Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 223
Tốc độ quá nhanh những người ở đây tu vi lại không đồng nhất sự việc lại diễn ra trong lúc bản thân mỏi người còn đang bàn hoàng Cho nên nhất thời trên dưới vài chục người bị cắn xé, phút chốc
tiếng la hét do đau đớn và hoảng sợ phát ra in ỏi. ngay cả đám người tu vi cao như Nhan Phong Ngữ đều vận hết linh lực và giác quang loạn chiến với đám quái vật này.
Bạch Diện đám người cũng tụ tập lại một chỗ gần Võ Thừa tất cả đều dốc toàn lực ứng phó, vừa chiến đấu trong lòng mỗi người thầm cảm khái, mặt dù linh lực của bọn họ đều không bằng như đám
người Nhan Phong Ngữ thế nhưng sức mạnh thân thể cùng độ phản xạ nhanh lẹ thì tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém.
Bạch Diện chém ra một kiếm chặt đôi một con Dạ Xoa MaDa hắn khẽ nghiêng đầu đưa đôi mắt đầy phức tạp nhìn Võ Thừa một cái, hắn nhớ lại lời Võ Thừa từng nói với đám người bọn hắn khi không
cho bọn họ vận linh lực mà đơn thuần dùng thân thể để kéo lưới.
-” Rồi một ngày các ngươi sẽ thấy sự khác biệt”
– Hóa ra thứ hắn nói là đây.
Phùng Lão mắt thấy tình hình đã có chút không thể kiểm soát, loại quái vật này xét về năng lực cũng chỉ ở cảnh giới thái ất thế nhưng về tốc độ ngay cả bản thân là Vô Thượng cảnh cường giả như lão
cũng cảm thấy khó bì kịp.
Lão lặp tức chóng cây quải trượng trên tay xuống sàn, hay tay lập tức đánh ra một tầng bình chướng bảo vệ cả chiếc du thuyền, thế nhưng sắc mặt lão không mấy gì khả quan bởi vì linh lực của lão
cũng có giới hạn.
Tầng bình chướng kia vừa dựng lên thì có thể thấy rõ từng đạo u quan nhanh chóng bị đánh bật ra khỏi du thuyền, khi chúng lao vào lặp tức là tiếng thét kì quái vang lên giống như tiếng của kim thiết cọ
xát, mọi người nghe được đều rùng mình.
Mọi người vừa hắc thở ra một hơi thì đã nghe âm thanh gấp gáp của lão.
-Ta không chống đỡ được lâu a.
Mặt lão đã có chút đỏ lên biểu hiện của cực hạn thi triển.
– Phùng Lão để ta tới giúp ngươi.
Nhan Phong Ngửi, Lỗ Phàm cùng Mạc Thế Hải cũng không chần chừ, lúc này nếu còn có tâm tư giữ lại thực lực chỉ có nước cùng chết ở đây thôi. ba người nhanh chóng đến bên cạnh Phùng Lão ba
người tu vi vô thượng cảnh kết hợp với Phùng Lão bốn người hai tay cùng đặt lên vai của nhau linh lực quán thâu xoay quanh chuyển vào tần kết giới đang bao bọc lấy chiếc du thuyền.
Võ Thừa thấy vậy cũng không nói gì thêm, hắn lập tức truyền thần niệm cho hắc minh khổng chương phía bên dưới nước con thuyền tiếp tục tăng tốc hướng mũi thuyền đi nhanh về phía hòn đảo
trước mặt.
Đột nhiên có người hét lên.
– Mạnh lão ca… ngươi…
Tiếng nói còn chưa dứt chỉ thấy người được người này gọi là Mạnh Lão Ca kia lảo đảo đứng dậy hắn xoay người lại trên gương mặt hiện ra một nụ cười quỷ dị, miệng hắn còn ngậm hẳn một miếng
thịt của người vừa hét lên thoải mái nhai nhai, nhỏm nhẻm máu tươi ròng ròng chảy xuống, có thể nhìn thấy hàm răng con người đã bị thay thế bằng bộ răng của cá mập, với đôi mắt đục ngầu hắn
nghiêng nghiêng cái đầu nhìn những người xung quanh nước dãi chảy ra bộ dạng như hắn đang nhìn một đống đồ ăn của mình trước mắt.
– Nhanh… giết hắn, hắn đã bị nhiễm độc của Dạ Xoa MaDa đã thành một thi quỷ, trong ý thức hắn chỉ còn lại ăn thịt, uống máu mà thôi.
Phùng lão là người kiến thức uyên thâm, Lão hét lớn.
Cùng lúc đó Thi Quỷ này lại xong về phía một nữ tử, nó vung đôi bàn tay đã xuất hiện móng vuốt cấu xé mà tới, nữ tử này thất kinh chỉ kịp lùi lại một bước thế nhưng móng vuốt sắc bén đã cào rách một phần y phụ trước ngực nàng chỉ còn lại một bộ nội y cùng một thân thể trắng muốt, thế nhưng ở đây ai cũng không có tâm trạng chiêm ngưỡng cảnh này.
Cô gái sắc mặt xanh như đít nhái, nàng ngay cả khí lực hét lên cũng không có trong đôi mắt đã ngấn lệ vì khiếp đảm tột độ trơ mắt nhìn hàm răng cùng thủ trảo khủng khiếp của thi quỷ kia đưa đến
gần.
Xoẹt…
Máu tươi bắn lên cao hơn 3m chỉ thấy Thi Quỷ này chớp chớp con mắt một cái sau đó đầu hắn rời khỏi thân, bụp rơi xuống sàn lăn vài vòng thân hình cứ thế đổ gục trước mặt cô gái kia.
Bạch Diện gương mặt lạnh băng hắn lãnh đạm bước tới trước người cô gái kia ném cho nàng một cái áo bào trên người hắn, khẽ liếc nàng một cái vung thanh kiếm còn dính máu của thi quỷ xuống
xoay người rời đi còn để lại một câu.
– Đứng dậy chiến đấu, chỉ có những kẻ kém cỏi ngu ngốc trước kẻ thù mới sợ hãi.
Hành động của Bạch Diện làm cho những người xung quanh bừng tĩnh, đã đến bước này bọn họ còn sợ hãi thì có ích gì, trước mặt là ma quỷ không có tính người mà lại để nỗi sợ lấn át bản thân đến
nỗi ngay cả phản kháng cũng quên đi, bọn họ là Võ Giả vậy mà đứng trước ranh giới sinh tử lại gục ghè sợ hãi, cứ như vậy thì tu luyện để làm gì?
– Đúng vậy, chúng ta là Võ Giả đã quyết định đi đến đây vì cái gì lại sợ hãi chứ.
Có người hét lớn lấy lại tinh thần, đôi mắt đỏ hồng nhìn những con Dạ Xoa MaDa đang như thiêu thân xong vào tầng bình chướng của Phùng Lão đám người làm ra, gương mặt hiện lên sự giận giữ rất
có tiết tấu nếu như bọn súc vật các ngươi xong vào đây thì lão tử cho các ngươi mùi vị của chết chóc.
– Những ai đã bị thương từ công kích của Dạ Xoa MaDa đều tiến lên đi.
Lúc này sau khi nói nhỏ với Võ Thừa một câu Tưởng Tấu Lục hô lớn một câu.
Cùng lúc đó mọi người đều tự giác nhìn người kế bên mình, có huynh đệ, có đạo lữ, có không quen biết nhưng một màng thi quỷ vừa rồi xuất hiện làm cho mọi người cũng hiểu rõ tình hình.
Vài khắc thời gian trôi qua tất cả đều trầm mặt, hiển nhiên họ biết nếu người nào bước lên một bước kia thì chắc chắn sẽ phải chết.
Võ Thừa nhíu mày nhìn cảnh này, thế nhưng không biết vì sao thần thức cường đại của hắn cũng không thể cảm ứng được loại quái vật này quá 100m, đặt biệt đối với người bị nhiễm độc vừa rồi trên
người họ ngoài bộ dạng bên ngoài biến đổi thật lớn thì dao động linh hồn dường như không có.
– Loài quái vật này hoàn toàn không có linh hồn.
Hắn thầm nhủ một câu trên gương mặt càng thêm sắc lạnh, nếu đủ thực lực hắn nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt cái loại quỷ quái ghê tởm này.
Một thanh niên nam tử vóc người cao gầy, tóc xõa ngang thắt lưng, mày kiếm mắt sáng, gương mặt khá anh tuấn, thế nhưng gương mặt hắn lúc này có chút không đúng dường như một nửa bên mặt
đã bắt đầu chuyển hóa thành một thi quỷ, với bộ dạng này chắc chắn hắn lúc trước phải là một người vô cùng anh tuấn và khí độ bất phàm.
Võ Thừa liếc một cái liền nhìn ra tu vi người thanh niên này sớm đã đạt tới Kim Cang cảnh đỉnh phong, nếu đặt hắn ở huyền linh cũng thuộc dạng cường giả một cõi, nhưng lúc này bản thân hắn lại bị
dính công kích của Dạ Xoa MaDa chắc có lẽ có uẩn khúc trong này, lại nghe.
– Lập ca…
Một âm thanh nấc nghẹn phát ra từ một cô gái đi chung với thanh niên này, nàng nước mắt như biển gương mặt xanh xao nhưng nhan sắc cũng là hàng mỹ nữ, nàng định tiến lại gần người thanh niên
này nhưng bị hắn giơ tay lên ngăn lại.
-Tiểu Đông ở yên đó, không được bước qua đây.
-Tốt huynh đài ngươi cũng biết sau đó ngươi sẽ trở thành dạng gì rồi, hãy buông tay để chúng ta thành toàn cho ngươi đi thôi.
Một tráng hán lớn giọng lên tiếng quát, cùng lúc đó loan đao trong tay hắn cũng xiếc chặt hiển nhiên rất đề phòng người thanh này.
tiếng la hét do đau đớn và hoảng sợ phát ra in ỏi. ngay cả đám người tu vi cao như Nhan Phong Ngữ đều vận hết linh lực và giác quang loạn chiến với đám quái vật này.
Bạch Diện đám người cũng tụ tập lại một chỗ gần Võ Thừa tất cả đều dốc toàn lực ứng phó, vừa chiến đấu trong lòng mỗi người thầm cảm khái, mặt dù linh lực của bọn họ đều không bằng như đám
người Nhan Phong Ngữ thế nhưng sức mạnh thân thể cùng độ phản xạ nhanh lẹ thì tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém.
Bạch Diện chém ra một kiếm chặt đôi một con Dạ Xoa MaDa hắn khẽ nghiêng đầu đưa đôi mắt đầy phức tạp nhìn Võ Thừa một cái, hắn nhớ lại lời Võ Thừa từng nói với đám người bọn hắn khi không
cho bọn họ vận linh lực mà đơn thuần dùng thân thể để kéo lưới.
-” Rồi một ngày các ngươi sẽ thấy sự khác biệt”
– Hóa ra thứ hắn nói là đây.
Phùng Lão mắt thấy tình hình đã có chút không thể kiểm soát, loại quái vật này xét về năng lực cũng chỉ ở cảnh giới thái ất thế nhưng về tốc độ ngay cả bản thân là Vô Thượng cảnh cường giả như lão
cũng cảm thấy khó bì kịp.
Lão lặp tức chóng cây quải trượng trên tay xuống sàn, hay tay lập tức đánh ra một tầng bình chướng bảo vệ cả chiếc du thuyền, thế nhưng sắc mặt lão không mấy gì khả quan bởi vì linh lực của lão
cũng có giới hạn.
Tầng bình chướng kia vừa dựng lên thì có thể thấy rõ từng đạo u quan nhanh chóng bị đánh bật ra khỏi du thuyền, khi chúng lao vào lặp tức là tiếng thét kì quái vang lên giống như tiếng của kim thiết cọ
xát, mọi người nghe được đều rùng mình.
Mọi người vừa hắc thở ra một hơi thì đã nghe âm thanh gấp gáp của lão.
-Ta không chống đỡ được lâu a.
Mặt lão đã có chút đỏ lên biểu hiện của cực hạn thi triển.
– Phùng Lão để ta tới giúp ngươi.
Nhan Phong Ngửi, Lỗ Phàm cùng Mạc Thế Hải cũng không chần chừ, lúc này nếu còn có tâm tư giữ lại thực lực chỉ có nước cùng chết ở đây thôi. ba người nhanh chóng đến bên cạnh Phùng Lão ba
người tu vi vô thượng cảnh kết hợp với Phùng Lão bốn người hai tay cùng đặt lên vai của nhau linh lực quán thâu xoay quanh chuyển vào tần kết giới đang bao bọc lấy chiếc du thuyền.
Võ Thừa thấy vậy cũng không nói gì thêm, hắn lập tức truyền thần niệm cho hắc minh khổng chương phía bên dưới nước con thuyền tiếp tục tăng tốc hướng mũi thuyền đi nhanh về phía hòn đảo
trước mặt.
Đột nhiên có người hét lên.
– Mạnh lão ca… ngươi…
Tiếng nói còn chưa dứt chỉ thấy người được người này gọi là Mạnh Lão Ca kia lảo đảo đứng dậy hắn xoay người lại trên gương mặt hiện ra một nụ cười quỷ dị, miệng hắn còn ngậm hẳn một miếng
thịt của người vừa hét lên thoải mái nhai nhai, nhỏm nhẻm máu tươi ròng ròng chảy xuống, có thể nhìn thấy hàm răng con người đã bị thay thế bằng bộ răng của cá mập, với đôi mắt đục ngầu hắn
nghiêng nghiêng cái đầu nhìn những người xung quanh nước dãi chảy ra bộ dạng như hắn đang nhìn một đống đồ ăn của mình trước mắt.
– Nhanh… giết hắn, hắn đã bị nhiễm độc của Dạ Xoa MaDa đã thành một thi quỷ, trong ý thức hắn chỉ còn lại ăn thịt, uống máu mà thôi.
Phùng lão là người kiến thức uyên thâm, Lão hét lớn.
Cùng lúc đó Thi Quỷ này lại xong về phía một nữ tử, nó vung đôi bàn tay đã xuất hiện móng vuốt cấu xé mà tới, nữ tử này thất kinh chỉ kịp lùi lại một bước thế nhưng móng vuốt sắc bén đã cào rách một phần y phụ trước ngực nàng chỉ còn lại một bộ nội y cùng một thân thể trắng muốt, thế nhưng ở đây ai cũng không có tâm trạng chiêm ngưỡng cảnh này.
Cô gái sắc mặt xanh như đít nhái, nàng ngay cả khí lực hét lên cũng không có trong đôi mắt đã ngấn lệ vì khiếp đảm tột độ trơ mắt nhìn hàm răng cùng thủ trảo khủng khiếp của thi quỷ kia đưa đến
gần.
Xoẹt…
Máu tươi bắn lên cao hơn 3m chỉ thấy Thi Quỷ này chớp chớp con mắt một cái sau đó đầu hắn rời khỏi thân, bụp rơi xuống sàn lăn vài vòng thân hình cứ thế đổ gục trước mặt cô gái kia.
Bạch Diện gương mặt lạnh băng hắn lãnh đạm bước tới trước người cô gái kia ném cho nàng một cái áo bào trên người hắn, khẽ liếc nàng một cái vung thanh kiếm còn dính máu của thi quỷ xuống
xoay người rời đi còn để lại một câu.
– Đứng dậy chiến đấu, chỉ có những kẻ kém cỏi ngu ngốc trước kẻ thù mới sợ hãi.
Hành động của Bạch Diện làm cho những người xung quanh bừng tĩnh, đã đến bước này bọn họ còn sợ hãi thì có ích gì, trước mặt là ma quỷ không có tính người mà lại để nỗi sợ lấn át bản thân đến
nỗi ngay cả phản kháng cũng quên đi, bọn họ là Võ Giả vậy mà đứng trước ranh giới sinh tử lại gục ghè sợ hãi, cứ như vậy thì tu luyện để làm gì?
– Đúng vậy, chúng ta là Võ Giả đã quyết định đi đến đây vì cái gì lại sợ hãi chứ.
Có người hét lớn lấy lại tinh thần, đôi mắt đỏ hồng nhìn những con Dạ Xoa MaDa đang như thiêu thân xong vào tầng bình chướng của Phùng Lão đám người làm ra, gương mặt hiện lên sự giận giữ rất
có tiết tấu nếu như bọn súc vật các ngươi xong vào đây thì lão tử cho các ngươi mùi vị của chết chóc.
– Những ai đã bị thương từ công kích của Dạ Xoa MaDa đều tiến lên đi.
Lúc này sau khi nói nhỏ với Võ Thừa một câu Tưởng Tấu Lục hô lớn một câu.
Cùng lúc đó mọi người đều tự giác nhìn người kế bên mình, có huynh đệ, có đạo lữ, có không quen biết nhưng một màng thi quỷ vừa rồi xuất hiện làm cho mọi người cũng hiểu rõ tình hình.
Vài khắc thời gian trôi qua tất cả đều trầm mặt, hiển nhiên họ biết nếu người nào bước lên một bước kia thì chắc chắn sẽ phải chết.
Võ Thừa nhíu mày nhìn cảnh này, thế nhưng không biết vì sao thần thức cường đại của hắn cũng không thể cảm ứng được loại quái vật này quá 100m, đặt biệt đối với người bị nhiễm độc vừa rồi trên
người họ ngoài bộ dạng bên ngoài biến đổi thật lớn thì dao động linh hồn dường như không có.
– Loài quái vật này hoàn toàn không có linh hồn.
Hắn thầm nhủ một câu trên gương mặt càng thêm sắc lạnh, nếu đủ thực lực hắn nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt cái loại quỷ quái ghê tởm này.
Một thanh niên nam tử vóc người cao gầy, tóc xõa ngang thắt lưng, mày kiếm mắt sáng, gương mặt khá anh tuấn, thế nhưng gương mặt hắn lúc này có chút không đúng dường như một nửa bên mặt
đã bắt đầu chuyển hóa thành một thi quỷ, với bộ dạng này chắc chắn hắn lúc trước phải là một người vô cùng anh tuấn và khí độ bất phàm.
Võ Thừa liếc một cái liền nhìn ra tu vi người thanh niên này sớm đã đạt tới Kim Cang cảnh đỉnh phong, nếu đặt hắn ở huyền linh cũng thuộc dạng cường giả một cõi, nhưng lúc này bản thân hắn lại bị
dính công kích của Dạ Xoa MaDa chắc có lẽ có uẩn khúc trong này, lại nghe.
– Lập ca…
Một âm thanh nấc nghẹn phát ra từ một cô gái đi chung với thanh niên này, nàng nước mắt như biển gương mặt xanh xao nhưng nhan sắc cũng là hàng mỹ nữ, nàng định tiến lại gần người thanh niên
này nhưng bị hắn giơ tay lên ngăn lại.
-Tiểu Đông ở yên đó, không được bước qua đây.
-Tốt huynh đài ngươi cũng biết sau đó ngươi sẽ trở thành dạng gì rồi, hãy buông tay để chúng ta thành toàn cho ngươi đi thôi.
Một tráng hán lớn giọng lên tiếng quát, cùng lúc đó loan đao trong tay hắn cũng xiếc chặt hiển nhiên rất đề phòng người thanh này.
Bình luận facebook