• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vạn biến hồn đế (3 Viewers)

  • Chap-119

Chương 119: Băng Mị




Ma Lăng Vũ thấy hôn phu của mình bị loại lập tức lao lên tấn công, trong mắt tràn ngập vẻ tức giận. Nàng dậm chân nhảy lên không trung để lướt xuống, muốn dùng tuyệt kỹ của gia tộc để kết liễu đối phương, đột nhiên cô gái thần bí biến mất tại chỗ.



“Xoẹt”



Ma Lăng Vũ trợn tròn mắt, thân thể chậm rãi tan biến trên không trung, thực lực của đối phương hoàn toàn vượt trội so với bọn họ. Tất cả những người đang có mặt ở đây đều không phải đối thủ của nàng, không nghĩ tới trong đám con mồi lại có ẩn chứa một con quái vật với sức mạnh khủng khiếp như thế.



Nàng ta đáp đất cười nhạt:



“Các ngươi quá yếu, còn không đủ sức để làm khó ta như ba cái Hồn Sĩ Nhị Trọng, bọn họ phối hợp cực kỳ hay. Đặc biệt có một cái sở hữu Linh Nhãn, thậm chí có thể đẩy lui được ta, không nghĩ tới một đám Hồn Sĩ Ngũ Trọng lại yếu đuối đến mức buồn cười.”



Thiên Tiếu nghi ngờ nói với Thẩm Ngọc:



“Kiểm tra xem trong đội ngũ của học sinh có mấy người Nhã Kỳ không?”



Thẩm Ngọc kiểm tra nhanh chóng rồi nói:



“Chỉ thấy được mỗi Dạ Nguyệt, nhân số ở đây đã bằng với con số hiển thị, chứng tỏ bọn họ đã bị loại hết rồi. Còn người hạ bọn họ chắc chúng ta cũng dễ đoán thôi, chính là cô nàng thần bí kia, có lẽ chúng ta chỉ có thể nhẫn nhịn thôi.”



“Chết tiệt”



Hơi kích động nên Thiên Tiếu đã bóp nát lan can bằng thủy tinh, bộc phát sát khí hướng thẳng tới cô nàng kia. Cô nàng cực kỳ nhạy cảm, lập tức quay đầu mặt đối mặt với hắn ta, cả người nàng bỗng nhiên hơi khựng lại một chút.



Thiên Tiếu biết mình kích động liền lui về một chút, cố gắng tránh đi ánh nhìn của nàng, Cầm Tử Nam trong lòng không khỏi lo lắng. Hắn biết Thiên Tiếu mạnh hơn bình thường nhưng đấu với con quái vật kia thì khả năng chiến thắng không cao, hắn né đi là xử lý hợp lý rồi.



Nhưng dường như tất cả đã quá trễ rồi thì phải, thấy cô nàng kia vẫn không chịu rời ánh nhìn thì đám Lý Nhã Kỳ toát hết cả mồ hôi. Đã chiến đấu qua với người ta nên họ rõ ràng đối phương khủng bố đến cấp độ nào, vừa nãy đối phương còn thể hiện mạnh hơn lúc đấu với bọn họ nữa.



Bỗng nhiên Dạ Nguyệt từ đầu xuất hiện vẻ mặt kiêu ngạo:



“Ta sẽ đấu với ngươi, hãy nhắm vào đối thủ xứng tầm với mình đi chứ.”



Lúc này Dạ Nguyệt đã kích hoạt huyết mạch ở mức tối đa, nàng chớp trên không trung một cái rồi biến mất.



“Kình”



Đàn của nàng ta đã va vào kiếm của cô nàng thần bí kia, dư chấn khiến mặt đất dưới chân hai người nứt ra vài vết. Tiếp đó không ai còn thấy được bọn họ, tốc độ của họ đã vượt ra khỏi cấp độ Hồn Sĩ rồi, mấy người đứng đó bỗng nhiên cảm giác mình phải làm cái gì đó nếu không bọn họ cái gì cũng chẳng làm được.



Long Nhất kích hoạt toàn toàn huyết mạch lao vào chiến đấu, hắn cũng nhanh chóng bắt kịp tốc độ của hai người kia.Từ đám đông cũng có vài người dùng trạng thái mạnh mẽ nhất của mình nhập cuộc, Thiên Tiếu muốn quan sát cũng phải kích hoạt Tử Linh Huyết Mạch mới nhìn thấy được.




×— QUẢNG CÁO —



Với những nâng cấp của Vạn Biến hiện tại ở trong nơi giao nhau giữa thế giới thực và Linh giới hắn liền có thể làm chậm mọi thứ trong mắt hắn 20 lần. Lướt theo dòng năng lượng hắn có thể nhanh lên 20 lần, một sự tiến bộ khiến chính hắn cũng phải kinh ngạc khi biết được tin tức này vào sáng nay.



Thực ra Vạn Biến gấp gáp như thế bởi chính nó cũng hiểu được độ nghiêm trọng, giao ước với thần linh chưa bao giờ là sự lựa chọn sáng suốt.



“Bốp…...rầm”



Dạ Nguyệt ăn một cước rồi bị đá bay ra ngoài bất tỉnh, những người khác bị nàng nhìn ra sơ hở giết từng người một. Thiên Tiếu thấy nàng không để ý thì âm thầm đi xuống dưới đỡ lấy Dạ Nguyệt, không ngờ tới vừa quay lưng liền cảm giác có gì đó mát lạnh ở cổ của mình, với kinh nghiệm sinh tử hắn liền vung kiếm.



Keng



Cô gái thần bí cười:



“Hóa ra còn có một kẻ không tệ ở đây, ta thách đấu với ngươi.”



Thiên Tiếu trong lòng giật thót nhưng vẫn cố mỉm cười:



“Cô nương đã Hồn Sĩ Tam Trọng, lại đòi đánh một người tu vi mới chỉ Hồn Sĩ Nhị Trọng hình như không ổn cho lắm thì phải. Với lại ta không có thói quen đánh với người mà mặt mình cũng nhìn không rõ, như thế không giống với kiểu người quang minh chính đại cho lắm.”



Cô nàng kéo xuống áo choàng của mình lộ ra bộ đồ trắng, lập tức những người có mặt ở đây đều ngẩn ngơ. Nàng ta đẹp đến mức không còn gì để chê, hoàn mỹ cũng không thể diễn tả hết được sức hút của nàng, đến mức các cô gái cũng không nổi lên lòng ghen tỵ nổi. .
ngôn tình tổng tài



Mái tóc trắng sáng như tuyết đung đưa trong gió, đôi mắt xanh ngọc như hút lấy linh hồn của người đối diện, phía bên trong tràn ngập vẻ thần bí. Chỉ có Thiên Tiếu là cảm thấy hơi choáng vàng, những đặc điểm này rất giống một người hắn đã nhìn thấy, hắn tập trung vào cổ của nàng thì thấy một hình xăm nho nhỏ hình hồ ly.



Cô nàng nhìn ánh mắt của hắn rồi bỗng cười to:



“Thì ra là ngươi, chắc chắn là ngươi rồi. Không muốn đấu cũng được, chỉ cần chịu thua thì chúng ta không cần đấu nữa, ngươi dám không.”



Thiên Tiếu khựng hẳn người lại, âm thanh của Băng Thần dường như vẫn văng vẳng bên tai.



“Có một kẻ ngươi không được phép thua, trên cổ nàng có một hình xăm hình hồ ly trắng, nếu thua nàng tất cả những gì ta hồi phục sẽ quay trở lại ban đầu. Cả thành phố quê hương sẽ trở về, người thương của ngươi cũng sẽ trở về Linh giới, đương nhiên ta sẽ không để ngươi phải đấu một trận vô nghĩa.”



Băng Thần đã truyền hắn Tinh Không Chiến Kỹ, cho hắn ba viên Hồn Ngọc, nhưng bằng đó đủ để đấu với nàng chưa thì câu trả lời có lẽ là không. Chính hắn cũng không biết thực lực của mình đến mức nào, nhiều hắn cũng chỉ biết trên lý thuyết, bắt hắn thực chiến ngay là điều không thực tế.



Cô nàng thấy hắn đứng đơ ra thì mỉm cười:



“Người thú vị trong miệng lão già nhà ta là ngươi, để ta xem ngươi thú vị đến mức nào.”



Ở bên ngoài Lý Nhã Kỳ gào thét:
×— QUẢNG CÁO —



“Chịu thua đi, nhanh chóng chịu thua.”



La Mỹ Nhân đến đây cũng được một lúc rồi, nàng quá hiểu Thiên Tiếu rồi liền nói:



“Hắn bất lực rồi, không biết tại sao nhưng hắn phải đấu với người này.”



Nhìn cô nàng kia trong lòng hắn thắt lại, thua người này thì tính mạng của Lý Nhã Lan và toàn bộ dân chúng trong Hắc Dạ Thành sẽ bị tước đoạt. Vốn nghĩ phải một thời gian nữa mới có thể đụng phải nàng hoặc hắn tốt nhất sẽ cả đời không đụng với nàng.



Hắn ước gì thời gian quay trở lại một lần nữa, thà không tham gia Thăng Thiên Đài chứ hắn tuyệt đối không đấu với người này. Lúc nhìn thấy biểu tượng ngọc bài bằng Hồ Ly thì hắn đã rờn rợn hết cả người rồi, trong lòng cũng mơ hồ nghĩ nàng ấy chính là người Băng Thần nhắc tới.



Đã phải đấu thì liều thôi chứ sao, hắn kích hoạt huyết mạch khẽ giọng:



“Ta không phải kẻ thú vị, tên ta gọi là Thiên Tiếu.”



Cô nàng cười nói:



“Rất tốt, để thể hiện sự tôn trọng với con mắt của lão già ta sẽ đấu với ngươi hết sức ngay từ đầu. Mong ngươi không làm ta thất vọng, đừng như đám người kia chỉ được cái miệng.”



Thiên Tiếu cười khổ:



“Ta cũng hy vọng như thế.”



Vạn Biến từ hình dạng một thanh kiếm hóa thành Bạch Đế Chiến Y, để chuẩn bị cho trận chiến này hắn đã để Vạn Biến thôn phệ Bạch Đế Chiến Y. Trước kia hắn không đồng ý nhưng sau khi gặp Băng Thần hắn biết để nâng cao thực lực hắn không thể tiếc bất cứ cái gì, chỉ cần tăng thực lực thì cái gì cũng được.



Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người thì Thiên Tiếu triệu hồi ra Thôn Phệ ở dang Hung Thần, trên người chiến y hóa thành màu đen. Lập tức khả năng hút Hồn Lực của Hắc Dạ Ma Ô được kích hoạt, thanh lưỡi hái máu đen trở nên càng u tối hơn, lúc này trông Thiên Tiếu cực kỳ nguy hiểm.



Cô gái mỉm cười:



“Không tệ, ta tên Băng Mị, mong rằng hai người chúng ta có một trận đấu khiến cả hai hài lòng.”



Nàng nhìn sợi xích đang hút dần hồn lực của mình mỉm cười.



Cả hai người lập tức biến mất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Ngàn Vạn Thứ Nhu Tình
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 55
[Zhihu] VẠN ĐỒNG
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IV END
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom