• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (3 Viewers)

  • Chương 107 “Bây giờ bắt đầu từ anh!”

Lần này, Hồng Gia không có sự chuẩn bị gì, chỉ dẫn theo hai tên thuộc hạ nên mới phải chịu thiệt, một khi ông ta rời khỏi đây thì Lâm Hữu Triết sẽ bị toàn bộ thế lực ở khu Thành Nam truy sát!





Tất cả những người có liên quan đến Lâm Hữu Triết, bất kể là nam hay nữ, già hay trẻ thì đều sẽ bị liên lụy.





“Thằng nhãi ranh, mày chết chắc rồi!”






Hồng Gia cố nhịn cơn đau đớn, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lâm Hữu Triết bằng con mắt đỏ ngầu.





Từ khi tuyên bố rút khỏi giang hồ, đã lâu lắm rồi ông ta không có suy nghĩ muốn xé nát một người thành từng mảnh đến vậy.





Chỉ cần lần này Lâm Hữu Triết không giết chết ông ta thì ông ta sẽ có hàng vạn cách để khiến Lâm Hữu Triết và người bên cạnh anh cầu sống không được, cầu chết cũng không xong.





Sau khi sững sờ một lúc, Tiêu Nguyên nở nụ cười tự mãn.







Lâm Hữu Triết thật sự muốn chết rồi!





Hắn còn đang nghĩ cách để Lâm Hữu Triết chọc giận Hồng Gia, sau đó Hồng Gia sẽ xử lý Lâm Hữu Triết, nhưng không ngờ Lâm Hữu Triết lại tự mình đắc tội với Hồng Gia.





Đúng là thiên đường rộng mở không tìm đến, địa ngục không lối lại chen vào!





Lúc này, Lâm Hữu Triết bước tới trước mặt Hồng Gia, nhìn từ trên cao xuống.





“Thành Nam Vương?”





“Thằng nhãi ranh, mày biết tao là ai mà còn dám đối xử với tao như vậy, mày đúng là...”





Hồng Gia còn chưa kịp nói xong Lâm Hữu Triết đã tung một cú đá.





“Phụt!”





Mặt Hồng Gia trở nên tái nhợt, phun ra một ngụm máu lớn.





Tim ông ta đã bị Lâm Hữu Triết đá thành từng mảnh, toàn bộ lồng ngực lõm vào, ngừng thở ngay lập tức.





Tượng đài vương giả một thời vậy mà lại bị Lâm Hữu Triết giết chết một cách dễ dàng đến vậy!





Người nhà họ Liễu trong phòng bệnh đều vô cùng sợ hãi.





Chỉ có Liễu Thiên Nghệ biết Lâm Hữu Triết có thân phận đặc biệt và có quyền định đoạt mọi chuyện.





Hồng Gia được mệnh danh là “Thành Nam Vương”, hai tay đã nhuốm máu của biết bao nhiêu người, ông ta phải chết là điều chắc chắn.





“Lâm... Lâm Hữu Triết, anh dám giết người sao?”





Tiêu Nguyên vô cùng sợ hãi, không ngờ chỗ dựa lớn nhất của hắn chưa kịp làm gì đã bị Lâm Hữu Triết đá chết, sao làm việc không có trình tự gì vậy?





Bây giờ chẳng phải hắn nên quỳ xuống khóc lóc van xin sao?





“Chỉ là một tên tội phạm thôi mà, chết cũng chẳng có gì đáng tiếc”.





Lâm Hữu Triết bình tĩnh nói, như thể anh vừa làm một việc cỏn con hết sức bình thường.





Sau đó anh nhìn Tiêu Nguyên, nói: “Cậu chủ Tiêu, nếu anh muốn sống thì bây giờ quỳ xuống dập đầu xin lỗi em gái tôi đi. Con bé đã phải chịu khổ ở nhà họ Tiêu các người tám năm, món nợ này tôi sẽ tính sổ với từng người một!”





“Bây giờ bắt đầu từ anh!”



“Cái gì? Anh muốn tôi xin lỗi loại con hoang hèn hạ này sao? Không đời nào!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom