• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vạn biến hồn đế (1 Viewer)

  • Chap-286

Chương 286: Chân tình




Ở bên ngoài bí cảnh Hỏa Lam Linh mồ hôi chảy ròng ròng, Hắc Lâu Chủ gương mặt lo lắng:



“Rốt cuộc ngươi có cứu được người không?”



Đã năm phút trôi qua, Hỏa Lam Linh đã thất bại trong việc hoán đổi mấy lần rồi, làm sao có thể không lo lắng được cơ chứ. Hiện tại những người trong đó còn đánh ngang với đám quái thú được, bởi cổng không lớn, quái thú Hư Không tạm thời không qua quá nhiều trong một lượt được.



Hai cổng đều mở khiến cho một con chết đi làm nền cho con khác đi ra, kiểu này không quá nửa tiếng quái vật Hư Không sẽ hoàn toàn chiếm được ưu thế.Thiên Tiếu tu vi còn quá nhiều, nếu giao tranh quá mãnh liệt hắn có thể bị tổn hại mà chết đi.



Hỏa Lam Linh suy nghĩ một chút, nàng quay sang chỗ mấy tên tội phạm còn lại.



Phong…...Hoán



Tên tội phạm lập tức biến mất, xuất hiện lại chính là Đông Phương Bất Nhã, Hắc Lâu Chủ nắm vai của Hỏa Lam Linh tức giận nói:



“Cứu con bé này làm gì, không phải chúng ta cần cứu tiểu tử Thiên Tiếu trước hay sao?”



Trước sự chất vấn của Hắc Lâu Chủ thì Hỏa Lam Linh liền nói:



“Nhiệm vụ mở ra chức năng bang hội cần đủ năm người, đã cứu Thiên Tiếu rồi thì phải cứu cả bốn người này nữa. Với lại ta cứu bốn người này dễ nhất, với tử vi của các cao thủ trong đó, đặc biệt là người nhạy bén như Đan Vương sẽ nhận ra dấu hiệu. Thiên Tiếu tử tâm đã quyết nên áp chế lại kỹ năng của ta, cần phải làm cho hắn có hy vọng sống sót mới được.”



Hắc Lâu Chủ đã hiểu rồi, kẻ kia tuy chưa chết nhưng tự coi bản thân là người chết nên không hoán đổi được. Nàng có chút khó hiểu:



“Tình báo của ta cho biết tiểu tử này tính cách cứng rắn, không thể nào dễ dàng buông xuôi như thế được.”



Hỏa Lam Linh thở dài, giọng điệu mệt mỏi:



“Tiểu tử này hôm trước đã thi triển bí thuật nào đó ảnh hưởng tới tinh thần khiến hắn kiêu căng khác thường, chiến lực cũng trở lên mạnh mẽ vô cùng.Theo ta đoán hắn ta lại kích hoạt thêm lần nữa trong khi di chứng chưa hết, điều này khiến cho tâm lý của hắn trở lên hỗn loạn.”



Gây ra phản ứng tâm lý bí thuật Hắc Lâu chủ cũng có gặp rồi, tuy nhiên chúng đều không quá mạnh. Cái đáng sợ ở đây là chúng có thể sử dụng nhiều lần, tác dụng chồng chất lên nhau, chỉ là hậu quả sẽ gây ra biến đổi tính cách của người sử dụng, tạm thời còn đỡ, nhiều cái gây ra ảnh hưởng vĩnh cửu mới đáng sợ.



Thiên Tiếu lúc này đang thấy mình đang ở trong một không gian tối đen như mực, ở nơi đây rốt cuộc hắn có thể nghỉ ngơi rồi, không có bất cứ ai làm phiền hắn cả. Từ bé đến giờ lúc nào cũng gặp đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, mấy khi đầu óc của hắn ta được thảnh thơi thật sự, chỉ hoàn toàn buông bỏ cả sinh tử thì hắn rốt cuộc mới cảm thấy được nghỉ ngơi thật sự.



Xoẹt



Bảy cái bóng màu tím lơ lửng trong không trung, đây là linh hồn của đám quỷ, bọn chúng tập trung lại đây vì Ác Ý muốn tìm cách giảm nhẹ thiệt hại cho Thiên Tiếu. Ác Ý trước đó cũng buông tay rồi, nhưng nó lại cảm nhận được Hỏa Lam Linh đang muốn cứu Thiên Tiếu, hi vọng được thắp lên thì nó tất nhiên không thể nào buông bỏ được.



Ác Ý cũng chỉ mất một thời gian rất ngắn để có thể tìm ra phương pháp, bây giờ chỉ còn cách trông chờ vào vào những người ở bên ngoài đủ thông minh. Nếu họ thật sự không nhìn ra phương pháp thì hắn cũng hết cách.



Ở bên ngoài Đan Vương thông qua quang não đã nói chuyện được với Hỏa Lam Linh, cách để cứu lấy Thiên Tiếu đã có rồi. Hỏa Lam Linh dùng chút thủ đoạn cùng một lúc liên lạc với tất cả những nữ nhân của Thiên Tiếu.



Khi quang não được thông xuất thì những người kia lập tức bắt máy, Hỏa Lam Linh nhanh chóng giới thiệu bản thân để tiết kiệm thời gian.



“Ta là Hỏa Lam Linh, bạn thân của sư phụ Thiên Tiếu, hiện tại chắc các ngươi cũng biết có chuyện không hay xảy ra với Thiên Tiếu rồi. Các vị là nữ nhân của Thiên Tiếu thì chắc hẳn rất muốn cứu lấy hắn, ta hiện tại có thể làm việc đó nhưng cần các ngươi giúp đỡ.”



Băng Mị vẻ mặt nghiêm túc:



“Chúng ta có thể giúp gì thì Hỏa trưởng lão cứ nói tự nhiên, chỉ cần làm được thì dù cái giá có đắt đến đâu chúng ta cũng làm được.”



Hỏa Lam Linh khá bất ngờ trước khả năng cưa gái của Thiên Tiếu, nhìn vào ánh mắt của mấy cô gái nàng biết bọn họ đều thật lòng, thật dạ với tiểu tử kia.Không phải nam nhân nào cũng có thể làm được như thế, dù sao nữ nhân rất hay ghen tuông, có thể để trong nhà hòa thuận thường rất khó khăn.



Không câu thêm thời gian Hỏa Lam Linh nói thẳng ra:



“Trong số các vị ở đây Thiên Tiếu yêu ai nhất, chỉ cần người đó liên lạc tới một số điện thoại, người kia sẽ cho Thiên Tiếu nghe giọng của người hắn yêu nhất. Chỉ như thế thì khát vọng sống đã tắt trong Thiên Tiếu mới có thể được thắp lên một lần nữa, khi đó thì năng lực đặc biệt của Khí Hồn mới phát huy tác dụng được.”



Nghe được Hỏa Lam Linh nói đến vấn đề này thì bất cứ ai cũng phải đắn đo suy nghĩ, trong chốc lát mọi người đều nghiêm túc nghĩ lại mối quan hệ của bản thân với hắn ta. Họa Thiên Hậu thì trường hợp cá biệt, nàng ta rất bình thản, dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Hỏa Lam Linh. Tuy chưa yêu đương nhiều nhưng sống lâu vậy Hỏa Lam Linh cũng nhận ra được nữ nhân đang chăm chú nhìn nàng có khả năng rất cao là người Thiên Tiếu yêu nhất.



Nàng không biết quá nhiều thông tin về Họa Thiên Hậu, nhưng nàng chắc chắn được Họa Thiên Hậu là người yêu Thiên Tiếu thật lòng nhất. Cái thích của nàng không mang theo bất cứ mục đích hay suy nghĩ nào phức tạp cả, nàng chỉ cần hắn còn ở bên mình, cùng chung tay bước qua những khó khăn là quá đủ rồi.



Họa Thiên Hậu nhận được số điện thoại của Đan Vương, người lúc này đang dùng hết sức mình để bảo vệ cho Thiên Tiếu. Mấy cô gái kia cũng lần lượt nhận được số điện thoại của Đan Vương, bọn họ nhận ra rằng cứ phải thử cái đã, không có thời gian để suy nghĩ lúc này.



Băng Mị có chút không cam tâm, dù cho nàng đã mơ hồ nhận ra tình cảm của Thiên Tiếu dành cho mình không quá sâu đậm.



“Tỉnh dậy đi Thiên Tiếu, ngươi có nhớ đã hứa với ta cái gì không?”



Trong không gian tối đen Thiên Tiếu đã nghe thấy.



“Xin lỗi, ta mệt quá, chỉ muốn nghỉ thôi, nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ trả hết nợ.”



Đan Vương nhìn Thiên Tiếu không có phản ứng gì thì chỉ biết lắc đầu, hắn lập tức nói:



“Đổi sang một người khác.”



Mấy người ai cũng dè dặt, Họa Thiên Hậu lúc này mới lên tiếng:



“Mọi người để ta, phiền tiền bối kết nối cho ta với hắn.”



Đan Vương mở ra liên kết, Họa Thiên Hậu nhìn gương mặt của Thiên Tiếu rồi nhẹ giọng:



“Ngươi mệt thì cứ nghỉ đi.”



Mọi người vô cùng bất ngờ, đáng nhẽ nàng phải khuyên Thiên Tiếu chứ, tại sao lại bảo hắn ta buông xuôi, như thế này hoàn toàn không đúng. Thiên Tiếu nghe được nàng nói thì ngón tay khẽ động, mọi người thấy thế im lặng.



Thiên Tiếu ở không gian bị đóng kín thì thào: “Xin lỗi Họa tỷ, ta thất hứa với ngươi rồi.”



Giống như có thể đọc được suy nghĩ của hắn, Họa Thiên Hậu cười nhẹ nhàng nói:



“Ta biết ngươi chắc sẽ cảm thấy có lỗi, tuy nhiên nhờ ngươi mà tỷ đã có được khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời. Khi chúng ta gặp nhau tỷ đã là vợ người ta, không thể cho ngươi một tình yêu đẹp đẽ hoàn chỉnh, tỷ có lỗi với ngươi. Trên Nhân giới chúng ta không thể tự do tự tại, tại Linh giới chúng ta sẽ không còn bị ràng buộc bất cứ cái gì. Tỷ cũng chỉ có thể làm đến thế, thời gian không thể quay lại, không cho ngươi được tình yêu hoàn mỹ nhưng cộng đồng sinh tử ta làm được.”



Nghe thấy những lời này thân thể của Thiên Tiếu bắt đầu có chút động, Họa Mỹ Nhân lại tiếp tục nói.



“Ngươi nếu còn sống một ngày, dù cả thế giới quay lưng với ngươi tỷ cũng sẽ đứng cạnh ngươi. Nếu ngươi mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, đường xuống hoàng tuyền tỷ tuyệt đối không để ngươi cô đơn.”



Hai người mệnh khổ lại gặp nhau, ngươi sống ta sống, ngươi chết ta chết. Thế gian chân tình có mấy khi, Đan Vương thật sự bị cảm động rồi.



Đột nhiên giọng nói của Thiên Tiếu vang lên:



“Còn quá sớm để tới Linh giới.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Ngàn Vạn Thứ Nhu Tình
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 55
[Zhihu] VẠN ĐỒNG
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IV END
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom