm động phòng hoa chúc!” Có người lập tức hiểu ra, sau đó liếc nhìn nhau, cười đến mức run cả người.



Lục Thượng Phong còn chỉ vào người nhà bên kia, nói là người ta cũng hiểu đấy.



Trương Nhất Nhất thấy Lục Thượng Phong còn đứng đấy nói hươu nói vượn liền ôm lấy tay anh ta, kéo xuống rồi nhéo một cái.



Lục Thượng Phong ra vẻ như đau đến mức nhe răng trợn mắt, chỉ cần không mù thì khi nhìn thấy biểu cảm khoa trương này của anh ta cũng biết là đã xảy ra chuyện gì. Cả đám chỉ vào Trương Nhất Nhất và Lục Thượng Phong, giống như vừa phát hiện ra một bí mật gì đó to lớn lắm.



Trương Nhất Nhất không nhịn được lườm Lục Thượng Phong, nhưng cũng nhờ sự ồn ào của mấy anh lính kia mà Trương Nhất Nhất cũng cười rất tươi, đây đúng là không khí vui mừng của một cặp tình nhân.



Mọi người đi xuống lầu, kết hôn thì tất nhiên là phải bái ba mẹ Trương một lượt. Hai người đã ngồi sẵn ở dưới sảnh đợi đôi vợ chồng son xuống. Vốn dĩ vẻ mặt Trương Nhất Nhất còn đang tràn đầy vẻ vui mừng, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt hơi sưng đỏ của mẹ Trương, cô bất giác cảm thấy chua xót.



“Ba, mẹ.” Lục Thượng Phong kéo tay Trương Nhất Nhất, hai người cùng nhau quỳ xuống, “Con sẽ chăm sóc cho Nhất Nhất thật tốt, ai muốn bắt nạt cô ấy cũng phải bước qua xác con đã.”



Ngày cưới mà nhắc đến chuyện sống chết đúng là điềm xấu.



Nhưng chẳng ai so đo câu nói này cả, với tư cách là ba mẹ thì thật ra ai cũng thấy rất vui khi nghe thấy con rể nói như vậy.



Ba Trương và mẹ Trương vội vàng đỡ Trương Nhất Nhất và Lục Thượng Phong dậy, “Mau đứng lên đi.” Ba Trương đứng dậy trước, nhưng lúc này thì tất nhiên là phải đỡ Lục Thượng Phong, mẹ Trương dụi mắt rồi đỡ luôn cả Trương Nhất Nhất đứng dậy theo.



Sau đó trên tay mỗi người đều có một bao lì xì, theo tập tục thì đây gọi là phí đổi xưng hô.



Tất nhiên thật ra ai cũng rất tò mò là bên trong bao lì xì này có bao nhiêu, chủ yếu là muốn nhìn xem số tiền ấy đáng ngạc nhiên đến mức nào.



Nhưng mà người trong cuộc thì lại không như vậy, dù sao thì hai người cũng không thiếu tiền nên cũng không hứng thú với số tiền này. Nhận lì xì cũng chỉ để mong may mắn mà thôi.



Mẹ Trương sửa sang quần áo lại cho Trương Nhất Nhất một cách tượng trưng, “Hầy, ba mẹ già rồi, sau này sẽ tìm một chỗ yên tĩnh, có nhiều các ông bà già là được. Chỗ ở khu vực trung tâm thành phố này vẫn nên để cho người trẻ tuổi thì tốt hơn, như vậy mới không phí khu vực này. Ngày xưa Nhất Nhất cứ đòi ba mẹ mua chỗ này.”



Mẹ Trương vừa sửa sang quần áo vừa nói mấy câu chuyện cũ.



“Thượng Phong à, cô con gái này của ba mẹ đã bị chiều hư rồi, sau này nó có làm gì sai thì con cứ nói cho ba mẹ biết, ba mẹ sẽ phê bình nó, làm vợ sẽ khác với việc làm con gái.” Mẹ Trương vẫn còn nói tiếp, nhưng chủ đề vẫn chỉ xoay quanh việc Trương Nhất Nhất chính là bảo bối trong lòng bàn tay nhà họ Trương.



Ba mẹ nào cũng luôn lo lắng về việc này, mặc dù con rể đã bảo đảm nhưng dù sao thì vẫn sẽ thấy không yên lòng.



“Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi ạ. Nhất Nhất ở nhà thế nào thì sau khi cưới vẫn sẽ như thế, con không cần cô ấy làm gì cả, cứ như cũ là được rồi.” Sau khi mẹ Trương nói xong, Lục Thượng Phong lập tức lên tiếng bảo đảm.



Mẹ Trương khẽ gật đầu, cậu con rể này nói chuyện thẳng thắn, cũng có vài tật xấu, nhưng đối xử tốt với Trương Nhất Nhất, điều này đã thắng tất cả rồi.



Dặn dò xong, cả đoàn người đi ra phía ngoài.



Khi thấy khung cảnh bên ngoài, mọi người ai cũng giật mình.



Một loạt xe quân dụng cùng màu xanh đỗ thành một hàng dài, không nhìn thấy được đầu ở đâu. Lâm Sở Sênh nghe thấy có người bên cạnh nói, chỉ riêng xe hoa thôi cũng đã có chín mươi chín chiếc, ngụ ý là cầu mong sự lâu dài, đây là lần đầu tiên chuyện như vậy xảy ra.



Mà thảm đỏ được dùng khi kết hôn cũng đã được trải thẳng về phía trước, nghe nói là trải đến tận chỗ tổ chức hôn lễ.



“Mười dặm hồng trang chỉ vì cưới em.” Lục Thượng Phong khẽ nói một câu bên tai Trương Nhất Nhất.



Trương Nhất Nhất chỉ cười gật đầu.



Cuối cùng thì thần tình yêu cũng đã chiếu cố cô rồi, mặc dù thời gian cô và Lục Thượng Phong bên nhau chưa đủ dài, nhưng họ lại có thể tu thành chính quả.



Đôi khi cũng có người thắc mắc, yêu nhau gần chục năm rồi nhưng tại sao không kết hôn? Nói trắng ra thì kết hôn cần có cảm xúc, đó chính là sự xúc động liều lĩnh bất chấp tất cả, mà nếu đã bình thản lâu như vậy rồi thì cảm giác xúc động ấy cũng sẽ dần nhạt đi.



Không nói toàn bộ, nhưng đa số những mối tình kéo dài gần chục năm đó đều kết thúc trong sự đau khổ.



Pháo hoa nổ đùng đoàng, Lục Thượng Phong bế ngang Trương Nhất Nhất lên, lúc cúi xuống nhìn cô, anh ta bất giác bật cười. Lục Thượng Phong xuất thân từ quân đội, anh ta không thích quanh co lòng vòng hay che giấu tình cảm của mình, rung động chính là rung động.



Anh ta yêu thích vẻ đanh đá, tùy hứng, bướng bỉnh của Trương Nhất Nhất. Dù sao thì sau này, tất cả những gì thuộc về Trương Nhất Nhất, anh ta cũng đều yêu đến chết.



Đoàn xe từ từ xuất phát, vì quy mô quá lớn nên kinh động đến cả truyền thông ở nước ngoài.



Thậm chí còn có đài truyền hình đến quay trực tiếp tại hiện trường.



Hôn lễ của quân nhân đời thứ ba và gia đình danh giá đã được cả thế giới chú ý đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom