Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 54
Lý Anh Phượng có chút mơ hồ mở cửa tiệm, sư phụ mấy ngày trước vội vội vàng vàng chạy về Vô Không sơn, đến nay còn chưa trở lại. Hai ngày này, vì sư phụ không tại, nàng liền đóng cửa tiệm. Nhưng hàng gần nhất cũng kém không nhiều, nhóm linh đan tiếp theo của tứ sư cô còn không ra lò, trong tiệm cũng không có gì để bán.
Vô Không kiếm môn chỉ là một môn phái nhỏ, không sản xuất cái gì. Tại Đông PHù chỉ có một cửa hàng nhỏ, đại đa số hàng bán là linh đan tứ sư cô luyện chế cùng pháp bảo nhị sư thúc luyện chế. Không có việc gì, nàng dứt khoát đi ngủ. Tới trúc cơ kỳ, thời gian ngủ rất ít, nhưng đối với nữ nhân, giấc ngủ không chỉ là nhu cầu, càng nhiều là một loại hưởng thụ. Một điểm này, Lý Anh Phượng cũng không ngoại lệ, nàng thường thường ngủ trương cả mắt, mơ mơ hồ hồ, hai mắt kèm nhèm, so với ngày thường tinh minh tựa như hai người xa lạ.
Di.
Lý Anh Phượng mơ hồ tựa như thấy ngoài cửa có rất nhiều người, nàng cả kinh, ý ngủ lực tức biến mất. Đợi cho nhìn rõ ngoài cửa chi chit người, nàng sửng sốt đứng nguyên tại chỗ.
Thật nhiều người… Đã phát sinh chuyện gì…
"Mở cửa."
"Cuối cùng cũng mở cửa!"
"uy, lão bản, ta muốn mua…"
…
Đẩy ra cửa tiệm, như đốt dây dẫn lửa, nguyên bản cục diện bình tĩnh đột nhiên biến thành ổn ào hỗn loạn. Nhìn vào đầu người như thủy triều, Lý Anh Phượng như một pho tượng đá, đứng ngẩn tại cửa tiệm.
Tả Mạc càm giác toàn thân đều đã tê dại, không có một nơi không đâu nhức.
Miễn cưỡng khống chế linh lực trong thân thể, Băng Tinh kiếm giữa không trung lung lay sắp đổ, hắn tức giận trợn tròn mắt, kiệt lực khống chế một chút linh lực tàn lưu cuối cùng trong thân thể.
"Đi!"
Thanh âm khan khàn khó nghe.
Giữa không trung phiêu diêu bất định, Băng TInh kiếm phút chốc hóa thành một luồng sáng trắng, hơi lạnh đạm dạm tàn lưu trong không khí.
Ba!
Luồng sáng trắng bắn trúng bia gỗ cách xa mười trượng, nhìn kỹ, bia gỗ vẽ một hình người, rõ ràng là Lay Ly bị Tả Mạc ngày ngày nguyền rủa vô số lần.
Bia gỗ tức thì nổ nát, mỗi mãnh vụn đều bị một lớp băng tinh mỏng bao kín.
"Đấu với ca! Ngươi chết chắc!"
…
Mở mắt ra, Tả Mạc rên rỉ, thật đau! Miễn cưỡng giãy dựa đứng lên, đợi khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, mới nhớ tới, mình hiện tại đang luyện tập ly thủy kiếm quyết, do linh lực hao hết mà hôn mê. Xem xét toàn thân đầy đất, lại nghĩ tới mộng cảnh vừa rồi, mình đánh tan bia gỗ có vẽ hình La Ly thành vụn phấn, hắn không khỏi cười lên, cũng thật là hoang đường!
Một ngàn lẻ sáu lần!
Chữ số trước khi hôn mê hắn ghi lại. Linh lực toàn thân, ở trình độ nguy hiểm, trước khi hôn mê linh lực tiêu hao sạch sẽ, hắn quyết định đi thạch thất khôi phục một chút linh lực. Toàn thân đau nhức khiến hắn mỗi bước đi đều vô cùng thống khổ, hắn như một con rùa đen đi vào trong hang, miệng phát tiếng rên rỉ rì rà rì rầm.
"sư đệ sư đệ!"
Tả Mạc nghe thấy ngoài cốc đột nhiên có người gọi, có chút quen tai, hắn dừng bước. Thầm kêu may mắn, mình chưa có tiến vào thạch thất.
Hứa Dật sư huynh phi vào, đợi khi thấy Tả Mạc toàn thân nhếch nhác, trước sửng sốt, sau đó cười nói; "sư đệ làm sao biến thành bộ dạng này?"
Tả Mạc cười khổ nói: "Lúc luyện kiếm không cẩn thận, té một cái."
"Sư đệ thật là cần phấn khắc khổ." Hứa Dật tán thán, lập tức xúc động: "Chuyện sư đệ cùng sư huynh La Ly, ta không tiện nói gì. Nghe nói sư đệ thiếu tinh thạch, ta có chút, cấp sư đệ dùng tạm." Nói xong, hắn lấy ra hai viên tinh thạch cấp 3.
Tả Mạc sửng sốt. Hắn cảm nhận tốt về Hứa Dật, nhưng hai người chưa nói tới giao tình, hắn trước nay không nghĩ tới, sư huynh Hứa Dật tại sự kiện này sẽ đứng về phía hắn. Không ngờ hôm nay đối phương tới chủ động nhét tinh thạch cho hắn, kỳ quái.
Nhưng mà cử động tiếp theo của sư huynh Hứa Dật khiến Tả Mạc nghĩ không ra.
Sư huynh Hứa Dật lấy ra một vòng tay màu bạc, đưa cho Tả Mạc: "đây là tinh ngân hộ oản, một kiệm pháp bảo phòng thân ta luyện chế ra, cấp 2, có thể ngăn trở ngưng ba lần công kích của mạch kỳ tu giả." Nõi ong không chút nghĩ ngợi nhét hộ oản vào lòng Tả Mạc.
Tả Mạc khó hiểu, hoàn toàn không minh bạch vì cái gì.
"Đúng rồi, đại lực hoàn cảu sư đệ còn có hàng tồn khoong?" Hứa Dật nhiệt tình cô cùng hỏi.
"Đại lực hoàn?" Không biết sư huynh Hứa Dật làm sao biết đại lực hoàn, nhìn vào hai viên tinh thạch cấp 3 trong tay cùng với hộ quản bạc lóng lánh, Tả Mạc hoàn toàn bị sao quả tạ nện ngất, hắn cẩn thận hồi đáp; "không có hàng tồn."
"Ta muốn đặt hàng sư đệ 100 hạt, mỗi hạt 50 viên tinh thạch cấp 2, thế nào?" Hứa Dật coi chừng Tả Mạc.
Năm mươi tinh thạch cấp 2/hạt, một trăm hạt..
Mộng sao? Mộng còn chưa tỉnh? Hắn ngu ngốc nhìn nơi không xa - - không cso bia gỗ vẻ mặt sư huynh La Ly.
Không phải nằm mộng…
"Một trăm hạt… mỗi hạt năm mươi viên tinh thạch cấp 2…" Hắn thì thào tự nói với mình.
"Không sai, sư đệ ý thế naof?" Hứa Dật có chút khẩn trương.
Thế giới này điên rồi sao?
Tả Mạc nhìn thẳng khuôn mặt sư huynh Hứa Dật, trong lòng đang suy nghĩ.
"Chẳng lẽ sư đệ có gì lăn tăn?" Hứa Dật thấy Tả Mạc hồi lâu không phản ứng, nhịn không được hỏi.
"Không vấn đề." Hắn thanh âm hữu khí vô lực, không biết làm sao, hắn đột nhiên không có chút hưng phấn, có thể là do không quá chân thực.
"Quá tốt! Ta biết sư đệ khẳng định sẽ giúp chuyện này." Hứa Dật mặt mày rạng rỡ, lại không biết từ lúc nào lấy ra 5 viên tinh thạch cấp 3, nhét vào tay Tả Mạc: "5 viên tinh thạch cấp 3 là tiền đặt cọc. Sư đệ thân thể cần gấp, không cần quá mức mệt nhọc, 100 hạt này sư đệ không cần một lần đưa tới. A, sau khảo hạch của môn phái, cũng không cần nóng này."
Tả Mạc đờ đẫn gật đầu đáp ứng.
Nhìn thấy sư huynh Hứa Dật vừa lòng thỏa mãn rời đi, hắn lúc này vẫn ngây ngốc, hồi lông không có phản ứng lại.
Ai có thể nói cho chính mình, tới cùng là chuyện gì?
Chẳng lẽ thật là mộng, Tả Mạc thầm nghĩ, nói không chừng một khắc sau mình tỉnh dậy, những thứ trên tay, quét đất đều không có.
"Sư điệt tại không?"
Ngoài cốc vang lên thanh âm của sư thúc Diêm Nhạc. Tả Mạc còn chưa hồi đáp, sư bá Diêm Nhạc đã bay tới.
Diêm Nhạc thấy bộ dáng Tả Mạc, trước cũng sửng sốt, lập tức cười nói: "A, sư điệt quả nhiên cần phần khắc khổ! Xem ra lần này khảo hạch rất có hy vọng."
"sư bá!" Tả Mạc cũng không dám chậm trễ, tuy nhiên toàn thân đau nhức, nhưng còn vội vàng hành lễ.
Su bá Diêm Nhạc thấy đồ vật trong lòng Tả Mạc, nghĩ nghĩ vừa rồi ngoài cốc gặp Hứa Dật, trong lòng thầm mắng một tiếng, tiểu tử Hứa Dật bình thường có vẻ khù khờ, tay chân lại rất nhanh.
"Vừa mới gặp sư huynh Hứa Dật ngươi, chắc là hắn hướng tới đại lực hoàn của ngươi." Diêm Nhạc cười híp mắt.
"Trời, sư thúc làm sao bieets?" Nếu nói trong vài vị trưởng bối, Tả Mạc cảm giác ai hòa ái nhất, đại khái chính là vị sư bá Diêm Nhạc trước mắt.
"ha ha, hắn mua bao nhiêu?" Diêm Nhạc không đáp mà hỏi.
"một trăm hạt."
Quả nhiên cùng nhị sư huynh một lộ số, vừa ra tay đã ác như vậy! Diêm Nhạc lòng thầm mắng, mặt lại càng cười, càng hòa ái; "sư thúc lần này tới, cũng là vì đại lực hoàn."
Tả Mạc vừa mới bình tĩnh lại đã lại sửng sốt.
"đại lực hoàn của sư điệt phải chưng có chứa thái dương tinh khis?" Diêm Nhạc nhìn Tả Mạc.
"Đúng a." Tả Mạc đờ đẫn gật đầu.
Diêm Nhạc vỗ tay khen ngợi: "Quả là như thế!" Tả Mạc bị hù nhảy dựng, hắn khó hiểu nhịn không được hỏi; "Đệ tử hiện tại còn không rõ ràng, sư bá, rốt cục là chuyện gì?"
"ha ha, sư điệt đừng vội, ta nói tỉ mỉ với ngươi." Diêm Nhạc lúc này đem kết quả giám định đại lực hoàn nói tỉ mỉ với Tả Mạc.
Hỏa chủng?
Tả Mạc ngược lại xem trên điển tịch, vô luận luyện khí, hay là luyện đan, chỉ cần dùng hỏa luyện pháp, hỏa chủng cơ hồ là vật phải có. Hỏa chủng phẩm giai càng cao càng trân hiếm, trợ giúp cho luyện chế càng lớn. Đặc biệt là đối với những cao thủ luyện đan luyện khí, hỏa chủng càng trọng yếu.
Tả Mạc lúc này mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Kim ô hỏa là cái gì, hắn không rõ ràng, nhưng nếu thật là tinh phẩm trong hỏa chủng cấp 4 như sư bá Diêm Nhạc nói, hắn nhảy mắt minh bạch giá trị đan dược mình luyện ra. Kim ô hỏa tuyệt đối là đồ vật mà luyện đan luyện khí tu giả mơ tưởng.
Diêm Nhạc chú ý tới thần tình Tả Mạc, đáng tiếc Tả Mạc có một khuôn mặt cương thi, nhìn không ra chút manh mối.
"ý tứ của chưởng môn, hy vọng có thể từ tay sư điệt lấy được độc quyền kinh doanh đại lực hoàn. Về giá cả, sư điệt yên tâm, chúng ta sẽ theo giá chợ tính." Diêm Nhạc một mặt để ý Tả Mạc, một mặt chậm rãi nói.
Độc quyền bán sao?
Tả Mạc không chút do dự gật đầu: "cái này không vấn đề." Đối với hắn mà nói, bán cho ai đều như nhau. Nhưng căn cơ của hắn tại môn phái, nếu chuyển quyền bán cho môn phái, môn phía tự nhiên cho hắn hồi báo tương xứng. Tại điểm này, chưởng môn xưa nay công chính liên minh, Tả Mạc rất tin phục.
Diêm Nhạc tương đương mãn ý với cái gật đầu của Tả Mạc, thầm nói, Tả Mạc tuy lai lịch thân thế không rõ ràng, nhưng đối với bản môn tương đương trung thành.
Vẻ mặt càng hòa ái thân thiết: "Tốt. Ngươi yên tâm, chúng ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi. Trừ tinh thạch theo giá thị trường, mỗi hạt đại lực hoàn nhân hai điểm cống hiến. Ngươi nếu hứng thú tu kiếm, ngày sau Vô Hình kiếm quyết, Không kiếm quyết của bản môn, còn có mấy bộ kiếm quyết cấp 4, đều có thể truyền cho ngươi. Ngươi chớ cố phụ kỳ vọng của môn phái với ngươi. Đúng rồi, đại lực hoàn tên này thực khó nghe, sau này đổi thành Kim Ô hoàn."
Nói xong, hắn lấy ra một kiện che ngực màu lam đưa cho Tả Mạc: "đây là một kiện tiên lan linh giáp cấp 2, cũng tính là một chút tâm ý của sư bá. Ngươi bình thường mặc trên thân, thêm chút bảo hộ."
Tả Mạc vội hành lễ đáp tạ.
"Sư điệt gần nhất khả năng phải luyện chế ra một chút." Diêm Nhạc mặt lộ vẻ đau khổ: "Hiện tại sư tỷ của ngươi đang bị người vây lấy, không thể thoát thân. Chỉ có lập tức bán một ít, sự tình mới có thể lắng xuống."
Hắn trong lòng không khỏi bội phục ánh mắt chưởng môn sư huynh, nếu thật không bán, chỉ sợ cửa hàng nhỏ của bổn môn tại Đông PHù lập tức bị dỡ một tám ngói không lưu, mà Vô Không kiếm môn không nghi ngờ trở thành bia ngắm cho mọi người. Đến lúc đó có thể lưu lại Tả Mạc hay không, đều khó mà nói.
Tả Mạc ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, sự tình đột nhiên biến thành như vậy. Hắn lập tức nói; "sư bá yên tâm, đệ tử sẽ lập tức luyện chế một nhóm." Cái khác không nói, sư tỷ Lý Anh Phượng gặp phiền hà, hắn vô luận thế nào cũng không thể đứng nhìn.
Diêm Nhạc hài lòng gật đầu, căn dặn Tả Mạc một phen, lúc này mới rời đi.
Tả Mạc tỉnh táo lại, mắt trừng lớn, dần dần càng phấn khởi!
Hiếu kỳ đánh giá tiên lan linh giáp trên tya, đây là hắn lần thứ nhất nhìn thấy linh giáp, hiếu kỳ rót vào linh lực, chỉ thấy tiên lan nội giáp đột nhiên hòa tan thành một vũng nước màu alm, men theo cánh tay lan tràn, nhanh chóng che phủ toàn thân, hắn có thể cảm thụ rõ ràng liên hệ giữa hắn cùng linh giáp.
Thật sẽ phát tài sao?
Hắn ngây ngốc nhìn tiên lan linh giáp trên thân, ánh mắt còn tàn lưu mấy phần không thể tin tưởng.
Vô Không kiếm môn chỉ là một môn phái nhỏ, không sản xuất cái gì. Tại Đông PHù chỉ có một cửa hàng nhỏ, đại đa số hàng bán là linh đan tứ sư cô luyện chế cùng pháp bảo nhị sư thúc luyện chế. Không có việc gì, nàng dứt khoát đi ngủ. Tới trúc cơ kỳ, thời gian ngủ rất ít, nhưng đối với nữ nhân, giấc ngủ không chỉ là nhu cầu, càng nhiều là một loại hưởng thụ. Một điểm này, Lý Anh Phượng cũng không ngoại lệ, nàng thường thường ngủ trương cả mắt, mơ mơ hồ hồ, hai mắt kèm nhèm, so với ngày thường tinh minh tựa như hai người xa lạ.
Di.
Lý Anh Phượng mơ hồ tựa như thấy ngoài cửa có rất nhiều người, nàng cả kinh, ý ngủ lực tức biến mất. Đợi cho nhìn rõ ngoài cửa chi chit người, nàng sửng sốt đứng nguyên tại chỗ.
Thật nhiều người… Đã phát sinh chuyện gì…
"Mở cửa."
"Cuối cùng cũng mở cửa!"
"uy, lão bản, ta muốn mua…"
…
Đẩy ra cửa tiệm, như đốt dây dẫn lửa, nguyên bản cục diện bình tĩnh đột nhiên biến thành ổn ào hỗn loạn. Nhìn vào đầu người như thủy triều, Lý Anh Phượng như một pho tượng đá, đứng ngẩn tại cửa tiệm.
Tả Mạc càm giác toàn thân đều đã tê dại, không có một nơi không đâu nhức.
Miễn cưỡng khống chế linh lực trong thân thể, Băng Tinh kiếm giữa không trung lung lay sắp đổ, hắn tức giận trợn tròn mắt, kiệt lực khống chế một chút linh lực tàn lưu cuối cùng trong thân thể.
"Đi!"
Thanh âm khan khàn khó nghe.
Giữa không trung phiêu diêu bất định, Băng TInh kiếm phút chốc hóa thành một luồng sáng trắng, hơi lạnh đạm dạm tàn lưu trong không khí.
Ba!
Luồng sáng trắng bắn trúng bia gỗ cách xa mười trượng, nhìn kỹ, bia gỗ vẽ một hình người, rõ ràng là Lay Ly bị Tả Mạc ngày ngày nguyền rủa vô số lần.
Bia gỗ tức thì nổ nát, mỗi mãnh vụn đều bị một lớp băng tinh mỏng bao kín.
"Đấu với ca! Ngươi chết chắc!"
…
Mở mắt ra, Tả Mạc rên rỉ, thật đau! Miễn cưỡng giãy dựa đứng lên, đợi khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, mới nhớ tới, mình hiện tại đang luyện tập ly thủy kiếm quyết, do linh lực hao hết mà hôn mê. Xem xét toàn thân đầy đất, lại nghĩ tới mộng cảnh vừa rồi, mình đánh tan bia gỗ có vẽ hình La Ly thành vụn phấn, hắn không khỏi cười lên, cũng thật là hoang đường!
Một ngàn lẻ sáu lần!
Chữ số trước khi hôn mê hắn ghi lại. Linh lực toàn thân, ở trình độ nguy hiểm, trước khi hôn mê linh lực tiêu hao sạch sẽ, hắn quyết định đi thạch thất khôi phục một chút linh lực. Toàn thân đau nhức khiến hắn mỗi bước đi đều vô cùng thống khổ, hắn như một con rùa đen đi vào trong hang, miệng phát tiếng rên rỉ rì rà rì rầm.
"sư đệ sư đệ!"
Tả Mạc nghe thấy ngoài cốc đột nhiên có người gọi, có chút quen tai, hắn dừng bước. Thầm kêu may mắn, mình chưa có tiến vào thạch thất.
Hứa Dật sư huynh phi vào, đợi khi thấy Tả Mạc toàn thân nhếch nhác, trước sửng sốt, sau đó cười nói; "sư đệ làm sao biến thành bộ dạng này?"
Tả Mạc cười khổ nói: "Lúc luyện kiếm không cẩn thận, té một cái."
"Sư đệ thật là cần phấn khắc khổ." Hứa Dật tán thán, lập tức xúc động: "Chuyện sư đệ cùng sư huynh La Ly, ta không tiện nói gì. Nghe nói sư đệ thiếu tinh thạch, ta có chút, cấp sư đệ dùng tạm." Nói xong, hắn lấy ra hai viên tinh thạch cấp 3.
Tả Mạc sửng sốt. Hắn cảm nhận tốt về Hứa Dật, nhưng hai người chưa nói tới giao tình, hắn trước nay không nghĩ tới, sư huynh Hứa Dật tại sự kiện này sẽ đứng về phía hắn. Không ngờ hôm nay đối phương tới chủ động nhét tinh thạch cho hắn, kỳ quái.
Nhưng mà cử động tiếp theo của sư huynh Hứa Dật khiến Tả Mạc nghĩ không ra.
Sư huynh Hứa Dật lấy ra một vòng tay màu bạc, đưa cho Tả Mạc: "đây là tinh ngân hộ oản, một kiệm pháp bảo phòng thân ta luyện chế ra, cấp 2, có thể ngăn trở ngưng ba lần công kích của mạch kỳ tu giả." Nõi ong không chút nghĩ ngợi nhét hộ oản vào lòng Tả Mạc.
Tả Mạc khó hiểu, hoàn toàn không minh bạch vì cái gì.
"Đúng rồi, đại lực hoàn cảu sư đệ còn có hàng tồn khoong?" Hứa Dật nhiệt tình cô cùng hỏi.
"Đại lực hoàn?" Không biết sư huynh Hứa Dật làm sao biết đại lực hoàn, nhìn vào hai viên tinh thạch cấp 3 trong tay cùng với hộ quản bạc lóng lánh, Tả Mạc hoàn toàn bị sao quả tạ nện ngất, hắn cẩn thận hồi đáp; "không có hàng tồn."
"Ta muốn đặt hàng sư đệ 100 hạt, mỗi hạt 50 viên tinh thạch cấp 2, thế nào?" Hứa Dật coi chừng Tả Mạc.
Năm mươi tinh thạch cấp 2/hạt, một trăm hạt..
Mộng sao? Mộng còn chưa tỉnh? Hắn ngu ngốc nhìn nơi không xa - - không cso bia gỗ vẻ mặt sư huynh La Ly.
Không phải nằm mộng…
"Một trăm hạt… mỗi hạt năm mươi viên tinh thạch cấp 2…" Hắn thì thào tự nói với mình.
"Không sai, sư đệ ý thế naof?" Hứa Dật có chút khẩn trương.
Thế giới này điên rồi sao?
Tả Mạc nhìn thẳng khuôn mặt sư huynh Hứa Dật, trong lòng đang suy nghĩ.
"Chẳng lẽ sư đệ có gì lăn tăn?" Hứa Dật thấy Tả Mạc hồi lâu không phản ứng, nhịn không được hỏi.
"Không vấn đề." Hắn thanh âm hữu khí vô lực, không biết làm sao, hắn đột nhiên không có chút hưng phấn, có thể là do không quá chân thực.
"Quá tốt! Ta biết sư đệ khẳng định sẽ giúp chuyện này." Hứa Dật mặt mày rạng rỡ, lại không biết từ lúc nào lấy ra 5 viên tinh thạch cấp 3, nhét vào tay Tả Mạc: "5 viên tinh thạch cấp 3 là tiền đặt cọc. Sư đệ thân thể cần gấp, không cần quá mức mệt nhọc, 100 hạt này sư đệ không cần một lần đưa tới. A, sau khảo hạch của môn phái, cũng không cần nóng này."
Tả Mạc đờ đẫn gật đầu đáp ứng.
Nhìn thấy sư huynh Hứa Dật vừa lòng thỏa mãn rời đi, hắn lúc này vẫn ngây ngốc, hồi lông không có phản ứng lại.
Ai có thể nói cho chính mình, tới cùng là chuyện gì?
Chẳng lẽ thật là mộng, Tả Mạc thầm nghĩ, nói không chừng một khắc sau mình tỉnh dậy, những thứ trên tay, quét đất đều không có.
"Sư điệt tại không?"
Ngoài cốc vang lên thanh âm của sư thúc Diêm Nhạc. Tả Mạc còn chưa hồi đáp, sư bá Diêm Nhạc đã bay tới.
Diêm Nhạc thấy bộ dáng Tả Mạc, trước cũng sửng sốt, lập tức cười nói: "A, sư điệt quả nhiên cần phần khắc khổ! Xem ra lần này khảo hạch rất có hy vọng."
"sư bá!" Tả Mạc cũng không dám chậm trễ, tuy nhiên toàn thân đau nhức, nhưng còn vội vàng hành lễ.
Su bá Diêm Nhạc thấy đồ vật trong lòng Tả Mạc, nghĩ nghĩ vừa rồi ngoài cốc gặp Hứa Dật, trong lòng thầm mắng một tiếng, tiểu tử Hứa Dật bình thường có vẻ khù khờ, tay chân lại rất nhanh.
"Vừa mới gặp sư huynh Hứa Dật ngươi, chắc là hắn hướng tới đại lực hoàn của ngươi." Diêm Nhạc cười híp mắt.
"Trời, sư thúc làm sao bieets?" Nếu nói trong vài vị trưởng bối, Tả Mạc cảm giác ai hòa ái nhất, đại khái chính là vị sư bá Diêm Nhạc trước mắt.
"ha ha, hắn mua bao nhiêu?" Diêm Nhạc không đáp mà hỏi.
"một trăm hạt."
Quả nhiên cùng nhị sư huynh một lộ số, vừa ra tay đã ác như vậy! Diêm Nhạc lòng thầm mắng, mặt lại càng cười, càng hòa ái; "sư thúc lần này tới, cũng là vì đại lực hoàn."
Tả Mạc vừa mới bình tĩnh lại đã lại sửng sốt.
"đại lực hoàn của sư điệt phải chưng có chứa thái dương tinh khis?" Diêm Nhạc nhìn Tả Mạc.
"Đúng a." Tả Mạc đờ đẫn gật đầu.
Diêm Nhạc vỗ tay khen ngợi: "Quả là như thế!" Tả Mạc bị hù nhảy dựng, hắn khó hiểu nhịn không được hỏi; "Đệ tử hiện tại còn không rõ ràng, sư bá, rốt cục là chuyện gì?"
"ha ha, sư điệt đừng vội, ta nói tỉ mỉ với ngươi." Diêm Nhạc lúc này đem kết quả giám định đại lực hoàn nói tỉ mỉ với Tả Mạc.
Hỏa chủng?
Tả Mạc ngược lại xem trên điển tịch, vô luận luyện khí, hay là luyện đan, chỉ cần dùng hỏa luyện pháp, hỏa chủng cơ hồ là vật phải có. Hỏa chủng phẩm giai càng cao càng trân hiếm, trợ giúp cho luyện chế càng lớn. Đặc biệt là đối với những cao thủ luyện đan luyện khí, hỏa chủng càng trọng yếu.
Tả Mạc lúc này mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Kim ô hỏa là cái gì, hắn không rõ ràng, nhưng nếu thật là tinh phẩm trong hỏa chủng cấp 4 như sư bá Diêm Nhạc nói, hắn nhảy mắt minh bạch giá trị đan dược mình luyện ra. Kim ô hỏa tuyệt đối là đồ vật mà luyện đan luyện khí tu giả mơ tưởng.
Diêm Nhạc chú ý tới thần tình Tả Mạc, đáng tiếc Tả Mạc có một khuôn mặt cương thi, nhìn không ra chút manh mối.
"ý tứ của chưởng môn, hy vọng có thể từ tay sư điệt lấy được độc quyền kinh doanh đại lực hoàn. Về giá cả, sư điệt yên tâm, chúng ta sẽ theo giá chợ tính." Diêm Nhạc một mặt để ý Tả Mạc, một mặt chậm rãi nói.
Độc quyền bán sao?
Tả Mạc không chút do dự gật đầu: "cái này không vấn đề." Đối với hắn mà nói, bán cho ai đều như nhau. Nhưng căn cơ của hắn tại môn phái, nếu chuyển quyền bán cho môn phái, môn phía tự nhiên cho hắn hồi báo tương xứng. Tại điểm này, chưởng môn xưa nay công chính liên minh, Tả Mạc rất tin phục.
Diêm Nhạc tương đương mãn ý với cái gật đầu của Tả Mạc, thầm nói, Tả Mạc tuy lai lịch thân thế không rõ ràng, nhưng đối với bản môn tương đương trung thành.
Vẻ mặt càng hòa ái thân thiết: "Tốt. Ngươi yên tâm, chúng ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi. Trừ tinh thạch theo giá thị trường, mỗi hạt đại lực hoàn nhân hai điểm cống hiến. Ngươi nếu hứng thú tu kiếm, ngày sau Vô Hình kiếm quyết, Không kiếm quyết của bản môn, còn có mấy bộ kiếm quyết cấp 4, đều có thể truyền cho ngươi. Ngươi chớ cố phụ kỳ vọng của môn phái với ngươi. Đúng rồi, đại lực hoàn tên này thực khó nghe, sau này đổi thành Kim Ô hoàn."
Nói xong, hắn lấy ra một kiện che ngực màu lam đưa cho Tả Mạc: "đây là một kiện tiên lan linh giáp cấp 2, cũng tính là một chút tâm ý của sư bá. Ngươi bình thường mặc trên thân, thêm chút bảo hộ."
Tả Mạc vội hành lễ đáp tạ.
"Sư điệt gần nhất khả năng phải luyện chế ra một chút." Diêm Nhạc mặt lộ vẻ đau khổ: "Hiện tại sư tỷ của ngươi đang bị người vây lấy, không thể thoát thân. Chỉ có lập tức bán một ít, sự tình mới có thể lắng xuống."
Hắn trong lòng không khỏi bội phục ánh mắt chưởng môn sư huynh, nếu thật không bán, chỉ sợ cửa hàng nhỏ của bổn môn tại Đông PHù lập tức bị dỡ một tám ngói không lưu, mà Vô Không kiếm môn không nghi ngờ trở thành bia ngắm cho mọi người. Đến lúc đó có thể lưu lại Tả Mạc hay không, đều khó mà nói.
Tả Mạc ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, sự tình đột nhiên biến thành như vậy. Hắn lập tức nói; "sư bá yên tâm, đệ tử sẽ lập tức luyện chế một nhóm." Cái khác không nói, sư tỷ Lý Anh Phượng gặp phiền hà, hắn vô luận thế nào cũng không thể đứng nhìn.
Diêm Nhạc hài lòng gật đầu, căn dặn Tả Mạc một phen, lúc này mới rời đi.
Tả Mạc tỉnh táo lại, mắt trừng lớn, dần dần càng phấn khởi!
Hiếu kỳ đánh giá tiên lan linh giáp trên tya, đây là hắn lần thứ nhất nhìn thấy linh giáp, hiếu kỳ rót vào linh lực, chỉ thấy tiên lan nội giáp đột nhiên hòa tan thành một vũng nước màu alm, men theo cánh tay lan tràn, nhanh chóng che phủ toàn thân, hắn có thể cảm thụ rõ ràng liên hệ giữa hắn cùng linh giáp.
Thật sẽ phát tài sao?
Hắn ngây ngốc nhìn tiên lan linh giáp trên thân, ánh mắt còn tàn lưu mấy phần không thể tin tưởng.
Bình luận facebook