• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới (3 Viewers)

  • Chương 496-500

Chương 496 Chương 496. Huyền Băng Nữ Đế giết đến tận cửa!(2)

Trong nháy mắt, sát khí thông thiên.

Hơn một trăm hộ pháp Tôn Giả Cảnh còn sót lại của Phi Long Bang, tất cả đều hóa thành cầu vồng kinh thiên phóng tới bên Đông Hoàng Tử U.

Phùng Lăng Phỉ giơ cao Thất Huyền Long Thương, lông mày nhíu chặt, mắt hạnh lạnh lẽo:

"Bệ hạ, những lính tôm tướng cua này để chúng ta đối phó đi!"

Quản Đồng và chủ phó tướng cũng lập tức lấy vũ khí ra tiến lên chờ lệnh.

Vừa rồi thất thủ trong hạp cốc khiến cho các nàng đều kìm nén một hơi, muốn chứng minh mình với Đông Hoàng Tử U.

Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Có thể."

"Tạ bệ hạ!"

Phùng Lăng Phỉ và ba mươi người lập tức giết đi lên.

Nhao nhao linh khí hóa rồng, lấy khí thế vô cùng mạnh mẽ tách các hộ pháp Phi Long Bang ra.

Nhìn thấy các nàng từng người lấy một địch mười, bọn người Đông Môn Hạo Long không khỏi lộ ra vẻ giật mình.

"Không ngờ được là thủ hạ nữ tướng Huyền Băng Nữ Đế cũng dữ dội như thế, xem ra nàng dạy rất khá a!"

Tứ đại hộ pháp Độc Nhãn, Hắc Tiên, Tà Thủ, Cuồng Sư lập tức liếc nhau, nhao nhao vận chuyển chân nguyên tới trạng thái đỉnh phong, sau đó cùng nhau xông về Đông Hoàng Tử U.

Đối mặt Huyền Băng Nữ Đế cường hoành bá đạo, bọn họ tự biết không phải là đối thủ.

Nhưng mà mục đích của bọn họ cũng không phải là cứng đối cứng với Đông Hoàng Tử U mà là tranh thủ cơ hội ra tay quý giá cho Đông Môn Hạo Long.

Mà nhìn thấy bọn họ đều bay ra ngoài.

Trong mắt Đông Môn Hạo Long hàn ý nở rộ, lấy từ trong nạp giới ra một thanh cung tiễn toàn thân thiêu đốt hỏa diễm.

"Đông Hoàng Tử U, Xạ Nhật Cung Tiễn ngay cả Đại Thánh Cảnh cũng có thể bắn giết, ta dùng một chi Xạ Nhật Tiễn duy nhất còn sót lại từ vạn cổ diệt ngươi!"

Đông Môn Hạo Long giương cung lắp tên, một chi Xạ Nhật Tiễn được chế tạo từ Thiên Ngoại Huyền Thiết, ẩn chứa một đạo Tiên Thiên Linh Hỏa đặt lên trên dây cung.

Sau đó kéo căng dây cung, trực tiếp nhắm ngay Đông Hoàng Tử U.

Lúc này Độc Nhãn và bốn đại trưởng lão đã tiếp cận Đông Hoàng Tử U.

Bốn người đồng thời dùng hai tay kết xuất một cái kim sắc ấn quyết.

Sau đó kết nối với nhau dệt thành một tấm lưới vàng lớn trên không trung.

"Thiết Tỏa Hoành Giang!"

Bốn người bạo rống một tiếng, tốc độ đột nhiên tăng vọt, hóa thành hư ảnh xông về phía Đông Hoàng Tử U.

Không đến một cái hô hấp, bọn họ kéo lưới vàng từ trên trời xuống, như muốn che Đông Hoàng Tử U lại.

"Trò trẻ con!"

Đông Hoàng Tử U mặt lộ vẻ khinh thường.

Cái "Thiết Tỏa Hoành Giang" này là một loại trận pháp phi thường cường đại, chí ít cần bốn cao thủ Chuẩn Đế Cảnh đồng thời thi triển mới có thể thành trận.

Đừng nhìn phạm vi nó không lớn, nhưng trên thực tế ở trong chứa vô hạn càn khôn, tựa như là một cái không gian có thể vô hạn khuếch trương.

Một tấm lưới, trạng thái đỉnh phong có thể trong nháy mắt bao trùm mười vạn người!

Hơn nữa loại trận pháp này cực kỳ kiên cố, một khi bị nhốt thì rất khó thoát thân.

Trong truyền thuyết Cửu Thiên Tiên Vực, cho đến nay trận pháp này đã vây chết không dưới mười cường giả Đế Cảnh.

Bởi vậy có thể thấy được trận này phi thường đáng sợ!

Nhưng mà đối với Đông Hoàng Tử U, nàng học được thân pháp "Thiên Ma Bát Bộ" từ trong công pháp ma đạo, hoàn toàn có thể không nhìn uy lực của "Thiết Tỏa Hoành Giang".

Sau đó thân hình nàng hơi chao đảo một cái, chân đạp trăm đóa hoa sen màu đen xông ra khỏi lưới vàng, một cái chớp mắt đã đi tới phía sau bọn người Độc Nhãn.

"Lão thiên, sao nàng nhanh như vậy!"

Bọn nó Độc Nhãn thấy thế đều hơi kinh hãi.

Lúc này tất cả bọn họ đều đưa lưng về phía Đông Hoàng Tử U, mệnh môn mở rộng, chuyện này khiến cho trong lòng bọn họ cảm thấy mười phần sợ hãi.

Nhưng mà chẳng kịp chờ bọn họ làm ra phản ứng, Đông Hoàng Tử U vung vẩy Băng Phượng Kiếm, một kiếm chém toàn bộ bọn họ!

Sưu!

Lúc này Đông Môn Hạo Long nhắm Xạ Nhật Tiễn ngay Đông Hoàng Tử U, bắn ra.

Là "Xuyên Vân Tiễn" nổi tiếng thiên hạ, Đông Môn Hạo Long là người lấy xạ thuật nhập đạo hiếm thấy.

Xạ thuật của hắn có thể nói là vạn dặm chuẩn xác, tiễn như lưu tinh!

Có tu vi Đế Cảnh gia trì, cho dù là một tiễn phổ thông đều có uy năng khai sơn phá thạch.

Chớ nói chi là lúc này hắn sử dụng đỉnh cấp Linh Bảo Xạ Nhật Cung.

Lại còn dùng tới một chi Linh Bảo Xạ Nhật Tiễn duy nhất để lại từ vạn cổ.

Bởi vậy một tiễn này vừa mới bay ra đã nhanh như thiểm điện, vượt qua thời không, có xuyên thủng sao trời chi uy!

"Đông Hoàng Tử U, ngươi nhất định phải chết!"

Theo Đông Môn Hạo Long, mặc dù Đông Hoàng Tử U đi tới phía sau mấy người Độc Nhãn nhưng cùng lúc đó cũng lộ phía sau lưng nàng ra trước mắt mình.

Bây giờ hắn thừa dịp Đông Hoàng Tử U không có xoay người, bắn ra một tiễn này, tuyệt đối có nắm chắc miểu sát Đông Hoàng Tử U!

Phốc!

Nhưng mà khiến cho Đông Môn Hạo Long khiếp sợ là Đông Hoàng Tử U đưa lưng về phía mình thân thể lóe lên, dùng ngón tay ngọc nắm Xạ Nhật Tiễn.

"A cái này? Sao có thể như vậy được!"

"Xạ Nhật Tiễn đã nhanh như thiểm điện, sao nàng có thể đưa lưng về phía ta mà vẫn kẹp được tiễn!"

"Chẳng lẽ sau lưng nàng mọc mắt sao?"

Đông Môn Hạo Long thấy thế thân thể khẽ run lên, phía sau lưng không khỏi phát lạnh.

Đông Hoàng Tử U xoay người, gương mặt trắng nõn như ngọc hiện ra vẻ khinh thường.

"Công phu đánh lén của ngươi quá kém!"

"Thiên Ma Bát Bộ" chẳng những có thể trong phạm vi nhỏ tăng tốc độ trên diện rộng, lại có thể huyễn hóa ra huyễn tượng.

Cho nên vừa rồi một tiễn này của Đông Môn Hạo Long hoàn toàn không nhắm trúng bản thể của Đông Hoàng Tử U.

Hơn nữa khi ra tay giết bọn người Độc Nhãn, Đông Hoàng Tử U đã đề phòng Đông Môn Hạo Long, há có thể để hắn đánh lén đắc thủ?

"Ngươi!" Đông Môn Hạo Long nhất thời nghẹn lời.

Lúc này hắn mới cảm nhận được nhất đại Nữ Đế Đông Hoàng Tử U này yêu nghiệt cỡ nào!

Lại nghe Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói

"Phi Long Bang tồn tại ở Cửu Thiên Tiên Vực hơn ba vạn năm, nghiệp chướng nặng nề!"

"Mà bang chủ ngươi làm nhiều việc ác, không đội trời chung với Bắc Huyền Thiên ta!"

"Hôm nay trẫm đại biểu tất cả người bị ngươi hại ở Bắc Huyền Thiên, ban ngươi cái chết!"
Chương 497 Chương 497. Thiên Ma Bát Bộ, không thể một thế!

Ngọc thủ vung vẩy, giờ khắc này Băng Phượng Kiếm lam quang lấp lóe, kinh diễm một phiến thiên địa.

"Không! Không! Huyền Băng Nữ Đế... xin ngươi thủ hạ lưu tình..."

Đông Môn Hạo Long sợ đến toàn thân run lên, vội vàng xin tha.

Nhưng mà đầy trời trạm lam sắc kiếm quang vô tình rơi xuống, trong nháy mắt chém hắn thành bột phấn.

Sau đó Đông Hoàng Tử U nhấc ngọc thủ, cầm Xạ Nhật Cung trong tay.

Dưới cái nhìn của nàng, Linh Bảo bực này trong tay Đông Môn Hạo Long là phung phí của trời.

Nàng lấy, sau này gặp được kẻ địch cường đại, dựa vào tu vi Đại Thánh Cảnh mới có thể cho đối phương một kích trí mạng.

Lúc này.

Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U một kiếm miểu sát Đông Môn Hạo Long, toàn bộ trên dưới Phi Long Bang đều sợ đến hồn bất phụ thể.

Ngước đầu nhìn khí thế không ai bì nổi của nàng.

Tất cả người của Phi Long Bang đều hoàn toàn mất hết đấu chí.

Có ít người rơi vũ khí mà không biết.

Ai cũng biết, lúc này còn dám phản kháng thì chắc chắn sẽ bị Huyền Băng Nữ Đế vô tình một kiếm chém chết!

Bức bách bởi uy thế cường đại của Đông Hoàng Tử U.

Mười vạn sơn phỉ lấy lại tinh thần, sau đó tất cả đều phủ phục dưới đất, run rẩy hô:

"Xin Nữ Đế bệ hạ tha chúng tiểu nhân một mạng!"

Đông Hoàng Tử U cúi nhìn tất cả sơn phỉ phía dưới.

Nàng cảm thấy mình một kiếm có thể miểu sát hơn mười vạn người, nhưng mà như thế không có ý nghĩa gì.

Chẳng bằng gửi những sơn phỉ này đến các quốc gia Bắc Huyền Thiên, làm mấy công việc khổ cực như đào quáng, lại có quan binh giám thị, một đời không thể đặc xá.

Như thế cũng coi như là để bọn họ tạ tội với dân chúng Bắc Huyền Thiên.

Hạ quyết tâm.

Nàng lệnh Quản Đồng liên hệ Tinh Hải Quốc và các quốc gia xung quanh, lệnh bọn họ điều động quân đội tới áp những sơn phỉ này đi.

Một bên khác.

Mắt thấy Đông Hoàng Tử U ngay cả Xạ Nhật Tiễn của Đông Môn Hạo Long cũng đỡ được, trong lòng Trịnh Thiên Chu biết Phi Long Bang đã giữ không được.

Chuẩn bị lập tức trở về Động Nguyên Thiên, báo lại cho Không Chí Vân.

Bỗng nhiên một đạo uy áp kinh thiên từ trên trời giáng xuống, chặn đường Trịnh Thiên Chu.

Dù Trịnh Thiên Chu là Tôn Giả Cảnh nhưng vẫn khi đối mặt cỗ uy áp này vẫn cảm thấy nhỏ bé như sâu kiến.

"Huyền Băng Nữ Đế!"

Trịnh Thiên Chu con ngươi co rụt lại, mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Hắn không ngờ được là mình đã bị Đông Hoàng Tử U để ý từ lâu rồi.

Chuyện này khiến hắn nhịn không được cảm khái, Huyền Băng Nữ Đế đúng là yêu nghiệt danh phù kỳ thực!

Mắt phượng đẹp đến mức tận cùng của Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt quan sát Trịnh Thiên Chu, lộ ra một tia nghiền ngẫm

"Phục sức Thống lĩnh cấm vệ Động Nguyên Thiên Hoàng tộc..."

"Nếu ta không có đoán sai, ngươi là người của Thân Vương, theo chỉ thị của hắn đến tai họa Bắc Huyền Thiên chúng ta?"

Cách ăn mặc của Trịnh Thiên Chu khiến cho Đông Hoàng Tử U nhìn một cái là nhận ra được thân phận của hắn.

Mà Trịnh Thiên Chu xuất hiện ở Phi Long Bang, chuyện này khiến nàng dễ dàng liên tưởng đến Động Nguyên Thiên có chủ ý gì.

Trên mặt Trịnh Thiên Chu mang vẻ kinh hãi nồng đậm: "Nữ nhân này thậm chí ngay cả kế hoạch của chúng ta đều biết!"

Chỉ vừa đối mặt, Đông Hoàng Tử U suy đoán ra được kế hoạch của Không Chí Vân, giờ phút này Trịnh Thiên Chu muốn quỳ.

Khẽ cắn môi, Trịnh Thiên Chu chỉ có thể kiên trì gật đầu một cái.

"Không hổ là Huyền Băng Nữ Đế, ngươi đúng là càng đáng sợ hơn lời đồn!"

"Thế nhân nhìn ta như thế nào, ta không để ý." Đông Hoàng Tử U vẻ mặt bình thản: "Ngược lại là ngươi, bây giờ muốn chết hay là muốn sống?"

Muốn chết hay là muốn sống?

Một câu vô cùng đơn giản, lại làm cho da đầu Trịnh Thiên Chu có chút run lên.

Chỉ có đại năng chưởng người sinh tử mới có thể bình thản nói như vậy!

Đông Hoàng Tử U hiển lộ bá khí khiến cho Trịnh Thiên Chu chân chính thể hội được cái gì gọi là Nữ Đế bá đạo!

Đời này, lần đầu tiên Trịnh Thiên Chu lâm vào xoắn xuýt.

Lựa chọn chết, mang ý nghĩa đối kháng Đông Hoàng Tử U.

Lựa chọn sống, chính là bán mạng cho Đông Hoàng Tử U.

Làm tâm phúc của Không Chí Vân, hắn đã thề không thể bán đứng Không Chí Vân.

Nhưng Đông Hoàng Tử U uy thế quá thịnh, hơi không cẩn thận thì sẽ xúc phạm Nữ Đế uy nghiêm mà bị miểu sát...

"Sự kiên nhẫn của ta có hạn, chỉ cấp ngươi ba cái hô hấp." Trên ngón tay ngọc của Đông Hoàng Tử U xuất hiện một đoàn huyền diệu tử sắc quang mang.

Thấy cảnh này, Trịnh Thiên Chu sợ đến con ngươi co rụt lại, vội vàng cúi đầu xuống.

"Tại hạ nguyện nghe theo Nữ Đế bệ hạ, máu chảy đầu rơi, chết thì mới dừng!"

"Rất tốt." Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.

Lúc đầu, nàng một mực tìm kiếm cơ hội cầm xuống Không Thị Hoàng tộc.

Không ngờ được là hôm nay dùng thần niệm điều tra được Trịnh Thiên Chu xuất hiện ở Phi Long Bang, Đông Hoàng Tử U cảm thấy đây là cơ hội trời cho để đối phó Không Thị Hoàng tộc.

Chỉ cần khống chế lại Trịnh Thiên Chu thì có thể tiết kiệm rất nhiều phiền phức, tiến quân thần tốc tìm được Thân Vương Không Chí Vân.

Tiếp xuống, chỉ cần giải quyết Không Chí Vân, như vậy toàn bộ Không Thị Hoàng tộc sẽ là vật trong lòng bàn tay nàng!

Vì phòng ngừa Trịnh Thiên Chu làm ra bất kỳ cử động nào xáo trộn kế hoạch của mình, Đông Hoàng Tử U vẫn đánh tử sắc ma quyết vào trong đầu của hắn.

Chỉ cần Trịnh Thiên Chu có một chút chống lại, nàng có thể miểu sát hắn trong nháy mắt.

Cảm nhận được ma quyết kinh khủng có chút nóng bỏng trong đầu, Trịnh Thiên Chu run sợ không thôi.

"Thủ đoạn của nữ nhân này đúng là kinh khủng, làm kẻ địch của nàng là sự bất hạnh a!"

Sau đó, Đông Hoàng Tử U cho bọn người Phùng Lăng Phỉ ở lại Phi Long Sơn trông coi mười vạn đạo tặc.

An bài xong, sau đó sai Trịnh Thiên Chu dẫn đường, hoả tốc tiến về Động Nguyên Thiên... Thiên Nguyên Cung!
Chương 498 Chương 498. Động Nguyên Thiên lịch sử, rốt cục bị sửa!

Từ khi Thiên Đô Sơn chi chiến đến nay, nơi này cả ngày đều có trọng binh ba tầng trong ba tầng ngoài trấn giữ.

Đừng nói là người, cho dù là một con phi trùng nhỏ cũng khó mà bay vào trong cung.

Từ khi Không Chí Vân thay thế Không Thanh Vũ tiếp nhận Động Nguyên Thiên, hắn gần như mỗi ngày đều phải thảo luận thiên hạ đại sự với chư vị vương công đại thần trong cung điện, chế định các loại kế hoạch giữ gìn Động Nguyên Thiên ổn định, đả kích Bắc Huyền Thiên.

Bởi vậy, phái trọng binh trấn giữ là vì cam đoan tất cả vương công đại thần an toàn tuyệt đối, cũng là vì phòng ngừa một chút kế hoạch tuyệt mật tiết lộ ra ngoài.

Lúc này, Thiên Nguyên Cung, trong điện.

Một bộ lam kim long bào, Không Chí Vân hăng hái ngồi ngay ngắn trên kim loan bảo tọa.

Dưới hắn, hai bên đại điện là phụ thân của hắn Không Đức Hoan và Tam công Cửu khanh, đỉnh cấp quan lớn.

Liếc nhìn toàn trường, Không Chí Vân cười nói:

"Nói cho chư vị một tin tức tốt, trước mắt Động Nguyên Thiên chúng ta đã thành công kết minh với ba mươi thế lực lớn ngoài biên giới Bắc Huyền Thiên."

"Trong đó đã bao hàm các bang phái tông môn tác phong hung hãn thế lực khổng lồ như Phi Long Bang, Sáp Huyết Tông."

"Mà căn cứ tin tức của ta, Phi Long Bang đã công về phía Bạch Thạch Thành Bắc Huyền Thiên, tin tưởng nhất thời nửa khắc thì có thể nhận được tin tức bọn họ công chiếm thành trì!"

Thừa tướng Từ Minh khẽ vuốt râu trắng của mình cười nói:

"Theo thần biết, Bạch Thạch Thành chính là thành trì trọng yếu biên cảnh tây nam Bắc Huyền Thiên, Phi Long Bang một kích này có thể nói đánh rắn bảy tấc, chắc chắn sẽ làm cho Huyền Băng Nữ Đế cảm thấy đau đớn!"

"Thừa tướng nói rất đúng!" Thái úy Triệu Kim Đấu Triều Không Đức Hoan chắp tay: "Trấn Thiên Vương có thể bồi dưỡng được Long Tử như điện hạ, đúng là phúc khí của Động Nguyên Thiên chúng ta a!"

Nghe được Triệu Kim Đấu tán dương mình có cách dạy con, Trấn Thiên Vương Không Đức Hoan vui vẻ cười to vài tiếng:

"Mặc dù bản vương dụng tâm dạy bảo Vân Nhi nhưng hắn có thể làm ra một phen sự nghiệp, ngoại trừ tự thân cố gắng ra cũng không thể rời đi chư vị hết sức ủng hộ!"

"Nếu có thể để Động Nguyên Thiên giải thoát ra khỏi nguy cấp lần này, như vậy chư vị ngồi ở đây đều là đại công thần danh lưu thiên cổ!"

Từ Minh gật đầu nói: "Điện hạ tuổi trẻ tài cao, mà Thái tử lại cố gắng bế quan gia tăng tu vi, Động Nguyên Thiên chúng ta hoàn toàn không lo không cách nào xoay người!"

"Ngược lại là Huyền Băng Nữ Đế, một trận chiến này mặc dù may mắn thắng Đại Đế nhưng cũng làm cho các lộ kẻ địch Bắc Huyền Thiên càng thêm ghen ghét, thần còn nghe nói Thiên Ma Giới lại muốn ra tay với Bắc Huyền Thiên."

"Bởi vậy có thể thấy được thời gian khổ sở của Huyền Băng Nữ Đế sắp đến a!"

Không Chí Vân nheo mắt lại nói: "Cho nên chúng ta phải thừa dịp bệnh, loạn tâm, để Bắc Huyền Thiên triệt để loạn!"

Không Đức Hoan và Từ Minh với Tam công Cửu khanh nghe vậy đều yên lặng gật đầu, đúng là đạo lý này!

Lúc này, một giọng nói trong trẻo êm tai, trong vũ mị mang theo vài phần lãnh khốc vang lên:

"Như vậy trẫm muốn xem xem các ngươi có thể để cho Bắc Huyền Thiên loạn hay không!"

Nghe được giọng nói này, Không Chí Vân và tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều ánh mắt run lên.

Đây là...

Huyền Băng Nữ Đế!

Hô!

Đại môn cung điện bị một làn gió thơm thổi ra.

Dưới ánh mặt trời, một bóng người tử sắc xinh đẹp, dưới chân sinh liên, ung dung đi vào bên trong đại điện.

"Quả nhiên là Huyền Băng Nữ Đế!"

Bọn người Không Chí Vân nhao nhao nuốt nước bọt một cái.

Đông Hoàng Tử U hoàn mỹ vượt ra khỏi tưởng tượng, kết hợp lời nói mới rồi của nàng, lúc này tất cả mọi người có thể trăm phần trăm xác định thân phận của nàng.

Thống lĩnh cấm vệ Ngụy Dương lập tức dẫn theo mấy trăm tên cấm vệ Tôn Giả Cảnh từ hai bên cung điện vọt ra.

Đông Hoàng Tử U nâng ngọc thủ lên nhẹ nhàng vung một cái.

Hô! !

Vạn trượng tử quang như thủy triều sôi trào trong cung điện.

Tất cả mọi người cảm nhận được một cỗ khí tức giống như viễn cổ ma thần triệt để tỏa ra.

Vô số hoa sen màu tím đen yêu diễm xuất hiện từ dưới chân đám người, trong chớp mắt đã thôn phệ Ngụy Dương và tất cả cấm vệ thành tro!

"Tê! Một chiêu miểu sát tất cả cấm vệ!"

"Huyền Băng Nữ Đế, đúng là tên như người, kinh khủng như vậy!"

"Nguy rồi!"

...

Dưới uy thế của Đông Hoàng Tử U, giờ khắc này toàn bộ Thiên Nguyên Cung đều câm như hến.

Mà lúc này toàn bộ cung điện đã ở trong khống chế của Đông Hoàng Tử U.

Những hoa sen huyền diệu đó như một cái lồng, vây tất cả mọi người ở giữa.

Đứng sau lưng Đông Hoàng Tử U, Trịnh Thiên Chu vẻ mặt đắng chát thở dài nói: "Xin lỗi chư vị, Nữ Đế bệ hạ thần uy hạo đãng, tại hạ chỉ có thể dẫn nàng tới nơi này."

Bọn người Không Chí Vân nghe vậy nhao nhao mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Bên ngoài Thiên Nguyên Cung chẳng những có trọng binh trấn giữ, còn có trăm ngàn huyền trận thủ hộ, muốn cường tiến tuyệt đối là khó như lên trời.

Nhưng nếu có Phó thống lĩnh cấm vệ như Trịnh Thiên Chu dẫn đường, như vậy thì vô cùng đơn giản.

Nhưng ai có thể nghĩ tới Trịnh Thiên Chu lại rơi vào trong tay Đông Hoàng Tử U?

Đông Hoàng Tử U chắp tay đứng ở trong cung điện, nhìn quanh toàn trường, thản nhiên nói:

"Hôm nay trẫm đến, chỉ hỏi các ngươi một câu, có nguyện thần phục với trẫm hay không?"

Nghe vậy, tất cả mọi người đều cúi đầu.

Bây giờ, Đông Hoàng Tử U khống chế tất cả người tay cầm đỉnh cấp quyền lực của Động Nguyên Thiên.

Mà với thực lực kinh khủng không ai bì nổi của nàng, chỉ cần ai dám nói nửa chữ không thì chắc chắn sẽ bị tru sát tại chỗ.

Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt từng người đều lộ ra vẻ hoảng sợ và bất đắc dĩ.

Dưới uy thế vô cùng cường đại của Đông Hoàng Tử U, bọn họ không dám ngẩng đầu đối mặt nàng.
Chương 499 Chương 499. Động Nguyên Thiên lịch sử, rốt cục bị sửa!(2)

Trịnh Thiên Chu nói ra: "Nhìn thấy Nữ Đế bệ hạ cường đại mới biết được có thể làm việc cho nàng chính là một loại vinh hạnh!"

"Chư vị, chim khôn biết chọn cây mà đậu, Động Nguyên Thiên khí số đã hết, quy thuận Nữ Đế bệ hạ đi!"

Sau khi nói xong, hắn là người đầu tiên quỳ xuống đất, dập đầu với Đông Hoàng Tử U.

Sau đó Từ Minh, Triệu Kim Đấu và Tam công Cửu khanh cũng quỳ xuống, dập đầu nói: "Vi thần thần phục Nữ Đế bệ hạ!"

Nhìn thấy bọn họ đều quỳ xuống, trong mắt phụ tử Không Chí Vân và Không Đức Hoan lập tức xuất hiện nước mắt.

Ai có thể nghĩ tới Động Nguyên Thiên sụp đổ nhanh như vậy, phủ phục dưới chân Nữ Đế!

Không Đức Hoan lắc đầu thở dài: "Đúng là tạo hóa trêu ngươi! Nữ Đế bệ hạ uy nghiêm không thể xúc phạm, chúng ta nào dám không theo a?"

Nói xong, hai chân mềm nhũn, vô lực quỳ xuống đất.

Nhìn thấy Không Đức Hoan cũng thần phục dưới chân Đông Hoàng Tử U, rốt cục Không Chí Vân không gánh được, bước nhanh đi tới trước mặt Đông Hoàng Tử U.

Vẻ mặt không cam lòng, bất đắc dĩ lấy Đế Hoàng ấn tỉ từ trong nạp giới ra, hai tay dâng lên:

"Đây là Đại Đế Ngọc Tỳ, mời Nữ Đế bệ hạ nhận!"

Đông Hoàng Tử U vẩy ngọc thủ một cái, cách không cầm ấn tỉ.

Hơi đưa vào một điểm linh lực, nàng cũng cảm nhận được thiên địa chi khí cực kỳ mênh mông kinh khủng ẩn chứa trong đó.

Đạo hạo nhiên thiên địa khí này chính là khí vận Động Nguyên Thiên.

Bên trong Đế Hoàng ấn tỉ hội tụ một phương thiên địa chi khí, ai có được thì đại biểu là chí cao vô thượng quyền lực trong vùng thế giới này.

Sau khi dùng linh lực xóa đi ấn ký Không Kình Thương gia trì trong ấn tỉ, Đông Hoàng Tử U lưu lại ấn ký của mình ở bên trong, đại biểu nàng đã trở thành tân chủ nhân Động Nguyên Thiên.

Thấy cảnh này, trong mắt bọn người Không Chí Vân triệt để lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Động Nguyên Thiên lịch sử, rốt cục bị sửa!

Đông Hoàng Tử U nhìn về phía Không Chí Vân: "Biết Không Thanh Vũ ở đâu sao?"

Sau khi Không Kình Thương chết mất, nàng cũng cho người nghe ngóng chỗ ẩn thân của Không Thanh Vũ, đáng tiếc đến nay không thu hoạch.

Không Chí Vân trả lời: "Khởi bẩm bệ hạ, đại ca ta... Không Thanh Vũ không cho bất kỳ kẻ nào biết hắn bế quan ở đâu."

"Trước khi đi, hắn chỉ nói cho ta, có việc thì sẽ tìm ta!"

Sau khi nghe xong, Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm.

Kết hợp tình báo thu thập trước đó, nàng đoán Không Chí Vân không có nói sai.

Nhưng mà đó cũng không phải vấn đề.

Nàng cảm thấy một khi Không Thanh Vũ nghe nói Động Nguyên Thiên bị mình đoạt lại, chắc chắn sẽ hiện thân.

Nghĩ đến đây, nàng quay người đi đến cổng, chỉ để lại một câu nói lạnh nhạt:

"Trẫm sẽ phái người toàn diện tiếp nhận Thiên Nguyên Cung, trước khi mọi chuyện được xử lý xong, các ngươi ở chỗ này chờ đi."

Mặc dù đã lấy được Đế Hoàng ấn tỉ, nắm hoàng quyền và số mệnh Động Nguyên Thiên trong tay.

Đông Hoàng Tử U vẫn muốn dùng tốc độ nhanh nhất tiếp quản Thiên Nguyên Cung, triệt để nắm Động Nguyên Thiên ở trong tay.

Đương nhiên, vấn đề này nàng định sẽ khiêm tốn xử lý.

Xem Động Nguyên Thiên là một lá bài tẩy của mình, lúc cần thiết lại lộ ra chấn nhiếp kẻ địch.

...

Thủy Tinh Cung.

"Cha cha, không xong!"

Sáng sớm, vừa ăn điểm tâm xong, các tiểu nha đi dạo một vòng trong hoa viên, sau đó thét chói tai chạy vào tẩm cung.

Lâm Hiên xoay người, thấy trong tay Tuyền Ấu bưng một con chim nhỏ lông xù màu vàng.

"Thế nào?" Lâm Hiên đi đến trước mặt các tiểu nha đầu, vẻ mặt cưng chiều mà nhìn các nàng.

Tuyền Ấu nâng cao chim nhỏ trong tay, nói: "Cha, vừa rồi chúng ta chơi bên ngoài, phát hiện con chim nhỏ này từ trên trời rớt xuống!"

Tuyền Châu gật gật đầu: "Ừm, cánh của nó còn chưa phát triển, chắc chắn té rất đau!"

Tuyền Hàm vẻ mặt thuơng hại: "Nói không chừng nó đã bị thương."

Tuyền Hi kéo tay Lâm Hiên: "Cha, ngươi có thế để cho tất cả phi cầm tẩu thú nghe theo lời ngươi nói, vậy chắc chắn ngươi có thể nói chuyện với con chim nhỏ này, ngươi hỏi một chút xem nó đau chỗ nào?"

Nhìn thấy vẻ mặt thiên chân khả ái của chúng nữ nhi, Lâm Hiên lắc đầu cười nói:

"Con chim nhỏ này vừa ra đời không lâu, linh trí còn chưa mở ra, hoàn toàn không có biện pháp câu thông với nó."

"A ~ vậy làm sao bây giờ nha?"

Các tiểu nha đầu đều gấp.

Lâm Hiên an ủi: "Đừng lo lắng, cha có thể giúp nó kiểm tra thương thế, sau đó chữa khỏi."

Các tiểu nha đầu nghe xong lập tức không gấp nữa.

Đúng nga, cha lợi hại như vậy, đương nhiên có thể giúp chim nhỏ a!

Sau đó, Lâm Hiên vận dụng linh lực điều tra, phát hiện chim nhỏ cũng không sao, thế là cười nói:

"Được rồi, cha đã điều tra, chim nhỏ không có bị thương."

"Quá tốt rồi!" Các tiểu nha đầu đều vui vẻ đập tay.

Nhìn thấy các nàng có ái tâm như thế, Lâm Hiên nở một nụ cười hiền lành.

Sau đó mấy người Tuyền Châu kéo hắn đi ra ngoài, vừa đi vừa nói:

"Cha, vậy ngươi giúp chim nhỏ về nhà đi, không có cha và mẫu thân thì rất đáng thương!"

Ngẩng đầu nhìn lại,, trên những cái cây xung quanh đều không có tổ chim.

"Tại sao lại như vậy chứ?"

"Nhà của chim nhỏ lại không ở đây!"

Các tiểu nha đầu đều bĩu môi.

Các nàng vốn đang định nhờ Lâm Hiên dẫn chim nhỏ bay đến trên cây, để nó vào tổ chim.

Nhưng không ngờ được là tổ chim không ở nơi này!

Lâm Hiên nói ra: "Xem ra, con chim nhỏ này hẳn là thất lạc khi cha mẹ của nó di chuyển."

Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, hắn cẩn thận quan sát con chim nhỏ này, phát hiện nó là một loại chim tên là Hoàng Cẩm Nhạn.

Chim này lấy Ngưng Sương Nguyệt Đào làm thức ăn.
Chương 500 Chương 500. Cha thật lợi hại... mua!

Một khi Ngưng Sương Nguyệt Đào trong phạm vi hoạt động bị ăn sạch, bọn chúng sẽ dẫn theo tất cả chim non di chuyển đến địa phương mới.

Bởi vậy Lâm Hiên biết tại sao con chim nhỏ này lại xuất hiện trong Thủy Tinh Cung, lại nói nguyên nhân cho mấy người Tuyền Châu.

Nghe được Lâm Hiên nói như vậy, mấy người Tuyền Châu đều gật đầu: "Hóa ra là như vậy nha!"

Sau đó Tuyền Hi chớp mắt to nói ra:

"Xem ra chúng ta phải chăm sóc Hoàng Cẩm Nhạn , chờ cha mẹ của nó trở về tìm nó."

"Ừm ừm!" Tuyền Ấu gật cái đầu nhỏ: "Để nó ở trong phòng của ta đi, chỗ ta thích hợp cho động vật ở nhất!"

Tuyền Châu lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng sợ:

"Ở chỗ ngươi đều là yêu thú, Hoàng Cẩm Nhạn nhỏ như vậy, sẽ bị bọn chúng ăn hết!"

Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghe vậy đều nhao nhao gật đầu, vô cùng đồng ý cách nói của Tuyền Châu.

Trong phòng Tuyền Ấu đều là các loại yêu thú hung mãnh, Hoàng Cẩm Nhạn nhỏ như vậy, chắc chắn không thể đặt ở chỗ đó nha!

"Vậy làm sao bây giờ?"

Tuyền Ấu nhăn nhăn lông mày nhỏ.

Mấy người Tuyền Châu cũng nhao nhao suy nghĩ, từng người vểnh miệng nhỏ đỏ đô đô, vô cùng khả ái.

Lâm Hiên ở bên cạnh cười không nói.

Đối với vấn đề nhỏ này, hắn hi vọng các tiểu bảo bối có thể động đầu óc, tự nghĩ biện pháp.

Dù sao, có thể giải quyết vấn đề này cũng có thể giúp các nàng trưởng thành.

"Có!"

Đôi mắt to xinh đẹp của Tuyền Hàm sáng lên, giơ tay nhỏ lên nói ra:

"Chúng ta có thể làm một cái ổ trên tàng cây cho chim nhỏ, như vậy cha mẹ của nó về tìm nó cũng dễ tìm hơn!"

"Đúng nga, biện pháp này tốt!" Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Ấu nhao nhao biểu thị đồng ý.

Nhưng mà có người cha không gì không làm được như Lâm Hiên bên cạnh, các tiểu nha đầu vẫn quyết định hỏi Lâm Hiên một chút trước.

Lâm Hiên cưng chiều xoa cái đầu nhỏ của các nàng, khẽ gật đầu:

"Biện pháp này có thể thực hiện, Hoàng Cẩm Nhạn là một loại chim có linh tính."

"Dựa theo đạo lý, chẳng mấy chốc bọn chúng sẽ phát hiện rơi mất một con chim nhỏ, đồng thời quay đầu lại tìm nó."

"Cha sẽ làm tổ chim với các ngươi, chờ bọn chúng trở về tìm chim nhỏ có được hay không?"

"Được!"

Có Lâm Hiên ủng hộ, các tiểu nha đầu lập tức tràn đầy lòng tin.

Sau đó, Lâm Hiên cho bọn người hầu đi tìm mấy tấm ván gỗ mỏng sạch sẽ, biến chúng nó thành một cái hộp gỗ tứ diện.

Mà bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu thì nhao nhao chạy trở về gian phòng của mình, cầm một chút đồ tốt ra.

Tuyền Châu lấy một khối cực phẩm Vân Nhu Ngọc ra làm khăn bông trải dưới đáy hộp gỗ, lo lắng nói ra:

"Chim nhỏ rất ít lông, ta muốn làm một lớp khăn bông dày cho nó, để nó ấm áp hơn!"

Tuyền Hi lấy ra một con Thái Ất Phi Trư đặt ở trong hộp:

"Chim nhỏ một mình trên tàng cây sẽ rất nhàm chán, để Tiểu Phi Trư chơi với nó đi!"

Tuyền Hàm cầm một đóa hoa bỏ vào trong hộp:

"Chim chóc đều thích hoa hoa thảo thảo, ta trang trí nhà của nó đẹp một chút!"

Tuyền Ấu trong tay bưng lấy Hoàng Cẩm Nhạn, cười hì hì nhìn hộp gỗ:

"Chim nhỏ ngươi thấy chưa? Cha của ta cha và các tỷ tỷ giúp ngươi làm một cái nhà mới đẹp mắt!"

Nói xong nàng bỏ Hoàng Cẩm Nhạn vào.

Sau đó các tiểu nha đầu kéo tay Lâm Hiên:

"Cha, để chim nhỏ lên cây đi, lỡ như cha mẹ của nó trở về không nhìn thấy nó, chắc chắn sẽ gấp!"

"Tốt tốt tốt, cha lập tức để nó lên!"

Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều, trên tay vận ra một đạo linh lực, cuốn hộp gỗ bay đến trên một thân cây cao nhất.

Có đạo linh lực này bảo hộ, cho dù đất rung núi chuyển, hộp gỗ cũng sẽ không nghiêng rơi xuống.

Hơn nữa Hoàng Cẩm Nhạn bên trong hộp gỗ có thể được linh lực tẩm bổ không cần ăn, đủ thời gian cho cha mẹ của nó tìm tới nó.

Nhìn thấy hộp gỗ ổn định trên tàng cây, các tiểu nha đầu đều vô cùng vui vẻ.

Sau đó bốn tiểu bảo bối ôm Lâm Hiên, hôn hai bên mặt hắn.

"Cha thật tốt!"

"Cha thật lợi hại... mua! ( * ╯3╰)!"

Nhìn thấy các nàng cha từ nữ hiếu, bọn người hầu bên cạnh cũng không khỏi âm thầm cảm khái.

Tiểu công chúa có ái tâm như thế, sau khi các nàng lớn lên chắc chắn là thiên chi kiều nữ nhân trạch một phương.

Hơn nữa có Đế phu cẩn thận ôn nhu quan tâm chăm sóc, chắc chắn các nàng là người hạnh phúc nhất trên đời này.

Lâm Hiên cảm nhận được chúng nữ nhi nhiệt tình đồng thời trong đầu cũng không có nhàn rỗi.

Đinh!

Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên lần nữa.

"Ngươi giúp chúng nữ nhi làm một ổ chim, để các nàng trở nên càng có ái tâm, ban thưởng: Kỹ năng âm nhạc cấp Tông sư!"

Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Lâm Hiên mỉm cười.

Lại là một cái kỹ năng cấp Tông sư, cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu!

Thu hồi hệ thống, Lâm Hiên bị tiểu nha đầu kéo đi tới dưới đại thụ.

"Cha, chúng ta cùng đứng ở chỗ này chờ phụ mẫu chim nhỏ về được không?"

"Được!"

...

Huyền Băng Cung, Càn Tâm Điện.

Đông Hoàng Tử U đưa một phần danh sách cho Nhược Ảnh, trong mắt phượng mỹ lệ sáng tỏ có mấy phần thông minh tháo vát.

"Trẫm đã cầm xuống Động Nguyên Thiên, tiếp theo chính là tiếp nhận toàn bộ công việc tương quan ở Động Nguyên Thiên."

"Trong phần danh sách này, tổng cộng có một trăm vị hiền tài trẫm chỉ định, ngươi để bọn họ mau chóng chuẩn bị kỹ càng, tiến vào chiếm giữ Thiên Nguyên Cung, cộng đồng quản lý triều chính với một đám lão thần Động Nguyên Thiên."

Nhược Ảnh nghe nói như vậy, không khỏi lộ ra vẻ kính sợ vạn phần.

"Thuộc hạ không ngờ được là bệ hạ sẽ nhanh chóng cầm xuống Động Nguyên Thiên như thế, bệ hạ đúng là vạn cổ nhất đế!"

Đông Hoàng Tử U vẻ mặt bình tĩnh: "Mặc dù đã cầm xuống Động Nguyên Thiên, nhưng còn có rất nhiều chuyện chúng ta phải làm, phải tránh vui quá hóa buồn!"

"Rõ!" Nhược Ảnh lập tức trở nên nghiêm túc.

Nàng cảm thấy tâm cảnh của mình so với Đông Hoàng Tử U thì vẫn kém một mảng lớn.

Đông Hoàng Tử U tâm trí kiên định, lãnh khốc cứng rắn như là bàn thạch, điểm này Nhược Ảnh thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.

Đông Hoàng Tử U nói tiếp: "Mặt khác, ngươi xếp vào một vạn tử sĩ ở Thiên Nguyên Cung, giám sát những lão thần đó đồng thời thủ hộ tất cả điển tịch và tài liệu cơ mật trong Thiên Nguyên Cung."

"Thuộc hạ đã hiểu!" Nhược Ảnh khẽ gật đầu.

Đông Hoàng Tử U phát hiện được có người đến gần, phất phất tay để Nhược Ảnh lui ra.

Sau một lát, một bóng người thanh xuân tịnh lệ đi vào Càn Tâm Điện.

Mộ Ấu Khanh cười hì hì nhìn Đông Hoàng Tử U, kêu một tiếng: "Biểu tỷ!"

"Ngươi đã đến."

Đông Hoàng Tử U cười đứng dậy.

Toàn bộ Bắc Huyền Thiên, có thể không trải qua thông báo thì có thể trực tiếp tiến vào Càn Tâm Điện, ngoại trừ Lâm Hiên và chúng nữ nhi cũng chỉ có hai người Nhược Ảnh và Mộ Ấu Khanh.

Đông Hoàng Tử U tương đối coi trọng tiểu biểu muội đơn thuần thẳng thắn này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom