Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phần 10
Vợ Hợp Pháp
Phần 10
VỢ HỢP PHÁP
Chương 10 – Tiểu tam cấp thấp
Trước khi cùng tôi về quê anh có đề nghị tôi cùng anh tham gia bữa tiệc thăng chức của anh vào tối thứ 6. Tôi đương nhiên chẳng dại gì mà từ chối, tôi muốn cho mọi người trong công ty thấy vợ chồng chúng tôi vẫn hạnh phúc để họ bớt tơ tưởng tới chồng tôi, và cũng muốn biết mặt của cô nhân viên kia. Dù sao thì biết người biết ta một chút vẫn tốt hơn là đoán mò.
Đi dự tiệc với cương vị là phu nhân của Phó Giám đốc đương nhiên là tôi chẳng thể nào xuề xòa cho được. Vậy là tôi gọi điện ngay cho đứa bạn thân còn trụ lại thủ đô làm việc như tôi để hẹn lịch. Cái Nga, đứa bạn thân từ thời đại học của tôi là một đứa có mắt thẩm mĩ khá tốt, tôi tin tưởng vào gu thời trang của nó. Vì để chiều lòng tôi, và cũng vì hai đứa lâu rồi không gặp nhau nên hai đứa quyết định xin nghỉ và dành trọn ngày thứ 3 cho nhau.
Đầu tiên tôi được nó dẫn đi làm tóc, mái tóc thẳng truyền thống của tôi được nó đề nghị làm xoăn dài nhẹ nhàng, kết hợp với nhuộm màu nâu vàng giúp tôi thời thượng lên trông thấy.
Tiếp đến hai đứa đi mua sắm, tôi dù sao cũng đã trải qua một lần sinh nở, cũng không còn quá tự tin về vóc dáng của bản thân như trước nên hơi phân vân trong việc chọn đồ. Nhưng Nga thì quả quyết ép tôi thử một chiếc đầm xẻ tà dài màu đỏ. Với thiết kế phần cổ chữ V không quá sâu nhưng đủ đê tôn lên vòng 1 quyến rũ, cùng phần eo bó sát tôn dáng, phần tay không may vài như thông thường mà được cách điệu bằng những chuỗi ngọc trai dài mềm mại. Điểm nhấn của chiếc đầm chính là phần xẻ tà bên trái khá cao, giúp khoe trọn đôi chân dài đồng thời giúp tôn dáng cho người mặc một cách triệt để nhất.
Thấy tôi có chút ngần ngừ cái Nga liền quát:
– Vào thử đi con điên này, nhanh lên.
– Nhưng mà, cái này có sợ không hợp với tao không?
– Từ bao giờ bạn của tao lại trở nên tự ti thế này hả. Hường mà tao biết không có thế này đâu. Cứ thử đi tao ngắm cho.
Phải rồi, phải tự tin lên chứ, chỉ là mặc thử thôi mà, nếu không phù hợp tôi có thể chọn chiếc khác cơ mà. Nghĩ vậy tôi mạnh bạo bước vào phía trong, chiếc đầm khá bỏ sát nên có chút khó mặc. Cũng may dù tôi mới sinh 8 tháng nhưng do có nhiều chuyện không vui nên cũng không đến mức không thể mặc nổi chiếc váy này.
Bước ra khỏi phòng thử đồ cái Nga thô bạo vỗ mạnh vào mông tôi xuýt xoa:
– Đấy thấy chưa, hóp cái bụng vào, chỗ này mai độn lên một tí nữa là ok. Mày nhìn mày nhìn trong gương đi, có khác nào bọn hot girl không? Mặt này trang điểm lên một tí nữa là ngon ngay, phen này ông Phong có khi không nhận ra vợ cũng nên ấy.
– Mày cứ nói quá, tao dù gì cũng từng sinh nở rồi, mặc vầy có hơi quá không?
– Quá cái gì, mua cái này đi, mua thêm cái quần vừa độn mông vừa gen bụng nữa. Sau đó đi mua giày, nhanh rồi tao dẫn đi spa làm đẹp nữa cho lồng lộn. Chặt đẹp mấy con nhân viên mới kia luôn.
Sau một ngày mua sắm mệt mỏi được nằm dài cho nhân viên spa chăm sóc da mặt quả thật là hưởng thụ. Hai đứa vừa làm vừa ôn lại những kỉ niệm thời còn đi học, khi ấy nhóm chúng tôi có 6 đứa, đứa nào cũng hồn nhiên, vô tư với biết bao nhiêu hoài bão. Mới đó mà bây giờ chỉ còn lại tôi và Nga vẫn bám trụ nơi này, những người còn lại vì mưu sinh cuộc sống mà phải tạm gác lại ước mơ năm nào để đi lập nghiệp nơi xa.
——–*——-*——
Trở về nhà, anh đã chờ sẵn ở cửa, khá ngạc nhiên khi hôm nay chồng mình lại về sớm như thế nên hỏi:
– Sao bữa nay anh về sớm thế, em lại chưa cơm nước gì.
– Anh đã nói sẽ bù đắp cho em mà, hôm nay em đi mua được những gì, có mệt không?
Tôi kéo anh vào trong nhà, rồi đưa cho anh một chiếc túi hớn hở nói:
– Em mua cho anh đấy, anh xem có ưng không?
– Mua cho anh làm gì, em mua cho em ấy, lâu lắm rồi anh không thấy em mua sắm gì.
– Có, em mua cho cả 2 đứa mình luôn, anh thử đi xem có vừa không, không vừa em còn đem đổi.
Anh gật đầu đi nhanh vào nhà tắm thử để chiều ý tôi, hôm nay trong lúc đi qua vừa nhìn thấy bộ vest nam màu xanh đen có những đường kẻ ô màu đỏ nhạt tôi đã nghĩ ngay đến anh. Chính cái Nga cũng cảm thấy bộ đó khá phù hợp, lại có chút kẻ đỏ cũng gọi là có chút ăn dơ với bộ váy của tôi.
Quả nhiên mặc bộ vest ấy lên người chồng tôi nhìn vô cùng lịch lãm, sang trọng và cuốn hút. Nhịn không được tôi phải chạy tới ôm chồng một cái rồi nịnh:
– Chao ôi, chồng em đẹp thế này khéo em phải nhốt trong nhà để ngắm mất thôi.
– Từ bao giờ em lại trở nên sến súa thế hả?
– Từ khi yêu anh đấy.
Anh cười lớn, véo nhẹ má tôi rôi cưng nựng:
– Phải rồi, mà công nhận em mua cho anh khéo thế, vừa in, màu này anh cũng đang thích nữa. Cảm ơn em nhiều nhé.
– Em là vợ anh mà lại không nhớ size của anh thì còn nói gì nữa.
– Thế em mua được gì cho em, mang qua đây anh ngắm với.
– Đây đây, anh xem giúp em xem bộ này có hợp với hôm ấy không nhé.
Hai chúng tôi cứ mải mê cười đùa, rồi ngắm nhau mà quên đi cả thời gian. Đến khi ngẩng đầu lên thì đồng hồ đã điểm 9h tối. Bụng của cả hai đều đói meo, mà cũng đã muộn nên tôi định nấu tạm bát mì. Nhưng anh lại bảo:
– Hôm nay anh về sớm là để dẫn em đi ăn mà tại bộ vest em mua đẹp quá nên anh quên mất luôn.
– Đi ăn, hôm nay có lỗi gì với em không đấy?
– Không, anh sợ em đi về mệt không nấu được cơm, với lại anh cũng muốn dành nhiều thời gian cho em một chút. Hai đứa mình xem như là đi ăn mừng trước vậy.
Anh chủ động thay đổi vì tôi, chủ động quan tâm tôi khiến tôi hạnh phúc vô bờ.
Hai chúng tôi chở nhau đi ăn, chúng tôi nói cùng nhau khá nhiều thứ. Anh cũng chủ động hỏi thăm công việc ở chỗ mới của tôi. Anh nói anh hiểu vì sao tôi vội vàng chuyển đi, khi ấy anh cũng định cản tôi, nhưng vô tình nghe được mấy lời xì xầm của những người nhân viên nên quyết định để tôi nghỉ việc. Anh biết nếu không dời xa nơi ấy, nếu hàng ngày cứ phải nghe những lời xì xầm ấy tôi sẽ mãi mãi không thoát ra khỏi nỗi đau mất con được. Anh tôn trọng lựa chọn của tôi, vì đó là cách tốt nhất cho tôi lúc đó.
Vậy mà tôi lại cứ ngỡ anh vô tâm tới mức vợ mình đi hay ở cũng không một lời. Hai chúng tôi chính vì không thể ngồi lại cùng nhau thẳng thắn nói chuyện nên khoảng cách mới càng xa. Bây giờ tôi mới biết thời gian ấy anh cũng có lần lén quan sát tôi, âm thâm quan tâm tôi chỉ là anh không nói ra mà thôi.
Dù sao thì sau bao nhiêu sóng gió, chúng tôi vẫn có thể ngồi lại cùng nhau thế này ấy đã là hạnh phúc. Bây giờ chỉ cần cả hai cùng cố gắng, nhất định sẽ hái được trái ngọt.
———–*——–*—–
Bữa tiệc công ty chồng tôi chính thức bắt đầu lúc 8h tối, vì đã từng có thời gian làm ở đây nên tôi cũng không quá lạ lẫm với mọi người. Một số đồng nghiệp cũ nhìn thấy vợ chồng tôi khoác tay nhau tình tứ đi vào thì giả lả nịnh nọt:
– Vợ chống sếp đẹp đôi quá, đúng là trai tài gái sắc ạ.
Tôi nhếch mép cười, chính chị ta là người nói tôi vô dụng có đứa con không biết giữ, thế mà mới đó đã thay đổi nhanh thế. Đúng là trò đời.
Tôi được chồng dẫn đi giới thiệu với các sếp lớn hơn và một số người mới. Tôi cũng lịch sự chào đáp lại họ chứ không nói quá nhiều. Lúc này tôi thật sự tò mò về nhân vật Yến đã thế chỗ của tôi.
Hoá ra có người còn nóng lòng hơn tôi, nhân lúc chồng tôi lên trên bục phát biểu người ta không nhịn được mà tới gần tôi bắt chuyện:
– Em chào chị, Em là Yến, em vào đây để thay chỗ chị.
Chẳng biết do tôi có ác cảm với cô gái này từ trước, hay là cô ta thật sự muốn nhấn mạnh với tôi ba chữ “thay chỗ chị”. Tôi đây cũng chẳng phải dạng hiền lành gì nên thẳng đường mà đáp lại:
– Chào em, chị là vợ hợp pháp của anh Phong. Chị có nghe anh Phong kể về em. Dù sao thì công việc ấy chị cũng đã bỏ nên tìm người mới là đương nhiên. Em nhỉ?
– Dạ, chị nói phải. Chị trẻ đẹp lại thông minh thế này mà giờ em mới được gặp. Em là nhân viên mới còn nhiều thiếu xót, có gì mong chị nói đỡ với anh Phong giúp em chị nhé.
Tôi không nhận lời cũng chẳng đồng ý với lời đề nghị ấy, chỉ cười nhẹ rồi quan sát thật kỹ cô gái trước mặt.
Một cô gái khá xinh với mái tóc tém nhuộm màu bạch kim, màu của những cô nàng nổi loạn. Vóc dáng đẹp, lại diện bộ váy cut out táo bạo càng thêm phần quyễn rũ. Gương mặt cũng khá hài hoà với đôi môi mọng gợi tình.
Dường như cô ta cảm nhận được ánh nhìn của tôi nhưng đang cố vờ ngây thơ không biết. Nói chuyện thêm một lát Yến lộ rõ vẻ khiêu khích khi hỏi:
– Anh Phong vừa đẹp trai, vừa thành đạt lại galang như thế chỉ bỏ đi chỗ khác làm không sợ có ngày bị cắm sừng sao?
– Sao có thể có chuyện này được, chồng chị là người trung thực, rất có tinh thần trách nhiệm với gia đình. Chị tin tưởng anh ấy, tin anh ấy yêu chị đủ lớn để cưỡng lại những cám dỗ từ những tiểu tam trơ trẽn ngoài kia.
– Chỉ có phải là tự tin hơi thái quá không? Biết đâu anh ấy đã… từ lâu…
– Chị không tin những gì em nói đâu, kể cả bây giờ có đưa bằng chứng ra trước mặt chị. Chị đây cũng phải hỏi lại chồng về tính xác thực của nó. Em biết đấy tiêu tam chúng nó bây giờ trơ trẽn lắm, chúng không từ mọi thủ đoạn đâu em ạ.
Yến nghe xong thì giận tái mặt, mượn cớ có bạn gọi để dời đi. Vốn dĩ hôm nay chỉ định tới xem mặt cô ta, không ngờ cô ta ngu ngốc tới mức đi công kích cả chính thất. Cô ta nghĩ mình đủ thông minh để đấu trí với tôi hay sao. Một cô nàng tiểu tam cấp thấp.
Lúc chưa gặp thì tôi còn có chút lo sợ về yến, bây giờ gặp rồi tôi lại cảm thấy hạng người như cô ta chẳng đáng để tôi bận tâm. Yến chỉ là tiểu tam hiếu thắng, hữu dũng vô mưu. Những hạng tiểu tam thế này thường thì đàn ông sẽ không thích. So với Yến thì những cô nàng tiểu tam luôn tỏ ra hiền lành, không màng sự đời mới đáng lo. Những cô nàng thánh thiện ấy luôn luôn lấy được thiện cảm của đàn ông và khiến họ phải tự nguyện yêu mình.
Lâu rồi tôi không dự những bữa tiệc lớn thế này nên có chút ngột ngạt, nhất là đôi chân đã bắt đầu truyền đến cảm giác tê mỏi. Tiếc rằng đây lại là tiệc đứng, có muốn tìm chỗ nào ngồi nghỉ cũng khó. Nhất là khi chồng tôi lại là nhân vật chính của bữa tiệc, tôi không muốn bản thân làm ảnh hưởng đến anh.
Đang mải mê ngắm nhìn chồng mình phát biểu thì Bích, chị đồng nghiệp cũ tới bắt chuyện:
– Hường, khiếp dạo này đẹp quá bọn chị không nhận ra nữa đấy.
– Đẹp gì đâu chị, em vẫn vậy, các chị khỏe không.
– Bọn chị mày thì vẫn thế, ăn no ngủ kỹ. Thế sang bên ấy làm việc thế nào, có hợp không. Nếu không ổn thì về lại với bọn chị. Chồng em giờ là phó giám đốc, làm gì mà không sếp cho em một vị trí tốt được. Về đây mà còn quản chồng nữa.
– Bên ấy cũng tốt chị ạ, môi trường không quá áp lực, thời gian cũng thoải mái nên em vừa đi làm vừa lo tốt cho gia đình được.
Chị Bích thấy tôi dưng dưng với câu nói quản chồng thì đảo mắt nhìn quanh, sau đó kéo tôi lại gần nói nhỏ:
– Chị không cố ý nhiều chuyện, nhưng … chồng em với cô nhân viên mới… hình như không bình thường.
– Nhân viên mới, có phải cô ta tên Yến, vào thế chỗ em?
– Phải, chính cô ta, chị nhiều lần định nhắn tin cho em nhắc mà sợ em cho là nhiều chuyện nên thôi. Nay gặp em ở đây chị không thể không nói. Chuyện đó, cả công ty này đã đồn ầm lên rồi, mọi người còn cá cược xem hôm nay Sếp sẽ đi cùng em hay với Yến nữa đó. Em có định dằn mặt cô ta không thì chị chỉ cho, dù sao em cũng là chính thất.., cô ta làm sao so được với em.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!
Bình luận facebook