Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-83
Chương 83: Sỉ Nhục
Nhóm đầu tiên tới nơi là cô gái che mặt và thanh niên cầm đại đao, cả hai bên vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy nhau. Nhóm của Thiên Tiếu thì không thể hiểu sao bọn họ lại có thể đến sớm như thế, hiện tại mới chỉ là buổi sáng chủ nhật thôi, chứng tỏ bọn họ đã chạy gần bảy tám chục cây mỗi giờ liên tục trong gần bảy ngày.
Còn hai người kia thì thấy Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt đang nướng đồ ăn thì khó hiểu, nhìn đổng lửa đầy tro vương vãi thì chứng tỏ hai ngươi chắc chắn đã tới rất sớm, ít nhất là từ tối hôm trước. Tính ra thì hai người phải chạy với tốc độ hơn trăm cây số mỗi giờ và chẳng nghĩ dù chỉ một giây.
Nhưng hai người tuy rời đi rất nhanh nhưng vẫn kịp thấy hai người Thiên Tiếu kéo nhau vào một góc, như thế thì làm sao bọn họ có thể đi nhanh như vậy. Cách giải thích duy nhất là hai người bọn họ đã gian lận, không hề di chuyển bằng đường bộ như Cầm Vân Ca đã yêu cầu.
Cả hai bên không ai muốn nói chuyện với nhau, nhóm của hai người kia thì vô cùng mệt mỏi, Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt không muốn chia sẻ phương thức di chuyển của mình. Bọn không quen không biết chẳng cần phải giúp nhau, rõ ràng hai người kia cũng đang nghĩ hai người ăn gian, không muốn nói nhiều vì sợ liên lụy.
Dần dần buổi chiều các tổ đội khác cũng tới, trong đó có cả hai người Lý Nhã Kỳ, nàng vừa thấy hắn liền xà vào trong lòng như đứa bé. Thiên Tiếu nở nụ cười mỉm khẽ vuốt mái tóc của nàng khiến cho những nữ nhân ở đây đều ngẩn người, kể cả Dạ Nguyệt cũng phải lắc đầu một cái.
Không hiểu vì lý do gì khiến cho Thiên Tiếu thay đổi rất nhanh, từ ngày đầu bọn họ gặp nhau đến giờ hắn trở nên rất khác. Mỗi hành động bất tri bất giác đều khiến cho người ta nhìn tới ngẩn ngơ, kiểu của này rất giống như sự uy phong của cha và ông nội, thế nhưng Thiên Tiếu không uy phong mà rất dịu dàng.
Ở cạnh hắn cho người ta cảm giác lúc nào cũng rất bình an, nụ cười của hắn khiến cho mọi lo lắng gần như tan biến bất cứ khi nào. Thực ra khí chất trên người của Thiên Tiếu không tự nhiên mà có, chính hắn đã thay đổi rất nhiều trong một khoảng thời gian ngắn, thay đổi toàn diện từ trong ra ngoài khiến hắn khác biệt.
Trong lòng hắn không chỉ có thù hận phải trả, ba nữ nhân bên cạnh khiến cho hắn có trách nhiệm cho họ hạnh phúc. Những lắng lo khiến hắn cảm giác bớt đi nguyên tắc nhưng thực ra đang suy nghĩ rất nhiều trước khi hành động, không còn hành động theo nguyên tắc cứng ngắc như trước.
Hắn hiện tại đã là một người đàn ông, chứ không phải một thằng con trai, từ trong sâu thẳm thay đổi khiến hắn có vẻ thành thục trong lớp vỏ ít nói, hay cười. Mỗi câu hắn nói ra không còn vô nghĩa, cũng chẳng dư thừa như trước, mỗi lời nói đều có mục đích.
Chưa kể Niệm Lực bao quanh khiến cho người xung quanh lúc nào cũng cảm giác được bên cạnh hắn rất mát mẻ tới tận tim gan. Khi lạnh ở bên cạnh hắn sẽ tự cảm thấy ấm áp, đặc biệt cả người thoát thai hoàn cốt sau khi được Thôn Phệ cải tạo khiến hắn có mùi thơm rất đặc biệt.
Vận Khí của hắn tích lũy nhiều khiến cho ít có nguy hiểm đến gần hắn, cảm thấy an toàn là đương nhiên rồi. Bên trong là thế, còn về vẻ ngoài thì trước kia hắn tuy đẹp đẽ nhưng trải qua sương gió nhiều nên cũng hơi tơi tả, mấy tháng nay công việc nhẹ nhàng hơn, thân thể được cải tạo, quần áo trên người cũng không quá tệ như trước khiến nhan sắc hắn thăng cấp, người đẹp vì lụa không phải vô lý.
“Bộp…..bộp”
Tiếng vỗ tay của Cầm Vân Ca vang lên:
×— QUẢNG CÁO —
“Nhìn gì mà như muốn ăn thịt người ta thế.”
Mấy cô gái ngại qua liến quay mặt đi, không ai có thể nhìn xuyên qua mạng che mặt nhưng đều cảm nhận được vẻ đắc ý của Lý Nhã Kỳ. Cô gái che mặt cùng thanh niên cầm đại đao đi lên trao đổi với Cầm Vân Ca cái gì đó.
“Nhóm bọn họ nếu di chuyển bình thường chắc chắn không thể đến nhanh như thế, chắc chắn có gian lận, phải tố cáo.” Với ý nghĩ của mình hai người đi tố cáo.
Cầm Vân Ca tỏ ra bình tĩnh vô cùng, nàng vẫn lắng nghe hai người nói hết, nhưng sau đó câu trả lời thế nào thì quá rõ ràng rồi. Nhóm của Thiên Tiếu xin quá giang nhưng vẫn là đi đường bộ, huống chi Thiên Tiếu thật sự có vi phạm thì nàng cũng sẽ tìm cách lách luật cho hắn, hạnh phúc gia đình của nàng dựa hết vào hắn,
Cha nàng khó khăn lắm mới về Long Thành, hắn đã nói lúc nào nàng còn chăm sóc Thiên Tiếu thì sẽ ở lại kinh thành. Nhìn vẻ mặt vui vẻ của mẫu thân nàng cảm giác mình có thêm rất nhiều động lực, kể cả phải làm ra một số chuyện sai với nguyên tắc của bản thân nhưng cũng đáng giá.
Thanh niên cầm đại đao có chút không phục:
“Làm sao có cách nào để bọn họ đúng luật mà vẫn đến đây sớm như vậy, ta có thể biết cách để bọn họ tới đây được không, nếu không ta làm sao có thể tin được.”
Cầm Vân Ca thản nhiên:
“Tuy hiện tại chưa có tranh đấu gì nhưng thực ra các ngươi đang đấu với họ, tiết lộ phương pháp của bất cứ bên nào cũng sẽ là thiên vị. Cảm giác không phục thì tự đến hỏi bọn họ, nếu không được thì các ngươi đành phải chờ đến khi tới được Long Thành, khi đó huấn luyện kết thúc ta cũng chẳng cần phải giữ bí mật.”
Nàng ta ăn nói nhẹ nhàng để tránh gây ra hiềm khích giữa hai bên, hai người này nhìn vậy thôi chứ thực ra bọn họ đều đã Hồn Sĩ hết rồi. Tuy cảm giác của hai người mang lại cho Cầm Vân Ca chưa quá mãnh liệt, thế nhưng vẫn vượt qua Thiên Tiếu và nhóm của hắn, tốt nhất không để bọn họ gây thù với nhau, nàng có thể sẽ rơi vào tình huống khó xử.
May mắn thay hai người này cũng rất có nề nếp, không hỏi nhiều mà lập tức quay về chỗ ngồi của mình. Đúng như Cầm Vân Ca nói, bọn họ không hề coi đây là huấn luyện, bọn họ muốn lấy được hạng nhất để gây chú ý, dù không hề tồn tại danh hiệu nào cho kẻ chiến thắng cả.
Trong suy nghĩ của bọn họ thì Cầm Vân Ca thực ra cũng chỉ là một học viên thôi, không thể gây ấn tượng với nàng ta thì làm sao có thể được lão sư chú ý tới.
×— QUẢNG CÁO —
Tối hôm chủ nhật thì quả nhiên mọi người đều đã tới đủ không thiếu bất cứ một ai, với thực lực của mọi người thì rất khó xảy ra vấn đề. Nơi bọn họ di chuyển đi qua Yêu thú mạnh mẽ đã bị dọn dẹp toàn bộ rồi, huống gì còn có Cầm Vân Ca ở trên không trung quan sát.
Đợi khi mọi người tới đủ Cầm Vân Ca khẽ giọng:
“Hôm nay ta thực sự vô cùng thất vọng trước sự thể hiện của các ngươi, trừ đội ngũ đến sớm nhất thì những tổ còn lại đều quá tệ. Kể cả tổ đến thứ hai cũng như vậy, nếu tiếp tục không dùng đến não thì các ngươi nằm mơ cũng không vào được Thiên Hồn học viện. Ta biết thừa các ngươi nghĩ cái gì, thực ra các ngươi nghĩ không sai một chút nào.
Trong mắt hai ngươi ta là gì ta tự rõ, nhưng hai ngươi trong mắt ta còn thua cả rác rưởi. Thể loại nghĩ mình có chút tu vi liền kiêu ngạo, trong khi thực tế chẳng là cái thá gì cả, loại giống các ngươi vào được Thiên Hồn cũng nhanh bị đá ra ngoài thôi.”
Nàng ta nặng lời khiến hai người kia sốc nặng, cô gái không ngờ Cầm Vân Ca nói toạc ra hết, do xấu hổ nàng phản ứng lại:
“Ta nghĩ chúng ta không tệ như thế đâu.”
Cầm Vân Ca cười nhạt:
“Ngươi so với tỷ tỷ của mình còn ngốc hơn, cũng cái thái độ này nàng ta suýt nữa bị đuổi khỏi học viện, không phải cha mẹ ngươi quỳ trước mặt ta xin tha thì nàng còn lâu mới tốt nghiệp. Đừng có ảo tưởng rằng mình ghê gớm như thế nào, với thái độ này của ngươi thì dù có thể hiện tốt hơn cũng chẳng có lão sư nào dám nhận ngươi.
Đây không chỉ là thứ ta muốn nói cho mình nàng, những người khác cũng vậy, các ngươi muốn vào học Thập Đại Học Viện nhưng suy nghĩ lại ngây thơ đến buồn cười. Thậm chí còn không biết vị trí của mình ở đâu, Thiên Tiếu nói một câu cho nàng hiểu mình ngốc ở chỗ nào.”
Tự dưng bị lôi vào Thiên Tiếu hơi bất đắc dĩ, tại sao lại là hắn ta kia chứ. Mọi người đều vô cùng tập trung xem hắn nói gì.
Nhóm đầu tiên tới nơi là cô gái che mặt và thanh niên cầm đại đao, cả hai bên vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy nhau. Nhóm của Thiên Tiếu thì không thể hiểu sao bọn họ lại có thể đến sớm như thế, hiện tại mới chỉ là buổi sáng chủ nhật thôi, chứng tỏ bọn họ đã chạy gần bảy tám chục cây mỗi giờ liên tục trong gần bảy ngày.
Còn hai người kia thì thấy Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt đang nướng đồ ăn thì khó hiểu, nhìn đổng lửa đầy tro vương vãi thì chứng tỏ hai ngươi chắc chắn đã tới rất sớm, ít nhất là từ tối hôm trước. Tính ra thì hai người phải chạy với tốc độ hơn trăm cây số mỗi giờ và chẳng nghĩ dù chỉ một giây.
Nhưng hai người tuy rời đi rất nhanh nhưng vẫn kịp thấy hai người Thiên Tiếu kéo nhau vào một góc, như thế thì làm sao bọn họ có thể đi nhanh như vậy. Cách giải thích duy nhất là hai người bọn họ đã gian lận, không hề di chuyển bằng đường bộ như Cầm Vân Ca đã yêu cầu.
Cả hai bên không ai muốn nói chuyện với nhau, nhóm của hai người kia thì vô cùng mệt mỏi, Thiên Tiếu và Dạ Nguyệt không muốn chia sẻ phương thức di chuyển của mình. Bọn không quen không biết chẳng cần phải giúp nhau, rõ ràng hai người kia cũng đang nghĩ hai người ăn gian, không muốn nói nhiều vì sợ liên lụy.
Dần dần buổi chiều các tổ đội khác cũng tới, trong đó có cả hai người Lý Nhã Kỳ, nàng vừa thấy hắn liền xà vào trong lòng như đứa bé. Thiên Tiếu nở nụ cười mỉm khẽ vuốt mái tóc của nàng khiến cho những nữ nhân ở đây đều ngẩn người, kể cả Dạ Nguyệt cũng phải lắc đầu một cái.
Không hiểu vì lý do gì khiến cho Thiên Tiếu thay đổi rất nhanh, từ ngày đầu bọn họ gặp nhau đến giờ hắn trở nên rất khác. Mỗi hành động bất tri bất giác đều khiến cho người ta nhìn tới ngẩn ngơ, kiểu của này rất giống như sự uy phong của cha và ông nội, thế nhưng Thiên Tiếu không uy phong mà rất dịu dàng.
Ở cạnh hắn cho người ta cảm giác lúc nào cũng rất bình an, nụ cười của hắn khiến cho mọi lo lắng gần như tan biến bất cứ khi nào. Thực ra khí chất trên người của Thiên Tiếu không tự nhiên mà có, chính hắn đã thay đổi rất nhiều trong một khoảng thời gian ngắn, thay đổi toàn diện từ trong ra ngoài khiến hắn khác biệt.
Trong lòng hắn không chỉ có thù hận phải trả, ba nữ nhân bên cạnh khiến cho hắn có trách nhiệm cho họ hạnh phúc. Những lắng lo khiến hắn cảm giác bớt đi nguyên tắc nhưng thực ra đang suy nghĩ rất nhiều trước khi hành động, không còn hành động theo nguyên tắc cứng ngắc như trước.
Hắn hiện tại đã là một người đàn ông, chứ không phải một thằng con trai, từ trong sâu thẳm thay đổi khiến hắn có vẻ thành thục trong lớp vỏ ít nói, hay cười. Mỗi câu hắn nói ra không còn vô nghĩa, cũng chẳng dư thừa như trước, mỗi lời nói đều có mục đích.
Chưa kể Niệm Lực bao quanh khiến cho người xung quanh lúc nào cũng cảm giác được bên cạnh hắn rất mát mẻ tới tận tim gan. Khi lạnh ở bên cạnh hắn sẽ tự cảm thấy ấm áp, đặc biệt cả người thoát thai hoàn cốt sau khi được Thôn Phệ cải tạo khiến hắn có mùi thơm rất đặc biệt.
Vận Khí của hắn tích lũy nhiều khiến cho ít có nguy hiểm đến gần hắn, cảm thấy an toàn là đương nhiên rồi. Bên trong là thế, còn về vẻ ngoài thì trước kia hắn tuy đẹp đẽ nhưng trải qua sương gió nhiều nên cũng hơi tơi tả, mấy tháng nay công việc nhẹ nhàng hơn, thân thể được cải tạo, quần áo trên người cũng không quá tệ như trước khiến nhan sắc hắn thăng cấp, người đẹp vì lụa không phải vô lý.
“Bộp…..bộp”
Tiếng vỗ tay của Cầm Vân Ca vang lên:
×— QUẢNG CÁO —
“Nhìn gì mà như muốn ăn thịt người ta thế.”
Mấy cô gái ngại qua liến quay mặt đi, không ai có thể nhìn xuyên qua mạng che mặt nhưng đều cảm nhận được vẻ đắc ý của Lý Nhã Kỳ. Cô gái che mặt cùng thanh niên cầm đại đao đi lên trao đổi với Cầm Vân Ca cái gì đó.
“Nhóm bọn họ nếu di chuyển bình thường chắc chắn không thể đến nhanh như thế, chắc chắn có gian lận, phải tố cáo.” Với ý nghĩ của mình hai người đi tố cáo.
Cầm Vân Ca tỏ ra bình tĩnh vô cùng, nàng vẫn lắng nghe hai người nói hết, nhưng sau đó câu trả lời thế nào thì quá rõ ràng rồi. Nhóm của Thiên Tiếu xin quá giang nhưng vẫn là đi đường bộ, huống chi Thiên Tiếu thật sự có vi phạm thì nàng cũng sẽ tìm cách lách luật cho hắn, hạnh phúc gia đình của nàng dựa hết vào hắn,
Cha nàng khó khăn lắm mới về Long Thành, hắn đã nói lúc nào nàng còn chăm sóc Thiên Tiếu thì sẽ ở lại kinh thành. Nhìn vẻ mặt vui vẻ của mẫu thân nàng cảm giác mình có thêm rất nhiều động lực, kể cả phải làm ra một số chuyện sai với nguyên tắc của bản thân nhưng cũng đáng giá.
Thanh niên cầm đại đao có chút không phục:
“Làm sao có cách nào để bọn họ đúng luật mà vẫn đến đây sớm như vậy, ta có thể biết cách để bọn họ tới đây được không, nếu không ta làm sao có thể tin được.”
Cầm Vân Ca thản nhiên:
“Tuy hiện tại chưa có tranh đấu gì nhưng thực ra các ngươi đang đấu với họ, tiết lộ phương pháp của bất cứ bên nào cũng sẽ là thiên vị. Cảm giác không phục thì tự đến hỏi bọn họ, nếu không được thì các ngươi đành phải chờ đến khi tới được Long Thành, khi đó huấn luyện kết thúc ta cũng chẳng cần phải giữ bí mật.”
Nàng ta ăn nói nhẹ nhàng để tránh gây ra hiềm khích giữa hai bên, hai người này nhìn vậy thôi chứ thực ra bọn họ đều đã Hồn Sĩ hết rồi. Tuy cảm giác của hai người mang lại cho Cầm Vân Ca chưa quá mãnh liệt, thế nhưng vẫn vượt qua Thiên Tiếu và nhóm của hắn, tốt nhất không để bọn họ gây thù với nhau, nàng có thể sẽ rơi vào tình huống khó xử.
May mắn thay hai người này cũng rất có nề nếp, không hỏi nhiều mà lập tức quay về chỗ ngồi của mình. Đúng như Cầm Vân Ca nói, bọn họ không hề coi đây là huấn luyện, bọn họ muốn lấy được hạng nhất để gây chú ý, dù không hề tồn tại danh hiệu nào cho kẻ chiến thắng cả.
Trong suy nghĩ của bọn họ thì Cầm Vân Ca thực ra cũng chỉ là một học viên thôi, không thể gây ấn tượng với nàng ta thì làm sao có thể được lão sư chú ý tới.
×— QUẢNG CÁO —
Tối hôm chủ nhật thì quả nhiên mọi người đều đã tới đủ không thiếu bất cứ một ai, với thực lực của mọi người thì rất khó xảy ra vấn đề. Nơi bọn họ di chuyển đi qua Yêu thú mạnh mẽ đã bị dọn dẹp toàn bộ rồi, huống gì còn có Cầm Vân Ca ở trên không trung quan sát.
Đợi khi mọi người tới đủ Cầm Vân Ca khẽ giọng:
“Hôm nay ta thực sự vô cùng thất vọng trước sự thể hiện của các ngươi, trừ đội ngũ đến sớm nhất thì những tổ còn lại đều quá tệ. Kể cả tổ đến thứ hai cũng như vậy, nếu tiếp tục không dùng đến não thì các ngươi nằm mơ cũng không vào được Thiên Hồn học viện. Ta biết thừa các ngươi nghĩ cái gì, thực ra các ngươi nghĩ không sai một chút nào.
Trong mắt hai ngươi ta là gì ta tự rõ, nhưng hai ngươi trong mắt ta còn thua cả rác rưởi. Thể loại nghĩ mình có chút tu vi liền kiêu ngạo, trong khi thực tế chẳng là cái thá gì cả, loại giống các ngươi vào được Thiên Hồn cũng nhanh bị đá ra ngoài thôi.”
Nàng ta nặng lời khiến hai người kia sốc nặng, cô gái không ngờ Cầm Vân Ca nói toạc ra hết, do xấu hổ nàng phản ứng lại:
“Ta nghĩ chúng ta không tệ như thế đâu.”
Cầm Vân Ca cười nhạt:
“Ngươi so với tỷ tỷ của mình còn ngốc hơn, cũng cái thái độ này nàng ta suýt nữa bị đuổi khỏi học viện, không phải cha mẹ ngươi quỳ trước mặt ta xin tha thì nàng còn lâu mới tốt nghiệp. Đừng có ảo tưởng rằng mình ghê gớm như thế nào, với thái độ này của ngươi thì dù có thể hiện tốt hơn cũng chẳng có lão sư nào dám nhận ngươi.
Đây không chỉ là thứ ta muốn nói cho mình nàng, những người khác cũng vậy, các ngươi muốn vào học Thập Đại Học Viện nhưng suy nghĩ lại ngây thơ đến buồn cười. Thậm chí còn không biết vị trí của mình ở đâu, Thiên Tiếu nói một câu cho nàng hiểu mình ngốc ở chỗ nào.”
Tự dưng bị lôi vào Thiên Tiếu hơi bất đắc dĩ, tại sao lại là hắn ta kia chứ. Mọi người đều vô cùng tập trung xem hắn nói gì.
Bình luận facebook