Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Vì yêu mà hèn mọn-44
Vì yêu mà hèn mọn - Hai kiếp người yêu anh (Phần 2)
Hai kiếp người yêu anh (Phần 2)
Sớm hôm sau, Dương tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân đau ê ẩm Anh hốt hoảng khi nơi mình nằm là căn phòng bừa bộn đầy váy áo phụ nữ Anh ôm đầu gọi lớn: ‘’Có ai ở đây không?’’ Không nghe thấy một lời hồi đáp, Dương nặng nhọc thả chân cẳng tím bầm, đau nhức xuống giường khẽ lê về phía có tiếng nước Qua cánh cửa kính mờ mờ, Dương thấy thấp thoáng hình dáng phụ nữ, hình như cô ta đang khỏa thân, hình như thân hình cô ta rất chuẩn Dương đứng lặng quan sát, hy vọng sau vài phút cô ta sẽ ra bước ra ngoài cái cánh cửa kính kia và cho anh một câu trả lời đây là chỗ nào và chuyện gì đã xảy ra với anh đêm qua Nhưng anh đứng đợi tới chừng 15 phút trong tình trạng chân cẳng đau rã rời mà cô ta vẫn đứng nguyên xi chỗ đó, không chịu nhích một bước, cũng không hề có một chuyền động nào Dương sốt ruột muốn đẩy cửa vào ngay gặp cô ta nhưng anh lại sợ đập phải thân thể không mảnh vải thì thật là chẳng ra làm sao cả Anh đành quay vào giường ngồi đợi
30 phút rồi mà chẳng có ai xuất hiện cả Dương chợt lo lắng, trong lòng đầy tò mò :
- "Chết tiệt ! hay cô ta treo cổ trong đó rồi mà 30 phút vẫn nguyên tư thế đó?"
Dương lê vội về phía tiếng nước, anh đẩy tung cánh cửa, tá hỏa thét lên: ‘ ’Ôi trời ơi là trời!’’
Quả đúng như trí tưởng tượng của Dương, cô ta không mảnh vải che thân, giờ thì phô cái thân hình trần trụi trắng sứ trước mặt anh Chỉ có điều, cô ta… không phải là cái cô mà anh vẫn nghĩ trong đầu, cô ta thực ra chỉ là một con manocanh vô hồn, trơ cứng Thế mà cô manocanh đó cũng có dịp làm anh thót tim…
Dương ngồi phịch xuống sàn sũng nước thở hổn hển lẩm bẩm: ‘’Ôi trời ! Chết tiệt thật!’’ rồi với tay lôi cô manocanh cùng đứng dậy Nhưng cái chân yếu ớt, đau nhức của Dương không đủ sức để nâng cả hai nên vừa đẩy người lên được mấy phân thì Dương đã ngã bổ kềnh lên trên người cô ma nơ canh kia Khi Dương còn chưa kịp làm gì để thoát khỏi cái tình thế nhạy cảm đó, thì tiếng cô gái nào đó đã oai oái phía ngoài
Thùy Dương ! Cô làm gì trong đó mà ồn ào quá vậy Không phải đang tắm táp với giai nào đó chứ Thôi lên tiếng đi, tôi đã nhìn thấy đôi giày nam trước cửa nhà cô rồi…
Dương hốt hoảng, lồm cồm cố thoát ra khỏi người cô manocanh kia nhưng như có ma lực nào đó Anh càng cố vùng dậy thì cái đôi đầu gối phản chủ của anh càng đổ khụy xuống khiến tiếng động càng phát ra to hơn Cô gái hăm hở xông xông tiến lại phòng tắm và hét toáng khi bắt gặp cảnh tượng toàn thân Dương đang nằm đè lên manocanh trần trụi:
- "AAA… ! Đồ bệnh hoạn, gã đàn ông đồi bại ở đâu ra thế này!"
Lúc này Dương ngượng chín cả mặt, giá mà có cái lỗ nẻ nào ở đây thì chắc anh sẽ chui vội xuống để không phải đối diện với cái ánh nhìn đầy sự ghê tởm của cô gái kia Nhưng làm sao mà có cái lỗ nẻ nào mở ra giữa cái phòng tắm này được nên anh đành ngượng ngùng thanh minh
- "Tôi… Tôi chỉ… là"
Chưa để Dương dứt lời cô gái đã quát tướng lên :
- "Chỉ là cái gì… trai trên gái dưới còn oan uổng cái nỗi gì mà giải thích"
Cô gái như chợt nghĩ ra ý gì đó rồi đột nhiên dịu giọng, ghé sát xuống mặt Dương hỏi một cách thủ thỉ
Nói cho tôi xem anh có phải là bạn trai của Thùy Dương không? Có phải cô ấy đã ‘’bỏ đói‘’ anh nên anh mới phải khốn khổ ‘’hành sự’’ với cô manocanh tội nghiệp này không?
Trước câu hỏi của cô gái lạ, Dương chỉ còn biết mồm chữ O mắt chữ A ấp úng…
- "Tôi… tôi! Mà cô hỏi gì kỳ vậy?"
Cô gái đưa ánh nhìn lém lỉnh ném về phía Dương đầy chọc ghẹo :
- "Thôi đi, anh không nhận thì tôi cũng biết tỏng mọi chuyện rồi Thùy Dương của anh là cô nàng lãnh cảm với chuyện đó hoặc cô ta giả bộ luôn tỏ ra không hứng thứ với đàn ông Hoặc… có khi nào cô ấy tâm sự với anh là cô ấy cũng thích một người phụ nữ nào đó không nhỉ ? Ý tôi là… cô ấy có quan hệ đồng tính ấy…"
Dương không thể nói được lời nào trước những câu hỏi quái dị của cô gái Anh chỉ ậm ờ cười trừ cho qua chuyện rồi hướng cô ta về mục đích ban đầu của anh
- "Mà cô là ai thế? cô không phải chủ nhà của ngôi nhà này hay sao? Cô có biết chuyện gì xảy ra với tôi đêm qua không? Cô có biết…"
- "Suỵt!" - Cô gái nhanh tay chặn đứng những câu hỏi liên tiếp của Dương lại
Bình tĩnh nào cưng! Anh đang bắt tôi phải ghi nhớ quá nhiều những câu hỏi của anh mà đầu óc tôi thì đâu có phải là cái giấy note cơ chứ Tôi sẽ trả lời anh từng câu một, nhưng chậm thôi Tôi chưa chạy mất đâu mà anh phải vội vàng như vậy Bây giờ thì chúng ta phải ra khỏi cái nhà tắm ướt nhẹp này đã Anh không định tán tỉnh tôi ở cái nơi chết tiệt này đấy chứ ?
Vừa nói liên hồi, cô gái vừa kéo tay Dương đứng dậy Dương hơi ái ngại khi phải bất đắc dĩ khoác tay vào vai cô gái lạ kia nhưng anh cũng chẳng có sự lựa chọn nào khác Vừa ngồi xuống giường, Dương đã bị cô gái đè ngửa xuống Anh hốt hoảng kêu lên : ‘’Trời ơi ! cái chân của tôi, cô định làm gì tôi thế này’’
Cô gái phá lên cười ha hả: ‘’Này! tôi không làm gì anh đâu mà tưởng bở Tôi chỉ thử anh chút thôi Quả nhiên, anh cũng có vấn đề về sinh lý Vì tôi hấp dẫn thế này lẽ ra anh phải vồ ngay lấy tôi mới phải… chậc chậc ! Thật là… anh ấy, chán ngắt…haha !’’
Vừa nói, cô nàng vừa nhanh tay tháo từng khuy áo của Dương Dương lắp bắp trong thế bị động: "Ơ… ơ… cô nói tôi chán ngắt cơ mà Sao cô tháo khuy áo của tôi… ‘’
Cô nàng đánh mắt một cách lém lỉnh, cúi xuống thì thầm như phả hơi thở vào tai Dương khiêu khích: ‘’Trật tự nào, áo anh đã ướt sũng cả rồi đây này, anh không thấy lạnh sao, tôi chỉ định thay áo giúp anh thôi Trông anh như một thằng bé vụng về vậy Nhưng cũng đáng yêu lắm ‘’
Đúng lúc đó, Thùy Dương đẩy cửa bước vào :
- "Chàng trai của tôi đã dậy chưa nhỉ?"
Vừa dứt lời, cảnh tượng cô bạn đang nằm trên tấm ngực phanh áo vạm vỡ của Dương khiến Thùy Dương sững sờ :
- "Hai người… ?"
Dương đỏ gay mặt muốn đẩy cô gái lạ sang một bên ngồi dậy thanh minh, nhưng cô nàng cứ nằm ép trên ngực Dương không chịu nhấc đầu dậy Dương lí nhỉ :
- "Tôi… không như cô nghĩ đâu… tôi… !"
Cô gái cắt lời Dương tức khắc :
- "Thùy Dương không thấy là chúng tôi đang nằm lên nhau hay sao? Phải rồi, tôi đã cởi từng khuy áo của anh ta đấy…"
Thùy Dương nghiêm mặt :
- "Sao cô lại có thể nói mà không chút ngượng ngùng như thế nhỉ?"
Cô gái cười thành tiếng đầy khiêu khích :
- "Không phải cô luôn thấy tôi như thế sao? Tôi khác cô ở chỗ tôi luôn hứng thú với đàn ông và hẳn tôi cũng hấp dẫn họ hơn một cô nàng thiếu lửa chán ngắt như cô đấy Thùy Dương Đoan chính ư? Xem kìa, cô không chịu thoát y trên vũ trường thì làm gì có diễm phúc được một người đàn ông chịu sống chết tới lôi cổ cô xuống khỏi sàn nhảy như khi tôi thoát y đêm qua chứ phải không nào? Thôi, không làm phiền hai người nữa Tôi về phòng đây"
Nói rồi cô gái quay sang Dương nheo mắt :
- "Em về nha cưng, à quên chưa nói với cưng tên em là Ly Ly Ly trong hồ ly tinh đó Anh có thể qua với em bất cứ khi nào Em luôn dành chỗ cho những anh chàng đẹp trai và nhiệt thành như anh Tiếc là người anh tìm đêm qua là Thùy Dương chứ không phải Ly Ly này Bye nha"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hai kiếp người yêu anh (Phần 2)
Sớm hôm sau, Dương tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân đau ê ẩm Anh hốt hoảng khi nơi mình nằm là căn phòng bừa bộn đầy váy áo phụ nữ Anh ôm đầu gọi lớn: ‘’Có ai ở đây không?’’ Không nghe thấy một lời hồi đáp, Dương nặng nhọc thả chân cẳng tím bầm, đau nhức xuống giường khẽ lê về phía có tiếng nước Qua cánh cửa kính mờ mờ, Dương thấy thấp thoáng hình dáng phụ nữ, hình như cô ta đang khỏa thân, hình như thân hình cô ta rất chuẩn Dương đứng lặng quan sát, hy vọng sau vài phút cô ta sẽ ra bước ra ngoài cái cánh cửa kính kia và cho anh một câu trả lời đây là chỗ nào và chuyện gì đã xảy ra với anh đêm qua Nhưng anh đứng đợi tới chừng 15 phút trong tình trạng chân cẳng đau rã rời mà cô ta vẫn đứng nguyên xi chỗ đó, không chịu nhích một bước, cũng không hề có một chuyền động nào Dương sốt ruột muốn đẩy cửa vào ngay gặp cô ta nhưng anh lại sợ đập phải thân thể không mảnh vải thì thật là chẳng ra làm sao cả Anh đành quay vào giường ngồi đợi
30 phút rồi mà chẳng có ai xuất hiện cả Dương chợt lo lắng, trong lòng đầy tò mò :
- "Chết tiệt ! hay cô ta treo cổ trong đó rồi mà 30 phút vẫn nguyên tư thế đó?"
Dương lê vội về phía tiếng nước, anh đẩy tung cánh cửa, tá hỏa thét lên: ‘ ’Ôi trời ơi là trời!’’
Quả đúng như trí tưởng tượng của Dương, cô ta không mảnh vải che thân, giờ thì phô cái thân hình trần trụi trắng sứ trước mặt anh Chỉ có điều, cô ta… không phải là cái cô mà anh vẫn nghĩ trong đầu, cô ta thực ra chỉ là một con manocanh vô hồn, trơ cứng Thế mà cô manocanh đó cũng có dịp làm anh thót tim…
Dương ngồi phịch xuống sàn sũng nước thở hổn hển lẩm bẩm: ‘’Ôi trời ! Chết tiệt thật!’’ rồi với tay lôi cô manocanh cùng đứng dậy Nhưng cái chân yếu ớt, đau nhức của Dương không đủ sức để nâng cả hai nên vừa đẩy người lên được mấy phân thì Dương đã ngã bổ kềnh lên trên người cô ma nơ canh kia Khi Dương còn chưa kịp làm gì để thoát khỏi cái tình thế nhạy cảm đó, thì tiếng cô gái nào đó đã oai oái phía ngoài
Thùy Dương ! Cô làm gì trong đó mà ồn ào quá vậy Không phải đang tắm táp với giai nào đó chứ Thôi lên tiếng đi, tôi đã nhìn thấy đôi giày nam trước cửa nhà cô rồi…
Dương hốt hoảng, lồm cồm cố thoát ra khỏi người cô manocanh kia nhưng như có ma lực nào đó Anh càng cố vùng dậy thì cái đôi đầu gối phản chủ của anh càng đổ khụy xuống khiến tiếng động càng phát ra to hơn Cô gái hăm hở xông xông tiến lại phòng tắm và hét toáng khi bắt gặp cảnh tượng toàn thân Dương đang nằm đè lên manocanh trần trụi:
- "AAA… ! Đồ bệnh hoạn, gã đàn ông đồi bại ở đâu ra thế này!"
Lúc này Dương ngượng chín cả mặt, giá mà có cái lỗ nẻ nào ở đây thì chắc anh sẽ chui vội xuống để không phải đối diện với cái ánh nhìn đầy sự ghê tởm của cô gái kia Nhưng làm sao mà có cái lỗ nẻ nào mở ra giữa cái phòng tắm này được nên anh đành ngượng ngùng thanh minh
- "Tôi… Tôi chỉ… là"
Chưa để Dương dứt lời cô gái đã quát tướng lên :
- "Chỉ là cái gì… trai trên gái dưới còn oan uổng cái nỗi gì mà giải thích"
Cô gái như chợt nghĩ ra ý gì đó rồi đột nhiên dịu giọng, ghé sát xuống mặt Dương hỏi một cách thủ thỉ
Nói cho tôi xem anh có phải là bạn trai của Thùy Dương không? Có phải cô ấy đã ‘’bỏ đói‘’ anh nên anh mới phải khốn khổ ‘’hành sự’’ với cô manocanh tội nghiệp này không?
Trước câu hỏi của cô gái lạ, Dương chỉ còn biết mồm chữ O mắt chữ A ấp úng…
- "Tôi… tôi! Mà cô hỏi gì kỳ vậy?"
Cô gái đưa ánh nhìn lém lỉnh ném về phía Dương đầy chọc ghẹo :
- "Thôi đi, anh không nhận thì tôi cũng biết tỏng mọi chuyện rồi Thùy Dương của anh là cô nàng lãnh cảm với chuyện đó hoặc cô ta giả bộ luôn tỏ ra không hứng thứ với đàn ông Hoặc… có khi nào cô ấy tâm sự với anh là cô ấy cũng thích một người phụ nữ nào đó không nhỉ ? Ý tôi là… cô ấy có quan hệ đồng tính ấy…"
Dương không thể nói được lời nào trước những câu hỏi quái dị của cô gái Anh chỉ ậm ờ cười trừ cho qua chuyện rồi hướng cô ta về mục đích ban đầu của anh
- "Mà cô là ai thế? cô không phải chủ nhà của ngôi nhà này hay sao? Cô có biết chuyện gì xảy ra với tôi đêm qua không? Cô có biết…"
- "Suỵt!" - Cô gái nhanh tay chặn đứng những câu hỏi liên tiếp của Dương lại
Bình tĩnh nào cưng! Anh đang bắt tôi phải ghi nhớ quá nhiều những câu hỏi của anh mà đầu óc tôi thì đâu có phải là cái giấy note cơ chứ Tôi sẽ trả lời anh từng câu một, nhưng chậm thôi Tôi chưa chạy mất đâu mà anh phải vội vàng như vậy Bây giờ thì chúng ta phải ra khỏi cái nhà tắm ướt nhẹp này đã Anh không định tán tỉnh tôi ở cái nơi chết tiệt này đấy chứ ?
Vừa nói liên hồi, cô gái vừa kéo tay Dương đứng dậy Dương hơi ái ngại khi phải bất đắc dĩ khoác tay vào vai cô gái lạ kia nhưng anh cũng chẳng có sự lựa chọn nào khác Vừa ngồi xuống giường, Dương đã bị cô gái đè ngửa xuống Anh hốt hoảng kêu lên : ‘’Trời ơi ! cái chân của tôi, cô định làm gì tôi thế này’’
Cô gái phá lên cười ha hả: ‘’Này! tôi không làm gì anh đâu mà tưởng bở Tôi chỉ thử anh chút thôi Quả nhiên, anh cũng có vấn đề về sinh lý Vì tôi hấp dẫn thế này lẽ ra anh phải vồ ngay lấy tôi mới phải… chậc chậc ! Thật là… anh ấy, chán ngắt…haha !’’
Vừa nói, cô nàng vừa nhanh tay tháo từng khuy áo của Dương Dương lắp bắp trong thế bị động: "Ơ… ơ… cô nói tôi chán ngắt cơ mà Sao cô tháo khuy áo của tôi… ‘’
Cô nàng đánh mắt một cách lém lỉnh, cúi xuống thì thầm như phả hơi thở vào tai Dương khiêu khích: ‘’Trật tự nào, áo anh đã ướt sũng cả rồi đây này, anh không thấy lạnh sao, tôi chỉ định thay áo giúp anh thôi Trông anh như một thằng bé vụng về vậy Nhưng cũng đáng yêu lắm ‘’
Đúng lúc đó, Thùy Dương đẩy cửa bước vào :
- "Chàng trai của tôi đã dậy chưa nhỉ?"
Vừa dứt lời, cảnh tượng cô bạn đang nằm trên tấm ngực phanh áo vạm vỡ của Dương khiến Thùy Dương sững sờ :
- "Hai người… ?"
Dương đỏ gay mặt muốn đẩy cô gái lạ sang một bên ngồi dậy thanh minh, nhưng cô nàng cứ nằm ép trên ngực Dương không chịu nhấc đầu dậy Dương lí nhỉ :
- "Tôi… không như cô nghĩ đâu… tôi… !"
Cô gái cắt lời Dương tức khắc :
- "Thùy Dương không thấy là chúng tôi đang nằm lên nhau hay sao? Phải rồi, tôi đã cởi từng khuy áo của anh ta đấy…"
Thùy Dương nghiêm mặt :
- "Sao cô lại có thể nói mà không chút ngượng ngùng như thế nhỉ?"
Cô gái cười thành tiếng đầy khiêu khích :
- "Không phải cô luôn thấy tôi như thế sao? Tôi khác cô ở chỗ tôi luôn hứng thú với đàn ông và hẳn tôi cũng hấp dẫn họ hơn một cô nàng thiếu lửa chán ngắt như cô đấy Thùy Dương Đoan chính ư? Xem kìa, cô không chịu thoát y trên vũ trường thì làm gì có diễm phúc được một người đàn ông chịu sống chết tới lôi cổ cô xuống khỏi sàn nhảy như khi tôi thoát y đêm qua chứ phải không nào? Thôi, không làm phiền hai người nữa Tôi về phòng đây"
Nói rồi cô gái quay sang Dương nheo mắt :
- "Em về nha cưng, à quên chưa nói với cưng tên em là Ly Ly Ly trong hồ ly tinh đó Anh có thể qua với em bất cứ khi nào Em luôn dành chỗ cho những anh chàng đẹp trai và nhiệt thành như anh Tiếc là người anh tìm đêm qua là Thùy Dương chứ không phải Ly Ly này Bye nha"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook