-
Chương 101-105
Chương 101 Chương 101. Nam nhân này có thể nói là yêu nghiệt!
"Bây giờ thủ lĩnh cũng đã trở thành Cửu giai yêu tướng, như vậy cũng chứng tỏ là Ngân Dương Tộc phục hưng ở trong tầm tay!"
"Thủ lĩnh uy vũ!"
Trong lúc nhất thời toàn thể Ngân Dương Tộc đều vạn phần cúng bái Tang Mạc, còn hắn như là thần của bản tộc.
"Ha ha ha!"
Trong lòng Tang Mạc vô cùng đắc ý, nhịn không được ngẩng đầu cười to vài tiếng.
"Ừm?"
Bỗng nhiên, hắn đã nhận ra có gì đó không đúng.
Dựa theo lý mà nói thì Bàn Tướng Đại Trận đã lên khởi động từ lâu rồi mới đúng. Nhưng mà cho đến bây giờ, trong phạm vi ba vạn dặm hoàn toàn không nhìn thấy một chút bóng dáng nào của Bàn Tướng Đại Trận. Chuyện này khiến Tang Mạc không khỏi cảnh giác lên. Hắn dự cảm hôm nay sẽ có kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện.
Xoát!
Đúng lúc này, một đạo bạch quang xán lạn từ trên trời giáng xuống, tật như thiểm điện.
"Đúng là có cường giả giáng lâm!"
Tang Mạc ánh mắt gắt gao khóa chặt Lâm Hiên, trong lòng hắn nghĩ quả nhiên mình đoán không sai đúng là có cường giả giáng lâm chỗ này.
Lâm Hiên ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào Tang Mạc: "Ngươi chính là người mệnh lệnh cho Hắc Ưng Chiến Thần phục kích Huyền Băng Nữ Đế, đúng không?"
"Phải thì như thế nào?" Tang Mạc nheo mắt lại, trầm tư một lát, sau đó oán hận nói: "Hóa ra là ngươi giết ba huynh đệ Hắc Ưng Chiến Thần!"
Lương Khâu đứng ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Xem ra vị này chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế."
Huyền Băng Nữ Đế cao lãnh mỹ lệ, nói về nhan sắc có thể nói là số một Cửu Thiên. Bốn năm trước nàng kết hôn với một nam tử thần bí sinh ra một thai tứ bảo, chuyện này phàm là những người từng tìm hiểu về Huyền Băng Nữ Đế đều biết. Kết hợp với những gì mà Lâm Hiên vừa mới nói. Tang Mạc và Lương Khâu không những đoán ra được Lâm Hiên chính là người đã tiêu diệt Hắc Ưng Chiến Thần mà cũng đoán ra được hắn chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.
"Các ngươi đều đoán đúng rồi." Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Ta thích nói chuyện với người thông minh, như vậy thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều."
Hắn nâng tay phải lên, búng tay một cái.
Ba ~
Một đạo ấn quyết màu đen huyền diệu từ trong ngón tay của hắn bắn ra tan biến trên không trung cao vạn trượng. Sau đó hắc quang lóe lên. Trong nháy mắt một luồng khí tức kinh khủng bao phủ phạm vi mười dặm.
Hơn vạn người của Ngân Dương Tộc ở bên dưới tế đàn đều cảm nhận được ức vạn đạo hàn khí kinh khủng dâng lên bốn phía. Những hàn ý này có tính công kích cực mạnh, khiến cho bọn họ nhất thời như là rơi vào trong Cửu U Luyện Ngục.
"Tê! Đây là sát trận!"
"Thật là khủng khiếp!"
"Thủ lĩnh, cứu chúng ta!"
Cũng trong lúc người của Ngân Dương Tộc la thất thanh lúc, Cửu U Huyền Thiên Sát Trận đã hoàn toàn thành hình. Vô số đạo Cực Hàn U Minh Chi Khí trải qua trận pháp hấp thu Thiên Đạo chi lực cường hóa, biến thành ức ức vạn ngày mũi tên băng kinh khủng có thể xuyên thấu cốt nhục của người của Ngân Dương Tộc. Trong lúc nhất thời, từng đạo U Minh chi khí màu đen nổ bắn ra, từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn chấn động thiên địa.
Thấy cảnh này, Tang Mạc và Lương Khâu đều sợ ngây người, cả buổi còn chưa có lấy lại bình tĩnh. Bọn họ đã dự tính trước được là Lâm Hiên rất mạnh, nhưng mà bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được là hắn lại mạnh tới mức này.
Vê chỉ thành trận!
Năng lực như thế này có thể nói là khiến cho người ta kinh động như là gặp thiên nhân!
"Không hổ là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!" Trong nháy mắt trong lòng Tang Mạc kiêng kị hơn mấy phần.
May mắn mình có lực lượng của tiên tổ gia trì nếu không hôm nay chỉ có thể ngồi đây chờ chết mà thôi.
"Có thể chinh phục nữ nhân như Huyền Băng Nữ Đế, đúng là có năng lực khủng bố như thế thật!" Mà Lương Khâu thì âm thầm cảm khái không thôi.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Tang Mạc tức giận nhìn người của Ngân Dương Tộc chết thảm ở trong sát trận. Một đạo sát khí cuồng bạo từ trong cơ thể hắn phóng lên tận trời: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi diệt tộc nhân ta, thù này không đội trời chung!"
Vạn trượng sát khí trong khoảnh khắc hội tụ toàn thân hắn. Lực lượng đến từ tiên tổ Ngân Dương Tộc kết hợp với tu vi của bản thân hắn, dung hợp thành một cái đồ đằng Ngân Dương cao không nhìn thấy đỉnh.
Tang Mạc thò tay vào trong hư không lấy ra Chấn Thiên Chùy của mình, hóa thành một đạo lưu quang như thiểm điện vọt thẳng đến chỗ Lâm Hiên.
"Lực lượng của tiên tổ của các ngươi cũng không mạnh lắm." Lâm Hiên cười khẩy.
Kiếm trong tay bách chuyển thiên hồi, vận dụng "Vô Cực Kiếm Pháp" đại xảo nhược chuyết bổ xuống.
Chân nguyên mạnh mẽ của Đế Cảnh hóa thành kiếm khí cuồn cuộn không dứt, phối hợp với lôi lực của Ngũ Hành Thần Lôi, đón đỡ Chấn Thiên Chùy của Tang Mạc.
Ầm ầm!
Tang Mạc chỉ cảm thấy một đám chân khí kinh khủng tuôn ra ngay trước mặt mình. Chờ đến khi hắn kịp phản ứng lại thì đừng nói là Chấn Thiên Chùy mà ngay cả tay phải của hắn cũng bị đánh cho vỡ nát.
"Nam nhân này có thể nói là yêu nghiệt!"
Trong lòng Tang Mạc bỗng nhiên có chút hối hận. Nếu như biết trước được nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế mạnh đến mức như thế này thì nhiệm vụ lần này cho dù có đánh chết hắn cũng sẽ không nhận.
Bây giờ thì hay rồi, vì một chút lợi ích nhỏ chẳng những khiến cho toàn bộ Ngân Dương Tộc diệt tộc mà ngay cả tính mạng của mình cũng khó mà giữ vững được.
Được không bù mất a!
Mà nhìn thấy Tang Mạc bị hoàn toàn ngăn chặn trong khoảnh khắc. Lương Khâu đứng ở bên cạnh nuốt một ngụm nước bọt sau đó hóa thành một đạo gió táp nhanh chóng bỏ chạy xa xa.
"Ta có cho ngươi đi hay chưa?" Lâm Hiên thôi động "Ngũ Lôi Chính Pháp", tay trái dẫn xuất một đạo lôi quyết.
Ầm ầm!
Một đoàn Ngũ Hành lôi quang từ trên trời giáng xuống, tinh chuẩn rơi vào trên người Lương Khâu, đánh cho hắn nổ thành bột mịn.
"Cái này. . ." Tang Mạc thấy thế triệt để hóa đá.
Chương 102 Chương 102. Thủy Tinh Cung bị các cô bé đáng yêu làm sợ!
Lương Khâu tốt xấu gì cũng là Bát giai đại yêu, kết quả lại bị một đoàn lôi quang của Bắc Huyền Thiên Đế phu đánh cho nổ thành bột mịn. Hiện tại xem ra một kiếm vừa rồi của Đế phu là đã hạ thủ lưu tình đối với mình rồi. Nếu không, với thực lực Đế Cảnh của hắn, tăng cường lôi lực thêm mấy lần nữa thì tuyệt đối có thể miểu sát mình giống như là miểu sát Lương Khâu.
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt tâm trạng của Tang Mạc như rơi xuống đáy cốc. Đối mặt cường giả cấp thống trị như thế này hắn hoàn toàn không có can đảm ra tay lần thứ hai!
Bành!
Sau đó Lâm Hiên một cước giẫm Tang Mạc ngã xuống đất, kiếm trong tay lôi quang lóng lánh, chỉ thẳng vào yết hầu của Tang Mạc: "Nói đi, người nghe theo lời sai sử của người nào mà đi mai phục Huyền Băng Nữ Đế?"
Tang Mạc cảm thấy từng sợi ý lạnh từ yết hầu chạy thẳng vào trong tim, hoàn toàn không dám dấu diếm, vội vàng nói: "Là người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên!"
Hoàng thất Nam Huyền Thiên?
Khóe miệng Lâm Hiên nở một nụ cười lãnh khốc, rốt cuộc cũng tìm được chính chủ rồi!
…………………………………..
"Nói cho rõ ràng ra, rốt cuộc là người nào trong Hoàng tộc Nam Huyền Thiên?" Lâm Hiên truy vấn.
Tang Mạc lắc đầu: "Chuyện này tiểu nhân hoàn toàn không biết thật! Tiểu nhân chỉ có thể xác định đối phương đến từ Hoàng tộc Nam Huyền Thiên!"
Lâm Hiên dùng La Sát Thần Niệm xâm nhập thức hải của Tang Mạc, xác nhận những gì mà hắn nói đúng là không có sai.
Ngẫm lại cũng thế. Với đẳng cấp của Tang Mạc, nếu như đối phương có ý giấu giếm thân phận thì hắn không có năng lực để điều tra ra được đâu. Nhưng mà đối với Lâm Hiên, chuyến đi này xem như đã đạt được thứ mà hắn muốn.
Người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên thiết kế mai phục Đông Hoàng Tử U. Tin tức này hắn sẽ truyền lại cho Đông Hoàng Tử U. Tin tưởng với thủ đoạn và năng lực của Đông Hoàng Tử U thì chẳng những có thể đề phòng Nam Huyền Thiên mà nói không chừng còn có thể bắt được người đã đứng ra liên hệ với Tang Mạc. Đến lúc đó, nếu như có cần, chắc chắn Lâm Hiên sẽ là người đầu tiên ra tay.
Nhìn thấy Lâm Hiên không có ý bỏ qua cho mình, Tang Mạc vội vàng cầu khẩn: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đã giết sạch tộc nhân của ta, ngươi hãy rủ lòng từ bi mà bỏ qua cho ta đi!"
Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Ngươi cũng biết đây là chuyện không thể nào."
Nếu không phải mình kịp thời chạy tới, ba trăm đôi đồng nam đồng nữ đó sẽ bị chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ của Tang Mạc mở ngực mổ bụng. Bọn họ đối xử với nhân tộc tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không có lý do buông tha cho hắn.
Đuổi tận giết tuyệt mới là lựa chọn chính xác nhất!
Phốc phốc!
Trong nháy mắt kiếm củaLâm Hiên xuyên thấu yết hầu Tang Mạc.
Thu kiếm, Lâm Hiên phi thân lên nhìn xuống toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch.
"Lên!"
Hắn hơi nhấc ngón tay, sau đó nhìn thấy một đạo hòa quang màu vàng đất bao phủ phạm vi ba vạn dặm, bao trùm toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch ở trong đó.
Đây cũng là Bàn Tướng Đại Trận của tổ tiên Ngân Dương Tộc sáng tạo.
Có được Thập Phương Trận Đồ, Lâm Hiên hoàn toàn không cần hiến tế người sống cũng có thể thôi động được trận pháp này. Mà sở dĩ Lâm Hiên kích hoạt trận pháp này đương nhiên là vì muốn triệt để phá hủy nó!
"Phá!"
Lâm Hiên ngón tay trầm xuống, sau đó một vệt kim quang vọt vào trong trận nhãn của Bàn Tướng Đại Trận. Sau đó là từng tiếng ầm ầm vang lên! Một tiếng nổ vang kinh thiên, toàn bộ đại trận từ trên xuống dưới đều hoàn toàn nổ thành bột phấn. Tính cả bốn đường rãnh ở bốn phương vị Đông Nam Tây Bắc cũng bị lật tung nổ cho nát vụn hết.
Loạn thạch bụi đất bao trùm, cho dù bất kỳ người nào cũng không thể nào khởi động lại được đại trận này.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lâm Hiên hóa thành lưu quang, nhanh chóng trở về Thủy Tinh Cung.
Vừa tới cửa cung điện thì Lâm Hiên đã nhìn thấy một đám người hầu thủ vệ xông ra khỏi cửa giống như là đang chạy trốn giữ mạng.
"Mau trốn a!"
"Chuyện này chuyện này chuyện này. . . thật là đáng sợ!"
"Trời ạ! Tại sao lại có yêu thú khủng bố như vậy!"
Ngay cả thống lĩnh hộ vệ Phong Cấm Phàm cũng mặt mũi tràn đầy hoảng sợ lao ra khỏi cửa, vừa chạy vừa quay đầu nhìn vào bên trong hô to: "Các tiểu tổ tông, các ngươi mau kêu nó dừng lại đi sắp sợ chết người rồi!"
Lâm Hiên vội vàng đi vào cửa cung, sau đó nhìn thấy trong hoa viên to lớn, Cửu Đầu Thiên Mãng đã triệt để khôi phục bản thể.
Lúc này nó, đứng thẳng người, cao khoảng chừng ngàn trượng.
Dáng vẻ cực kỳ to lớn che khuất ánh nắng.
Từ dưới mặt đất nhìn lên thì giống như là một ngọn núi cao khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng run sợ. Mà bốn tiểu bảo bối của hắn thì chia nhau cưỡi ở trên đầu Cửu Đầu Thiên Mãng, bốn đôi chân ngắn nhỏ vui vẻ quơ quơ.
"Thật cao! Chơi rất là vui!"
"Tiểu Cửu, ngươi có thể biến lớn hơn một chút nữa được hay không?"
"Đúng đó, Tiểu Cửu ngươi biến lớn hơn nữa một chút, hoa viên của chúng ta lớn lắm không sợ bị ngươi làm hỏng đâu!"
"Nếu như tiểu Cửu có thể cao giống như là ông trời thì tốt quá, như thế thì ta có thể ăn luôn đám mây!"
Lâm Hiên lập tức hiểu được, hóa ra là các tiểu nha đầu muốn cưỡi Tiểu Cửu chơi, cho nên mới kêu nó biến thành cao lớn như vậy. Mà đối với hộ vệ và người hầu trong Thủy Tinh Cung, Tiểu Cửu thực sự quá kinh khủng.
Dáng vẻ như thế lại đi dạo khắp nơi trong hoa viên không khiến cho những người này sợ hãi mới là lạ đó.
Không ngờ được là mình mới rời khỏi đây chỉ một lát như thế mà đám tiểu khả ái này đã làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Lâm Hiên bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, cưng chiều ngẩng đầu nói ra: "Các bảo bối, cha có thể dẫn các ngươi đi lên chỗ cao hơn chơi."
"Chỗ nào nha?" Các tiểu nha đầu đều hiếu kỳ mà hỏi thăm.
"Trên trời!" Lâm Hiên vung tay lên, sau đó một đạo khí lãng kinh khủng cuốn theo Cửu Đầu Thiên Mãng và bốn cô con gái.
Sau đó hắn dẫn theo các nàng cùng nhau bay lên trên không trung cao vạn dặm.
Ở nơi đó, Lâm Hiên dùng linh lực ngăn cản và phong tỏa nguyên một đám mây để biến nó thành chỗ chơi đùa cho các tiểu nha đầu. Rất nhanh, trong tầng mây đã vang lên từng tiếng cười nói vui vẻ của các tiểu nha đầu.
Nhân cơ hội này, Lâm Hiên lấy ra "Phi Vũ" mà hắn tìm được từ trong nạp giới của Độc Tí Viên Vương.
Sau khi phong ấn một tin tức vào bên trong đó thì hắn lập tức dùng linh lực phong bế nó lại ném xuống Huyền Băng Cung bên dưới.
...
Chương 103 Chương 103. Thủy Tinh Cung bị các cô bé đáng yêu làm sợ! (2)
Huyền Băng Cung.
"Bây giờ ngươi đã đỡ hơn nhiều rồi chứ?"
Đông Hoàng Tử U đi vào trong phòng khách trong cung, cúi đầu nhìn Nhan Dao đang nằm ở trên giường.
Từ khi đón Nhan Dao vào trong cung đến nay, Đông Hoàng Tử U vận dụng tài nguyên chữa thương tốt nhất để chữa thương cho nàng.
May mắn trị liệu kịp thời cho nên hai chân đã bị đánh gãy của Nhan Dao mà có thể hoàn toàn phục hồi lại đồng thời sẽ không để lại bất kỳ di chứng gì.
"Ừm, đa tạ bệ hạ!" Nhan Dao trên mặt tràn ngập vẻ cảm động.
Nàng hoàn toàn không ngờ được nè đường đường Bắc Huyền Thiên Nữ Đế lại quan tâm tới một công chúa của một nước nhỏ vô danh như nàng như vậy.
"Nhưng mà linh căn của ngươi đã bị phế đi đời này lại không thể tu hành được nữa." Đông Hoàng Tử U khẽ lắc đầu.
Nhan Dao thở dài một tiếng: "Thôi, chỉ cần có thể còn sống sót được chính là kết quả tốt nhất rồi."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Vậy thì tốt, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi."
Nhan Dao thấy được nàng muốn đi, hỏi vội: "Bệ hạ, có phải ngài định bắt Giang Phàm về đây hay không?"
Đông Hoàng Tử U xoay người, nhìn kỹ nàng một hồi: "Ngươi có chuyện gì muốn nói hay không?"
Nhan Dao lộ ra một tia lo lắng: "Sở dĩ Giang Phàm bỏ trốn cùng với công chúa Vô Sinh Quốc là bởi vì hắn muốn mượn lực lượng của Vô Sinh Quốc để tự lập môn hộ."
"Ta len lén phát hiện hóa ra là hắn nhận được một cơ duyên cực lớn nào đó, nhận được truyền thừa một trong số thập đại Ma thể 'Tu La Ma thể'."
"Hẳn là hắn muốn lợi dụng lực lượng của Vô Sinh Quốc giúp mình tu luyện Ma thể đến đại viên mãn, sau đó trở thành chúa tể một phương!"
"Hóa ra Giang Phàm còn có bí mật như thế này." Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia nghiền ngẫm.
Lúc trước tứ hôn đó là bởi vì Nhan Dao tâm đầu ý hợp với Giang Phàm. Có trưởng bối hai bên thỉnh cầu, nàng mới mở kim khẩu. Có thể nói nàng chưa bao giờ để tiểu nhân vật như Giang Phàm vào mắt. Hiện tại xem ra, nàng phải coi trọng Giang Phàm hơn mấy phần mới được.
Nhan Dao gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên bệ hạ ngài phải cẩn thận."
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt ừ một tiếng, không có nhiều lời, quay người rời đi.
Giang Phàm vi phạm tứ hôn, tìm nơi nương tựa Ma tộc, giết hại vợ cả, giết cha chứng Ma Đạo, có thể nói là một đại ác nhân vô tình vô nghĩa. Nếu như Đông Hoàng Tử U để cho loại người này đạt được như ý muốn thì sau này còn quản lý thiên hạ như thế nào nữa?
Đối với Vô Sinh Quốc, về công về tư, nói như thế nào thì cũng nhất định phải đánh!
Nghĩ như vậy, nàng đã đi tới cửa chính điện Huyền Băng Cung. Bỗng nhiên một đạo bạch quang lóe sáng từ trong hư không bay ra.
Đông Hoàng Tử U chỉ tay một cái, dùng một đạo linh khí cầm lấy bạch quang này vào trong tai.
"Đây là Phi Vũ mà Yêu tộc dùng để thông tin, tại sao lại xuất hiện ở đây?"
Đông Hoàng Tử U có chút hiếu kỳ dùng linh lực mở Phi Vũ ra.
Chỉ thấy một tin tức đột ngột xuất hiện.
"Yêu tộc phục binh chính là do người của Hoàng tộc Nam Huyền Thiên điều động!"
Sau khi xem xong, Đông Hoàng Tử U cả buổi không thể nào bình tĩnh lại được. Tin tức này rõ ràng là chuyên môn đưa riêng cho nàng.
Mà người đưa tin tức cho nàng...
"Hẳn là chính là vị quý nhân đã giúp ta tiêu diệt phục binh Yêu tộc?"
Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U sáng lên.
Chương 104 Chương 104. Có lẽ hắn chính là một vị tổ tiên nào đó của Đông Hoàng tộc chúng ta!
Bình phục tâm tình, Đông Hoàng Tử U gọi Nhược Ảnh tới trước mặt. Sau khi Nhược Ảnh xem xong tin tức, Đông Hoàng Tử U hỏi: "Chuyện này ngươi thấy thế nào?"
Nhược Ảnh suy nghĩ một hồi rồi nói: "Thuộc hạ cảm thấy có khả năng rất lớn người đưa tin chính là cường giả đã tiêu diệt phục binh Yêu tộc lúc trước."
"Hẳn hắn không phải là người của Yêu tộc mà là cao thủ tuyệt đỉnh nào đó mà không muốn lộ diện."
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm: "Người này hẳn là có nguồn gốc cực sâu với Bắc Huyền Thiên, thậm chí Đông Hoàng tộc chúng ta."
"Thậm chí trẫm nhịn không được suy đoán có lẽ hắn là một vị tổ tiên nào đó của Đông Hoàng tộc chúng ta."
"Năng lực của hắn mạnh mẽ như thế, làm việc lại điệu thấp như vậy, nếu không có mấy vạn năm tâm cảnh lắng đọng thì rất khó làm được điều này."
Nhược Ảnh sau khi nghe xong cũng âm thầm đồng ý. Người đang ẩn nấp trong bóng tối này đúng là quá lợi hại quá thần bí. Nhưng mà chuyện đáng được ăn mừng chính là có người này trợ giúp thì bệ hạ có thể càng thêm thuận buồm xuôi gió đối phó các loại kẻ địch.
"Nhưng mà tin tức này là thật hay là giả thì còn cần phải chứng thực lại."
Đông Hoàng Tử U tâm tư kín đáo, quyết định dựa theo tin tức này để truy cứu đến cùng: "Bây giờ ngươi lập tức phái người âm thầm đi điều tra Hoàng tộc Nam Huyền Thiên."
"Rõ!"
...
Thiên Ma Giới, Vô Sinh Quốc.
Ma Quân đại điện.
Giang Phàm đi theo công chúa Vô Sinh Quốc Kinh Hàn Tâm, một đường đến nơi này.
Vừa bước vào cửa thì đã cảm nhận được một cỗ uy áp vô cùng kinh khủng bao phủ bốn phía. Một đạo khí tức giống như là Viễn Cổ Cự Ma đập vào mặt .
"Không hổ là Ma Quân uy tín lâu năm, chỉ với khí tức hiển lộ ra cũng khiến cho người ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng!"
Giang Phàm cúi đầu, vẻ mặt khiêm tốn cung kính. Nhưng mà trong lòng của hắn lại vô cùng kích động và hưng phấn. Quốc quân Vô Sinh Quốc Kinh Vô Nhai chẳng những là Đế Cảnh Ma Quân uy tín lâu năm mà cũng là người của tổ chức Ma Đạo Liên Minh lớn nhất Thiên Ma Giới. Nếu như có thể nhận được sự ủng hộ của hắn thì nhất định mình có thể trở nên nổi bật, tương lai trở thành một đời Ma Quân cũng không phải là chuyện khó gì!
Mà bởi vì lấy được phương tâm của công chúa Vô Sinh Quốc Kinh Hàn Tâm. Giang Phàm rất có lòng tin mình có thể làm cho Kinh Vô Nhai trợ giúp mình.
"Phụ hoàng, ta đưa Giang Phàm đến rồi."
Kinh Hàn Tâm dẫn theo Giang Phàm đi đến trong đại điện, ngẩng đầu nhìn bóng dáng nguy nga ở trên bảo tọa Ma Quân.
Kinh Vô Nhai cúi đầu nhìn chằm chằm Giang Phàm, bên trong con ngươi đen nhánh tách ra hai đạo hắc quang huyền diệu. Hai đạo hắc quang này vừa mới chạm vào Giang Phàm thì thấy trong nháy mắt thân thể của Giang Phàm đã bị một luồng khói đen bao phủ.
"Quả nhiên là Tu La Ma Thể!"
"Xem ra tiểu tử này đúng là hữu duyên với Ma tộc chúng ta!"
Kinh Vô Nhai khẽ gật đầu một cái. Nữ nhi Kinh Hàn Tâm từng nói cho hắn biết mình thích Giang Phàm đến từ Cửu Thiên Tiên Vực. Mới đầu, Kinh Vô Nhai mãnh liệt phản đối nữ nhi kết giao với Giang Phàm, lại cực kỳ coi thường Giang Phàm.
Về sau, Kinh Hàn Tâm nói Giang Phàm đạt được truyền thừa thượng cổ Ma tộc, kích hoạt "Tu La Ma Thể", nguyện gia nhập vào trong Ma tộc. Đến lúc này thì Kinh Vô Nhai mới đồng ý cho Giang Phàm một cơ hội, để hắn đến Vô Sinh Quốc gặp mình.
Hiện tại xem ra, nữ nhi cũng không có lừa gạt mình.
"Giang Phàm, ngươi thật lòng muốn kết làm phu thê với nữ nhi của ta đồng thời từ đây về sau ngươi sẽ hiệu trung với ta?" Kinh Vô Nhai lạnh lùng hỏi.
"Có!" Dưới uy áp của Kinh Vô Nhai, hơi thở của Giang Phàm trở nên dồn dập, vội vàng quỳ một chân xuống đất để tỏ lòng trung thành của mình.
Kinh Hàn Tâm vui vẻ nói ra: "Phụ hoàng, Giang Phàm bởi vì muốn đến để nương tựa vào Vô Sinh Quốc chúng ta mà bị phụ thân và thê tử của hắn ngăn cản."
"Vì đi theo bên cạnh ta, hắn không tiếc giết cha đả thương vợ, vi phạm hôn sự mà Huyền Băng Nữ Đế ban thưởng cho hắn, lòng trung thành của hắn rất là rõ ràng!"
"Giết cha đả thương vợ?"
Kinh Vô Nhai khẽ chau mày, là một kẻ hung ác như vậy sao. Nhưng mà người trong chính đạo muốn gia nhập vào trong Ma đạo, làm ra chuyện người và trời đều oán than như vậy cũng là chuyện bình thường. Bởi vì có một câu nói là không phá thì không xây lại được. Không đánh vỡ quan niệm và trói buộc vốn có thì làm sao có thể chấp nhận được quy tắc của Ma đạo?
Kinh Vô Nhai âm thầm quyết định, đối với loại người như Giang Phàm, hắn phải coi chừng khống chế. Ân uy tịnh thi mới có thế để cho hắn toàn tâm toàn ý với nữ nhi Kinh Hàn Tâm của mình.
Giang Phàm vội vàng giải thích: "Ma Quân đại nhân, tại hạ cũng là nhất thời thất thủ mới giết lầm cha đẻ."
Kinh Vô Nhai vẻ mặt thờ ơ khoát tay một cái nói: "Chuyện này bản Ma Quân cũng không quan tâm, cô chỉ nói cho ngươi, vào Vô Sinh Quốc ta, từ nay về sau ngươi nhất định phải thề sống chết trung thành với cô!"
"Cô có thể giúp ngươi, cũng có thể giết ngươi!"
Nói xong, hắn hơi nhấc ngón tay, một đạo hắc quang huyền bí chui vào bên trong cơ thể của Giang Phàm. Chỉ thấy một đạo hắc quang hiện lên, Giang Phàm chợt bộc phát ra một đạo ma khí vô cùng nồng nặc.
"Tu La Ma Thể chính là thể chất nghịch thiên, muốn tu luyện Ma thể này thì chắc chắn phải phản nghịch lại Thiên Đạo, rời bỏ chính nghĩa!"
"Bây giờ cô tăng Ma thể của ngươi lên tới đệ tam trọng, con đường còn lại ngươi phải tự mình đi!"
Cảm nhận được ma khí mênh mông bên trong cơ thể, trên mặt Giang Phàm không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng quỳ hành lễ: "Đa tạ Ma Quân đại nhân!"
Lúc trước tu vi của hắn vẫn luôn dừng bước ở Linh Luân Cảnh trung kỳ. Bây giờ Tu La Ma Thể được đề thăng đến đệ tam trọng, tu vi của hắn lập tức tăng lên tới Thần Phách Cảnh sơ kỳ. Theo tốc độ này, không ngoài một năm thì hắn có thể vấn đỉnh Thần Phách Cảnh đỉnh phong. Mà có Ma Quân uy tín lâu năm như Kinh Vô Nhai giúp đỡ, nói không chừng sẽ còn nhanh hơn.
Chương 105 Chương 105. Bảo bối, ngươi biết cái gì gọi là tẩu hỏa nhập ma không?
Kinh Vô Nhai nheo mắt lại cười cười: "Nếu như ngươi đã chọn kết hôn với Hàn Tâm thì hãy đổi cách xưng hô đi."
"Vâng, phụ hoàng!" Giang Phàm không kìm được vui mừng.
Kinh Hàn Tâm lại nói ra: "Đúng rồi phụ hoàng, lần này Giang Phàm làm ra chuyện oanh động như thế ta tin chắc chắn Huyền Băng Nữ Đế sẽ không ngồi yên không quan tâm tới."
"Bây giờ tu vi của hắn còn thấp không đủ để đối kháng với Nữ Đế, xin phụ hoàng bảo đảm hắn an toàn!"
"Giang Phàm đã thành người của bản Ma Quân, đương nhiên cô sẽ để ý an toàn của hắn."
Kinh Vô Nhai lại đổi giọng nói: "Nhưng mà hoàng mao nha đầu Đông Hoàng Tử U đó không đáng để lo."
"Bản Ma Quân ngay cả phụ thân của nàng cũng không để vào mắt, huống chi nàng?"
"Nhớ ngày đó, cô hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên cho Vực Ngoại Thiên Ma, thành tựu Vô Sinh Ma Thể, chuyện này đã trở thành cái định trong lòng tất cả mọi người trong Bắc Huyền Thiên."
"Các ngươi xem Đông Hoàng Tử U đăng cơ đã bốn năm, nàng có bao giờ lên tiếng vì chuyện này hay chưa?"
Cảm nhận được vẻ ngạo mạn và đắc ý bên trong lời nói của Kinh Vô Nhai, còn có sự khinh thường Đông Hoàng Tử U. Kinh Hàn Tâm và Giang Phàm đều lộ ra nét mừng. Hoàn toàn chính xác, Huyền Băng Nữ Đế được xưng tụng là nữ nhân cường thế nhất nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ dám hưng sư vấn tội Vô Sinh Quốc.
Như vậy cũng chứng minh được một vấn đề...
Đó chính là nàng kiêng kị Vô Sinh Ma Quân Kinh Vô Nhai! Trong lúc nói chuyện, một ma tướng vội vàng đi từ bên ngoài đại điện vào.
"Bệ hạ, người của Bắc Huyền Thiên!"
Kinh Vô Nhai sắc mặt lạnh lùng: "Bọn họ muốn tới đây bắt Giang Phàm trở về?"
Ma tướng: "Phải!"
"Kêu bọn họ cút đi!" Kinh Vô Nhai phách lối vung tay lên: "Nói cho bọn họ biết, Giang Phàm đã là người của bản Ma Quân, nếu như không muốn chết thì hãy câm miệng chạy trở về Bắc Huyền Thiên đi!"
Cảm nhận được uy áp của Kinh Vô Nhai, ma tướng lộ ra một tia hoảng sợ:
"Bệ hạ, bọn họ còn đem một câu nói của Huyền Băng Nữ Đế tới đây."
"Nói." Kinh Vô Nhai cảm thấy có chút hứng thú.
Ma tướng: "Huyền Băng Nữ Đế nói, nếu như không giao Giang Phàm ra, như vậy thì nàng nhất định sẽ cắm Huyền Băng Hoàng Kỳ lên trên... quốc đô chúng ta!"
"Đông Hoàng Tử U, ngươi đúng là ngây thơ đến mức khiến cho người ta cảm thấy buồn cười!"
Kinh Vô Nhai tuôn ra một đoàn kinh khủng ma khí, hóa thành một ma đầu hắc sắc cực lớn ở trên không Vô Sinh Quốc.
Ma đầu to lớn mở cái miệng rộng ra một ngụm nuốt mất thủ lĩnh võ tướng của Bắc Huyền Thiên. Sau đó giọng nói của hắn hóa thành ma âm cuồn cuộn vang lên: "Cút về nói cho Đông Hoàng Tử U, bản Ma Quân có thể hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên thì có thể hiến tế trăm vạn ngàn vạn người."
"Nếu như nàng còn muốn làm Nữ Đế lâu một chút thì hãy ngoan ngoãn cụp đuôi làm người cho bản Ma Quân!"
……………………………………………………….
Bắc Huyền Thiên.
Sau khi các võ tướng đi tới Vô Sinh Quốc trở về, kể lại những gì mà Vô Sinh Ma Quân đã nói đã làm cho Đông Hoàng Tử U.
Lúc này Đông Hoàng Tử U quyết định xua binh đánh Vô Sinh Quốc.
Lần này, các đại thần trong triều không có một ai phản đối. Bọn họ một là khiếp sợ dưới uy áp của Đông Hoàng Tử U. Sau khi nàng đánh hạ được Vạn Ma Quốc, đã tương đối tán thành sự thống trị của nàng. Thứ hai, Vô Sinh Ma Quân thiếu nợ Bắc Huyền Thiên mười vạn nhân mạng, nhiều lần gây bất lợi cho sự ổn định của Bắc Huyền Thiên.
Tất cả mọi người biết, Đông Hoàng Tử U gánh lấy trách nhiệm dẫn dắt Bắc Huyền Thiên phục hưng. Thời khắc trước mắt, nàng ngoại trừ khai chiến ra thì không còn lựa chọn nào khác!
Mà không giống như bên ngoài nhao nhao hỗn loạn. Bên trong Thủy Tinh Cung, Lâm Hiên và bốn cô con gái trải qua cuộc sống yên tĩnh tường hòa. Không phải sao, vừa mới sáng sớm sau khi cho bọn nhỏ ăn điểm tâm xong. Lâm Hiên dựa theo kế hoạch đã vạch ra từ trước đó, dẫn các nàng đi đến chỗ Tụ Linh Trận luyện kiếm.
Không thể không nói, thiên phú của các tiểu nha đầu cũng không có thẹn với "Vô Cực Kiếm Pháp" của Lâm Hiên. Các nàng không những hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý mà Lâm Hiên truyền thụ cho, hơn nữa còn hoàn mỹ dung hợp với kiếm chiêu của Đông Hoàng Tử U. Mỗi một chiêu mỗi một thức đều ra dáng, uy lực bất phàm.
Nhìn thấy chúng nữ nhi tiến bộ nhanh chóng như thế, Lâm Hiên có cảm giác như là vọng nữ thành phượng.
"Đợi các nàng đều lớn, chắc chắn đều sẽ trở thành nữ Kiếm Tiên uy chấn một phương."
Trong mắt Lâm Hiên tràn đầy cưng chiều cười cười.
Luyện một hồi, thừa dịp nghỉ ngơi, Lâm Hiên là giảng cho các nàng nghe một chút kiếm đạo thâm ảo hơn.
Tuyền Châu giơ tay nhỏ lên hỏi: "Cha, kiếm đạo cuối cùng mà tất cả mọi người đạt tới đều giống nhau như đúc đúng không?"
Lần trước khi còn ở Thái Sơ Thánh Địa thì tiểu nha đầu đã lắng nghe Lâm Hiên trình bày về kiếm đạo nhưng mà cũng không có hiểu nhiều cho lắm.
Bây giờ cha là giảng dạy kiếm đạo cho mọi người cho nên nàng muốn hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
Lâm Hiên lắc đầu cười một tiếng: "Đạo khả đạo, phi thường đạo. Kiếm đạo trong lòng của mỗi người đều hoàn toàn không giống nhau, phải kết hợp với cuộc sống và cảm ngộ của người đó mới được."
Tuyền Hi giơ tay nhỏ lên: "Ta hiểu, chỉ có kiếm đạo thích hợp với mình nhất mới là tốt nhất!"
Lâm Hiên cưng chiều bóp cái mũi nhỏ của nàng một chút: "Nói đúng!"
Tuyền Hàm có chút chờ mong nói: "Vậy kiếm đạo mà ta muốn là phải đẹp đẽ giống như là mây trên bầu trời, thanh tịnh giống như là nước trong dòng sông."
Lâm Hiên cười nói: "Khi ngươi đạt tới cảnh giới nhất định thì hoàn toàn có thể làm được như vậy."
Nàng biết Tuyền Hàm có tính cách cực kỳ văn nhã, kiếm đạo mà nàng theo đuổi cũng chắc chắn sẽ là loại kiếm đạo bộc phát bên trong yên tĩnh.
Tuyền Ấu hai tay ôm ngực nói ra: "Như vậy thì kiếm đạo của ta chính là không gì không làm được, tẩu hỏa nhập ma!"
"Bây giờ thủ lĩnh cũng đã trở thành Cửu giai yêu tướng, như vậy cũng chứng tỏ là Ngân Dương Tộc phục hưng ở trong tầm tay!"
"Thủ lĩnh uy vũ!"
Trong lúc nhất thời toàn thể Ngân Dương Tộc đều vạn phần cúng bái Tang Mạc, còn hắn như là thần của bản tộc.
"Ha ha ha!"
Trong lòng Tang Mạc vô cùng đắc ý, nhịn không được ngẩng đầu cười to vài tiếng.
"Ừm?"
Bỗng nhiên, hắn đã nhận ra có gì đó không đúng.
Dựa theo lý mà nói thì Bàn Tướng Đại Trận đã lên khởi động từ lâu rồi mới đúng. Nhưng mà cho đến bây giờ, trong phạm vi ba vạn dặm hoàn toàn không nhìn thấy một chút bóng dáng nào của Bàn Tướng Đại Trận. Chuyện này khiến Tang Mạc không khỏi cảnh giác lên. Hắn dự cảm hôm nay sẽ có kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện.
Xoát!
Đúng lúc này, một đạo bạch quang xán lạn từ trên trời giáng xuống, tật như thiểm điện.
"Đúng là có cường giả giáng lâm!"
Tang Mạc ánh mắt gắt gao khóa chặt Lâm Hiên, trong lòng hắn nghĩ quả nhiên mình đoán không sai đúng là có cường giả giáng lâm chỗ này.
Lâm Hiên ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào Tang Mạc: "Ngươi chính là người mệnh lệnh cho Hắc Ưng Chiến Thần phục kích Huyền Băng Nữ Đế, đúng không?"
"Phải thì như thế nào?" Tang Mạc nheo mắt lại, trầm tư một lát, sau đó oán hận nói: "Hóa ra là ngươi giết ba huynh đệ Hắc Ưng Chiến Thần!"
Lương Khâu đứng ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Xem ra vị này chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế."
Huyền Băng Nữ Đế cao lãnh mỹ lệ, nói về nhan sắc có thể nói là số một Cửu Thiên. Bốn năm trước nàng kết hôn với một nam tử thần bí sinh ra một thai tứ bảo, chuyện này phàm là những người từng tìm hiểu về Huyền Băng Nữ Đế đều biết. Kết hợp với những gì mà Lâm Hiên vừa mới nói. Tang Mạc và Lương Khâu không những đoán ra được Lâm Hiên chính là người đã tiêu diệt Hắc Ưng Chiến Thần mà cũng đoán ra được hắn chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.
"Các ngươi đều đoán đúng rồi." Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Ta thích nói chuyện với người thông minh, như vậy thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều."
Hắn nâng tay phải lên, búng tay một cái.
Ba ~
Một đạo ấn quyết màu đen huyền diệu từ trong ngón tay của hắn bắn ra tan biến trên không trung cao vạn trượng. Sau đó hắc quang lóe lên. Trong nháy mắt một luồng khí tức kinh khủng bao phủ phạm vi mười dặm.
Hơn vạn người của Ngân Dương Tộc ở bên dưới tế đàn đều cảm nhận được ức vạn đạo hàn khí kinh khủng dâng lên bốn phía. Những hàn ý này có tính công kích cực mạnh, khiến cho bọn họ nhất thời như là rơi vào trong Cửu U Luyện Ngục.
"Tê! Đây là sát trận!"
"Thật là khủng khiếp!"
"Thủ lĩnh, cứu chúng ta!"
Cũng trong lúc người của Ngân Dương Tộc la thất thanh lúc, Cửu U Huyền Thiên Sát Trận đã hoàn toàn thành hình. Vô số đạo Cực Hàn U Minh Chi Khí trải qua trận pháp hấp thu Thiên Đạo chi lực cường hóa, biến thành ức ức vạn ngày mũi tên băng kinh khủng có thể xuyên thấu cốt nhục của người của Ngân Dương Tộc. Trong lúc nhất thời, từng đạo U Minh chi khí màu đen nổ bắn ra, từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn chấn động thiên địa.
Thấy cảnh này, Tang Mạc và Lương Khâu đều sợ ngây người, cả buổi còn chưa có lấy lại bình tĩnh. Bọn họ đã dự tính trước được là Lâm Hiên rất mạnh, nhưng mà bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được là hắn lại mạnh tới mức này.
Vê chỉ thành trận!
Năng lực như thế này có thể nói là khiến cho người ta kinh động như là gặp thiên nhân!
"Không hổ là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế!" Trong nháy mắt trong lòng Tang Mạc kiêng kị hơn mấy phần.
May mắn mình có lực lượng của tiên tổ gia trì nếu không hôm nay chỉ có thể ngồi đây chờ chết mà thôi.
"Có thể chinh phục nữ nhân như Huyền Băng Nữ Đế, đúng là có năng lực khủng bố như thế thật!" Mà Lương Khâu thì âm thầm cảm khái không thôi.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Tang Mạc tức giận nhìn người của Ngân Dương Tộc chết thảm ở trong sát trận. Một đạo sát khí cuồng bạo từ trong cơ thể hắn phóng lên tận trời: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi diệt tộc nhân ta, thù này không đội trời chung!"
Vạn trượng sát khí trong khoảnh khắc hội tụ toàn thân hắn. Lực lượng đến từ tiên tổ Ngân Dương Tộc kết hợp với tu vi của bản thân hắn, dung hợp thành một cái đồ đằng Ngân Dương cao không nhìn thấy đỉnh.
Tang Mạc thò tay vào trong hư không lấy ra Chấn Thiên Chùy của mình, hóa thành một đạo lưu quang như thiểm điện vọt thẳng đến chỗ Lâm Hiên.
"Lực lượng của tiên tổ của các ngươi cũng không mạnh lắm." Lâm Hiên cười khẩy.
Kiếm trong tay bách chuyển thiên hồi, vận dụng "Vô Cực Kiếm Pháp" đại xảo nhược chuyết bổ xuống.
Chân nguyên mạnh mẽ của Đế Cảnh hóa thành kiếm khí cuồn cuộn không dứt, phối hợp với lôi lực của Ngũ Hành Thần Lôi, đón đỡ Chấn Thiên Chùy của Tang Mạc.
Ầm ầm!
Tang Mạc chỉ cảm thấy một đám chân khí kinh khủng tuôn ra ngay trước mặt mình. Chờ đến khi hắn kịp phản ứng lại thì đừng nói là Chấn Thiên Chùy mà ngay cả tay phải của hắn cũng bị đánh cho vỡ nát.
"Nam nhân này có thể nói là yêu nghiệt!"
Trong lòng Tang Mạc bỗng nhiên có chút hối hận. Nếu như biết trước được nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế mạnh đến mức như thế này thì nhiệm vụ lần này cho dù có đánh chết hắn cũng sẽ không nhận.
Bây giờ thì hay rồi, vì một chút lợi ích nhỏ chẳng những khiến cho toàn bộ Ngân Dương Tộc diệt tộc mà ngay cả tính mạng của mình cũng khó mà giữ vững được.
Được không bù mất a!
Mà nhìn thấy Tang Mạc bị hoàn toàn ngăn chặn trong khoảnh khắc. Lương Khâu đứng ở bên cạnh nuốt một ngụm nước bọt sau đó hóa thành một đạo gió táp nhanh chóng bỏ chạy xa xa.
"Ta có cho ngươi đi hay chưa?" Lâm Hiên thôi động "Ngũ Lôi Chính Pháp", tay trái dẫn xuất một đạo lôi quyết.
Ầm ầm!
Một đoàn Ngũ Hành lôi quang từ trên trời giáng xuống, tinh chuẩn rơi vào trên người Lương Khâu, đánh cho hắn nổ thành bột mịn.
"Cái này. . ." Tang Mạc thấy thế triệt để hóa đá.
Chương 102 Chương 102. Thủy Tinh Cung bị các cô bé đáng yêu làm sợ!
Lương Khâu tốt xấu gì cũng là Bát giai đại yêu, kết quả lại bị một đoàn lôi quang của Bắc Huyền Thiên Đế phu đánh cho nổ thành bột mịn. Hiện tại xem ra một kiếm vừa rồi của Đế phu là đã hạ thủ lưu tình đối với mình rồi. Nếu không, với thực lực Đế Cảnh của hắn, tăng cường lôi lực thêm mấy lần nữa thì tuyệt đối có thể miểu sát mình giống như là miểu sát Lương Khâu.
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt tâm trạng của Tang Mạc như rơi xuống đáy cốc. Đối mặt cường giả cấp thống trị như thế này hắn hoàn toàn không có can đảm ra tay lần thứ hai!
Bành!
Sau đó Lâm Hiên một cước giẫm Tang Mạc ngã xuống đất, kiếm trong tay lôi quang lóng lánh, chỉ thẳng vào yết hầu của Tang Mạc: "Nói đi, người nghe theo lời sai sử của người nào mà đi mai phục Huyền Băng Nữ Đế?"
Tang Mạc cảm thấy từng sợi ý lạnh từ yết hầu chạy thẳng vào trong tim, hoàn toàn không dám dấu diếm, vội vàng nói: "Là người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên!"
Hoàng thất Nam Huyền Thiên?
Khóe miệng Lâm Hiên nở một nụ cười lãnh khốc, rốt cuộc cũng tìm được chính chủ rồi!
…………………………………..
"Nói cho rõ ràng ra, rốt cuộc là người nào trong Hoàng tộc Nam Huyền Thiên?" Lâm Hiên truy vấn.
Tang Mạc lắc đầu: "Chuyện này tiểu nhân hoàn toàn không biết thật! Tiểu nhân chỉ có thể xác định đối phương đến từ Hoàng tộc Nam Huyền Thiên!"
Lâm Hiên dùng La Sát Thần Niệm xâm nhập thức hải của Tang Mạc, xác nhận những gì mà hắn nói đúng là không có sai.
Ngẫm lại cũng thế. Với đẳng cấp của Tang Mạc, nếu như đối phương có ý giấu giếm thân phận thì hắn không có năng lực để điều tra ra được đâu. Nhưng mà đối với Lâm Hiên, chuyến đi này xem như đã đạt được thứ mà hắn muốn.
Người của Hoàng thất Nam Huyền Thiên thiết kế mai phục Đông Hoàng Tử U. Tin tức này hắn sẽ truyền lại cho Đông Hoàng Tử U. Tin tưởng với thủ đoạn và năng lực của Đông Hoàng Tử U thì chẳng những có thể đề phòng Nam Huyền Thiên mà nói không chừng còn có thể bắt được người đã đứng ra liên hệ với Tang Mạc. Đến lúc đó, nếu như có cần, chắc chắn Lâm Hiên sẽ là người đầu tiên ra tay.
Nhìn thấy Lâm Hiên không có ý bỏ qua cho mình, Tang Mạc vội vàng cầu khẩn: "Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đã giết sạch tộc nhân của ta, ngươi hãy rủ lòng từ bi mà bỏ qua cho ta đi!"
Lâm Hiên lạnh lùng nói: "Ngươi cũng biết đây là chuyện không thể nào."
Nếu không phải mình kịp thời chạy tới, ba trăm đôi đồng nam đồng nữ đó sẽ bị chiến sĩ Yêu tộc thủ hạ của Tang Mạc mở ngực mổ bụng. Bọn họ đối xử với nhân tộc tàn nhẫn như vậy, hoàn toàn không có lý do buông tha cho hắn.
Đuổi tận giết tuyệt mới là lựa chọn chính xác nhất!
Phốc phốc!
Trong nháy mắt kiếm củaLâm Hiên xuyên thấu yết hầu Tang Mạc.
Thu kiếm, Lâm Hiên phi thân lên nhìn xuống toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch.
"Lên!"
Hắn hơi nhấc ngón tay, sau đó nhìn thấy một đạo hòa quang màu vàng đất bao phủ phạm vi ba vạn dặm, bao trùm toàn bộ Bắc Cố Sơn Mạch ở trong đó.
Đây cũng là Bàn Tướng Đại Trận của tổ tiên Ngân Dương Tộc sáng tạo.
Có được Thập Phương Trận Đồ, Lâm Hiên hoàn toàn không cần hiến tế người sống cũng có thể thôi động được trận pháp này. Mà sở dĩ Lâm Hiên kích hoạt trận pháp này đương nhiên là vì muốn triệt để phá hủy nó!
"Phá!"
Lâm Hiên ngón tay trầm xuống, sau đó một vệt kim quang vọt vào trong trận nhãn của Bàn Tướng Đại Trận. Sau đó là từng tiếng ầm ầm vang lên! Một tiếng nổ vang kinh thiên, toàn bộ đại trận từ trên xuống dưới đều hoàn toàn nổ thành bột phấn. Tính cả bốn đường rãnh ở bốn phương vị Đông Nam Tây Bắc cũng bị lật tung nổ cho nát vụn hết.
Loạn thạch bụi đất bao trùm, cho dù bất kỳ người nào cũng không thể nào khởi động lại được đại trận này.
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lâm Hiên hóa thành lưu quang, nhanh chóng trở về Thủy Tinh Cung.
Vừa tới cửa cung điện thì Lâm Hiên đã nhìn thấy một đám người hầu thủ vệ xông ra khỏi cửa giống như là đang chạy trốn giữ mạng.
"Mau trốn a!"
"Chuyện này chuyện này chuyện này. . . thật là đáng sợ!"
"Trời ạ! Tại sao lại có yêu thú khủng bố như vậy!"
Ngay cả thống lĩnh hộ vệ Phong Cấm Phàm cũng mặt mũi tràn đầy hoảng sợ lao ra khỏi cửa, vừa chạy vừa quay đầu nhìn vào bên trong hô to: "Các tiểu tổ tông, các ngươi mau kêu nó dừng lại đi sắp sợ chết người rồi!"
Lâm Hiên vội vàng đi vào cửa cung, sau đó nhìn thấy trong hoa viên to lớn, Cửu Đầu Thiên Mãng đã triệt để khôi phục bản thể.
Lúc này nó, đứng thẳng người, cao khoảng chừng ngàn trượng.
Dáng vẻ cực kỳ to lớn che khuất ánh nắng.
Từ dưới mặt đất nhìn lên thì giống như là một ngọn núi cao khiến cho người ta nhìn thấy mà trong lòng run sợ. Mà bốn tiểu bảo bối của hắn thì chia nhau cưỡi ở trên đầu Cửu Đầu Thiên Mãng, bốn đôi chân ngắn nhỏ vui vẻ quơ quơ.
"Thật cao! Chơi rất là vui!"
"Tiểu Cửu, ngươi có thể biến lớn hơn một chút nữa được hay không?"
"Đúng đó, Tiểu Cửu ngươi biến lớn hơn nữa một chút, hoa viên của chúng ta lớn lắm không sợ bị ngươi làm hỏng đâu!"
"Nếu như tiểu Cửu có thể cao giống như là ông trời thì tốt quá, như thế thì ta có thể ăn luôn đám mây!"
Lâm Hiên lập tức hiểu được, hóa ra là các tiểu nha đầu muốn cưỡi Tiểu Cửu chơi, cho nên mới kêu nó biến thành cao lớn như vậy. Mà đối với hộ vệ và người hầu trong Thủy Tinh Cung, Tiểu Cửu thực sự quá kinh khủng.
Dáng vẻ như thế lại đi dạo khắp nơi trong hoa viên không khiến cho những người này sợ hãi mới là lạ đó.
Không ngờ được là mình mới rời khỏi đây chỉ một lát như thế mà đám tiểu khả ái này đã làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Lâm Hiên bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng, cưng chiều ngẩng đầu nói ra: "Các bảo bối, cha có thể dẫn các ngươi đi lên chỗ cao hơn chơi."
"Chỗ nào nha?" Các tiểu nha đầu đều hiếu kỳ mà hỏi thăm.
"Trên trời!" Lâm Hiên vung tay lên, sau đó một đạo khí lãng kinh khủng cuốn theo Cửu Đầu Thiên Mãng và bốn cô con gái.
Sau đó hắn dẫn theo các nàng cùng nhau bay lên trên không trung cao vạn dặm.
Ở nơi đó, Lâm Hiên dùng linh lực ngăn cản và phong tỏa nguyên một đám mây để biến nó thành chỗ chơi đùa cho các tiểu nha đầu. Rất nhanh, trong tầng mây đã vang lên từng tiếng cười nói vui vẻ của các tiểu nha đầu.
Nhân cơ hội này, Lâm Hiên lấy ra "Phi Vũ" mà hắn tìm được từ trong nạp giới của Độc Tí Viên Vương.
Sau khi phong ấn một tin tức vào bên trong đó thì hắn lập tức dùng linh lực phong bế nó lại ném xuống Huyền Băng Cung bên dưới.
...
Chương 103 Chương 103. Thủy Tinh Cung bị các cô bé đáng yêu làm sợ! (2)
Huyền Băng Cung.
"Bây giờ ngươi đã đỡ hơn nhiều rồi chứ?"
Đông Hoàng Tử U đi vào trong phòng khách trong cung, cúi đầu nhìn Nhan Dao đang nằm ở trên giường.
Từ khi đón Nhan Dao vào trong cung đến nay, Đông Hoàng Tử U vận dụng tài nguyên chữa thương tốt nhất để chữa thương cho nàng.
May mắn trị liệu kịp thời cho nên hai chân đã bị đánh gãy của Nhan Dao mà có thể hoàn toàn phục hồi lại đồng thời sẽ không để lại bất kỳ di chứng gì.
"Ừm, đa tạ bệ hạ!" Nhan Dao trên mặt tràn ngập vẻ cảm động.
Nàng hoàn toàn không ngờ được nè đường đường Bắc Huyền Thiên Nữ Đế lại quan tâm tới một công chúa của một nước nhỏ vô danh như nàng như vậy.
"Nhưng mà linh căn của ngươi đã bị phế đi đời này lại không thể tu hành được nữa." Đông Hoàng Tử U khẽ lắc đầu.
Nhan Dao thở dài một tiếng: "Thôi, chỉ cần có thể còn sống sót được chính là kết quả tốt nhất rồi."
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu: "Vậy thì tốt, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi."
Nhan Dao thấy được nàng muốn đi, hỏi vội: "Bệ hạ, có phải ngài định bắt Giang Phàm về đây hay không?"
Đông Hoàng Tử U xoay người, nhìn kỹ nàng một hồi: "Ngươi có chuyện gì muốn nói hay không?"
Nhan Dao lộ ra một tia lo lắng: "Sở dĩ Giang Phàm bỏ trốn cùng với công chúa Vô Sinh Quốc là bởi vì hắn muốn mượn lực lượng của Vô Sinh Quốc để tự lập môn hộ."
"Ta len lén phát hiện hóa ra là hắn nhận được một cơ duyên cực lớn nào đó, nhận được truyền thừa một trong số thập đại Ma thể 'Tu La Ma thể'."
"Hẳn là hắn muốn lợi dụng lực lượng của Vô Sinh Quốc giúp mình tu luyện Ma thể đến đại viên mãn, sau đó trở thành chúa tể một phương!"
"Hóa ra Giang Phàm còn có bí mật như thế này." Đông Hoàng Tử U lộ ra một tia nghiền ngẫm.
Lúc trước tứ hôn đó là bởi vì Nhan Dao tâm đầu ý hợp với Giang Phàm. Có trưởng bối hai bên thỉnh cầu, nàng mới mở kim khẩu. Có thể nói nàng chưa bao giờ để tiểu nhân vật như Giang Phàm vào mắt. Hiện tại xem ra, nàng phải coi trọng Giang Phàm hơn mấy phần mới được.
Nhan Dao gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên bệ hạ ngài phải cẩn thận."
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt ừ một tiếng, không có nhiều lời, quay người rời đi.
Giang Phàm vi phạm tứ hôn, tìm nơi nương tựa Ma tộc, giết hại vợ cả, giết cha chứng Ma Đạo, có thể nói là một đại ác nhân vô tình vô nghĩa. Nếu như Đông Hoàng Tử U để cho loại người này đạt được như ý muốn thì sau này còn quản lý thiên hạ như thế nào nữa?
Đối với Vô Sinh Quốc, về công về tư, nói như thế nào thì cũng nhất định phải đánh!
Nghĩ như vậy, nàng đã đi tới cửa chính điện Huyền Băng Cung. Bỗng nhiên một đạo bạch quang lóe sáng từ trong hư không bay ra.
Đông Hoàng Tử U chỉ tay một cái, dùng một đạo linh khí cầm lấy bạch quang này vào trong tai.
"Đây là Phi Vũ mà Yêu tộc dùng để thông tin, tại sao lại xuất hiện ở đây?"
Đông Hoàng Tử U có chút hiếu kỳ dùng linh lực mở Phi Vũ ra.
Chỉ thấy một tin tức đột ngột xuất hiện.
"Yêu tộc phục binh chính là do người của Hoàng tộc Nam Huyền Thiên điều động!"
Sau khi xem xong, Đông Hoàng Tử U cả buổi không thể nào bình tĩnh lại được. Tin tức này rõ ràng là chuyên môn đưa riêng cho nàng.
Mà người đưa tin tức cho nàng...
"Hẳn là chính là vị quý nhân đã giúp ta tiêu diệt phục binh Yêu tộc?"
Đôi mắt đẹp của Đông Hoàng Tử U sáng lên.
Chương 104 Chương 104. Có lẽ hắn chính là một vị tổ tiên nào đó của Đông Hoàng tộc chúng ta!
Bình phục tâm tình, Đông Hoàng Tử U gọi Nhược Ảnh tới trước mặt. Sau khi Nhược Ảnh xem xong tin tức, Đông Hoàng Tử U hỏi: "Chuyện này ngươi thấy thế nào?"
Nhược Ảnh suy nghĩ một hồi rồi nói: "Thuộc hạ cảm thấy có khả năng rất lớn người đưa tin chính là cường giả đã tiêu diệt phục binh Yêu tộc lúc trước."
"Hẳn hắn không phải là người của Yêu tộc mà là cao thủ tuyệt đỉnh nào đó mà không muốn lộ diện."
Đông Hoàng Tử U khẽ vuốt cằm: "Người này hẳn là có nguồn gốc cực sâu với Bắc Huyền Thiên, thậm chí Đông Hoàng tộc chúng ta."
"Thậm chí trẫm nhịn không được suy đoán có lẽ hắn là một vị tổ tiên nào đó của Đông Hoàng tộc chúng ta."
"Năng lực của hắn mạnh mẽ như thế, làm việc lại điệu thấp như vậy, nếu không có mấy vạn năm tâm cảnh lắng đọng thì rất khó làm được điều này."
Nhược Ảnh sau khi nghe xong cũng âm thầm đồng ý. Người đang ẩn nấp trong bóng tối này đúng là quá lợi hại quá thần bí. Nhưng mà chuyện đáng được ăn mừng chính là có người này trợ giúp thì bệ hạ có thể càng thêm thuận buồm xuôi gió đối phó các loại kẻ địch.
"Nhưng mà tin tức này là thật hay là giả thì còn cần phải chứng thực lại."
Đông Hoàng Tử U tâm tư kín đáo, quyết định dựa theo tin tức này để truy cứu đến cùng: "Bây giờ ngươi lập tức phái người âm thầm đi điều tra Hoàng tộc Nam Huyền Thiên."
"Rõ!"
...
Thiên Ma Giới, Vô Sinh Quốc.
Ma Quân đại điện.
Giang Phàm đi theo công chúa Vô Sinh Quốc Kinh Hàn Tâm, một đường đến nơi này.
Vừa bước vào cửa thì đã cảm nhận được một cỗ uy áp vô cùng kinh khủng bao phủ bốn phía. Một đạo khí tức giống như là Viễn Cổ Cự Ma đập vào mặt .
"Không hổ là Ma Quân uy tín lâu năm, chỉ với khí tức hiển lộ ra cũng khiến cho người ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng!"
Giang Phàm cúi đầu, vẻ mặt khiêm tốn cung kính. Nhưng mà trong lòng của hắn lại vô cùng kích động và hưng phấn. Quốc quân Vô Sinh Quốc Kinh Vô Nhai chẳng những là Đế Cảnh Ma Quân uy tín lâu năm mà cũng là người của tổ chức Ma Đạo Liên Minh lớn nhất Thiên Ma Giới. Nếu như có thể nhận được sự ủng hộ của hắn thì nhất định mình có thể trở nên nổi bật, tương lai trở thành một đời Ma Quân cũng không phải là chuyện khó gì!
Mà bởi vì lấy được phương tâm của công chúa Vô Sinh Quốc Kinh Hàn Tâm. Giang Phàm rất có lòng tin mình có thể làm cho Kinh Vô Nhai trợ giúp mình.
"Phụ hoàng, ta đưa Giang Phàm đến rồi."
Kinh Hàn Tâm dẫn theo Giang Phàm đi đến trong đại điện, ngẩng đầu nhìn bóng dáng nguy nga ở trên bảo tọa Ma Quân.
Kinh Vô Nhai cúi đầu nhìn chằm chằm Giang Phàm, bên trong con ngươi đen nhánh tách ra hai đạo hắc quang huyền diệu. Hai đạo hắc quang này vừa mới chạm vào Giang Phàm thì thấy trong nháy mắt thân thể của Giang Phàm đã bị một luồng khói đen bao phủ.
"Quả nhiên là Tu La Ma Thể!"
"Xem ra tiểu tử này đúng là hữu duyên với Ma tộc chúng ta!"
Kinh Vô Nhai khẽ gật đầu một cái. Nữ nhi Kinh Hàn Tâm từng nói cho hắn biết mình thích Giang Phàm đến từ Cửu Thiên Tiên Vực. Mới đầu, Kinh Vô Nhai mãnh liệt phản đối nữ nhi kết giao với Giang Phàm, lại cực kỳ coi thường Giang Phàm.
Về sau, Kinh Hàn Tâm nói Giang Phàm đạt được truyền thừa thượng cổ Ma tộc, kích hoạt "Tu La Ma Thể", nguyện gia nhập vào trong Ma tộc. Đến lúc này thì Kinh Vô Nhai mới đồng ý cho Giang Phàm một cơ hội, để hắn đến Vô Sinh Quốc gặp mình.
Hiện tại xem ra, nữ nhi cũng không có lừa gạt mình.
"Giang Phàm, ngươi thật lòng muốn kết làm phu thê với nữ nhi của ta đồng thời từ đây về sau ngươi sẽ hiệu trung với ta?" Kinh Vô Nhai lạnh lùng hỏi.
"Có!" Dưới uy áp của Kinh Vô Nhai, hơi thở của Giang Phàm trở nên dồn dập, vội vàng quỳ một chân xuống đất để tỏ lòng trung thành của mình.
Kinh Hàn Tâm vui vẻ nói ra: "Phụ hoàng, Giang Phàm bởi vì muốn đến để nương tựa vào Vô Sinh Quốc chúng ta mà bị phụ thân và thê tử của hắn ngăn cản."
"Vì đi theo bên cạnh ta, hắn không tiếc giết cha đả thương vợ, vi phạm hôn sự mà Huyền Băng Nữ Đế ban thưởng cho hắn, lòng trung thành của hắn rất là rõ ràng!"
"Giết cha đả thương vợ?"
Kinh Vô Nhai khẽ chau mày, là một kẻ hung ác như vậy sao. Nhưng mà người trong chính đạo muốn gia nhập vào trong Ma đạo, làm ra chuyện người và trời đều oán than như vậy cũng là chuyện bình thường. Bởi vì có một câu nói là không phá thì không xây lại được. Không đánh vỡ quan niệm và trói buộc vốn có thì làm sao có thể chấp nhận được quy tắc của Ma đạo?
Kinh Vô Nhai âm thầm quyết định, đối với loại người như Giang Phàm, hắn phải coi chừng khống chế. Ân uy tịnh thi mới có thế để cho hắn toàn tâm toàn ý với nữ nhi Kinh Hàn Tâm của mình.
Giang Phàm vội vàng giải thích: "Ma Quân đại nhân, tại hạ cũng là nhất thời thất thủ mới giết lầm cha đẻ."
Kinh Vô Nhai vẻ mặt thờ ơ khoát tay một cái nói: "Chuyện này bản Ma Quân cũng không quan tâm, cô chỉ nói cho ngươi, vào Vô Sinh Quốc ta, từ nay về sau ngươi nhất định phải thề sống chết trung thành với cô!"
"Cô có thể giúp ngươi, cũng có thể giết ngươi!"
Nói xong, hắn hơi nhấc ngón tay, một đạo hắc quang huyền bí chui vào bên trong cơ thể của Giang Phàm. Chỉ thấy một đạo hắc quang hiện lên, Giang Phàm chợt bộc phát ra một đạo ma khí vô cùng nồng nặc.
"Tu La Ma Thể chính là thể chất nghịch thiên, muốn tu luyện Ma thể này thì chắc chắn phải phản nghịch lại Thiên Đạo, rời bỏ chính nghĩa!"
"Bây giờ cô tăng Ma thể của ngươi lên tới đệ tam trọng, con đường còn lại ngươi phải tự mình đi!"
Cảm nhận được ma khí mênh mông bên trong cơ thể, trên mặt Giang Phàm không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng quỳ hành lễ: "Đa tạ Ma Quân đại nhân!"
Lúc trước tu vi của hắn vẫn luôn dừng bước ở Linh Luân Cảnh trung kỳ. Bây giờ Tu La Ma Thể được đề thăng đến đệ tam trọng, tu vi của hắn lập tức tăng lên tới Thần Phách Cảnh sơ kỳ. Theo tốc độ này, không ngoài một năm thì hắn có thể vấn đỉnh Thần Phách Cảnh đỉnh phong. Mà có Ma Quân uy tín lâu năm như Kinh Vô Nhai giúp đỡ, nói không chừng sẽ còn nhanh hơn.
Chương 105 Chương 105. Bảo bối, ngươi biết cái gì gọi là tẩu hỏa nhập ma không?
Kinh Vô Nhai nheo mắt lại cười cười: "Nếu như ngươi đã chọn kết hôn với Hàn Tâm thì hãy đổi cách xưng hô đi."
"Vâng, phụ hoàng!" Giang Phàm không kìm được vui mừng.
Kinh Hàn Tâm lại nói ra: "Đúng rồi phụ hoàng, lần này Giang Phàm làm ra chuyện oanh động như thế ta tin chắc chắn Huyền Băng Nữ Đế sẽ không ngồi yên không quan tâm tới."
"Bây giờ tu vi của hắn còn thấp không đủ để đối kháng với Nữ Đế, xin phụ hoàng bảo đảm hắn an toàn!"
"Giang Phàm đã thành người của bản Ma Quân, đương nhiên cô sẽ để ý an toàn của hắn."
Kinh Vô Nhai lại đổi giọng nói: "Nhưng mà hoàng mao nha đầu Đông Hoàng Tử U đó không đáng để lo."
"Bản Ma Quân ngay cả phụ thân của nàng cũng không để vào mắt, huống chi nàng?"
"Nhớ ngày đó, cô hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên cho Vực Ngoại Thiên Ma, thành tựu Vô Sinh Ma Thể, chuyện này đã trở thành cái định trong lòng tất cả mọi người trong Bắc Huyền Thiên."
"Các ngươi xem Đông Hoàng Tử U đăng cơ đã bốn năm, nàng có bao giờ lên tiếng vì chuyện này hay chưa?"
Cảm nhận được vẻ ngạo mạn và đắc ý bên trong lời nói của Kinh Vô Nhai, còn có sự khinh thường Đông Hoàng Tử U. Kinh Hàn Tâm và Giang Phàm đều lộ ra nét mừng. Hoàn toàn chính xác, Huyền Băng Nữ Đế được xưng tụng là nữ nhân cường thế nhất nhưng mà cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ dám hưng sư vấn tội Vô Sinh Quốc.
Như vậy cũng chứng minh được một vấn đề...
Đó chính là nàng kiêng kị Vô Sinh Ma Quân Kinh Vô Nhai! Trong lúc nói chuyện, một ma tướng vội vàng đi từ bên ngoài đại điện vào.
"Bệ hạ, người của Bắc Huyền Thiên!"
Kinh Vô Nhai sắc mặt lạnh lùng: "Bọn họ muốn tới đây bắt Giang Phàm trở về?"
Ma tướng: "Phải!"
"Kêu bọn họ cút đi!" Kinh Vô Nhai phách lối vung tay lên: "Nói cho bọn họ biết, Giang Phàm đã là người của bản Ma Quân, nếu như không muốn chết thì hãy câm miệng chạy trở về Bắc Huyền Thiên đi!"
Cảm nhận được uy áp của Kinh Vô Nhai, ma tướng lộ ra một tia hoảng sợ:
"Bệ hạ, bọn họ còn đem một câu nói của Huyền Băng Nữ Đế tới đây."
"Nói." Kinh Vô Nhai cảm thấy có chút hứng thú.
Ma tướng: "Huyền Băng Nữ Đế nói, nếu như không giao Giang Phàm ra, như vậy thì nàng nhất định sẽ cắm Huyền Băng Hoàng Kỳ lên trên... quốc đô chúng ta!"
"Đông Hoàng Tử U, ngươi đúng là ngây thơ đến mức khiến cho người ta cảm thấy buồn cười!"
Kinh Vô Nhai tuôn ra một đoàn kinh khủng ma khí, hóa thành một ma đầu hắc sắc cực lớn ở trên không Vô Sinh Quốc.
Ma đầu to lớn mở cái miệng rộng ra một ngụm nuốt mất thủ lĩnh võ tướng của Bắc Huyền Thiên. Sau đó giọng nói của hắn hóa thành ma âm cuồn cuộn vang lên: "Cút về nói cho Đông Hoàng Tử U, bản Ma Quân có thể hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên thì có thể hiến tế trăm vạn ngàn vạn người."
"Nếu như nàng còn muốn làm Nữ Đế lâu một chút thì hãy ngoan ngoãn cụp đuôi làm người cho bản Ma Quân!"
……………………………………………………….
Bắc Huyền Thiên.
Sau khi các võ tướng đi tới Vô Sinh Quốc trở về, kể lại những gì mà Vô Sinh Ma Quân đã nói đã làm cho Đông Hoàng Tử U.
Lúc này Đông Hoàng Tử U quyết định xua binh đánh Vô Sinh Quốc.
Lần này, các đại thần trong triều không có một ai phản đối. Bọn họ một là khiếp sợ dưới uy áp của Đông Hoàng Tử U. Sau khi nàng đánh hạ được Vạn Ma Quốc, đã tương đối tán thành sự thống trị của nàng. Thứ hai, Vô Sinh Ma Quân thiếu nợ Bắc Huyền Thiên mười vạn nhân mạng, nhiều lần gây bất lợi cho sự ổn định của Bắc Huyền Thiên.
Tất cả mọi người biết, Đông Hoàng Tử U gánh lấy trách nhiệm dẫn dắt Bắc Huyền Thiên phục hưng. Thời khắc trước mắt, nàng ngoại trừ khai chiến ra thì không còn lựa chọn nào khác!
Mà không giống như bên ngoài nhao nhao hỗn loạn. Bên trong Thủy Tinh Cung, Lâm Hiên và bốn cô con gái trải qua cuộc sống yên tĩnh tường hòa. Không phải sao, vừa mới sáng sớm sau khi cho bọn nhỏ ăn điểm tâm xong. Lâm Hiên dựa theo kế hoạch đã vạch ra từ trước đó, dẫn các nàng đi đến chỗ Tụ Linh Trận luyện kiếm.
Không thể không nói, thiên phú của các tiểu nha đầu cũng không có thẹn với "Vô Cực Kiếm Pháp" của Lâm Hiên. Các nàng không những hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý mà Lâm Hiên truyền thụ cho, hơn nữa còn hoàn mỹ dung hợp với kiếm chiêu của Đông Hoàng Tử U. Mỗi một chiêu mỗi một thức đều ra dáng, uy lực bất phàm.
Nhìn thấy chúng nữ nhi tiến bộ nhanh chóng như thế, Lâm Hiên có cảm giác như là vọng nữ thành phượng.
"Đợi các nàng đều lớn, chắc chắn đều sẽ trở thành nữ Kiếm Tiên uy chấn một phương."
Trong mắt Lâm Hiên tràn đầy cưng chiều cười cười.
Luyện một hồi, thừa dịp nghỉ ngơi, Lâm Hiên là giảng cho các nàng nghe một chút kiếm đạo thâm ảo hơn.
Tuyền Châu giơ tay nhỏ lên hỏi: "Cha, kiếm đạo cuối cùng mà tất cả mọi người đạt tới đều giống nhau như đúc đúng không?"
Lần trước khi còn ở Thái Sơ Thánh Địa thì tiểu nha đầu đã lắng nghe Lâm Hiên trình bày về kiếm đạo nhưng mà cũng không có hiểu nhiều cho lắm.
Bây giờ cha là giảng dạy kiếm đạo cho mọi người cho nên nàng muốn hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
Lâm Hiên lắc đầu cười một tiếng: "Đạo khả đạo, phi thường đạo. Kiếm đạo trong lòng của mỗi người đều hoàn toàn không giống nhau, phải kết hợp với cuộc sống và cảm ngộ của người đó mới được."
Tuyền Hi giơ tay nhỏ lên: "Ta hiểu, chỉ có kiếm đạo thích hợp với mình nhất mới là tốt nhất!"
Lâm Hiên cưng chiều bóp cái mũi nhỏ của nàng một chút: "Nói đúng!"
Tuyền Hàm có chút chờ mong nói: "Vậy kiếm đạo mà ta muốn là phải đẹp đẽ giống như là mây trên bầu trời, thanh tịnh giống như là nước trong dòng sông."
Lâm Hiên cười nói: "Khi ngươi đạt tới cảnh giới nhất định thì hoàn toàn có thể làm được như vậy."
Nàng biết Tuyền Hàm có tính cách cực kỳ văn nhã, kiếm đạo mà nàng theo đuổi cũng chắc chắn sẽ là loại kiếm đạo bộc phát bên trong yên tĩnh.
Tuyền Ấu hai tay ôm ngực nói ra: "Như vậy thì kiếm đạo của ta chính là không gì không làm được, tẩu hỏa nhập ma!"
Bình luận facebook