• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (1 Viewer)

  • Chương 192 “Không dám!”

Lâm Hữu Triết đi tới trước mặt quản đốc Lương, điềm nhiên nói.





Thấy Lâm Hữu Triết quy phục, quản đốc Lương lập tức cười khẩy: “Tôi còn cho rằng cậu sẽ ngoan cố chống đối tới cùng cơ, xem như cậu cũng tự mình biết mình!”





Ông ta vẫy tay về phía sau, đám nhân viên chấp pháp lập tức bỏ súng trong tay xuống.






Nhìn thấy cảnh tượng này, Trịnh Tử Khải nuối tiếc không thôi.





Hắn muốn nhân lúc náo loạn giết hết mấy người Lâm Hữu Triết ở đây để trút giận cho đã.





Không ngờ tên này lại thoát được một kiếp nạn!





Có điều cũng chẳng sao, giả mạo chiến thần Hữu Triết vốn dĩ là tội chết, lần này Lâm Hữu Triết vào nhà giam thì cũng đừng hòng thoát ra được nữa.







“Lâm Hữu Triết, vào tù ngồi mà đợi xét xử đi!”





Khi đi ngang qua đám người nhà họ Lâm, mấy người Lâm Kiến Hồ hết lời châm biếm.





Người nhà họ Tiêu cũng lên tiếng: “Suýt thì bị thằng chó nhà mày dọa sợ, bây giờ mày cảm thấy mùi vị mua dây buộc mình như thế nào?”





“Ranh con, tôi sẽ tiếp quản chỗ sản nghiệp kia của cậu thật tốt, ha ha ha!”





Sau khi bị áp giải lên xe cảnh sát, Long Diệu thấp giọng nói: “Anh Lâm, tại sao chúng ta không phản kháng?”





Lâm Hữu Triết nhắm hai mắt lại: “Những nhân viên chấp pháp đó đều là người vô tội, cậu dám ra tay với họ sao?”





“Không dám!”





Long Diệu vội vàng cúi đầu nói.





Sau khi trầm mặc một hồi, Lâm Hữu Triết tiếp tục nói: “Chuyện lần này vẫn còn người đứng sau đổ thêm dầu vào lửa, tôi muốn tra rõ xem là ai”.





“Kết cục của nhà họ Tiêu và nhà họ Lâm đã được an bài rồi, không còn dấy lên thêm được sóng to gió lớn gì nữa, cứ để cho bọn chúng bay nhảy thêm một khoảng thời gian”.





Nghe thấy lời này, Long Diệu lập tức phản ứng lại.





Dựa vào thằng ranh Trịnh Tử Khải, dù cho có cầm hai bản chứng nhận đó thì cũng tuyệt đối không thể mời được quản đốc tới.





Phía sau nhất định có người bày mưu chỉ kế thì mới có thể làm tới tận bước này.





“Đúng rồi”.





Lâm Hữu Triết đột nhiên mở to mắt.





“Bảo Tôn Hộc bảo vệ Hạ Vũ và Tâm Nhi cho tốt”.





“Sản nghiệp gì đó, nếu bọn chúng muốn thì cứ đưa cho bọn chúng, sau này chúng ta có thể lấy lại được”.





“Tôi hiểu rồi”.





Long Diệu đáp lời, lập tức nghĩ cách truyền lệnh ra ngoài.





Một đêm trôi qua.





Cả Giang Thành chìm trong cơn sóng ngầm mãnh liệt.





Sáng sớm ngày hôm sau.





Khi tin tức Thành Bắc Vương - Lôi Lão Hổ của Giang Thành cũng bị giết truyền ra bên ngoài, Giang Thành lập tức trở nên sục sôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom