• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh (1 Viewer)

  • Chương 280

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cô ta nhấc váy cưới quay phẫn nộ đi vào phòng thay đồ, bầu không khí trở nên kỳ lạ, Cố Lan Tâm bỗng nhiên nhớ đến cảnh tưởng thân mật của Bắc Ngật và Cố Tiểu Mạch ở đây lần trước, tim cô ta đập thình thịch, không thể nào bình tĩnh được.



Cố Lan Tâm vội vàng tìm điện thoại để gọi cho Vương Duệ, bảo hắn hành hạ Nám Nám một chút!



Kết quả, cô ta tìm mãi vẫn không thấy điện thoại đâu, Cố Lan Tâm hoang mang, lập tức ra lệnh cho mọi người đi tìm điện thoại.



Cô ta lo lắng, vừa nãy điện thoại vẫn còn ở đây, sao lại không thấy nữa… Cơ thể Cố Lan Tâm run run, tuyệt đối không thể để điện thoại rơi vào tay Mộ Bắc Ngật!



Còn Dịch Bách đã nhanh chóng kiểm tra xong điện thoại của Cố Lan Tâm, nhưng liên lạc với Vương Duệ đã bị xóa hết, chỉ còn lại một tin nhắn gần đây vẫn chưa xóa, là tin nhắn Vương Duệ đòi tiền.



Dịch Bách lần theo manh mối, tìm được gốc gác của Vương Duệ.



Sắc mặt tối sầm, lúc Dịch Bách đưa cho Mộ Bắc Ngật xem nhật ký giao dịch của Cố Lan Tâm và Vương Duệ, sắc mặt anh lại càng u ám hơn.



Anh trầm giọng hỏi: “Vương Duệ với Cố Lan Tâm liên lạc với nhau? Sao bọn họ lại quen nhau?”



“Sếp, nếu cô Cố và Vương Duệ có dính dáng đến nhau, vậy… người bảo Vương Duệ đến nhận Nám Nám không phải là cô Cố chứ?” Đương nhiên, Dịch Bách chỉ có thể mạnh dạn đoán như thế, cậu ta không dám nói lung tung.



Nhưng sắc mặt Mộ Bắc Ngật không hề tốt, Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên đứng lên, lạnh lùng dặn dò: “Mau đến bệnh viện lấy máu, xét nghiệm quan hệ cha con của Vương Duệ và Nám Nám, sau đó điều tra hành tung của Vương Duệ, có lẽ sẽ tìm được manh mối!”



Hai mắt của Mộ Bắc Ngật sáng lên, anh có một chút hy vọng, đương nhiên, lúc anh nhìn về phía điện thoại của Cố Lan Tâm, ánh mắt đen ngòm, cực kỳ nguy hiểm.



Cố Lan Tâm không tìm thấy điện thoại, cô ta hoảng hốt, vội vàng mượn điện thoại của người khác gọi cho Vương Duệ, Vương Duệ vừa nghe nói điện thoại rất có khả năng đã rơi vào tay Mộ Bắc Ngật, trong lòng cảm thấy lo sợ!








Mặt Nám Nám vốn đã trắng bệch, ăn hai cái tát mạnh như thế, mặt bỗng đỏ ửng, sưng lên.



Nám Nám cũng cảm thấy đau, con bé chau mày, nước mắt tuôn rơi, con bé chìm đắm trong cơn đau.



Vương Duệ vội vàng chụp một bức ảnh của Nám Nám, nếu Cố Tiểu Mạch nhìn thấy bức ảnh này cô sẽ ruột đứt tim đau, hoàn toàn hủy hoại thế giới tinh thần của cô.



Vương Duệ không dám gửi cho Cố Lan Tâm, nhớ đến một số liên lạc khác của cô ta, hắn không chút do dự gửi qua đó, ông Mộ đã nhận được bức ảnh này!



Làm xong tất cả, Vương Duệ vội vàng ôm Nám Nám chạy ra ngoài, khu người nghèo có rất nhiều người, bọn họ nhìn Vương Duệ và Nám Nám với ánh mắt kỳ lạ.



Nám Nám giống như một cô công chúa nhỏ, thu hút ánh mắt của người khác, nhưng con bé gầy gò giống như bị bệnh lại khiến người ta cảm thấy đáng thương.



Vương Duệ đi đến trước cửa một nhà dân, không đợi người ta lên tiếng, Vương Duệ đã lôi ra một đống chi phiếu, “Chăm sóc nó cho tôi, tôi sẽ đến đón nó, nếu nó biến mất tôi sẽ hỏi tội các người, biết chưa?”



Người nông dân không dám làm trái lời hắn, lại bị những tờ chi phiếu làm mờ mắt, vội vàng gật đầu, lúc này mới nhận lấy Nám Nám từ tay của Vương Duệ, quay người đi vào nhà.



Mộ Bắc Ngật điều tra ra được nơi Vương Duệ đang trốn, trời đã khuya, căn phòng đó đã được dọn dẹp sạch sẽ, không để lại bất cứ dấu vết gì, chỉ có một chậu nước lạnh, bên trong có vết máu.



Dịch Bách nói thầm hai chữ hỏng rồi, vội vàng báo cáo: “Sếp, bọn em đến chậm một bước, Vương Duệ bỏ chạy rồi!”



“Hắn không ra khỏi Kinh Đô được đâu, mau huy động tất cả lực lượng, đuổi theo hắn!”



“Vâng!”



Lúc này Mộ Bắc Ngật đang ở bệnh viện chờ kết quả, nói không căng thẳng thì đó là giả, nhưng trong mắt anh chất chứa sự hy vọng.



Người đàn ông đẹp trai ngũ quan tinh tế, mặc dù không có biểu cảm gì nhưng ánh mắt anh đã bộc lộ ra rằng anh đang rất lo lắng và căng thẳng.



Cho đến khi bác sĩ bước ra ngoài, Mộ Bắc Ngật mới ngừng suy nghĩ, anh nhìn về phía bác sĩ, giọng nói khàn khàn nhưng rất lạnh lẽo: “Kết quả thế nào?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom