Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 360: Kiếp tâm ma của Tiểu Ni Tử
Chương 360: Kiếp tâm ma của Tiểu Ni Tử
“Gần hơn chút nữa.” Lâm Tiêu lại nói.
Can Anh Túc thấy khoảng cách giữa hai người chỉ còn một mét, nếu gần hơn nữa...? Chẳng lẽ Đại Tiêu Tiêu muốn được ôm và an ủi sao? ! Thậm chí, muốn...?
Cảm thấy sợ hãi và vô cùng lo lắng, Can Anh Túc tiến thêm một bước lớn khiến khoảng cách giữa hai người họ trở nên rất gần. Đó là khoảng cách mà chỉ cần giơ tay lên là có thể ôm được.
Bây giờ xem ra, có lẽ, có thể là thật? ?
Ngay sau đó, Lâm Tiêu đưa tay ra, rồi hắn chạm vào lưng- nhẹ nhàng vén tóc nàng ta lên.
"Ý cảnh đặc biệt, mở! !" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Kiếm Ma tông như vậy, cũng không biết vương triều Đại Can của cô gái này thế nào rồi.
Phải biết rằng có thể khôi phục một Kiếm Ma tông nhưng để khôi phục một vương triều Đại Can khó khăn sẽ chồng chất vô hạn, không biết khi nào mới có thể làm được.
Bất Tử Cốc! ! Các người cứ tắm rửa sạch sẽ rồi đợi ta.
Lần trước thần tộc Dao Trì cướp nhà, chỉ có một mình Can Anh Túc, nhiều nhất cũng tương đương với việc bị cướp từ một tòa tháp cao, bây giờ còn trộm căn cứ thuỷ tinh!
Các ngươi được lắm, thực sự lợi hại!
Khi sức mạnh của ý cảnh đặc biệt nuốt chửng lọn tóc này của Can Anh Túc.
Lâm Tiêu cũng nhắm mắt lại, tìm kiếm thứ gì đó.
Sau vài hơi thở, hắn mở mắt ra, tìm thấy vị trí có liên quan nhất đến huyết mạch của Can Anh Túc.
"Mở!" Lâm Tiêu vung tay phải về phía hư không.
Một cánh cửa truyền tống khác đã được mở, điểm đến của cánh cổng này là vương triều Đại Can.
Sau khi ý cảnh đặc biệt của Lâm Tiêu trở thành lĩnh vực hoá, đặc điểm rõ ràng nhất là ...
Trước khi lĩnh vực hóa, ý cảnh đặc biệt là chọn địa điểm của khẩu độ truyền tống một cách thụ động. Sau khi lĩnh vực hóa, ý cảnh đặc biệt có thể được tự do lựa chọn.
Lẽ nào nên gọi ý cảnh đặc biệt này Truyền Tống Ý Cảnh?
Nhưng Lâm Tiêu lại cảm thấy không giống, hắn luôn cảm thấy ý cảnh này không chỉ dùng vào việc này.
Cam Anh Túc: "..."
Hừ! ! ! Biết ngay mà! ! Tên tiểu tử thối này có bao giờ chủ động chứ? Trong lòng Can Anh Túc, thầm cà khịa.
Lâm Tiêu kéo nàng ta vào cánh cửa truyền tống mới.
...Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Vương triều Đại Can, hoàng thất Đại Can trên bầu trời, một cánh cửa truyền tống xuất hiện, Lâm Tiêu và Can Anh Túc nhanh chóng từ đó bước ra.
Điều đầu tiên mà hai người họ làm khi đi ra là kiểm tra tình hình bên dưới bằng thần thức.
Hừ !
Rất nhanh, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm, vương triều Đại Can vẫn giống như một năm trước, không có gì thay đổi.
Có vẻ như thế lực Bất Tử Cốc nhắm vào là Lâm Tiêu và Kiếm Ma tông.
Nghĩ lại cũng phải, thậm chí Can Anh Túc còn không vào chiến trường vạn tộc, vì vậy chuyện này không liên quan gì đến nàng ta.
"Đại Tiêu Tiêu, khi nào người của Kiếm Ma tông mới có thể sống lại?" Can Anh Túc lo lắng hỏi.
"Ta cũng không biết, có thể là khi ta trở thành Đại Đế, có thể là sẽ lâu hơn." Lâm Tiêu trầm giọng nói.
Mong muốn ấp ủ từ lâu của hắn là khôi phục Kiếm Ma tông về trạng thái ban đầu. Cho dù có được hay không, hắn vẫn không biết.
Nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ cuộc.
"Muội trở về trước đi, ta còn có việc khác phải làm." Lâm Tiêu suy nghĩ một chút, nói Cam Anh Túc.
"Không được, chúng ta đã cùng thề, huynh không phép một mình âm thầm báo thù."
"Hơn nữa, Đại Đế của Bất Tử Cốc vẫn còn sống, mặc dù không thể tự mình tỉnh lại, nhưng đối mặt với thời điểm sinh tồn, Đại Đế nhất định sẽ hiện thân."
Can Anh Túc trực tiếp túm lấy Lâm Tiêu.
Theo như nhìn nhận của nàng ta, đối mặt Đại Đế, cả hai vẫn không có cơ hội chiến thắng.
"Ta biết, vậy nên ta đột phá một chút." Lâm Tiêu nói.
"Đột phá? Đại Tiêu Tiêu, ý của huynh là, bây giờ huynh sẽ đột phá đến Sinh Tử cảnh sao?" Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, vội vàng hỏi.
"Nếu không thì sao chứ?! Ta không phải kẻ ngốc, nếu không nắm chắc 100% , ta sẽ không đến Bất Tử Cốc báo thù." Lâm Tiêu nói.
Can Anh Túc nghe vậy cuối cùng cũng trút bỏ được lo lắng, tiếp tục hỏi: "Huynh chắc chắn bao nhiêu phần trăm?"
Từ Hoá Đỉnh Cảnh viên mãn, đột phá đến Sinh Tử cảnh. Mặc dù sẽ không giáng lôi kiếp nhưng hắn lại phải trải qua tâm ma kiếp. Điều này còn đáng sợ và nguy hiểm hơn.
Có nhiều cường giả có thể bình tĩnh khi đối mặt với lôi kiếp nhưng trước tâm ma kiếp có thể bị đánh gục từ đòn đầu tiên.
Một khi thất bại trong tâm ma kiếp, thì sẽ mất đi tu vi, mất đi linh trí nặng hơn thì hồn bay phách tán mà chết.
"Khoảng 90%." Lâm Tiêu nói.
Nói 100% thì có vẻ quá kiêu ngạo, 90% thì vừa đủ.
Can Anh Túc liếc nhìn Lâm Tiêu, có vẻ như tên này tràn đầy tự tin.
"Nếu đột phá Sinh Tử Cảnh, sẽ không có ảnh hưởng đến xung quanh, cũng không cần tìm nơi khác."
"Ta sẽ giúp huynh tìm một căn phòng yên tĩnh trong hoàng cung Đại Can. Khi huynh đột phá, ta cũng có thể canh chừng cho huynh. Dù sao đó cũng là tâm ma kiếp, nếu trong lúc độ kiếp xảy ra chuyện gì, có người ở bên cạnh cũng yên tâm hơn." Can Anh Túc cố gắng hết sức để thuyết phục.
Theo sự hiểu biết của nàng ta đối với Lâm Tiêu, một khi tên này đột phá, hắn có thể sẽ hành động một mình. Như vậy không ổn! !
Đi thì phải cùng nhau đi!
Lâm Tiêu do dự một chút.
Can Anh Túc tiếp tục nói: "Ta, ta cũng đã cảm nhận được tâm ma kiếp của bản thân, nói không chừng sau khi huynh hoàn thành độ kiếp sẽ đến lượt ta. Nhưng ta không quá tự tin đối với tâm ma kiếp, nếu như huynh ở bên cạnh ta, ta sẽ cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều."
Nàng ta không hề nói dối, nàng ta đã cảm nhận được tâm ma kiếp khi tu luyện trong căn phòng thời gian ở Trái Đất trong hơn bảy mươi năm. Nhưng nàng ta luôn áp chế nó lại, thứ nhất là muốn quay trở lại Huyền Thiên giới mới độ kiếp, hai là nàng ta thực sự sợ hãi.
Nàng ta có cảm giác, tâm ma kiếp của Sinh Tử cảnh, đối với bản thân mà nói là một ngưỡng cửa cực lớn.
Bước qua biển trời rộng lớn, bước qua vạn kiếp bất phục. Lâm Tiêu nhìn cô gái này một cái, cũng không từ chối nữa, nói: "Được."
Huỷ diệt Sát Sinh Ý Cảnh.
Nhất là đối với cô gái từ nhỏ đã giết người không ngừng này, độ khó của tâm ma kiếp chắc chắn còn gấp mười gấp trăm lần người thường.
Đối với nàng ta mà nói, quả thực có chút khó khăn.
Hai người họ, một trước một sau, bay về phía cung điện Đại Can.
“Gần hơn chút nữa.” Lâm Tiêu lại nói.
Can Anh Túc thấy khoảng cách giữa hai người chỉ còn một mét, nếu gần hơn nữa...? Chẳng lẽ Đại Tiêu Tiêu muốn được ôm và an ủi sao? ! Thậm chí, muốn...?
Cảm thấy sợ hãi và vô cùng lo lắng, Can Anh Túc tiến thêm một bước lớn khiến khoảng cách giữa hai người họ trở nên rất gần. Đó là khoảng cách mà chỉ cần giơ tay lên là có thể ôm được.
Bây giờ xem ra, có lẽ, có thể là thật? ?
Ngay sau đó, Lâm Tiêu đưa tay ra, rồi hắn chạm vào lưng- nhẹ nhàng vén tóc nàng ta lên.
"Ý cảnh đặc biệt, mở! !" Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Kiếm Ma tông như vậy, cũng không biết vương triều Đại Can của cô gái này thế nào rồi.
Phải biết rằng có thể khôi phục một Kiếm Ma tông nhưng để khôi phục một vương triều Đại Can khó khăn sẽ chồng chất vô hạn, không biết khi nào mới có thể làm được.
Bất Tử Cốc! ! Các người cứ tắm rửa sạch sẽ rồi đợi ta.
Lần trước thần tộc Dao Trì cướp nhà, chỉ có một mình Can Anh Túc, nhiều nhất cũng tương đương với việc bị cướp từ một tòa tháp cao, bây giờ còn trộm căn cứ thuỷ tinh!
Các ngươi được lắm, thực sự lợi hại!
Khi sức mạnh của ý cảnh đặc biệt nuốt chửng lọn tóc này của Can Anh Túc.
Lâm Tiêu cũng nhắm mắt lại, tìm kiếm thứ gì đó.
Sau vài hơi thở, hắn mở mắt ra, tìm thấy vị trí có liên quan nhất đến huyết mạch của Can Anh Túc.
"Mở!" Lâm Tiêu vung tay phải về phía hư không.
Một cánh cửa truyền tống khác đã được mở, điểm đến của cánh cổng này là vương triều Đại Can.
Sau khi ý cảnh đặc biệt của Lâm Tiêu trở thành lĩnh vực hoá, đặc điểm rõ ràng nhất là ...
Trước khi lĩnh vực hóa, ý cảnh đặc biệt là chọn địa điểm của khẩu độ truyền tống một cách thụ động. Sau khi lĩnh vực hóa, ý cảnh đặc biệt có thể được tự do lựa chọn.
Lẽ nào nên gọi ý cảnh đặc biệt này Truyền Tống Ý Cảnh?
Nhưng Lâm Tiêu lại cảm thấy không giống, hắn luôn cảm thấy ý cảnh này không chỉ dùng vào việc này.
Cam Anh Túc: "..."
Hừ! ! ! Biết ngay mà! ! Tên tiểu tử thối này có bao giờ chủ động chứ? Trong lòng Can Anh Túc, thầm cà khịa.
Lâm Tiêu kéo nàng ta vào cánh cửa truyền tống mới.
...Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Vương triều Đại Can, hoàng thất Đại Can trên bầu trời, một cánh cửa truyền tống xuất hiện, Lâm Tiêu và Can Anh Túc nhanh chóng từ đó bước ra.
Điều đầu tiên mà hai người họ làm khi đi ra là kiểm tra tình hình bên dưới bằng thần thức.
Hừ !
Rất nhanh, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm, vương triều Đại Can vẫn giống như một năm trước, không có gì thay đổi.
Có vẻ như thế lực Bất Tử Cốc nhắm vào là Lâm Tiêu và Kiếm Ma tông.
Nghĩ lại cũng phải, thậm chí Can Anh Túc còn không vào chiến trường vạn tộc, vì vậy chuyện này không liên quan gì đến nàng ta.
"Đại Tiêu Tiêu, khi nào người của Kiếm Ma tông mới có thể sống lại?" Can Anh Túc lo lắng hỏi.
"Ta cũng không biết, có thể là khi ta trở thành Đại Đế, có thể là sẽ lâu hơn." Lâm Tiêu trầm giọng nói.
Mong muốn ấp ủ từ lâu của hắn là khôi phục Kiếm Ma tông về trạng thái ban đầu. Cho dù có được hay không, hắn vẫn không biết.
Nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ cuộc.
"Muội trở về trước đi, ta còn có việc khác phải làm." Lâm Tiêu suy nghĩ một chút, nói Cam Anh Túc.
"Không được, chúng ta đã cùng thề, huynh không phép một mình âm thầm báo thù."
"Hơn nữa, Đại Đế của Bất Tử Cốc vẫn còn sống, mặc dù không thể tự mình tỉnh lại, nhưng đối mặt với thời điểm sinh tồn, Đại Đế nhất định sẽ hiện thân."
Can Anh Túc trực tiếp túm lấy Lâm Tiêu.
Theo như nhìn nhận của nàng ta, đối mặt Đại Đế, cả hai vẫn không có cơ hội chiến thắng.
"Ta biết, vậy nên ta đột phá một chút." Lâm Tiêu nói.
"Đột phá? Đại Tiêu Tiêu, ý của huynh là, bây giờ huynh sẽ đột phá đến Sinh Tử cảnh sao?" Hai mắt Can Anh Túc sáng lên, vội vàng hỏi.
"Nếu không thì sao chứ?! Ta không phải kẻ ngốc, nếu không nắm chắc 100% , ta sẽ không đến Bất Tử Cốc báo thù." Lâm Tiêu nói.
Can Anh Túc nghe vậy cuối cùng cũng trút bỏ được lo lắng, tiếp tục hỏi: "Huynh chắc chắn bao nhiêu phần trăm?"
Từ Hoá Đỉnh Cảnh viên mãn, đột phá đến Sinh Tử cảnh. Mặc dù sẽ không giáng lôi kiếp nhưng hắn lại phải trải qua tâm ma kiếp. Điều này còn đáng sợ và nguy hiểm hơn.
Có nhiều cường giả có thể bình tĩnh khi đối mặt với lôi kiếp nhưng trước tâm ma kiếp có thể bị đánh gục từ đòn đầu tiên.
Một khi thất bại trong tâm ma kiếp, thì sẽ mất đi tu vi, mất đi linh trí nặng hơn thì hồn bay phách tán mà chết.
"Khoảng 90%." Lâm Tiêu nói.
Nói 100% thì có vẻ quá kiêu ngạo, 90% thì vừa đủ.
Can Anh Túc liếc nhìn Lâm Tiêu, có vẻ như tên này tràn đầy tự tin.
"Nếu đột phá Sinh Tử Cảnh, sẽ không có ảnh hưởng đến xung quanh, cũng không cần tìm nơi khác."
"Ta sẽ giúp huynh tìm một căn phòng yên tĩnh trong hoàng cung Đại Can. Khi huynh đột phá, ta cũng có thể canh chừng cho huynh. Dù sao đó cũng là tâm ma kiếp, nếu trong lúc độ kiếp xảy ra chuyện gì, có người ở bên cạnh cũng yên tâm hơn." Can Anh Túc cố gắng hết sức để thuyết phục.
Theo sự hiểu biết của nàng ta đối với Lâm Tiêu, một khi tên này đột phá, hắn có thể sẽ hành động một mình. Như vậy không ổn! !
Đi thì phải cùng nhau đi!
Lâm Tiêu do dự một chút.
Can Anh Túc tiếp tục nói: "Ta, ta cũng đã cảm nhận được tâm ma kiếp của bản thân, nói không chừng sau khi huynh hoàn thành độ kiếp sẽ đến lượt ta. Nhưng ta không quá tự tin đối với tâm ma kiếp, nếu như huynh ở bên cạnh ta, ta sẽ cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều."
Nàng ta không hề nói dối, nàng ta đã cảm nhận được tâm ma kiếp khi tu luyện trong căn phòng thời gian ở Trái Đất trong hơn bảy mươi năm. Nhưng nàng ta luôn áp chế nó lại, thứ nhất là muốn quay trở lại Huyền Thiên giới mới độ kiếp, hai là nàng ta thực sự sợ hãi.
Nàng ta có cảm giác, tâm ma kiếp của Sinh Tử cảnh, đối với bản thân mà nói là một ngưỡng cửa cực lớn.
Bước qua biển trời rộng lớn, bước qua vạn kiếp bất phục. Lâm Tiêu nhìn cô gái này một cái, cũng không từ chối nữa, nói: "Được."
Huỷ diệt Sát Sinh Ý Cảnh.
Nhất là đối với cô gái từ nhỏ đã giết người không ngừng này, độ khó của tâm ma kiếp chắc chắn còn gấp mười gấp trăm lần người thường.
Đối với nàng ta mà nói, quả thực có chút khó khăn.
Hai người họ, một trước một sau, bay về phía cung điện Đại Can.
Bình luận facebook