Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tu La giới chí tôn - Chương 230
Đột nhiên ba người trong bảy người giơ tay lên chỉ về phía đám người Bạch Diện, Nhan Phong Ngữ phía trước, lặp tức vài chục con quái vật to lớn này xong ra lao về phía họ giống như bọn chúng đã
không nhẫn nại được nửa chỉ chờ giây phút này thôi.
Võ Thừa nhíu mày một búa quét ngang chém đoạn vài con Dạ Xoa xong tới thân hình cũng nhanh như chớp bắn về sau đón đầu đám quái vật vài chục con này.
Mặt dù Võ Thừa đã phần nhiều ngăn cảng lũ quái vật này xong lên nhưng số lượng chúng quá đông cho nên cũng có rất nhiều con đã ra tay cào xé đội ngủ của bọn họ.
Đám người này vừa chạy như bay vừa vung kiếm chém giết, thỉnh thoảng lại có vài âm thanh la hét không cam thì khỏi nói cũng biết đã có người không thể qua khỏi một cửa ải kia rồi.
Kịch chiến xảy ra đối với việc đội ngũ xong phương nghiên về một phía như vậy thì Võ Thừa hắn có lòng muốn cứu người cũng không thể, chỉ là cứ có thêm một người trong đám người bọn họ chết đi
gương mặt hắn càng thêm lạnh băng càng thêm âm trầm và cực kỳ nguy hiểm.
Mắt thấy Võ Thừa xong lên cảng lũ quái vật thân thể to lớn kia thì bảy người này đồng loạt chuyển động. Thân pháp cực kì quỷ dị như ẩn như hiện chỉ trong vài cái chớp mắt đã là đối diện với Võ Thừa.
Bạch Diện đám người lúc này cũng không dám quay đầu lại chỉ là linh giác có thể cảm nhận được cực độ nguy hiểm ở phía sau.
Bảy người hình thành thế bao vây lấy Võ Thừa bên trong họ đứng thành hình tròn ý tứ rất rõ ràng là vây giết, từ trong đôi mắt tro tàn không chút tình cảm kia làm cho Võ Thừa hắn có một loại cảm giác
khá là quen thuộc.
– Ký chủng bóng tối.
Gương mặt Võ Thừa không đổi, lần gặp đầu tiên là tên Giang Bá Thép kia ở vài năm về trước, khí tức trên những người này hắn không lạ gì, chỉ là người kia tu vi cũng không cao bằng bảy người này
nhưng Võ Thừa hắn lúc này cũng không phải yếu kém như Võ Thừa của vài năm về trước.
Tay trái lại nâng lên bắp tay phải nhẹ nhàng kéo xuống một cái, một tấm khiên hình thoi với từng đạo hoa văn phức tạp xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn thầm nghĩ.
– Phải giải quyết càng nhanh càng tốt nếu không huynh đệ hắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Bảy người này một thân tu vi là Thiên Thượng Cảnh, ở cùng cảnh giới với hắn.
Rất nhanh hắn trực tiếp nhắm vào người yếu nhất của bảy người. hắn là một người trung niên, quần áo rách nát đôi mắt vô thần và trên vai còn có một vết chém lúc trước mà Võ Thừa hắn dùng một
búa bổ ra.
những người này tuy là thi quỷ lại có thể thi triển được thân pháp linh hoạt cùng tuyệt kỹ của bọn họ, có lẽ khi xưa từng người đều là cường giả một cõi, chỉ là linh lực mà bọn họ tu luyện đã không
thể sử dụng thay vào đó là từng đoàn khí lưu đen kịch bộc phát quanh thân của mỏi người.
– Hắc ám lực lượng. loại lực lượng đặc thù của bóng tối thế giới.
Đổi lại là Võ Thừa một thân tu vi Thiên Thượng Cảnh cũng hoàn toàn bộc phát, Lúc này trái tim bên phải của hắn không ngừng xúc ép ra khiến cho toàn thân linh lực hùng hồn đỉnh phong của cảnh giới
Thiên Thượng, đối chiến với bảy người đang không ngừng duy chuyển công kích lên người hắn, linh lực Võ Thừa mạnh mẽ bùng lên chiếu sáng cả một vùng,
Đinh… Đinh… Đinh…
Âm thanh kim thiết va chạm cùng tiến rì rào của mặt nước biển bị khuấy động mạnh. mặt nước nơi đây vốn yên tỉnh thì bây giờ đã dậy sóng.
Một trong bảy người một kiếm đâm tới vị trí trái tim bên phải của hắn gương mặt không biểu tình, ra tay nhanh gọn dứt khoát thể hiện đẳng cấp của cường giả.
Bong…
Tấm khiên trên tay trái võ thừa vung ra chỉ thấy mũi kiếm đập vào tấm khiên đổi hướng cùng lúc đó một chân Võ Thừa vung ra bồi thêm một cước đá vào sau gáy người này khiến hắn cấm đầu xuống mặt nước mất tâm, tay phải thuận thế bổ thẳng một búa vào phía sau.
xoẹt…
Âm thanh cắt gọt vang lên máu đen từ bả vai của một người khác bắn lên cao cùng với một cánh tay bị chém cục, vậy mà người này gương mặt lại dường như không có chút đau đớn tay còn lại vẫn
tiếp tục xuất quyền. một quyền nện thẳng vào mặt Võ Thừa khiến hắn lảo đảo lùi về sau, phía sau lại có hai bàn chân cứng như đá tảng xuất hiện.
Bụp Bụp…
Hắn cảm giác sau hai cạnh xương sườn phía sau tê gần, cắn răng đảo người lại vung ra hai búa lại có hai luồng máu đen văng ra lúc này thân hình Võ Thừa mới trụ vững đứng nhìn 6 người đối diện.
Võ Thừa đưa tay lên lau đi vết máu khóe miệng rồi hung hăng phung một cây răng ra ngoài, hiển nhiên một đấm của Thi Quỹ kia khiến hắn gãy mất một cái răng.
– Ngon lắm… Tiếp nào.
– Thân thể những Thi Quỷ này sao lại rắn chắc như vậy.
Hắn âm thầm giật mình, hắn có tự tinh cây rìu trong tay của hắn có khả năng chém đại thụ, xẻ cả núi, vậy mà khi công kích gần như là cực kỳ mạnh bạo của hắn lên người những Thi Quỷ này là có
cảm giác khá nặng nề, không nói là cây búa của hắn không còn sắc bén như thông thường nửa cũng không sai.
Hơi nghiêng đầu về sau hắn lại nhìn ra một cảnh tượng vô cùng khó hiểu.
Vốn định giải quyết xong đám người này rồi tiến đến giải cứu cho Bạch Diện đám người đang bị lũ quái vật thân thể cao to kia đuổi giết, bởi vì trong tay hắn vẩn còn hơn 20 viên đan dược của Tinh Gia
để lại, nhưng giờ phút này bọn người kia hơn 50 người đã đứng trên bãi biển và đều làm hắn cảm thấy khó giải thích hơn nửa là những con Dạ Xoa MaDa kia lại không ngừng gào thét không cam ở
cách họ không xa nhưng bọn chúng giống như không thể tiến lên thêm được nửa, bỗng dưng có một con trong số đó hung hăng nhảy ra khỏi mặt nước vồ về phía đám người Bạch Diện nhưng khi cái
chân của bọn chúng vừa chạm vào dãy cát vàng kia lặp tức có một ngọn hỏa diễm màu lam bốc lên trên người nó.
Con quái vật này gào thét thống khổ giãy dụa trải qua vài hơi thở con quái vật kia, thân hình to lớn quỷ dị ghê rợn cực điểm chỉ còn lại là một nắm tro tàn trên dãy cát, một cơn gió lặng lẽ thổi qua thổi
bay hoàng toàn tro bụi nó để lại.
Mọi người ngẩn ra cái miệng há to có thể nhét cả quả trứng ngỗng.
– Cái này…
Hải Sa lúc vừa bắt gặp loại quái vật này cơ hồ nàng ngất lịm, rồi tỉnh lại, rồi không thấy Võ Thừa đâu nàng lại ngất thêm lần nữa, cứ như vậy cho tới khi được Phùng Lão đem nàng tới bờ cát vàng trên
đảo, mà bây giờ nàng phùng mang trợn mắt hai tay không ngừng vung nắm đấm nhỏ xíu trước mặt những con Dạ Xoa MaDa thân hình phải nói là khổng lồ đối với nàng, ở ngay sát mé biển cũng đang
dương nanh múa vuốt, rất có tiết tấu nếu không có một màng quỷ dị vừa rồi nàng sẽ cùng đám này nhất định ăn thua đủ.
– Đến a… đến đây các ngươi một đám súc sinh này bản cô nương hôm nay phải đại khai sát giới a…
cô nàng nhỏ này vừa hét lớn vừa làm ra cái bộ mặt quỷ hung dữ, nước bọt văng tung tóe khiến cho những người ở đây không khỏi hít khí lạnh.
– Hảo tiểu oa nhi…
Phùng Lão giơ ngón cái lên gương mặt già nua của lão cũng run run cảm khái.
Võ Thừa ở xa thấy cảnh này thì thở phào một cái, sau đó hắn lại nghiêng đầu nhìn bảy người trước mặt hắn nở một nụ cười tà dị lên tiếng.
-Ta biết các ngươi có thể nghe rõ những lời ta nói.
Hắn vừa dứt lời bảy người này thân hình vừa tiếp tục động thủ với hắn bỗng dừng lại một cái gương mặt có chút vặn vẹo,
không nhẫn nại được nửa chỉ chờ giây phút này thôi.
Võ Thừa nhíu mày một búa quét ngang chém đoạn vài con Dạ Xoa xong tới thân hình cũng nhanh như chớp bắn về sau đón đầu đám quái vật vài chục con này.
Mặt dù Võ Thừa đã phần nhiều ngăn cảng lũ quái vật này xong lên nhưng số lượng chúng quá đông cho nên cũng có rất nhiều con đã ra tay cào xé đội ngủ của bọn họ.
Đám người này vừa chạy như bay vừa vung kiếm chém giết, thỉnh thoảng lại có vài âm thanh la hét không cam thì khỏi nói cũng biết đã có người không thể qua khỏi một cửa ải kia rồi.
Kịch chiến xảy ra đối với việc đội ngũ xong phương nghiên về một phía như vậy thì Võ Thừa hắn có lòng muốn cứu người cũng không thể, chỉ là cứ có thêm một người trong đám người bọn họ chết đi
gương mặt hắn càng thêm lạnh băng càng thêm âm trầm và cực kỳ nguy hiểm.
Mắt thấy Võ Thừa xong lên cảng lũ quái vật thân thể to lớn kia thì bảy người này đồng loạt chuyển động. Thân pháp cực kì quỷ dị như ẩn như hiện chỉ trong vài cái chớp mắt đã là đối diện với Võ Thừa.
Bạch Diện đám người lúc này cũng không dám quay đầu lại chỉ là linh giác có thể cảm nhận được cực độ nguy hiểm ở phía sau.
Bảy người hình thành thế bao vây lấy Võ Thừa bên trong họ đứng thành hình tròn ý tứ rất rõ ràng là vây giết, từ trong đôi mắt tro tàn không chút tình cảm kia làm cho Võ Thừa hắn có một loại cảm giác
khá là quen thuộc.
– Ký chủng bóng tối.
Gương mặt Võ Thừa không đổi, lần gặp đầu tiên là tên Giang Bá Thép kia ở vài năm về trước, khí tức trên những người này hắn không lạ gì, chỉ là người kia tu vi cũng không cao bằng bảy người này
nhưng Võ Thừa hắn lúc này cũng không phải yếu kém như Võ Thừa của vài năm về trước.
Tay trái lại nâng lên bắp tay phải nhẹ nhàng kéo xuống một cái, một tấm khiên hình thoi với từng đạo hoa văn phức tạp xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn thầm nghĩ.
– Phải giải quyết càng nhanh càng tốt nếu không huynh đệ hắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Bảy người này một thân tu vi là Thiên Thượng Cảnh, ở cùng cảnh giới với hắn.
Rất nhanh hắn trực tiếp nhắm vào người yếu nhất của bảy người. hắn là một người trung niên, quần áo rách nát đôi mắt vô thần và trên vai còn có một vết chém lúc trước mà Võ Thừa hắn dùng một
búa bổ ra.
những người này tuy là thi quỷ lại có thể thi triển được thân pháp linh hoạt cùng tuyệt kỹ của bọn họ, có lẽ khi xưa từng người đều là cường giả một cõi, chỉ là linh lực mà bọn họ tu luyện đã không
thể sử dụng thay vào đó là từng đoàn khí lưu đen kịch bộc phát quanh thân của mỏi người.
– Hắc ám lực lượng. loại lực lượng đặc thù của bóng tối thế giới.
Đổi lại là Võ Thừa một thân tu vi Thiên Thượng Cảnh cũng hoàn toàn bộc phát, Lúc này trái tim bên phải của hắn không ngừng xúc ép ra khiến cho toàn thân linh lực hùng hồn đỉnh phong của cảnh giới
Thiên Thượng, đối chiến với bảy người đang không ngừng duy chuyển công kích lên người hắn, linh lực Võ Thừa mạnh mẽ bùng lên chiếu sáng cả một vùng,
Đinh… Đinh… Đinh…
Âm thanh kim thiết va chạm cùng tiến rì rào của mặt nước biển bị khuấy động mạnh. mặt nước nơi đây vốn yên tỉnh thì bây giờ đã dậy sóng.
Một trong bảy người một kiếm đâm tới vị trí trái tim bên phải của hắn gương mặt không biểu tình, ra tay nhanh gọn dứt khoát thể hiện đẳng cấp của cường giả.
Bong…
Tấm khiên trên tay trái võ thừa vung ra chỉ thấy mũi kiếm đập vào tấm khiên đổi hướng cùng lúc đó một chân Võ Thừa vung ra bồi thêm một cước đá vào sau gáy người này khiến hắn cấm đầu xuống mặt nước mất tâm, tay phải thuận thế bổ thẳng một búa vào phía sau.
xoẹt…
Âm thanh cắt gọt vang lên máu đen từ bả vai của một người khác bắn lên cao cùng với một cánh tay bị chém cục, vậy mà người này gương mặt lại dường như không có chút đau đớn tay còn lại vẫn
tiếp tục xuất quyền. một quyền nện thẳng vào mặt Võ Thừa khiến hắn lảo đảo lùi về sau, phía sau lại có hai bàn chân cứng như đá tảng xuất hiện.
Bụp Bụp…
Hắn cảm giác sau hai cạnh xương sườn phía sau tê gần, cắn răng đảo người lại vung ra hai búa lại có hai luồng máu đen văng ra lúc này thân hình Võ Thừa mới trụ vững đứng nhìn 6 người đối diện.
Võ Thừa đưa tay lên lau đi vết máu khóe miệng rồi hung hăng phung một cây răng ra ngoài, hiển nhiên một đấm của Thi Quỹ kia khiến hắn gãy mất một cái răng.
– Ngon lắm… Tiếp nào.
– Thân thể những Thi Quỷ này sao lại rắn chắc như vậy.
Hắn âm thầm giật mình, hắn có tự tinh cây rìu trong tay của hắn có khả năng chém đại thụ, xẻ cả núi, vậy mà khi công kích gần như là cực kỳ mạnh bạo của hắn lên người những Thi Quỷ này là có
cảm giác khá nặng nề, không nói là cây búa của hắn không còn sắc bén như thông thường nửa cũng không sai.
Hơi nghiêng đầu về sau hắn lại nhìn ra một cảnh tượng vô cùng khó hiểu.
Vốn định giải quyết xong đám người này rồi tiến đến giải cứu cho Bạch Diện đám người đang bị lũ quái vật thân thể cao to kia đuổi giết, bởi vì trong tay hắn vẩn còn hơn 20 viên đan dược của Tinh Gia
để lại, nhưng giờ phút này bọn người kia hơn 50 người đã đứng trên bãi biển và đều làm hắn cảm thấy khó giải thích hơn nửa là những con Dạ Xoa MaDa kia lại không ngừng gào thét không cam ở
cách họ không xa nhưng bọn chúng giống như không thể tiến lên thêm được nửa, bỗng dưng có một con trong số đó hung hăng nhảy ra khỏi mặt nước vồ về phía đám người Bạch Diện nhưng khi cái
chân của bọn chúng vừa chạm vào dãy cát vàng kia lặp tức có một ngọn hỏa diễm màu lam bốc lên trên người nó.
Con quái vật này gào thét thống khổ giãy dụa trải qua vài hơi thở con quái vật kia, thân hình to lớn quỷ dị ghê rợn cực điểm chỉ còn lại là một nắm tro tàn trên dãy cát, một cơn gió lặng lẽ thổi qua thổi
bay hoàng toàn tro bụi nó để lại.
Mọi người ngẩn ra cái miệng há to có thể nhét cả quả trứng ngỗng.
– Cái này…
Hải Sa lúc vừa bắt gặp loại quái vật này cơ hồ nàng ngất lịm, rồi tỉnh lại, rồi không thấy Võ Thừa đâu nàng lại ngất thêm lần nữa, cứ như vậy cho tới khi được Phùng Lão đem nàng tới bờ cát vàng trên
đảo, mà bây giờ nàng phùng mang trợn mắt hai tay không ngừng vung nắm đấm nhỏ xíu trước mặt những con Dạ Xoa MaDa thân hình phải nói là khổng lồ đối với nàng, ở ngay sát mé biển cũng đang
dương nanh múa vuốt, rất có tiết tấu nếu không có một màng quỷ dị vừa rồi nàng sẽ cùng đám này nhất định ăn thua đủ.
– Đến a… đến đây các ngươi một đám súc sinh này bản cô nương hôm nay phải đại khai sát giới a…
cô nàng nhỏ này vừa hét lớn vừa làm ra cái bộ mặt quỷ hung dữ, nước bọt văng tung tóe khiến cho những người ở đây không khỏi hít khí lạnh.
– Hảo tiểu oa nhi…
Phùng Lão giơ ngón cái lên gương mặt già nua của lão cũng run run cảm khái.
Võ Thừa ở xa thấy cảnh này thì thở phào một cái, sau đó hắn lại nghiêng đầu nhìn bảy người trước mặt hắn nở một nụ cười tà dị lên tiếng.
-Ta biết các ngươi có thể nghe rõ những lời ta nói.
Hắn vừa dứt lời bảy người này thân hình vừa tiếp tục động thủ với hắn bỗng dừng lại một cái gương mặt có chút vặn vẹo,
Bình luận facebook