Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48-49
Chapter 48 Chương 48: Huyết Tinh
Huyết Tinh.
Huyết Sắc thị tộc ở trước phát hiện hai người, liền nở nụ cười âm hiểm, bên trong giọng nói mang theo hàn khí.
Ba tên Huyết Sắc thị tộc tiến lại gần, đem Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy bao vây, Vũ Thuần Tử bây giờ không biết dùng từ ngữ gì để hình dung, đơn giản là quá xui xẻo. Hết chấp pháp điện truy bắt, lại lao vào Huyết Sắc thị tộc trong tay, vận khí cũng quá đỗi cẩu huyết.
"Huyết Tinh, hôm nay ra ngoài gặp tu sĩ đúng là ngoài dự kiến, hai tên nhân loại này chúng ta ba người chia ra hưởng dụng, ngươi cảm thấy như thế nào?."
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu xanh, đứng ở phía bên trái, nhìn Huyết Sắc thị tộc áo đỏ, gọi là Huyết Tinh, tràn đầy hứng thú hỏi.
"Ngươi nói không sai, lần này đúng là đại thu hoạch, hai người này, chúng ta mỗi người một phần, có nội tạng của bọn họ, tỉ lệ luyện thành Huyết Sắc Đan sẽ tăng cao."
Khuôn mặt của Huyết Tinh tràn đầy phấn khích, chiếc lưỡi dài thò ra liếm nhẹ bờ môi, nhìn vào lòng bàn tay mình tựa như đã nắm được viên Huyết Sắc đan đồng dạng.
Hai tên Huyết Sắc thị tộc còn lại cũng vui mừng không kém, bọn họ nhìn chằm chằm Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy, tựa như nhìn con mồi sắp chết.
Vũ Thuần Tử cảm giác được khí tức áp bách từ ba người này truyền đến, khiến hắn có chút hít thở không thông.
Lý Thủy mặt mày tái nhợt, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm cách thoát thân, đối với ba tên Linh Tuyền cảnh Huyết Sắc thị tộc, cho hắn thêm mười lá gan cũng không dám nán lại chiến đấu cùng.
Chỉ thấy Lý Thủy chỉ vào Vũ Thuần Tử cầu xin nói.
"Các vị, ta cùng người này không quen không biết, ta với hắn chỉ là kẻ địch, nếu các vị muốn hắn, ta sẽ buông tay nhường cho các vị, tùy ý muốn làm gì làm."
Vũ Thuần Tử nghe xong, khuôn mặt không khỏi khinh bỉ Lý Thủy, đúng là giữa hắn và Lý Thủy không thân thiết, vốn là kẻ địch, nhưng Lý Thủy nói vậy, liệu ba tên kia sẽ tha cho hắn sao?
Cái này không nói cũng biết, ba tên này không chỉ nhằm vào Vũ Thuần Tử, mà ngay cả Lý Thủy cũng vậy.
"Bớt khua môi múa mép, hai người các ngươi đừng hòng ai sẽ chạy thoát!"
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu đen, đứng bên phải lạnh giọng nói.
"Ta là người của Linh Bảo Tông, xin chư vị nể tình tha cho ta."
Lý Thủy vẫn không có bỏ cuộc, lần nữa lên tiếng van xin.
"Hừ! Thật nhiều lời."
Huyết Sắc thị tộc bên trái có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh kiếm, chỉ thẳng vào Lý Thủy.
Lý Thủy thấy vậy trực tiếp bị dọa cho sợ hãi, hai chân mềm nhũn, lui về sau vài bước.
Hắn chỉ cầu nguyện, đám cao thủ Linh Bảo Tông mau mau xuất hiện.
Vũ Thuần Tử đứng ở chính giữa, trước sau bốn phía đều nguy hiểm, hắn hiện tại không biết nên làm gì. Đầu óc không ngừng xoay chuyển.
Ong ong!!!
Lúc này, bên trong bảo tháp đột nhiên vang lên từng tiếng chuông vang, Vũ Thuần Tử liền nhớ đến cái bảo tháp này. Thập Nhị Thiên Cổ Tháp bên trong có thể đưa hắn tiến nhập đi vào, điều kiện chính là dung hợp với nó.
Lúc Vũ Thuần Tử lấy được bảo tháp, ban đầu chỉ được sự đồng ý mà thôi, vẫn không có chính thức dung hợp qua, trong đoạn tin tức từ lệnh bài có khắc chữ Vũ, hắn biết được cách dung hợp bảo tháp.
Muốn dung hợp bảo tháp, trước tiên tu vi phải đạt tới Linh Tuyền cảnh, mở ra Linh Tuyền, khi đó mới mang bảo tháp dung nhập vào bên trong, đem nó dần dần nuôi dưỡng.
Kế tiếp, bản thân phải đạt tới trạng thái khí huyết giao hòa, linh khí đồng bộ với khí huyết, bước này cực kỳ quan trọng. Bảo tháp khi dung hợp sẽ kéo ra một phần lớn huyết hồng từ trong cơ thể ký chủ, để dung nhập toàn bộ bên trong nó.
Cuối cùng là linh hồn cộng hưởng, đến bước này, bảo tháp sẽ hóa thành một đoàn hư ảnh vân vụ, xuất ra cùng linh hồn hắn giao thoa với nhau.
Đạt tới trạng thái này, đã thành công được chín phần mười, một phần còn lại đó là đem nó uẩn dưỡng nhiều năm, kết lên độ gần gũi, làm cho Thập Nhị Thiên Cổ Tháp thực sự tin tưởng bản thân, khi đó có thể tùy ý sử dụng bảo tháp mà không gặp phải vấn đề gì.
Thậm chí, nó có thể tự động hộ vệ, nếu bản thân gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Vừa nghĩ đến, tâm trạng Vũ Thuần Tử trở nên thất lạc, yêu cầu này không khỏi quá khó rồi, tu vi hiện tại rất khó để thực hiện.
Bản thân hiện tại đang đứng trước bờ vực sinh tử, nếu không dung hợp với bảo tháp, có lẽ sẽ táng thân tại nơi đây.
Vũ Thuần Tử chợt cắn răng quyết định, dù gì cũng sẽ chết, không bằng liều mạng thử một lần.
Lý Thủy cảnh giác nhìn ba người Huyết Sắc thị tộc, trong lòng như đang đánh trống, không ngừng vang lên thùng thùng.
Nếu có mấy người kia đến thì tốt rồi, bản thân sẽ không còn sợ hãi nữa.
Ba tên Huyết Sắc thị tộc không chịu được kiên nhẫn, liền lao lên tấn công Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy.
Chapter 49 Chương 50: Triệu Phong Sơn Chạy Tới.
Triệu Phong Sơn Chạy Tới
Vũ Thuần Tử liên tục lui về phía sau, rút thanh đại đao ở sau lưng chém một nhát.
Huyết Sắc thị tộc áo xanh nhẹ nhõm tránh thoát, ánh mắt sắc bén nhìn đại đao trong tay Vũ Thuần Tử, trong lòng trở nên tham lam.
"Đại đao này, ta muốn!"
"Cút!"
Vũ Thuần Tử trực tiếp phun ra một câu, khiến người này ngay lập tức nổi giận.
"Hừ! Oắt con, nên đưa thanh đao cho ta, ta suy nghĩ sẽ tha cho ngươi toàn thây."
Vũ Thuần Tử không có quan tâm, cười lạnh đáp.
"Mơ tưởng!"
"Đã ngươi không muốn, ta sẽ có cách lấy về."
Huyết Sắc thị tộc áo xanh cười gằn nói, thân ảnh nhanh chóng áp sát Vũ Thuần Tử.
Mà phía bên kia, tên áo đen Huyết Sắc thị tộc không ngừng áp đảo, đem Lý Thủy đánh liên tục bại lui.
Vũ Thuần Tử cứng rắn chống đỡ, Vũ Lực Quyền không ngừng đánh ra.
Bành bành bành…
Năm mươi nắm đấm hư ảo tấn công trực diện tên áo xanh, từng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Tên áo xanh lúc này trên người không có lấy một vết thương, tự thân thể mình đón nhận năm mươi nắm đấm của Vũ Thuần Tử, từng nắm đấm va chạm lên người, bỗng chốc vỡ tan như bọt khí.
Bản thân hắn lại bình an vô sự, tựa như là đang gãi ngứa, không có chút nào đau đớn.
"Chỉ nhiêu đây sao? Quá yếu ớt!"
Tên áo xanh chợt cười lớn, trong giọng nói tràn đầy chế giễu, chỉ thấy hắn lấy tay phủi phủi trên người, một ít tạp chất còn sót lại trên y phục liền rơi xuống. Sau đó lại nói.
"Nếu chỉ chiêu đây lực lượng, đúng là quá phế vật ha ha…"
Vũ Thuần Tử nhíu mày thật sâu, trong lòng hắn cũng vô cùng rung động, không ngờ nhận trực diện một đòn Vũ Lực Quyền, mà tên này lại không có xi nhê gì.
Linh Tuyền cảnh quả nhiên mạnh mẽ!
Hiện tại hắn không thể phát huy ra chiêu thức kia, nếu thành công thì không nói, nhưng không thành công, kết cục vẫn bị bắt trở lại, cho nên, hắn không thể liều mạng đem tính mạng của chính mình ra đánh cược, trước hết phải tìm được thời cơ rồi tính, tình hình bây giờ đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Lý Thủy bên này có khổ không thể nói, một thân công lực toàn bộ đều đã phát huy ra, nhưng không thể đẩy lùi được đối phương, ngược lại, khiến bản thân bị thương càng thêm nghiêm trọng.
Nếu tình hình này tiếp tục kéo dài, đảm bảo hắn sẽ rơi vào tay Huyết Sắc thị tộc.
Tên áo đen đánh ra chưởng ấn, lòng bàn tay nhanh chóng xuất hiện đầy hoa văn màu đỏ kỳ dị, chỉ thấy vòng tròn hoa văn đánh thẳng vào lồng ngực Lý Thủy.
Lý Thủy kinh hãi đưa tay đón đỡ.
"Bồi Hành Chưởng!"
Bành… Răng Rắc!
Chưởng pháp cả hai va chạm vào nhau, chỉ thấy Bồi Hành Chưởng do Lý Thủy đánh ra bị đánh tan, hoa văn chưởng ấn của người áo đen cực kỳ mạnh mẽ, đem toàn bộ cánh tay Lý Thủy chấn vỡ.
Xương cốt bên trong vang lên âm thanh đứt gãy, tiếp đó toàn bộ cánh tay hắn bị hoa văn này đánh nát, giống như bột phấn một dạng, máu thịt văng tứ tung trên bầu trời, hoa văn kỳ lạ mạnh mẽ đánh vào lồng ngực, dư chấn còn lại tản ra sau lưng Lý Thủy, khiến tấm lưng bằng phẳng ngay lập tức nhô ra một cục.
Ầm…
Thân thể Lý Thủy bay ngược ra sau năm mươi mét, lăn lộn dưới đất vài vòng mới dừng lại, bỗng nhiên hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Phốc!
Tên áo đen thấy cảnh này liền cười lớn, hắn thích nhất là đem đối thủ hành hạ, sau đó đánh giết, nếu không giờ khắc này Lý Thủy đã là một cỗ thi thể.
Lý Thủy sợ hãi ôm ngực lui về sau mười bước, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, nhìn tên áo đen đang tiến tới lại gần, trong lòng thầm kêu không ổn.
"Gặp được ta, hôm nay số của ngươi đã tận."
Tên áo đen cười gằn nói, sát khí trong người không ngừng bộc phát, trong tay huy động linh khí, hóa thành hoa văn kỳ dị, chuẩn bị một chiêu tiễn Lý Thủy về trời.
"Các ngươi to gan, ngay cả Linh Bảo Tông cao tầng cũng dám giết?"
Ngay lúc này, một âm thanh rung trời truyền tới, khiến tên áo đen cùng tên áo xanh dừng tấn công.
"Ai? Mau bước ra đây."
Huyết Tinh ánh mắt chợt trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía xa xa lớn giọng quát.
"Hừ! Huyết Sắc thị tộc nghiệt chủng, dám xuất hiện tại nơi đây tác oai tác oái?"
m thanh vừa dứt, ngay lập tức xuất hiện sáu người, trong đó có ba người tu vi đều là Linh Tuyền cảnh, sự xuất hiện này, khiến sắc mặt của ba tên Huyết Sắc thị tộc trở nên ngưng trọng.
Mà người này không phải ai khác, chính là trưởng lão nội môn, Linh Tuyền cảnh Triệu Phong Sơn.
Hai người bên cạnh hắn là trưởng lão nội môn, Tào Chu, Đốc Tháo.
Ba người sau cùng chính là Nguyên Nhân, Chu Chương, Hoàng Bị cùng Tần Hạ Lưu
Lý Thủy thấy đồng bọn đến, mặc kệ thương thế có nặng bao nhiêu, liền chạy tới chỗ bọn họ khóc lóc.
"Đại trưởng lão, mau cứu thuộc hạ, mau giết hết đám người ác nhân mất hết nhân tính này."
"Hừ! Chuyện cỏn con vậy còn làm không xong, đợi sau khi trở về ta sẽ thu thập ngươi."
Huyết Tinh.
Huyết Sắc thị tộc ở trước phát hiện hai người, liền nở nụ cười âm hiểm, bên trong giọng nói mang theo hàn khí.
Ba tên Huyết Sắc thị tộc tiến lại gần, đem Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy bao vây, Vũ Thuần Tử bây giờ không biết dùng từ ngữ gì để hình dung, đơn giản là quá xui xẻo. Hết chấp pháp điện truy bắt, lại lao vào Huyết Sắc thị tộc trong tay, vận khí cũng quá đỗi cẩu huyết.
"Huyết Tinh, hôm nay ra ngoài gặp tu sĩ đúng là ngoài dự kiến, hai tên nhân loại này chúng ta ba người chia ra hưởng dụng, ngươi cảm thấy như thế nào?."
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu xanh, đứng ở phía bên trái, nhìn Huyết Sắc thị tộc áo đỏ, gọi là Huyết Tinh, tràn đầy hứng thú hỏi.
"Ngươi nói không sai, lần này đúng là đại thu hoạch, hai người này, chúng ta mỗi người một phần, có nội tạng của bọn họ, tỉ lệ luyện thành Huyết Sắc Đan sẽ tăng cao."
Khuôn mặt của Huyết Tinh tràn đầy phấn khích, chiếc lưỡi dài thò ra liếm nhẹ bờ môi, nhìn vào lòng bàn tay mình tựa như đã nắm được viên Huyết Sắc đan đồng dạng.
Hai tên Huyết Sắc thị tộc còn lại cũng vui mừng không kém, bọn họ nhìn chằm chằm Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy, tựa như nhìn con mồi sắp chết.
Vũ Thuần Tử cảm giác được khí tức áp bách từ ba người này truyền đến, khiến hắn có chút hít thở không thông.
Lý Thủy mặt mày tái nhợt, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm cách thoát thân, đối với ba tên Linh Tuyền cảnh Huyết Sắc thị tộc, cho hắn thêm mười lá gan cũng không dám nán lại chiến đấu cùng.
Chỉ thấy Lý Thủy chỉ vào Vũ Thuần Tử cầu xin nói.
"Các vị, ta cùng người này không quen không biết, ta với hắn chỉ là kẻ địch, nếu các vị muốn hắn, ta sẽ buông tay nhường cho các vị, tùy ý muốn làm gì làm."
Vũ Thuần Tử nghe xong, khuôn mặt không khỏi khinh bỉ Lý Thủy, đúng là giữa hắn và Lý Thủy không thân thiết, vốn là kẻ địch, nhưng Lý Thủy nói vậy, liệu ba tên kia sẽ tha cho hắn sao?
Cái này không nói cũng biết, ba tên này không chỉ nhằm vào Vũ Thuần Tử, mà ngay cả Lý Thủy cũng vậy.
"Bớt khua môi múa mép, hai người các ngươi đừng hòng ai sẽ chạy thoát!"
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu đen, đứng bên phải lạnh giọng nói.
"Ta là người của Linh Bảo Tông, xin chư vị nể tình tha cho ta."
Lý Thủy vẫn không có bỏ cuộc, lần nữa lên tiếng van xin.
"Hừ! Thật nhiều lời."
Huyết Sắc thị tộc bên trái có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh kiếm, chỉ thẳng vào Lý Thủy.
Lý Thủy thấy vậy trực tiếp bị dọa cho sợ hãi, hai chân mềm nhũn, lui về sau vài bước.
Hắn chỉ cầu nguyện, đám cao thủ Linh Bảo Tông mau mau xuất hiện.
Vũ Thuần Tử đứng ở chính giữa, trước sau bốn phía đều nguy hiểm, hắn hiện tại không biết nên làm gì. Đầu óc không ngừng xoay chuyển.
Ong ong!!!
Lúc này, bên trong bảo tháp đột nhiên vang lên từng tiếng chuông vang, Vũ Thuần Tử liền nhớ đến cái bảo tháp này. Thập Nhị Thiên Cổ Tháp bên trong có thể đưa hắn tiến nhập đi vào, điều kiện chính là dung hợp với nó.
Lúc Vũ Thuần Tử lấy được bảo tháp, ban đầu chỉ được sự đồng ý mà thôi, vẫn không có chính thức dung hợp qua, trong đoạn tin tức từ lệnh bài có khắc chữ Vũ, hắn biết được cách dung hợp bảo tháp.
Muốn dung hợp bảo tháp, trước tiên tu vi phải đạt tới Linh Tuyền cảnh, mở ra Linh Tuyền, khi đó mới mang bảo tháp dung nhập vào bên trong, đem nó dần dần nuôi dưỡng.
Kế tiếp, bản thân phải đạt tới trạng thái khí huyết giao hòa, linh khí đồng bộ với khí huyết, bước này cực kỳ quan trọng. Bảo tháp khi dung hợp sẽ kéo ra một phần lớn huyết hồng từ trong cơ thể ký chủ, để dung nhập toàn bộ bên trong nó.
Cuối cùng là linh hồn cộng hưởng, đến bước này, bảo tháp sẽ hóa thành một đoàn hư ảnh vân vụ, xuất ra cùng linh hồn hắn giao thoa với nhau.
Đạt tới trạng thái này, đã thành công được chín phần mười, một phần còn lại đó là đem nó uẩn dưỡng nhiều năm, kết lên độ gần gũi, làm cho Thập Nhị Thiên Cổ Tháp thực sự tin tưởng bản thân, khi đó có thể tùy ý sử dụng bảo tháp mà không gặp phải vấn đề gì.
Thậm chí, nó có thể tự động hộ vệ, nếu bản thân gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
Vừa nghĩ đến, tâm trạng Vũ Thuần Tử trở nên thất lạc, yêu cầu này không khỏi quá khó rồi, tu vi hiện tại rất khó để thực hiện.
Bản thân hiện tại đang đứng trước bờ vực sinh tử, nếu không dung hợp với bảo tháp, có lẽ sẽ táng thân tại nơi đây.
Vũ Thuần Tử chợt cắn răng quyết định, dù gì cũng sẽ chết, không bằng liều mạng thử một lần.
Lý Thủy cảnh giác nhìn ba người Huyết Sắc thị tộc, trong lòng như đang đánh trống, không ngừng vang lên thùng thùng.
Nếu có mấy người kia đến thì tốt rồi, bản thân sẽ không còn sợ hãi nữa.
Ba tên Huyết Sắc thị tộc không chịu được kiên nhẫn, liền lao lên tấn công Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy.
Chapter 49 Chương 50: Triệu Phong Sơn Chạy Tới.
Triệu Phong Sơn Chạy Tới
Vũ Thuần Tử liên tục lui về phía sau, rút thanh đại đao ở sau lưng chém một nhát.
Huyết Sắc thị tộc áo xanh nhẹ nhõm tránh thoát, ánh mắt sắc bén nhìn đại đao trong tay Vũ Thuần Tử, trong lòng trở nên tham lam.
"Đại đao này, ta muốn!"
"Cút!"
Vũ Thuần Tử trực tiếp phun ra một câu, khiến người này ngay lập tức nổi giận.
"Hừ! Oắt con, nên đưa thanh đao cho ta, ta suy nghĩ sẽ tha cho ngươi toàn thây."
Vũ Thuần Tử không có quan tâm, cười lạnh đáp.
"Mơ tưởng!"
"Đã ngươi không muốn, ta sẽ có cách lấy về."
Huyết Sắc thị tộc áo xanh cười gằn nói, thân ảnh nhanh chóng áp sát Vũ Thuần Tử.
Mà phía bên kia, tên áo đen Huyết Sắc thị tộc không ngừng áp đảo, đem Lý Thủy đánh liên tục bại lui.
Vũ Thuần Tử cứng rắn chống đỡ, Vũ Lực Quyền không ngừng đánh ra.
Bành bành bành…
Năm mươi nắm đấm hư ảo tấn công trực diện tên áo xanh, từng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Tên áo xanh lúc này trên người không có lấy một vết thương, tự thân thể mình đón nhận năm mươi nắm đấm của Vũ Thuần Tử, từng nắm đấm va chạm lên người, bỗng chốc vỡ tan như bọt khí.
Bản thân hắn lại bình an vô sự, tựa như là đang gãi ngứa, không có chút nào đau đớn.
"Chỉ nhiêu đây sao? Quá yếu ớt!"
Tên áo xanh chợt cười lớn, trong giọng nói tràn đầy chế giễu, chỉ thấy hắn lấy tay phủi phủi trên người, một ít tạp chất còn sót lại trên y phục liền rơi xuống. Sau đó lại nói.
"Nếu chỉ chiêu đây lực lượng, đúng là quá phế vật ha ha…"
Vũ Thuần Tử nhíu mày thật sâu, trong lòng hắn cũng vô cùng rung động, không ngờ nhận trực diện một đòn Vũ Lực Quyền, mà tên này lại không có xi nhê gì.
Linh Tuyền cảnh quả nhiên mạnh mẽ!
Hiện tại hắn không thể phát huy ra chiêu thức kia, nếu thành công thì không nói, nhưng không thành công, kết cục vẫn bị bắt trở lại, cho nên, hắn không thể liều mạng đem tính mạng của chính mình ra đánh cược, trước hết phải tìm được thời cơ rồi tính, tình hình bây giờ đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Lý Thủy bên này có khổ không thể nói, một thân công lực toàn bộ đều đã phát huy ra, nhưng không thể đẩy lùi được đối phương, ngược lại, khiến bản thân bị thương càng thêm nghiêm trọng.
Nếu tình hình này tiếp tục kéo dài, đảm bảo hắn sẽ rơi vào tay Huyết Sắc thị tộc.
Tên áo đen đánh ra chưởng ấn, lòng bàn tay nhanh chóng xuất hiện đầy hoa văn màu đỏ kỳ dị, chỉ thấy vòng tròn hoa văn đánh thẳng vào lồng ngực Lý Thủy.
Lý Thủy kinh hãi đưa tay đón đỡ.
"Bồi Hành Chưởng!"
Bành… Răng Rắc!
Chưởng pháp cả hai va chạm vào nhau, chỉ thấy Bồi Hành Chưởng do Lý Thủy đánh ra bị đánh tan, hoa văn chưởng ấn của người áo đen cực kỳ mạnh mẽ, đem toàn bộ cánh tay Lý Thủy chấn vỡ.
Xương cốt bên trong vang lên âm thanh đứt gãy, tiếp đó toàn bộ cánh tay hắn bị hoa văn này đánh nát, giống như bột phấn một dạng, máu thịt văng tứ tung trên bầu trời, hoa văn kỳ lạ mạnh mẽ đánh vào lồng ngực, dư chấn còn lại tản ra sau lưng Lý Thủy, khiến tấm lưng bằng phẳng ngay lập tức nhô ra một cục.
Ầm…
Thân thể Lý Thủy bay ngược ra sau năm mươi mét, lăn lộn dưới đất vài vòng mới dừng lại, bỗng nhiên hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Phốc!
Tên áo đen thấy cảnh này liền cười lớn, hắn thích nhất là đem đối thủ hành hạ, sau đó đánh giết, nếu không giờ khắc này Lý Thủy đã là một cỗ thi thể.
Lý Thủy sợ hãi ôm ngực lui về sau mười bước, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, nhìn tên áo đen đang tiến tới lại gần, trong lòng thầm kêu không ổn.
"Gặp được ta, hôm nay số của ngươi đã tận."
Tên áo đen cười gằn nói, sát khí trong người không ngừng bộc phát, trong tay huy động linh khí, hóa thành hoa văn kỳ dị, chuẩn bị một chiêu tiễn Lý Thủy về trời.
"Các ngươi to gan, ngay cả Linh Bảo Tông cao tầng cũng dám giết?"
Ngay lúc này, một âm thanh rung trời truyền tới, khiến tên áo đen cùng tên áo xanh dừng tấn công.
"Ai? Mau bước ra đây."
Huyết Tinh ánh mắt chợt trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía xa xa lớn giọng quát.
"Hừ! Huyết Sắc thị tộc nghiệt chủng, dám xuất hiện tại nơi đây tác oai tác oái?"
m thanh vừa dứt, ngay lập tức xuất hiện sáu người, trong đó có ba người tu vi đều là Linh Tuyền cảnh, sự xuất hiện này, khiến sắc mặt của ba tên Huyết Sắc thị tộc trở nên ngưng trọng.
Mà người này không phải ai khác, chính là trưởng lão nội môn, Linh Tuyền cảnh Triệu Phong Sơn.
Hai người bên cạnh hắn là trưởng lão nội môn, Tào Chu, Đốc Tháo.
Ba người sau cùng chính là Nguyên Nhân, Chu Chương, Hoàng Bị cùng Tần Hạ Lưu
Lý Thủy thấy đồng bọn đến, mặc kệ thương thế có nặng bao nhiêu, liền chạy tới chỗ bọn họ khóc lóc.
"Đại trưởng lão, mau cứu thuộc hạ, mau giết hết đám người ác nhân mất hết nhân tính này."
"Hừ! Chuyện cỏn con vậy còn làm không xong, đợi sau khi trở về ta sẽ thu thập ngươi."
Bình luận facebook