Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50-51
Chapter 50 Chương 50: Đại Chiến!
Đại Chiến!
Triệu Phong Sơn hừ lạnh nói, hắn nhìn về phía thiếu niên trước mặt, không cần nghĩ cũng đoán ra được là ai, người này chính là đại danh đỉnh đỉnh phế vật Vũ Thuần Tử.
Năm xưa Triệu Phong Sơn đã tiếp xúc khá nhiều, năm đó bản thân hắn là người dò xét thể chất Vũ Thuần Tử, cũng nhận định Vũ Thuần Tử là một phế vật không hơn không kém, cho nên không cảm thấy bao nhiêu xa lạ.
Chỉ là hắn không ngờ, gần một năm không thấy, vậy mà đã có thể tu luyện tới bước này.
Tạm gác chuyện này sang một bên, hiện tại nên giải quyết ba tên Huyết Sắc thị tộc, Triệu Phong Sơn cảm giác, trong ba người này, có một tên tu vi cùng với hắn ngang nhau, đều là Linh Tuyền cảnh tam trọng, hai người còn lại cũng thuộc Linh Tuyền cảnh nhất trọng.
So ra cũng tương đương cảnh giới với Tào Chu, Đốc Tháo phía sau, tình hình bây giờ, bên hắn lại có thêm năm người Thông Linh Cảnh cửu trọng, có thể nói đã áp đảo hoàn toàn, trừ ra Lý Thủy đang bị thương nặng, chỉ còn bốn người, nhưng như vậy cũng đủ khiến Huyết Sắc thị tộc thảm hại.
Huyết Sắc thị tộc bên này sắc mặt vô cùng xấu xí, bọn hắn không ngờ được, hai tên nhân loại lại có mấy cao thủ ở phía sau, lần này đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ.
Bọn hắn im lặng không nói, trong lòng đã nhận định quyết đấu một trận chiến, vốn dĩ nhân loại cùng Huyết Sắc thị tộc bất hòa từ hàng vạn năm về trước, muốn nói gì đều là vô nghĩa, không bằng dùng nắm đấm.
Vũ Thuần Tử phát hiện đám cao thủ Linh Bảo Tông xuất hiện, đột nhiên chú ý ở bên trong có hai bóng người cực kỳ quen thuộc, hai người này, đến chết hắn không bao giờ quên được.
Nguyên Nhân, Chu Chương!
Bọn họ đã ra tay giết hại Bàng lão, mối thù này Vũ Thuần Tử vẫn còn nhớ rõ mồn một.
"Nguyên Nhân, Chu Chương mau bắt Vũ Thuần Tử lại đừng để hắn chạy thoát."
Lúc này Triệu Phong Sơn lập tức hướng hai người phía sau ra lệnh.
Nguyên Nhân, Chu Chương nghe vậy gật đầu nhận lệnh, bọn hắn xoa lòng bàn tay, cười lạnh lao đến chỗ Vũ Thuần Tử.
Nhìn hai người này tiến lại gần, trong lòng Vũ Thuần Tử không khỏi nổi giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại. Hắn biết bản thân bây giờ rất khó đánh bại hai người này, nhưng muốn bó tay chịu trói, Vũ Thuần Tử đương nhiên sẽ không phục tùng.
Có thể nghĩ tới, nếu rơi vào tay bọn họ, kết cục không nói cũng biết được, chắc chắn sẽ sống không yên ổn qua ngày hôm sau.
"Huyết Sắc thị tộc mấy vạn năm mới xuất hiện một lần, nếu chúng ta đem bọn hắn giết, lấy thủ cấp bọn họ đem về tông môn, khi đó chúng ta sẽ được phúc lợi vô cùng to lớn, tông chủ cũng vì thế mà ban thưởng cho chúng ta. Chưa kể… Chúng ta vì thế mà vang danh thiên hạ, mấy vạn năm qua là người đầu tiên phát hiện và giết hại dư nghiệt Huyết Sắc thị tộc."
Tào Chu ánh mắt tràn đầy sát khí, nhìn ba tên Huyết Sắc thị tộc bình tĩnh nói.
Mấy người còn lại cũng gật đầu đồng ý, trên mặt bọn họ, ai nấy đều mang vẻ mặt tham lam.
Sự hấp dẫn này, đúng là thứ mà không ai cưỡng lại được, ngay cả Triệu Phong Sơn cũng như vậy.
"Hừ! Muốn giết bọn ta? Tưởng dễ!"
Huyết Tinh ba người khuôn mặt đỏ như máu, nội tâm cực kỳ nổi giận, lạnh giọng đáp trả.
"Các ngươi bây giờ đã là cá ở trên thớt, đánh người của bọn ta, đến phiên bọn ta đánh lại."
Triệu Phong Sơn cười nhạt nói, khí tức trong người bộc phát ra, năm người còn lại cũng đồng loạt phóng xuất.
Huyết Sắc thị tộc nhao nhao vận dụng linh lực, hóa thành cương khí hộ thể.
Triệu Phong Sơn dẫn đầu đám người lao vào tấn công, thanh kiếm trong tay chém vào không trung, tạo thành một đường dài màu hoàng kim, xẹt ngang qua không khí, nhát kiếm này nhắm vào Huyết Tinh
Bốn người Tào Chu, Đốc Tháo, Tần Hạ Lưu cùng Hoàng Bị tấn công hai gã Huyết Sắc thị tộc còn lại.
"Cẩn thận!"
Huyết Tinh bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở, hai người còn lại gật đầu biểu thị, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Kiếm khí của Triệu Phong Sơn cực kỳ sắc bén, mạnh mẽ phá không rạch ngang một đường dài. Huyết Tinh gặp nguy không loạn, hai tay hắn kết thành từng pháp ấn, linh khí dồi dào từ bên trong đan điền lao ra, dung nhập vào lòng bàn tay của hắn.
Bỗng chốc, trước mặt Huyết Tinh xuất hiện một hình tròn màu máu, bên trong còn có nhiều hoa văn kỳ lạ đang xoay chuyển, chính giữa trung tâm hoa văn, có một chiếc đầu lâu hư ảo, nhìn qua cực kỳ kinh dị. Vòng tròn hoa văn ngay lập tức lớn dần, chỉ trong chốc lát, đã đem toàn bộ thân thể Huyết Tinh che chắn ở phía sau, tựa như một tấm khiên ma pháp.
Kiếm khí của Triệu Phong Sơn chém tới, liền va chạm vào hoa văn màu đỏ, chỉ nghe "Bành" một tiếng thật lớn vang lên, hoa văn màu đỏ đem kiếm khí này triệt tiêu.
Triệu Phong Sơn vô cùng kinh ngạc, ngay lập tức hồi thần lại, tiếp tục vung kiếm chém tới, lần này lại là hai đoạn kiếm khí.
Chapter 51 Chương 51: Nhất Đao Tái Hiện
Nhất Đao Tái Hiện.
Bởi vì nhát kiếm đầu tiên này, Huyết Tinh bất giác lui về sau một bước, nội tâm hắn rung động không ngừng, Triệu Phong Sơn người này, thực lực đã không còn là Linh Tuyền cảnh tam trọng bình thường, chắc hẳn đã đạt tới biên giới tứ trọng.
Sắc mặt hắn càng ngày càng trở nên ngưng trọng.
"Thiên Kiếm Vạn Quả!"
Triệu Phong Sơn hét lớn, liên tục huy động kiếm trong tay, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát liền không thấy được thanh kiếm trong tay hắn.
Toàn bộ những người ở đây, đều mờ mịt không hiểu, rốt cuộc thanh kiếm Triệu Phong Sơn đã đi đâu?
Nhưng chỉ có Huyết Tinh là hiểu rõ, bởi vì tốc độ của Triệu Phong Sơn ra kiếm quá nhanh, cơ hồ đạt tới vô ảnh cảnh giới, cho nên mới không thấy được thân kiếm, nhờ có tu vi cùng Triệu Phong Sơn ngang ngửa, Huyết Tinh mới thấy được hư ảnh.
Thiên Kiếm Vạn Quả vừa đánh ra, hàng trăm kiếm khí sắc bén bay lượn trên bầu trời, từng tiếng xào xạc vang lên, nhắm thẳng vào Huyết Tinh trước mặt.
Huyết Tinh cảm nhận được vô vàn kiếm khí chém tới, ngay lập tức đánh ra bí pháp.
"Huyết Minh Đao Pháp!"
Thân thể Huyết Tinh bỗng nhiên bạo phát ra một lượng lớn máu huyết, mười mét chung quanh bao phủ toàn là vân vụ huyết sắc.
Vân vụ này đột nhiên biến đổi, hóa thành hàng vạn chuôi đao nhỏ, lơ lửng ở quanh thân Huyết Tinh.
Hàng vạn chuôi đao nhỏ dùng tốc độ cực nhanh, chính diện tấn công cùng chiêu thức Triệu Phong Sơn.
Bành bành bành…
Kiếm khí lẫn chuôi đao va chạm với nhau, dừng ở chính giữa không trung, tạo ra từng tiếng nổ vang trời, giống như một tràng pháo hoa hùng vĩ.
Hai tên Huyết Sắc thị tộc còn lại liên tục phòng thủ, bọn hắn đều bị hai người giữ chân, ngay cả tính mạng còn khó bảo toàn, chứ đừng nói muốn trợ giúp Huyết Tinh bên kia.
Tên áo đen trái phải chống đỡ, hắn bị Tào Chu, Hoàng Bị áp đảo, liên tục lui về sau, không ngừng né tránh đòn tấn công của hai người này, cùng với đó trên người hắn cũng mang nhiều vết thương, nhưng cũng không đáng lo ngại.
Huyết Sắc thị tộc còn lại thì thảm hơn, hắn bị Đốc Tháo cùng Tần Hạ Lưu dồn ép đến đường cùng, chỉ vài giây ngắn ngủi đã mất cánh tay phải, thực lực hiện tại của hắn đã giảm đi đáng kể, cầm cự được đến bây giờ đã là tốt lắm rồi.
Nguyên Nhân, Chung Chương hai người sau khi xác định đồng bọn không có nguy hiểm, ngược lại chiếm thế thượng phong, bọn hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền không chú ý tới, nhanh chân chạy tới muốn đem Vũ Thuần Tử chế trụ.
"Hai cẩu tặc các ngươi mà muốn bắt ta sao? Đúng là mơ tưởng viễn vông!"
Vũ Thuần Tử cười lạnh đối với hai người nói.
Hai người nghe vậy chợt sững sờ một chút, chỉ thấy Vũ Thuần Tử rút thanh đại đao, chân khí trong người cuồn cuộn lao ra như suối.
Trước sự ngỡ ngàng của hai người, Vũ Thuần Tử đem thanh đại đao nâng lên cao.
"Oắt con này lại dám đối với chúng ta tấn công?"
Nguyên Nhân sửng sốt một lát, sau đó cười lớn nói.
"Dù có tu vi thì cũng không thể đánh lại chúng ta, phế vật mãi mãi là phế vật."
Chung Chương cười chế nhạo, lời nói còn không ngừng khinh thường Vũ Thuần Tử.
"Đây là kẻ thua muốn lật ngược?"
Nguyên Nhân cười lạnh, sau đó đánh ra một trảo, đánh thẳng vào lồng ngực Vũ Thuần Tử.
Bành…
Vũ Thuần Tử đứng yên tại chỗ, ngay lập tức dính đòn, trên lồng ngực xuất hiện một bàn tay năm ngón, y phục cũng vì thế mà bị chấn vỡ, phút chốc liền phun ra ngụm máu tươi.
Phốc!
Nếu không phải hiện tại đang vận dụng toàn bộ linh khí, chờ đợi đánh ra một kích kia, làm sao dễ dàng để cho Nguyên Nhân đắc thủ?
Nguyên Nhân lẫn Chung Chương thấy vậy, nụ cười càng thêm sảng khoái.
"Hừ! Coi các ngươi còn cười được bao lâu!"
Vũ Thuần Tử hừ lạnh, sắc mặt hiện tại có chút tái nhợt, đây là do hắn dùng lực lượng vượt khỏi tầm kiểm soát gây nên. Kinh mạch bên trong cơ thể vang lên từng hồi đứt gãy, có thể nghe ra tiếng răng rắc.
Hắn cố nhịn cơn đau xuống, dồn toàn bộ chân khí đánh ra một kích, chỉ thấy Vũ Thuần Tử hét lớn.
"Chết đi! Nhất Đao Diệt Tâm Ma!"
Bầu trời trên cao đột nhiên xuất hiện dị tượng, ánh sáng vừa nãy nhanh chóng bị mây đen kéo tới bao trùm, tạo thành một màu tối đen như mực, sấm chớp không ngừng vang lên đùng đùng.
Dưới bóng tối dày đặc, Kinh Thiên Đao đột nhiên sáng bất thường, chỉ thấy toàn thân nó bao trùm một màu trắng bạch chân khí.
Hai người Nguyên Nhân tràn ngập kinh dị, sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng bọn họ vang lên từng hồi trống mạnh mẽ.
Đám người đang chiến đấu cảm giác được một tia khí tức đáng sợ, đồng loạt quay sang nhìn vào Vũ Thuần Tử.
Kinh ngạc phát hiện, Vũ Thuần Tử vậy mà có thể làm ra động thái như vậy.
Triệu Phong Sơn trong lòng nổi sóng, đối với Vũ Thuần Tử bí mật càng thêm tò mò, tu luyện chưa tới một năm liền đạt tới Thông Linh cảnh tam trọng, đúng là ngoài dự đoán.
Đại Chiến!
Triệu Phong Sơn hừ lạnh nói, hắn nhìn về phía thiếu niên trước mặt, không cần nghĩ cũng đoán ra được là ai, người này chính là đại danh đỉnh đỉnh phế vật Vũ Thuần Tử.
Năm xưa Triệu Phong Sơn đã tiếp xúc khá nhiều, năm đó bản thân hắn là người dò xét thể chất Vũ Thuần Tử, cũng nhận định Vũ Thuần Tử là một phế vật không hơn không kém, cho nên không cảm thấy bao nhiêu xa lạ.
Chỉ là hắn không ngờ, gần một năm không thấy, vậy mà đã có thể tu luyện tới bước này.
Tạm gác chuyện này sang một bên, hiện tại nên giải quyết ba tên Huyết Sắc thị tộc, Triệu Phong Sơn cảm giác, trong ba người này, có một tên tu vi cùng với hắn ngang nhau, đều là Linh Tuyền cảnh tam trọng, hai người còn lại cũng thuộc Linh Tuyền cảnh nhất trọng.
So ra cũng tương đương cảnh giới với Tào Chu, Đốc Tháo phía sau, tình hình bây giờ, bên hắn lại có thêm năm người Thông Linh Cảnh cửu trọng, có thể nói đã áp đảo hoàn toàn, trừ ra Lý Thủy đang bị thương nặng, chỉ còn bốn người, nhưng như vậy cũng đủ khiến Huyết Sắc thị tộc thảm hại.
Huyết Sắc thị tộc bên này sắc mặt vô cùng xấu xí, bọn hắn không ngờ được, hai tên nhân loại lại có mấy cao thủ ở phía sau, lần này đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ.
Bọn hắn im lặng không nói, trong lòng đã nhận định quyết đấu một trận chiến, vốn dĩ nhân loại cùng Huyết Sắc thị tộc bất hòa từ hàng vạn năm về trước, muốn nói gì đều là vô nghĩa, không bằng dùng nắm đấm.
Vũ Thuần Tử phát hiện đám cao thủ Linh Bảo Tông xuất hiện, đột nhiên chú ý ở bên trong có hai bóng người cực kỳ quen thuộc, hai người này, đến chết hắn không bao giờ quên được.
Nguyên Nhân, Chu Chương!
Bọn họ đã ra tay giết hại Bàng lão, mối thù này Vũ Thuần Tử vẫn còn nhớ rõ mồn một.
"Nguyên Nhân, Chu Chương mau bắt Vũ Thuần Tử lại đừng để hắn chạy thoát."
Lúc này Triệu Phong Sơn lập tức hướng hai người phía sau ra lệnh.
Nguyên Nhân, Chu Chương nghe vậy gật đầu nhận lệnh, bọn hắn xoa lòng bàn tay, cười lạnh lao đến chỗ Vũ Thuần Tử.
Nhìn hai người này tiến lại gần, trong lòng Vũ Thuần Tử không khỏi nổi giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại. Hắn biết bản thân bây giờ rất khó đánh bại hai người này, nhưng muốn bó tay chịu trói, Vũ Thuần Tử đương nhiên sẽ không phục tùng.
Có thể nghĩ tới, nếu rơi vào tay bọn họ, kết cục không nói cũng biết được, chắc chắn sẽ sống không yên ổn qua ngày hôm sau.
"Huyết Sắc thị tộc mấy vạn năm mới xuất hiện một lần, nếu chúng ta đem bọn hắn giết, lấy thủ cấp bọn họ đem về tông môn, khi đó chúng ta sẽ được phúc lợi vô cùng to lớn, tông chủ cũng vì thế mà ban thưởng cho chúng ta. Chưa kể… Chúng ta vì thế mà vang danh thiên hạ, mấy vạn năm qua là người đầu tiên phát hiện và giết hại dư nghiệt Huyết Sắc thị tộc."
Tào Chu ánh mắt tràn đầy sát khí, nhìn ba tên Huyết Sắc thị tộc bình tĩnh nói.
Mấy người còn lại cũng gật đầu đồng ý, trên mặt bọn họ, ai nấy đều mang vẻ mặt tham lam.
Sự hấp dẫn này, đúng là thứ mà không ai cưỡng lại được, ngay cả Triệu Phong Sơn cũng như vậy.
"Hừ! Muốn giết bọn ta? Tưởng dễ!"
Huyết Tinh ba người khuôn mặt đỏ như máu, nội tâm cực kỳ nổi giận, lạnh giọng đáp trả.
"Các ngươi bây giờ đã là cá ở trên thớt, đánh người của bọn ta, đến phiên bọn ta đánh lại."
Triệu Phong Sơn cười nhạt nói, khí tức trong người bộc phát ra, năm người còn lại cũng đồng loạt phóng xuất.
Huyết Sắc thị tộc nhao nhao vận dụng linh lực, hóa thành cương khí hộ thể.
Triệu Phong Sơn dẫn đầu đám người lao vào tấn công, thanh kiếm trong tay chém vào không trung, tạo thành một đường dài màu hoàng kim, xẹt ngang qua không khí, nhát kiếm này nhắm vào Huyết Tinh
Bốn người Tào Chu, Đốc Tháo, Tần Hạ Lưu cùng Hoàng Bị tấn công hai gã Huyết Sắc thị tộc còn lại.
"Cẩn thận!"
Huyết Tinh bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở, hai người còn lại gật đầu biểu thị, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Kiếm khí của Triệu Phong Sơn cực kỳ sắc bén, mạnh mẽ phá không rạch ngang một đường dài. Huyết Tinh gặp nguy không loạn, hai tay hắn kết thành từng pháp ấn, linh khí dồi dào từ bên trong đan điền lao ra, dung nhập vào lòng bàn tay của hắn.
Bỗng chốc, trước mặt Huyết Tinh xuất hiện một hình tròn màu máu, bên trong còn có nhiều hoa văn kỳ lạ đang xoay chuyển, chính giữa trung tâm hoa văn, có một chiếc đầu lâu hư ảo, nhìn qua cực kỳ kinh dị. Vòng tròn hoa văn ngay lập tức lớn dần, chỉ trong chốc lát, đã đem toàn bộ thân thể Huyết Tinh che chắn ở phía sau, tựa như một tấm khiên ma pháp.
Kiếm khí của Triệu Phong Sơn chém tới, liền va chạm vào hoa văn màu đỏ, chỉ nghe "Bành" một tiếng thật lớn vang lên, hoa văn màu đỏ đem kiếm khí này triệt tiêu.
Triệu Phong Sơn vô cùng kinh ngạc, ngay lập tức hồi thần lại, tiếp tục vung kiếm chém tới, lần này lại là hai đoạn kiếm khí.
Chapter 51 Chương 51: Nhất Đao Tái Hiện
Nhất Đao Tái Hiện.
Bởi vì nhát kiếm đầu tiên này, Huyết Tinh bất giác lui về sau một bước, nội tâm hắn rung động không ngừng, Triệu Phong Sơn người này, thực lực đã không còn là Linh Tuyền cảnh tam trọng bình thường, chắc hẳn đã đạt tới biên giới tứ trọng.
Sắc mặt hắn càng ngày càng trở nên ngưng trọng.
"Thiên Kiếm Vạn Quả!"
Triệu Phong Sơn hét lớn, liên tục huy động kiếm trong tay, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát liền không thấy được thanh kiếm trong tay hắn.
Toàn bộ những người ở đây, đều mờ mịt không hiểu, rốt cuộc thanh kiếm Triệu Phong Sơn đã đi đâu?
Nhưng chỉ có Huyết Tinh là hiểu rõ, bởi vì tốc độ của Triệu Phong Sơn ra kiếm quá nhanh, cơ hồ đạt tới vô ảnh cảnh giới, cho nên mới không thấy được thân kiếm, nhờ có tu vi cùng Triệu Phong Sơn ngang ngửa, Huyết Tinh mới thấy được hư ảnh.
Thiên Kiếm Vạn Quả vừa đánh ra, hàng trăm kiếm khí sắc bén bay lượn trên bầu trời, từng tiếng xào xạc vang lên, nhắm thẳng vào Huyết Tinh trước mặt.
Huyết Tinh cảm nhận được vô vàn kiếm khí chém tới, ngay lập tức đánh ra bí pháp.
"Huyết Minh Đao Pháp!"
Thân thể Huyết Tinh bỗng nhiên bạo phát ra một lượng lớn máu huyết, mười mét chung quanh bao phủ toàn là vân vụ huyết sắc.
Vân vụ này đột nhiên biến đổi, hóa thành hàng vạn chuôi đao nhỏ, lơ lửng ở quanh thân Huyết Tinh.
Hàng vạn chuôi đao nhỏ dùng tốc độ cực nhanh, chính diện tấn công cùng chiêu thức Triệu Phong Sơn.
Bành bành bành…
Kiếm khí lẫn chuôi đao va chạm với nhau, dừng ở chính giữa không trung, tạo ra từng tiếng nổ vang trời, giống như một tràng pháo hoa hùng vĩ.
Hai tên Huyết Sắc thị tộc còn lại liên tục phòng thủ, bọn hắn đều bị hai người giữ chân, ngay cả tính mạng còn khó bảo toàn, chứ đừng nói muốn trợ giúp Huyết Tinh bên kia.
Tên áo đen trái phải chống đỡ, hắn bị Tào Chu, Hoàng Bị áp đảo, liên tục lui về sau, không ngừng né tránh đòn tấn công của hai người này, cùng với đó trên người hắn cũng mang nhiều vết thương, nhưng cũng không đáng lo ngại.
Huyết Sắc thị tộc còn lại thì thảm hơn, hắn bị Đốc Tháo cùng Tần Hạ Lưu dồn ép đến đường cùng, chỉ vài giây ngắn ngủi đã mất cánh tay phải, thực lực hiện tại của hắn đã giảm đi đáng kể, cầm cự được đến bây giờ đã là tốt lắm rồi.
Nguyên Nhân, Chung Chương hai người sau khi xác định đồng bọn không có nguy hiểm, ngược lại chiếm thế thượng phong, bọn hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền không chú ý tới, nhanh chân chạy tới muốn đem Vũ Thuần Tử chế trụ.
"Hai cẩu tặc các ngươi mà muốn bắt ta sao? Đúng là mơ tưởng viễn vông!"
Vũ Thuần Tử cười lạnh đối với hai người nói.
Hai người nghe vậy chợt sững sờ một chút, chỉ thấy Vũ Thuần Tử rút thanh đại đao, chân khí trong người cuồn cuộn lao ra như suối.
Trước sự ngỡ ngàng của hai người, Vũ Thuần Tử đem thanh đại đao nâng lên cao.
"Oắt con này lại dám đối với chúng ta tấn công?"
Nguyên Nhân sửng sốt một lát, sau đó cười lớn nói.
"Dù có tu vi thì cũng không thể đánh lại chúng ta, phế vật mãi mãi là phế vật."
Chung Chương cười chế nhạo, lời nói còn không ngừng khinh thường Vũ Thuần Tử.
"Đây là kẻ thua muốn lật ngược?"
Nguyên Nhân cười lạnh, sau đó đánh ra một trảo, đánh thẳng vào lồng ngực Vũ Thuần Tử.
Bành…
Vũ Thuần Tử đứng yên tại chỗ, ngay lập tức dính đòn, trên lồng ngực xuất hiện một bàn tay năm ngón, y phục cũng vì thế mà bị chấn vỡ, phút chốc liền phun ra ngụm máu tươi.
Phốc!
Nếu không phải hiện tại đang vận dụng toàn bộ linh khí, chờ đợi đánh ra một kích kia, làm sao dễ dàng để cho Nguyên Nhân đắc thủ?
Nguyên Nhân lẫn Chung Chương thấy vậy, nụ cười càng thêm sảng khoái.
"Hừ! Coi các ngươi còn cười được bao lâu!"
Vũ Thuần Tử hừ lạnh, sắc mặt hiện tại có chút tái nhợt, đây là do hắn dùng lực lượng vượt khỏi tầm kiểm soát gây nên. Kinh mạch bên trong cơ thể vang lên từng hồi đứt gãy, có thể nghe ra tiếng răng rắc.
Hắn cố nhịn cơn đau xuống, dồn toàn bộ chân khí đánh ra một kích, chỉ thấy Vũ Thuần Tử hét lớn.
"Chết đi! Nhất Đao Diệt Tâm Ma!"
Bầu trời trên cao đột nhiên xuất hiện dị tượng, ánh sáng vừa nãy nhanh chóng bị mây đen kéo tới bao trùm, tạo thành một màu tối đen như mực, sấm chớp không ngừng vang lên đùng đùng.
Dưới bóng tối dày đặc, Kinh Thiên Đao đột nhiên sáng bất thường, chỉ thấy toàn thân nó bao trùm một màu trắng bạch chân khí.
Hai người Nguyên Nhân tràn ngập kinh dị, sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng bọn họ vang lên từng hồi trống mạnh mẽ.
Đám người đang chiến đấu cảm giác được một tia khí tức đáng sợ, đồng loạt quay sang nhìn vào Vũ Thuần Tử.
Kinh ngạc phát hiện, Vũ Thuần Tử vậy mà có thể làm ra động thái như vậy.
Triệu Phong Sơn trong lòng nổi sóng, đối với Vũ Thuần Tử bí mật càng thêm tò mò, tu luyện chưa tới một năm liền đạt tới Thông Linh cảnh tam trọng, đúng là ngoài dự đoán.
Bình luận facebook