Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 81-85
Chương 81: Thạch Chung Nhũ cực phẩm ăn kiểu gì? Trực tiếp gặm là được
Lâm Tiêu từ chối ý tốt của hội trưởng Mặc, bởi vì hắn đã đi tìm hiểu qua, thật ra hoàng thất Đại Ngụy đã nhắm vào Kiếm Ma tông từ lâu.
Nếu lần này dựa vào công hội luyện đan để khuyên đối phương lùi bước. Vậy lần sau thì sao, lần sau nữa thì sao.
Dựa vào người khác, không bằng dựa vào chính mình.
Tốc độ Kiếm Ma tông quật khởi còn nhanh hơn so với dự tính của hoàng thất Đại Ngụy, vì vậy mà sinh ra sự uy hiếp cho đối phương.
Đây mới là nguyên nhân gốc rễ.
Hơn nữa, Kiếm Ma tông là ma giáo, vì ý nguyện của nhân dân, hoàng thất Đại Ngụy không thể nào để mặc cho ma giáo phát triển.
Lần này hắn chém tam hoàng tử, đúng là đã cho hoàng thất Đại Ngụy một lí do chính đáng để khai đao.
Hoàng thất Đại Ngụy phái ra một cường giả bán Hóa Đỉnh, lĩnh binh bao vây Kiếm Ma tông, đoán chừng cũng là một loại thăm dò.
Bởi vì chỉ với một cường giả bán Hóa Đỉnh, chắc chắn không thể đánh hạ Kiếm Ma tông.
Thực lực của người khác, Lâm Tiêu không rõ. Nhưng thực lực của Cảnh lão ở kiếm các và Mục lão ở tàng công các thì tuyệt đối không kém hơn bán Hóa Đỉnh bao nhiêu.
Có hai người này ở Kiếm Ma tông, không nói tới giết địch, chí ít thì trấn thủ là không thành vấn đề.
Sau khi nghĩ thông mấy vấn đề này, Lâm Tiêu liền dồn sự tập trung vào buổi đấu giá.
Nâng cao thực lực của bản thân, mới là chuyện mấu chốt.
Kiếm Ma tông mà thật sự xảy ra biến cố gì, hắn còn có thể dùng công hội luyện đan để kéo dài thời gian. Cái hắn thiếu bây giờ chính là thời gian.
Đợi khi lấy được bộ kiếm quyết 10 tỷ, nếu có thể thuận lợi tu luyện, vậy thì kết hợp với ý cảnh kiếm ý và vũ khí bản mệnh, đối phó một bán Hóa Đỉnh là vẫn có khả năng.
Hội trưởng Mặc và phó hội trưởng Mã ở bên cạnh không nói gì nữa. Nhưng ánh mắt hai người đã biểu thị rõ ràng, bọn họ đứng về phía tiền bối Lâm Tiêu.
Đối với hai người mà nói, hoàng thất Đại Ngụy và luyện đan sư cửu phẩm, hai cái này hoàn toàn không có gì phải đắn đo khi lựa chọn hết.
Đừng nói là một cái hoàng thất Đại Ngụy, cho dù là mười cái hoàng thất Đại Ngụy cũng không so với một tiền bối.
Két!
Một âm thanh thanh thúy vang lên,
Tiếp đó, trong toàn bộ phòng đơn dành cho khách quý đều tràn ngập linh lực nồng hậu và khí tức sinh mệnh màu xanh lục nhạt.
Hai vị hội trưởng còn đang ngây ngốc, chợt cảm thấy cả cơ thể chấn động, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy tiền bối Lâm Tiêu này, không biết là từ lúc nào đã lấy ra một viên gì đó màu trắng ngà, to chừng 30mm, gặm từng miếng một rồi nuốt chửng.
Mà bàn tay phải cháy đen của tiền bối Lâm Tiêu cũng đồng thời bắt đầu khôi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Tróc da, kết vảy, tái sinh, phục hồi....
Hai vị hội trưởng trừng lớn đôi mắt, hiển nhiên là không dám tin vào mắt mình nữa.
“Đây là.... Thạch Chung Nhũ cực phẩm???”
“Thạch Chung Nhũ cực phẩm trăm năm, to 30mm.”
“Tiền bối, dừng lại đi mà, ngài dùng nó như này quá nguy hiểm rồi.”
“Thạch Chung Nhũ này chỉ cần một lượng nhỏ cũng đã ẩn chứa năng lượng cực lớn rồi, nuốt một miếng lớn như vậy, với thực lực tu vi của tiền bối, chắc chắn là không thể chịu nổi đâu.”
Hai vị hội trưởng lập tức trở nên gấp gáp.
Bọn họ thân là luyện đan sư đỉnh cấp, vừa nhìn là biết tiền bối Lâm Tiêu đang ăn thứ gì, cho nên bọn họ mới kinh hãi như vậy.
Không nên đâu.
Tiền bối Lâm Tiêu là một luyện đan sư cửu phẩm. Lẽ nào ngài ấy không biết là dùng Thạch Chung Nhũ trăm năm cực kỳ nguy hiểm hay sao?
Ngay khi hai người muốn tiến lên, dẫn nguồn năng lượng trong người Lâm Tiêu ra, một ma ấn màu xanh phủ lên Lâm Tiêu từ phía sau lưng.
Tiếp đó, trên người tiền bối Lâm Tiêu phát ra một lực hút mạnh mẽ. Tất cả linh khí xung quanh và khí tức năng lượng lan tỏa trong phòng khách quý, đều bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể.
Hội trưởng Mặc và phó hội trưởng Mã: ???
Ủa?
Chuyện gì xảy ra vậy??
Sao tiền bối Lâm Tiêu lại có năng lực luyện hóa một cỗ năng lượng mạnh mẽ đến vậy?
Không thể nào!!!
Đừng nói tu vi tiền bối Lâm Tiêu mới chỉ có Luân Hải Cảnh tầng thứ tư, cho dù là tu vi Toàn Đan Cảnh tầng thứ tư cũng khó mà xử lý được nguồn năng lượng khổng lồ ấy.
Kỳ lạ, thật là kỳ lạ.
“Lão Mã!!! Ông thử cảm nhận xem, trên người tiền bối hình như....” hội trưởng Mặc dường như phát giác ra điều gì đó, cả người liền ngơ ngơ ngác ngác.
“Hình như cái gì, ông nói đi chứ....hả?? Đây, đây là một loại năng lượng ý cảnh khác???” Lão Mã cũng ngơ ngác theo.
Ba loại, ba loại ý cảnh rồi.
Trên người tiền bối có một loại Đan Chi ý cảnh, một loại Sát Sinh ý cảnh, bây giờ lại lòi ra một loại ý cảnh mà bọn họ không biết là gì.
Trời ạ!!
Loại thiên tài này có ngộ tính khủng bố vãi.
Tiền bối này sao vậy, điên rồi sao?
Tu ba ý cảnh?
Tiền bối không định Hóa Đỉnh hay sao?
Trong mắt hai người tràn đầy kinh ngạc và khó hiểu.
Cùng lúc này, trên buổi đấu giá đã tiến hành tới lô vật phẩm cuối cùng rồi.
Tổng cộng mười vật phẩm.
“Các khách quý kính mến, lô sản phẩm đấu giá cuối cùng đều là những món đồ tốt với cấp bậc vô cùng cao. Không cần nói nhiều thêm nữa, chúng ta mở vật phẩm đấu giá đầu tiên nào.”
“Đây là một thanh đao, tên là Linh Tê, phẩm chất là linh khí cực phẩm. Dài ba thước chín tấc, lưỡi đao sắc bén, có thần thái, có thể đồng điệu linh hồn với chủ nhân. Kết hợp với đao pháp có thể tạo ra bạch quang cao ba trượng, chém kẻ địch như chém bùn, trảm yêu trừ ma như chém cỏ....”
Người chủ trì buổi đấu giá giới thiệu một cách sinh động về vật phẩm đầu tiên trong lô hàng cuối cùng này.
Linh khí cực phẩm, bốn chữ này càng hấp dẫn hơn đối với tất cả các vị khách dùng đao. Bọn họ nhìn chằm chằm thanh trường đao trên đài, ánh mắt nóng rực.
“Giá khởi điểm một nghìn vạn, mỗi lần tăng là thêm mười vạn.”
“Một nghìn một trăm vạn.”
“Một nghìn hai trăm vạn.”
“Một nghìn ba trăm vạn.”
Tuy nói là mỗi lần tăng giá mười vạn, nhưng có những người gấp gáp, trực tiếp tăng giá trăm vạn, thậm chí hơn một trăm vạn.
Sau mười phút cạnh tranh giá, thanh linh đao cực phẩm này được bán ra với giá bốn nghìn chín trăm vạn.
Tiếp đó là tới, vật phẩm thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Lô hàng cuối cùng này, tổng cộng mười món, càng về sau, giá càng tăng chóng mặt.
Vật phẩm thứ năm là một bộ linh giáp cực phẩm, trực tiếp nhảy tới mốc giá tám nghìn vạn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy vật phẩm đấu giá lần này có thể nói là tốt nhất trong hai năm trở lại đây rồi.
Nếu đổi lại là bình thường, bộ linh giáp cực phẩm này đã là vật phẩm áp trục rồi.
Nhưng lần này, nó mới chỉ là vật phẩm thứ năm trong lô hàng đấu giá cuối cùng thôi.
Phía sau còn tới năm món.
“Các vị khách quý mến, vật phẩm đấu giá tiếp theo đây rất thú vị đấy, có thể nói, phòng đấu giá chúng tôi đều cho rằng đây là món đồ rất hiếm có.”
Người chủ trì nói xong, hai nhân viên công tác Luân Hải Cảnh viên mãn, bưng lên một món đồ được phủ bằng vải đen.
Không nói gì thêm, người chủ trì thấy bầu không khí đã đủ nóng, liền mở tấm phủ ra.
Bỗng chốc, một quả trứng màu đỏ tía khổng lồ, cao gần 1m5 xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Hả?
Đây là trứng yêu thú?
Quả trứng to như vậy, đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
“Quả trứng yêu thú này cũng là vật phẩm mà hôm qua phòng đấu giá chúng tôi mới nhận được, bên trong quả trứng cụ thể là yêu thú gì, chúng tôi cũng không biết.”
“Nhưng có một điểm, sau khi chúng tôi kiểm nghiệm, có thể đảm bảo, bên trong quả trứng yêu thú này, nhất định là đời sau của Yêu Vương.”
“Khí tức sinh mệnh và năng lượng nồng đậm, sau một hai năm nuôi dưỡng tỉ mỉ, hoàn toàn có thể nở được.
“Như các vị đã biết, linh thú thủ sơn của Ngự Linh tông, chính là một Yêu Vương cấp bậc bán Hóa Đỉnh. Ngay cả cường giả Hóa Đỉnh chân chính gặp nó, cũng không muốn đối đầu với nó...”
“Được rồi, tôi nói luôn nhé, giá khởi điểm là ba nghìn năm trăm vạn, mỗi lần tăng giá là mười vạn.”
Người chủ trì giới thiệu một lèo về quả trứng xong, quần chúng đều nhìn ngơ ra luôn.
Cái quỷ gì vậy?
Ngay cả trứng yêu thú chủng loại gì cũng không biết, lại hét giá ba nghìn năm trăm vạn luôn???
Ngộ nhỡ phí hết tâm tư chăm sóc, tới lúc nở ra lại là một con yêu thú vớ vẩn thì làm sao.
Đừng nói là ba nghìn năm trăm vạn, cho dù là ba trăm năm mươi vạn, bọn họ cũng phải cân nhắc ấy chứ.
Đại đa số mọi người đều ném một cái lườm về phía người chủ trì. Giống như đang muốn nói: Gì cơ? Chỉ với cái thứ đó ấy hả???
Ngay lúc này.
“Bốn ngàn vạn!”
Một giọng nói vang lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn.
Không phải người trong phòng khách quý hô, mà là một thiếu niên anh tuấn ngồi trong sảnh đấu giá hô.
Không ai chú ý tới cơn giận trong mắt hắn, và sát ý nồng đậm bị hắn đè xuống.
Chương 82: Âm mưu? Tai họa? ! Cửu U Trấn Ma Ấn phản ứng rồi
"Người này là ai, bốn nghìn vạn mua một quả trứng yêu thú không biết chủng loại ư?"
"Chúng ta cược một ván đi, nếu nở ra một yêu thú đỉnh cấp, vậy thì lời to rồi."
"Nếu ta có nhiều tiền như vậy, chắc chắn sẽ mua nó về chơi."
"Yêu thú càng đỉnh cấp càng khó nuôi dưỡng, ngươi có thể mua được nhưng chưa chắc đã nuôi được."
Mọi người trong phòng đấu giá đang bàn tán sôi nổi, nhưng không ai nhìn giá cả.
Phòng dành cho khách quý cũng vậy, bọn họ không có hứng thú với quả trứng yêu thú phải đoán già đoán non này.
" Bốn nghìn vạn lần thứ nhất!"
"Bốn nghìn vạn thứ hai."
Thấy không có ai theo giá, người bán đấu giá vội vàng hét lên.
Bản thân hắn cũng không đặt nhiều hy vọng vào thương phẩm này, có thể bán đấu giá nó đã cảm thấy rất vui rồi.
Sở dĩ mức giá khởi điểm cao như vậy được đặt ra cũng bởi yêu cầu rất gắt gao của người gửi đấu giá.
Người gửi đấu giá một mực thề rằng quả trứng yêu thú này chắc chắn đáng giá.
Họ không thể xoay chuyển được đối phương nên cũng kệ hắn.
Thật không ngờ, nó thực sự được mang ra bán đấu giá.
Những câu hắn chém gió vừa rồi không hề vô ích, nếu đổi lại là hắn, nhất định sẽ không bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua.
"Bốn nghìn vạn, lần thứ ba. . . " Người bán đấu giá định hét lên lần cuối cùng.
Mộ thiếu niên anh tuấn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sát khí dưới đáy mắt hắn không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Sau khi có thể gửi quả trứng này đi một cách an toàn, ha haha! ! ! ! Trong lòng hắn thầm hừ lạnh.
"Bốn nghìn một trăm vạn."
Đột nhiên có một giọng nói cắt ngang phần định giá cuối cùng của người bán đấu giá.
Hả? !
Có người theo giá này rồi? Vẫn là phòng dành cho khách quý cao cấp?
Chậc chậc, thật thú vị.
Đối với những người trong phòng đấu giá xem náo nhiệt thì cũng không có gì to tát, vốn dĩ đấu giá lẫn nhau là một trong những điểm nổi bật của buổi đấu giá.
Nhưng khi thanh niên anh tuấn đó nghe thấy có người ra giá, đột nhiên đứng dậy, căm hận nhìn chằm chằm vào phòng dành cho khách quý vừa báo giá.
“Bốn nghìn năm trăm vạn!” Thanh niên anh tuấn hùng hổ ra giá.
“Bốn nghìn sáu trăm vạn.” Cấp cao trong phòng dành cho khách quý cũng lên giá không chút nghĩ ngợi.
"Năm nghìn vạn."
"Năm nghìn một trăm vạn."
Trong cuộc đấu giá giữa hai người, giá của quả trứng yêu thú tăng vọt, trong vòng chưa đầy hai phút đã đạt 100 triệu.
Tất cả mọi người tại nơi đấu giá đều chấn động.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng một quả trứng yêu thú thì có gì đáng để tranh giành chứ. Bỏ ra 100 triệu để mua thứ này là hoàn toàn không có giá trị.
Trong phòng dành cho khách quý.
"Lâm Tiêu tiền bối, đã 100 triệu rồi có cần tiếp tục tăng giá nữa không?" Vẻ mặt hội trưởng Mặc khổ tâm hỏi.
Chỉ vài phút trước, Lâm Tiêu đang luyện hoá Thạch Chung Nhũ trăm năm mở miệng nhờ ông ta lấy được quả trứng yêu thú này.
Giá cả không thành vấn đề, chỉ cần lấy được quả trứng đó thôi.
Hội trưởng Mặc đã đồng ý nhưng ông ta không ngờ rằng người đấu giá lại ngoan cố như vậy. Đấu giá đã lên tới 100 triệu rồi vẫn không có ý định bỏ cuộc, có vẻ như phải nhất định sẽ giành được quả trứng yêu thú này.
Mặc dù những luyện đan sư hàng đầu như họ kiếm được linh thạch rất nhanh, nhưng dùng cũng rất giỏi.
Tùy tiện mua một số thiên tài địa bảo luyện đan cao cấp sẽ tốn rất nhiều tiền. Luyện đan thành rồi, đương nhiên sẽ kiếm được một khoản nhưng nếu luyện thất bại thì công sức đổ sông đổ biển và mất tất cả.
Vì vậy, 100 triệu linh thạch đối với bọn họ mà nói cũng không phải là một khoản chi tiêu nhỏ.
"Trong vòng 300 triệu, vượt quá 300 triệu thì ta sẽ từ bỏ." Lâm Tiêu đang tu luyện, liếc nhìn quả trứng yêu thú ở nơi đấu giá thông qua cửa sổ và nói.
Ba trăm triệu! ?
Cả hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều sững sờ.
Tiền bối đúng là tiền bối.
Dám bỏ ra 300 triệu để mua một quả trứng yêu thú không rõ nguồn gốc, bọn họ không can đảm như vậy.
Sau khi nhận được sự gật đầu của Lâm Tiêu, hội trưởng Mặc tiếp tục hét giá.
Một trăm hai mươi triệu, một trăm ba mươi triệu, một trăm bốn mươi triệu...
Dù sao cũng không phải linh thạch của mình nên hội trưởng Mặc hét giá rất nhẹ nhàng.
Hội phó Mã bên cạnh không khỏi ghen tị nghiêng người ghé vào nói: "Lão Mặc, hay là để ta hét vào câu đi."
Bình thường, bọn họ đều vô cùng tiết kiệm.
Về cơ bản linh thạch đều dùng để mua nguyên liệu luyện đan và thiên tài địa bảo cho nên không có cơ hội ra giá khí phách như vậy.
"Được, ngươi nói đi."
Sau khi hội phó Mã thay thế, không bao lâu giá của quả trứng yêu thú này đã gần 200 triệu.
Mọi người trong phòng đấu giá đều im lặng. Giá này đã hoàn toàn vượt qua bản chất của sản phẩm đấu giá rất nhiều. Ngay cả những quả trứng yêu thú đỉnh cấp hơn cũng không có giá này.
“Hai trăm triệu!” Trong phòng dành cho khách quý, hội trưởng Mặc lại ra giá.
Cái giá này chẳng khác gì cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
"A!!!" Thanh niên tuấn tú kia hét lên một tiếng, sau đó xông lên đài đấu giá.
“Ngăn hắn lại!” Người bán đấu giá lập tức kêu lên.
Ngay lập tức, một cường giả Toàn Đan cảnh viên mãn đã đứng ở phía bên kia của đài đấu giá và đưa nắm đấm về phía thanh niên tuấn tú kia.
Một bàn tay lớn với linh lực màu đen ngưng kết lại, mang theo uy lực lớn muốn tóm lấy người thanh niên.
Ngay khi bàn tay lớn màu đen sắp tóm được thanh niên kia, thanh niên này nhổ ra một cái, một làn khói đen lao về phía quả trứng yêu thú với tốc độ nhanh như chớp.
"Không ổn tồi! Hắn muốn phá hủy vật đấu giá!" Người bán đấu giá giận dữ hét lên, lao ra, muốn chặn làn khói đen đó lại nhưng tốc độ của khói đen nhanh hơn hắn gấp mấy lần.
Khi người bán đấu giá vừa di chuyển, làn khói đen đã đụng vào quả trứng yêu thú rồi.
Cùng lúc đó, thanh niên tuấn tú đó cũng đã bị bàn tay linh lực màu đen tóm lấy.
Có vẻ như trạng thái tinh thần của hắn không ổn lắm, sau khi nhìn lướt qua mọi người một lượt, hắn tức giận hét lên: "Các ngươi sẽ bị báo ứng!"
Nói xong, toàn thân hắn chấn động, tiêu tan vào hư vô.
"Hả!?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Người này là ai?"
Sự cố đến đổi đột ngột khiến những người có mặt đều sửng sốt. Dù không lấy được đồ cũng không nến nỗi gây chuyện, sau đó tự sát chứ.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người phụ trách của nơi đấu giá nhanh chóng tiến thành điều tra thân phận của thanh niên đó, phát hiện ra vốn dĩ hắn không phải là người của thành Thiên Nguyên.
Hơn nữa, điều khó hiểu hơn nữa là trong chiếc nhẫn trữ vật của thanh niên gây chuyện đó không có một viên linh thạch nào.
Trong nhẫn trữ vật trống rỗng.
Không ai biết người này vào đây bằng cách nào và mục đích của hắn là gì.
Đương nhiên, trong tình huống kỳ lạ như vậy, trường đấu giá sẽ không công khai cho người khác biết.
Mặc dù quả trứng yêu thú trên đài đấu giá bị khói đen đánh trúng, nhưng nó không bị hư hại gì.
Để bày tỏ sự áy náy, cuối cùng trường đấu giá đã quyết định gửi quả trứng yêu thú đến phòng dành cho khách quý cao cấp với giá năm mươi triệu linh thạch.
Lâm Tiêu không có ý kiến gì đối với quyết định này.
Sau khi chuyện đó kết thúc ngắn gọn, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục.
Lúc này, ở dãy núi yêu thú phía xa ngàn dặm, một con yêu thú khổng lồ toàn thân đen kịt đột nhiên tỉnh dậy.
"Mộng Yểm, có chuyện gì vậy! !" Hai con yêu thú đỉnh cấp có dáng vẻ cao lớn hơn và hung dữ hơn ở bên cạnh nhanh chóng hỏi.
"Ký hiệu hoàn thành, chỉ cần bắt đầu hành động, ta sẽ chui vào thân thể con người, đem tôn thượng về." Yêu thú đen kịt cung kính đáp.
"Được, rất tốt, lần này chúng ta sẽ khiến thành Thiên Nguyên phải trả giá đắt!" Lại một con yêu thú khổng lồ khác ngửa đầu lên trời rống to.
Nhất thời, trong dãy núi yêu thú sâu thẳm, chim bay thú chạy một cách hoảng hốt, bọn chúng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Thành Thiên Nguyên, trong phòng dành cho khách quý của nơi đấu giá.
Lâm Tiêu đứng dậy và trả 50 triệu linh thạch ở cửa, sau đó kéo quả trứng yêu thú khổng lồ vào trong phòng.
“Tiền bối, đây rốt cuộc là loại trứng yêu thú gì vậy?” Hội trưởng Mặc sờ sờ, dùng linh thức thăm dò, nhưng không phát hiện được gì.
“Ta cũng không biết.” Lâm Tiêu khẽ lắc đầu.
"Hả?!"
Câu trả lời này khiến hai người kia chết lặng.
Không biết ư?
Không biết mà dám bỏ ra 200,300 triệu để mua quả trứng yêu thú này không, đây không phải não có... khụ khụ.
“Tiền bối, nếu nó nở ra một yêu thú vô dụng, chẳng phải là bị thiệt rồi sao?” Hội phó Mã nghi ngờ hỏi.
"Hả? Ai nói ta muốn ấp nó?" Lâm Tiêu nghi ngờ liếc đối phương một cái.
“Vậy tiền bối muốn thế nào?” Hai người đều cảm thấy khó hiểu.
Lâm Tiêu không giải thích, mà trực tiếp đấm vào đỉnh của quả trứng yêu thú khổng lồ.
Bùm!
Nhưng quả trứng yêu thú khổng lồ chỉ lung lay một chút và không có bất cứ hư hại gì.
"Ồ? ! Có vẻ cứng đấy!" Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu kinh ngạc.
Không sai, hắn không có ý định ấp trứng và nuôi linh sủng.
Mà khi nhìn thấy quả trứng yêu thú này, Cửu U Trấn Ma Ấn trong cơ thể hắn có chút chuyển động, dường như có một sự kích thích vội vàng muốn nuốt chửng nó.
Chương 83: Đạo tu yêu nghiệt, vật cuối cùng của buổi bán đấu giá
Hai vị hội trưởng hội phó được coi là những người có hiểu biết sâu rộng nhưng hôm nay họ đã bị tiền bối trước mặt làm cho kinh ngạc không biết bao nhiêu lần.
Những hành động và suy nghĩ của tiền bối đã lần lượt phá vỡ nhận thức của họ.
Luân Hải cảnh tầng thứ tư dẫn đan kiếp.
Gặm sống Thạch Chung Nhũ cấp phẩm trăm năm. Cơ thể sở hữu ba ý cảnh chi lực.
Bỏ ra 200, 300 triệu để mua một quả trứng yêu thú, không phải để ấp mà chỉ để đập?
Ở bên cạnh, sau khi Lâm Tiêu đấm thử hai lần, hắn vẫn không đập vỡ được vỏ trứng nhưng trong lòng hắn đã có chút cảm giác về độ cứng của vỏ trứng.
"Tiền bối, hay là để ta giúp ngài, chỉ là đập vỡ một chút vỏ trứng thôi đúng không?" Hội trưởng Mặc thấy vậy không nhịn được liền nói.
Ông ta cảm thấy dựa vào thực lực bán bộ Hoá Đỉnh của mình, việc phá vỡ vỏ trứng dễ như chở bàn tay.
"Không cần đâu, ta có thể." Lâm Tiêu từ chối.
Hắn tin rằng đối phương có thể phá được nhưng hắn không nghĩ đối phương có thể kiểm soát được lực đạo của mình.
Lỡ như cả quả trứng bị đập vỡ, hắn tìm ai để bắt đền đây.
Soạt! !
Lâm Tiêu vung tay trái lên, một đạo kiếm khí chứa kiếm ý quét về phía đỉnh của quả trứng yêu thú.
Xì xì! Một âm thanh nhẹ vang lên.
Trên đỉnh quả trứng yêu thú bị khoét thành một cái lỗ lớn.
Chất lỏng bên trong quả trứng không có chút nào bị lộ ra ngoài.
Lâm Tiêu gật đầu hài lòng, sau đó hắn lấy đà rồi nhảy vào trong quả trứng yêu thú.
Sau khi nói lại một câu với hai vị hội trưởng hội phó, hắn bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn, bắt đầu hấp thụ và luyện hóa.
"Nếu khi đấu giá kiếm quyết 10 tỷ mà ta chưa thức dậy thì hãy đánh thức ta."
Hai người kia há hốc miệng, cả người tê dại.
Kiếm ý!?
Đây ít nhất phải trên kiếm ý bậc 5.
Bốn loại ý cảnh! ?
Đây... đây còn là người sao?
Cuối cùng họ cũng đã hiểu ra mục đích của tiền bối thiếu niên này khi đến buổi đấu giá.
Kiếm quyết 10 tỷ. Hóa ra là kiếm quyết 10 tỷ.
Trước đây họ đã từng nghe nói về những người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh, nhưng đây là lần đầu tiên họ nghe và thấy người có thể lĩnh ngộ bốn loại ý cảnh.
Điều đáng nói là người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh khi đó gần như đều là Toàn Đan cảnh bất khả chiến bại.
Nhưng cuối cùng, cho đến cuối đời người đó vẫn không thể nào hoàn thành lĩnh ngộ được ba điều ý cảnh.
Không thể đột phá Hoá Đỉnh, không thể kéo dài tuổi thọ của mình, cuối cùng sẽ chết một cách không cam tâm.
Không ngờ Lâm Tiêu tiền bối lại lĩnh ngộ được bốn loại ý cảnh, vậy ... vậy có thể nói là không có hi vọng Hoá Đỉnh rồi.
“Đáng tiếc, dựa vào ngộ tính luyện đan thiên phú của tiền bối, có thể đạt cảnh giới luyện đan sư cửu phẩm trở lên.” Hội trưởng Mặc tiếc nuối nói.
“Vậy có loại khả năng nào, tiền bối không đạt đến Hoá Đỉnh cảnh mà vẫn đạt đến loại cảnh giới luyện đan sư nào đó không?” Hội phó Mã nói.
“Không thể.” Hội trưởng Mặc khẳng định.
“Vậy nếu như có thể lĩnh ngộ Đan Chi Ý Cảnh tới viên mãn thì sao?” Lão Mã đột nhiên nói.
Hội trưởng Mặc: "..."
Điều đó hoàn toàn không thể.
Cuộc đấu giá vẫn tiếp tục.
Vật phẩm thứ bảy cũng là vật phẩm thứ tư từ cuối lên trong cuộc đấu giá này, đó là một môn thương pháp thiên giai, cuối cùng đã được bán với giá 130 triệu.
Món thứ tám là nhất khí đan sương Huyền Minh Phá Cảnh Đan.
Bầu không khí trong phòng đấu giá và các phòng dành cho khách quý đột nhiên bị đẩy lên mức cao nhất.
Có thể nói, một nửa số người ở hiện trường vì tin tức này mà vội vàng chạy tới đây.
Giá khởi điểm của nhất khí đan sương là năm mươi triệu và mỗi lần sẽ tăng ít nhất một triệu.
"Ta ra sáu mươi triệu."
"Bảy mươi triệu."
"Tám mươi triệu!!"
Chỉ sau vài vòng đấu giá, giá của Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương đã lên tới 100 triệu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngay sau đó, một người đàn ông cao lớn với một trường đau sau lưng đi từ phòng dành cho khách quý đến phòng đấu giá, hai tay hắn ta nắm chặt và nói với mọi người.
"Chư vị, Dạ Cô Thành ta ra giá 130 triệu. Lần này ta đến đây chỉ mong có được một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương, xin chư vị hãy miễn cưỡng bỏ thứ mình yêu thích, làm ơn!"
Giọng điệu của hắn ta cực kỳ khách khí và ánh mắt kiên định, như thể có điều gì đó ẩn giấu khó nói thành lời.
Ngay khi hắn ta nói ra lời này, hiện trường đều im lặng.
"Dạ Cô Thành? Có phải là yêu nghiệt đao tu đó không? Trong bảng xếp hạng Chân Long lần trước, với tu vi của Toàn Đan cảnh hậu kỳ, hắn ta đã đánh bại một số cường giả bán bộ Hoá Đỉnh và cuối cùng xếp vị trí thứ 18 trên bảng Chân Long."
"Thì ra là đại lão này, sao hắn ta lại tới thành Thiên Nguyên?"
"Kể từ khi hắn ta xuất hiện ở bảng Chân Long vào mười năm trước sau đó cũng không gặp lại. Không ngờ hôm nay lại có thể gặp người này ở đây."
"Không biết hiện tại tu vi của hắn ta đã đạt tới cảnh giới nào rồi, dựa vào thực lực của hắn ta ở bảng Chân Long này, nhất định sẽ có tên trong bảng xếp hạng."
Loại đại lão này đã đích thân ra mặt, nhất thời không ai ra giá.
Cường giả top 20 của bảng Chân Long cũng phải nể mặt.
“Một trăm ba mươi triệu lần một.” Người bán đấu giá bắt đầu hét giá.
Loại tình huống này rất thường gặp ở các địa điểm đấu giá, đã không có gì ngạc nhiên nữa.
"Một trăm ba mươi triệu lần hai."
"Ta ra giá 140 triệu. Thực xin lỗi, Dạ các hạ. Ta cũng có nhu cầu dùng Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương gấp, chúng ta ai ra giá cao hơn thì người đó được." Một vị trong phòng dành cho khách quý thở dài và hét giá.
Không phải ai cũng đều nể mặt.
Đặc biệt, mặc dù Dạ Cô Thành là cường giả siêu cấp xếp thứ 18 trong bảng Chân Long nhưng lại thế đơn lực mỏng, thuộc về độc hành hiệp.
Nhiều đại gia tộc và các đại thế lực đã muốn cung cấp sự hậu thuẫn cho hắn ta, nhưng hắn ta đều từ chối.
Người như vậy không có nhiều sự hậu thuẫn, trong mắt thế lực bình thường chính là yêu nghiệt, thiên tài, là cường giả.
Tuy nhiên, trong mắt những đại thế lực, những sự hậu thuẫn thực sự mạnh mẽ đó thì không có ý nghĩa gì nhiều.
Lực lượng của một người luôn có giới hạn. Trừ khi có thể đủ mạnh đến mức một mình có thể để chống lại đại thế lực, hậu thuẫn lớn.
Dạ Cô Thành nghe nói có người ra giá, trong mắt hiện lên vẻ bất lực và đau khổ.
“Một trăm năm mươi triệu.” Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói.
Đây là giới hạn mà hắn ta có thể đưa ra.
“Một trăm sáu mươi triệu, thật xin lỗi.” Người vừa mới báo giá trong phòng dành cho khách quý lại nói.
Dạ Cô Thành cụp mắt xuống, nắm chặt tay và bước ra ngoài mà không quay đầu lại.
Nếu không đấu giá được Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương, hắn ta cũng không cần tiếp tục ở lại nơi này nữa.
Với tu vi của hắn ta, tìm cơ hội đoạt lấy nhất định chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng đao đạo của hắn ta quang minh chính đại nên không thể làm như vậy.
Cuối cùng, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương kết thúc với giá 160 triệu.
Trong phòng dành cho khách quý nào đó, hội trưởng Mặc liếc nhìn Dạ Cô Thành đang rời đi, khẽ lắc đầu.
Một xu còn khó đánh đổ anh hùng hảo hán, chứ đừng nói hàng nghìn vạn.
Hơn nữa, ông ta chắc chắn rằng ngay cả khi Dạ Cô Thành tăng giá lên 160 triệu, người đó vẫn sẽ tiếp tục áp đảo hắn ta.
“Hội trưởng Mặc, hãy mời Dạ Cô Thành tới đây.” Đột nhiên giọng của Lâm Tiêu từ trong quả trứng yêu thú truyền đến.
"A?! Ồ ồ, được, được, ta lập tức đi gọi."Hội trưởng Mặc sững sờ một chút, đại khái hiểu ra gì đó, xoay người rời khỏi phòng dành cho khách quý đuổi theo người đó.
Hội trưởng Mặc dường như cũng đã đoán được điều gì đó. Phải nói rằng suy nghĩ của tiền bối không tồi.
Sau khi Lâm Tiêu từ trong quả trứng nói vọng ra, hắn tiếp tục luyện hóa.
Cuộc đấu giá sẽ tiếp tục được tiến hành với đồ vật thứ chín.
Đó là thứ áp chót rồi, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí đan sương.
Mở đầu của lần đấu giá này, hầu như tất cả các phòng dành cho khách quý của những đại thế đều bắt đầu ra giá.
Đan dược nhị khí đan sương hiếm hơn nhiều so với nhất khí đan sương.
Cuối cùng, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí đan sương đã được bán với giá 325 triệu.
Lúc này, hội trưởng Mặc cũng đã đưa người trở lại, Dạ Cô Thành vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi.
Vốn dĩ tâm trạng của hắn ta đã rơi xuống đáy vực rồi, không nghĩ tới chuyện xoay chuyển tình thế, nhìn thấy cơ hội có thể chuyển biến.
Chương 84: Yêu nghiệt bán bộ Hoá Đỉnh cảnh, tới
Nếu là kẻ khác tới tìm, Dạ Cô Thành sẽ chả thèm để ý. Nhưng người trước mặt này ông ta không thể ngó lơ được. Hội trưởng của công hội luyện đan sư Đông Vực, cho dù ở bất kỳ vương triều nào cũng được coi là một vị khách quý.
Vài ngày trước ông ta tới thành Thiên Nguyên, nơi đầu tiên ông ta phải tới bái phỏng chính là công hội luyện đan sư, hơn nữa tới đó thì ông ta mới tìm được loại đan dược mình đang cần.
Đáng tiếc phẩm chất cao nhất của đan dược ở công hội chỉ là Huyền Minh đan cao cấp. Cái này không phù hợp với yêu cầu của ông ta. Không dễ dàng gì mới biết được tin ở hội đấu giá có đan dược, vậy mà lại không đủ linh thạch, không thể mua nổi.
Bây giờ trưởng lão Mặc tìm gặp ông ta, chả nhẽ chuyện này có liên quan tới đan dược vượt cấp kia?
“Dạ các hạ, bây giờ ta đưa ngươi đi gặp một vị tiền bối, là do tiền bối bảo ta đưa ngươi qua đó. Cho nên đợi tới lúc gặp được tiền bối, xin đừng thất lễ.”
Sau khi bước vào gian phòng khách quý, trưởng lão Mặc nhắc đối phương một câu.
“Hả? vâng, là tiền bối muốn gặp ta? Được được, ta biết rồi, ta nhất định chú ý.” Dạ Cô Thành kinh ngạc.
Tới luyện đan sư cấp 8 cũng phải gọi là tiền bối, người này có thể là ai nhỉ? thân phận thế nào nhỉ?
Dạ Cô Thành cũng bắt đầu căng thẳng. Đã rất lâu rồi ông ta chưa thế này.
Hai người một trước một sau đi vào trong phòng. Lúc nhìn thấy đứng trong phòng chỉ có độc một người, Dạ Cô Thành cúi người hành lễ.
Nhưng hội trưởng Mặc lại ngăn ông ta lại: “Đây là phó hội trưởng Mã của công hội chúng ta.”
“Chào hội phó Mã. Hội trưởng Mặc, vị tiền bối đó đâu?” Dạ Cô Thành nghi ngờ hỏi.
Hội trưởng Mặc nhỏ giọng: “Tiền bối đang ở trong trứng yêu thú, chúng ta phải đợi ở ngoài này.”
“Này……được!” Dạ Cô Thành vội vã gật đầu.
Ông ta đương nhiên nhận ra quả trứng yêu thú này, đây là thứ đã làm náo loạn cả hội đấu giá ngày hôm nay. Không ngờ người mua nó lại là vị tiền bối này. Lại càng không nghĩ tới tiền bối mua nó không phải để ấp nở, mà lại dùng luyện hoá.
“Bộ kiếm quyết sắp được đấu giá rồi, ta phải đi mua nó về đã.” Hội trưởng Mã nói.
Dạ Cô Thành nghe xong vẫn không hiểu gì cả.
Kiếm quyết? kiếm quyết gì cơ?
Hắn là ngươi luôn nhất tâm vào chuyện luyện đan cho nên không biết những chuyện khác.
Mà lúc này trong phòng đấu giá đã tới phiên đấu giá món đồ cuối cùng rồi.
“Tiếp theo đây chúng ta sẽ đấu giá món cuối cùng, tin là mọi người đều biết nó là gì, ta cũng không cần giới thiệu nhiều nữa.”
“Giá khởi điểm 10 tỷ, mỗi lần giơ tay là thêm 100 vạn.”
“Điều đáng nhắc đến chính là, nếu món đồ này mà còn bị lưu kho thêm lần nữa thì sẽ bị chuyển về phân bộ của hội đấu giá phía Đông Vực.”
Người đứng trên đài đã giơ ngọc giản biểu thị bắt đầu đấu giá.
“Cái đồ này cứ vứt về kho luôn đi, ai mua nó làm gì đâu.”
“Chủ yếu là đến khẩu quyết còn không có, người nào mua bộ kiếm quyết này về chắc sẽ hối hận chết mất.’
“10 tỷ! ta thà đi mua hai bộ kiếm quyết thượng phẩm tu luyện có phải lợi hơn không?”
“Được rồi được rồi, mọi người giải tán, hôm nay tới đây thôi.”
Tiếng huyên náo trong phòng đấu giá vẫn không ngớt, có người bắt đầu thu dọn đồ để đi về.
Người cầm giản ngọc cũng cười cười. Chả còn cách nào khác, cái thứ đồ này bọn họ còn không muốn cầm. Nhưng mà nếu như có người nhìn trúng món này rồi mua về, sau này muốn trả lại thì bọn họ cũng có thể thu được 1 tỷ tiền đền bù.
Cũng coi như không bị lỗ, coi như là vụ mua bán có lợi.
“Ta mua 10 tỷ 100 vạn!”
Đột nhiên có người hét giá từ trong phòng khách quý. Tất cả mọi người đều sững sờ.
Trời ạ, tới rồi tới rồi. Có con gà tới rồi.
Hình như là từ gian phòng của vị khách quý mua quả trứng yêu thú kia. Quả nhiên mấy đứa có quá nhiều tiền quá thì thường bị ngu.
“Tôn, tôn quý khách nhân, ngài có chắc là ngài bỏ ra 10 tỷ 100 vạn không?” Người mở phiên đấu giá trợn mắt hỏi lại.
“Chắc chắn!” Người trong phòng kia trả lời.
“Được, vậy 10 tỷ 100 vạn lần một.”
Người mở phiên đấu giá còn không thèm đợi thêm chút thời gian, đã bắt đầu đếm lần. Nhỡ đâu để thêm vài phút nữa người kia lại đổi ý không mua nữa thì sao, chắc hắn sẽ khóc chết mất.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Hơn nữa bán được bộ kiếm quyết 10 tỷ này, bản thân hắn cũng được hưởng 100 vạn linh thạch. Đối với hắn mà nói đây là một chuyện cực tốt.
“10 tỷ 100 vạn lần hai!”
“10 tỷ 100 vạn lần ba, thành giao!”
“Chúc mừng tôn quý khách nhân ngài đã đấu giá được một bảo vật!” Người kia giả lả cười nói.
Những người khác đứng nín thở, 10 tỷ. Đúng là đồ vô nhân tính.
Đến lúc này phiên đấu giá mới thật sự kết thúc. Những việc kỳ lạ phát sinh ngày hôm nay, chắc chắn chả tới một ngày sẽ lan ra khắp thành.
Cộc cộc!
Rất nhanh có tiếng gõ cửa gian phòng Lâm Tiêu đang ở. Hội trưởng Mặc mở cửa, bên ngoài là người phụ trách của hội đấu giá.
“Hả? hoá ra là hội trưởng Mặc ghé thăm, có gì thất lễ xin ngài bỏ qua!”
Người phụ trách nhìn thấy hội trưởng Mặc trong phòng thì vô cùng ngạc nhiên. Đặc biệt là đối phương hình như chính là người mua bộ kiếm quyết 10 tỷ, đây mới là điều làm hắn ngạc nhiên nhất.
“Khách khí rồi, ta mua hộ người khác thôi, có chuyện này cần thương lượng.” Hội trưởng Mặc nói.
“Hội trưởng Mặc cứ nói.” Người phụ trách trả lời.
“Hai viên đan lúc nãy bán ra tổng cộng được 4 tỷ 850 vạn đúng không?” Hội trưởng Mặc hỏi.
“Vâng, vốn dĩ chúng tôi sẽ thu 1% phí, nhưng do ngài lấy cả bộ kiếm quyết nên chúng tôi sẽ không thu phí nữa.”
“Ngài chỉ cần trả thêm 5 tỷ 150 vạn nữa thôi.” Người phụ trách nhiệt tình giải thích.
Nếu tính phí thì dù có là 1% cũng phải tốn tới 500 vạn.
“Ngài khách khí rồi, để ta nói thẳng, phần tiền còn thiếu của bộ kiếm quyết, ta có thể đổi bằng đan dược không?” Hội trưởng Mặc nói.
Thật ra đây không phải chú ý của ông. Trước khi Lâm Tiêu bước vào trong quả trứng thì đã nói như vậy.
“Cái này……hội trưởng Mặc muốn dùng đan gì để giao dịch?” Người phụ trách có chút do dự.
Nói thế nào cũng thiếu 5 tỷ, nếu đổi bằng đan dược bình thường, muốn xử lý xong chuyện này thì sẽ tốn chút thời gian.
Hội trưởng Mặc đưa hai cái bình ngọc qua. Người phụ trách nhận bình ngọc rồi mở ra xem.
Hai bình ngọc? Chả nhẽ là loại đan cực phẩm nào. Hắn vội vã kiểm tra, vậy mà vừa đưa mắt nhìn một cái mặt hắn đã biến sắc.
Hắn vội vã lên tiếng, vừa kinh ngạc vừa cuống quýt: “Hội trưởng Mặc, ngài có chắc muốn dùng hai viên đan này để trả phần còn thiếu không???”
“Không được à?” hội trưởng Mặc lên tiếng.
“Được được được, hội trưởng Mặc, đây là bộ kiếm quyết đó, ngài cầm đi.”
Người phụ trách đột nhiên thay đổi thái độ, tươi cười niềm nở vô cùng.
Hội trưởng Mặc bình tĩnh nhận đồ rồi quay vào trong. Người phụ trách cũng không nói gì nữa. Sau khi hành lễ thì quay người đi, trên mặt có vẻ bình thường nhưng trong lòng lại hưng phấn không nhịn được.
Bọn họ đúng là gặp may ở cuộc đấu giá này. Không những bán được bộ kiếm quyết 10 tỷ khó hiểu kia, cuối cùng còn thu được hai viên đan cực phẩm.
Đúng vậy, hai viên đan trong bình ngọc này là cũng một loại, nhưng cả hai viên đều là Khí Đan Vụ Huyền Minh đan cấp 2.
Hai viên này không những khó luyện ra, mà còn có thể bán với giá cực cao. Có bán 1 viên 3 tỷ vẫn là rẻ. Tính đi tính lại đúng là lời thêm 1 tỷ.
Sau khi người phụ trách rời đi, hai vị hội trưởng hội phó đứng kiên nhẫn đợi một bên.
Còn Dạ Cô Thành bây giờ dám chắc chắn rằng. Hai bình đan quý mà hội trưởng Mặc vừa đưa kia, chắc chắn là Huyền Minh đan cực phẩm. Mùi thơm của đan mới thoảng qua đã làm ông ta nhớ mãi không bao giờ quên.
Lại nói thêm với cuộc nói chuyện của hai người, hai bình đan mà có thể bù được 5 tỷ hơn. Đây chắc chắn phải là Huyền Minh đan Khí Đan Vụ cấp 2.
Quá là tốt rồi, cuối cùng cũng tìm được đan.
Đại khái khoảng 1 tiếng sau vỏ trứng yêu thú bắt đầu nứt ra.
Rắc rắc!! Âm thanh vỏ trứng vỡ vang lên.
Thân ảnh Lâm Tiêu từ bên trong đi ra, chỉ có điều tất cả mọi người bao gồm cả Lâm Tiêu cũng không chú ý. Khi vỏ trứng vỡ có một làn khói đen cực kỳ nhạt nhoà bám lên người Lâm Tiêu.
Âm thầm lặng lẽ, không chút tung tích.
Chương 85: Giãi bày tâm sự, lĩnh ngộ bộ kiếm quyết 10 tỷ
Lúc trứng yêu thú vỡ ra Dạ Cô Thành lập tức đứng thẳng người lên, ông ta đang vô cùng vội vã. Bản thân có lấy được đan hay không tất cả phải dựa vào lời của vị tiền bối này.
“Tại hạ Dạ Cô Thành, xin bái kiến tiền ….hả?”
Dạ Cô Thành còn chưa nói xong đã sững sờ. Tiền bối? Người trước mặt là một thiếu niên mà? Tu vi Luân Hải cảnh tầng 4??
Sao hai người kia lại gọi là tiền bối? Không thể nào!
Sao lại có thể như thế.
“Tiền bối, ngài cuối cùng cũng ra ngoài rồi.”
“Tiền bối, hai bình đan ngài đưa ta, ta đã giao rồi, đây là bộ kiếm quyết 10 tỷ, mời ngài cầm!”
Giọng hai người hết sức cung kính, hội trưởng Mặc đưa bộ kiếm quyết qua.
Lâm Tiêu nhận bộ kiếm quyết không lập tức mở ra xem, mà lại cất nó vào nhẫn trữ vật.
“Hai vị vất vả rồi.” Lâm Tiêu khách sáo nói.
“Không có không có, chuyện nên làm, sau này còn phải nhờ tiền bối.” hội trưởng Mặc vội vã đáp.
Đối với bọn họ, có thể làm quen được với một luyện đan sư cấp 9, hơn nữa còn là một luyện đan sư cấp 9 trẻ tuổi, đây là phúc phận của bọn họ.
Lâm Tiêu tiền bối bây giờ đã là luyện đan sư cấp 9. Tương lai nếu có thể giải quyết vấn đề tu vi vậy nhất định chính là cá vượt long môn, sức mạnh vô biên!
Nếu bọn họ có thể tỏ chút lòng thì đây cũng là chuyện tốt với công hội luyện đan sư.
Dạ Cô Thành đứng bên cạnh nhìn một hội trưởng một hội phó cung kính lễ phép như vậy cũng thấy nghi ngờ. Sau vài phút do dự ông ta cũng hạ quyết tâm.
Thình thịch.
Dạ Cô Thành quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Tiêu.
“Tiền bối, Dạ mỗ có việc muốn xin.” Hắn cung kính nói.
Lâm Tiêu đưa mắt nhìn Dạ Cô Thành. Người này hình như là đao tu, kiên định bất khuất.
“Ta biết rồi, ngươi tới là vì viên đan Huyền Minh Khí Vụ.”
“Là người thân bị trọng thương đan điền? hay là không thể đột phá cảnh giới?” Lâm Tiêu đoán thử.
Dạ Cô Thành trợn cả mắt, lòng vô cùng kinh ngạc. Sao, sao hắn lại có thể biết được? Ông ấy đâu nói chuyện này với ai. Tu được đến cảnh giới này đương nhiên không thể tránh việc có hiềm khích với người khác.
Hơn nữa ông ta cũng không có người chống lưng, lại chả thuộc bất kỳ thế lực lớn nào. Cho nên ông ta cũng không dám nói chuyện này với ai.
Dạ Cô Thành nhìn hai người kia thẳng thắn nói: “Là hài nhi nhà ta trong lúc tu luyện không cẩn thận, ta đã thử mọi cách nhưng không được. Cuối cùng được một cao nhân nói cho chuyện này.”
“Thực lực của ông thế nào? Có thể đối phó với cường giả cấp nào?” Lâm Tiêu hỏi một câu chả liên quan gì.
Dạ Cô Thành sững người một lúc rồi mới đáp: “Dạ mỗ là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh, đao ý lĩnh ngộ bậc 8,5 đối phó với bán bộ Hoá Đỉnh cảnh dễ như trở bàn tay, nếu đối phương có là Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ vẫn có thể thắng được!”
Hai vị luyện đan sư cấp 8 đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn qua. Nếu như người khác nói vậy bọn họ sẽ chả tin, hoặc là nghi ngờ độ xác thực.
Nhưng người trước mặt này là Dạ Cô Thành đúng thứ 18 trên bảng Chân Long. Đao tu trác tuyệt, đao ý bậc 8,5, vậy đây chắc chắn không thể sai.
Lâm Tiêu nghe vậy lại chả chút kinh ngạc. Đao ý bậc 8,5, cũng được. Đối phó với bán bộ Hoá Đỉnh cảnh là đủ dùng rồi.
“Đan dược ta có thể cho ông, nhưng ta không cần linh thạch.”
Lâm Tiêu giơ tay phải ra, vứt ra một bình đan dược. Sau khi đột phá được luyện đan sư cấp 9, hắn thực sự không thiếu linh thạch.
Chỉ cần hắn có đủ thời gian đi tìm nguyên liệu, luyện bình đan là đủ tiền tiêu.
Dạ Cô Thành thấy thế lập tức đưa tay đỡ. Trong lòng vừa vui vừa ngạc nhiên, bản thân ông ta đã đi tìm đủ cách, đi tới cầu tình khắp nơi, vậy mà bây giờ thuốc tới tay lại dễ dàng như vậy. Chuyện này làm ông ta không dám tin.
“Tiền bối, ta, ta có thể mở ra không? Dạ Cô Thành kích động.
Ông ta không dám lỗ mãng, ông ta cảm thấy thứ mình đang cầm trong ta không phải đan dược. Mà nó là mạng sống, là tương lai của con trai ông ta.
“Đương nhiên.” Lâm Tiêu gật đầu.
Hắn chả có chút gì do dự cả.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Dạ Cô Thành mang tâm tình kích động từ từ mở nắp bình đan ra.
Sau khi nhìn thấy đan dược bên trong cả người như bị đông cứng, hai tay run run ánh mắt như sắp khóc.
“Bậc 3, Khí Đan Vụ Huyền Minh đan bậc 3? Cái này……cái này…..ta……” Dạ Cô Thành nói không thành lời.
Nếu dùng từ kích động để miêu tả ông ta thì hoàn toàn không đúng, chắc bây giờ phải là khủng hoảng.
Ông ta không dám tin vào mắt mình là trên thế giới này còn có người luyện được ra thứ đan này. Khí Đan Vụ Huyền Minh đan bậc 2 đã bán 3 tỷ, vậy mà đây lại là bậc 3. Nếu bán ra ngoài thì không biết bao nhiêu tiền.
“Xin tiền bối nói thẳng.” Dạ Cô Thành thấp thỏm.
Người này vừa hỏi thực lực của ông ta, chắc chắn là muốn đối phó với cường giả Hoá Đỉnh cảnh nào đó. Ông ta mặc dù có thể đánh với cường giả Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ, nhưng cũng khá là mất sức.
Nhỡ đâu lại gặp một kẻ yêu nghiệt tu luyện Hoá Đỉnh cảnh thì ông ta chỉ có nước chạy. Bán bộ Hoá Đỉnh cảnh và Hoá Đỉnh cảnh cách nhau rất xa.
“Ông có biết Kiếm Ma tông của vương triều Đại Ngụy?” Lâm Tiêu hỏi.
Dạ Cô Thành nhíu mày: “Tiền bối, ta biết vương triều Đại Ngụy, nhưng chưa bao giờ nghe thấy Kiếm Ma tông.”
Cũng không thể trách ông ta được, cái Đông Vực này phải có hơn 100 vương triều. Có thể biết được vương triều Đại Ngụy đã là giỏi lắm rồi.
Lâm Tiêu đầu tiên là nói rõ về tình hình của Kiếm Ma tông cho ông ta.
“Đan dược ta đưa ông, ông giúp ta trấn thủ Kiếm Ma tông, được không?”
“Ta không yêu cầu ông chủ động giết địch, nhưng có kẻ đến xâm phạm thì không được tha.” Lâm Tiêu nói điều kiện của mình.
Dạ Cô Thành nghe xong có chút hoang mang.
??? Chuyện này?? Ông ta còn đang cho rằng chuyện gì ghê gớm lắm. Hoá ra chỉ là thủ hộ một tông môn.
Hơn nữa vương triều Đại Ngụy ở trong khu Đông Vực này cũng chả xếp nổi trong 30 vương triều mạnh nhất. Nếu có cường giả Hoá Đỉnh cảnh thì chắc cũng chỉ là cấp bình thường.
Ông ta không hề lo lắng chút nào. Đây là yêu cầu của tiền bối, đừng nói là một viên Khí Đan Vụ Huyền Minh cấp 3. Kể cả có đưa ông ta một viên cấp một, ông ta cũng vui vẻ lập tức nhận lời.
Phải biết rằng một viên Khí Đan Vụ Huyền Minh cấp 3 này, đối với một tu sĩ Toàn Đan hay Hoá Đỉnh là một cơ duyên trời ban.
“Đại ân của tiền bối, Dạ mỗ không bao giờ quên. Đợi giải quyết xong việc nhà, thủ hộ xong Kiếm Ma tông, Dạ mỗ sẽ đuổi theo tiền bối.”
Dạ Cô Thành chân thành nói, giọng to rõ ràng như phát lời thề. Phần ân tình này qua sâu nặng.
Cả đời có cố gắng kiếm linh thạch thì ông ta cũng chỉ kiếm được 1 tỷ 6 là cùng, mà viên này có thể hơn 10 tỷ. Cho nên ông ta không biết làm thế nào để báo đáp chuyện này.
“Vậy đợi sau này rồi nói, ông hãy mau chóng tới Kiếm Ma tông.” Lâm Tiêu nói.
“Vâng, tiền bối! ta đưa đan về cho con trai sẽ lập tức tới Kiếm Ma tông.” Dạ Cô Thành nói.
“Được.” Lâm Tiêu gật đầu.
Dạ Cô Thành hành lễ thêm một lần nữa rồi mới cáo từ.
Lâm Tiêu nhìn bóng lưng đang rời đi của Dạ Cô Thành, lòng thở phào một cái. Ban đầu hắn định tự mình quay về. Nhưng chuyện lần này lại làm cho hắn có suy nghĩ khác.
Quay về thủ hộ tông thì thật là bị động. Sao không giết thẳng vào hoàng cung, có phải càng thú vị hơn không.
“Hai vị trưởng hội, các ngươi có việc thì cứ đi đi, ta cần bế quan một thời gian.” Lâm Tiêu quay qua nói với hai người kia.
Hai vị hội trưởng cũng là những người biết điều. Biết rằng tiền bối đang hạ lệnh tiễn khác, sau khi nói vài câu với Lâm Tiêu thì cung kính rời đi.
Sau khi hai người rời đi, Lâm Tiêu dặn dò hạ nhân không được cho bất kỳ ai tới gần.
Bây giờ hắn mới yên tâm lấy bộ kiếm quyết ra xem, hắn muốn nhìn xem 10 tỷ này bỏ ra có đáng hay không!!
Lâm Tiêu từ chối ý tốt của hội trưởng Mặc, bởi vì hắn đã đi tìm hiểu qua, thật ra hoàng thất Đại Ngụy đã nhắm vào Kiếm Ma tông từ lâu.
Nếu lần này dựa vào công hội luyện đan để khuyên đối phương lùi bước. Vậy lần sau thì sao, lần sau nữa thì sao.
Dựa vào người khác, không bằng dựa vào chính mình.
Tốc độ Kiếm Ma tông quật khởi còn nhanh hơn so với dự tính của hoàng thất Đại Ngụy, vì vậy mà sinh ra sự uy hiếp cho đối phương.
Đây mới là nguyên nhân gốc rễ.
Hơn nữa, Kiếm Ma tông là ma giáo, vì ý nguyện của nhân dân, hoàng thất Đại Ngụy không thể nào để mặc cho ma giáo phát triển.
Lần này hắn chém tam hoàng tử, đúng là đã cho hoàng thất Đại Ngụy một lí do chính đáng để khai đao.
Hoàng thất Đại Ngụy phái ra một cường giả bán Hóa Đỉnh, lĩnh binh bao vây Kiếm Ma tông, đoán chừng cũng là một loại thăm dò.
Bởi vì chỉ với một cường giả bán Hóa Đỉnh, chắc chắn không thể đánh hạ Kiếm Ma tông.
Thực lực của người khác, Lâm Tiêu không rõ. Nhưng thực lực của Cảnh lão ở kiếm các và Mục lão ở tàng công các thì tuyệt đối không kém hơn bán Hóa Đỉnh bao nhiêu.
Có hai người này ở Kiếm Ma tông, không nói tới giết địch, chí ít thì trấn thủ là không thành vấn đề.
Sau khi nghĩ thông mấy vấn đề này, Lâm Tiêu liền dồn sự tập trung vào buổi đấu giá.
Nâng cao thực lực của bản thân, mới là chuyện mấu chốt.
Kiếm Ma tông mà thật sự xảy ra biến cố gì, hắn còn có thể dùng công hội luyện đan để kéo dài thời gian. Cái hắn thiếu bây giờ chính là thời gian.
Đợi khi lấy được bộ kiếm quyết 10 tỷ, nếu có thể thuận lợi tu luyện, vậy thì kết hợp với ý cảnh kiếm ý và vũ khí bản mệnh, đối phó một bán Hóa Đỉnh là vẫn có khả năng.
Hội trưởng Mặc và phó hội trưởng Mã ở bên cạnh không nói gì nữa. Nhưng ánh mắt hai người đã biểu thị rõ ràng, bọn họ đứng về phía tiền bối Lâm Tiêu.
Đối với hai người mà nói, hoàng thất Đại Ngụy và luyện đan sư cửu phẩm, hai cái này hoàn toàn không có gì phải đắn đo khi lựa chọn hết.
Đừng nói là một cái hoàng thất Đại Ngụy, cho dù là mười cái hoàng thất Đại Ngụy cũng không so với một tiền bối.
Két!
Một âm thanh thanh thúy vang lên,
Tiếp đó, trong toàn bộ phòng đơn dành cho khách quý đều tràn ngập linh lực nồng hậu và khí tức sinh mệnh màu xanh lục nhạt.
Hai vị hội trưởng còn đang ngây ngốc, chợt cảm thấy cả cơ thể chấn động, vội vàng quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy tiền bối Lâm Tiêu này, không biết là từ lúc nào đã lấy ra một viên gì đó màu trắng ngà, to chừng 30mm, gặm từng miếng một rồi nuốt chửng.
Mà bàn tay phải cháy đen của tiền bối Lâm Tiêu cũng đồng thời bắt đầu khôi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Tróc da, kết vảy, tái sinh, phục hồi....
Hai vị hội trưởng trừng lớn đôi mắt, hiển nhiên là không dám tin vào mắt mình nữa.
“Đây là.... Thạch Chung Nhũ cực phẩm???”
“Thạch Chung Nhũ cực phẩm trăm năm, to 30mm.”
“Tiền bối, dừng lại đi mà, ngài dùng nó như này quá nguy hiểm rồi.”
“Thạch Chung Nhũ này chỉ cần một lượng nhỏ cũng đã ẩn chứa năng lượng cực lớn rồi, nuốt một miếng lớn như vậy, với thực lực tu vi của tiền bối, chắc chắn là không thể chịu nổi đâu.”
Hai vị hội trưởng lập tức trở nên gấp gáp.
Bọn họ thân là luyện đan sư đỉnh cấp, vừa nhìn là biết tiền bối Lâm Tiêu đang ăn thứ gì, cho nên bọn họ mới kinh hãi như vậy.
Không nên đâu.
Tiền bối Lâm Tiêu là một luyện đan sư cửu phẩm. Lẽ nào ngài ấy không biết là dùng Thạch Chung Nhũ trăm năm cực kỳ nguy hiểm hay sao?
Ngay khi hai người muốn tiến lên, dẫn nguồn năng lượng trong người Lâm Tiêu ra, một ma ấn màu xanh phủ lên Lâm Tiêu từ phía sau lưng.
Tiếp đó, trên người tiền bối Lâm Tiêu phát ra một lực hút mạnh mẽ. Tất cả linh khí xung quanh và khí tức năng lượng lan tỏa trong phòng khách quý, đều bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể.
Hội trưởng Mặc và phó hội trưởng Mã: ???
Ủa?
Chuyện gì xảy ra vậy??
Sao tiền bối Lâm Tiêu lại có năng lực luyện hóa một cỗ năng lượng mạnh mẽ đến vậy?
Không thể nào!!!
Đừng nói tu vi tiền bối Lâm Tiêu mới chỉ có Luân Hải Cảnh tầng thứ tư, cho dù là tu vi Toàn Đan Cảnh tầng thứ tư cũng khó mà xử lý được nguồn năng lượng khổng lồ ấy.
Kỳ lạ, thật là kỳ lạ.
“Lão Mã!!! Ông thử cảm nhận xem, trên người tiền bối hình như....” hội trưởng Mặc dường như phát giác ra điều gì đó, cả người liền ngơ ngơ ngác ngác.
“Hình như cái gì, ông nói đi chứ....hả?? Đây, đây là một loại năng lượng ý cảnh khác???” Lão Mã cũng ngơ ngác theo.
Ba loại, ba loại ý cảnh rồi.
Trên người tiền bối có một loại Đan Chi ý cảnh, một loại Sát Sinh ý cảnh, bây giờ lại lòi ra một loại ý cảnh mà bọn họ không biết là gì.
Trời ạ!!
Loại thiên tài này có ngộ tính khủng bố vãi.
Tiền bối này sao vậy, điên rồi sao?
Tu ba ý cảnh?
Tiền bối không định Hóa Đỉnh hay sao?
Trong mắt hai người tràn đầy kinh ngạc và khó hiểu.
Cùng lúc này, trên buổi đấu giá đã tiến hành tới lô vật phẩm cuối cùng rồi.
Tổng cộng mười vật phẩm.
“Các khách quý kính mến, lô sản phẩm đấu giá cuối cùng đều là những món đồ tốt với cấp bậc vô cùng cao. Không cần nói nhiều thêm nữa, chúng ta mở vật phẩm đấu giá đầu tiên nào.”
“Đây là một thanh đao, tên là Linh Tê, phẩm chất là linh khí cực phẩm. Dài ba thước chín tấc, lưỡi đao sắc bén, có thần thái, có thể đồng điệu linh hồn với chủ nhân. Kết hợp với đao pháp có thể tạo ra bạch quang cao ba trượng, chém kẻ địch như chém bùn, trảm yêu trừ ma như chém cỏ....”
Người chủ trì buổi đấu giá giới thiệu một cách sinh động về vật phẩm đầu tiên trong lô hàng cuối cùng này.
Linh khí cực phẩm, bốn chữ này càng hấp dẫn hơn đối với tất cả các vị khách dùng đao. Bọn họ nhìn chằm chằm thanh trường đao trên đài, ánh mắt nóng rực.
“Giá khởi điểm một nghìn vạn, mỗi lần tăng là thêm mười vạn.”
“Một nghìn một trăm vạn.”
“Một nghìn hai trăm vạn.”
“Một nghìn ba trăm vạn.”
Tuy nói là mỗi lần tăng giá mười vạn, nhưng có những người gấp gáp, trực tiếp tăng giá trăm vạn, thậm chí hơn một trăm vạn.
Sau mười phút cạnh tranh giá, thanh linh đao cực phẩm này được bán ra với giá bốn nghìn chín trăm vạn.
Tiếp đó là tới, vật phẩm thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Lô hàng cuối cùng này, tổng cộng mười món, càng về sau, giá càng tăng chóng mặt.
Vật phẩm thứ năm là một bộ linh giáp cực phẩm, trực tiếp nhảy tới mốc giá tám nghìn vạn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy vật phẩm đấu giá lần này có thể nói là tốt nhất trong hai năm trở lại đây rồi.
Nếu đổi lại là bình thường, bộ linh giáp cực phẩm này đã là vật phẩm áp trục rồi.
Nhưng lần này, nó mới chỉ là vật phẩm thứ năm trong lô hàng đấu giá cuối cùng thôi.
Phía sau còn tới năm món.
“Các vị khách quý mến, vật phẩm đấu giá tiếp theo đây rất thú vị đấy, có thể nói, phòng đấu giá chúng tôi đều cho rằng đây là món đồ rất hiếm có.”
Người chủ trì nói xong, hai nhân viên công tác Luân Hải Cảnh viên mãn, bưng lên một món đồ được phủ bằng vải đen.
Không nói gì thêm, người chủ trì thấy bầu không khí đã đủ nóng, liền mở tấm phủ ra.
Bỗng chốc, một quả trứng màu đỏ tía khổng lồ, cao gần 1m5 xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.
Hả?
Đây là trứng yêu thú?
Quả trứng to như vậy, đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
“Quả trứng yêu thú này cũng là vật phẩm mà hôm qua phòng đấu giá chúng tôi mới nhận được, bên trong quả trứng cụ thể là yêu thú gì, chúng tôi cũng không biết.”
“Nhưng có một điểm, sau khi chúng tôi kiểm nghiệm, có thể đảm bảo, bên trong quả trứng yêu thú này, nhất định là đời sau của Yêu Vương.”
“Khí tức sinh mệnh và năng lượng nồng đậm, sau một hai năm nuôi dưỡng tỉ mỉ, hoàn toàn có thể nở được.
“Như các vị đã biết, linh thú thủ sơn của Ngự Linh tông, chính là một Yêu Vương cấp bậc bán Hóa Đỉnh. Ngay cả cường giả Hóa Đỉnh chân chính gặp nó, cũng không muốn đối đầu với nó...”
“Được rồi, tôi nói luôn nhé, giá khởi điểm là ba nghìn năm trăm vạn, mỗi lần tăng giá là mười vạn.”
Người chủ trì giới thiệu một lèo về quả trứng xong, quần chúng đều nhìn ngơ ra luôn.
Cái quỷ gì vậy?
Ngay cả trứng yêu thú chủng loại gì cũng không biết, lại hét giá ba nghìn năm trăm vạn luôn???
Ngộ nhỡ phí hết tâm tư chăm sóc, tới lúc nở ra lại là một con yêu thú vớ vẩn thì làm sao.
Đừng nói là ba nghìn năm trăm vạn, cho dù là ba trăm năm mươi vạn, bọn họ cũng phải cân nhắc ấy chứ.
Đại đa số mọi người đều ném một cái lườm về phía người chủ trì. Giống như đang muốn nói: Gì cơ? Chỉ với cái thứ đó ấy hả???
Ngay lúc này.
“Bốn ngàn vạn!”
Một giọng nói vang lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn.
Không phải người trong phòng khách quý hô, mà là một thiếu niên anh tuấn ngồi trong sảnh đấu giá hô.
Không ai chú ý tới cơn giận trong mắt hắn, và sát ý nồng đậm bị hắn đè xuống.
Chương 82: Âm mưu? Tai họa? ! Cửu U Trấn Ma Ấn phản ứng rồi
"Người này là ai, bốn nghìn vạn mua một quả trứng yêu thú không biết chủng loại ư?"
"Chúng ta cược một ván đi, nếu nở ra một yêu thú đỉnh cấp, vậy thì lời to rồi."
"Nếu ta có nhiều tiền như vậy, chắc chắn sẽ mua nó về chơi."
"Yêu thú càng đỉnh cấp càng khó nuôi dưỡng, ngươi có thể mua được nhưng chưa chắc đã nuôi được."
Mọi người trong phòng đấu giá đang bàn tán sôi nổi, nhưng không ai nhìn giá cả.
Phòng dành cho khách quý cũng vậy, bọn họ không có hứng thú với quả trứng yêu thú phải đoán già đoán non này.
" Bốn nghìn vạn lần thứ nhất!"
"Bốn nghìn vạn thứ hai."
Thấy không có ai theo giá, người bán đấu giá vội vàng hét lên.
Bản thân hắn cũng không đặt nhiều hy vọng vào thương phẩm này, có thể bán đấu giá nó đã cảm thấy rất vui rồi.
Sở dĩ mức giá khởi điểm cao như vậy được đặt ra cũng bởi yêu cầu rất gắt gao của người gửi đấu giá.
Người gửi đấu giá một mực thề rằng quả trứng yêu thú này chắc chắn đáng giá.
Họ không thể xoay chuyển được đối phương nên cũng kệ hắn.
Thật không ngờ, nó thực sự được mang ra bán đấu giá.
Những câu hắn chém gió vừa rồi không hề vô ích, nếu đổi lại là hắn, nhất định sẽ không bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua.
"Bốn nghìn vạn, lần thứ ba. . . " Người bán đấu giá định hét lên lần cuối cùng.
Mộ thiếu niên anh tuấn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sát khí dưới đáy mắt hắn không giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Sau khi có thể gửi quả trứng này đi một cách an toàn, ha haha! ! ! ! Trong lòng hắn thầm hừ lạnh.
"Bốn nghìn một trăm vạn."
Đột nhiên có một giọng nói cắt ngang phần định giá cuối cùng của người bán đấu giá.
Hả? !
Có người theo giá này rồi? Vẫn là phòng dành cho khách quý cao cấp?
Chậc chậc, thật thú vị.
Đối với những người trong phòng đấu giá xem náo nhiệt thì cũng không có gì to tát, vốn dĩ đấu giá lẫn nhau là một trong những điểm nổi bật của buổi đấu giá.
Nhưng khi thanh niên anh tuấn đó nghe thấy có người ra giá, đột nhiên đứng dậy, căm hận nhìn chằm chằm vào phòng dành cho khách quý vừa báo giá.
“Bốn nghìn năm trăm vạn!” Thanh niên anh tuấn hùng hổ ra giá.
“Bốn nghìn sáu trăm vạn.” Cấp cao trong phòng dành cho khách quý cũng lên giá không chút nghĩ ngợi.
"Năm nghìn vạn."
"Năm nghìn một trăm vạn."
Trong cuộc đấu giá giữa hai người, giá của quả trứng yêu thú tăng vọt, trong vòng chưa đầy hai phút đã đạt 100 triệu.
Tất cả mọi người tại nơi đấu giá đều chấn động.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng một quả trứng yêu thú thì có gì đáng để tranh giành chứ. Bỏ ra 100 triệu để mua thứ này là hoàn toàn không có giá trị.
Trong phòng dành cho khách quý.
"Lâm Tiêu tiền bối, đã 100 triệu rồi có cần tiếp tục tăng giá nữa không?" Vẻ mặt hội trưởng Mặc khổ tâm hỏi.
Chỉ vài phút trước, Lâm Tiêu đang luyện hoá Thạch Chung Nhũ trăm năm mở miệng nhờ ông ta lấy được quả trứng yêu thú này.
Giá cả không thành vấn đề, chỉ cần lấy được quả trứng đó thôi.
Hội trưởng Mặc đã đồng ý nhưng ông ta không ngờ rằng người đấu giá lại ngoan cố như vậy. Đấu giá đã lên tới 100 triệu rồi vẫn không có ý định bỏ cuộc, có vẻ như phải nhất định sẽ giành được quả trứng yêu thú này.
Mặc dù những luyện đan sư hàng đầu như họ kiếm được linh thạch rất nhanh, nhưng dùng cũng rất giỏi.
Tùy tiện mua một số thiên tài địa bảo luyện đan cao cấp sẽ tốn rất nhiều tiền. Luyện đan thành rồi, đương nhiên sẽ kiếm được một khoản nhưng nếu luyện thất bại thì công sức đổ sông đổ biển và mất tất cả.
Vì vậy, 100 triệu linh thạch đối với bọn họ mà nói cũng không phải là một khoản chi tiêu nhỏ.
"Trong vòng 300 triệu, vượt quá 300 triệu thì ta sẽ từ bỏ." Lâm Tiêu đang tu luyện, liếc nhìn quả trứng yêu thú ở nơi đấu giá thông qua cửa sổ và nói.
Ba trăm triệu! ?
Cả hội trưởng Mặc và hội phó Mã đều sững sờ.
Tiền bối đúng là tiền bối.
Dám bỏ ra 300 triệu để mua một quả trứng yêu thú không rõ nguồn gốc, bọn họ không can đảm như vậy.
Sau khi nhận được sự gật đầu của Lâm Tiêu, hội trưởng Mặc tiếp tục hét giá.
Một trăm hai mươi triệu, một trăm ba mươi triệu, một trăm bốn mươi triệu...
Dù sao cũng không phải linh thạch của mình nên hội trưởng Mặc hét giá rất nhẹ nhàng.
Hội phó Mã bên cạnh không khỏi ghen tị nghiêng người ghé vào nói: "Lão Mặc, hay là để ta hét vào câu đi."
Bình thường, bọn họ đều vô cùng tiết kiệm.
Về cơ bản linh thạch đều dùng để mua nguyên liệu luyện đan và thiên tài địa bảo cho nên không có cơ hội ra giá khí phách như vậy.
"Được, ngươi nói đi."
Sau khi hội phó Mã thay thế, không bao lâu giá của quả trứng yêu thú này đã gần 200 triệu.
Mọi người trong phòng đấu giá đều im lặng. Giá này đã hoàn toàn vượt qua bản chất của sản phẩm đấu giá rất nhiều. Ngay cả những quả trứng yêu thú đỉnh cấp hơn cũng không có giá này.
“Hai trăm triệu!” Trong phòng dành cho khách quý, hội trưởng Mặc lại ra giá.
Cái giá này chẳng khác gì cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
"A!!!" Thanh niên tuấn tú kia hét lên một tiếng, sau đó xông lên đài đấu giá.
“Ngăn hắn lại!” Người bán đấu giá lập tức kêu lên.
Ngay lập tức, một cường giả Toàn Đan cảnh viên mãn đã đứng ở phía bên kia của đài đấu giá và đưa nắm đấm về phía thanh niên tuấn tú kia.
Một bàn tay lớn với linh lực màu đen ngưng kết lại, mang theo uy lực lớn muốn tóm lấy người thanh niên.
Ngay khi bàn tay lớn màu đen sắp tóm được thanh niên kia, thanh niên này nhổ ra một cái, một làn khói đen lao về phía quả trứng yêu thú với tốc độ nhanh như chớp.
"Không ổn tồi! Hắn muốn phá hủy vật đấu giá!" Người bán đấu giá giận dữ hét lên, lao ra, muốn chặn làn khói đen đó lại nhưng tốc độ của khói đen nhanh hơn hắn gấp mấy lần.
Khi người bán đấu giá vừa di chuyển, làn khói đen đã đụng vào quả trứng yêu thú rồi.
Cùng lúc đó, thanh niên tuấn tú đó cũng đã bị bàn tay linh lực màu đen tóm lấy.
Có vẻ như trạng thái tinh thần của hắn không ổn lắm, sau khi nhìn lướt qua mọi người một lượt, hắn tức giận hét lên: "Các ngươi sẽ bị báo ứng!"
Nói xong, toàn thân hắn chấn động, tiêu tan vào hư vô.
"Hả!?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Người này là ai?"
Sự cố đến đổi đột ngột khiến những người có mặt đều sửng sốt. Dù không lấy được đồ cũng không nến nỗi gây chuyện, sau đó tự sát chứ.
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người phụ trách của nơi đấu giá nhanh chóng tiến thành điều tra thân phận của thanh niên đó, phát hiện ra vốn dĩ hắn không phải là người của thành Thiên Nguyên.
Hơn nữa, điều khó hiểu hơn nữa là trong chiếc nhẫn trữ vật của thanh niên gây chuyện đó không có một viên linh thạch nào.
Trong nhẫn trữ vật trống rỗng.
Không ai biết người này vào đây bằng cách nào và mục đích của hắn là gì.
Đương nhiên, trong tình huống kỳ lạ như vậy, trường đấu giá sẽ không công khai cho người khác biết.
Mặc dù quả trứng yêu thú trên đài đấu giá bị khói đen đánh trúng, nhưng nó không bị hư hại gì.
Để bày tỏ sự áy náy, cuối cùng trường đấu giá đã quyết định gửi quả trứng yêu thú đến phòng dành cho khách quý cao cấp với giá năm mươi triệu linh thạch.
Lâm Tiêu không có ý kiến gì đối với quyết định này.
Sau khi chuyện đó kết thúc ngắn gọn, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục.
Lúc này, ở dãy núi yêu thú phía xa ngàn dặm, một con yêu thú khổng lồ toàn thân đen kịt đột nhiên tỉnh dậy.
"Mộng Yểm, có chuyện gì vậy! !" Hai con yêu thú đỉnh cấp có dáng vẻ cao lớn hơn và hung dữ hơn ở bên cạnh nhanh chóng hỏi.
"Ký hiệu hoàn thành, chỉ cần bắt đầu hành động, ta sẽ chui vào thân thể con người, đem tôn thượng về." Yêu thú đen kịt cung kính đáp.
"Được, rất tốt, lần này chúng ta sẽ khiến thành Thiên Nguyên phải trả giá đắt!" Lại một con yêu thú khổng lồ khác ngửa đầu lên trời rống to.
Nhất thời, trong dãy núi yêu thú sâu thẳm, chim bay thú chạy một cách hoảng hốt, bọn chúng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
...
Thành Thiên Nguyên, trong phòng dành cho khách quý của nơi đấu giá.
Lâm Tiêu đứng dậy và trả 50 triệu linh thạch ở cửa, sau đó kéo quả trứng yêu thú khổng lồ vào trong phòng.
“Tiền bối, đây rốt cuộc là loại trứng yêu thú gì vậy?” Hội trưởng Mặc sờ sờ, dùng linh thức thăm dò, nhưng không phát hiện được gì.
“Ta cũng không biết.” Lâm Tiêu khẽ lắc đầu.
"Hả?!"
Câu trả lời này khiến hai người kia chết lặng.
Không biết ư?
Không biết mà dám bỏ ra 200,300 triệu để mua quả trứng yêu thú này không, đây không phải não có... khụ khụ.
“Tiền bối, nếu nó nở ra một yêu thú vô dụng, chẳng phải là bị thiệt rồi sao?” Hội phó Mã nghi ngờ hỏi.
"Hả? Ai nói ta muốn ấp nó?" Lâm Tiêu nghi ngờ liếc đối phương một cái.
“Vậy tiền bối muốn thế nào?” Hai người đều cảm thấy khó hiểu.
Lâm Tiêu không giải thích, mà trực tiếp đấm vào đỉnh của quả trứng yêu thú khổng lồ.
Bùm!
Nhưng quả trứng yêu thú khổng lồ chỉ lung lay một chút và không có bất cứ hư hại gì.
"Ồ? ! Có vẻ cứng đấy!" Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu kinh ngạc.
Không sai, hắn không có ý định ấp trứng và nuôi linh sủng.
Mà khi nhìn thấy quả trứng yêu thú này, Cửu U Trấn Ma Ấn trong cơ thể hắn có chút chuyển động, dường như có một sự kích thích vội vàng muốn nuốt chửng nó.
Chương 83: Đạo tu yêu nghiệt, vật cuối cùng của buổi bán đấu giá
Hai vị hội trưởng hội phó được coi là những người có hiểu biết sâu rộng nhưng hôm nay họ đã bị tiền bối trước mặt làm cho kinh ngạc không biết bao nhiêu lần.
Những hành động và suy nghĩ của tiền bối đã lần lượt phá vỡ nhận thức của họ.
Luân Hải cảnh tầng thứ tư dẫn đan kiếp.
Gặm sống Thạch Chung Nhũ cấp phẩm trăm năm. Cơ thể sở hữu ba ý cảnh chi lực.
Bỏ ra 200, 300 triệu để mua một quả trứng yêu thú, không phải để ấp mà chỉ để đập?
Ở bên cạnh, sau khi Lâm Tiêu đấm thử hai lần, hắn vẫn không đập vỡ được vỏ trứng nhưng trong lòng hắn đã có chút cảm giác về độ cứng của vỏ trứng.
"Tiền bối, hay là để ta giúp ngài, chỉ là đập vỡ một chút vỏ trứng thôi đúng không?" Hội trưởng Mặc thấy vậy không nhịn được liền nói.
Ông ta cảm thấy dựa vào thực lực bán bộ Hoá Đỉnh của mình, việc phá vỡ vỏ trứng dễ như chở bàn tay.
"Không cần đâu, ta có thể." Lâm Tiêu từ chối.
Hắn tin rằng đối phương có thể phá được nhưng hắn không nghĩ đối phương có thể kiểm soát được lực đạo của mình.
Lỡ như cả quả trứng bị đập vỡ, hắn tìm ai để bắt đền đây.
Soạt! !
Lâm Tiêu vung tay trái lên, một đạo kiếm khí chứa kiếm ý quét về phía đỉnh của quả trứng yêu thú.
Xì xì! Một âm thanh nhẹ vang lên.
Trên đỉnh quả trứng yêu thú bị khoét thành một cái lỗ lớn.
Chất lỏng bên trong quả trứng không có chút nào bị lộ ra ngoài.
Lâm Tiêu gật đầu hài lòng, sau đó hắn lấy đà rồi nhảy vào trong quả trứng yêu thú.
Sau khi nói lại một câu với hai vị hội trưởng hội phó, hắn bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn, bắt đầu hấp thụ và luyện hóa.
"Nếu khi đấu giá kiếm quyết 10 tỷ mà ta chưa thức dậy thì hãy đánh thức ta."
Hai người kia há hốc miệng, cả người tê dại.
Kiếm ý!?
Đây ít nhất phải trên kiếm ý bậc 5.
Bốn loại ý cảnh! ?
Đây... đây còn là người sao?
Cuối cùng họ cũng đã hiểu ra mục đích của tiền bối thiếu niên này khi đến buổi đấu giá.
Kiếm quyết 10 tỷ. Hóa ra là kiếm quyết 10 tỷ.
Trước đây họ đã từng nghe nói về những người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh, nhưng đây là lần đầu tiên họ nghe và thấy người có thể lĩnh ngộ bốn loại ý cảnh.
Điều đáng nói là người lĩnh ngộ ba loại ý cảnh khi đó gần như đều là Toàn Đan cảnh bất khả chiến bại.
Nhưng cuối cùng, cho đến cuối đời người đó vẫn không thể nào hoàn thành lĩnh ngộ được ba điều ý cảnh.
Không thể đột phá Hoá Đỉnh, không thể kéo dài tuổi thọ của mình, cuối cùng sẽ chết một cách không cam tâm.
Không ngờ Lâm Tiêu tiền bối lại lĩnh ngộ được bốn loại ý cảnh, vậy ... vậy có thể nói là không có hi vọng Hoá Đỉnh rồi.
“Đáng tiếc, dựa vào ngộ tính luyện đan thiên phú của tiền bối, có thể đạt cảnh giới luyện đan sư cửu phẩm trở lên.” Hội trưởng Mặc tiếc nuối nói.
“Vậy có loại khả năng nào, tiền bối không đạt đến Hoá Đỉnh cảnh mà vẫn đạt đến loại cảnh giới luyện đan sư nào đó không?” Hội phó Mã nói.
“Không thể.” Hội trưởng Mặc khẳng định.
“Vậy nếu như có thể lĩnh ngộ Đan Chi Ý Cảnh tới viên mãn thì sao?” Lão Mã đột nhiên nói.
Hội trưởng Mặc: "..."
Điều đó hoàn toàn không thể.
Cuộc đấu giá vẫn tiếp tục.
Vật phẩm thứ bảy cũng là vật phẩm thứ tư từ cuối lên trong cuộc đấu giá này, đó là một môn thương pháp thiên giai, cuối cùng đã được bán với giá 130 triệu.
Món thứ tám là nhất khí đan sương Huyền Minh Phá Cảnh Đan.
Bầu không khí trong phòng đấu giá và các phòng dành cho khách quý đột nhiên bị đẩy lên mức cao nhất.
Có thể nói, một nửa số người ở hiện trường vì tin tức này mà vội vàng chạy tới đây.
Giá khởi điểm của nhất khí đan sương là năm mươi triệu và mỗi lần sẽ tăng ít nhất một triệu.
"Ta ra sáu mươi triệu."
"Bảy mươi triệu."
"Tám mươi triệu!!"
Chỉ sau vài vòng đấu giá, giá của Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương đã lên tới 100 triệu.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngay sau đó, một người đàn ông cao lớn với một trường đau sau lưng đi từ phòng dành cho khách quý đến phòng đấu giá, hai tay hắn ta nắm chặt và nói với mọi người.
"Chư vị, Dạ Cô Thành ta ra giá 130 triệu. Lần này ta đến đây chỉ mong có được một viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương, xin chư vị hãy miễn cưỡng bỏ thứ mình yêu thích, làm ơn!"
Giọng điệu của hắn ta cực kỳ khách khí và ánh mắt kiên định, như thể có điều gì đó ẩn giấu khó nói thành lời.
Ngay khi hắn ta nói ra lời này, hiện trường đều im lặng.
"Dạ Cô Thành? Có phải là yêu nghiệt đao tu đó không? Trong bảng xếp hạng Chân Long lần trước, với tu vi của Toàn Đan cảnh hậu kỳ, hắn ta đã đánh bại một số cường giả bán bộ Hoá Đỉnh và cuối cùng xếp vị trí thứ 18 trên bảng Chân Long."
"Thì ra là đại lão này, sao hắn ta lại tới thành Thiên Nguyên?"
"Kể từ khi hắn ta xuất hiện ở bảng Chân Long vào mười năm trước sau đó cũng không gặp lại. Không ngờ hôm nay lại có thể gặp người này ở đây."
"Không biết hiện tại tu vi của hắn ta đã đạt tới cảnh giới nào rồi, dựa vào thực lực của hắn ta ở bảng Chân Long này, nhất định sẽ có tên trong bảng xếp hạng."
Loại đại lão này đã đích thân ra mặt, nhất thời không ai ra giá.
Cường giả top 20 của bảng Chân Long cũng phải nể mặt.
“Một trăm ba mươi triệu lần một.” Người bán đấu giá bắt đầu hét giá.
Loại tình huống này rất thường gặp ở các địa điểm đấu giá, đã không có gì ngạc nhiên nữa.
"Một trăm ba mươi triệu lần hai."
"Ta ra giá 140 triệu. Thực xin lỗi, Dạ các hạ. Ta cũng có nhu cầu dùng Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương gấp, chúng ta ai ra giá cao hơn thì người đó được." Một vị trong phòng dành cho khách quý thở dài và hét giá.
Không phải ai cũng đều nể mặt.
Đặc biệt, mặc dù Dạ Cô Thành là cường giả siêu cấp xếp thứ 18 trong bảng Chân Long nhưng lại thế đơn lực mỏng, thuộc về độc hành hiệp.
Nhiều đại gia tộc và các đại thế lực đã muốn cung cấp sự hậu thuẫn cho hắn ta, nhưng hắn ta đều từ chối.
Người như vậy không có nhiều sự hậu thuẫn, trong mắt thế lực bình thường chính là yêu nghiệt, thiên tài, là cường giả.
Tuy nhiên, trong mắt những đại thế lực, những sự hậu thuẫn thực sự mạnh mẽ đó thì không có ý nghĩa gì nhiều.
Lực lượng của một người luôn có giới hạn. Trừ khi có thể đủ mạnh đến mức một mình có thể để chống lại đại thế lực, hậu thuẫn lớn.
Dạ Cô Thành nghe nói có người ra giá, trong mắt hiện lên vẻ bất lực và đau khổ.
“Một trăm năm mươi triệu.” Hắn ta nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói.
Đây là giới hạn mà hắn ta có thể đưa ra.
“Một trăm sáu mươi triệu, thật xin lỗi.” Người vừa mới báo giá trong phòng dành cho khách quý lại nói.
Dạ Cô Thành cụp mắt xuống, nắm chặt tay và bước ra ngoài mà không quay đầu lại.
Nếu không đấu giá được Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương, hắn ta cũng không cần tiếp tục ở lại nơi này nữa.
Với tu vi của hắn ta, tìm cơ hội đoạt lấy nhất định chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng đao đạo của hắn ta quang minh chính đại nên không thể làm như vậy.
Cuối cùng, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhất khí đan sương kết thúc với giá 160 triệu.
Trong phòng dành cho khách quý nào đó, hội trưởng Mặc liếc nhìn Dạ Cô Thành đang rời đi, khẽ lắc đầu.
Một xu còn khó đánh đổ anh hùng hảo hán, chứ đừng nói hàng nghìn vạn.
Hơn nữa, ông ta chắc chắn rằng ngay cả khi Dạ Cô Thành tăng giá lên 160 triệu, người đó vẫn sẽ tiếp tục áp đảo hắn ta.
“Hội trưởng Mặc, hãy mời Dạ Cô Thành tới đây.” Đột nhiên giọng của Lâm Tiêu từ trong quả trứng yêu thú truyền đến.
"A?! Ồ ồ, được, được, ta lập tức đi gọi."Hội trưởng Mặc sững sờ một chút, đại khái hiểu ra gì đó, xoay người rời khỏi phòng dành cho khách quý đuổi theo người đó.
Hội trưởng Mặc dường như cũng đã đoán được điều gì đó. Phải nói rằng suy nghĩ của tiền bối không tồi.
Sau khi Lâm Tiêu từ trong quả trứng nói vọng ra, hắn tiếp tục luyện hóa.
Cuộc đấu giá sẽ tiếp tục được tiến hành với đồ vật thứ chín.
Đó là thứ áp chót rồi, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí đan sương.
Mở đầu của lần đấu giá này, hầu như tất cả các phòng dành cho khách quý của những đại thế đều bắt đầu ra giá.
Đan dược nhị khí đan sương hiếm hơn nhiều so với nhất khí đan sương.
Cuối cùng, Huyền Minh Phá Cảnh Đan nhị khí đan sương đã được bán với giá 325 triệu.
Lúc này, hội trưởng Mặc cũng đã đưa người trở lại, Dạ Cô Thành vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi.
Vốn dĩ tâm trạng của hắn ta đã rơi xuống đáy vực rồi, không nghĩ tới chuyện xoay chuyển tình thế, nhìn thấy cơ hội có thể chuyển biến.
Chương 84: Yêu nghiệt bán bộ Hoá Đỉnh cảnh, tới
Nếu là kẻ khác tới tìm, Dạ Cô Thành sẽ chả thèm để ý. Nhưng người trước mặt này ông ta không thể ngó lơ được. Hội trưởng của công hội luyện đan sư Đông Vực, cho dù ở bất kỳ vương triều nào cũng được coi là một vị khách quý.
Vài ngày trước ông ta tới thành Thiên Nguyên, nơi đầu tiên ông ta phải tới bái phỏng chính là công hội luyện đan sư, hơn nữa tới đó thì ông ta mới tìm được loại đan dược mình đang cần.
Đáng tiếc phẩm chất cao nhất của đan dược ở công hội chỉ là Huyền Minh đan cao cấp. Cái này không phù hợp với yêu cầu của ông ta. Không dễ dàng gì mới biết được tin ở hội đấu giá có đan dược, vậy mà lại không đủ linh thạch, không thể mua nổi.
Bây giờ trưởng lão Mặc tìm gặp ông ta, chả nhẽ chuyện này có liên quan tới đan dược vượt cấp kia?
“Dạ các hạ, bây giờ ta đưa ngươi đi gặp một vị tiền bối, là do tiền bối bảo ta đưa ngươi qua đó. Cho nên đợi tới lúc gặp được tiền bối, xin đừng thất lễ.”
Sau khi bước vào gian phòng khách quý, trưởng lão Mặc nhắc đối phương một câu.
“Hả? vâng, là tiền bối muốn gặp ta? Được được, ta biết rồi, ta nhất định chú ý.” Dạ Cô Thành kinh ngạc.
Tới luyện đan sư cấp 8 cũng phải gọi là tiền bối, người này có thể là ai nhỉ? thân phận thế nào nhỉ?
Dạ Cô Thành cũng bắt đầu căng thẳng. Đã rất lâu rồi ông ta chưa thế này.
Hai người một trước một sau đi vào trong phòng. Lúc nhìn thấy đứng trong phòng chỉ có độc một người, Dạ Cô Thành cúi người hành lễ.
Nhưng hội trưởng Mặc lại ngăn ông ta lại: “Đây là phó hội trưởng Mã của công hội chúng ta.”
“Chào hội phó Mã. Hội trưởng Mặc, vị tiền bối đó đâu?” Dạ Cô Thành nghi ngờ hỏi.
Hội trưởng Mặc nhỏ giọng: “Tiền bối đang ở trong trứng yêu thú, chúng ta phải đợi ở ngoài này.”
“Này……được!” Dạ Cô Thành vội vã gật đầu.
Ông ta đương nhiên nhận ra quả trứng yêu thú này, đây là thứ đã làm náo loạn cả hội đấu giá ngày hôm nay. Không ngờ người mua nó lại là vị tiền bối này. Lại càng không nghĩ tới tiền bối mua nó không phải để ấp nở, mà lại dùng luyện hoá.
“Bộ kiếm quyết sắp được đấu giá rồi, ta phải đi mua nó về đã.” Hội trưởng Mã nói.
Dạ Cô Thành nghe xong vẫn không hiểu gì cả.
Kiếm quyết? kiếm quyết gì cơ?
Hắn là ngươi luôn nhất tâm vào chuyện luyện đan cho nên không biết những chuyện khác.
Mà lúc này trong phòng đấu giá đã tới phiên đấu giá món đồ cuối cùng rồi.
“Tiếp theo đây chúng ta sẽ đấu giá món cuối cùng, tin là mọi người đều biết nó là gì, ta cũng không cần giới thiệu nhiều nữa.”
“Giá khởi điểm 10 tỷ, mỗi lần giơ tay là thêm 100 vạn.”
“Điều đáng nhắc đến chính là, nếu món đồ này mà còn bị lưu kho thêm lần nữa thì sẽ bị chuyển về phân bộ của hội đấu giá phía Đông Vực.”
Người đứng trên đài đã giơ ngọc giản biểu thị bắt đầu đấu giá.
“Cái đồ này cứ vứt về kho luôn đi, ai mua nó làm gì đâu.”
“Chủ yếu là đến khẩu quyết còn không có, người nào mua bộ kiếm quyết này về chắc sẽ hối hận chết mất.’
“10 tỷ! ta thà đi mua hai bộ kiếm quyết thượng phẩm tu luyện có phải lợi hơn không?”
“Được rồi được rồi, mọi người giải tán, hôm nay tới đây thôi.”
Tiếng huyên náo trong phòng đấu giá vẫn không ngớt, có người bắt đầu thu dọn đồ để đi về.
Người cầm giản ngọc cũng cười cười. Chả còn cách nào khác, cái thứ đồ này bọn họ còn không muốn cầm. Nhưng mà nếu như có người nhìn trúng món này rồi mua về, sau này muốn trả lại thì bọn họ cũng có thể thu được 1 tỷ tiền đền bù.
Cũng coi như không bị lỗ, coi như là vụ mua bán có lợi.
“Ta mua 10 tỷ 100 vạn!”
Đột nhiên có người hét giá từ trong phòng khách quý. Tất cả mọi người đều sững sờ.
Trời ạ, tới rồi tới rồi. Có con gà tới rồi.
Hình như là từ gian phòng của vị khách quý mua quả trứng yêu thú kia. Quả nhiên mấy đứa có quá nhiều tiền quá thì thường bị ngu.
“Tôn, tôn quý khách nhân, ngài có chắc là ngài bỏ ra 10 tỷ 100 vạn không?” Người mở phiên đấu giá trợn mắt hỏi lại.
“Chắc chắn!” Người trong phòng kia trả lời.
“Được, vậy 10 tỷ 100 vạn lần một.”
Người mở phiên đấu giá còn không thèm đợi thêm chút thời gian, đã bắt đầu đếm lần. Nhỡ đâu để thêm vài phút nữa người kia lại đổi ý không mua nữa thì sao, chắc hắn sẽ khóc chết mất.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Hơn nữa bán được bộ kiếm quyết 10 tỷ này, bản thân hắn cũng được hưởng 100 vạn linh thạch. Đối với hắn mà nói đây là một chuyện cực tốt.
“10 tỷ 100 vạn lần hai!”
“10 tỷ 100 vạn lần ba, thành giao!”
“Chúc mừng tôn quý khách nhân ngài đã đấu giá được một bảo vật!” Người kia giả lả cười nói.
Những người khác đứng nín thở, 10 tỷ. Đúng là đồ vô nhân tính.
Đến lúc này phiên đấu giá mới thật sự kết thúc. Những việc kỳ lạ phát sinh ngày hôm nay, chắc chắn chả tới một ngày sẽ lan ra khắp thành.
Cộc cộc!
Rất nhanh có tiếng gõ cửa gian phòng Lâm Tiêu đang ở. Hội trưởng Mặc mở cửa, bên ngoài là người phụ trách của hội đấu giá.
“Hả? hoá ra là hội trưởng Mặc ghé thăm, có gì thất lễ xin ngài bỏ qua!”
Người phụ trách nhìn thấy hội trưởng Mặc trong phòng thì vô cùng ngạc nhiên. Đặc biệt là đối phương hình như chính là người mua bộ kiếm quyết 10 tỷ, đây mới là điều làm hắn ngạc nhiên nhất.
“Khách khí rồi, ta mua hộ người khác thôi, có chuyện này cần thương lượng.” Hội trưởng Mặc nói.
“Hội trưởng Mặc cứ nói.” Người phụ trách trả lời.
“Hai viên đan lúc nãy bán ra tổng cộng được 4 tỷ 850 vạn đúng không?” Hội trưởng Mặc hỏi.
“Vâng, vốn dĩ chúng tôi sẽ thu 1% phí, nhưng do ngài lấy cả bộ kiếm quyết nên chúng tôi sẽ không thu phí nữa.”
“Ngài chỉ cần trả thêm 5 tỷ 150 vạn nữa thôi.” Người phụ trách nhiệt tình giải thích.
Nếu tính phí thì dù có là 1% cũng phải tốn tới 500 vạn.
“Ngài khách khí rồi, để ta nói thẳng, phần tiền còn thiếu của bộ kiếm quyết, ta có thể đổi bằng đan dược không?” Hội trưởng Mặc nói.
Thật ra đây không phải chú ý của ông. Trước khi Lâm Tiêu bước vào trong quả trứng thì đã nói như vậy.
“Cái này……hội trưởng Mặc muốn dùng đan gì để giao dịch?” Người phụ trách có chút do dự.
Nói thế nào cũng thiếu 5 tỷ, nếu đổi bằng đan dược bình thường, muốn xử lý xong chuyện này thì sẽ tốn chút thời gian.
Hội trưởng Mặc đưa hai cái bình ngọc qua. Người phụ trách nhận bình ngọc rồi mở ra xem.
Hai bình ngọc? Chả nhẽ là loại đan cực phẩm nào. Hắn vội vã kiểm tra, vậy mà vừa đưa mắt nhìn một cái mặt hắn đã biến sắc.
Hắn vội vã lên tiếng, vừa kinh ngạc vừa cuống quýt: “Hội trưởng Mặc, ngài có chắc muốn dùng hai viên đan này để trả phần còn thiếu không???”
“Không được à?” hội trưởng Mặc lên tiếng.
“Được được được, hội trưởng Mặc, đây là bộ kiếm quyết đó, ngài cầm đi.”
Người phụ trách đột nhiên thay đổi thái độ, tươi cười niềm nở vô cùng.
Hội trưởng Mặc bình tĩnh nhận đồ rồi quay vào trong. Người phụ trách cũng không nói gì nữa. Sau khi hành lễ thì quay người đi, trên mặt có vẻ bình thường nhưng trong lòng lại hưng phấn không nhịn được.
Bọn họ đúng là gặp may ở cuộc đấu giá này. Không những bán được bộ kiếm quyết 10 tỷ khó hiểu kia, cuối cùng còn thu được hai viên đan cực phẩm.
Đúng vậy, hai viên đan trong bình ngọc này là cũng một loại, nhưng cả hai viên đều là Khí Đan Vụ Huyền Minh đan cấp 2.
Hai viên này không những khó luyện ra, mà còn có thể bán với giá cực cao. Có bán 1 viên 3 tỷ vẫn là rẻ. Tính đi tính lại đúng là lời thêm 1 tỷ.
Sau khi người phụ trách rời đi, hai vị hội trưởng hội phó đứng kiên nhẫn đợi một bên.
Còn Dạ Cô Thành bây giờ dám chắc chắn rằng. Hai bình đan quý mà hội trưởng Mặc vừa đưa kia, chắc chắn là Huyền Minh đan cực phẩm. Mùi thơm của đan mới thoảng qua đã làm ông ta nhớ mãi không bao giờ quên.
Lại nói thêm với cuộc nói chuyện của hai người, hai bình đan mà có thể bù được 5 tỷ hơn. Đây chắc chắn phải là Huyền Minh đan Khí Đan Vụ cấp 2.
Quá là tốt rồi, cuối cùng cũng tìm được đan.
Đại khái khoảng 1 tiếng sau vỏ trứng yêu thú bắt đầu nứt ra.
Rắc rắc!! Âm thanh vỏ trứng vỡ vang lên.
Thân ảnh Lâm Tiêu từ bên trong đi ra, chỉ có điều tất cả mọi người bao gồm cả Lâm Tiêu cũng không chú ý. Khi vỏ trứng vỡ có một làn khói đen cực kỳ nhạt nhoà bám lên người Lâm Tiêu.
Âm thầm lặng lẽ, không chút tung tích.
Chương 85: Giãi bày tâm sự, lĩnh ngộ bộ kiếm quyết 10 tỷ
Lúc trứng yêu thú vỡ ra Dạ Cô Thành lập tức đứng thẳng người lên, ông ta đang vô cùng vội vã. Bản thân có lấy được đan hay không tất cả phải dựa vào lời của vị tiền bối này.
“Tại hạ Dạ Cô Thành, xin bái kiến tiền ….hả?”
Dạ Cô Thành còn chưa nói xong đã sững sờ. Tiền bối? Người trước mặt là một thiếu niên mà? Tu vi Luân Hải cảnh tầng 4??
Sao hai người kia lại gọi là tiền bối? Không thể nào!
Sao lại có thể như thế.
“Tiền bối, ngài cuối cùng cũng ra ngoài rồi.”
“Tiền bối, hai bình đan ngài đưa ta, ta đã giao rồi, đây là bộ kiếm quyết 10 tỷ, mời ngài cầm!”
Giọng hai người hết sức cung kính, hội trưởng Mặc đưa bộ kiếm quyết qua.
Lâm Tiêu nhận bộ kiếm quyết không lập tức mở ra xem, mà lại cất nó vào nhẫn trữ vật.
“Hai vị vất vả rồi.” Lâm Tiêu khách sáo nói.
“Không có không có, chuyện nên làm, sau này còn phải nhờ tiền bối.” hội trưởng Mặc vội vã đáp.
Đối với bọn họ, có thể làm quen được với một luyện đan sư cấp 9, hơn nữa còn là một luyện đan sư cấp 9 trẻ tuổi, đây là phúc phận của bọn họ.
Lâm Tiêu tiền bối bây giờ đã là luyện đan sư cấp 9. Tương lai nếu có thể giải quyết vấn đề tu vi vậy nhất định chính là cá vượt long môn, sức mạnh vô biên!
Nếu bọn họ có thể tỏ chút lòng thì đây cũng là chuyện tốt với công hội luyện đan sư.
Dạ Cô Thành đứng bên cạnh nhìn một hội trưởng một hội phó cung kính lễ phép như vậy cũng thấy nghi ngờ. Sau vài phút do dự ông ta cũng hạ quyết tâm.
Thình thịch.
Dạ Cô Thành quỳ một chân xuống trước mặt Lâm Tiêu.
“Tiền bối, Dạ mỗ có việc muốn xin.” Hắn cung kính nói.
Lâm Tiêu đưa mắt nhìn Dạ Cô Thành. Người này hình như là đao tu, kiên định bất khuất.
“Ta biết rồi, ngươi tới là vì viên đan Huyền Minh Khí Vụ.”
“Là người thân bị trọng thương đan điền? hay là không thể đột phá cảnh giới?” Lâm Tiêu đoán thử.
Dạ Cô Thành trợn cả mắt, lòng vô cùng kinh ngạc. Sao, sao hắn lại có thể biết được? Ông ấy đâu nói chuyện này với ai. Tu được đến cảnh giới này đương nhiên không thể tránh việc có hiềm khích với người khác.
Hơn nữa ông ta cũng không có người chống lưng, lại chả thuộc bất kỳ thế lực lớn nào. Cho nên ông ta cũng không dám nói chuyện này với ai.
Dạ Cô Thành nhìn hai người kia thẳng thắn nói: “Là hài nhi nhà ta trong lúc tu luyện không cẩn thận, ta đã thử mọi cách nhưng không được. Cuối cùng được một cao nhân nói cho chuyện này.”
“Thực lực của ông thế nào? Có thể đối phó với cường giả cấp nào?” Lâm Tiêu hỏi một câu chả liên quan gì.
Dạ Cô Thành sững người một lúc rồi mới đáp: “Dạ mỗ là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh, đao ý lĩnh ngộ bậc 8,5 đối phó với bán bộ Hoá Đỉnh cảnh dễ như trở bàn tay, nếu đối phương có là Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ vẫn có thể thắng được!”
Hai vị luyện đan sư cấp 8 đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn qua. Nếu như người khác nói vậy bọn họ sẽ chả tin, hoặc là nghi ngờ độ xác thực.
Nhưng người trước mặt này là Dạ Cô Thành đúng thứ 18 trên bảng Chân Long. Đao tu trác tuyệt, đao ý bậc 8,5, vậy đây chắc chắn không thể sai.
Lâm Tiêu nghe vậy lại chả chút kinh ngạc. Đao ý bậc 8,5, cũng được. Đối phó với bán bộ Hoá Đỉnh cảnh là đủ dùng rồi.
“Đan dược ta có thể cho ông, nhưng ta không cần linh thạch.”
Lâm Tiêu giơ tay phải ra, vứt ra một bình đan dược. Sau khi đột phá được luyện đan sư cấp 9, hắn thực sự không thiếu linh thạch.
Chỉ cần hắn có đủ thời gian đi tìm nguyên liệu, luyện bình đan là đủ tiền tiêu.
Dạ Cô Thành thấy thế lập tức đưa tay đỡ. Trong lòng vừa vui vừa ngạc nhiên, bản thân ông ta đã đi tìm đủ cách, đi tới cầu tình khắp nơi, vậy mà bây giờ thuốc tới tay lại dễ dàng như vậy. Chuyện này làm ông ta không dám tin.
“Tiền bối, ta, ta có thể mở ra không? Dạ Cô Thành kích động.
Ông ta không dám lỗ mãng, ông ta cảm thấy thứ mình đang cầm trong ta không phải đan dược. Mà nó là mạng sống, là tương lai của con trai ông ta.
“Đương nhiên.” Lâm Tiêu gật đầu.
Hắn chả có chút gì do dự cả.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Dạ Cô Thành mang tâm tình kích động từ từ mở nắp bình đan ra.
Sau khi nhìn thấy đan dược bên trong cả người như bị đông cứng, hai tay run run ánh mắt như sắp khóc.
“Bậc 3, Khí Đan Vụ Huyền Minh đan bậc 3? Cái này……cái này…..ta……” Dạ Cô Thành nói không thành lời.
Nếu dùng từ kích động để miêu tả ông ta thì hoàn toàn không đúng, chắc bây giờ phải là khủng hoảng.
Ông ta không dám tin vào mắt mình là trên thế giới này còn có người luyện được ra thứ đan này. Khí Đan Vụ Huyền Minh đan bậc 2 đã bán 3 tỷ, vậy mà đây lại là bậc 3. Nếu bán ra ngoài thì không biết bao nhiêu tiền.
“Xin tiền bối nói thẳng.” Dạ Cô Thành thấp thỏm.
Người này vừa hỏi thực lực của ông ta, chắc chắn là muốn đối phó với cường giả Hoá Đỉnh cảnh nào đó. Ông ta mặc dù có thể đánh với cường giả Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ, nhưng cũng khá là mất sức.
Nhỡ đâu lại gặp một kẻ yêu nghiệt tu luyện Hoá Đỉnh cảnh thì ông ta chỉ có nước chạy. Bán bộ Hoá Đỉnh cảnh và Hoá Đỉnh cảnh cách nhau rất xa.
“Ông có biết Kiếm Ma tông của vương triều Đại Ngụy?” Lâm Tiêu hỏi.
Dạ Cô Thành nhíu mày: “Tiền bối, ta biết vương triều Đại Ngụy, nhưng chưa bao giờ nghe thấy Kiếm Ma tông.”
Cũng không thể trách ông ta được, cái Đông Vực này phải có hơn 100 vương triều. Có thể biết được vương triều Đại Ngụy đã là giỏi lắm rồi.
Lâm Tiêu đầu tiên là nói rõ về tình hình của Kiếm Ma tông cho ông ta.
“Đan dược ta đưa ông, ông giúp ta trấn thủ Kiếm Ma tông, được không?”
“Ta không yêu cầu ông chủ động giết địch, nhưng có kẻ đến xâm phạm thì không được tha.” Lâm Tiêu nói điều kiện của mình.
Dạ Cô Thành nghe xong có chút hoang mang.
??? Chuyện này?? Ông ta còn đang cho rằng chuyện gì ghê gớm lắm. Hoá ra chỉ là thủ hộ một tông môn.
Hơn nữa vương triều Đại Ngụy ở trong khu Đông Vực này cũng chả xếp nổi trong 30 vương triều mạnh nhất. Nếu có cường giả Hoá Đỉnh cảnh thì chắc cũng chỉ là cấp bình thường.
Ông ta không hề lo lắng chút nào. Đây là yêu cầu của tiền bối, đừng nói là một viên Khí Đan Vụ Huyền Minh cấp 3. Kể cả có đưa ông ta một viên cấp một, ông ta cũng vui vẻ lập tức nhận lời.
Phải biết rằng một viên Khí Đan Vụ Huyền Minh cấp 3 này, đối với một tu sĩ Toàn Đan hay Hoá Đỉnh là một cơ duyên trời ban.
“Đại ân của tiền bối, Dạ mỗ không bao giờ quên. Đợi giải quyết xong việc nhà, thủ hộ xong Kiếm Ma tông, Dạ mỗ sẽ đuổi theo tiền bối.”
Dạ Cô Thành chân thành nói, giọng to rõ ràng như phát lời thề. Phần ân tình này qua sâu nặng.
Cả đời có cố gắng kiếm linh thạch thì ông ta cũng chỉ kiếm được 1 tỷ 6 là cùng, mà viên này có thể hơn 10 tỷ. Cho nên ông ta không biết làm thế nào để báo đáp chuyện này.
“Vậy đợi sau này rồi nói, ông hãy mau chóng tới Kiếm Ma tông.” Lâm Tiêu nói.
“Vâng, tiền bối! ta đưa đan về cho con trai sẽ lập tức tới Kiếm Ma tông.” Dạ Cô Thành nói.
“Được.” Lâm Tiêu gật đầu.
Dạ Cô Thành hành lễ thêm một lần nữa rồi mới cáo từ.
Lâm Tiêu nhìn bóng lưng đang rời đi của Dạ Cô Thành, lòng thở phào một cái. Ban đầu hắn định tự mình quay về. Nhưng chuyện lần này lại làm cho hắn có suy nghĩ khác.
Quay về thủ hộ tông thì thật là bị động. Sao không giết thẳng vào hoàng cung, có phải càng thú vị hơn không.
“Hai vị trưởng hội, các ngươi có việc thì cứ đi đi, ta cần bế quan một thời gian.” Lâm Tiêu quay qua nói với hai người kia.
Hai vị hội trưởng cũng là những người biết điều. Biết rằng tiền bối đang hạ lệnh tiễn khác, sau khi nói vài câu với Lâm Tiêu thì cung kính rời đi.
Sau khi hai người rời đi, Lâm Tiêu dặn dò hạ nhân không được cho bất kỳ ai tới gần.
Bây giờ hắn mới yên tâm lấy bộ kiếm quyết ra xem, hắn muốn nhìn xem 10 tỷ này bỏ ra có đáng hay không!!
Bình luận facebook