• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Vệ sĩ bất đắc dĩ (46 Viewers)

  • Chap-395

Chương 397


















Chương 397: Cược hết cho Long Tứ



“Chẳng phải cửa của em đã mở từ lâu rồi à?”, Tần Hạo gian manh nói.



Trúc Diệp Thanh khẽ cười. Đấm nhẹ lên người anh, cô ta nũng nịu: “Đáng ghét, người ta vẫn là gái tơ đấy nhé!”



“Tin em mới là lạ!”, Tần Hạo cười đáp.



Hai người họ lúc thì tán tỉnh nhau, lúc lại quỳ gối, xưng hô “cậu chủ” gì đó. Những người đứng sau nghe mà ngơ ngác, chỉ có thể chắc chắn giữa cả hai có gian tình.



Long Tứ định khi nào trở về sẽ báo cáo lại cho Lâm Vũ Hân. Còn Đồ Anh Kiệt thì xem Tần Hạo như quái vật vậy. Mọi chuyện xảy ra đều nằm ngoài dự liệu của hắn ta. Đồ Anh Kiệt cứ nghĩ anh và Long Tứ đến đây tìm Trúc Diệp Thanh để cầu xin chuyện gì đấy. Nhưng không ngờ, thoắt một cái, Tần Hạo lại biến thành chủ rồi.



May mà Trúc Diệp Thanh khí thế ngời ngời, cũng không có mấy ai ngồi cạnh cô ta và Tần Hạo. Bằng không, hai tiếng “cậu chủ” vừa rồi đã khiến Trúc Diệp Thanh gặp rắc rối.



Nghĩ đến đây, Tần Hạo cười hỏi: “Em sợ lộ thân phận đến thế thì còn quỳ xuống làm gì?”



“Em có quỳ sao? Đâu có! Ai nhìn thấy?”, Trúc Diệp Thanh bản tính lưu manh, thoải mái đáp trả.



Tần Hạo chỉ đành vờ như không nghe thấy.



Đúng lúc này, trận đấu cuối cùng của vòng đầu tiên đã bắt đầu. Trúc Diệp Thanh cũng không nói gì nữa. Cô ta không tiếp tục cá cược với Tần Hạo, mấy lời bình luận cũng chẳng còn.



Dù gì thì đây mới chỉ là vòng đầu tiên. Mà vòng này, Long Tứ vẫn chưa lên sàn. Theo quy tắc của Trúc Diệp Thanh, trước khi bắt đầu mỗi vòng, Long Tứ có thể lên võ đài, thách đấu một người bất kỳ. Nếu cậu ấy thắng, thì có thể đi xuống, không cần phải trả một nghìn tiền thua cược. Nhưng nếu thua, rất có thể cậu ấy sẽ chết.



Long Tứ có nói, điều này không công bằng với người được cậu ấy thách đấu. Nếu đối phương đánh thắng cậu ấy thì người đó vẫn phải tiếp tục đấu với đối thủ ban đầu ư?



Trúc Diệp Thanh chế giễu: “Mỗi người chỉ có một cái mạng. Anh ta đánh chết cậu, sau đó bị người khác đánh chết. Một mạng đổi một mạng. Rất công bằng mà.”



Hình như câu nói này nghe cũng có lý. Ít nhất là bọn người Tần Hạo không biết phải đáp lại thế nào.



Đến trận thứ tư, điểm khác biệt duy nhất là người chiến thắng là phụ nữ. Người này có biệt danh Yêu Tinh, sở trường là Nhu thuật.



Cô ta rất may mắn. Điều này đồng nghĩa với việc cô ta sẽ thắng liên tiếp hai trận, vì đối thủ kế tiếp của Yêu Tinh chính là Siêu Đặc Công vừa bị đánh thê thảm. Về cơ bản, cô ta sẽ thắng dễ dàng thôi.



Tiếp theo là Xe Tăng Thịt của trận đầu tiên, đấu với Rồng Xanh – số 3 của Hoa Hạ.



Tính đến hiện tại, đây chắc chắn là trận đấu thu hút nhiều sự quan tâm nhất.



Rất nhiều người muốn biết, rốt cuộc Xe Tăng Thịt có yếu đi không, liệu Rồng Xanh có còn năng lực tiềm ẩn nào hay không.



Chỉ cần thắng trận này, đối thủ kế tiếp của Rồng Xanh sẽ là Yêu Tinh. Vậy thì hy vọng đạt được thắng lợi cuối cùng là vô cùng lớn.



Tần Hạo cảm thấy hơi kỳ lạ. Khi hai người họ giao đấu, rõ ràng anh cảm nhận được Rồng Xanh vẫn còn che giấu thực lực. Nhưng đối mặt với sự tấn công mạnh mẽ từ Xe Tăng Thịt, Rồng Xanh lại chống đỡ rất vất vả.



Cách đánh vẫn bền bỉ như cũ, nhưng kết quả sau cùng lại khiến người ta bất ngờ. Rồng Xanh thua rồi.



Bị một quyền của Xe Tăng Thịt đánh văng khỏi võ đài, Rồng Xanh đã nhận thua.



Ai nấy đều cười nhạo, nói Rồng Xanh là đồ vô dụng, không thắng nổi một tên “thái giám”! Nhưng họ chỉ dám thầm thì chứ không dám to tiếng, sợ Xe Tăng Thịt nghe thấy thì họ khó giữ được mạng. Anh ta chẳng quan tâm họ là đại gia đâu.



Có lẽ vì Rồng Xanh quá lễ độ và lịch sự nên Xe Tăng Thịt cũng không đuổi cùng giết tận. Anh ta nhìn sang người đang ngồi quan sát trận đấu là Yêu Tinh, cũng chính là đối thủ cuối cùng của mình.



Yêu Tinh nhảy lên võ đài, xinh đẹp yêu kiều, còn nháy mắt với Xe Tăng Thịt.



Kẻ cứng như thép, người mềm như rắn. Có ai đó ồ lên rằng “lấy nhu khắc cương”, để xem ai mới là người lợi hại.



Tần Hạo cười giễu: “Đối thủ không cùng đẳng cấp!”



“Ai nói chứ? Chỉ có trâu bò chết vì mệt chứ chẳng có mảnh ruộng nào hỏng vì cày bừa. Ai mạnh ai yếu vẫn chưa biết được đâu!”, Trúc Diệp Thanh đầy thâm ý.



“Sức tưởng tượng của em phong phú quá rồi. Cũng chẳng phải là làm chuyện ấy, ở phương diện này, phụ nữ không có lợi thế gì đâu!”



Quả nhiên, Xe Tăng Thịt đã thể hiện sức mạnh vượt trội. Tuy chỗ hiểm bị thương, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến anh ta. Xe Tăng Thịt giành chiến thắng dễ như trở bàn tay.



Xe Tăng Thịt cũng nương tay với phụ nữ. Tha cho Yêu Tinh đang bị anh ta đè xuống sàn, Xe Tăng Thịt đã giành được thắng lợi cuối cùng.



Khán giả gào thét nhiệt tình, có lẽ rất nhiều người đặt cược cho Xe Tăng Thịt.



Đồ Anh Kiệt thì có phần buồn bực. Thua mất mười triệu, có lẽ những ngày sắp tới sẽ rất chật vật. Tuy hắn ta lăn lộn đã lâu, nhưng so về tiền của thì vẫn không bằng những doanh nhân có mặt ở đây.



Trong lúc Đồ Anh Kiệt còn đang lo lắng về tương lai của mình, Long Tứ đã đứng dậy và vỗ vai hắn ta: “Cược sai người rồi, lẽ ra nên cược tôi mới phải!”



“Hử!”



“Anh muốn lên võ đài!”, Đồ Anh Kiệt kinh ngạc. Hắn ta cứ nghĩ nhờ quan hệ Tần Hạo, Long Tứ sẽ không cần thi đấu nữa. Nhưng không ngờ cậu ấy vẫn đứng lên, đối đầu với kẻ mạnh nhất – Xe Tăng Thịt.



Còn Tần Hạo thì chẳng bất ngờ mấy. Khi Trúc Diệp Thanh bảo cậu ấy lên thi đấu, anh đã đoán được Long Tứ chắc chắn sẽ chọn thách đấu kẻ chiến thắng cuối cùng.



Anh quá rõ về thực lực của Long Tứ.



Trong tám người thi đấu ngày hôm nay, anh chỉ lưu tâm đến Rồng Xanh một chút. Những kẻ khác đều không được anh xem trọng. Với khả năng quan sát của Tần Hạo, không khó để anh nhận ra bọn họ chỉ là cao thủ loại hai, hoặc hơn một chút. So với Long Tứ do chính tay anh huấn luyện thì thua xa.



Dường như Trúc Diệp Thanh rất có lòng tin về tám người thi đấu ấy. Cô ta cảm thấy Long Tứ, dù có thực lực thì cũng chỉ là đánh nghiệp dư thôi.



Lúc còn ở Thanh Bang, Long Tứ chưa từng thể hiện hết năng lực.



Không nhiều lời, Long Tứ nhảy thẳng lên võ đài. Sau đó, cậu ấy giơ ngón cái về phía Xe Tăng Thịt, rồi chĩa xuống.



Hành động này khiến ai nấy đều sững sờ. Sau đó, tiếng thét gào đột ngột vang lên.



Kịch hay vẫn chưa hết. Người thắng đã thắng, người thua cược cũng chẳng còn hy vọng gì. Nhưng có kẻ chủ động khiêu chiến Quyền vương, kịch hay lại miễn phí, dĩ nhiên họ phải hò hét nhiệt tình.



Lúc này, người đàn ông mặc trang phục bó sát màu đen đã xuất hiện trước trận đấu bỗng cất tiếng: “Tiếp theo là tiết mục đặc biệt, thách đấu Quyền vương! Vị thanh niên này muốn thách đấu Xe Tăng Thịt – người vừa giành chiến thắng một cách dũng mãnh. Bây giờ có thể đặt cược rồi! Ưu đãi đặc biệt, ai cũng có thể cược, bao gồm chính võ sĩ!”



Xe Tăng Thịt cố dằn lại ham muốn xông đến đánh tên nhóc không biết trời cao đất dày này một trận. Trong thời gian đặt cược, anh ta cũng nhân cơ hội này, dùng toàn bộ tiền thắng được để đặt cược cho chính mình!



Dưới võ đài, Tần Hạo quay sang hỏi Trúc Diệp Thanh: “Em còn bao nhiêu tiền có thể cho anh mượn? Anh muốn đặt toàn bộ số tiền, cược Long Tứ thắng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom