Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26
Trước mắt hắn lại hiện ra hoàn cảnh lần đầu tiên gặp Lâm Tuyết Y ở bệnh viện.
Cô cao khoảng 1,67m, chỉ nhìn qua đã nhận thấy là một người con gái dịu dàng, yêu kiều, duyên dáng. Khuôn mặt thanh tú làm cho người ta chỉ muốn véo một cái. Mái tóc ngắn thỉnh thoảng phất qua má tạo nên nét đáng yêu lại quyến rũ.
Hắn không nói gì lại uống thêm nửa ly rượu nữa.
Khi đang nói chuyện thì có mấy người phụ nữ tiến vào phòng, đi phía sau là đại thiếu gia play boy.
Thì ra vị đại thiếu gia này đi tìm “đồ ăn kèm” đến đây.
Mấy người phụ nữ kia cũng khá xinh đẹp, nhìn qua không phải nhà giàu thì cũng là thục nữ tao nhã.
Mọi người tự tìm người hợp ý rồi ngồi xuống.
Một cô gái xinh đẹp, cao ráo đi về phía Hoắc Tư Hào.
“Hoắc thiếu, xin chào. Em là Đường Quả Quả, anh còn nhớ chứ?” Người này không đợi được mời liền ngồi xuống bên cạnh Hoắc Tư Hào, dáng người quyến rũ cố ý dựa vào người Hoắc Tư Hào.
Cô ta không hề che dấu mục đích của mình. Mà cũng không khó nhận ra rằng Hoắc Tư Hào có sức hấp dẫn rất lớn với phụ nữ. Nhưng hắn mọi khi không bao giờ kháng cự phụ nữ vậy mà bây giờ lại ngồi dịch sang bên cạnh một chút, không hề để ý mỹ nữ bên cạnh.
Đường Quả Quả có chút khó hiểu. Cô ta nhìn sắc mặt Hoắc Tư Hào cũng không được tốt lắm, cố ý không để ý sự kháng cự của hắn, nói: “Hoắc thiếu, em mời anh một ly.” Nói xong lấy chiếc ly trước mặt, đổ đầy rượu vào, lại đổ thêm vào ly của Hoắc Tư Hào.
“Uống nào. Hoắc thiếu có chuyện gì không vui cũng không nên nghĩ nhiều nữa. Vui vẻ uống một ly nào.” Đường Quả Quả cầm ly rượu lên, nói với Hoắc Tư Hào.
Hoắc Tư Hào nghe cô ta nói vậy cũng không cự tuyệt, cầm ly rượu lên ngửa đầu uống cạn.
Đưởng Quả Quả là con gái của ông chủ xí nghiệp Đường Đường. Trước đây hắn từng có quan hệ ái muội với cô ta, nhưng từ sau khi Tần Ngữ Tâm quay về, hắn không còn dây dưa với người phụ nữ khác nữa. Vốn không có nhiều cảm tình lắm với Đường Quả Quả nên cũng không còn liên lạc.
Quấn lấy hắn một lúc mà hắn như không cần phụ nữ. Vừa nãy nghe mấy người kia nói chuyện làm cô ta hưng phấn và theo mấy người đó đến đây. Cô ta phải tận dụng cơ hội để thân cận với hắn, không thể để hắn tiếp tục bỏ rơi mình được.
Đường Quả Quả cùng Hoắc Tư Hào cứ cô một ly, anh một ly nên nhanh chóng đã hết vài chai rượu vang .
Tửu lượng của Đường Quả Quả cũng khá, uống nhiều như vậy mà vẫn không sao. Nhưng Hoắc Tư Hào vì tâm tình không tốt, hơn nữa đã uống nhiều trước đó cho nên lúc sau ý thức bắt đầu mơ hồ.
Lăng Thiếu Hiên, Tần Mộ Sinh cùng Hạ Sở Đình nhìn Hoắc Tư Hào đã bất tỉnh nhân sự, sợ hắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn liền bàn nhau đưa hắn về.
“Thiếu Hiên, cậu thuận đường thì đưa cậu ta về luôn đi.” Tần Mộ Sinh phân phó. Hắn là lão đại trong hội nên lời nói cũng rất có trọng lượng.
“Được. Nhìn cái dạng này của hắn chắc là trong lòng cũng hối hận, nhưng có chết đến nơi cũng không chịu thừa nhận.” Lăng Thiếu Hiên lắc đầu.
“Đúng vậy, nhưng hiện tại làm gì có cách khác? Chỉ hy vọng Tuyết Y sau khi rời đi sẽ có cuộc sống tốt.” Tần Mội Sinh thở dài nói.
Không ngờ Đường Quả Quả đột nhiên cười, nói với bọn họ: “Tôi có thể đưa Hoắc thiếu về, không cần phiền đến mấy anh.”
Bọn họ đều biết Đường Quả Quả thích Hoắc Tư Hào từ lâu, tiểu tử này đường tình duyên quá tốt mà. Nếu cô ta muốn đưa thì để cô ta đưa vậy.
Mấy người hỗ trợ đưa Hoắc Tư Hào lên xe Đường Quả Quả, rồi đưa bạn gái mình rời đi.
Đường Quả Quả chở Hoắc Tư Hào đi đến ngôi biệt thử ở ngoài ngoại ô của cô ta.
Cô cao khoảng 1,67m, chỉ nhìn qua đã nhận thấy là một người con gái dịu dàng, yêu kiều, duyên dáng. Khuôn mặt thanh tú làm cho người ta chỉ muốn véo một cái. Mái tóc ngắn thỉnh thoảng phất qua má tạo nên nét đáng yêu lại quyến rũ.
Hắn không nói gì lại uống thêm nửa ly rượu nữa.
Khi đang nói chuyện thì có mấy người phụ nữ tiến vào phòng, đi phía sau là đại thiếu gia play boy.
Thì ra vị đại thiếu gia này đi tìm “đồ ăn kèm” đến đây.
Mấy người phụ nữ kia cũng khá xinh đẹp, nhìn qua không phải nhà giàu thì cũng là thục nữ tao nhã.
Mọi người tự tìm người hợp ý rồi ngồi xuống.
Một cô gái xinh đẹp, cao ráo đi về phía Hoắc Tư Hào.
“Hoắc thiếu, xin chào. Em là Đường Quả Quả, anh còn nhớ chứ?” Người này không đợi được mời liền ngồi xuống bên cạnh Hoắc Tư Hào, dáng người quyến rũ cố ý dựa vào người Hoắc Tư Hào.
Cô ta không hề che dấu mục đích của mình. Mà cũng không khó nhận ra rằng Hoắc Tư Hào có sức hấp dẫn rất lớn với phụ nữ. Nhưng hắn mọi khi không bao giờ kháng cự phụ nữ vậy mà bây giờ lại ngồi dịch sang bên cạnh một chút, không hề để ý mỹ nữ bên cạnh.
Đường Quả Quả có chút khó hiểu. Cô ta nhìn sắc mặt Hoắc Tư Hào cũng không được tốt lắm, cố ý không để ý sự kháng cự của hắn, nói: “Hoắc thiếu, em mời anh một ly.” Nói xong lấy chiếc ly trước mặt, đổ đầy rượu vào, lại đổ thêm vào ly của Hoắc Tư Hào.
“Uống nào. Hoắc thiếu có chuyện gì không vui cũng không nên nghĩ nhiều nữa. Vui vẻ uống một ly nào.” Đường Quả Quả cầm ly rượu lên, nói với Hoắc Tư Hào.
Hoắc Tư Hào nghe cô ta nói vậy cũng không cự tuyệt, cầm ly rượu lên ngửa đầu uống cạn.
Đưởng Quả Quả là con gái của ông chủ xí nghiệp Đường Đường. Trước đây hắn từng có quan hệ ái muội với cô ta, nhưng từ sau khi Tần Ngữ Tâm quay về, hắn không còn dây dưa với người phụ nữ khác nữa. Vốn không có nhiều cảm tình lắm với Đường Quả Quả nên cũng không còn liên lạc.
Quấn lấy hắn một lúc mà hắn như không cần phụ nữ. Vừa nãy nghe mấy người kia nói chuyện làm cô ta hưng phấn và theo mấy người đó đến đây. Cô ta phải tận dụng cơ hội để thân cận với hắn, không thể để hắn tiếp tục bỏ rơi mình được.
Đường Quả Quả cùng Hoắc Tư Hào cứ cô một ly, anh một ly nên nhanh chóng đã hết vài chai rượu vang .
Tửu lượng của Đường Quả Quả cũng khá, uống nhiều như vậy mà vẫn không sao. Nhưng Hoắc Tư Hào vì tâm tình không tốt, hơn nữa đã uống nhiều trước đó cho nên lúc sau ý thức bắt đầu mơ hồ.
Lăng Thiếu Hiên, Tần Mộ Sinh cùng Hạ Sở Đình nhìn Hoắc Tư Hào đã bất tỉnh nhân sự, sợ hắn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn liền bàn nhau đưa hắn về.
“Thiếu Hiên, cậu thuận đường thì đưa cậu ta về luôn đi.” Tần Mộ Sinh phân phó. Hắn là lão đại trong hội nên lời nói cũng rất có trọng lượng.
“Được. Nhìn cái dạng này của hắn chắc là trong lòng cũng hối hận, nhưng có chết đến nơi cũng không chịu thừa nhận.” Lăng Thiếu Hiên lắc đầu.
“Đúng vậy, nhưng hiện tại làm gì có cách khác? Chỉ hy vọng Tuyết Y sau khi rời đi sẽ có cuộc sống tốt.” Tần Mội Sinh thở dài nói.
Không ngờ Đường Quả Quả đột nhiên cười, nói với bọn họ: “Tôi có thể đưa Hoắc thiếu về, không cần phiền đến mấy anh.”
Bọn họ đều biết Đường Quả Quả thích Hoắc Tư Hào từ lâu, tiểu tử này đường tình duyên quá tốt mà. Nếu cô ta muốn đưa thì để cô ta đưa vậy.
Mấy người hỗ trợ đưa Hoắc Tư Hào lên xe Đường Quả Quả, rồi đưa bạn gái mình rời đi.
Đường Quả Quả chở Hoắc Tư Hào đi đến ngôi biệt thử ở ngoài ngoại ô của cô ta.
Bình luận facebook