Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-59
Chương 59: Giải Sầu
Thay vì về nhà Thiên Tiếu chọn đi đến quán nhậu, hôm nay ở nhà chỉ có mỗi một mình hắn ta mà thôi, Lý Nhã Kỳ về thì chắc chắn cũng phải về trễ. Nàng có nói là khả năng cao nàng sẽ ở lại bên phòng trọ ngủ chung với Dạ Nguyệt một hôm, hai cô nàng này nói chuyện với nhau rất hợp cạ.
Hắn ngoài miệng nói rằng có thể kiềm chế, bỏ qua cho người mà mẹ mình đã tha thứ nhưng trong lòng hắn thực sự quá mức khó chịu. Lý do tại sao người tốt nhưng toàn gặp phải những chuyện đắng cay, những kẻ gây ra chuyện này cho gia đình hắn thì mới chỉ có một người duy nhất phải chịu trừng phạt.
Chỉ có như vậy là đủ thôi sao, đương nhiên hắn cảm thấy chưa đủ, nhưng dù muốn hay không hắn cũng phải tôn trọng quyết định của mẹ mình. Huống chi Cầm Tử Nam cũng đã chấp nhận từ bỏ hoàng vị, cuộc sống tự do để đến tòa thành bé xíu này thủ hộ bên cạnh hắn.
Từ chỗ La Sơn hắn cũng biết được những năm nay vô số kẻ chà trộn vào trong thành phố này để tìm tung tích của cha hắn, để tránh gây nguy hiểm cho hắn thì ba người họ phải ra tay rất nhiều lần. Có những lần đối phương cử rất nhiều người, không có Cầm Tử Nam thì căn bản không thể nào chặn hết được, cái này cũng coi như bù đắp phần nào cho hắn.
Đáng hận nhất vẫn là Vân gia, thì là lợi dụng liên kết huyết mạch mà khi mẹ hắn sinh bọn họ đã phát hiện ra vị trí của bọn hắn, lần đó dưới sự trợ giúp của một số người hắn được một toàn thành nhỏ ở Bạch Hộ Đế Quốc. Tuy thành công ngăn cản được Vân gia giết người nhưng do Khí Hồn mới sinh ra cần ổn định liền lơ lửng bên ngoài, bị một tên chớp lấy thời cơ phá hủy.
Vân gia tuyệt tình đến mức làm người ta cảm thấy lạnh cả gáy, La Sơn cũng cực kỳ hận Vân gia, điều đó hiện rõ trong ánh mắt của hắn khi nhắc tới chúng. Thiên Tiếu biết hiện tại mình phải thật tỏ ra thật bình tĩnh, tới Long Thành tích trữ thực lực, đợi cơ hội giúp đỡ mấy người La Sơn điều tra.
Điều này đồng nghĩa với việc hắn ta tuyệt đối không được tự tiện làm cái gì quá mức, thậm chí gặp được hậu bối của Vân gia cũng không được thể hiện ra thù hằn cá nhân. Đương nhiên nếu bọn họ động vào hắn trước thì trả thù cũng không sao, lúc đó có lý do thì ít người nghi ngờ.
Tập hồ sơ La Sơn đưa cho hắn chính là những thay đổi trong hồ sơ của hắn ta, thứ giúp hắn ta có thể trà trộn vào trong tam đại học viện của kinh thành mà không lo bị phát giác ra thân phận. Trong đó thì họ tên cha mẹ của hắn, tất cả những chuyện trong quá khứ của hắn đều được thay đổi ít nhiều, trừ ngày tháng năm sinh và tuổi ra thì chỉ còn mỗi cái tên là thật thôi.
Rượu cứ như nước lã chảy vào trong cổ họng của hắn, tuy từng tự nói với bản thân là rượu không tốt, nhưng mỗi lần tâm sự với La Mỹ Nhân hắn đều say dù uống bia. Ít ra thì đêm nay hắn muốn quên đi chuyện buồn, ngày mai thức dậy đủ tỉnh táo để bắt đầu vai diễn của mình cho kẻ thù mà hắn chẳng biết tên xem
Từ ngày mai trở đi hắn sẽ trở thành một con người khác, phải tỉnh táo hơn nữa, trở nên ranh ma để cho bản thân không trở thành cản trở của người khác. Đồng thời phải luyện tập chăm chỉ hơn nữa, một ngày nào đó tìm ra thế lực đứng sau lưng thì hắn có thể góp thêm chút sức.
Thực lực của hắn bây giờ thì chẳng là gì so với kẻ thù, La Sơn nói thẳng nhưng thật sự hắn hiện tại đừng làm gì khiến kế hoạch bị đổ bể là giúp đỡ lớn nhất rồi.
Vừa uống rượu hắn vừa niệm thần chú “phải bình tĩnh “. “phải bình tĩnh “, làm như vậy khiến hắn giống như một đứa bị bệnh tâm thần vậy. Hai người ở bàn bên cạnh sợ đến mức muốn đứng lên rời khỏi quán khi mới gọi xong đồ ăn.
Trên đường về của Thiên Tiếu thì mọi thứ đều trở nên nghiêng ngả, thậm chí đèn đường cũng có “phân thân thuật”. Hắn muốn vận chuyển Hồn Lực để mình tỉnh táo lại nhưng rất tiếc chẳng có tác dụng gì cả, nếu quán nhậu không phải chỉ cách nhà một con phố thì tới ngày mai cũng chưa chắc hắn về đến nhà nữa.
Lúc đến cổng nhà thì thay vì khóa ngoài thì lại lại khóa bên trong, điều này đồng nghĩa với việc có người về rồi, Lý Nhã Lan đi công tác vậy là Lý Nhã Kỳ về rồi. Say đến quên cả trời đất khiến cho việc mở cánh cổng bốn đơn giản lúc này cũng trở nên thật khó khăn.
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu thử mấy lần không được thì bỏ cuộc ngồi bệt xuống đất, ánh mắt nhìn mông lung giống như sắp khóc vậy, không biết tại sao bây giờ hắn lại nhớ cha mẹ của mình quá. Tiếp đó người qua đường liên tục tránh né vì Thiên Tiếu vừa khóc vừa lảm nhảm cái gì đó họ không rõ nữa, khi say con người ta quả nhiên trở thành một con người khác.
“Gâu...gâu….gâu”
Đột nhiên con chó nhà hàng xóm không hiểu vì sao lại sủa Thiên Tiếu.
“Á...à...mày lại dám chửi tao, thì ra mày chọn cái chết, ngon thì sủa thêm nữa coi.”
Con chó đương nhiên sẽ sủa còn ác hơn khi nãy, Khí Hồn của hắn xuất hiện trên tay, thấy thanh lưỡi hái khổng lồ con chó liền cong đuôi chạy. Thiên Tiếu chạy ngay phía sau nhưng do say xỉn nên chảy chậm, cả hai cứ chạy vòng vòng ngoài đường, chó sủa người chửi inh ỏi khắp cả phố lúc buổi đêm.
Nửa tiếng sau khi đã mệt, con cho kia cũng mất tích hắn liền quay về nhà, cầm chìa khóa trên tay cả người hắn cứ lắc lư.
“Con mẹ nó, dẹp luôn đi.”
Hắn vung tay ném một cái chìa khóa bay vào trong sân, hắn đã có một quyết định cực kỳ khôn ngoan đó là ném chìa khóa vào trong. Chỉ vào đầu mình hắn cảm thấy bản thân quá thông minh, lảo đảo bước tới nhặt lên chìa khóa, mở cổng thì khó nhưng mở cửa thì dễ thôi, mười phút loay hoay hắn liền thành công đút đúng chìa vào trong ổ.
Nghĩ đến Lý Nhã Kỳ ở trong nhà chờ mình thì hắn ta không khỏi liếm môi một cái, cũng cả tuần rồi bọn họ chưa làm gì cả. Lúc này hắn bỗng cảm thấy người khỏe hẳn, nhanh chóng mò vào phòng thì thấy nàng đã ngủ mất rồi, thế nhưng đang có say xỉn thì sao hắn chịu bỏ qua.
Nàng ấy cũng chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng tanh nội y thì không hề có, hắn nhìn vào bên trong có thể thấy được tất cả mọi thứ, hắn vén váy của nàng nàng lên bắt đầu hành sự. Lúc nào cũng phải có khúc dạo đầu, không có nữ nhân nào thích kiểu một cái vào ngay, như thế sẽ rất đau đớn cho các nàng và cả chính hắn nữa.
Hắn cởi hắn váy của nàng ra, thoát hết đồ trên người của mình sau đó ôm lấy nàng hôn đắm say. Tối nay có lẽ ba người kia cũng nhậu một bữa nên miệng nàng cũng toàn mùi bia, bị hắn như thế mà nàng vẫn còn không mở nổi mắt của mình ra nữa.
Cảm thấy ổn rồi hắn liền vào trận, nàng lúc này mới mở mắt ra, Thiên Tiếu cười một tiếng rồi tắt đèn đi, miệng hôn tay thì lướt đi trên thân thể đẫy đà của nàng. Cả đêm ấy hắn dằn vặt nàng mấy tiếng đồng hồ rồi mới đi ngủ
×— QUẢNG CÁO —
Sáng sớm Thiên Tiếu tỉnh ngủ thì trong người cảm giác đã ổn hơn rất nhiều, không còn say như đêm qua nữa, ánh mắt hắn liếc qua bên cạnh liền thấy được thân thể đẫy đà lộ hết ra ngoài chăn. Không kìm nén được hắn lại xách thương lên trận.
Lý Nhã Kỳ khẽ giọng:
“Không được mà.”
Hắn cười nói:
“Đêm qua ta chiều muội rồi, sáng nay muội chiều ta một chút.”
Nhìn nàng còn đang thở dốc hắn khẽ giọng:
“Muội cứ nghỉ ở nhà, ta sẽ báo y tá trưởng để xem ta có làm bù ca cho muội được không, nếu được thì làm đủ số ngày rồi tuần sau xuất phát.”
Nàng ỡm ừ vài tiếng sau đó ngủ thiếp đi, hắn hạnh phúc nhìn nữ nhân của mình ngủ say.
Đi sang phòng cha mẹ thắp cho bọn họ vài nén hương, hắn chắp tay khẩn cầu:
“Cha mẹ trên trời có linh thiêng xin phù hộ cho con trai và hai con dâu sớm ngày được ở bên nhau.”
Nói xong hắn bước ra khỏi nhà đi thẳng tới bệnh viện, điểm Niệm Lực hiện tại còn dư rất nhiều, hắn chỉ muốn tới đó xem có thể kiếm được một số Niệm Lực thật lớn hay không.
Thay vì về nhà Thiên Tiếu chọn đi đến quán nhậu, hôm nay ở nhà chỉ có mỗi một mình hắn ta mà thôi, Lý Nhã Kỳ về thì chắc chắn cũng phải về trễ. Nàng có nói là khả năng cao nàng sẽ ở lại bên phòng trọ ngủ chung với Dạ Nguyệt một hôm, hai cô nàng này nói chuyện với nhau rất hợp cạ.
Hắn ngoài miệng nói rằng có thể kiềm chế, bỏ qua cho người mà mẹ mình đã tha thứ nhưng trong lòng hắn thực sự quá mức khó chịu. Lý do tại sao người tốt nhưng toàn gặp phải những chuyện đắng cay, những kẻ gây ra chuyện này cho gia đình hắn thì mới chỉ có một người duy nhất phải chịu trừng phạt.
Chỉ có như vậy là đủ thôi sao, đương nhiên hắn cảm thấy chưa đủ, nhưng dù muốn hay không hắn cũng phải tôn trọng quyết định của mẹ mình. Huống chi Cầm Tử Nam cũng đã chấp nhận từ bỏ hoàng vị, cuộc sống tự do để đến tòa thành bé xíu này thủ hộ bên cạnh hắn.
Từ chỗ La Sơn hắn cũng biết được những năm nay vô số kẻ chà trộn vào trong thành phố này để tìm tung tích của cha hắn, để tránh gây nguy hiểm cho hắn thì ba người họ phải ra tay rất nhiều lần. Có những lần đối phương cử rất nhiều người, không có Cầm Tử Nam thì căn bản không thể nào chặn hết được, cái này cũng coi như bù đắp phần nào cho hắn.
Đáng hận nhất vẫn là Vân gia, thì là lợi dụng liên kết huyết mạch mà khi mẹ hắn sinh bọn họ đã phát hiện ra vị trí của bọn hắn, lần đó dưới sự trợ giúp của một số người hắn được một toàn thành nhỏ ở Bạch Hộ Đế Quốc. Tuy thành công ngăn cản được Vân gia giết người nhưng do Khí Hồn mới sinh ra cần ổn định liền lơ lửng bên ngoài, bị một tên chớp lấy thời cơ phá hủy.
Vân gia tuyệt tình đến mức làm người ta cảm thấy lạnh cả gáy, La Sơn cũng cực kỳ hận Vân gia, điều đó hiện rõ trong ánh mắt của hắn khi nhắc tới chúng. Thiên Tiếu biết hiện tại mình phải thật tỏ ra thật bình tĩnh, tới Long Thành tích trữ thực lực, đợi cơ hội giúp đỡ mấy người La Sơn điều tra.
Điều này đồng nghĩa với việc hắn ta tuyệt đối không được tự tiện làm cái gì quá mức, thậm chí gặp được hậu bối của Vân gia cũng không được thể hiện ra thù hằn cá nhân. Đương nhiên nếu bọn họ động vào hắn trước thì trả thù cũng không sao, lúc đó có lý do thì ít người nghi ngờ.
Tập hồ sơ La Sơn đưa cho hắn chính là những thay đổi trong hồ sơ của hắn ta, thứ giúp hắn ta có thể trà trộn vào trong tam đại học viện của kinh thành mà không lo bị phát giác ra thân phận. Trong đó thì họ tên cha mẹ của hắn, tất cả những chuyện trong quá khứ của hắn đều được thay đổi ít nhiều, trừ ngày tháng năm sinh và tuổi ra thì chỉ còn mỗi cái tên là thật thôi.
Rượu cứ như nước lã chảy vào trong cổ họng của hắn, tuy từng tự nói với bản thân là rượu không tốt, nhưng mỗi lần tâm sự với La Mỹ Nhân hắn đều say dù uống bia. Ít ra thì đêm nay hắn muốn quên đi chuyện buồn, ngày mai thức dậy đủ tỉnh táo để bắt đầu vai diễn của mình cho kẻ thù mà hắn chẳng biết tên xem
Từ ngày mai trở đi hắn sẽ trở thành một con người khác, phải tỉnh táo hơn nữa, trở nên ranh ma để cho bản thân không trở thành cản trở của người khác. Đồng thời phải luyện tập chăm chỉ hơn nữa, một ngày nào đó tìm ra thế lực đứng sau lưng thì hắn có thể góp thêm chút sức.
Thực lực của hắn bây giờ thì chẳng là gì so với kẻ thù, La Sơn nói thẳng nhưng thật sự hắn hiện tại đừng làm gì khiến kế hoạch bị đổ bể là giúp đỡ lớn nhất rồi.
Vừa uống rượu hắn vừa niệm thần chú “phải bình tĩnh “. “phải bình tĩnh “, làm như vậy khiến hắn giống như một đứa bị bệnh tâm thần vậy. Hai người ở bàn bên cạnh sợ đến mức muốn đứng lên rời khỏi quán khi mới gọi xong đồ ăn.
Trên đường về của Thiên Tiếu thì mọi thứ đều trở nên nghiêng ngả, thậm chí đèn đường cũng có “phân thân thuật”. Hắn muốn vận chuyển Hồn Lực để mình tỉnh táo lại nhưng rất tiếc chẳng có tác dụng gì cả, nếu quán nhậu không phải chỉ cách nhà một con phố thì tới ngày mai cũng chưa chắc hắn về đến nhà nữa.
Lúc đến cổng nhà thì thay vì khóa ngoài thì lại lại khóa bên trong, điều này đồng nghĩa với việc có người về rồi, Lý Nhã Lan đi công tác vậy là Lý Nhã Kỳ về rồi. Say đến quên cả trời đất khiến cho việc mở cánh cổng bốn đơn giản lúc này cũng trở nên thật khó khăn.
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu thử mấy lần không được thì bỏ cuộc ngồi bệt xuống đất, ánh mắt nhìn mông lung giống như sắp khóc vậy, không biết tại sao bây giờ hắn lại nhớ cha mẹ của mình quá. Tiếp đó người qua đường liên tục tránh né vì Thiên Tiếu vừa khóc vừa lảm nhảm cái gì đó họ không rõ nữa, khi say con người ta quả nhiên trở thành một con người khác.
“Gâu...gâu….gâu”
Đột nhiên con chó nhà hàng xóm không hiểu vì sao lại sủa Thiên Tiếu.
“Á...à...mày lại dám chửi tao, thì ra mày chọn cái chết, ngon thì sủa thêm nữa coi.”
Con chó đương nhiên sẽ sủa còn ác hơn khi nãy, Khí Hồn của hắn xuất hiện trên tay, thấy thanh lưỡi hái khổng lồ con chó liền cong đuôi chạy. Thiên Tiếu chạy ngay phía sau nhưng do say xỉn nên chảy chậm, cả hai cứ chạy vòng vòng ngoài đường, chó sủa người chửi inh ỏi khắp cả phố lúc buổi đêm.
Nửa tiếng sau khi đã mệt, con cho kia cũng mất tích hắn liền quay về nhà, cầm chìa khóa trên tay cả người hắn cứ lắc lư.
“Con mẹ nó, dẹp luôn đi.”
Hắn vung tay ném một cái chìa khóa bay vào trong sân, hắn đã có một quyết định cực kỳ khôn ngoan đó là ném chìa khóa vào trong. Chỉ vào đầu mình hắn cảm thấy bản thân quá thông minh, lảo đảo bước tới nhặt lên chìa khóa, mở cổng thì khó nhưng mở cửa thì dễ thôi, mười phút loay hoay hắn liền thành công đút đúng chìa vào trong ổ.
Nghĩ đến Lý Nhã Kỳ ở trong nhà chờ mình thì hắn ta không khỏi liếm môi một cái, cũng cả tuần rồi bọn họ chưa làm gì cả. Lúc này hắn bỗng cảm thấy người khỏe hẳn, nhanh chóng mò vào phòng thì thấy nàng đã ngủ mất rồi, thế nhưng đang có say xỉn thì sao hắn chịu bỏ qua.
Nàng ấy cũng chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng tanh nội y thì không hề có, hắn nhìn vào bên trong có thể thấy được tất cả mọi thứ, hắn vén váy của nàng nàng lên bắt đầu hành sự. Lúc nào cũng phải có khúc dạo đầu, không có nữ nhân nào thích kiểu một cái vào ngay, như thế sẽ rất đau đớn cho các nàng và cả chính hắn nữa.
Hắn cởi hắn váy của nàng ra, thoát hết đồ trên người của mình sau đó ôm lấy nàng hôn đắm say. Tối nay có lẽ ba người kia cũng nhậu một bữa nên miệng nàng cũng toàn mùi bia, bị hắn như thế mà nàng vẫn còn không mở nổi mắt của mình ra nữa.
Cảm thấy ổn rồi hắn liền vào trận, nàng lúc này mới mở mắt ra, Thiên Tiếu cười một tiếng rồi tắt đèn đi, miệng hôn tay thì lướt đi trên thân thể đẫy đà của nàng. Cả đêm ấy hắn dằn vặt nàng mấy tiếng đồng hồ rồi mới đi ngủ
×— QUẢNG CÁO —
Sáng sớm Thiên Tiếu tỉnh ngủ thì trong người cảm giác đã ổn hơn rất nhiều, không còn say như đêm qua nữa, ánh mắt hắn liếc qua bên cạnh liền thấy được thân thể đẫy đà lộ hết ra ngoài chăn. Không kìm nén được hắn lại xách thương lên trận.
Lý Nhã Kỳ khẽ giọng:
“Không được mà.”
Hắn cười nói:
“Đêm qua ta chiều muội rồi, sáng nay muội chiều ta một chút.”
Nhìn nàng còn đang thở dốc hắn khẽ giọng:
“Muội cứ nghỉ ở nhà, ta sẽ báo y tá trưởng để xem ta có làm bù ca cho muội được không, nếu được thì làm đủ số ngày rồi tuần sau xuất phát.”
Nàng ỡm ừ vài tiếng sau đó ngủ thiếp đi, hắn hạnh phúc nhìn nữ nhân của mình ngủ say.
Đi sang phòng cha mẹ thắp cho bọn họ vài nén hương, hắn chắp tay khẩn cầu:
“Cha mẹ trên trời có linh thiêng xin phù hộ cho con trai và hai con dâu sớm ngày được ở bên nhau.”
Nói xong hắn bước ra khỏi nhà đi thẳng tới bệnh viện, điểm Niệm Lực hiện tại còn dư rất nhiều, hắn chỉ muốn tới đó xem có thể kiếm được một số Niệm Lực thật lớn hay không.
Bình luận facebook