• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Thiên Kim Báo Thù Full dịch (7 Viewers)

  • thien-kim-bao-thu-350

Chương 362: Anh khiến tôi thật ghê tởm




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
82168.png

Xem ảnh 2
82168_2.png
“Anh bằng lòng cưới tôi không?” Cam Như Ý nâng giọng lên, hỏi lại một lần nữa.



Thẩm Phong bị tiếng nói lớn dọa sợ đến mức toàn thân run lẩy bẩy, đảo mắt nhìn bên này, nhìn bên kia không cố định, cũng không biết đang làm gì.



Bác Cả Thẩm đứng ở một bên, lúc đầu ông ta cũng rất ngạc nhiên, không nói đến bản thân Cam Như Ý rất xuất sắc, cho dù bản thân cô ta không ra gì thì chỉ riêng hào quang nhà họ Cam đứng sau cô ta thôi cũng sẽ không thể để ý đến Thẩm Phong.



Ngay cả Thẩm Phong trước đây cũng chưa chắc đã được chú ý đến, huống chi là Thẩm Phong hiện giờ đã bị hủy hoại nhan sắc, nói chuyện còn không rõ ràng.




Lúc3này Cam Như Ý mới nở nụ cười, kéo cánh tay Thẩm Phong, đứng trong góc vắng, chỉ có điều bộ đồ màu xanh của cô ta rất bắt mắt.

Lúc này Lâm Sở Sênh mới phản ứng lại được, cô đã nói rồi mà, sao Cam Như Ý có thể hồ đồ như vậy được, hóa ra là đã tính toán từ trước rồi.

Ví dụ như bộ quần áo này, chỉ sợ là đã chuẩn bị trước khi tới đây.

Lúc đầu Cam Như Ý suýt chút nữa gả cho Thẩm Mạc, nhưng bây giờ cô ta lại ở bên Thẩm Phong, có khi màu xanh rực rỡ này là cô ta muốn tặng cho Thẩm Mạc cũng nên.

Lại thêm sự khác thường vừa rồi của cô ta cũng là để trải đường cho hành động lúc này.

Vừa2nghe yêu cầu này của Cam Như Ý, những người vừa mới hối hận lập tức xóa bỏ suy nghĩ này.

Sính lễ một trăm triệu, tuyệt đối không phải ai muốn lấy là lấy.

Ngay cả lúc trước, Thẩm Mạc cầu hôn Lâm Sở Sênh cũng không làm lớn như vậy.

Nhớ tới Lâm Sở Sênh, mọi người bất giác liếc nhìn cô, xem ra Cam Như Ý muốn đè đầu Lâm Sở Sênh rồi.

Lần này Thẩm Phong không nhìn bác Cả Thẩm nữa, anh ta chỉ gật mạnh đầu, lớn tiếng nói một chữ: “Được!” Với thực lực của nhà họ Thẩm, một trăm triệu không phải là việc gì khó.

Đây đúng là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.

Bác Cả Thẩm hoàn hồn, đẩy Thẩm Phong một cái, “Nhìn cháu vui vẻ chưa kìa.” Lúc này Thẩm2Phong mới kịp phản ứng lại, anh ta nhanh chóng kéo tay Cam Như Ý, “Tôi đồng ý.” Thấy dáng vẻ này của Thẩm Phong, ngay cả chuyện kết hôn cũng phải nghe theo lời bác Cả Thẩm, mọi người nhìn rồi âm thầm lắc đầu, chỉ có thể nói là bông hoa nhài cắm lên bãi phân trâu mà thôi.

Có không ít thanh niên ngưỡng mộ vận c*t chó của Thẩm Phong, chỉ đỡ Cam Như Ý đứng dậy là có thể ôm cô gái xinh đẹp về.

Những người này thầm hối hận trong lòng, sớm biết thế thì lúc nãy đã đến đỡ cô ta đứng dậy rồi.

Vẻ mặt Cam Như Ý vẫn nặng nề như cũ, “Tôi muốn sính lễ một trăm triệu, tôi muốn hôn lễ chấn động thế giới, anh có thể cho9tôi không?” Cho dù là Cam Như Ý cầu hôn thì cô ta cũng không muốn thiếu những lễ tiết cần phải có.

Lúc này Lâm Sở Sênh mới phản ứng lại được, cô đã nói rồi mà, sao Cam Như Ý có thể hồ đồ như vậy được, hóa ra là đã tính toán từ trước rồi.



Ví dụ như bộ quần áo này, chỉ sợ là đã chuẩn bị trước khi tới đây.



Lúc đầu Cam Như Ý suýt chút nữa gả cho Thẩm Mạc, nhưng bây giờ cô ta lại ở bên Thẩm Phong, có khi màu xanh rực rỡ này là cô ta muốn tặng cho Thẩm Mạc cũng nên.



Lại thêm sự khác thường vừa rồi của cô ta cũng là để trải đường cho hành động lúc này.



Ở trong mắt người khác, Cam Như Ý bị4Thẩm Mạc vứt bỏ trước, trong lòng bị kích thích, làm hoặc nói một vài chuyện quá khích, về tình về lý đều có thể tha thứ, không tính là mất mặt.



Chính vì Cam Như Ý gặp phải cảnh chật vật cho nên Thẩm Phong vươn ra tay đỡ, sự quý giá càng thêm nổi bật.



Tiết mục yêu từ cái nhìn đầu tiên bao giờ cũng dễ nghe hơn một cuộc hôn nhân đầy toan tính.



Còn về Thẩm Phong, Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc đầu với anh ta nhiều lần rồi, chắc chắn có thể khẳng định con người này không phải một con dê mà là một con sói, cho nên dáng vẻ lúng túng trước mắt chỉ là sói khoác da dê mà thôi.



Nếu Lâm Sở Sênh đoán không lầm thì Thẩm Phong lúng túng như thể là vì sợ sau này hai người kết hôn rồi, Cam Như Ý sẽ làm chủ gia đình.



Dùng thể lực của nhà họ Cam đè ép đám bác Cả Thẩm không dám nói lời nào, từ đó ngồi vững vào vị trí tổng giám đốc, chính là chỗ tốt của Thẩm Phong.



Về phía Cam Như Ý, e là cô ta muốn lợi dụng Thẩm Thị để trả thù Thẩm Mạc.



Còn về việc mở miệng đòi một trăm triệu, nếu Lâm Sở Sênh đoán không sai thì nhất định là vì chuyện tám mươi triệu lúc trước.



Thẩm Mạc lợi dụng một tờ chi phiếu làm cho Ủy ban kiểm tra kỉ luật theo dõi nhà họ Cam, vậy nên Cam Như Ý lợi dụng chuyện sính lễ để chứng minh sự trong sạch của nhà họ Cam.



Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, Thẩm Phong có thể dùng một trăm triệu đi cầu cưới Cam Như Ý, người khác cũng có thể dùng mấy chục triệu lấy lòng Cam Như Ý, ít nhất thì số tiền này không liên lụy đến ba mẹ Cam.



Vậy thì mọi chuyện có thể giải thích được rồi.



Người ta hay nói một mũi tên bắn trúng hai con chim, không biết một chiêu này của Cam Như Ý trúng được mấy con chim.



Không thể không thừa nhận, chiều này của cô ta thật sự rất lợi hại.



Lâm Sở Sênh nhìn Thẩm Mạc, đều do hoa đào của anh mà ra cả.



Thẩm Mạc bất lực nhún vai, anh không làm gì cả mà.



Có điều Lâm Sở Sênh vẫn bất ngờ với biểu hiện của Thẩm Mạc.



Cô vốn cho rằng Cam Như Ý đặc biệt như vậy, Thẩm Mạc sẽ nương tay, không ngờ là anh không nể một chút tình cảm nào mà dằn mặt cô ta.



Thẩm Mạc giống như có thể nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Lâm Sở Sênh, anh dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô.



Cam Như Ý ôm cánh tay Thẩm Phong, nhưng ánh mắt lại hướng về phía hai người đứng trên sân khấu, nhìn bọn họ còn có tâm trạng liếc mắt đưa tình với nhau, chắc chắn là thấy rất khó chịu trong lòng.



Thấy vẻ mặt Cam Như Ý không ổn lắm, Thẩm Phong nghiêng đầu, có vẻ như đang nói gì đó với Cam Như Ý, nhưng chỉ có hai người bọn họ mới biết được Thẩm Phong đang nhắc nhở cô ta.



Lúc này Cam Như Ý mới hoàn hồn, cơ thể hơi cứng lại.



Cô ta đứng thẳng người, thu hết biểu cảm của mình lại.



Bây giờ cô ta vẫn là Cam Như Ý có sự kiêu ngạo của riêng mình.



Thấy hai nhà Cam - Thẩm hợp lại với nhau, các doanh nhân vốn đã có tính toán, trong lòng lại bắt đầu lẩm nhẩm, ít nhất là chắc chắn không lựa chọn hợp tác với MC nhanh như vậy nữa.



Không giống với lúc tới, lúc đi ra cùng Cam Như Ý, Thẩm Phong vô cùng nổi bật, đi ở trong đám người không cần phải nói gì cũng là đối tượng hâm mộ của người khác, dù bọn họ hâm mộ Thẩm Phong chỉ là vì một người phụ nữ mà thôi.



Nhưng như vậy thì sao chứ, ít nhất thì hiện giờ trên danh nghĩa, đây là người phụ nữ của anh ta.



Hơn nữa, là do anh ta mở lời mời hợp tác trước nên mới thành công.



Sau khi tiến hết người ra ngoài, Trương Nhất Nhất ngồi trong phòng làm việc của Lâm Sở Sênh.



Cô nhíu mày, dường như thật sự không nghĩ ra, “Sở Sênh, cậu nói xem Cam Như Ý nghĩ gì mà lại để ý đến Thẩm Phong chứ?”



Lâm Sở Sênh cầm chén nước đặt trước mặt Trương Nhất Nhất, “Làm việc theo cảm tính!”



Vừa nghe Lâm Sở Sênh nói như vậy, Trương Nhất Nhất liền nổi hứng hóng hớt, cô sáp người lại, nhìn Lâm Sở Sênh, “Câu cũng cảm thấy như vậy sao? Nhất định là Cam Như Ý và Thẩm Phong có âm mưu gì đó.” Trương Nhật Nhất nhìn xung quanh, nhìn chằm chằm cánh cửa ở giữa phòng làm việc của Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc, “Sức hấp dẫn của anh nhà cậu không nhỏ đâu, làm con gái nhà người ta mê mẩn quên trời quên đất, cậu phải trông cho kĩ vào đấy.”



Thấy vẻ mặt này của Trương Nhất Nhất, Lâm Sở Sênh cũng không nhịn được muốn trêu ghẹo cô ấy, “Cậu không tin tưởng tớ à? Loại phụ nữ tầm thường như bọn họ, làm sao có thể so sánh với tớ được, còn cần tớ trông chừng Thẩm Mạc chắc? Chỉ cần anh ấy không mù thì sẽ biết điểm tốt của tớ.” Vừa nghe Lâm Sở Sênh nói như vậy, Trương Nhất Nhất chậc lưỡi thấy lạ, “Mới vài ngày không gặp mà da mặt của cậu đã dày lên rồi.” Trương Nhất Nhất vừa nói như vậy, cả hai người đều không nhịn được bật cười.



Không nhớ rõ đã bao lâu rồi, hai người bọn họ không trêu đùa nhau như thế.



Trời đất bất nhân, giày vò bọn họ lâu như vậy, bây giờ cuối cùng cũng thấy được hi vọng rồi.



Cười xong, hai người lại nghiêm túc, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cái tuổi không buồn không lo cũng đã xa rồi, “Cậu định làm thế nào? E rằng phải có hành động lớn mới có thể thành công được bước đầu tiên.” Lâm Sở Sênh dùng tay vẽ một vòng tròn trên bàn làm việc, “Doanh nhân bình thường nhất định đang quan sát, chuyện lớn thế này, không phải chỉ dựa vào uy hiếp là có thể thành được.



Bên MC chỉ có thể hợp tác với chính phủ.



Nghe nói sắp có dự án mở thầu.” Tuy Lâm Sở Sênh nói rất nhẹ nhàng, nhưng Trương Nhất Nhất vẫn thấy lo lắng.



Chỉ cần nhà họ Cam không tới thì bên chính phủ nhất định phải nể mặt nhà họ Cam mà chặn bên Thẩm Mạc lại, cho dù bên Thẩm Mạc có đấu thầu thành công thì bọn họ cũng sẽ gây khó dễ cho anh.



Trương Nhất Nhất nghĩ, e rằng đây đều là ý của Cam Như Ý, cô ta muốn Thẩm Mạc đến cầu xin cô ta.



Người phụ nữ này thật nham hiểm! “Cần tớ giúp gì không?” Không cần nhiều lời, điều mà Trương Nhất Nhất có thể làm là phối hợp với Lâm Sở Sênh.



“Đương nhiên là ký hợp đồng với bọn tớ rồi, khó khăn lắm mới có một đối tác là cậu, tớ không muốn để cho cậu chuồn mất.” Lâm Sở Sênh vẫn còn nói đùa, giống như không hề lo lắng về sự ảnh hưởng của Cam Như Ý đối với cô.



Chơi với Lâm Sở Sênh bao nhiêu lâu nay, Trương Nhất Nhất cũng biết một vài thủ đoạn của cô.



Thấy Lâm Sở Sênh còn thảnh thơi như vậy, chắc là trong lòng đã có cách rồi.



Trương Nhất Nhất gật đầu, chỉ có thể dặn dò Lâm Sở Sênh cẩn thận.



Hai người lại nói chuyện một lát rồi Trương Nhất Nhất đứng dậy ra về.



Ban đầu Lâm Sở Sênh giữ Trương Nhất Nhất ở lại để ra ngoài ăn cơm trưa, nhưng Trương Nhất Nhất từ chối, dù sao thì hôm nay cũng là một ngày đặc biệt, Trương Nhất Nhất không muốn làm bóng đèn cho người ta.



Thấy Trương Nhất Nhất cố ý muốn đi, Lâm Sở Sênh cũng không miễn cưỡng, chỉ có thể nói vài câu rồi thôi.



Trương Nhất Nhất đi ra khỏi tòa nhà, ngẩng đầu lên nhìn, đôi môi không nhịn được cong lên.



Cô và Lâm Sở Sênh, cuối cùng cũng có một người hạnh phúc, thật là tốt! Trương Nhất Nhất vừa nghĩ vừa lùi về phía sau, giẫm lên mảnh vụn pháo mừng trên mặt đất, dường như trong lòng có thể cảm nhận được sự vui sướng của Lâm Sở Sênh.



Suốt đường đi, Trương Nhất Nhất vẫn luôn nở nụ cười.



Lúc cô đi xuống bãi đỗ xe dưới hầm, đột nhiên bị người đứng ở trong bóng tối kéo mạnh một cái.



Trương Nhất Nhất chắc chắn là không sợ, bởi vì võ nghệ của cô không tệ, cô nhấc chân lên đạp về phía đối phương.



Nhưng đối phương cũng là một cao thủ, chỉ dùng hai chiều là đã giữ được Trương Nhất Nhất.



Anh ta đè cô lên tường, vội vàng chạm môi lên mặt cô.



Trương Nhất Nhất lập tức né sang một bên, cho dù không cảm nhận được mùi hương quen thuộc, cho dù chỉ dựa vào thân thủ thôi thì Trương Nhất Nhất cũng có thể đoán được là ai, “Lục Thượng Phong, anh khiến tôi thật ghê tởm!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom