Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 322 Có ý đồ quấy rối tôi”.
Dao Dao rất tự nhiên nhảy chân sáo vào phòng ăn, nói lớn.
Mấy người đang nói chuyện bên trong đổ dồn ánh mắt về phía cửa.
"Hạ Vũ, là cậu à!"
Một cô gái kích động đứng dậy, tiến lên ôm lấy Sở Hạ Vũ, vui mừng khôn xiết.
Trong phòng ăn không khí vui vẻ hòa hợp.
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói không mấy dễ chịu vang lên.
"Không phải đã nói là chỉ có ba người thôi sao, sao lại có thêm một người nữa vậy?"
Nhìn về phía giọng nói là một cô gái ăn mặc rất thời trang đang ngồi trên ghế với vẻ mặt không vui.
"Phi Phi, mọi người đều là bạn cùng phòng thời đại học, thân thiết như chị em, hiếm khi mới gặp mặt, cậu đừng như vậy mà”.
Dao Dao nở nụ cười khó xử, nhỏ giọng nói.
"Ai là chị em với cô ta, cậu từng gặp người chị em nào mà cướp bạn trai của mình chưa?"
Phi Phi trừng mắt, tức giận nói.
Sau đó, cô ta xách túi rời đi.
Khi đi ngang qua Lâm Hữu Triết, Phi Phi lạnh lùng cười nói: "Anh là bạn trai hiện giờ của Sở Hạ Vũ à? Cẩn thận một chút, cô ta không đơn thuần như những gì anh thấy đâu”.
"Nói không chừng ở nơi mà anh không biết, cô ta đã sớm cắm cho anh mấy cái sừng rồi đấy!"
Lâm Hữu Triết cau mày không nói gì.
"Trương Linh Phi, cậu đứng lại, cậu nói cho rõ ràng xem, tôi cướp bạn trai của cậu lúc nào?"
Sở Hạ Vũ vốn không muốn để ý.
Nhưng Trương Linh Phi lại nói lung tung trước mặt Lâm Hữu Triết khiến cô không nhẫn nhịn được.
"Được rồi, tôi còn lo không có cơ hội tính sổ với cô cơ!"
Trương Linh Phi quay người lại: "Hồi đó ở trường, rõ ràng là tôi xác nhận quan hệ với anh Hải trước, tại sao cô vẫn bám lấy anh ấy không buông vậy hả?”
"Tôi không hề làm vậy, là anh Hải của cậu ngày nào cũng bám riết lấy tôi, có ý đồ quấy rối tôi”.
"Hôm đó tôi đang định nói với cậu con người của anh ta có vấn đề, kết quả cậu đột nhiên nổi cơn thịnh nộ, trách tôi cướp bạn trai của cậu”.
"Thậm chí tôi còn chưa hề tiếp xúc thân mật với anh ta lần nào, sao tôi lại cướp người đàn ông của cậu được chứ?"
Hồi đó sự việc này cũng là nỗi buồn phiền của Sở Hạ Vũ.
Kể từ đó, cả lớp đều nhìn cô bằng ánh mắt không bình thường.
Họ đều cho rằng cô vừa đê tiện vừa thấp hèn, ngay cả bạn trai của chị em cùng ký túc xá cũng muốn cướp.
Cô có một trăm cái miệng cũng không thể chối cãi, chịu ấm ức đến khi tốt nghiệp.
Mấy người đang nói chuyện bên trong đổ dồn ánh mắt về phía cửa.
"Hạ Vũ, là cậu à!"
Một cô gái kích động đứng dậy, tiến lên ôm lấy Sở Hạ Vũ, vui mừng khôn xiết.
Trong phòng ăn không khí vui vẻ hòa hợp.
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói không mấy dễ chịu vang lên.
"Không phải đã nói là chỉ có ba người thôi sao, sao lại có thêm một người nữa vậy?"
Nhìn về phía giọng nói là một cô gái ăn mặc rất thời trang đang ngồi trên ghế với vẻ mặt không vui.
"Phi Phi, mọi người đều là bạn cùng phòng thời đại học, thân thiết như chị em, hiếm khi mới gặp mặt, cậu đừng như vậy mà”.
Dao Dao nở nụ cười khó xử, nhỏ giọng nói.
"Ai là chị em với cô ta, cậu từng gặp người chị em nào mà cướp bạn trai của mình chưa?"
Phi Phi trừng mắt, tức giận nói.
Sau đó, cô ta xách túi rời đi.
Khi đi ngang qua Lâm Hữu Triết, Phi Phi lạnh lùng cười nói: "Anh là bạn trai hiện giờ của Sở Hạ Vũ à? Cẩn thận một chút, cô ta không đơn thuần như những gì anh thấy đâu”.
"Nói không chừng ở nơi mà anh không biết, cô ta đã sớm cắm cho anh mấy cái sừng rồi đấy!"
Lâm Hữu Triết cau mày không nói gì.
"Trương Linh Phi, cậu đứng lại, cậu nói cho rõ ràng xem, tôi cướp bạn trai của cậu lúc nào?"
Sở Hạ Vũ vốn không muốn để ý.
Nhưng Trương Linh Phi lại nói lung tung trước mặt Lâm Hữu Triết khiến cô không nhẫn nhịn được.
"Được rồi, tôi còn lo không có cơ hội tính sổ với cô cơ!"
Trương Linh Phi quay người lại: "Hồi đó ở trường, rõ ràng là tôi xác nhận quan hệ với anh Hải trước, tại sao cô vẫn bám lấy anh ấy không buông vậy hả?”
"Tôi không hề làm vậy, là anh Hải của cậu ngày nào cũng bám riết lấy tôi, có ý đồ quấy rối tôi”.
"Hôm đó tôi đang định nói với cậu con người của anh ta có vấn đề, kết quả cậu đột nhiên nổi cơn thịnh nộ, trách tôi cướp bạn trai của cậu”.
"Thậm chí tôi còn chưa hề tiếp xúc thân mật với anh ta lần nào, sao tôi lại cướp người đàn ông của cậu được chứ?"
Hồi đó sự việc này cũng là nỗi buồn phiền của Sở Hạ Vũ.
Kể từ đó, cả lớp đều nhìn cô bằng ánh mắt không bình thường.
Họ đều cho rằng cô vừa đê tiện vừa thấp hèn, ngay cả bạn trai của chị em cùng ký túc xá cũng muốn cướp.
Cô có một trăm cái miệng cũng không thể chối cãi, chịu ấm ức đến khi tốt nghiệp.
Bình luận facebook