• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (2 Viewers)

  • Chương 354 "Xong đời rồi!"

Anh Long chỉ vào Khương Minh Vũ đũng quần ướt nhẹp, đang sõng soài ở dưới đất.





"Đúng vậy, họ cũng vì muốn tạo niềm vui chúc mừng sinh nhật tôi nên mới ồn ào, nếu có chỗ nào đắc tội, tôi xin phép xin lỗi, mong các anh đừng làm khó bạn tôi".





"Muốn tôi tha bọn họ cũng đơn giản thôi".






Anh Long lại gần Tần Mộng Dĩnh, hít một hơi mùi hương trên người cô ta rồi nói: "Ở cùng tôi một đêm, tôi sẽ đồng ý với điều kiện của cô, được không?"





"Đúng là vô liêm sỉ!"





Tần Mộng Dĩnh tức giận, giơ tay lên định cho anh Long một bạt tai, nhưng bàn tay trắng nõn ấy lại bị nắm chặt.





"Buông tôi ra!"







Tần Mộng Dĩnh cố gắng vùng vẫy, nhưng với chút sức lực này của cô ta, trước một người đàn ông cao to như anh Long thì hoàn toàn không là gì cả.





Thấy người phụ nữ của mình sắp bị anh Long kéo vào phòng bao, Chu Đại Bôn không chịu nổi nữa, đứng phắt dậy rồi ra mặt.





"Đủ rồi đấy!"





Anh ta quát lớn, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, nói tiếp: "Mau buông Mộng Dĩnh ra!"





"Đến nước này rồi mới dám ra mặt".





"Nhìn qua là biết ngốc nghếch rồi, hèn gì có thể làm bạn với Lâm Hữu Triết".





"Đúng đấy, chẳng biết chọn thời cơ gì cả, muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân thì trước hết cũng phải tự xem lại sức mình đi chứ!"





Đám đông bắt đầu có tiếng xì xào bàn tán.





Nghe được những lời bàn tán này, Lâm Hữu Triết không khỏi cười khẩy.





Đám người này không những không dám đứng ra cứu người mà còn cười nhạo người có dũng cảm ra mặt, đúng là hết thuốc chữa.





"Ồ?"





Anh Long liếc mắt nhìn Chu Đại Bôn một cái, nhếch mép cười, nói: "Không ngờ là còn có người không sợ chết, kẻ như mày mà cũng muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân à?"





"Tụi bay đâu, đánh què hai chân nó, bắt nó quỳ xuống nói chuyện cho tao".





"Vâng!"





Một người đàn ông mặc áo khoác cười dữ tợn tiến về phía trước.





"Thằng nhãi này, mày dám đối đầu với Cô Linh Cốc bọn tao, đúng là chán sống rồi!"





Người đàn ông đó nhanh chóng tung một cú đấm tới.





Mặc dù Chu Đại Bôn cũng cao to, nhưng chưa từng đánh nhau, chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài.





Chứng kiến cảnh tượng này, mọi người trong phòng bao chỉ biết khoanh tay đứng nhìn, không ai dám ra mặt cả.





"Đừng vùng vẫy làm gì, cứ ngoan ngoãn để tao đánh gãy hai chân thì may ra mày còn có thể ít tội đi đấy".





Người đàn ông mặc áo khoác cười nói, sau đó giơ chân lên, đạp thẳng xuống xương đầu gối của Chu Đại Bôn.



"Xong đời rồi!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom