Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Vì yêu mà hèn mọn-26
Vì yêu mà hèn mọn - Sống không ánh mặt trời - Phần 10: Trận chiến li hôn
Sống không ánh mặt trời - Phần 10: Trận chiến li hôn
Ngày hôm sau Hưng giúp tôi làm thủ tục ra viện, anh bắt taxi đưa tôi về nhà mẹ đẻ để tĩnh dưỡng, Hưng bảo với tôi:
– Việc quan trọng của cô bây giờ là tĩnh dưỡng cho khỏe, cô đang bị suy nhược cơ thể nặng những chuyện còn lại cô cứ để tôi lo
Tôi khe khẽ gật đầu rồi im lặng quay đi chỗ khác, giờ Hưng đã không còn lạnh lùng với tôi như trước nữa, giọng nói của anh là sự quan tâm chứ không còn pha chút giễu cợt, mỉa mai nhưng chính điều đó lại làm tôi có cảm giác ngượng ngập không thoải mái khi đối diện với anh ta Những chuyện còn lại mà Hưng lo cho tôi là những giấy chứng nhận thương tích của bệnh viện, anh nghĩ rằng với những bằng chứng đó thì tôi hoàn toàn có thể li hôn với con quỷ đó và có khả năng tống anh ta vào tù để lấy lại bình yên cho cuộc sống của tôi
Về nhà được 3 hôm thì tình hình sức khỏe của tôi hoàn toàn ổn định, tôi bắt đầu xuống bếp phụ mẹ nấu cơm mặc cho mẹ nằng nặc bắt tôi lên nhà nghỉ ngơi
– Mẹ phải cho con vận động chút chứ, nếu cứ nằm mãi chắc con ải người ra mất – tôi vòng tay ra sau lưng mẹ nũng nịu cảm giác nghe sao thật bình yên như hồi tôi còn nhỏ xíu luẩn quẩn xem mẹ nấu cơm vậy
Có tiếng chuông cửa mẹ ra mở cửa còn tôi lúi húi bắt tay vào công việc nấu nướng, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác hạnh phúc khi được chuẩn bị bữa cơm cho bố mẹ, nhờ kinh nghiệm làm trong quán phở nên tay tôi thoăn thoắt làm mọi việc, rửa rau, thái hành rồi kho thịt, mồ hôi tôi lấm tấm trên vầng trán, tôi khe khẽ cất tiếng hát lòng lâng lâng tìm lại những cảm xúc mà không bao giờ tôi dám mơ lại Bỗng cảm nhận được có ánh nhìn từ phía sau tôi bỗng quay ra đằng sau thì mắt tôi chạm phải mắt Hưng anh đang khoanh tay lưng dựa vào tường nhìn tôi nấu ăn, tôi vội vã cúi xuống tránh ánh nhìn của anh
– Nhìn cô lúc nấu nướng trông rất đẹp – Hưng vừa cười vừa nói nhưng giọng không hề giễu cợt mà rất thành thực và ấm áp
– Anh mới đến chơi – nói xong tôi lau vội những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, ngượng ngập quay đi tránh ánh nhìn của anh
Mẹ tôi từ ngoài tất tả chạy vào:
– Quý hóa quá hôm nay bác sĩ lại đến thăm em nó, thôi nhân tiện sắp đến giờ cơm mời bác sĩ ở lại ăn với gia đình chúng tôi cho vui – mắt và miệng mẹ hớn hở như có khách quý lâu ngày đến chơi vậy
Mà cũng phải từ ngày bố đổ bệnh, chuyện của tôi bị chồng cũ rêu rao thì nhà tôi vắng lặng hẳn, ít khách khứa ghé đến thăm Trước đây nhà lúc tôi lúc nào cũng vang lên những tiếng học sinh của bố cười đùa, giờ không khí tĩnh lặng khiến tôi không quen được
Anh ta không hề khách khí mà nói luôn:
– Vâng cháu cũng cảm thấy đói rồi đây! – nói rồi anh mỉm cười nhìn tôi
Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ thoải mái, ăn xong chờ tôi rửa bát Hưng ra gặp riêng tôi rồi hỏi:
– Thế giờ cô quyết định thế nào? Tôi đã nắm trong tay đầy đủ chứng cớ để có thể kiện anh ta ra tòa
– Tôi sẽ làm đơn li hôn anh ta, một năm qua vì sự nhu nhược của mình, tôi đã khiến bố mẹ tôi khổ quá– tôi cúi mặt xuống giọng nhỏ đi – còn số tiền tôi nợ anh tôi sẽ gửi trả lại anh sau
Một khoảng không im lặng gần như bao trùm giữa tôi và Hưng cả 2 cùng nhìn ra phía ngoài sân nơi cây vú sữa đang tỏa bóng
***
Tôi quyết định làm thủ tục đơn phương li hôn với chồng cũ, tất cả các giấy tờ chứng nhận về những thương tật mà anh ta đã gây ra cho tôi đã được Hưng gom lại trở thành những bằng chứng đanh thép chống lại anh ta Với những bằng chứng không thể chối cãi đó thì việc xét xử lí hôn sẽ nhanh chóng được diễn ra việc cần bây giờ là làm sao có thể khống chế được chồng cũ để anh ta không còn có cơ hội “ chó cùng đường rứt giậu” Tôi nói cho Hưng nghe những suy nghĩ của mình, và rất sợ anh ta có thể làm gì gây phương hại đến anh nhưng Hưng trấn an tôi rằng với những kẻ lưu manh như chồng tôi thì đã có pháp luật trừng trị nếu cứ sợ hãi mà không tố cáo hắn thì chỉ khiến cho anh ta tác oai, tác quái
Bỗng chuông điện thoại reo, bệnh viện có việc, anh vội vàng đi ra khỏi nhà tôi, không hiểu sao tôi có chút thấp thỏm, lo lắng
Anh đi rồi tôi quay vào trong nhà, lúc sau tôi đang nhặt rau cùng mẹ chuẩn bị cho bữa cơm chiều tôi bỗng nhận được điện thoại từ Hoa
– Chị An ơi! Anh Hưng… ảnh bị tai nạn rồi!
Tôi đánh rơi cả chiếc điện thoại trên tay phải mấy phút sau tôi mới nhấc lại máy lên gọi lại cho Hoa hỏi xem tình hình anh như thế nào, tôi tức tốc mặc quần áo định vào viện thăm anh nhưng mẹ tôi ngăn lại
– Giờ con ra ngoài con quỷ đó lại bắt cóc con như hôm trước thì sao? Mình ở ngoài sáng còn nó ở trong tối nó giở trò gì làm sao chúng ta biết được
Tôi bắt đầu hơi lưỡng lự nhưng không thể để Hưng một mình trong bệnh viện được dù vô tình hay hữu ý thì anh ta cũng đã từng là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi không thể bỏ rơi anh ta khi anh ta gặp hoạn nạn lúc này được
Suy nghĩ một lúc mẹ bảo tôi con chờ một lát mẹ gọi chú Hải đánh taxi vào tận cổng đưa con đi cẩn tắc vô áy náy con ạ Tôi thấp thỏm chờ chú Hải tới…
Vào đến bệnh viện, tôi thấy anh đang nằm trên giường đầu quấn khăn trắng toát, tôi chạy lạ run run hỏi:
– Anh Hưng! Anh có sao không? – vừa nói tay tôi quệt vội dòng nước mắt chảy tràn trên mặt
Mắt anh mở ra hi hí, môi anh bị đánh đến nỗi có cả vết bọng máu nhưng anh vẫn cố nhoẻn miệng cười
– Tôi không sao, cô cứ yên tâm, không phải vì chuyện của tôi mà trở nên sợ sệt như thế Thỉnh thoảng cũng phải trải nghiệm cảm giác của bệnh nhân để sau này phục vụ họ tốt hơn
Tôi không hiểu được con người anh ta nữa rõ ràng là vì tôi mà anh ta bị đánh đến nông nỗi này, trên người còn sót chỗ nào không băng bó, rõ ràng là do dây cưa đến tôi mà anh ta mới bị tai họa vậy mà anh ta lại không một lời trách cứ, còn quay ra an ủi, động viên lại tôi nữa Lòng tôi thấy xót xa quá nhưng tôi cố ngăn không cho những giọt nước mắt rơi xuống, hơn lúc nào hết lúc này tôi cần phải mạnh mẽ hơn
Tôi biết chồng cũ của tôi anh ta chính là người đánh Hưng ra nông nỗi này nhưng anh ta càng làm như vậy, càng khiến tôi cảm thấy ghê tởm và quyết tâm li hôn với anh ta hơn, công an đến bệnh viện lấy lời khai để điều tra vụ án đánh người gây thương tích, tôi cung cấp cho họ manh mối và động cơ có thể của chồng cũ, lòng chợt thấy thanh thản một chút
Hiện tại bệnh tình của Hưng đã có tiến triển tốt hơn nhưng anh vẫn phải nằm điều trị theo dõi, phòng khám không có bác sĩ nên cũng tạm thời đóng cửa, tôi không thể ngồi không mãi như thế này được còn bao nhiêu việc đang cần đến tiền bạc chính vì vậy tôi nói với mẹ ý định mở quán phở của mình:
– Một năm trước con trốn chồng cũ vào Thanh Hóa được 2 cô chú chủ nhà truyền lại cho nghề nấu phở nên giờ con muốn mở quán kiếm ít tiền phụ giúp bố mẹ
Nghe tôi nói ra ý định buôn bán của mình mẹ đăm chiêu suy nghĩ một lát:
– Mẹ cũng còn một ít tiền để dành tiết kiệm để chữa bệnh cho bố con nhưng nếu con cần gấp để mở quán thì mẹ cũng sẽ đưa cho con dùng tạm trước – mẹ nhỏ nhẹ nói rồi mở cửa tủ đưa cho tôi một cái ví nhỏ màu đỏ được khâu bằng tay bên trong có một ít tiền dành dụm của mẹ, nhìn những đồng tiền được mẹ vuốt phẳng phiu cất trong túi lòng tôi chợt dâng lên một nỗi xúc động nghẹn ngào
Việc mở quán phở tốn tiền nhất là thuê được địa điểm ưng ý nhưng số tiền mẹ dành dụm đưa cho tôi không nhiều nên tôi quyết định sẽ mua ít bát đũa, bàn ghế nhựa, xong nồi bếp núc và một cái ô lớn để bán trước cửa nhà như vậy vừa tiết kiệm được tiền thuê địa điểm mẹ tôi cũng có thể chạy đi chạy lại vừa chăm bố vừa giúp tôi bán hàng và hơn hết tôi sẽ không sợ bị chồng cũ của mình đến quấy phá Bàn ghế có thể là bàn ghế nhựa rẻ tiền nhưng bát đũa được tôi chọn lựa khá kĩ càng, bát phải là bát sành của bát tràng độ dày vừa phải để bưng bê nhẹ nhàng nhưng vẫn phải giữ được nhiệt độ thích hợp của bát phở khi được mang ra cho khách
Về đồ dùng đã vậy còn quán phở mở ra, tôi làm đúng như những gì mà mình đã được học từ cô chú, món phở muốn ngon trước hết nguyên liệu phải tươi ngon và cách chế biến phở phải sạch sẽ có như thế mới giữ chân được thực khách đi đến quán Ngay từ tờ mờ sáng tôi đã đi ra chợ để chọn nguyên liệu có đi từ sáng sớm như vậy mới chọn được những nguyên liệu rẻ, tươi, ngon Rau sống cũng vậy được nhặt rửa sạch sẽ và vảy thật khô trước khi mang ra cho khách Bát đũa trước khi dùng đều được tráng trước một lượt nước sôi cho diệt vi trùng còn dao thớt làm xong được rải một lớp muối và treo lên gọn gẽ Sá sùng tôi nhờ người quen đặt tại Quảng Ninh nên nước phở luôn có vị ngọt đặc trưng mà không một loại mì chính nào có thể thay thế được Chính cách làm đảm bảo vệ sinh như thế nên khách đến quán ăn rất hài lòng bởi đồ ăn ngon lại sạch sẽ dù giá cả cao hơn một chút so với những quán phở bình dân ở đây nhưng khách đến ăn luôn tấm tắc khen ngon và đáng đồng tiền bát gạo bỏ ra
Bữa đầu tiên khai trương quán trừ mọi chi phí tôi được lãi gần một triệu đồng, cũng một phần là do anh em bạn bè và những người nể trọng uy tín của bố tôi đến ăn, vạn sự khởi đầu nan nhưng bước đầu được như thế khiến 2 mẹ con vô cùng vui mừng, bán xong phở buổi sáng tôi vội vàng thu dọn đồ, rồi đi vào viện thăm Hưng, nhìn thấy tôi tất tả đi vào mồ hôi còn lấm tấm trên trán anh nheo cặp mắt qua chiếc kính cận màu trắng ân cần hỏi tôi
– Hôm nay quán khai trương thế nào?
– Nói chung là khá tốt – tôi nhìn anh khẽ mỉm cười, lòng vẫn lâng lâng vì mọi chuyện quá thuận lợi
– Haizz giờ nhân viên của tôi thành bà chủ rồi- anh giả vờ ôm đầu cảm thán khiến cả 2 chúng tôi đều bật cười Ánh nắng soi chiếu từ ô cửa sổ vào khuôn mặt của Hưng khiến tôi thấy khuôn mặt anh phụng phịu như một đứa trẻ con đang cố chọc cười cho tôi vui vậy Chúng tôi nhìn nhau thật lâu, thật lâu…
***
Quán phở của tôi ngày càng đông khách, 2 mẹ con tôi làm mà không kịp ngơi tay nghỉ ngơi tôi đang tính có khi phải thuê thêm người giúp việc về đỡ đần công việc cho 2 mẹ con bởi nếu cứ ngày càng đông khách như thế này thì mẹ con tôi làm không xuể việc mà mẹ còn phải chăm nom cho bố nữa Tháng đầu tiên số tiền lãi kiếm được tôi dành một phần trả nợ cho Hưng còn phần còn lại tôi đưa cho mẹ cất đi đó sẽ là số tiền phụ thêm để bố tôi chữa bệnh và đóng học phí cho em trai tôi Tôi mong với số tiền đó em tôi có thể yên tâm học hành chứ không phải suốt ngày lo làm thêm kiếm tiền trả học phí và nhà trọ
Nửa tháng sau tòa án có giấy gọi, tôi tạm thời đóng cửa không bán hàng một hôm
8h sáng tại tòa án nhân dân huyện X…
Thật bất ngờ là ngờ là ngày hôm nay chồng cũ của tôi – anh ta cũng được triệu tập để có mặt nhìn thái độ và bộ mặt xấc xược như cố tình thách thức của anh ta khiến tôi cảm thấy kinh tởm sau bao nhiêu chuyện xảy ra mà anh ta vẫn không hề có một chút mảy may hối hận nào sao?
– Tòa án đọc phán quyết lần cuối thuận tình cho tôi li hôn với chồng vì giữa chúng tôi chưa hề có con cái cũng như tài sản chung không có gì đáng phải bàn bạc tranh luận nhưng anh ta một mực không đồng ý với phán quyết trên của tòa
Thỉnh thoảng đôi mắt cú vọ của anh ta lại chằm chằm hướng về phía tôi nửa như đe dọa nửa như thách thức rằng “ Có chết tôi cũng không bao giờ buông tha cho cô đâu”
Nhưng với những bằng chứng anh ta biến tôi thành “ đĩ” để kiếm tiền cho anh ta và tội bắt cóc, đánh đập tôi cũng như tội danh cố tình gây thương tích cho Hưng vừa qua thì anh ta cứng họng không thể chối cãi tòa thuận tình cho tôi được đơn phương li hôn với con quỷ dữ đội lốt người đó không những thế anh ta còn phải đối mặt với án tù bởi tội bắt cóc, hành hung người trái pháp luật, tội hãm hiếp cũng như tội mua bán dâm trái pháp luật Mức án dành cho anh ta là 15 năm tù, anh ta như một con thú dữ lên cơn điên lao vào tôi mà túm tóc, đánh đập nhưng rất may có 2 chiến sĩ công an đã kịp thời lôi anh ta lại đi vào phía trong, anh ta gầm gừ lên với tôi:
– Con đĩ chó mày không thoát được tao đâu, tao có chết thì mày cũng phải chết cùng tao
Không hiểu sao lúc này tôi không còn cảm thấy sợ hãi anh ta nữa, ánh mắt tôi không cụp xuống khi đối diện với anh ta mà hướng thẳng vào đôi mắt đang vằn vọc những tia máu của anh ta để nhìn Tôi muốn được chứng kiến cảnh kết thúc những tháng ngày địa ngục của mình trong một tâm thế đối diện bình thản, chỉ có như thế tôi mới có đủ dũng cảm tự tin sống tiếp quãng đời còn lại của mình
Tôi nhanh chóng gọi điện thoại báo tin vui cho mẹ, mẹ tôi bảo hôm nay em trai tôi cũng được nghỉ và đang ở nhà chuẩn bị bữa tiệc gia đình để mừng cho tôi tai qua nạn khỏi mọi chuyện, mẹ bảo tôi hãy gọi điện để báo cho Hưng biết nhưng tôi lại không muốn gọi điện thông báo cho anh ta mà tôi muốn được gặp trực tiếp để thông báo cho anh niềm vui lớn này Tôi bảo chú Hải về trước còn tôi sẽ đến nhà Hưng để báo tin mừng cho anh biết, từ tòa án đến nhà Hưng lòng tôi vui như trảy hội vậy, Hưng đã ra viện được 2 hôm nay nhưng anh vẫn nằm nhà tĩnh dưỡng và chưa đi làm, tôi cũng bận bịu việc li hôn nên chưa ghé qua thăm anh được Đứng trước cửa nhà anh tôi định gõ cửa nhưng thấy cánh cửa có vẻ hé mở, tôi định lặng lẽ đi vào để tạo cho anh một sự bất ngờ thì bỗng tôi khựng lại
Qua khe cửa tôi nhìn thấy Hoa trên người không một mảnh vải che thân ôm anh từ phía sau lưng, tiếng Hoa nức nở:
– Chả lẽ bao nhiêu năm qua anh không nhận ra tình cảm mà em dành cho anh sao?
Hưng từ từ gỡ cánh tay Hoa đang ôm ngang eo mình ra chậm rãi nói:
– Anh hiểu tình cảm mà em dành cho anh
– Hiểu ư? Anh chẳng hiểu gì hết nếu anh hiểu tình cảm của em dành cho anh thì anh đã không đối xử với em như thế – Hoa gào lên nức nở
Hưng xoay người lấy tấm áo sơ mi quàng qua vai Hoa
– Anh rất cảm động về những gì em đã làm cho anh trong thời gian qua nhưng, rung động và cảm động là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau, anh mong em hãy bình tĩnh lại
– Là do chị An đúng không? Anh không thể rung động với tấm chân tình của em là do chị An đúng không? Em có gì không bằng chị ấy chứ? Ít nhất nếu ở bên anh em sẽ không khiến anh phải xấu hổ, em vẫn còn vẹn nguyên còn chị An đã … với bao người – Tiếng Hoa chua chát cay đắng
– Em thôi đi được không… – Hưng còn định nói thêm gì nữa thì cánh tay trắng ngần mềm mại như con rắn của Hoa đã quấn lấy cổ anh, đôi môi hồng thơm của Hoa đã đặt lên đôi môi cong cong hờn dỗi của anh một nụ hôn cháy bỏng
Tôi ở ngoài chứng kiến tất cả, tim tôi như nghẹn lại và hơi thở trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, tôi không còn đủ sức chứng kiến cảnh tượng diễn ra nữa nên đã chạy vội xuống dưới, vừa đi đường nước mắt tôi vừa ướt nhòe, hình như là tôi đã quá mộng tưởng thì phải Hoa nói đúng một người con gái nhàu nhĩ như tôi sao xứng đáng được đứng cạnh bên anh được một bác sĩ đầy tài năng và triển vọng Tôi vẫn biết điều đó ngay từ đầu rồi nhưng vẫn cố tình ở bên anh chỉ cầu mong được đi bên anh lặng lẽ vậy thôi
Bỗng “ Rầm” con xe tôi đang đi loạng choạng giữa đường vắng, máu từ cánh tay tôi xúa ra, mắt tôi hoa lên, tiếng điện thoại từ trong túi bị bật ra , trên màn hình là số điện thoại quen thuộc của Hưng, nhưng tôi không đủ sức với đến chiếc điện thoại nữa đầu óc tôi tê mê rồi lịm dần
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Sống không ánh mặt trời - Phần 10: Trận chiến li hôn
Ngày hôm sau Hưng giúp tôi làm thủ tục ra viện, anh bắt taxi đưa tôi về nhà mẹ đẻ để tĩnh dưỡng, Hưng bảo với tôi:
– Việc quan trọng của cô bây giờ là tĩnh dưỡng cho khỏe, cô đang bị suy nhược cơ thể nặng những chuyện còn lại cô cứ để tôi lo
Tôi khe khẽ gật đầu rồi im lặng quay đi chỗ khác, giờ Hưng đã không còn lạnh lùng với tôi như trước nữa, giọng nói của anh là sự quan tâm chứ không còn pha chút giễu cợt, mỉa mai nhưng chính điều đó lại làm tôi có cảm giác ngượng ngập không thoải mái khi đối diện với anh ta Những chuyện còn lại mà Hưng lo cho tôi là những giấy chứng nhận thương tích của bệnh viện, anh nghĩ rằng với những bằng chứng đó thì tôi hoàn toàn có thể li hôn với con quỷ đó và có khả năng tống anh ta vào tù để lấy lại bình yên cho cuộc sống của tôi
Về nhà được 3 hôm thì tình hình sức khỏe của tôi hoàn toàn ổn định, tôi bắt đầu xuống bếp phụ mẹ nấu cơm mặc cho mẹ nằng nặc bắt tôi lên nhà nghỉ ngơi
– Mẹ phải cho con vận động chút chứ, nếu cứ nằm mãi chắc con ải người ra mất – tôi vòng tay ra sau lưng mẹ nũng nịu cảm giác nghe sao thật bình yên như hồi tôi còn nhỏ xíu luẩn quẩn xem mẹ nấu cơm vậy
Có tiếng chuông cửa mẹ ra mở cửa còn tôi lúi húi bắt tay vào công việc nấu nướng, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác hạnh phúc khi được chuẩn bị bữa cơm cho bố mẹ, nhờ kinh nghiệm làm trong quán phở nên tay tôi thoăn thoắt làm mọi việc, rửa rau, thái hành rồi kho thịt, mồ hôi tôi lấm tấm trên vầng trán, tôi khe khẽ cất tiếng hát lòng lâng lâng tìm lại những cảm xúc mà không bao giờ tôi dám mơ lại Bỗng cảm nhận được có ánh nhìn từ phía sau tôi bỗng quay ra đằng sau thì mắt tôi chạm phải mắt Hưng anh đang khoanh tay lưng dựa vào tường nhìn tôi nấu ăn, tôi vội vã cúi xuống tránh ánh nhìn của anh
– Nhìn cô lúc nấu nướng trông rất đẹp – Hưng vừa cười vừa nói nhưng giọng không hề giễu cợt mà rất thành thực và ấm áp
– Anh mới đến chơi – nói xong tôi lau vội những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, ngượng ngập quay đi tránh ánh nhìn của anh
Mẹ tôi từ ngoài tất tả chạy vào:
– Quý hóa quá hôm nay bác sĩ lại đến thăm em nó, thôi nhân tiện sắp đến giờ cơm mời bác sĩ ở lại ăn với gia đình chúng tôi cho vui – mắt và miệng mẹ hớn hở như có khách quý lâu ngày đến chơi vậy
Mà cũng phải từ ngày bố đổ bệnh, chuyện của tôi bị chồng cũ rêu rao thì nhà tôi vắng lặng hẳn, ít khách khứa ghé đến thăm Trước đây nhà lúc tôi lúc nào cũng vang lên những tiếng học sinh của bố cười đùa, giờ không khí tĩnh lặng khiến tôi không quen được
Anh ta không hề khách khí mà nói luôn:
– Vâng cháu cũng cảm thấy đói rồi đây! – nói rồi anh mỉm cười nhìn tôi
Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ thoải mái, ăn xong chờ tôi rửa bát Hưng ra gặp riêng tôi rồi hỏi:
– Thế giờ cô quyết định thế nào? Tôi đã nắm trong tay đầy đủ chứng cớ để có thể kiện anh ta ra tòa
– Tôi sẽ làm đơn li hôn anh ta, một năm qua vì sự nhu nhược của mình, tôi đã khiến bố mẹ tôi khổ quá– tôi cúi mặt xuống giọng nhỏ đi – còn số tiền tôi nợ anh tôi sẽ gửi trả lại anh sau
Một khoảng không im lặng gần như bao trùm giữa tôi và Hưng cả 2 cùng nhìn ra phía ngoài sân nơi cây vú sữa đang tỏa bóng
***
Tôi quyết định làm thủ tục đơn phương li hôn với chồng cũ, tất cả các giấy tờ chứng nhận về những thương tật mà anh ta đã gây ra cho tôi đã được Hưng gom lại trở thành những bằng chứng đanh thép chống lại anh ta Với những bằng chứng không thể chối cãi đó thì việc xét xử lí hôn sẽ nhanh chóng được diễn ra việc cần bây giờ là làm sao có thể khống chế được chồng cũ để anh ta không còn có cơ hội “ chó cùng đường rứt giậu” Tôi nói cho Hưng nghe những suy nghĩ của mình, và rất sợ anh ta có thể làm gì gây phương hại đến anh nhưng Hưng trấn an tôi rằng với những kẻ lưu manh như chồng tôi thì đã có pháp luật trừng trị nếu cứ sợ hãi mà không tố cáo hắn thì chỉ khiến cho anh ta tác oai, tác quái
Bỗng chuông điện thoại reo, bệnh viện có việc, anh vội vàng đi ra khỏi nhà tôi, không hiểu sao tôi có chút thấp thỏm, lo lắng
Anh đi rồi tôi quay vào trong nhà, lúc sau tôi đang nhặt rau cùng mẹ chuẩn bị cho bữa cơm chiều tôi bỗng nhận được điện thoại từ Hoa
– Chị An ơi! Anh Hưng… ảnh bị tai nạn rồi!
Tôi đánh rơi cả chiếc điện thoại trên tay phải mấy phút sau tôi mới nhấc lại máy lên gọi lại cho Hoa hỏi xem tình hình anh như thế nào, tôi tức tốc mặc quần áo định vào viện thăm anh nhưng mẹ tôi ngăn lại
– Giờ con ra ngoài con quỷ đó lại bắt cóc con như hôm trước thì sao? Mình ở ngoài sáng còn nó ở trong tối nó giở trò gì làm sao chúng ta biết được
Tôi bắt đầu hơi lưỡng lự nhưng không thể để Hưng một mình trong bệnh viện được dù vô tình hay hữu ý thì anh ta cũng đã từng là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi không thể bỏ rơi anh ta khi anh ta gặp hoạn nạn lúc này được
Suy nghĩ một lúc mẹ bảo tôi con chờ một lát mẹ gọi chú Hải đánh taxi vào tận cổng đưa con đi cẩn tắc vô áy náy con ạ Tôi thấp thỏm chờ chú Hải tới…
Vào đến bệnh viện, tôi thấy anh đang nằm trên giường đầu quấn khăn trắng toát, tôi chạy lạ run run hỏi:
– Anh Hưng! Anh có sao không? – vừa nói tay tôi quệt vội dòng nước mắt chảy tràn trên mặt
Mắt anh mở ra hi hí, môi anh bị đánh đến nỗi có cả vết bọng máu nhưng anh vẫn cố nhoẻn miệng cười
– Tôi không sao, cô cứ yên tâm, không phải vì chuyện của tôi mà trở nên sợ sệt như thế Thỉnh thoảng cũng phải trải nghiệm cảm giác của bệnh nhân để sau này phục vụ họ tốt hơn
Tôi không hiểu được con người anh ta nữa rõ ràng là vì tôi mà anh ta bị đánh đến nông nỗi này, trên người còn sót chỗ nào không băng bó, rõ ràng là do dây cưa đến tôi mà anh ta mới bị tai họa vậy mà anh ta lại không một lời trách cứ, còn quay ra an ủi, động viên lại tôi nữa Lòng tôi thấy xót xa quá nhưng tôi cố ngăn không cho những giọt nước mắt rơi xuống, hơn lúc nào hết lúc này tôi cần phải mạnh mẽ hơn
Tôi biết chồng cũ của tôi anh ta chính là người đánh Hưng ra nông nỗi này nhưng anh ta càng làm như vậy, càng khiến tôi cảm thấy ghê tởm và quyết tâm li hôn với anh ta hơn, công an đến bệnh viện lấy lời khai để điều tra vụ án đánh người gây thương tích, tôi cung cấp cho họ manh mối và động cơ có thể của chồng cũ, lòng chợt thấy thanh thản một chút
Hiện tại bệnh tình của Hưng đã có tiến triển tốt hơn nhưng anh vẫn phải nằm điều trị theo dõi, phòng khám không có bác sĩ nên cũng tạm thời đóng cửa, tôi không thể ngồi không mãi như thế này được còn bao nhiêu việc đang cần đến tiền bạc chính vì vậy tôi nói với mẹ ý định mở quán phở của mình:
– Một năm trước con trốn chồng cũ vào Thanh Hóa được 2 cô chú chủ nhà truyền lại cho nghề nấu phở nên giờ con muốn mở quán kiếm ít tiền phụ giúp bố mẹ
Nghe tôi nói ra ý định buôn bán của mình mẹ đăm chiêu suy nghĩ một lát:
– Mẹ cũng còn một ít tiền để dành tiết kiệm để chữa bệnh cho bố con nhưng nếu con cần gấp để mở quán thì mẹ cũng sẽ đưa cho con dùng tạm trước – mẹ nhỏ nhẹ nói rồi mở cửa tủ đưa cho tôi một cái ví nhỏ màu đỏ được khâu bằng tay bên trong có một ít tiền dành dụm của mẹ, nhìn những đồng tiền được mẹ vuốt phẳng phiu cất trong túi lòng tôi chợt dâng lên một nỗi xúc động nghẹn ngào
Việc mở quán phở tốn tiền nhất là thuê được địa điểm ưng ý nhưng số tiền mẹ dành dụm đưa cho tôi không nhiều nên tôi quyết định sẽ mua ít bát đũa, bàn ghế nhựa, xong nồi bếp núc và một cái ô lớn để bán trước cửa nhà như vậy vừa tiết kiệm được tiền thuê địa điểm mẹ tôi cũng có thể chạy đi chạy lại vừa chăm bố vừa giúp tôi bán hàng và hơn hết tôi sẽ không sợ bị chồng cũ của mình đến quấy phá Bàn ghế có thể là bàn ghế nhựa rẻ tiền nhưng bát đũa được tôi chọn lựa khá kĩ càng, bát phải là bát sành của bát tràng độ dày vừa phải để bưng bê nhẹ nhàng nhưng vẫn phải giữ được nhiệt độ thích hợp của bát phở khi được mang ra cho khách
Về đồ dùng đã vậy còn quán phở mở ra, tôi làm đúng như những gì mà mình đã được học từ cô chú, món phở muốn ngon trước hết nguyên liệu phải tươi ngon và cách chế biến phở phải sạch sẽ có như thế mới giữ chân được thực khách đi đến quán Ngay từ tờ mờ sáng tôi đã đi ra chợ để chọn nguyên liệu có đi từ sáng sớm như vậy mới chọn được những nguyên liệu rẻ, tươi, ngon Rau sống cũng vậy được nhặt rửa sạch sẽ và vảy thật khô trước khi mang ra cho khách Bát đũa trước khi dùng đều được tráng trước một lượt nước sôi cho diệt vi trùng còn dao thớt làm xong được rải một lớp muối và treo lên gọn gẽ Sá sùng tôi nhờ người quen đặt tại Quảng Ninh nên nước phở luôn có vị ngọt đặc trưng mà không một loại mì chính nào có thể thay thế được Chính cách làm đảm bảo vệ sinh như thế nên khách đến quán ăn rất hài lòng bởi đồ ăn ngon lại sạch sẽ dù giá cả cao hơn một chút so với những quán phở bình dân ở đây nhưng khách đến ăn luôn tấm tắc khen ngon và đáng đồng tiền bát gạo bỏ ra
Bữa đầu tiên khai trương quán trừ mọi chi phí tôi được lãi gần một triệu đồng, cũng một phần là do anh em bạn bè và những người nể trọng uy tín của bố tôi đến ăn, vạn sự khởi đầu nan nhưng bước đầu được như thế khiến 2 mẹ con vô cùng vui mừng, bán xong phở buổi sáng tôi vội vàng thu dọn đồ, rồi đi vào viện thăm Hưng, nhìn thấy tôi tất tả đi vào mồ hôi còn lấm tấm trên trán anh nheo cặp mắt qua chiếc kính cận màu trắng ân cần hỏi tôi
– Hôm nay quán khai trương thế nào?
– Nói chung là khá tốt – tôi nhìn anh khẽ mỉm cười, lòng vẫn lâng lâng vì mọi chuyện quá thuận lợi
– Haizz giờ nhân viên của tôi thành bà chủ rồi- anh giả vờ ôm đầu cảm thán khiến cả 2 chúng tôi đều bật cười Ánh nắng soi chiếu từ ô cửa sổ vào khuôn mặt của Hưng khiến tôi thấy khuôn mặt anh phụng phịu như một đứa trẻ con đang cố chọc cười cho tôi vui vậy Chúng tôi nhìn nhau thật lâu, thật lâu…
***
Quán phở của tôi ngày càng đông khách, 2 mẹ con tôi làm mà không kịp ngơi tay nghỉ ngơi tôi đang tính có khi phải thuê thêm người giúp việc về đỡ đần công việc cho 2 mẹ con bởi nếu cứ ngày càng đông khách như thế này thì mẹ con tôi làm không xuể việc mà mẹ còn phải chăm nom cho bố nữa Tháng đầu tiên số tiền lãi kiếm được tôi dành một phần trả nợ cho Hưng còn phần còn lại tôi đưa cho mẹ cất đi đó sẽ là số tiền phụ thêm để bố tôi chữa bệnh và đóng học phí cho em trai tôi Tôi mong với số tiền đó em tôi có thể yên tâm học hành chứ không phải suốt ngày lo làm thêm kiếm tiền trả học phí và nhà trọ
Nửa tháng sau tòa án có giấy gọi, tôi tạm thời đóng cửa không bán hàng một hôm
8h sáng tại tòa án nhân dân huyện X…
Thật bất ngờ là ngờ là ngày hôm nay chồng cũ của tôi – anh ta cũng được triệu tập để có mặt nhìn thái độ và bộ mặt xấc xược như cố tình thách thức của anh ta khiến tôi cảm thấy kinh tởm sau bao nhiêu chuyện xảy ra mà anh ta vẫn không hề có một chút mảy may hối hận nào sao?
– Tòa án đọc phán quyết lần cuối thuận tình cho tôi li hôn với chồng vì giữa chúng tôi chưa hề có con cái cũng như tài sản chung không có gì đáng phải bàn bạc tranh luận nhưng anh ta một mực không đồng ý với phán quyết trên của tòa
Thỉnh thoảng đôi mắt cú vọ của anh ta lại chằm chằm hướng về phía tôi nửa như đe dọa nửa như thách thức rằng “ Có chết tôi cũng không bao giờ buông tha cho cô đâu”
Nhưng với những bằng chứng anh ta biến tôi thành “ đĩ” để kiếm tiền cho anh ta và tội bắt cóc, đánh đập tôi cũng như tội danh cố tình gây thương tích cho Hưng vừa qua thì anh ta cứng họng không thể chối cãi tòa thuận tình cho tôi được đơn phương li hôn với con quỷ dữ đội lốt người đó không những thế anh ta còn phải đối mặt với án tù bởi tội bắt cóc, hành hung người trái pháp luật, tội hãm hiếp cũng như tội mua bán dâm trái pháp luật Mức án dành cho anh ta là 15 năm tù, anh ta như một con thú dữ lên cơn điên lao vào tôi mà túm tóc, đánh đập nhưng rất may có 2 chiến sĩ công an đã kịp thời lôi anh ta lại đi vào phía trong, anh ta gầm gừ lên với tôi:
– Con đĩ chó mày không thoát được tao đâu, tao có chết thì mày cũng phải chết cùng tao
Không hiểu sao lúc này tôi không còn cảm thấy sợ hãi anh ta nữa, ánh mắt tôi không cụp xuống khi đối diện với anh ta mà hướng thẳng vào đôi mắt đang vằn vọc những tia máu của anh ta để nhìn Tôi muốn được chứng kiến cảnh kết thúc những tháng ngày địa ngục của mình trong một tâm thế đối diện bình thản, chỉ có như thế tôi mới có đủ dũng cảm tự tin sống tiếp quãng đời còn lại của mình
Tôi nhanh chóng gọi điện thoại báo tin vui cho mẹ, mẹ tôi bảo hôm nay em trai tôi cũng được nghỉ và đang ở nhà chuẩn bị bữa tiệc gia đình để mừng cho tôi tai qua nạn khỏi mọi chuyện, mẹ bảo tôi hãy gọi điện để báo cho Hưng biết nhưng tôi lại không muốn gọi điện thông báo cho anh ta mà tôi muốn được gặp trực tiếp để thông báo cho anh niềm vui lớn này Tôi bảo chú Hải về trước còn tôi sẽ đến nhà Hưng để báo tin mừng cho anh biết, từ tòa án đến nhà Hưng lòng tôi vui như trảy hội vậy, Hưng đã ra viện được 2 hôm nay nhưng anh vẫn nằm nhà tĩnh dưỡng và chưa đi làm, tôi cũng bận bịu việc li hôn nên chưa ghé qua thăm anh được Đứng trước cửa nhà anh tôi định gõ cửa nhưng thấy cánh cửa có vẻ hé mở, tôi định lặng lẽ đi vào để tạo cho anh một sự bất ngờ thì bỗng tôi khựng lại
Qua khe cửa tôi nhìn thấy Hoa trên người không một mảnh vải che thân ôm anh từ phía sau lưng, tiếng Hoa nức nở:
– Chả lẽ bao nhiêu năm qua anh không nhận ra tình cảm mà em dành cho anh sao?
Hưng từ từ gỡ cánh tay Hoa đang ôm ngang eo mình ra chậm rãi nói:
– Anh hiểu tình cảm mà em dành cho anh
– Hiểu ư? Anh chẳng hiểu gì hết nếu anh hiểu tình cảm của em dành cho anh thì anh đã không đối xử với em như thế – Hoa gào lên nức nở
Hưng xoay người lấy tấm áo sơ mi quàng qua vai Hoa
– Anh rất cảm động về những gì em đã làm cho anh trong thời gian qua nhưng, rung động và cảm động là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau, anh mong em hãy bình tĩnh lại
– Là do chị An đúng không? Anh không thể rung động với tấm chân tình của em là do chị An đúng không? Em có gì không bằng chị ấy chứ? Ít nhất nếu ở bên anh em sẽ không khiến anh phải xấu hổ, em vẫn còn vẹn nguyên còn chị An đã … với bao người – Tiếng Hoa chua chát cay đắng
– Em thôi đi được không… – Hưng còn định nói thêm gì nữa thì cánh tay trắng ngần mềm mại như con rắn của Hoa đã quấn lấy cổ anh, đôi môi hồng thơm của Hoa đã đặt lên đôi môi cong cong hờn dỗi của anh một nụ hôn cháy bỏng
Tôi ở ngoài chứng kiến tất cả, tim tôi như nghẹn lại và hơi thở trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, tôi không còn đủ sức chứng kiến cảnh tượng diễn ra nữa nên đã chạy vội xuống dưới, vừa đi đường nước mắt tôi vừa ướt nhòe, hình như là tôi đã quá mộng tưởng thì phải Hoa nói đúng một người con gái nhàu nhĩ như tôi sao xứng đáng được đứng cạnh bên anh được một bác sĩ đầy tài năng và triển vọng Tôi vẫn biết điều đó ngay từ đầu rồi nhưng vẫn cố tình ở bên anh chỉ cầu mong được đi bên anh lặng lẽ vậy thôi
Bỗng “ Rầm” con xe tôi đang đi loạng choạng giữa đường vắng, máu từ cánh tay tôi xúa ra, mắt tôi hoa lên, tiếng điện thoại từ trong túi bị bật ra , trên màn hình là số điện thoại quen thuộc của Hưng, nhưng tôi không đủ sức với đến chiếc điện thoại nữa đầu óc tôi tê mê rồi lịm dần
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook