• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vạn biến hồn đế (2 Viewers)

  • Chap-288

Chương 288: Làm người tốt khó




Được cứu ra ngoài, đi qua mấy cái truyền tống trận hắn mới hủy cổng, phá kết giới, những chuyện còn lại thì phải xem Đông Phương Bất Nghĩa rồi. Đã phá Thiên Đạo Thệ Ước nên cũng không quá lo lắng hắn sẽ phản bội, vấn đề đáng lo ở đây là thái độ phần còn lại của Phương gia.



Đang nghĩ ngợi thì bỗng nhiên cơn buồn ngủ ùa tới, Thiên Tiếu tìm đại một chỗ trên thuyền rồi nằm xuống ngủ. Hỏa Lam Linh thấy thế liền hỏi:



“Ngươi không sao chứ?”



Thiên Tiếu lắc đầu, nhẹ giọng đáp:



“Ta không sao cả, khi nãy vì giữ mạng sử dụng bí thuật trồng chất lên nhau, hiện tại có chút mệt mỏi cũng bình thường. Chắc ta phải ngủ một giấc mới được, khi nào tới Thiên Hồn học viện thì nói ta.”



Hỏa Lam Linh suy nghĩ một chút rồi nói:



“Thiên Hồn học viện có gần một trăm nơi, ta đã chọn chỗ cho ngươi rồi, chỗ này nằm trong địa phận của yêu tộc, tránh xa được Phương gia nên có thể yên tâm tu luyện. Lộ trình có thể sẽ mất vài ngày, đến ngày cuối cùng ta sẽ đánh thức ngươi dậy để nói chuyện, có rất nhiều thứ cần phải biết.”



Cũng không đáp lại, Thiên Tiếu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hắn phát hiện mình xuất hiện ở một đỉnh núi. Đối diện hắn là Băng Thần, Thiên Tiếu biết mình làm sai nên gặp phải Băng Thần có chút lo lắng.



Băng Thần vào vấn đề chính luôn:



“Lần này hành động của ngươi đã khiến chư thần của Quỷ Giới và Hư Không Giới rất phẫn nộ, nếu kết quả lần này không tốt đẹp thì ta đã chẳng ra mặt. Tuy nhiên chuyện lần này chỉ được phép xảy ra một lần, ngươi có thể dẫn dụ để bọn họ nhận ra vấn đề, lại tuyệt đối không để nó xuất hiện từ miệng của ngươi. Đúng rồi, để bảo kê ngươi ta đã nói phải nhận ngươi làm đồ đệ, nhanh cúi đầu bái sư.”



Thiên Tiều lèm bèm:



“Đầu tiên là một con mèo, sau rồi là một con chồn, giờ đến một con cáo, cứ đà này đến hồi chắc ta sẽ bái một con chó làm sư phụ mất.”



Băng Thần xụ mặt, tay đặt lên đỉnh đầu của Thiên Tiếu nhấn mạnh, cái dập đầu nhanh chóng xong xuôi. Lúc này sắc mặt Băng Thần chợt đổi trong lòng thầm nghĩ: “Con mẹ nó Chí Cao Thiên Đạo, ngươi suốt ngày chống đối với ta, bây giờ cũng phải bái ta làm thầy. Sao mình không nghĩ ra việc này từ sớm nhỉ, cảm giác thật sảng khoái.”



Ba cái dập đầu này đau thực sự, Thiên Tiếu ngồi dậy Băng Thần liền bắt đầu nói:



“Với tư cách sư phụ thì đáng nhẽ ta sẽ giúp ngươi hóa giải tác dụng phụ của Thất Tội, suy xét kỹ càng thì để nó phát tác lại có tác dụng tốt với ngươi. Suy cho cùng thì ngươi vẫn còn quá ngây thơ, đáng nhẽ phải tìm cách để tu vi tấn thăng càng nhanh, càng tốt. Chúng ta là nam nhân thì phải mạnh mẽ, dứt khoát, đôi khi còn phải bỏ các nguyên tắc sang một bên, trên thế gian này sức mạnh là tất cả.”



Thiên Tiếu lắc đầu, nghiêm túc:



“Ta gần như đã tận dụng toàn bộ khả năng của mình để thăng cấp tu vi, hiện tại tốc độ tu luyện của ta thậm chí còn nhanh hơn cả Băng Mị.”



Băng Thần nhếch mép cười nhạt:



“Ta đã tính toán rồi, nếu ngươi thực sự tận dụng hết toàn bộ những gì làm để thăng cấp thì tu vi hiện tại của ngươi ít nhất phải Hồn Thánh rồi. Thẩm Ngọc, Dạ Thiên Tĩnh, Cầm Vân Ca, Miêu Bích Hà, Băng Mị trinh nguyên đều vẫn còn nguyên. Nếu hút được tinh hoa của họ sau khi song tu thì tu vi ngươi sẽ là Hồn Thánh sơ kỳ. Đó là cái đầu tiên, Tạ gia phân bộ còn ở Thiên Vương Tinh, ngươi có thể mượn lực của Thanh Long Đế Quốc đệ đồ sát cả gia tộc bọn họ, những kẻ mạnh nhất bắt sống để ngươi tự ra tay. Để cho Thôn Phệ hút cạn tu vi của bọn họ, Ác Ý cũng rút được kha khá sức mạnh bởi bọn chúng cũng chẳng phải người tốt lành gì. Bạn gái ngươi là nữ đế của Thanh Long Đế Quốc, tù nhân cũng có không ít kẻ tu vi cao, giết bọn họ cũng có được không ít năng lượng.”



Lúc này những thứ Thiên Tiếu nghĩ trước đó không còn là dự đoán nữa, chỉ cần Băng Mị có chuyện thì với con người Băng Thần cái Vạn Hỏa Giới này tiêu là cái chắc. Một câu không từ thủ đoạn để tăng cao sức mạnh không hề sai, Băng Thần quả nhiên là người có kinh nghiệm dày dặn.



Thiên Tiếu nuốt ngụm nước miếng, hắn nhẹ giọng giống như sợ làm Băng Thần tức giận:



“Băng Mị là con gái của ngài, tại sao cũng bị mang vào tính toán.”



Băng Thần thở dài nói:



“Tên mồ côi như ngươi làm sao hiểu được cảm giác của ta, lúc ta chưa có con thì mẹ ta suốt ngày lải nhải về việc phải có cháu. Đến hiện tại mấy cái đồ bất hiếu kia không hiểu vì nguyên do gì mà mãi không thấy có con, mẹ ta càng lải nhải ác hơn. Ngươi tiến hóa thành Tử Linh Ma Hồ là do may mắn, phải biết ta cũng không thể tạo ra huyết mạch ngang hàng với Sáng Thế Thần Hồ. Nếu ngươi với con gái ta thành đôi thì Băng gia đời thứ tư tỷ lệ xuất hiện sẽ cao hơn.”



Thiên Tiếu cười trừ:



“Tạ gia đời thứ ba còn chưa có ngài lại muốn con ta sau này mang họ Băng, ngài không cảm thấy có chút quá đáng hay sao?”



Băng Thần mỉm cười thật tươi, vỗ nhẹ vai của Thiên Tiếu:



“Thực ra có một nữ nhân của ngươi đang mang thai, sinh mạng của đứa bé đáng nhẽ không còn, may mắn được ta chú ý mới sống sót. Nếu ngươi không đồng ý với yêu cầu của ta, thì đứa bé kia ta sẽ mặc kệ không quản, sinh mạng dù non trẻ nhưng vẫn là của Tạ gia. Nó sau khi chết được gửi tới nhà của cha mẹ ngươi ở Linh giới, hậu quả thế nào chắc ta không cần phải nói ngươi cũng tưởng tượng ra được.”



Trong đầu của Thiên Tiếu trống rỗng, hắn lại có con rồi. Với ai cơ chứ? Tại sao đứa bé lại gặp nguy hiểm đến mức cần Băng Thần ra tay?



Thiên Tiếu không muốn đùa giỡn nữa:



“Ta đồng ý với yêu cầu của ngài, có điều chuyện ta có con ngài nói rõ hơn một chút được không?”



Băng Thần mỉm cười:



“Thế mới tốt, mang thai là cô nàng mang tên Lý Nhã Lan, đáng nhẽ lúc thu lại Bát Tinh Tụ Mệnh Thuật là đứa bé coi như xong rồi, ta ra tay mang huyết mạch và linh hồn của nó trả lại chỗ cũ. Lần này mang thai không chỉ một mà là song bào, một lần duy nhất được hai đứa khiến ta có chút ghen tị với ngươi đấy.”



Thiên Tiếu thở phào nhẹ nhõm:



“Nhã Lan tỷ hiện tại có ổn không? Con gái của nàng là Lý Nhã Kỳ có ổn không?”



Băng Thần nhếch mép cười:



“Nàng ta thì ổn đấy, con gái nàng hiện tại không gọi là Lý Nhã Kỳ, con bé tên Nam Cung Thiến Nhu. Có điều ngươi nếu tu luyện quá chậm thì thì không ổn chút nào cả.”



Đôi mắt của Thiên Tiếu mở thật to, hắn biết chắc chắn có cái gì đó, đột nhiên Thiên Tiếu chỉ tay vào đầu của hắn một công pháp mang tên Âm Dương Song Tu Thần Quyết được truyền sang.



Băng Thần lúc này mới nói:



“Bái sư ta cũng không có gỉ cho ngươi, căn bản thứ cho được trước kia đã cho hết, công pháp song tu này trước kia cho ngươi bản thiếu, do năng lực ngươi chưa đủ. Hiện tại thì năng lực của ngươi và ba cái tinh lĩnh đã đủ, ta chỉ cần sửa chữa lại tác dụng của cái Tinh Linh tên Vạn Biến một chút là được.”



“Làm người tốt vốn không dễ nên ta sẽ để nó tiến hóa thêm một bậc, ngoại trừ Tín Ngưỡng Lực mạnh nhất thì tất cả những thứ còn lại đều ngang hàng. Ngoài ra nó còn có thể tạo ra xúc tác để Ác Ý ảnh hưởng lên nữ nhân của ngươi, như thế Âm Dương Song Tu Thần Quyết liền có thể hoạt động, tác dụng thì trong sử sách cũng gì rồi, ta không nói để dài dòng.”



“Còn chuyện mẹ con Lý gia kia thì cho ngươi biết cũng không sao, ba năm nữa Nam Cung Thiến Nhu sẽ gặp đại nạn, lúc đó mà ngươi vẫn chưa tới được Thượng cấp vi diện thì chỉ có thể nhìn nàng chết. Lý Nhã Lan thì bốn năm sau kiểu gì cũng phải cần nam nhân giúp đỡ xử lý dương khí trong thân thể, cần phải giao hợp với nam nhân, bốn năm sau vẫn chưa thu phục được nàng thì bị cắm sừng là tất nhiên. Ngoài ra cần ngươi giết giúp ít người, đều là con cháu của đám thần linh Quỷ Giới, bọn chúng chống đối hòa đàm, Quỷ Đế với ta đều không tiện nhúng tay, đành phải nhờ ngươi.”



Hình ảnh Băng Thần càng lúc càng mờ ảo, đôi mắt Thiên Tiếu mở to, ba năm sau phải tiến lên được Thượng cấp vi diện.



Không phải, trước ba năm phải bước vào Hư Vô Cảnh, bởi Băng Thần nói là ba năm sau, chứ không phải hơn ba năm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

(Full) Vạn Cổ Cuồng Đế
Ngàn Vạn Thứ Nhu Tình
  • Xuân Phong Lựu Hỏa
Chương 55
[Zhihu] VẠN ĐỒNG
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IV END
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom