Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 203
*Chương có nội dung hình ảnh
Thạch Sanh mở lời đầy thâm ý nhìn Độc Thiên Khiến Lão vô cùng ngượng ngùng, thật vậy, cho đến bây giờ khi tộc nhân lão an toàn tất cả lão mới thấy bản thân mình ích kỷ vô cùng khi đẩy tinh gia
cùng Võ Thừa vào chuyện nguy hiểm như vậy. hít sâu một hơi lão âm thầm thề trong lòng nếu có một ngày gặp lại được Võ Thừa hắn sẽ dùng toàn bộ tuổi thọ kiếp này để trả ơn cho hai người tinh gia
bọn họ.
Bầu trời dần chuyển sang sắc tối. Hoàng hôn của Uyên Linh rất đẹp, không giống như ở chiến trường Uyên Linh. Tộc nhân Tử Mạc Tộc người dìu người, Lớn ôm trẻ nhỏ, cùng nhau nhìn ra sắc trời màu vàng cam tuyệt mỹ. Bọn họ rất có thể đã có được một cuộc đời mới, một tương lai mới thế nhưng trong thâm tâm mỏi người điều không quên được cái thân ảnh đứng đầu sóng ngọn gió ở nơi
kia.
– Thái gia gia… vị ca ca kia đang ở nơi nào rồi?
Một đứa nhỏ nắm gốc áo của Tử Mạc Thái với đôi mắt to tròn và giọng nói trong veo hồn nhiên liên tiếng.
Tử Mạc Thái vuốt nhẹ đầu đứa bé này, rồi thở dài một hơi ngước nhìn về phía ánh hoàng hôn đang dần tắt.
– Hắn gọi là Võ Sinh… con hãy nhớ rõ tên người này và hãy hứa với gia gia, đời này kiếp này sẽ không bao giờ quên ơn người đó.
– Um… con sẽ không quên.
Đứa nhỏ ngây thơ cũng ngước nhìn sắc trời dần tối lại, trên gương mặt hiện ra một tia kiêng định dị thường, bởi vì hình ảnh người kia đã được nó khắc sâu vào trong tâm trí.
Ba Tháng sau…
Bên rìa Đại Hải Dương tiếp giáp với địa phương gọi là Vạn Linh Đảo. bởi vì ở đây có rất nhiều bán đảo lớn nhỏ nên được gọi là vạn linh đảo, có những hòn đảo lớn cũng sầm uất như ở các thành thị ở
trên đại lục, cũng có những đảo không có người sinh sống hoặc giả chỉ có vài người ẩn cư.
Nhìn tổng thể vạn linh đảo võ giả rất nhiều và cũng rất mạnh mẽ bởi vì đặc thù nơi đây rất bất ổn cho nên chuyện cá lớn nuốt cá bé ở đây càng rõ ràng hơn bất cứ nơi nào, người mạnh sẽ càng thêm
mạnh kẻ yếu sẽ bị loại trừ.
Ở một hòn đảo diện tích không lớn trên dưới 100km vuông , trên đảo này có một làng trên dưới hơn 30 hộ dân họ sống bằng nghề đánh bắt cá trên biển.
Tuy đảo này bán kính khá nhỏ và hoang vu hơn những đảo lớn của vạn linh đảo nhưng ở trung tâm đảo này lại có một ngọn núi lửa khá nguy nga, mặt dù nó đã nhiều năm không hoạt động dẫn đến miệng núi lửa hình thành một cái hồ nhỏ cũng vì thế mà có nước ngọt, khí hậu ở đây cũng thường xuyên có mưa nên cây cối um tùm cổ thụ dọc theo sườn núi đâm thẳng lên không khiến cho mây mù
giăng ngan.
Linh khí tuy không nồng đậm như các đảo lớn có tông môn trấn giữ nhưng cũng có thể tu luyện, cũng xuất hiện một số loại hung thú yêu thú cấp thấp khá là đa dạng sinh học. Nơi này đối với những
tán tu cũng có thể coi là vị trí không tệ, thế nhưng cách đảo này một ngày đường phi hành lại là một hòn đảo vô cùng to lớn cùng sầm uất gọi là Thiên Qùy Đảo, thế nên những ai đi đường thường sẽ
không chọn nơi đây dừng chân mà trực tiếp đi đến Thiên Qùy đảo để có thể hưởng thụ những đãi ngộ đặc biệt đến từ các phường thị nơi đó. chính vì vậy hòn đảo này lại rất ích võ giả dừng chân.
-Tía… người này có còn sống không vậy?
một cô gái với y phục rất nhiều màu sắc, tuổi chừng 17,18 nước da rám nắng khỏe mạnh của người vùng biển, đôi mắt màu xanh lam rất đặc trưng, nàng cày một bông hoa muống biển màu tím trên mái tóc hơi xoăn, ngồi dưới bóng mát của hai cây dừa, kế bên là một tay lưới đánh cá bị rách được nàng khâu lại.
Đối diện với nàng có một người trung niên, ước chừng 45, 50 tuổi nước da ngăm đen, cơ thể lực lưỡng cơ bắp, với một đôi mắt hơi sâu,với một cái kính lúp ở bên mắt phải, mặc dù là người to con
đầy năng lượng như vậy nhưng người trung niên lúc này lại ngồi bên một đống cây cỏ khô và tỉ mỉ lựa chọn ra, phân loại từng thứ trông rất cầu kỳ và công phu, bộ dạng tập trung rất cao, bên cạnh hắn
còn có một số dụng cụ sắt nhọn rất nhỏ rất giống với dụng cụ y tế để mổ và khâu các vết thương, khi nghe cô gái hỏi hắn mới ngẩng đầu lên nói.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Thạch Sanh mở lời đầy thâm ý nhìn Độc Thiên Khiến Lão vô cùng ngượng ngùng, thật vậy, cho đến bây giờ khi tộc nhân lão an toàn tất cả lão mới thấy bản thân mình ích kỷ vô cùng khi đẩy tinh gia
cùng Võ Thừa vào chuyện nguy hiểm như vậy. hít sâu một hơi lão âm thầm thề trong lòng nếu có một ngày gặp lại được Võ Thừa hắn sẽ dùng toàn bộ tuổi thọ kiếp này để trả ơn cho hai người tinh gia
bọn họ.
Bầu trời dần chuyển sang sắc tối. Hoàng hôn của Uyên Linh rất đẹp, không giống như ở chiến trường Uyên Linh. Tộc nhân Tử Mạc Tộc người dìu người, Lớn ôm trẻ nhỏ, cùng nhau nhìn ra sắc trời màu vàng cam tuyệt mỹ. Bọn họ rất có thể đã có được một cuộc đời mới, một tương lai mới thế nhưng trong thâm tâm mỏi người điều không quên được cái thân ảnh đứng đầu sóng ngọn gió ở nơi
kia.
– Thái gia gia… vị ca ca kia đang ở nơi nào rồi?
Một đứa nhỏ nắm gốc áo của Tử Mạc Thái với đôi mắt to tròn và giọng nói trong veo hồn nhiên liên tiếng.
Tử Mạc Thái vuốt nhẹ đầu đứa bé này, rồi thở dài một hơi ngước nhìn về phía ánh hoàng hôn đang dần tắt.
– Hắn gọi là Võ Sinh… con hãy nhớ rõ tên người này và hãy hứa với gia gia, đời này kiếp này sẽ không bao giờ quên ơn người đó.
– Um… con sẽ không quên.
Đứa nhỏ ngây thơ cũng ngước nhìn sắc trời dần tối lại, trên gương mặt hiện ra một tia kiêng định dị thường, bởi vì hình ảnh người kia đã được nó khắc sâu vào trong tâm trí.
Ba Tháng sau…
Bên rìa Đại Hải Dương tiếp giáp với địa phương gọi là Vạn Linh Đảo. bởi vì ở đây có rất nhiều bán đảo lớn nhỏ nên được gọi là vạn linh đảo, có những hòn đảo lớn cũng sầm uất như ở các thành thị ở
trên đại lục, cũng có những đảo không có người sinh sống hoặc giả chỉ có vài người ẩn cư.
Nhìn tổng thể vạn linh đảo võ giả rất nhiều và cũng rất mạnh mẽ bởi vì đặc thù nơi đây rất bất ổn cho nên chuyện cá lớn nuốt cá bé ở đây càng rõ ràng hơn bất cứ nơi nào, người mạnh sẽ càng thêm
mạnh kẻ yếu sẽ bị loại trừ.
Ở một hòn đảo diện tích không lớn trên dưới 100km vuông , trên đảo này có một làng trên dưới hơn 30 hộ dân họ sống bằng nghề đánh bắt cá trên biển.
Tuy đảo này bán kính khá nhỏ và hoang vu hơn những đảo lớn của vạn linh đảo nhưng ở trung tâm đảo này lại có một ngọn núi lửa khá nguy nga, mặt dù nó đã nhiều năm không hoạt động dẫn đến miệng núi lửa hình thành một cái hồ nhỏ cũng vì thế mà có nước ngọt, khí hậu ở đây cũng thường xuyên có mưa nên cây cối um tùm cổ thụ dọc theo sườn núi đâm thẳng lên không khiến cho mây mù
giăng ngan.
Linh khí tuy không nồng đậm như các đảo lớn có tông môn trấn giữ nhưng cũng có thể tu luyện, cũng xuất hiện một số loại hung thú yêu thú cấp thấp khá là đa dạng sinh học. Nơi này đối với những
tán tu cũng có thể coi là vị trí không tệ, thế nhưng cách đảo này một ngày đường phi hành lại là một hòn đảo vô cùng to lớn cùng sầm uất gọi là Thiên Qùy Đảo, thế nên những ai đi đường thường sẽ
không chọn nơi đây dừng chân mà trực tiếp đi đến Thiên Qùy đảo để có thể hưởng thụ những đãi ngộ đặc biệt đến từ các phường thị nơi đó. chính vì vậy hòn đảo này lại rất ích võ giả dừng chân.
-Tía… người này có còn sống không vậy?
một cô gái với y phục rất nhiều màu sắc, tuổi chừng 17,18 nước da rám nắng khỏe mạnh của người vùng biển, đôi mắt màu xanh lam rất đặc trưng, nàng cày một bông hoa muống biển màu tím trên mái tóc hơi xoăn, ngồi dưới bóng mát của hai cây dừa, kế bên là một tay lưới đánh cá bị rách được nàng khâu lại.
Đối diện với nàng có một người trung niên, ước chừng 45, 50 tuổi nước da ngăm đen, cơ thể lực lưỡng cơ bắp, với một đôi mắt hơi sâu,với một cái kính lúp ở bên mắt phải, mặc dù là người to con
đầy năng lượng như vậy nhưng người trung niên lúc này lại ngồi bên một đống cây cỏ khô và tỉ mỉ lựa chọn ra, phân loại từng thứ trông rất cầu kỳ và công phu, bộ dạng tập trung rất cao, bên cạnh hắn
còn có một số dụng cụ sắt nhọn rất nhỏ rất giống với dụng cụ y tế để mổ và khâu các vết thương, khi nghe cô gái hỏi hắn mới ngẩng đầu lên nói.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
Bình luận facebook