• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New TỬ VONG KHAI ĐOAN (2 Viewers)

  • Quyển 4 - Chương 3: Qủy quái chân ma cấp đỉnh phong(1-2-3)

Thật ra, không chỉ riêng những Tự Do Linh Hồn còn sót lại kia mới cảm thấy kinh hãi, mà ngay đến kẻ cách xa cả nghìn mét như Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên cũng khiếp sợ không thôi.



Trong suy nghĩ của hai người, do thực lực của Ngụy Ngưu Đầu mạnh hơn quỷ quái ở Nam Bắc Chiến Trường, nên trong một trận chiến cùng cấp, Ngụy Ngưu Đầu sẽ chiếm được lợi thế... Nhưng lợi thế thì lợi thế, dù sao thì cả hai đều cùng là Chân Ma cấp, nên e rằng còn phải đánh nhau một trận ra trò, tuy cuối cùng Ngụy Ngưu Đầu cũng chiến thắng thôi, nhưng sẽ tuyệt đối không hề dễ dàng.



Nhưng họ đã lầm, lại còn lầm theo cách chẳng hề hợp với lẽ thường!



Khi Ngụy Ngưu Đầu nhìn thấy con quỷ quái Chân Ma cấp kia thì tốc độ của nó đột ngột tăng nhanh gấp mười lần, gần như còn nhanh hơn so với khi Bùi Kiêu sử dụng lực lượng lôi điện để tăng tốc. Hai người chỉ nhìn thấy một cái bóng màu vàng nhạt lao vút đi, theo sau đó là những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp, đó là âm thanh do bước chân Ngụy Ngưu Đầu đạp lên mặt đất gây ra. Mà lúc này Ngụy Ngưu Đầu đã ở cách đó hơn trăm mét, cho nên trong khi hai người còn đang sững sờ thì Ngụy Ngưu Đầu đã nhảy vào trong khu vực bụi đất mù mịt đằng xa.



Tiếp đó, khi con quỷ quái hình người máy vẫn còn đang trong quá trình biến đổi, Ngụy Ngưu Đầu đã bước đến bên cạnh. Mặc kệ thân thể con quỷ quái này nhìn như được tạo thành từ kim loại, đầu tiên nó giơ chân giẫm mạnh một cái, tiếp đến lại bồi thêm một cú trời giáng bằng cái nắm đấm có kích thước của một người trưởng thành, kết quả là... Theo đúng như mệnh lệnh của Bùi Kiêu giao cho, nó nện cho con quỷ quái hình người máy này thành một 'cái bánh nhỏ' (2), tuy không phải là hai 'cái bánh nhỏ', nhưng cứ nhìn 'cái bánh' bằng kim loại khổng lồ trước mắt này cũng đủ dọa người rồi.



Chưa dừng lại ở đó, Ngụy Ngưu Đầu lại tiếp tục nắn 'cái bánh' này thành hình quả cầu, sau đó nó siết mạnh nắm tay, tiếng kim loại bị bóp méo truyền ra ngay cả cách xa hơn ngàn mét cũng có thể nghe thấy, loại âm thanh chát chúa này khiến cho người nghe có cảm giác 'ê răng', lại như hình dung thấy bản thân mình đang bị Ngụy Ngưu Đầu nắn bóp vậy. Quả thật là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.



Ngụy Ngưu Đầu tiếp tục nắn nắn bóp bóp mạnh bạo thêm mấy chục giây, bất chợt từ trong lòng bàn tay nó có mấy nghìn đơn vị năng lượng tiêu chuẩn tuôn ra, tràn ngập cả một vùng bán kính hàng chục mét. Ngoài ra, khi đó trong tay Ngụy Ngưu Đầu đã xuất hiện một khẩu súng ngắn và một tấm khiên tròn, còn nó thì bắt đầu đứng trơ trơ ra mà nhìn.



"Khoảng 1 phút 10 giây, tối đa là 1 phút 20 giây..."



Ở một góc khuất tầm mắt hai người Bùi Kiêu, chính là nơi mà đám người của người đàn ông trung niên kia đang đứng. Những người này giờ đã bị hù dọa đến mất hết dũng khí tấn công. Nếu như đối phương là con quỷ quái hình người máy nọ, thì có thể bọn họ còn dám liều mạng một phen, nhưng khi nhìn thấy con Ngưu Đầu mười mét khổng lồ này thì chút can đảm cuối cùng của bọn họ ngay lập tức bị thổi bay. Mặc dù khi tấn công con nào cũng đều sẽ chết như nhau thôi... nhưng nếu đối đầu với Ngưu Đầu khổng lồ này, thì thậm chí ngay cả việc cảm nhận tuyệt vọng khi chết cũng không kịp.



Lúc này, có một gã thanh niên đứng sau lưng người đàn ông trung niên đang lẩm nhẩm mấy con số chỉ thời gian, trong giọng nói tràn đầy đắng chát.



Những người còn lại cũng biểu lộ ra vẻ đắng chát như thế. Thật vậy, một mục tiêu đối với bọn họ cách xa như trời với đất, ấy vậy mà rơi vào tay của con Ngưu Đầu này chỉ mất hơn một phút đồng hồ mà thôi... Mặc dù con Ngưu Đầu khổng lồ này cũng chỉ là quỷ quái Chân Ma cấp thôi, nhưng sự chệnh lệch quá lớn này lại khiến cho mọi người trở nên ngây dại.



Đúng là như thế, khi chiến đấu với kẻ địch có thực lực mạnh hơn mình, trong lòng người ta vẫn cần phải có một điểm nào đó để bám víu. Ví dụ như kẻ đó mạnh hơn mình bao nhiêu, cần dùng tốc độ nào mới có thể trốn thoát, cần hi sinh bao nhiêu người mới có thể cầm chân hắn lại,... cũng có nghĩa là chừa cho mình một đường lui.



Nhưng nếu như gặp phải Ngụy Ngưu Đầu, tuy biết rằng nó cực kì mạnh mẽ đấy... nhưng sự mạnh mẽ này đã không thể đong đếm được nữa rồi. Hình dung đơn giản như thế này, đối với sức mạnh ngoài sức tưởng tượng kia, chưa nói đến chống cự hay bỏ chạy, chỉ cần nhìn thấy thôi cũng đủ rung động tâm thần.



Thật ra Bùi Kiêu cũng đang có cảm giác này, nhưng không phải là dành cho con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp trước mắt. Tuy rằng Ngụy Ngưu Đầu quả thật rất dũng mãnh, nhưng hắn tin rằng nếu như liều mạng thiêu đốt chấp niệm, bày ra lực lượng mạnh nhất của mình, thì hắn cũng sẽ không thua kém Ngụy Ngưu Đầu bao nhiêu. Tuy nhiên đây cũng chỉ là dùng mạng đổi mạng mà thôi...



Kẻ chính thức khiến hắn cảm thấy cao lớn vô biên chỉ có thể là Cung Diệp Vũ mà thôi... Một trảm từ thanh đao màu tím kia không gì sánh bằng, tạo nên một loại uy thế có thể chém nát mọi thứ. Cho đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong tâm trí hắn, hình ảnh của một người cao lớn đến vô biên!



Đây là cảm nhận của đám người kia dành cho Ngưu Đầu khổng lồ trước mắt. Vì vậy, ngay cả chút can đảm để chạy trốn hay tấn công gì đó bọn họ cũng không còn nữa, chỉ dám đứng yên một chỗ nhìn lại. Cho đến khi mọi người thấy rằng con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ này không phải muốn tấn công bọn họ, mà là ngoảnh đầu nhìn về phía sau nó, cả bọn mới đồng loạt nhìn theo về phía xa.



Lúc này, khi thấy có hai thanh niên đang từng bước tiến gần đến con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ kìa, tất cả mọi người đều trố mắt mà nhìn. Lạ thay, khi hai thanh niên nọ đến gần con quỷ quái khổng lồ này, nó lại không hề tấn công bọn hắn như mọi người vẫn tưởng. Trái lại, nó còn ngoan ngoãn đưa cho bọn hắn mấy món Thiên Sinh Vũ Khí đang cầm trong tay, và tùy ý để hai người nọ vuốt ve ngắm nghía.



Thật quá kinh hãi, tuy rằng đã bị hù dọa từ trước, nhưng đến bây giờ mới chính thức là kinh hãi tột độ.



Bọn họ thật sự không thể nào hiểu nổi, vì sao con quỷ quái này không tấn công hai Tự Do Linh Hồn kia, mà lại còn đưa hai món Thiên Sinh Vũ Khí kia cho bọn hắn nữa... Hơn nữa chẳng phải khi quỷ quái chiến đấu với nhau, con thắng sẽ cắn nuốt sạch sẽ con thua hay sao? Tại sao lại còn có Thiên Sinh Vũ Khí để giao ra chứ?



Khi nỗi sợ hãi khó tả này còn đang bao trùm lấy bọn họ, thì tên thanh niên vừa cầm Thiên Sinh Vũ Khí kia... Ách, cũng chính là Bùi Kiêu, hắn bước nhanh về phía họ, dùng tiếng Anh hô to: "Đoàn đội linh hồn phía trước đến từ quốc gia nào vậy? Có thể nói được tiếng Anh không?"



Lúc này, nhóm hơn hai mươi người bên đây đã hơi tỉnh táo lại, nhưng họ vẫn cảm thấy không thể tin nổi. Chỉ có người đàn ông trung niên yên lặng một lát, sau đó dùng tiếng Anh trả lời: "Đoàn đội của chúng tôi đến từ nước Đức, hai anh bạn phía trước... Các người cũng là linh hồn hay sao?"



Bùi Kiêu ngẩn ra rồi liền cười ha ha, nói: "Chúng tôi đương nhiên là linh hồn rồi, chẳng qua chúng tôi có vài khả năng đặc biệt, cho nên mới có thể triệu hồi con quỷ quái Chân Ma cấp này lên làm trợ lực... Coi như là Thú triệu hồi đi, các người có thể coi con Ngưu Đầu này là Thú triệu hồi."



Hơn hai mươi người này tuy vẫn còn kinh sợ, nhưng sắc mặt bọn họ giờ đây đều có thêm nét vui mừng. Dù sao thì cảm giác vừa từ đáy tuyệt vọng trở lại thật khó diễn tả rõ ràng. Tuy rằng trong lúc nhất thời, bọn họ còn chưa dám đến gần hai người và con quỷ quái kia, nhưng không giống với lúc nãy, một vài người trong bọn họ liền ngồi phịch xuống đất, tựa như là đã kiệt sức.



Người đàn ông trung niên lại yên lặng hồi lâu, lúc này mới lên tiếng hỏi Bùi Kiêu đằng xa: "Anh bạn kia, có thể nhường cho chúng tôi hấp thu một phần chỗ năng lượng tiêu chuẩn này không? Linh hồn đặc thù chứa đựng năng lượng tiêu chuẩn của chúng tôi đã bị tiêu tán, với tình trạng kiệt sức lúc này, ngay đến thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn chúng tôi cũng sắp không làm được nữa rồi."



Bùi Kiêu nhìn bộ dạng thê thảm của mọi người, đặc biệt là người đàn ông trung niên này đã mất đi một cánh tay, lòng hắn cũng khẽ trầm xuống, một mặt là vì thực lực chủ đạo của giới linh hồn quá yếu, mặt khác là vì cảnh ngộ của bọn họ làm hắn cảm thấy khó chịu... Đúng vậy, một đoàn đội hơn trăm người, giờ đây chỉ còn lại hơn hai mươi người mà thôi, những Tự Do Linh Hồn khác đều đã tan biến cả rồi. Điều này có nghĩa là bọn họ ngay đến linh hồn cũng bị tan biến không còn sót lại chút nào, có thể nói là đã thực sự hóa thành tro bụi.



Hắn thở dài nói: "Đừng ngại, cứ việc thoải mái hấp thu số năng lượng tiêu chuẩn này đi, nếu vẫn chưa đủ, chúng tôi vẫn còn năng lượng tiêu chuẩn dư ở đây... Đúng rồi, các người sợ con Ngưu Đầu này sao? Có muốn ta thu nó lại không?"



Đám người kia vừa nghe vậy, liền vội vàng chạy đến nơi có năng lượng tiêu chuẩn, có vài nữ linh hồn trong đó còn reo mừng thành tiếng, tuy nhiên khi họ nghe rằng Bùi Kiêu muốn thu lại con quỷ quái Ngưu Đầu kia, cả bọn lại đồng thanh hô to không nên. Nhìn bộ dạng của bọn họ, có vẻ như không phải e ngại con quỷ quái Ngưu Đầu này, mà có thể nói bọn họ còn xem nó là chỗ dựa duy nhất vào lúc này.



Người đàn ông trung niên vừa chạy vừa quát: "Anh bạn kia, ngàn vạn lần không nên! Mặc dù tôi không biết anh triệu hồi nó bằng cách nào, nhưng có vẻ như là cần phải Giải Phóng mới có thể làm được đúng không? Lúc này không nên thu lại đâu, nếu không đến khi cần thiết, muốn triệu hồi nó không biết phải mất bao lâu. Anh còn chưa biết, con quỷ quái Chân Ma cấp lúc nãy chẳng qua chỉ là một quả đạn pháo mà thôi, ngoài ra còn một con Chân Ma cấp hình đại pháo nữa, nó đang bám sát theo chúng tôi, anh bạn không nên thu nó lại vào lúc này đâu!"



Không chỉ riêng người đàn ông trung niên này vội quát lớn, mà tất cả mọi người còn lại đều đồng thanh gào lên, làm cho Bùi Kiêu ngây ngẩn cả người. Sở dĩ hắn đề nghị thu hồi Ngụy Ngưu Đầu là vì hắn nghĩ đám người trước mắt vì quá sợ hãi mà không dám đến gầ, ai biết được rằng đám người kia thậm chí không sợ hãi, mà còn đồng thanh gào lên rằng đừng thu hồi Ngụy Ngưu Đầu. Hiển nhiên trước khi gặp hai người Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu, chắc chắn họ đã chứng kiến chuyện gì đó vô cùng khủng bố, hoặc là vô cùng quan trọng, nếu không thì không thể nào bất chấp mọi sự an nguy đến tính mạng như bây giờ.



Nhưng Bùi Kiêu cũng không hấp tấp, hắn quan sát hai mươi người đang đến gần và cẩn thận duy trì khoảng cách của bọn hắn và Ngụy Ngưu Đầu với bọn họ. Tiếp đến, đám người này liền bắt đầu vội vội vàng vàng hấp thu chỗ năng lượng tiêu chuẩn kia, không đến một hai phút, một vùng năng lượng tiêu chuẩn to lớn khi nãy đã biến mất hơn phân nửa. Còn về hơn hai mươi người trước mắt, vừa rồi vẻ mặt có chút uể oải, giờ đã dần dần khôi phục, thoạt nhìn như có thêm chút sức sống.



Đến lúc này, Bùi Kiêu mới mở miệng dò hỏi: "Xin hỏi các vị một chút, các người nói phía đằng sau còn có một con quỷ quái Chân Ma cấp đang đuổi theo sao? Theo tôi được biết, quỷ quái Chân Ma cấp thuộc hai tộc loại khác nhau rất hiếm khi hoạt động cùng nhau, nhưng chúng lại bám theo các người lâu như vậy, là do có nguyên nhân đặc biệt nào đó hay sao?"



Hơn hai mươi người tại đây liền nở nụ cười khổ, lại là người đàn ông trung niên kia trả lời: "Có thể anh bạn cảm thấy khó tin, nhưng không chỉ hai quỷ quái Chân Ma cấp khác tộc ở cùng một chỗ đâu, mà đâu năm con. Bọn chúng cùng nhau tấn công một con quỷ quái Chân Ma cấp khác ở sâu trong trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường. Đó là một con khô lâu kỵ binh mang quân hàm đại tướng, rồi sau đó chúng đã cắn nuốt con khô lâu kỵ binh này..."



"Đương nhiên, nếu chỉ như vậy, chúng tôi còn có thể hiểu được, đó là do năm con quỷ quái mới thăng cấp Chân Ma khiêu chiến quỷ quái Chân Ma cấp mạnh nhất của ảo giới này. Tuy nhiên sau khi trận chiến kết thúc lại có một con trong đó mọc ra một đôi cánh dơi, đó là một con quỷ quái toàn thân không có da mà chỉ có cơ bắp đỏ như máu mà thôi. Ắt hẳn giờ đây nó còn đang hấp thu tội nghiệt ở khu vực trung tâm chiến trường!"



Nói đến đó, người đàn ông trung niên tựa như vẫn còn bị những cảnh tượng ấy làm cho khiếp sợ không thôi, lão chỉ về một hướng khác phía sau lưng nói: "Chính là ở chỗ đó, trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường này, con quỷ quái có bộ dáng ác ma kia đang ngồi trong một cái trận đồ kỳ quái, liên tục hấp thu tội nghiệt từ bốn phía. Hơn nữa, tất cả quỷ quái khô lâu kỵ binh, đại pháo hay u linh các loại ở gần đó đều biến thành tội nghiệt và bị con quỷ quái hình dạng ác này hấp thu hết... Khi chúng tôi bắt đầu bỏ chạy, trường khí thế của nó đã bao phủ một phạm vi gần nghìn mét, so với lúc mới bắt đầu hấp thu lớn hơn gấp hai ba lần! Nó đang không ngừng trở nên mạnh mẽ đấy!"



Bùi Kiêu nghe đến đấy thì tim giật thót, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là cảnh tượng ở ảo giới Phong Đô!



Biến động ở Phong Đô lúc ấy cũng là do sự xuất hiện của nhiều quỷ quái Chân Ma cấp vốn là không tồn tại, giống như đột nhiên hiện ra vậy. Không chỉ như thế, những con quỷ quái này còn tự chém giết lẫn nhau nữa chứ, kinh khủng nhất là... trong đám đó lại có hai con quỷ quái Ma Vương cấp không hoàn chỉnh. Vào thời điểm cuối cùng nhất, nếu như hắn không may mắn mà Giải Phóng được Anh Dũng Súng, nói không chừng giờ phút này hắn đã bị đánh cho tiêu tán hoặc đã bị con quỷ quái Ma Vương cấp kia cắn nuốt mất rồi.



Tình cảnh trước mắt sao lại tương tự như vậy! Giống là bỗng nhiên có những quỷ quái Chân Ma cấp không tồn tại xuất hiện! Hơn nữa bọn quỷ quái này lại bỗng nhiên rất mạnh mẽ! Cái giống nữa là thực lực của đám quỷ quái này đang không ngừng tăng cao!



Tất cả mọi thứ sao mà tương tự như vậy! Chẳng lẽ giữa hai ảo giới Nam Bắc Chiến Trường và Phong Đô có mối liên hệ nào đó hay sao?



Trong khi Bùi Kiêu còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên từ một nơi gần đó truyền đến tiếng bánh xe chuyển động, lẫn trong đó còn vang lên âm thanh của những khối đá nổ bung. Ngoài ra, tuy đã bị một màn khói thuốc súng mù mịt bao phủ, làm cho tầm nhìn bị hạn chế, nhưng mọi người đều thấp thoáng nhìn thấy có một vùng bóng đen cực lớn ẩn hiện bên trong...



Đó là một khẩu đại pháo thời kì đầu (3) cao đến gần hai mươi mét!



Nòng pháo làm bằng xương, thân pháo hình đầu lâu. Toàn bộ khẩu pháo này nhìn giống như một cái đầu lâu khổng lồ cao hai mươi mét đặt trên một cỗ xe làm bằng khung xương vậy, còn cái nòng pháo kia chính là cái lưỡi từ trong miệng của đầu lâu này thè ra.



Dần dần, bóng đen khổng lồ kia đã chạy ra khỏi tấm màn khói thuốc súng mù mịt này, thân hình khổng lồ của nó cũng vì vậy mà từ từ lộ ra...



Chú thích:



1. Đỉnh phong: đỉnh núi, đỉnh cao, đỉnh tháp. Ý nói trình độ cao nhất.



- Chân Ma cấp đỉnh phong: đỉnh cao nhất của cấp độ Chân Ma, mạnh nhất đối với cấp Chân Ma.



2. Cái bánh nhỏ (Tiểu bánh bánh - nv): một cách nói ẩn dụ của người TQ để chỉ tình trạng “te tua, bầm dập”.



- Bị đánh thành tiểu bánh bánh: Bị đánh bầm dập. (tương tự như bị đánh thành “cái đầu heo”)



3. Đại pháo thời kì đầu: có lẽ là nói loại pháo thời kì đầu của chiến tranh hiện đại, hoặc thời kì đầu của cuộc Nội chiến Mỹ.
















Lời bình: Nguy hiểm đến gần! Bùi Kiêu phải đối mặt với quỷ quái hình đại pháo này ra sao? Hơn nữa, con quỷ quái hình ác ma kia đã mạnh đến mức nào? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!



Quả thật, một quả đạn pháo đã có đường kính năm mét, thì khẩu đại pháo bắn ra nó có kích thước bao nhiêu đây? Lúc này thân hình và kiểu dáng của khẩu đại pháo kia cũng đã xuất hiện, độ cao của nó khoảng chừng hơn hai mươi mét, rộng khoảng bảy, tám mét, quả là một con quái vật khổng lồ. Nhìn thấy nó làm mọi người liên tưởng đến hình ảnh một tòa cao ốc đang di động!



Kích thước của khẩu đại pháo này ước chừng gấp đôi Ngụy Ngưu Đầu. Mặc dù lúc này nó vẫn còn ở rất xa, chưa thể cảm nhận được cường độ và thuộc tính của trường khí thế, nhưng chỉ cần nhìn vào kích thước thôi, cũng đã đủ biết nó chắc chắn không thể nào là loại quỷ quái tầm thường, ắt hẳn nó phải là quỷ quái Chân Ma cấp mới có thể có được thân hình khủng bố như vậy.



"Có đúng là quỷ quái càng lợi hại thì thân hình lại càng khổng lồ không vậy?" Bùi Kiêu chợt buột miệng hỏi đến vấn đề khúc mắc này, chẳng qua trong lòng hắn cũng đã có đáp án của riêng mình. Khi còn ở Địa Ngục, hắn đã gặp một con Cửu Trảo Nhân Diện Điểu có thực lực mạnh mẽ hơn cả Nhân Diện Cự Lang, hình thể cũng lớn hơn, lại còn có một con quái vật có xúc tu lợi hại nhất thì hình thể cũng lớn nhất.



Về sau, khi hắn bước vào Nam Bắc Chiến Trường này lần đầu tiên cũng đã gặp một con quỷ quái khô lâu khổng lồ Chân Ma cấp to lớn hơn bình thường rất nhiều. Còn khi ở Phong Đô, con Ngưu Đầu Ma Vương cấp chưa hoàn chỉnh kia cũng có hình thể cực kì khổng lồ, ít nhất phải cao đến bốn mươi mét. Hơn nữa, con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp do hắn triệu hồi ra cũng cao đến mười mét, cho nên hắn mới có thắc mắc như vậy.



Mọi người khó hiểu nhìn hắn, rồi lại quay sang nhìn pháo đài khô lâu đằng xa đang không ngừng tiến đến kia. Có lẽ hàm ý trong cái nhìn này của bọn họ chính là: Bùi Kiêu thật khéo chọn thời điểm, bây giờ là lúc để thảo luận mấy thứ này hay sao? Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy con quỷ quái Chân Ma cấp vô cùng mạnh mẽ trước mắt à?



Người đàn ông trung niên như có điều suy nghĩ, liếc nhìn Ngụy Ngưu Đầu đang ngoan ngoãn đứng yên một bên, lên tiếng: "Hầu hết đều là như vậy, đã có nhiều nhà khoa học từng thí nghiệm, nếu quỷ quái có thể hấp thu được thật nhiều tội nghiệt thì thực lực của chúng sẽ tăng lên ngay lập tức. Tuy rằng chúng không tiến hóa đến cấp Chân Ma, nhưng khi thực lực gia tăng, hình dạng của chúng cũng dần trở nên khổng lồ... Nhưng cũng có ngoại lệ, có một số rất ít quỷ quái từng thực thể hóa ở Hoàng Kim Quốc Độ và Hoàng Tuyền, tuy đã đạt đến cấp Chân Ma, nhưng hình dạng vẫn không thay đổi. Những quỷ quái như vậy có trí lực cực cao, gần như có thể coi là tổng chỉ huy, có thể điều khiển những quỷ quái Chân Ma cấp khác, chúng chính là đầu lĩnh!"



Bùi Kiêu cũng yên lặng liếc nhìn Ngụy Ngưu Đầu hồi lâu, sau đó mới thấp giọng hỏi người đàn ông trung niên nọ: "Khi trước ông có nói, ông đã nhìn thấy một con quỷ quái hình dạng ác ma, có cánh dơi, toàn thân không có da mà chỉ có cơ thịt lộ ra... Chẳng lẽ kích thước của nó cũng chỉ bằng với quỷ quái bình thường thôi sao?"



Người đàn ông trung niên liền gật đầu thật mạnh, nói: "Không sai, đây mới chính là nguyên nhân khinees chúng tôi sợ hãi. Nếu chỉ có vài con quỷ quái Chân Ma cấp tụ tập một chỗ như thế cũng không đáng sợ lắm. Có thể chúng ta đấu không lại, nhưng khi có thêm cường giả Chân Ma cấp đến thì thế nào cũng sẽ tiêu diệt được hết bọn chúng mà thôi. Lấy ví dụ với 'kẻ mạnh nhất' của nước các anh, chắc chỉ một mình người đó cũng đủ rồi... Nhưng thứ chân chính đáng sợ là loại quỷ quái có trí khôn, có thể chỉ huy những quỷ quái khác, còn có thể hấp thu tội nghiệt xung quanh để tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn nữa! Tôi không biết nó sẽ mạnh như thế nào, nhưng trên đà này, có lẽ, có lẽ..."



"Quỷ quái Ma Vương cấp sao?" Bùi Kiêu thở dài, nói.



Người đàn ông trung niên ngẩn ra một lúc, rồi liền gật đầu nói: "Không sai, đúng là tôi đang lo rằng con quỷ quái này đang dùng một cách kì lạ nào đó để tiến giai đến Ma Vương cấp. Nếu quả thật là cấp độ trong truyền thuyết kia thì chúng ta không thể làm gì được nó nữa..."



Bùi Kiêu vỗ nhẹ bả vai người đàn ông trung niên này, rồi lên tiếng nói với những người còn lại: "Tất các mọi người nghe cho kỹ đây, bây giờ tôi muốn đi sâu vào trung tâm Nam Bắc Chiến Trường, ai có Thiên Sinh Vũ Khí thì hãy đứng ra, tôi cần các bạn theo cùng để đối phó những quỷ quái bình thường, giúp tôi duy trì chiến trường. Những người còn lại cứ tiếp tục tiến về lối ra, các bạn cần phải báo tin này cho những đoàn đội bên ngoài Nam Bắc Chiến Trường, mời bọn phái ra tinh nhuệ nhanh chóng lên đường tiến vào trung tâm Nam Bắc Chiến Trường!"



Sau khi nghe xong, hơn hai mươi người này liền ngây ngẩn cả người, lập tức dồn ánh mắt về phía người đàn ông trung niên, mà lão lúc này cũng vô cùng kinh hãi: "Anh định một người... không, hai người các anh cùng với Ngưu Đầu này tiến vào khu vực trung tâm sao? Chẳng lẽ để cho Ngưu Đầu làm chiến lực chính, không nên đâu, hiện giờ có đến ba quỷ quái Chân Ma cấp lận đấy, lại còn thêm một con quỷ quái không biết đã mạnh đến nhường nào nữa. Cho dù quỷ quái Ngưu Đầu này có mạnh đến mức nào đi nữa, đây cũng chỉ là đi tìm chết mà thôi, tôi kiên quyết sẽ không..."



Bùi Kiêu chợt cười hắc hắc, nói: "Con quỷ quái Ngưu Đầu này thuộc tộc Ngưu Đầu... là quỷ quái ở khu vực ngoại vi Phong Đô, không biết ông đã nghe nói đến chưa?"



Ngườn đàn ông trung niên ngây ra một lúc, giống như chưa phản ứng kịp, bỗng có một cô gái đứng sau lưng gã hoảng hốt nói: "Là ảo giới Phong Đô có độ khó bốn mươi chín người, đứng thứ hai thế giới sao? Đúng rồi, tôi đã đọc được trong một tài liệu nào đó, tộc Ngưu Đầu thuần túy chỉ có sức mạnh, là một trong hai tộc loại quỷ quái mạnh nhất khu vực ngoại vi Phong Đô, hơn nữa còn là mạnh nhất trong hai tộc loại ấy... A! Tôi nhớ ra anh rồi, anh chính là vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, người có được năng lực Valkyrie của Trung Quốc, chính là kẻ may mắn!"



Bùi Kiêu cười lên ha hả, coi như thừa nhận lời nói của thiếu nữ này, đồng thời trong mắt hắn chợt có ánh chớp lóe lên, nháy mắt, Anh Dũng Súng đã xuất hiện trong tay.



"Ai nói chiến lực chủ đạo chỉ có Ngưu Đầu này thôi chứ?"



Khi Bùi Kiêu vừa dứt lời, toàn thân hắn đã có lôi điện vờn quanh. Trong tiếng ầm vang, thân hình hắn nhanh chóng biến lớn, chỉ trong vòng một hai giây, hắn đã biến thành một người khổng lồ mười mét được bao bọc trong lôi điện, trông giống như Thunder Titan vậy, uy thế thật là vô cùng khủng bố!



"Ngụy Ngưu Đầu... Chúng ta lên!"



Bùi Kiêu quát lớn một tiếng, một giây sau, hắn đã xuất hiện ở cách đó hơn trăm mét, gần như biến thành một luồng lôi điện màu bạc. Sau lưng hắn, thân hình khổng lồ của Ngụy Ngưu Đầu cũng bám theo sít sao, chỉ nghe thấy tiếng nham thạch nổ tung vang vọng, hai kẻ khổng lồ này dần dần đi xa.



Người đàn ông trung niên cùng hơn hai mươi Tự Do Linh Hồn lại một lần nữa bị dọa khiếp vía. Chỉ sợ tổng số lần bị kinh hãi trong đời họ, cũng không bằng số lần bị kinh sợ trong Nam Bắc Chiến Trường này.



Lúc này, Dương Đỉnh Thiên vẫn còn đứng phía sau lưng đám người, tay cầm mấy món Thiên Sinh Vũ Khí mà Bùi Kiêu đưa hắn lúc nãy, trong ánh mắt như có điều suy nghĩ.



(Là muốn tạo thế sao?)



Dương Đỉnh Thiên từng là lão đại xã hội đen, kinh nghiệm xã hội phong phú, nhất định là hơn xa Bùi Kiêu rất rất nhiều. Vì vậy tuy rằng về mặt mưu trí không so được với Dương Húc Quang hay Bùi Kiêu, nhưng với kinh nghiệm bản thân, trong thời gian ngắn, hắn đã đoán được ý định của Bùi Kiêu. Ví dụ như vì sao Bùi Kiêu dù phải thiêu đốt chấp niệm để bày ra khí thế ngang hàng với Ngụy Ngưu Đầu, hắn cũng lập tức hiểu ra nguyên nhân.



Chính là vì tạo thế!



Khi tiến vào Nam Bắc Chiến Trường lần trước, Bùi Kiêu hoàn toàn không thể ngờ tới, tên tuổi của hắn đã được lưu truyền rộng rãi trong giới linh hồn trên toàn thế giới, thậm chí còn có nhiều người đã từng xem hình của hắn nữa. Nhưng những người này khi nhắc đến hắn đều là nói đến sự may mắn của hắn, ban đầu được kẻ mạnh nhất giúp đỡ, rồi lại nhận được khẩu Anh Dũng Súng có dung lượng đến 850 đơn vị, về sau lại nghe nói hắn tiếp tục đạt được Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới hiện thời là Bạo Viêm Cự Phủ nữa chứ. Đương nhiên, với những chuyện như vậy, phần đông Tự Do Linh Hồn cũng chỉ thở dài cảm thán rằng hắn nhờ dựa vào một lão đại tốt, một đầu lĩnh tốt, cho nên mới có những kì ngộ như vậy.



Nhưng may mắn của hắn cũng không chỉ dừng lại ở những vật ngoài thân như vậy, mà hắn còn một năng lực đặc thù Valkyrie, năng lực được xưng mạnh nhất, kinh khủng nhất nữa! Chỉ cần đợi một thời gian, hắn sẽ có một đoàn đội gồm toàn những kẻ có năng lực đặc thù!



Tất cả những điều này, không chỉ đơn thuần làm cho người khác cảm thấy rằng hắn may mắn, mà còn có thể từ đó sinh ra ghen ghét hay thậm chí là oán hận... Con người là như vậy!



Thực tế cũng có nhiều trường hợp tương tự. Lấy ví dụ, một tên khố rách áo ôm nào đó bỗng nhiên lại có một gia tài kếch xù, có thể là trúng số độc đắc, hoặc tìm thấy một món đồ cổ, bán được mấy trăm vạn, hoặc được thừa kế một di sản lớn gì gì đó. Khi người ta nhắc đến loại người như vậy, trong lời nói thường mang theo hâm mộ, ghen ghét, thậm chí có cả oán hận. Nhưng đa số đều gọi hắn bằng cái tên 'người may mắn', thậm chí là nói xấu này nọ, lại còn có thể bị kẻ gian 'thương nhớ' ngày đêm.



Cho nên, những người thành đạt khi được phỏng vấn, thường tự kể rằng thời niên thiếu của mình rất cực khổ, sau đó bản thân mình đã phải nỗ lực như thế nào mới đạt được đến đỉnh vinh quang. Phải nói, câu chuyện của họ rất dễ làm rung động lòng người, bởi vì họ không muốn người khác xem mình là 'người may mắn'. Tương tự, với những tên nhị thế tổ (1), đây là loại người không thể nào tự biến mình thành nghèo khổ từ nhỏ hay lập nghiệp khó khăn gì đó. Bởi vậy, không cần biết bọn họ có xuất sắc hay không, đều bị gán cho cái mác thiếu gia, công tử, tiểu thư,... (2) cũng chính là bởi tư tưởng "người may mắn" tác quái đấy thôi.



Tình huống giờ đây Bùi Kiêu đang phải đối mặt cũng như vậy, đặc biệt là khi người ta đã biết đến sự tồn tại của con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp mà hắn triệu hồi ra, oán hận và ham muốn có thể càng thêm nghiêm trọng. Vì vậy, dự định sẽ làm loạn Nam Bắc Chiến Trường một phen của hắn trước đó, cũng là để giải quyết chuyện phiền toái này. Kể cả việc biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện lúc này, tất cả chỉ để nói với mọi người rằng... Hắn không cần nhờ vào vật ngoài thân hay may mắn nào cả, bản thân hắn cũng đủ mạnh mẽ rồi!



Bởi vì toan tínhcủa Bùi Kiêu quá nhiều! Cho nên hắn cũng phải lo lắng về sức ảnh hưởng của tư tưởng "người may mắn"!



Thứ mà Bùi Kiêu mong muốn nhất, chính là có đủ sức mạnh để có thể vượt qua đại nạn 21/12/2012, cho nên hắn gấp rút muốn đề cao thực lực của mình. Nhưng với sự hiểu biết về mức độ kinh khủng của quỷ quái ngày càng nâng cao, hắn lại càng đau đớn nhận ra rằng một mình hắn không thể nào đương đầu với tận thế được. Vì vậy, hắn cần có đoàn đội, tương tự, sức mạnh của toàn bộ giới linh hồn cũng cần phải được nâng lên, nhưng với điều kiện, toàn bộ giới linh hồn không được có thái độ thù địch gì với hắn, hoặc có thể nói không được có tư tưởng "người may mắn" đối với hắn. Bằng không, mọi nỗ lực mà hắn bỏ ra phải gấp mười lần hiện giờ mới mong giành lại được sự tin tưởng của mọi người, như vậy xem ra khá phiền phức.



Cho nên, thay vì bảo hắn kể với những người này những nỗ lực, phấn đấu của mình (chuyện ở Địa Ngục tạm thời không thể nói, những chuyện còn lại thì đúng là nhờ vào Cung Diệp Vũ), chẳng bằng cho họ thấy một thực lực tương xứng với vận may của hắn thì tốt hơn! Giống như chuyện một tên khố rách ao ôm bỗng nhiên trúng xổ số độc đắc, khó tránh khỏi sự hâm mô, ghen ghét, thậm chí là hơi oán hận của người khác. Trái lại, nếu như người trúng số này là một tỷ phú nổi tiếng, thì mọi người chỉ cảm thấy chẳng qua người này có thêm chút tiền vào túi mà thôi, không hề sinh ra những suy nghĩ tiêu cực.



Nếu như hắn cũng có thực lực như Cung Diệp Vũ... Những người này sẽ không gọi hắn là '"người may mắn'" nữa, mà sẽ cảm thấy mọi sự may mắn đến với hắn là lẽ dĩ nhiên!



Dương Đỉnh Thiên phần nào hiểu được ý đồ của Bùi Kiêu. Đúng vậy, so với đại thế sắp sửa được tạo thành này, chút ít chấp niệm không đáng là gì, đây cũng chính là mục đích để Bùi Kiêu thiêu đốt chấp niệm.



(Càng lúc càng thú vị, tên đội trưởng này quả là có đầu óc mưu tính sâu xa, không tệ, có lẽ đi theo hắn cũng rất có triển vọng đấy...)



Bùi Kiêu cũng không biết đánh giá của Dương Đỉnh Thiên đối với mình lại thêm phần sâu sắc, ý nghĩ của hắn bây giờ cũng giống như suy đoán của Dương Đỉnh Thiên, hắn cần xây đựng đại thế. Bởi vì dọc đường đi, những người nhận ra thân phận của hắn đều vô tình mang theo chút khinh thường, là loại khinh thường từ sâu tận đáy lòng mà đến ngay cả bản thân cũng không phát hiện ra. Hơn nữa, nếu sau này khi thực lực hắn tăng lên, thu nhận được nhiều linh hồn đặc thù hơn nữa, thì sự khinh thường này rất có thể sẽ biến thành oán hận... Cho nên thay vì để xảy ra tình trạng như vậy, chẳng bằng bây giờ hắn cho người khác thấy rằng, hắn rất mạnh! Mạnh đến mức không cần dựa vào may mắn cũng có thể đứng vững trên đỉnh của giới linh hồn!



Đây chính là thế mà hắn cần!



Tuy tâm tư Bùi Kiêu vô cùng phức tạp, nhưng lúc này sự chú ý của hắn lại hoàn toàn tập trung lên người con khẩu đại pháo trước mắt. Điều hắn cần làm trước hết là giải quyết gọn gàng con quỷ quái hình dạng đại pháo này, không thì những thứ khác cũng khỏi bàn đến nữa.



(Cao hơn hai mươi mét, gấp đôi Ngụy Ngưu Đầu, chẳng qua hình thể và thực lực không mấy liên quan đến nhau, tin rằng Ngụy Ngưu Đầu tuyệt đối sẽ không thua kém con quỷ quái trước mắt này. Không, có khi còn mạnh hơn nữa... Như vậy nên để cho ta thể hiện thì hơn.)



Bùi Kiêu quyết định xong, cũng không chần chừ nữa, sấm sét dưới chân chớp động, mạnh mẽ lao người về phía trước. Chỉ trong vòng mấy giây, hắn đã vọt ra xa mấy nghìn mét, khoảng cách với con quỷ quái đại pháo chỉ còn lại khoảng trăm mét mà thôi, gần như chỉ trong khoảnh khắc sẽ có thể chạm trán với nó.



Ở cự ly này, Bùi Kiêu cảm nhận được một trường khí thế hình tròn sặc mùi thuốc súng bao phủ quanh người con quỷ quái này. Khi tiến vào bên trong, hắn bắt đầu cảm thấy toàn thân như bị lửa đốt, không chỉ áp chế thực lực, ngay đến năng lượng tiêu chuẩn trong cơ thể hắn cũng từ từ bị giảm bớt, đây là lần đầu tiên Bùi Kiêu gặp phải trường khí thế như vậy.



Chẳng qua Bùi Kiêu không chút sợ hãi, tuy rằng trường khí thế này có thuộc tính kì lạ, nhưng nếu nói về cường độ thì không mạnh hơn con quỷ quái người máy kia bao nhiêu, ít nhất là không mạnh hơn trường khí thế phẫn nộ của Ngụy Ngưu Đầu, càng khỏi nói đến trường khí thế bá đạo, ngay đến mắt thường cũng nhìn thấy kia của Cung Diệp Vũ. Vì có sự chênh lệch như vậy nên Bùi Kiêu chẳng chút kinh hãi, mà vẫn mạnh mẽ xông vào trong trường khí thế này, đồng thời lôi điện toàn thân điên cuồng tuôn ra, nhanh chóng đánh tan vùng trường khí thế đang bao quanh hắn, tiếp đến Anh Dũng Súng trong tay nhanh chóng biến lớn, hóa thành khổng lồ với kích thước bảy, tám mét.



Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, hắn nương theo tốc độ vọt tới của mình, chém một nhát về phía nòng pháo của con quỷ quái, "xoẹt" một tiếng, chỉ nhìn thấy ánh lôi điện màu bạc chớp lên, cái nòng pháo to lớn đã bị chém đứt hơn nửa, con quỷ quái lúc này chỉ còn lại một cái đầu lâu thật lớn.



"Ngụy Ngưu Đầu!"



Sau nhát chém toàn lực đó, khí thế và sức lực của Bùi Kiêu đã tiêu hao hết, nên liền lớn tiếng gầm lên. Ngụy Ngưu Đầu vẫn luôn theo sát hắn, lúc này cũng thuận theo rống lớn, sau đó bắt đầu giơ nắm đấm, mạnh mẽ tấn công pháo đài khô lâu này.



Chẳng qua, rõ ràng pháo đài khô lâu này cũng không phải là vật trang trí, ngay khi Ngụy Ngưu Đầu vừa giơ đấm lên, còn chưa kịp nên vào pháo đài khô lâu này, thì từ trong nòng pháo chỉ còn lại non nửa kia đã có lửa đỏ phun ra, ngay sau đó, có một viên đạn pháo chừng năm mét bắn ra, "ba" một tiếng đập vào nắm tay Ngụy Ngưu Đầu. Bất ngờ, viên đạn pháo này không phải là đạn pháo thực sự, mà lại là một quả lựu đạn, sau khi va chạm, lập tức nổ ầm ầm, phạm vi ảnh hưởng đến hơn hai mươi mét, sóng xung kích tạo ra thậm chí thổi bay cả Ngụy Ngưu Đầu ra xa đến hơn trăm mét mới rơi xuống đất. Thoạt nhìn, trên người Ngụy Ngưu Đầu hầu như không có tổn thương gì, nhưng trong lúc nhất thời nó lại không đứng dậy nổi, có vẻ như đã bị thương không nhẹ.
















(Chấp niệm của Ngụy Ngưu Đầu cũng xuất hiện chấn động sao? Còn con quỷ quái này, lực công kích thật khủng khiếp, một kích vừa rồi nếu như đánh lên người ta, chỉ sợ ta sẽ tiêu tán ngay lập tức...)



Chú thích:



1. Nhị thế tổ: Thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông, chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.



2. NV - hoàn khố: quần áo lụa là, ý chỉ hạng ăn chơi trác táng, sống trong nhung lụa, vung tiền qua cửa sổ.



Bùi Kiêu thầm cảm thấy kinh hãi, nhưng hắn cũng không hoang mang, vì bất cứ loại quỷ quái nào cũng đều có phương thức tấn công riêng. Con quỷ quái này tuy thực lực không bằng Ngụy Ngưu Đầu, nhưng lực công kích của nó lại mạnh như thế, thì ắt hẳn phương diện khác sẽ rất yếu... Ví dụ như độ linh hoạt và tốc độ!



Tất cả chuyện này chỉ xảy ra trong vòng vài giây mà thôi, tuy nhiên do Bùi Kiêu sử dụng lực lôi điện, nên tốc độ suy nghĩ của hắn cũng nhanh hơn bình thường gấp nhiều lần. Trong một, hai giây sau khi quả đạn pháo kia nổ tung, hắn đã hiểu rõ toàn bộ. Có lẽ phương thức tấn công của pháo đài trước mắt này chỉ có pháo mà thôi, không tay không chân, chỉ có thể di chuyển bằng bánh xe, ngoài ra cũng chỉ còn cái trường khí thế đặc thù làm thương tổn những linh hồn đến gần nó mà thôi. Vì vậy, với một còn quỷ quái có độ linh hoạt và tốc độ chậm chạp như thế, cần phải có một con quỷ quái khác để bảo vệ và phối hợp với nó. Chẳng qua, con quỷ quái bảo vệ nó đã bị Ngụy Ngưu Đầu giải quyết từ sớm, cho nên chỉ cần đừng để đạn pháo của nó bắn trúng, đồng thời không e ngại trường khí thế có tính ăn mòn kia, thì việc giải quyết nó chỉ còn là vấn đề thời gian!



Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Bùi Kiêu cũng không khách sáo nữa, tay cầm Anh Dũng Súng khổng lồ, chém liên tục về phía pháo đài kia. Lúc này, con quỷ quái tỏ ra vô cùng lo lắng, liên tục di chuyển, muốn hướng cái nòng pháo chỉ còn non nửa vào Bùi Kiêu. Nhưng bởi vì không tay không chân, khi di chuyển cũng chỉ bằng vào hai bánh xe mà thôi, cho nên chỉ có thể tiến, lùi hoặc xoay nhẹ về hai bên, chẳng thể nào bắt kịp được động tác của Bùi Kiêu. Cứ như vậy, Bùi Kiêu giống như một công nhân phá dỡ, trong vòng mấy mươi giây, hai bánh xe của con quỷ quái này đã bị chém đứt rời. Cho đến lúc này, pháo đài khô lâu trước mắt đã như cá nằm trên thớt, ngay cả chút sức phản kháng cũng không còn.



Hơn hai mươi người đằng xa vốn đang trợn mắt há mồm, sau khi nhìn thấy pháo đài khô lâu bị tháo dỡ xong xuôi, không còn động đậy được nữa, liền reo lên mừng rỡ, chỉ có một số ít đứng gần người đàn ông trung niên là yên lặng suy tư. Cô gái lúc nãy nhận ra thân phận Bùi Kiêu nhỏ giọng nói: "Không phải vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín này vừa mới chết mấy tháng thôi sao? Sao lại có thể mạnh đến như vậy? Khi biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện, uy thế của anh ta... mức độ khủng bố gần như có thể sánh ngang với con Ngưu Đầu kia rồi. Chẳng lẽ anh ta đã đạt đến Chân Ma cấp rồi sao?"



Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: "Không phải, không phải Chân Ma cấp, anh ta không có trường khí thế, đó là dấu hiệu quan trọng nhất của cường giả Chân Ma cấp... Tuy nhiên khi anh ta biến thành Người Khổng Lồ Lôi Điện, hẳn là sử dụng Giải Phóng rồi, nghe nói đây là kỹ năng mà chỉ cường giả Chân Ma cấp mới biết, còn về trước Chân Ma cấp thì chỉ có một số rất ít thiên tài mới sử dụng được mà thôi. Xem ra anh ta không giống như người ta vẫn thường nói, rằng chỉ là một kẻ may mắn..."



Những người còn lại dường như cũng có điều suy nghĩ, khi bọn họ lần nữa nhìn về phía Người Khổng Lồ Lôi Điện phía xa, sự khinh thường ẩn hiện trong mắt đã biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại một loại thận trọng khi nhìn thấy thiên tài và cường giả.



Chưa cần biết tâm tình của đám người bên này biến đổi ra sao, thì con quỷ quái Chân Ma cấp hình dạng đại pháo đằng xa đã hoàn toàn tan biến. Vừa rồi khi Ngụy Ngưu Đầu vừa hồi phục, đã tiến đến nện cho nó mấy quyền, biến thân thể của nó thành tổ ong, thực không khác gì đồng nát. Sau đó, con quỷ quái này chợt nổ tung, hóa thành một khu vực lớn tràn đầy năng lượng tiêu chuẩn và một khẩu pháo cao khoảng ba mét...



Đúng vậy, sau khi đánh giá nhiều lần, mọi người đều khẳng định món Thiên Sinh Vũ Khí vừa được thực thể hóa ra kia một khẩu pháo thuộc vào đầu thời kì cận đại. Đây là một khẩu pháo có hình dạng cổ xưa được đặt trên hai bánh xe, nhìn qua quả thật còn rất thô sơ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên họ nhìn thấy loại Thiên Sinh Vũ Khí kì lạ như vậy.



Đó còn chưa phải là điểm mấu chốt, cái chính là khi Người Khổng Lồ Lôi Điện đằng xa dần dần thu nhỏ trở lại kích thước bình thường, coi như là lời tuyên bố trận chiến đã chấm dứt, Bùi Kiêu còn chưa kịp làm gì, đám người bên này bất chợt vội vàng lấy Thiên Sinh Vũ Khí của mình ra rồi xông lên. Lúc này, Dương Đỉnh Thiên phía sau bọn họ cũng bị dọa hoảng sợ, nhanh chóng cầm trường thương chạy theo, đồng thời âm thầm thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn, chú ý quan sát hành động của đám người kia. Chỉ cần bọn họ dám nảy sinh ý định cướp đoạt Thiên Sinh Vũ Khí, thì hắn sẽ lập tức ra tay giết người để chấn nhiếp... Giết chóc, đối với Dương Đỉnh Thiên đã quá quen thuộc!



Nhưng không giống với suy đoán của hắn, đám người kia không có hành động gì khác thường, tỉ như cướp đoạt Thiên Sinh Vũ khí, hay thừa cơ tấn công Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu gì đó, mà bắt đầu chia nhau ra, cẩn thận canh gác xung quanh Bùi Kiêu. Linh hồn nào không có Thiên Sinh Vũ Khí thì đứng ngoài cùng, còn linh hồn nào có Thiên Sinh Vũ Khí thì xếp vào vòng trong, trên mặt mỗi người đều lộ rõ sự thận trọng, dường như lo sợ sẽ có chuyện sơ suất gì đó xảy ra.



Vị trí của người đàn ông trung niên gần với Bùi Kiêu nhất, lão cười với Bùi Kiêu, nói: "Anh mau trấn áp cơn chấn động chấp niệm này đi, để chúng tôi bảo vệ xung quanh cho. Anh cứ yên tâm, dù có phải liều cái mạng nhỏ, chỉ cần chúng tôi còn sống, sẽ không có một còn quỷ quái nào tiến tới gần anh được!" Nói xong, tay lão cũng siết chặt cây Song Thủ Chiến Phủ, chăm chú quan sát chung quanh.



Bùi Kiêu nhìn về phía Dương Đỉnh Thiên đang chạy lại ngoài xa, cả hai đều thấy được một tia khác thường trong mắt đối phương. Bọn hắn đã hiểu đám người này đang làm gì rồi, bọn họ muốn bảo vệ cho kẻ vừa Giải Phóng, Bùi Kiêu. Nhìn động tác bọn họ thành thạo như thế, có vẻ như trước kia cũng đã từng làm nhiều lần, có thể đây là một thông lệ của giới linh hồn.



Chấp niệm trong cơ thể Bùi Kiêu chỉ hơi không ổn định, vẫn chưa đến mức chấn động, tuy nhiên nếu đã lập được uy rồi, hắn cũng không muốn biểu hiện quá mức nổi trội nữa. Vì vậy, sau khi gật đầu nhẹ một cái, hắn liền nhắm mắt ngồi yên, đồng thời cũng hấp thu một ít năng lượng tiêu chuẩn đang lơ lửng trong không trung. Khoảng năm, sáu phút sau, ước chừng thời gian đã đủ, hắn mở mắt nhìn mọi người xung quanh, nói: "Vất vả cho mọi người quá, cơn chấn động chấp niệm của tôi đã được trấn áp rồi."



Mọi người đều nhẹ thở phào, sau đó đều vui vẻ ra mặt, thả lỏng tâm tình, có nhiều người còn vui vẻ quan sát cỗ đại pháo cận đại bên kia.



Bùi Kiêu yên lặng một lúc, sau đó mới cười nói với người đàn ông trung niên: "Không biết ông họ là gì? Tôi còn chưa được biết tên họ của ông."



Người đàn ông trung niên cười ha ha, trả lời: "Tôi tên là David Robert, anh cứ gọi tôi là David."



Bùi Kiêu gật đầu nói: "Ha ha, không giấu gì ông, tôi quả thật là gã Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, Bùi Kiêu. Bởi vì thời gian tử vong quá ngắn, cho nên còn chưa biết rõ về giới linh hồn, đặc biệt là những chú ý khi chiến đấu đoàn đội, ông có thể giảng giải sơ lược cho tôi được không? Ví dụ như vừa rồi tại sao lại phải bảo vệ cho tôi ấy."



David ngẩn ra một hồi, sau mới lên tiếng: "A, hóa ra là anh không biết... Trong giới linh hồn có một quy định bất thành văn, đó là nếu như một linh hồn có thể sử dụng Giải Phóng, thì kẻ đó chính là chiến lực không thể thiếu của toàn giới linh hồn, có địa vị còn vượt qua Tránh Thoát Giả, Linh Hồn Đặc Thù, thậm chí Cao Đẳng Tránh Thoát Giả. Vì vậy, Tự Do Linh Hồn hoặc đoàn đội linh hồn của bất cứ quốc gia nào, một khi gặp một linh hồn vừa sử dụng Giải Phóng, bất kể quốc tịch, bất kể ân oán, nhất định phải bảo vệ kẻ đó đến cùng. Còn nếu như gây tổn thương cho kẻ đó, thì đoàn đội này, hoặc cá nhân này sẽ bị giới linh hồn trên toàn thế giới chế tài và đuổi giết!"



"Ha ha, tôi nghĩ anh cũng biết rằng linh hồn sử dụng Giải Phóng tuy có thể giết được quỷ quái Chân Ma cấp, nhưng sau đó, chấp niệm sẽ bị chấn động một khoảng thời gian. Khi đó linh hồn này gần như không còn sức chiến đấu nữa, ngoài ra không rõ vì lý do gì, linh hồn này sẽ trở thành một thứ cực hấp dẫn đối với quỷ quái chung quanh, cho nên mới có quy định như vậy."



Bùi Kiêu như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, hắn nhớ đến tình hình từng phát sinh tại ảo giới Phong Đô, khi đó Cung Diệp Vũ cũng vừa sử dụng Giải Phóng nên bị chấn động chấp niệm. Đúng lúc ấy, quả nhiên đã có hai con quỷ quái Chân Ma cấp tập kích bọn hắn, không lẽ là vì bị Cung Diệp Vũ hấp dẫn mà đến hay sao?



David còn chưa dừng lại, nói tiếp: "Đúng rồi, việc này có thể anh cũng không biết đâu nhỉ? Là thế này, khi tiêu diệt quỷ quái Chân Ma cấp, toàn bộ linh hồn có mặt đều sẽ được hưởng một phần lợi tức từ món Thiên Sinh Vũ Khí thu được, không cần biết linh hồn đó có tham gia chiến đấu hay không... Đương nhiên, quyền sở hữu sẽ thuộc về linh hồn hoặc đoàn đội có đóng góp nhiều nhất, những người chung quanh chỉ được hưởng chút lợi tức trong đó mà thôi. Cho nên anh cứ việc yên tâm, món Thiên Sinh Vũ Khí kì lạ này chính là của anh, chỉ cần mỗi người các anh đưa cho chúng tôi 100.000 Euro là được." Nói xong, lão phá lên cười.



Bùi Kiêu cảm thấy dở khóc dở cười, khoát tay nói: "Chớ nói là 100.000 Euro, nói thật với ông, gia tài của tôi cũng chỉ có vài chục nghìn nhân dân tệ mà thôi, tôi còn đang muốn đòi tiền đây."



Nét mặt David và một vài linh hồn đứng gần đó lập tức lộ vẻ khó tin, David nói: "Không thể nào? Chỉ có 100.000 Euro thôi mà, đối với Tránh Thoát Giả như tôi thì không tính là gì, những người có Thiên Sinh Vũ Khí cũng không phải là cần thiết lắm. Nhưng đối với một vài Tự Do Linh Hồn thì khác, số tiền đó đủ để họ mua một số năng lượng tiêu chuẩn đủ dùng trong nửa năm, anh không phải là hám tiền đến mức như vậy chứ?"



Tuy Bùi Kiêu đã biết rằng Tự Do Linh Hồn trong giới linh hồn rất giàu có, nhưng chẳng qua đó chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Dù sao hắn cũng chưa từng trải qua việc làm nhiệm vụ cho tổ chức linh hồn để tích lũy tiền tài và điểm số, rồi lại dùng điểm số để đổi lấy Thiên Sinh Vũ Khí gì đó. Gần như có thể nói, hắn từ lúc bắt đầu, đã trèo lên cấp cao trong linh hồn giới, cho nên tiền tài của thế tục hắn chẳng có bao nhiêu.



Bùi Kiêu yên lặng hồi lâu, bất chợt phá lên cười, nói: "Hay là... tôi dùng cái này để thay thế đi, mỗi người một điếu nhé, được không?" Nói xong, hắn liên lấy một gói thuốc lá từ trong ngực ra, đưa cho David một điếu.



David nghi hoặc nhận lấy, tuy nhiên khi nghe xong, sắc mặt liền biến đổi, nói: "Không thể nào? Thực Phẩm Chấp Niệm? Anh tính dùng cái này để thay thế sao? Anh chịu thiệt lớn rồi."



Bùi Kiêu vẫn vừa cười vừa nói như cũ: "Không việc gì, không việc gì. Nếu như ông đã cảm thấy rằng tôi chịu thiệt thòi, như vậy thì cứ dùng thứ này để thay thế đi." Nói xong, hắn liền đưa cho tất cả mọi người ở đấy, mỗi người một điếu thuốc, kể cả Dương Đỉnh Thiên đang đứng bên cạnh yên lặng quan sát mọi việc.



Vẻ mặt hơn hai mươi người lúc này đã bị thay thế vẻ kinh ngạc tột độ, đặc biệt là những Tự Do Linh Hồn bình thường kia, khi nhận được điếu thuốc, bọn họ gần như run rẩy cả người, giống như không thể tin nổi vậy. Sau nửa ngày, bọn họ mới đồng thanh reo mừng, lại còn dùng tiếng Đức hô vang những từ ngữ ca ngợi.



Bùi Kiêu thuận tay đốt một điếu, rít mạnh một hơi, sau đó nói với David: "Nếu như việc ban thưởng đã hoàn tất, vậy thì nên bàn về hành động kế tiếp đi thôi. Mọi người thấy sắp xếp của tôi lúc nãy thế nào?"



Đám người này, ngoại trừ David không kềm chế nổi, đã đốt điếu thuốc rồi hút lấy hút để, những người còn lại đều cẩn thận cất điếu thuốc của mình đi. Đến giờ phút này, bọn họ mới yên lặng nhìn về phía Bùi Kiêu, sau ân huệ này, thái độ bọn họ đối với Bùi Kiêu đã không còn khinh thường nữa, ngược lại, trong ánh mắt lúc này mang theo sự kính sợ và cảm kích.



Sau khi nghe câu hỏi của Bùi Kiêu, một vài Tránh Thoát Giả mới bắt đầu tỏ vẻ nghiêm túc suy nghĩ, hoàn toàn trái ngược với thái độ bác bỏ thẳng thừng lúc đầu. David vừa hít khói vừa hỏi: "Tại sao anh lại phải vội vàng tiến vào khu vực trung tâm như vậy? Nơi đó có đến ba quỷ quái Chân Ma cấp đấy, tuy rằng anh biết Giải Phóng và có thêm một con quỷ quái Chân Ma cấp làm trợ lực, nhưng như vậy vẫn hết sức mạo hiểm. Không bằng bây giờ tìm cách hợp nhất các đoàn đội còn lại, mấy trăm người cùng nhau xông lên sẽ có thêm phần nắm chắc. Tuy rằng như vậy anh sẽ khó có thể đoạt lấy món Thiên Sinh Vũ Khí được thực thể hóa ra, nhưng nếu so với tính mạng thì..."



Bùi Kiêu chợt cắt lời: "Không phải, là do lo lắng cho tính mạng của chúng ta, nên tôi mới muốn tiến vào trung tâm ngay lập tức... Lúc nãy ông cũng đã nói, con quỷ quái hình dạng ác ma kia đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn. Nói cách khác, thời gian càng dài, nó sẽ càng mạnh. Có lẽ các người cũng đã có nghe nói, trước khi tôi đến Nam Bắc Chiến Trường, đã từng cùng Cung Diệp Vũ tiến vào ảo giới Phong Đô. Khi đó chúng tôi đã gặp một sự cố bất ngờ, có mấy con quỷ quái Chân Ma cấp bỗng dưng xuất hiện và chiến đấu với nhau, trong cuộc chiến đó... Chúng tôi đã đụng độ quỷ quái Ma Vương cấp!"



Ba chữ Ma Vương cấp như có một sức hút kì lạ, hơn hai mươi người ở đây vốn còn đang xôn xao về việc mới nhận được thuốc lá bổ sung chấp niệm, nhưng sau khi ba chữ ấy được nói ra, bọn họ liền trở nên im lặng ngay lập tức, đồng thời nhìn về phía Bùi Kiêu với ánh mắt khó tin.



Bùi Kiêu cũng không để tâm, nhìn bọn họ nói: "Quá trình chiến đấu tôi sẽ không nói tỉ mỉ, nhưng tôi và Cung Diệp Vũ đã suýt phải bỏ mạng trong trận chiến ấy. Ma Vương cấp là cấp độ gần như không có đối thủ, nếu chúng tôi không nhân lúc nó tạm thời suy yếu vì chuẩn bị thăng cấp, không chừng kẻ phải chết lại chính là chúng tôi... Vì vậy, bằng bất cứ mọi giá, không được để cho con quỷ quái hình dạng ác ma kia trở thành Ma Vương cấp, tuy không giết được nó, nhưng nếu xông đến càng sớm, càng có nhiều cơ hội quấy nhiễu nó, làm giảm tốc độ thăng cấp của nó. Chính vì vậy, tôi mong muốn những ai không có Thiên Sinh Vũ Khí mau chóng ra ngoài thông báo tình hình, còn chúng ta thì lập tức đi sâu vào trong, các người thấy thế nào?"



David yên lặng một lúc, hắn nhìn quanh đám người một lượt, sau đó gật đầu một cái thật mạnh, nói: "Được! Tôi sẽ theo anh! Tôi cũng đại diện cho mọi người tán thành sự sắp xếp của anh, nhưng mà... Sự thật mất lòng, đoàn đội của chúng tôi không phải trực thuộc chính phủ, chúng tôi tiến vào ảo giới này, vốn là vì nếu may mắn tiêu diệt được một con quỷ quái Chân Ma cấp, sẽ có thể lấy được Thiên Sinh Vũ Khí. Nhưng hiện giờ đã chết mất hơn trăm người, do đó cần một lượng tiền lớn để an ủi gia đình của bọn họ. Nói thật, khoản tiền này, cho dù là đám Tránh Thoát Giả chúng tôi có vét hết tài sản cũng không đủ, cho nên... Nếu như trận này thắng lợi, và chúng tôi còn có thể sống sót, anh có thể trả thù lao cho chúng tôi bằng một món Thiên Sinh Vũ Khí không?"



Bùi Kiêu ngẩn ra, rồi lại bắt đầu cười tủm tỉm, làm cho vẻ mặt của đám người trở nên khó coi, sau đó hắn mới giơ hai ngón tay lên, nói: "Hai món Thiên Sinh Vũ Khí... Tôi dùng hai món Thiên Sinh Vũ Khí làm thù lao! Cho dù mọi người có chết hết toàn bộ, tôi cũng sẽ giao hai món Thiên Sinh Vũ Khí này cho nhóm Tự Do Linh Hồn đi báo tin, ngoài ra cũng sẽ giao toàn bộ Thiên Sinh Vũ Khí của những người đã chết cho họ, như thế được không?"



Mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó đều mừng rỡ như điên. Dựa theo giá cả của Thiên Sinh Vũ Khí ở thị trường Châu Âu, nếu là vũ khí cấp Chân Ma có thuộc tính riêng, giá chợ đêm lên đến một tỷ Euro trên một trăm đơn vị dung lượng, cao hơn so với không có thuộc tính khoảng mười lần. Do đó, hai món Thiên Sinh Vũ Khí cấp Chân Ma là quá đủ để bọn họ chi khoản tiền an ủi, mà có khả năng là sẽ tiết kiệm được một món cũng nên.



"Tốt! Chúng tôi sẽ theo anh!"



Như vậy, tổng cộng có mười hai Tự Do Linh Hồn ở lại, trong đó có ba Tránh Thoát Giả và chính Tự Do Linh Hồn có Thiên Sinh Vũ Khí... Đương nhiên, ngoại trừ ba Tránh Thoát Giả ra, Thiên Sinh Vũ Khí của chín người kia dung lượng chỉ đạt xấp xỉ mười đơn vị mà thôi. Hơn nữa, trong ba Tránh Thoát Giả cũng chỉ có Thiên Sinh Vũ Khí của David là có thuộc tính. Nhưng dù vậy, theo lời của David, đoàn đội của bọn họ cũng coi như khá mạnh, gần như là một phần ba thực lực của tổ chức linh hồn Đức.



Sự lo lắng trong lòng Bùi Kiêu càng thêm trầm trọng. Ngay đến một phần ba thực lực của giới linh hồn của một quốc gia, cho dù cố gắng cách mấy cũng chỉ có thể giết được một con quỷ quái Chân Ma cấp hạng bét, vậy thì dùng được vào việc gì nữa đây?



(Xem ra con đường phía trước thật là dài...)



Mặc kệ thế nào, nếu đã quyết định tiến lên, mọi người cũng không chần chừ nữa. Sau khi Bùi Kiêu thu một cây thương, một cái khiên tròn và khẩu đại pháo hình thù kì lạ vào trong Nhẫn U Minh, cả bọn liền lập tức lên đường, hắn cũng chưa kịp kiểm tra dung lượng của mấy món Thiên Sinh Vũ Khí này. Dù sao cũng là Thiên Sinh Vũ Khí do quỷ quái Chân Ma cấp thực thể hóa ra, chắc hẳn sẽ tốt hơn nhiều so thực thể hóa từ quỷ quái Nhập Ma cấp đỉnh phòng.



Không nói chuyện này nữa, sau khi mọi người rời đi được vài phút, ở nơi đó có một đoàn đội hơn sáu mươi người tiến đến, trong đó, có một người là Tự Do Linh Hồn thuộc đoàn đội của David. Khi vừa đến gần, gã đã chỉ tay vào cái hố trên mặt đất, nói: "Thấy chỗ này không? Đây chính là nơi diễn ra trận chiến. Vị Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín ấy thật là mạnh, chẳng những có thể triệu hồi quỷ quái Ngưu Đầu Chân Ma cấp, mà ngay cả hắn cũng có thể Giải Phóng Thiên Sinh Vũ Khí, hoàn toàn không giống một tay mơ vừa chết vài tháng chút nào."



Sắc mặt hơn sáu mươi người ở đấy đều lộ vẻ kì quặc, ban đầu còn là nửa tin nửa ngờ, sau đó lại là không thể tin được, bởi vì tin tức này thật sự dọa người. Một kẻ vốn bị phần đông trong giới linh hồn gán ghép với cái tên "người may mắn", cho dù sau này có thể trở nên mạnh mẽ, nhưng ít nhất hiện giờ vẫn chỉ là một tay mơ mà thôi, không ngờ rằng thực lực lại kinh khủng đến thế? Đây là linh hồn vừa chết vài tháng ư? Dù hắn có là Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thì cũng chẳng phải là hơi quá lời rồi sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom