Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-80
Chương 80: Nguy Cơ
( Mấy ngày nay ngừng viết vì tâm trạng của Cáo cực tệ, chính xác là mất việc ngay khi gần tết, mấy ngày nay chỉ biết nghịch điện thoại. Trong đầu nhiều thứ tiếu cực, cũng không có hứng để viết, may mà Cáo xin được việc mới rồi, sau tết ra làm nên cũng đỡ một chút rồi. Từ giờ đến sau tết chẳng làm gì ngoài viết truyện cả, bây giờ bắt đầu viết, hy vọng sớm bù đủ chương.)
Sáng hôm sau trong lúc ăn sáng thì tin tức xuất hiện phía trên truyền hình, hắn ta cẩn thận quan sát phản ứng của mấy người thì tất cả đều tỏ ra khá thờ ơ. Cầm Vân Ca thậm chí liếc một cái duy nhất rồi không thèm xem nữa, cảm giác như chuyện này nàng đã thấy quá nhiều rồi.
Thiên Tiếu nhỏ giọng hỏi:
“Cầm học trưởng, ngươi không thấy chuyện này có vấn đề hay sao?”
Cầm Vân Ca húp hết bát cháo thản nhiên:
“Cũng bình thường thôi, học viện của mỗi vùng cũng thường xuyên ra nhiệm vụ tiễu trừ tội phạm, chuyện như vầy là vấn đề của cá nhân với đám tội phạm hoặc học viện nào đó với tội phạm. Kẻ này hiện tại vẫn được Sáng Thế Thần tán thành thì việc hắn làm không ai quản, cùng lắm thì chỉ có kẻ thù trực tiếp của hắn mới ra tay thôi, chứ ai rảnh đi lo chuyện bao đồng.”
Dạ Nguyệt mỉm cười:
“Kẻ này cũng chỉ đi gây chuyện với đám cùng hung cực ác, hy vọng hắn ta không đi vào vết xe đổ của đám người kia, khi đó không đến phiến chúng ta mà chính Sáng Thế Thần Điện sẽ truy tìm hắn. Chúng ta bất kể sợ hãi hay ủng hộ cũng chẳng có tác dụng gì đâu, ngươi cũng không nên quan tâm làm gì cả.”
Hắn suy tư:
“Vậy có nghĩa người kia chắc hẳn không có vấn đề gì đâu nhỉ?”
Cầm Vân Ca lắc đầu:
“Cũng không an toàn lắm đâu, cái giáo phái kia tuy gọi là Tà giáo, nhưng trước đó cũng được coi là chính giáo, được rất nhiều dân chúng thờ phụng. Phải biết bọn họ là một trong số ít người có thể tương tác với Sáng Thế Thần, dù chỉ là thông qua thần vật.
Thời điểm họ còn cường thịnh thì không hề có tổ chức tội phạm như sát thủ hay lính đánh thuê. Bọn họ bị tiêu diệt vào một vạn năm trước thì chúng mới ngóc đầu lại được, kẻ kia xuất hiện uy hiếp đến nền móng của bọn họ, giả dụ một ngày nào đó giáo phái kia sống dậy chẳng phải bọn họ hết đường sống hay sao.”
Các tổ chức tội phạm là thứ hắn chưa tính tới, may mà hắn chỉ tính hoạt động đơn lẻ, khả năng bị lộ là rất thấp. Chỉ cần trong quá trình thực hiện không làm quá sơ sài thì khả năng bị lộ rất ít, huống chi không phải khi nào hắn cũng cần dùng tới quyển sách.
Quỷ Hồ Giáo Hội tồn tại hai vạn năm, người sáng tạo ra giáo hội không biết từ đâu lấy được Quỷ Thư, một đường thăng tiến đến Hồn Thánh thì lập ra Quỷ Hồ Giáo khiến cả Thiên Vương Tinh bình yên suốt hai vạn năm.
Giả sử giáo phái bọn họ không ra mấy tên điên kia, Quỷ Hồ Giáo chắc cũng không đến mức bị tuyệt diệt đâu. Thiên Tiếu thầm nhủ rằng bản thân tuyệt đối không được ra khỏi giới hạn, hắn có thể qua mặt được rất nhiều người nhưng không tự tin có thể qua mắt được Sáng Thế Thần Điện.
Sáng Thế Thần Điện là giáo phái cổ xưa nhất từng tồn tại, nó đã đừng biến mất nhưng rồi lại sống lại một cách đầy mãnh liệt. Trong dòng lịch sử thì chưa từng có bất cứ cá nhân nào sống sót khi vi phạm luật của Sáng Thế Thần Điện, may mắn là bọn họ thường không quản quá nhiều chuyện.
×— QUẢNG CÁO —
Cầm Vân Ca khẽ giọng:
“Thay vì quan tâm đến mấy chuyện đó thì người lên quan tâm rằng chúng ta trao đổi đi đâu, với lại quá trình luyện tập sẽ như thế nào.”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Thế chúng ta sẽ luyện tập như thế nào?”
Nàng ta mỉm cười:
“Thực chất chẳng luyện tập gì nhiều, căn bản là người hướng dẫn phải truyền kinh nghiệm chiến đấu, phương pháp sinh tồn tại Thăng Thiên Đài cho các học viện biết. Chỉ có kẻ ngu mới đi tìm cách nâng cao thực lực trong khoảng thời gian quá ngắn ngủi, phải luôn nhớ ở Thăng Thiên Đài đánh lén và vây công thường xuyên xảy ra.
Thế nên trừ khi thực lực hoàn toàn vượt trội so với tất cả nếu không chẳng có tác dụng gì cả, cách tốt nhất để đạt thứ hạng cao là học cách di chuyển, né tránh giao tranh không cần thiết. Phương pháp nhận biết xem có kẻ đánh lén cơ hội nào đó ở gần hay không, đây mới chính là thứ mà các ngươi chưa từng học được ở Cao trung.
Cũng chính nhờ chọn phương pháp huấn luyện kiểu này mà những người được Thiên Hồn học viên huấn luyện thường có thứ hạng cao hơn bình thường. Phải nhớ mỗi vị giáo viên sẽ chỉ quan sát được trong một khu vực, với góc nhìn của một vài cá nhân, chỉ khi càng ít người thì khả năng được chú ý mới càng cao.”
Quả đúng là như thế thật, giáo viên ở trường Cao trung tu vi đều chẳng đến đâu, họ không tham gia Thăng Thiên Đài thì làm sao biết được mấy chuyện này.
Lý Nhã Kỳ nhớ tới cái gì đó liền hỏi:
"Thăng Thiên Đài phương thức chiến đấu mỗi năm đổi một lần, địa điểm cũng thay đổi liên tục. Chúng ta tìm hiểu trước liệu có ích gì không, hay chỉ biết được những quy tắc chung chung thôi."
Cầm Vân Ca:
" Thực ra qua vài chục vạn năm thì Thăng Thiên Đài tuy đổi mới liên tục, nhưng cũng có giới hạn 100 loại phương thức thôi. Chúng sẽ không trùng lặp khi chưa xuất hiện đủ 100 loại, hiện tại 98 loại đã xuất hiện trong các năm trước rồi, năm nay chỉ còn hai loại thôi.
Còn một quy luật nữa là không bao giờ xuất hiện thể loại chiến đấu đơn thể liên tục năm lần. Bốn năm trước đã xuất hiện chiến đấu đơn thể, năm nay chắc chắn sẽ xuất hiện chiến đấu nhiều người, chút nữa đi tới Lăng Vân Thành ta sẽ nói rõ ràng hơn."
Thiên Tiếu ngạc nhiên:
"Chúng ta đi tập trung sớm thế sao?"
×— QUẢNG CÁO —
Cầm Vân Ca gật đầu:
" Từ bé ta chưa từng trễ nải bất cứ việc gì, thế nên chúng ta xuất phát sớm để đề phòng trên đường xảy ra chuyện."
Tuy biết là từ Hắc Dạ Thành tới Lăng Vân Thành có xa nhưng cũng không đến mức phải xuất phát trước cả vài ngày như thế này. Tất cả bọn họ rời đi sớm, trên đường cũng chẳng xảy ra bất cứ chuyện gì cả, đúng một ngày thì bọn họ đi tới nơi, lúc này thời gian cũng còn dư giả rất nhiều.
Thiên Tiếu thấy vậy liền hỏi:
“Thế chúng ta tập hợp mọi người sớm chút chứ nhỉ?”
Cầm Vân Ca nghiêm túc:
“Ta không tới trễ nhưng cũng sẽ không tới sớm, chỉ tới đúng giờ, nhất là khi là chuyện có liên quan tới người khác. Bọn họ rất có thể sẽ có kế hoạch riêng cho bản thân, ta tuy phụ trách huấn luyện bọn họ nhưng sẽ không phá vỡ kế hoạch của bọn họ.”
Kế hoạch của hắn hoàn toàn bị phá vỡ nhưng nàng dường như không nhớ tới thì phải, chuyện của hắn không quan trọng, không cần phải làm căng với nàng. Bọn họ quyết định ở trọ tại Lăng Vân Thành, đúng ngày thì tập hợp trong khoảng thời gian này trôi qua yên bình, phần lớn thời gian thì họ chỉ tu luyện là chính.
Ngày tập trung cuối cùng đã tới, đám người bọn họ cũng như tất cả những người khác đều đã tập trung đầy đủ, bọn họ rất háo hức được huấn luyện bởi thiên tài số một của Thiên Hồn học viện.
Nhưng ngay khi nghe Cầm Vân Ca nói rằng sẽ không đến để huấn luyện họ chiến đấu, thay vào đó sẽ huấn luyện bọn họ các sinh tồn thì phần lớn đều tỏ ra ngoài nghi. Chỉ có một số ít người đã biết từ trước hoặc tương đối thông minh thì mới nhìn ra vấn đề.
Một cô gái đeo mạng che mặt chủ động đứng ra, người này dường như có danh vọng không thấp tại khu vực Lăng Vân Thành và hai tòa thành bên cạnh.
“Các ngươi nên hiểu để có thể đứng ở đây thì chúng ta đã phải vượt qua bao nhiêu người, như thế chưa đủ chứng tỏ thực lực của các ngươi hay sao. Nhưng nhìn rộng ra một chút thì tham gia vào Thăng Thiên Đài thực lực chưa đủ đâu, cần phải được lão sư chú ý, đặc biệt là với thể thức của năm nay thì thực lực cao cũng khó mà sinh tồn được.”
Tất cả mọi người bao gồm cả nhóm của Thiên Tiếu đều phải chú ý hơn đến cô gái này, quả nhiên tại Thiên Vương Tinh vẫn còn vô số thiên tài siêu cấp thông minh. Chắc chắn nhà nàng đã từng có người học viện của Thiên Vương Tinh hướng dẫn.
Tuy nàng che kín từ đầu đến chân nhưng phong thái lại khó che giấu, điều này chứng tỏ nàng không cảm thấy e dè bất cứ ai, kể đám người được Cầm Vân Ca mang theo. Với lại cách nói chuyện của nàng cũng có vẻ bề trên, không cần hỏi cũng có thể đoán được trong lần thi tuyển của Lăng Vân Thanh nàng ta đứng nhất.
Ngoài nàng ta ra thì Thiên Tiếu còn để ý thấy vài người cũng trông nguy hiểm không kém, quả không hổ danh là thành thị lớn. Tổng thể hoàn toàn vượt trội so với Hắc Dạ Thành.
( Mấy ngày nay ngừng viết vì tâm trạng của Cáo cực tệ, chính xác là mất việc ngay khi gần tết, mấy ngày nay chỉ biết nghịch điện thoại. Trong đầu nhiều thứ tiếu cực, cũng không có hứng để viết, may mà Cáo xin được việc mới rồi, sau tết ra làm nên cũng đỡ một chút rồi. Từ giờ đến sau tết chẳng làm gì ngoài viết truyện cả, bây giờ bắt đầu viết, hy vọng sớm bù đủ chương.)
Sáng hôm sau trong lúc ăn sáng thì tin tức xuất hiện phía trên truyền hình, hắn ta cẩn thận quan sát phản ứng của mấy người thì tất cả đều tỏ ra khá thờ ơ. Cầm Vân Ca thậm chí liếc một cái duy nhất rồi không thèm xem nữa, cảm giác như chuyện này nàng đã thấy quá nhiều rồi.
Thiên Tiếu nhỏ giọng hỏi:
“Cầm học trưởng, ngươi không thấy chuyện này có vấn đề hay sao?”
Cầm Vân Ca húp hết bát cháo thản nhiên:
“Cũng bình thường thôi, học viện của mỗi vùng cũng thường xuyên ra nhiệm vụ tiễu trừ tội phạm, chuyện như vầy là vấn đề của cá nhân với đám tội phạm hoặc học viện nào đó với tội phạm. Kẻ này hiện tại vẫn được Sáng Thế Thần tán thành thì việc hắn làm không ai quản, cùng lắm thì chỉ có kẻ thù trực tiếp của hắn mới ra tay thôi, chứ ai rảnh đi lo chuyện bao đồng.”
Dạ Nguyệt mỉm cười:
“Kẻ này cũng chỉ đi gây chuyện với đám cùng hung cực ác, hy vọng hắn ta không đi vào vết xe đổ của đám người kia, khi đó không đến phiến chúng ta mà chính Sáng Thế Thần Điện sẽ truy tìm hắn. Chúng ta bất kể sợ hãi hay ủng hộ cũng chẳng có tác dụng gì đâu, ngươi cũng không nên quan tâm làm gì cả.”
Hắn suy tư:
“Vậy có nghĩa người kia chắc hẳn không có vấn đề gì đâu nhỉ?”
Cầm Vân Ca lắc đầu:
“Cũng không an toàn lắm đâu, cái giáo phái kia tuy gọi là Tà giáo, nhưng trước đó cũng được coi là chính giáo, được rất nhiều dân chúng thờ phụng. Phải biết bọn họ là một trong số ít người có thể tương tác với Sáng Thế Thần, dù chỉ là thông qua thần vật.
Thời điểm họ còn cường thịnh thì không hề có tổ chức tội phạm như sát thủ hay lính đánh thuê. Bọn họ bị tiêu diệt vào một vạn năm trước thì chúng mới ngóc đầu lại được, kẻ kia xuất hiện uy hiếp đến nền móng của bọn họ, giả dụ một ngày nào đó giáo phái kia sống dậy chẳng phải bọn họ hết đường sống hay sao.”
Các tổ chức tội phạm là thứ hắn chưa tính tới, may mà hắn chỉ tính hoạt động đơn lẻ, khả năng bị lộ là rất thấp. Chỉ cần trong quá trình thực hiện không làm quá sơ sài thì khả năng bị lộ rất ít, huống chi không phải khi nào hắn cũng cần dùng tới quyển sách.
Quỷ Hồ Giáo Hội tồn tại hai vạn năm, người sáng tạo ra giáo hội không biết từ đâu lấy được Quỷ Thư, một đường thăng tiến đến Hồn Thánh thì lập ra Quỷ Hồ Giáo khiến cả Thiên Vương Tinh bình yên suốt hai vạn năm.
Giả sử giáo phái bọn họ không ra mấy tên điên kia, Quỷ Hồ Giáo chắc cũng không đến mức bị tuyệt diệt đâu. Thiên Tiếu thầm nhủ rằng bản thân tuyệt đối không được ra khỏi giới hạn, hắn có thể qua mặt được rất nhiều người nhưng không tự tin có thể qua mắt được Sáng Thế Thần Điện.
Sáng Thế Thần Điện là giáo phái cổ xưa nhất từng tồn tại, nó đã đừng biến mất nhưng rồi lại sống lại một cách đầy mãnh liệt. Trong dòng lịch sử thì chưa từng có bất cứ cá nhân nào sống sót khi vi phạm luật của Sáng Thế Thần Điện, may mắn là bọn họ thường không quản quá nhiều chuyện.
×— QUẢNG CÁO —
Cầm Vân Ca khẽ giọng:
“Thay vì quan tâm đến mấy chuyện đó thì người lên quan tâm rằng chúng ta trao đổi đi đâu, với lại quá trình luyện tập sẽ như thế nào.”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Thế chúng ta sẽ luyện tập như thế nào?”
Nàng ta mỉm cười:
“Thực chất chẳng luyện tập gì nhiều, căn bản là người hướng dẫn phải truyền kinh nghiệm chiến đấu, phương pháp sinh tồn tại Thăng Thiên Đài cho các học viện biết. Chỉ có kẻ ngu mới đi tìm cách nâng cao thực lực trong khoảng thời gian quá ngắn ngủi, phải luôn nhớ ở Thăng Thiên Đài đánh lén và vây công thường xuyên xảy ra.
Thế nên trừ khi thực lực hoàn toàn vượt trội so với tất cả nếu không chẳng có tác dụng gì cả, cách tốt nhất để đạt thứ hạng cao là học cách di chuyển, né tránh giao tranh không cần thiết. Phương pháp nhận biết xem có kẻ đánh lén cơ hội nào đó ở gần hay không, đây mới chính là thứ mà các ngươi chưa từng học được ở Cao trung.
Cũng chính nhờ chọn phương pháp huấn luyện kiểu này mà những người được Thiên Hồn học viên huấn luyện thường có thứ hạng cao hơn bình thường. Phải nhớ mỗi vị giáo viên sẽ chỉ quan sát được trong một khu vực, với góc nhìn của một vài cá nhân, chỉ khi càng ít người thì khả năng được chú ý mới càng cao.”
Quả đúng là như thế thật, giáo viên ở trường Cao trung tu vi đều chẳng đến đâu, họ không tham gia Thăng Thiên Đài thì làm sao biết được mấy chuyện này.
Lý Nhã Kỳ nhớ tới cái gì đó liền hỏi:
"Thăng Thiên Đài phương thức chiến đấu mỗi năm đổi một lần, địa điểm cũng thay đổi liên tục. Chúng ta tìm hiểu trước liệu có ích gì không, hay chỉ biết được những quy tắc chung chung thôi."
Cầm Vân Ca:
" Thực ra qua vài chục vạn năm thì Thăng Thiên Đài tuy đổi mới liên tục, nhưng cũng có giới hạn 100 loại phương thức thôi. Chúng sẽ không trùng lặp khi chưa xuất hiện đủ 100 loại, hiện tại 98 loại đã xuất hiện trong các năm trước rồi, năm nay chỉ còn hai loại thôi.
Còn một quy luật nữa là không bao giờ xuất hiện thể loại chiến đấu đơn thể liên tục năm lần. Bốn năm trước đã xuất hiện chiến đấu đơn thể, năm nay chắc chắn sẽ xuất hiện chiến đấu nhiều người, chút nữa đi tới Lăng Vân Thành ta sẽ nói rõ ràng hơn."
Thiên Tiếu ngạc nhiên:
"Chúng ta đi tập trung sớm thế sao?"
×— QUẢNG CÁO —
Cầm Vân Ca gật đầu:
" Từ bé ta chưa từng trễ nải bất cứ việc gì, thế nên chúng ta xuất phát sớm để đề phòng trên đường xảy ra chuyện."
Tuy biết là từ Hắc Dạ Thành tới Lăng Vân Thành có xa nhưng cũng không đến mức phải xuất phát trước cả vài ngày như thế này. Tất cả bọn họ rời đi sớm, trên đường cũng chẳng xảy ra bất cứ chuyện gì cả, đúng một ngày thì bọn họ đi tới nơi, lúc này thời gian cũng còn dư giả rất nhiều.
Thiên Tiếu thấy vậy liền hỏi:
“Thế chúng ta tập hợp mọi người sớm chút chứ nhỉ?”
Cầm Vân Ca nghiêm túc:
“Ta không tới trễ nhưng cũng sẽ không tới sớm, chỉ tới đúng giờ, nhất là khi là chuyện có liên quan tới người khác. Bọn họ rất có thể sẽ có kế hoạch riêng cho bản thân, ta tuy phụ trách huấn luyện bọn họ nhưng sẽ không phá vỡ kế hoạch của bọn họ.”
Kế hoạch của hắn hoàn toàn bị phá vỡ nhưng nàng dường như không nhớ tới thì phải, chuyện của hắn không quan trọng, không cần phải làm căng với nàng. Bọn họ quyết định ở trọ tại Lăng Vân Thành, đúng ngày thì tập hợp trong khoảng thời gian này trôi qua yên bình, phần lớn thời gian thì họ chỉ tu luyện là chính.
Ngày tập trung cuối cùng đã tới, đám người bọn họ cũng như tất cả những người khác đều đã tập trung đầy đủ, bọn họ rất háo hức được huấn luyện bởi thiên tài số một của Thiên Hồn học viện.
Nhưng ngay khi nghe Cầm Vân Ca nói rằng sẽ không đến để huấn luyện họ chiến đấu, thay vào đó sẽ huấn luyện bọn họ các sinh tồn thì phần lớn đều tỏ ra ngoài nghi. Chỉ có một số ít người đã biết từ trước hoặc tương đối thông minh thì mới nhìn ra vấn đề.
Một cô gái đeo mạng che mặt chủ động đứng ra, người này dường như có danh vọng không thấp tại khu vực Lăng Vân Thành và hai tòa thành bên cạnh.
“Các ngươi nên hiểu để có thể đứng ở đây thì chúng ta đã phải vượt qua bao nhiêu người, như thế chưa đủ chứng tỏ thực lực của các ngươi hay sao. Nhưng nhìn rộng ra một chút thì tham gia vào Thăng Thiên Đài thực lực chưa đủ đâu, cần phải được lão sư chú ý, đặc biệt là với thể thức của năm nay thì thực lực cao cũng khó mà sinh tồn được.”
Tất cả mọi người bao gồm cả nhóm của Thiên Tiếu đều phải chú ý hơn đến cô gái này, quả nhiên tại Thiên Vương Tinh vẫn còn vô số thiên tài siêu cấp thông minh. Chắc chắn nhà nàng đã từng có người học viện của Thiên Vương Tinh hướng dẫn.
Tuy nàng che kín từ đầu đến chân nhưng phong thái lại khó che giấu, điều này chứng tỏ nàng không cảm thấy e dè bất cứ ai, kể đám người được Cầm Vân Ca mang theo. Với lại cách nói chuyện của nàng cũng có vẻ bề trên, không cần hỏi cũng có thể đoán được trong lần thi tuyển của Lăng Vân Thanh nàng ta đứng nhất.
Ngoài nàng ta ra thì Thiên Tiếu còn để ý thấy vài người cũng trông nguy hiểm không kém, quả không hổ danh là thành thị lớn. Tổng thể hoàn toàn vượt trội so với Hắc Dạ Thành.
Bình luận facebook