Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 153 Sở Hạ Vũ đành phải chấp nhận.
*Chương có nội dung hình ảnh
“Không biết”.
“Chiếc thứ nhất nằm trong tay người đứng đầu thế giới ngầm phương Tây, Zeus”.
“Chiếc thứ hai nằm trong tay tổng thống nước Hợp Tung - Shibu”.
“Chiếc thứ ba…”, khóe miệng Lâm Hữu Triết khẽ nhếch lên: “Trong tay vị thượng tướng năm sao duy nhất ở Hạ Quốc chúng ta - chiến thần Hữu Triết”.
“A?”
Trên mặt Sở Hạ Vũ lộ ra vẻ kinh ngạc, che miệng nói: “Vậy sao anh lại có chiếc xe này?”
“Đợi đã!”
Sở Hạ Vũ giật mình, trợn mắt nói: “Chiến thần Hữu Triết hy sinh rồi, chẳng sẽ chiếc xe này là do anh trộm từ chỗ người đó?”
“…”
Lâm Hữu Triết im lặng hồi lâu, đột nhiên cảm thấy cô gái này hơi ngốc nghếch.
Anh đã nói rõ ràng như vậy rồi mà Sở Hạ Vũ vẫn chưa hiểu ra, đúng là không biết làm sao nữa.
Anh sa sầm mặt mày nói: “Đúng, chiếc xe này thực ra là anh tự chế tạo theo mẫu. Anh đã tháo logo xe ra rồi gắn một chiếc vương miện lên đó”.
“Vương miện mua ở chợ đồ vũ, một chiếc hai mươi tệ”.
“Thì ra là vậy!”
Nghe lời giải thích rõ ràng này, Sở Hạ Vũ tin ngay, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Theo cô thấy, Lâm Hữu Triết chỉ là binh lính xuất ngũ, sao có bản lĩnh sở hữu chiếc Lincoln Emperor này chứ?
Hai người bọn họ có thể sống yên ổn qua ngày là được, cô không dám mong ước những thứ xa hoa như Lincoln Emperor.
Lúc xe đến cổng nơi đấu giá, Lâm Hữu Triết dắt tay Sở Hạ Vũ xuống xe.
Họ vừa bước vào buổi đấu giá, một người phụ trách liền tiến tới.
“Anh Lâm, cô Sở, phòng bao riêng của hai vị đã chuẩn bị xong rồi, mời đi theo tôi”.
“Còn có phòng bao riêng cơ à?”
Sở Hạ Vũ sững sờ.
“Long Diệu sắp xếp đấy”.
Lâm Hữu Triết nhỏ giọng nói.
Sở Hạ Vũ bất lực liếc nhìn anh.
Cô đã nói rất nhiều lần rồi, đừng lúc nào cũng làm phiền Long Diệu, sao anh không chịu nghe lời chứ?
Nhưng mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, nếu không đi thì sẽ không nể mặt Long Diệu.
Sở Hạ Vũ đành phải chấp nhận.
Trước khi vào phòng bao, Sở Hạ Vũ nói: “Hữu Triết, em đi rửa tay rồi sẽ vào ngay”.
“Không biết”.
“Chiếc thứ nhất nằm trong tay người đứng đầu thế giới ngầm phương Tây, Zeus”.
“Chiếc thứ hai nằm trong tay tổng thống nước Hợp Tung - Shibu”.
“Chiếc thứ ba…”, khóe miệng Lâm Hữu Triết khẽ nhếch lên: “Trong tay vị thượng tướng năm sao duy nhất ở Hạ Quốc chúng ta - chiến thần Hữu Triết”.
“A?”
Trên mặt Sở Hạ Vũ lộ ra vẻ kinh ngạc, che miệng nói: “Vậy sao anh lại có chiếc xe này?”
“Đợi đã!”
Sở Hạ Vũ giật mình, trợn mắt nói: “Chiến thần Hữu Triết hy sinh rồi, chẳng sẽ chiếc xe này là do anh trộm từ chỗ người đó?”
“…”
Lâm Hữu Triết im lặng hồi lâu, đột nhiên cảm thấy cô gái này hơi ngốc nghếch.
Anh đã nói rõ ràng như vậy rồi mà Sở Hạ Vũ vẫn chưa hiểu ra, đúng là không biết làm sao nữa.
Anh sa sầm mặt mày nói: “Đúng, chiếc xe này thực ra là anh tự chế tạo theo mẫu. Anh đã tháo logo xe ra rồi gắn một chiếc vương miện lên đó”.
“Vương miện mua ở chợ đồ vũ, một chiếc hai mươi tệ”.
“Thì ra là vậy!”
Nghe lời giải thích rõ ràng này, Sở Hạ Vũ tin ngay, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Theo cô thấy, Lâm Hữu Triết chỉ là binh lính xuất ngũ, sao có bản lĩnh sở hữu chiếc Lincoln Emperor này chứ?
Hai người bọn họ có thể sống yên ổn qua ngày là được, cô không dám mong ước những thứ xa hoa như Lincoln Emperor.
Lúc xe đến cổng nơi đấu giá, Lâm Hữu Triết dắt tay Sở Hạ Vũ xuống xe.
Họ vừa bước vào buổi đấu giá, một người phụ trách liền tiến tới.
“Anh Lâm, cô Sở, phòng bao riêng của hai vị đã chuẩn bị xong rồi, mời đi theo tôi”.
“Còn có phòng bao riêng cơ à?”
Sở Hạ Vũ sững sờ.
“Long Diệu sắp xếp đấy”.
Lâm Hữu Triết nhỏ giọng nói.
Sở Hạ Vũ bất lực liếc nhìn anh.
Cô đã nói rất nhiều lần rồi, đừng lúc nào cũng làm phiền Long Diệu, sao anh không chịu nghe lời chứ?
Nhưng mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, nếu không đi thì sẽ không nể mặt Long Diệu.
Sở Hạ Vũ đành phải chấp nhận.
Trước khi vào phòng bao, Sở Hạ Vũ nói: “Hữu Triết, em đi rửa tay rồi sẽ vào ngay”.
Bình luận facebook