Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 358: Tin xấu
Chương 358: Tin xấu
Lâm Tiêu ôm đầu, tỏ vẻ ‘mệt đầu quá mà’.
Cô em này sao mà vừa về Huyền Thiên giới đã trở về với bản tính cũ vậy.
“Này cô em, nói chuyện đàng hoàng với người ta là được rồi, chúng ta tới đâu phải để gây sự.” Lâm Tiêu bất đắc dĩ nói.
“Cái này người ta gọi là hiệu suất! Cái chuyện này rõ ràng có thể giải quyết trong vài giây, việc gì cứ phải kéo dài những nửa tiếng đồng hồ chứ.” Can Anh Túc tỏ vẻ không đồng tình.
Lâm Tiêu liếc nàng ta một cái, buồn bực nói: “Có những chuyện đúng thật là không thể dùng vài giây để giải quyết đâu.”
“Hả? Là chuyện gì?” Can Anh Túc thắc mắc hỏi.
Lúc hai người đang thảo luận với nhau, trong lòng của mười mấy người hộ vệ của Minh Tâm Tông có thể gọi là kinh ngạc đến long trời lở đất.
Vốn dĩ bọn họ có thái độ cứng rắn chặn hai người này lại, thứ nhất là vì hai người này có hành vi khả nghi, hai là bọn họ không cảm nhận được linh khí dao động trên hai người bọn họ.
Hơn nữa, hai người này lại còn rất trẻ.
Bọn họ còn tưởng hai người là đệ tử ngoại môn của tông môn nào đó đi nhầm vào Minh Tâm Tông.
Nhưng khi thiếu nữ kia chỉ dùng một ánh mắt đã khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu và quỳ rạp xuống đất thì bọn họ mới ý thức được, hai người này tuyệt đối là cường giả trong số các cường giả.
Cho dù là tông chủ đại nhân cũng không thể nào chỉ dùng một ánh mắt đã khiến bọn họ trở nên thê thảm như vậy đâu.
Thế chẳng phải là thực lực của hai người này còn cao hơn cả tông chủ hay sao?
Thế này...thế này...
Đám hộ vệ trong lòng rét lạnh, lại nghĩ tới sát ý nồng đậm vừa rồi trên người thiếu nữ, bọn họ đúng là khóc không ra nước mắt.
Xử lý không tốt thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của bọn họ rồi.
Lâm Tiêu sau khi tranh cãi với cô nàng này mấy câu thì nhìn về phía đội hộ vệ đang quỳ trên mặt đất.
“Các ngươi không cần lo lắng, bọn ta không có ý muốn làm hại các ngươi, hỏi xong mấy vấn đề, bọn ta sẽ rời khỏi đây.” Lâm Tiêu chậm rãi lên tiếng.
Hắn xuất thân từ Ma môn, lại kết giao với ma nữ, còn tu luyện sát ý, nhưng hắn không phải loại người giết người bừa bãi.
Có thể nói lý thì sẽ nói lý.
“Xin đại nhân cứ hỏi, chúng tôi biết thì nhất định sẽ trả lời!” Đội trưởng của đội hộ vệ vội vàng nói.
Hắn không dám ăn nói bừa bãi nữa. Thực lực của đối phương còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
Đối mặt với cường giả như vậy, với thái độ vừa rồi của hắn thì đối phương đã có trăm ngàn lí do để giết hắn rồi.
Tôn nghiêm của cường giả là không thể bị chà đạp.
“Đây là nơi nào?” Lâm Tiêu hỏi.
“Khởi bẩm đại nhân, nơi này là Minh Tâm Tông của vương triều Thạch Phương.” Đội trưởng đội hộ vệ kia cung kính đáp.
“Vương triều Thạch Phương? Đó là nơi nào?” Lâm Tiêu vẫn không rõ.
Trong một thiên vực có vô số vương triều, thiên vực của Huyền Thiên giới đã có tới mấy chục cái rồi.
Hắn đúng là chưa từng nghe tới vương triều Thạch Phương gì đó.
Đội trưởng đội hộ vệ kia nhìn thấy vẻ mặt vẫn chưa hiểu ra của Lâm Tiêu, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc.
Vương triều Thạch Phương lớn lắm đó, đối phương rõ ràng đang đứng ở vương triều Thạch Phương, lại không biết đây là đâu.
Thật là một người kỳ lạ.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đội trưởng đội hộ vệ vẫn trả lời Lâm Tiêu.
“Thưa đại nhân, vương triều Thạch Phương là một vương triều đứng đầu trong các thiên vực ở cực Bắc.” Hắn giải thích.
Lâm Tiêu nghe tới đây mới ngớ ra. Hóa ra bọn họ từ trái đất xuyên tới thiên vực ở cực Bắc của Huyền Thiên giới rồi.
Thiên vực cực Bắc.
Đây là thiên vực nằm ở trên cùng phía Bắc của Huyền Thiên giới.
Địa bàn thiên vực cực Bắc vô cùng rộng lớn, linh khí lại không nồng đậm bằng khu vực trung tâm, cho nên nhân khẩu tương đối ít, mức phát triển cũng không cao.
So với Đông Vực cằn cỗi cũng chẳng khá hơn là bao.
“Sao lại ở thiên vực cực Bắc rồi trời, từ đây về Đông Vực cũng phải xuyên qua già nửa Huyền Thiên giới. Với tốc độ lên đường của hai chúng ta, chí ít cũng phải tốn ba tháng đấy.” Can Anh Túc chau mày.
Lâm Tiêu gật đầu, tỏ ý tán đồng.
Diện tích của Huyền Thiên giới so với trái đất sau khi khôi phục linh khí còn to hơn trăm lần.
Thực lực tu vi của hai người từ mấy chục năm trước đã đạt tới Hóa Đỉnh Cảnh viên mãn.
Vội vàng trở về Huyền Thiên giới như vậy, một trong số những mục đích chính là chuẩn bị tìm cơ hội đột phá Sinh Tử Cảnh.
Cho nên, cho dù là với thực lực hiện tại của hai người thì muốn từ thiên vực Cực Bắc vội vàng trở về Đông Vực, chí ít cũng cần tới thời gian ba tháng.
“Ta còn muốn hỏi ngươi, ngươi có biết tới Cuộc Chiến Vạn Tộc không?” Lâm Tiêu tiếp tục hỏi.
Đội trưởng đội hộ vệ vội vàng gật đầu.
“Biết ạ, thưa đại nhân, một năm trước ở Thương Lan Vực có người kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ, dẫn tới cuộc chiến vạn tộc. Tiểu nhân nghe nói mấy thánh địa của thiên vực Cực Bắc bọn ta cũng chịu ảnh hưởng.”
“Nghe nói, cuộc chiến vạn tộc khiến cho vô số thể lực đỉnh cao chịu tổn thất nặng nề, có vài cường giả bán Đế Cảnh, Sinh Tử Cảnh của vài thế lực tiến vào đó đều đã chết, không một ai ra được.”
“Càng khiến người ta bất ngờ là, ngày Cuộc Chiến Vạn Tộc kết thúc. Lão tổ Đại Đế của Bất Tử Cốc lại hiện thân, còn tự tay giết chết kẻ đã kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ...”
Đội trưởng đội hộ vệ thuật lại sự việc một cách sinh động.
Hắn không hề phát hiện, ánh mắt của thiếu niên thiếu nữ bên cạnh đã phát ra hàn quang lạnh lẽo, ẩn giấu sát ý.
Sở dĩ không phát giác ra được, chủ yếu là vì sát ý của hai người này không phải là nhắm vào hắn.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu.
Giống hệt như những gì hắn suy đoán.
Từ lúc hắn xuyên qua không gian mới chỉ qua một năm.
Mới có một năm, hẳn là mọi người đều bình an vô sự nhỉ.
“Sau đó, Đại Đế của Bất Tử Cốc đó ra sao?” Lâm Tiêu lại hỏi.
“Vị Đại Đế ấy à, nghe nói sau khi giải quyết xong kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ thì biến mất ngay trong ngày hôm đó, không hề xuất hiện nữa.” Đội trưởng đội hộ vệ nói.
Lâm Tiêu cười khinh bỉ. Không phải là không xuất hiện, mà là không thể xuất hiện thì đúng hơn.
Kẻ vốn dĩ không nên xuất hiện tại thời đại này, chịu một đòn mà hắn dốc toàn bộ nguyên thần đánh ra, nhất định sẽ bị ảnh hưởng, có thể xuất hiện tiếp mới lạ đó.
Đội trưởng đội hộ vệ tiếp tục nói.
“Mà tiểu nhân còn nghe nói, Bất Tử Cốc bọn họ trong trận chiến vạn tộc này tổn thất tương đối nghiêm trọng. Tuy là Đại Đế Bất Tử Cốc đã giết chết kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ ngay tại chỗ, nhưng những người khác của Bất Tử Cốc không hề có ý định bỏ qua cho thế lực đứng đằng sau kẻ đó.”
“Cái gì!!” Lâm Tiêu và Can Anh Túc không hẹn mà cùng thốt lên một tiếng.
Đặc biệt là Lâm Tiêu, sắc mặt hắn đã trở nên cực kỳ khó coi.
Ngay cả khi hắn trở về trái đất, trong lòng cũng đều tự an ủi bản thân rằng, thế lực siêu cường như Bất Tử Cốc, sẽ không ra tay với một Kiếm Ma tông bé nhỏ đâu nhỉ.
Trong Kiếm Ma tông, ba người có thực lực mạnh nhất là tông chủ, Mục lão, Cảnh lão, cũng chỉ đạt tới tu vi Hóa Đỉnh sơ kỳ.
Bất Tử Cốc tùy tiện phái một cường giả Sinh Tử Cảnh tới thôi, đối với Kiếm Ma tông mà nói, đều là đại họa diệt vong rồi.
Lâm Tiêu trong nháy mắt liền xông tới trước mặt đội trưởng đội hộ vệ, ngữ khí trầm xuống: “Sau đó thì sao!!! Sau đó những người của Bất Tử Cốc kia như thế nào!”
“Cái này...đại nhân, sau đó, tiểu nhân cũng không rõ lắm.” Đội trưởng đội hộ vệ cảm nhận được sự đe dọa về tính mạng từ trên người thiếu niên này, bị dọa cho sợ chết khiếp.
“Đại Tiêu Tiêu, chúng ta mau chóng trở về Đông Vực thôi!” Can Anh Túc kéo Lâm Tiêu lại, vội vàng nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Cũng không biết Kiếm Ma tông ra sao rồi.
Bây giờ vội vàng trở về cũng không biết có kịp hay không.
Nhưng cứ nghĩ tới việc, từ đây về Đông Vực phải mất hai ba tháng, trong lòng nàng không khỏi lo lắng thay Lâm Tiêu.
“Đúng vậy! Phải lập tức về Đông Vực mới được!”
Đôi mắt Lâm Tiêu đã đỏ ngầu, sát ý trên người cuồn cuộn không ngừng.
Hắn phất tay một cái.
Lấy ra một bộ y phục của đệ tử Kiếm Ma tông.
Đây là bộ y phục năm xưa hắn được phát cho nhưng hắn còn chưa từng mặc.
Nếu đã về Huyền Thiên giới thì chắc là có thể dùng được rồi.
“Ý Cảnh Đặc Biệt lĩnh vực!” Lâm Tiêu hô lên.
Lâm Tiêu ôm đầu, tỏ vẻ ‘mệt đầu quá mà’.
Cô em này sao mà vừa về Huyền Thiên giới đã trở về với bản tính cũ vậy.
“Này cô em, nói chuyện đàng hoàng với người ta là được rồi, chúng ta tới đâu phải để gây sự.” Lâm Tiêu bất đắc dĩ nói.
“Cái này người ta gọi là hiệu suất! Cái chuyện này rõ ràng có thể giải quyết trong vài giây, việc gì cứ phải kéo dài những nửa tiếng đồng hồ chứ.” Can Anh Túc tỏ vẻ không đồng tình.
Lâm Tiêu liếc nàng ta một cái, buồn bực nói: “Có những chuyện đúng thật là không thể dùng vài giây để giải quyết đâu.”
“Hả? Là chuyện gì?” Can Anh Túc thắc mắc hỏi.
Lúc hai người đang thảo luận với nhau, trong lòng của mười mấy người hộ vệ của Minh Tâm Tông có thể gọi là kinh ngạc đến long trời lở đất.
Vốn dĩ bọn họ có thái độ cứng rắn chặn hai người này lại, thứ nhất là vì hai người này có hành vi khả nghi, hai là bọn họ không cảm nhận được linh khí dao động trên hai người bọn họ.
Hơn nữa, hai người này lại còn rất trẻ.
Bọn họ còn tưởng hai người là đệ tử ngoại môn của tông môn nào đó đi nhầm vào Minh Tâm Tông.
Nhưng khi thiếu nữ kia chỉ dùng một ánh mắt đã khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu và quỳ rạp xuống đất thì bọn họ mới ý thức được, hai người này tuyệt đối là cường giả trong số các cường giả.
Cho dù là tông chủ đại nhân cũng không thể nào chỉ dùng một ánh mắt đã khiến bọn họ trở nên thê thảm như vậy đâu.
Thế chẳng phải là thực lực của hai người này còn cao hơn cả tông chủ hay sao?
Thế này...thế này...
Đám hộ vệ trong lòng rét lạnh, lại nghĩ tới sát ý nồng đậm vừa rồi trên người thiếu nữ, bọn họ đúng là khóc không ra nước mắt.
Xử lý không tốt thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của bọn họ rồi.
Lâm Tiêu sau khi tranh cãi với cô nàng này mấy câu thì nhìn về phía đội hộ vệ đang quỳ trên mặt đất.
“Các ngươi không cần lo lắng, bọn ta không có ý muốn làm hại các ngươi, hỏi xong mấy vấn đề, bọn ta sẽ rời khỏi đây.” Lâm Tiêu chậm rãi lên tiếng.
Hắn xuất thân từ Ma môn, lại kết giao với ma nữ, còn tu luyện sát ý, nhưng hắn không phải loại người giết người bừa bãi.
Có thể nói lý thì sẽ nói lý.
“Xin đại nhân cứ hỏi, chúng tôi biết thì nhất định sẽ trả lời!” Đội trưởng của đội hộ vệ vội vàng nói.
Hắn không dám ăn nói bừa bãi nữa. Thực lực của đối phương còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
Đối mặt với cường giả như vậy, với thái độ vừa rồi của hắn thì đối phương đã có trăm ngàn lí do để giết hắn rồi.
Tôn nghiêm của cường giả là không thể bị chà đạp.
“Đây là nơi nào?” Lâm Tiêu hỏi.
“Khởi bẩm đại nhân, nơi này là Minh Tâm Tông của vương triều Thạch Phương.” Đội trưởng đội hộ vệ kia cung kính đáp.
“Vương triều Thạch Phương? Đó là nơi nào?” Lâm Tiêu vẫn không rõ.
Trong một thiên vực có vô số vương triều, thiên vực của Huyền Thiên giới đã có tới mấy chục cái rồi.
Hắn đúng là chưa từng nghe tới vương triều Thạch Phương gì đó.
Đội trưởng đội hộ vệ kia nhìn thấy vẻ mặt vẫn chưa hiểu ra của Lâm Tiêu, trong mắt lộ ra sự kinh ngạc.
Vương triều Thạch Phương lớn lắm đó, đối phương rõ ràng đang đứng ở vương triều Thạch Phương, lại không biết đây là đâu.
Thật là một người kỳ lạ.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đội trưởng đội hộ vệ vẫn trả lời Lâm Tiêu.
“Thưa đại nhân, vương triều Thạch Phương là một vương triều đứng đầu trong các thiên vực ở cực Bắc.” Hắn giải thích.
Lâm Tiêu nghe tới đây mới ngớ ra. Hóa ra bọn họ từ trái đất xuyên tới thiên vực ở cực Bắc của Huyền Thiên giới rồi.
Thiên vực cực Bắc.
Đây là thiên vực nằm ở trên cùng phía Bắc của Huyền Thiên giới.
Địa bàn thiên vực cực Bắc vô cùng rộng lớn, linh khí lại không nồng đậm bằng khu vực trung tâm, cho nên nhân khẩu tương đối ít, mức phát triển cũng không cao.
So với Đông Vực cằn cỗi cũng chẳng khá hơn là bao.
“Sao lại ở thiên vực cực Bắc rồi trời, từ đây về Đông Vực cũng phải xuyên qua già nửa Huyền Thiên giới. Với tốc độ lên đường của hai chúng ta, chí ít cũng phải tốn ba tháng đấy.” Can Anh Túc chau mày.
Lâm Tiêu gật đầu, tỏ ý tán đồng.
Diện tích của Huyền Thiên giới so với trái đất sau khi khôi phục linh khí còn to hơn trăm lần.
Thực lực tu vi của hai người từ mấy chục năm trước đã đạt tới Hóa Đỉnh Cảnh viên mãn.
Vội vàng trở về Huyền Thiên giới như vậy, một trong số những mục đích chính là chuẩn bị tìm cơ hội đột phá Sinh Tử Cảnh.
Cho nên, cho dù là với thực lực hiện tại của hai người thì muốn từ thiên vực Cực Bắc vội vàng trở về Đông Vực, chí ít cũng cần tới thời gian ba tháng.
“Ta còn muốn hỏi ngươi, ngươi có biết tới Cuộc Chiến Vạn Tộc không?” Lâm Tiêu tiếp tục hỏi.
Đội trưởng đội hộ vệ vội vàng gật đầu.
“Biết ạ, thưa đại nhân, một năm trước ở Thương Lan Vực có người kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ, dẫn tới cuộc chiến vạn tộc. Tiểu nhân nghe nói mấy thánh địa của thiên vực Cực Bắc bọn ta cũng chịu ảnh hưởng.”
“Nghe nói, cuộc chiến vạn tộc khiến cho vô số thể lực đỉnh cao chịu tổn thất nặng nề, có vài cường giả bán Đế Cảnh, Sinh Tử Cảnh của vài thế lực tiến vào đó đều đã chết, không một ai ra được.”
“Càng khiến người ta bất ngờ là, ngày Cuộc Chiến Vạn Tộc kết thúc. Lão tổ Đại Đế của Bất Tử Cốc lại hiện thân, còn tự tay giết chết kẻ đã kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ...”
Đội trưởng đội hộ vệ thuật lại sự việc một cách sinh động.
Hắn không hề phát hiện, ánh mắt của thiếu niên thiếu nữ bên cạnh đã phát ra hàn quang lạnh lẽo, ẩn giấu sát ý.
Sở dĩ không phát giác ra được, chủ yếu là vì sát ý của hai người này không phải là nhắm vào hắn.
Lâm Tiêu khẽ gật đầu.
Giống hệt như những gì hắn suy đoán.
Từ lúc hắn xuyên qua không gian mới chỉ qua một năm.
Mới có một năm, hẳn là mọi người đều bình an vô sự nhỉ.
“Sau đó, Đại Đế của Bất Tử Cốc đó ra sao?” Lâm Tiêu lại hỏi.
“Vị Đại Đế ấy à, nghe nói sau khi giải quyết xong kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ thì biến mất ngay trong ngày hôm đó, không hề xuất hiện nữa.” Đội trưởng đội hộ vệ nói.
Lâm Tiêu cười khinh bỉ. Không phải là không xuất hiện, mà là không thể xuất hiện thì đúng hơn.
Kẻ vốn dĩ không nên xuất hiện tại thời đại này, chịu một đòn mà hắn dốc toàn bộ nguyên thần đánh ra, nhất định sẽ bị ảnh hưởng, có thể xuất hiện tiếp mới lạ đó.
Đội trưởng đội hộ vệ tiếp tục nói.
“Mà tiểu nhân còn nghe nói, Bất Tử Cốc bọn họ trong trận chiến vạn tộc này tổn thất tương đối nghiêm trọng. Tuy là Đại Đế Bất Tử Cốc đã giết chết kẻ kích hoạt Vạn Chiến Pháp Chỉ ngay tại chỗ, nhưng những người khác của Bất Tử Cốc không hề có ý định bỏ qua cho thế lực đứng đằng sau kẻ đó.”
“Cái gì!!” Lâm Tiêu và Can Anh Túc không hẹn mà cùng thốt lên một tiếng.
Đặc biệt là Lâm Tiêu, sắc mặt hắn đã trở nên cực kỳ khó coi.
Ngay cả khi hắn trở về trái đất, trong lòng cũng đều tự an ủi bản thân rằng, thế lực siêu cường như Bất Tử Cốc, sẽ không ra tay với một Kiếm Ma tông bé nhỏ đâu nhỉ.
Trong Kiếm Ma tông, ba người có thực lực mạnh nhất là tông chủ, Mục lão, Cảnh lão, cũng chỉ đạt tới tu vi Hóa Đỉnh sơ kỳ.
Bất Tử Cốc tùy tiện phái một cường giả Sinh Tử Cảnh tới thôi, đối với Kiếm Ma tông mà nói, đều là đại họa diệt vong rồi.
Lâm Tiêu trong nháy mắt liền xông tới trước mặt đội trưởng đội hộ vệ, ngữ khí trầm xuống: “Sau đó thì sao!!! Sau đó những người của Bất Tử Cốc kia như thế nào!”
“Cái này...đại nhân, sau đó, tiểu nhân cũng không rõ lắm.” Đội trưởng đội hộ vệ cảm nhận được sự đe dọa về tính mạng từ trên người thiếu niên này, bị dọa cho sợ chết khiếp.
“Đại Tiêu Tiêu, chúng ta mau chóng trở về Đông Vực thôi!” Can Anh Túc kéo Lâm Tiêu lại, vội vàng nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Cũng không biết Kiếm Ma tông ra sao rồi.
Bây giờ vội vàng trở về cũng không biết có kịp hay không.
Nhưng cứ nghĩ tới việc, từ đây về Đông Vực phải mất hai ba tháng, trong lòng nàng không khỏi lo lắng thay Lâm Tiêu.
“Đúng vậy! Phải lập tức về Đông Vực mới được!”
Đôi mắt Lâm Tiêu đã đỏ ngầu, sát ý trên người cuồn cuộn không ngừng.
Hắn phất tay một cái.
Lấy ra một bộ y phục của đệ tử Kiếm Ma tông.
Đây là bộ y phục năm xưa hắn được phát cho nhưng hắn còn chưa từng mặc.
Nếu đã về Huyền Thiên giới thì chắc là có thể dùng được rồi.
“Ý Cảnh Đặc Biệt lĩnh vực!” Lâm Tiêu hô lên.
Bình luận facebook