• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (1 Viewer)

  • Chương 377 “Chỉ như vậy thôi sao?”

“Hừ, con đàn bà rẻ tiền này, uổng cho tôi luôn nghĩ cô ta thuần khiết, coi cô ta như công chúa, thật không thể ngờ!”





Giang Triều càng nói càng tức giận, một chân đá văng cánh cửa.





Trong phòng, Tần Mộng Dĩnh dựa vào Lâm Hữu Triết, mặt đỏ bừng.






Sau khi Lâm Hữu Triết làm sạch vết thương cho cô ta, anh bôi một lớn thuốc kỳ lạ lên đó.





Lúc đầu sẽ hơi đau, nhưng về sau sẽ có cảm giác tê tê mát mát.





Quan trọng hơn là vết thương của cô ta sẽ lành lại một cách nhanh chóng.





Thịt mới mọc ra rất nhanh, da mềm mịn, không có sản phẩm chăm sóc da đắt tiền nào trên thế giới có tác dụng này.





Nhưng cô ta còn chưa kịp hỏi rõ về loại thuốc này thì cánh cửa đã bị đạp mạnh một cách thô bạo.







Một giọng nói giận dữ vang lên.





“Đôi nam nữ chó má các người đang làm gì trong này hả?”





Giang Triều sải bước tiến vào, đúng lúc nhìn thấy Tần Mộng Dĩnh dựa vào Lâm Hữu Triết một cách thân mật, sự tỉnh táo của gã đã hoàn toàn bị lửa giận nuốt chửng.





“Thằng súc sinh, mau buông Mộng Dĩnh ra!”





Gã xông lên muốn liều mạng với Lâm Hữu Triết.





Lâm Hữu Triết vừa nhấc chân lên, Giang Triều đã bay ra ngoài.





“Con chó điên này ở đâu đến vậy?”





Lâm Hữu Triết nhíu mày.





Giang Triều nằm trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng đau đớn.





“Mày xong đời rồi, mày dám đánh tao, Giang Triều tao sẽ không tha cho mày!”





“Cậu chủ Giang, cậu có sao không?”





Chị Trương sửng sốt, chạy đến đỡ Giang Triều dậy.





“Giang Triều?”





Sắc mặt Tần Mộng Dĩnh thay đổi, hiện lên vẻ căng thẳng.





“Sao thế, tên này có lai lịch lớn lắm à?”





Lâm Hữu Triết hỏi.





“Anh ta là bạn của ông chủ công ty chúng tôi, hai người bọn họ có quan hệ rất tốt”.





“Hơn nữa tên Giang Triều này cũng mở công ty giải trí, chiếm vị trí khá quan trọng trong giới giải trí”.





Tần Mộng Dĩnh thì thào.





“Chỉ như vậy thôi sao?”





Lâm Hữu Triết nhíu mày, không hiểu tại sao chỉ có chút năng lực này mà Tần Mộng Dĩnh lại căng thẳng như thế.





“A, đồ không biết sống chết”.





Giang Triều ngẩng đầu, vẻ mặt dữ tợn.





Gã đã nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom